Chương 272: Một trò chơi nho nhỏ
Nhật Minh
25/12/2019
Mặc cho ánh mắt kì dị của Peter đang liếc mình
một cách không kiêng kị. Thì sự dịu dàng lạ kì của Minh Hào vẫn một mực
hướng mắt về người con gái đang ngồi tránh mặt ở chiếc xích đu nho nhỏ
kia mà thôi.
Giống như chỉ cần anh lơ là một chút, cô lại biệt tích một lần nữa. Điều này khiến cho Minh Hào rất sợ.
Sợ mất cô!
Tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra thêm lần nào nữa. Tuyệt đối không.
Nụ cười ma mị bỗng nhiên hơi cong lên đầy thích thú. Ẩn sau tán cây rộng lớn là một hình bóng đầy bí ẩn của người đàn ông. Chưa đầy năm giây sau, hắn ta mau chóng rời đi như chưa từng hiện diện nơi này.
Người này là ai? Tại sao lại mang dáng vẻ đầy nguy hiểm như thế? Anh ta có âm mưu gì?
Ánh đèn sân khấu bỗng nhiên vụt tắt. Màn đêm lập tức bao trùm lấy không gian rộng lớn này. Một vài âm thanh xì xào bàn tán đã vang lên mỗi lúc một to hơn, tất cả đều là những câu nói mang âm điệu hoảng loạn và sợ hãi.
Minh Hào nhanh chóng đứng bật dậy với tâm trạng lo lắng. Trong bóng tối đáng sợ đang bao trùm lấy không gian, anh chàng mang dáng vẻ thong thả chậm rãi nhưng trong lòng đã nóng lên như lửa đốt rồi.
Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này? Khánh Tường hiện giờ đang ở đâu?
Minh Hào đang lo lắng cho Khánh Tường, không biết bây giờ cô đang ngồi ở đâu? Có an toàn hay không? Hay lại đang sợ hãi ngồi co ro lại một chỗ rồi?
Bà xã của anh coi vậy chứ mong manh dễ vỡ lắm đấy. Phải mau chóng tìm cho ra mới được.
Trong không gian hỗn loạn ấy, ở trên lầu đột nhiên vọng xuống giọng nói của một chàng trai khá trẻ, với giọng điệu chững chạc của mình. Anh ta dõng dạc nói.
- Khách quý xin hãy giữ bình tĩnh, đây hoàn toàn không phải là một sự cố đâu. Mà là một trò chơi nho nhỏ mà thiếu gia nhà chúng tôi muốn dành tới cho quý vị để góp vui ấy mà.
Giọng nói ấy đã xoa dịu được đôi chút sự hỗn loạn dưới sảnh lớn, mọi người đột nhiên im lặng để lắng nghe người đàn ông kia phổ biến luật chơi.
Dừng lại một chút, anh ta nói tiếp.
- Các vị tới đây đa số đều đi một mình, thế không biết ai trong số các vị đã có người trong lòng chưa nhỉ? Nếu chưa thì thiếu gia của chúng tôi có một trò chơi để giúp các vị thoát ế đây.
Nói xong anh chàng khẽ cười, giống như rất thích thú với trò chơi sắp được diễn ra.
- Khi bước vào đây, trên người của quý vị đã có sẵn vật dụng để chuẩn bị cho trò chơi này rồi. Đối với nam thì có một chiếc kẹp nhỏ xíu ở cà vạt, còn đối với nữ là một chiếc vòng nhỏ. Một lát sau chúng sẽ tự phát sáng khi khi nhận được tín hiệu từ tổng bộ. Và nhiệm vụ của các vị là dựa theo mùi hương mà chọn đối tượng, người nào có mùi hương khiến cho các vị cảm thấy thích thú thì hãy ở bên cạnh họ. Sau ba mươi phút đèn sẽ tự bật sáng và nếu như cả hai đều hợp nhãn thì có thể bắt đầu một cuộc hẹn hò. Các vị thấy có được không?
Một làn sóng hưởng ứng mau chóng được xuất hiện, mọi người rất thích thú với trò chơi mà Jame vừa đặt ra. Âu thì cũng là cơ hội để giúp hội ế bền vững này giải nghiệp, ngu gì mà không thử?
Khánh Tường đang ngồi ở phía xích đu cũng nghệch mặt ra khó hiểu. Phi Hùng đã lớn tướng thế kia rồi mà còn chơi cái trò trẻ con này nữa cơ à? Anh ta bị ngu chắc?
Nhưng mà ngẫm nghĩ cho cùng, Khánh Tường cũng không có hứng thú cho lắm với cái trò chơi trẻ con này của anh ta, nên liền tìm cách gỡ chiếc vòng quái quỷ này ra khỏi người.
Nãy cứ tưởng rằng đây là món trang sức mà nhà họ Phi tặng để cảm ơn khách quan tới chung vui nên cô mới đeo, ai dè lại là thứ phục vụ cho cái trò chơi vớ vẩn kia.
Còn về phần Minh Hào, sau khi nghe chàng trai kia phổ biến về luật chơi thì mới đầu có chút đăm chiêu suy nghĩ, sau đó khóe môi lại hơi cong lên một chút vì thích thú.
Trong lòng anh đã bắt đầu len lỏi một kế hoạch nho nhỏ.
Được rồi! Jame thích chơi thì Minh Hào chiều. Có điều, anh ta nghĩ rằng có thể mang bà xã của anh đi nhờ một trò chơi trẻ con này sao? Ngủ đi rồi mơ nhé.
Giống như chỉ cần anh lơ là một chút, cô lại biệt tích một lần nữa. Điều này khiến cho Minh Hào rất sợ.
Sợ mất cô!
Tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra thêm lần nào nữa. Tuyệt đối không.
Nụ cười ma mị bỗng nhiên hơi cong lên đầy thích thú. Ẩn sau tán cây rộng lớn là một hình bóng đầy bí ẩn của người đàn ông. Chưa đầy năm giây sau, hắn ta mau chóng rời đi như chưa từng hiện diện nơi này.
Người này là ai? Tại sao lại mang dáng vẻ đầy nguy hiểm như thế? Anh ta có âm mưu gì?
Ánh đèn sân khấu bỗng nhiên vụt tắt. Màn đêm lập tức bao trùm lấy không gian rộng lớn này. Một vài âm thanh xì xào bàn tán đã vang lên mỗi lúc một to hơn, tất cả đều là những câu nói mang âm điệu hoảng loạn và sợ hãi.
Minh Hào nhanh chóng đứng bật dậy với tâm trạng lo lắng. Trong bóng tối đáng sợ đang bao trùm lấy không gian, anh chàng mang dáng vẻ thong thả chậm rãi nhưng trong lòng đã nóng lên như lửa đốt rồi.
Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này? Khánh Tường hiện giờ đang ở đâu?
Minh Hào đang lo lắng cho Khánh Tường, không biết bây giờ cô đang ngồi ở đâu? Có an toàn hay không? Hay lại đang sợ hãi ngồi co ro lại một chỗ rồi?
Bà xã của anh coi vậy chứ mong manh dễ vỡ lắm đấy. Phải mau chóng tìm cho ra mới được.
Trong không gian hỗn loạn ấy, ở trên lầu đột nhiên vọng xuống giọng nói của một chàng trai khá trẻ, với giọng điệu chững chạc của mình. Anh ta dõng dạc nói.
- Khách quý xin hãy giữ bình tĩnh, đây hoàn toàn không phải là một sự cố đâu. Mà là một trò chơi nho nhỏ mà thiếu gia nhà chúng tôi muốn dành tới cho quý vị để góp vui ấy mà.
Giọng nói ấy đã xoa dịu được đôi chút sự hỗn loạn dưới sảnh lớn, mọi người đột nhiên im lặng để lắng nghe người đàn ông kia phổ biến luật chơi.
Dừng lại một chút, anh ta nói tiếp.
- Các vị tới đây đa số đều đi một mình, thế không biết ai trong số các vị đã có người trong lòng chưa nhỉ? Nếu chưa thì thiếu gia của chúng tôi có một trò chơi để giúp các vị thoát ế đây.
Nói xong anh chàng khẽ cười, giống như rất thích thú với trò chơi sắp được diễn ra.
- Khi bước vào đây, trên người của quý vị đã có sẵn vật dụng để chuẩn bị cho trò chơi này rồi. Đối với nam thì có một chiếc kẹp nhỏ xíu ở cà vạt, còn đối với nữ là một chiếc vòng nhỏ. Một lát sau chúng sẽ tự phát sáng khi khi nhận được tín hiệu từ tổng bộ. Và nhiệm vụ của các vị là dựa theo mùi hương mà chọn đối tượng, người nào có mùi hương khiến cho các vị cảm thấy thích thú thì hãy ở bên cạnh họ. Sau ba mươi phút đèn sẽ tự bật sáng và nếu như cả hai đều hợp nhãn thì có thể bắt đầu một cuộc hẹn hò. Các vị thấy có được không?
Một làn sóng hưởng ứng mau chóng được xuất hiện, mọi người rất thích thú với trò chơi mà Jame vừa đặt ra. Âu thì cũng là cơ hội để giúp hội ế bền vững này giải nghiệp, ngu gì mà không thử?
Khánh Tường đang ngồi ở phía xích đu cũng nghệch mặt ra khó hiểu. Phi Hùng đã lớn tướng thế kia rồi mà còn chơi cái trò trẻ con này nữa cơ à? Anh ta bị ngu chắc?
Nhưng mà ngẫm nghĩ cho cùng, Khánh Tường cũng không có hứng thú cho lắm với cái trò chơi trẻ con này của anh ta, nên liền tìm cách gỡ chiếc vòng quái quỷ này ra khỏi người.
Nãy cứ tưởng rằng đây là món trang sức mà nhà họ Phi tặng để cảm ơn khách quan tới chung vui nên cô mới đeo, ai dè lại là thứ phục vụ cho cái trò chơi vớ vẩn kia.
Còn về phần Minh Hào, sau khi nghe chàng trai kia phổ biến về luật chơi thì mới đầu có chút đăm chiêu suy nghĩ, sau đó khóe môi lại hơi cong lên một chút vì thích thú.
Trong lòng anh đã bắt đầu len lỏi một kế hoạch nho nhỏ.
Được rồi! Jame thích chơi thì Minh Hào chiều. Có điều, anh ta nghĩ rằng có thể mang bà xã của anh đi nhờ một trò chơi trẻ con này sao? Ngủ đi rồi mơ nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.