Bảo Bảo, Yêu Anh Chưa?

Chương 269: Người phụ nữ của tôi

Nhật Minh

15/12/2019

Khánh Tường đang mang tâm trạng thích thú khi đùa giỡn với một món đồ chơi mới thì đột nhiên khựng người lại. Cô khẽ rùng mình một cái khi có cảm giác một luồng điện vừa xẹt qua lưng mình vậy. Nói cho rõ thì giống như cảm giác của một đứa trẻ làm chuyện xấu vô tình bị người khác bắt quả tang ấy.

Có một sự chột dạ không hề nhẹ ở đây.

Giọng nói này cho dù có đầu thai mấy kiếp Khánh Tường cũng không thể nào quên được. Nó giống như một liều thuốc xoa dịu tâm trạng của cô vậy đấy. Chỉ cần nghe thấy giọng nói này thì mọi buồn bực đều mau chóng tan biến.

Nhưng có điều, anh ấy đã thấy toàn bộ chuyện xấu mà cô đã làm rồi sao? Ôi còn đâu hình ảnh thục nữ dịu dàng ngày nào nữa? Xấu hổ chết mất.

Thân ảnh cao ngạo mau chóng tách ra khỏi đám đông đang ồn ào bàn tán, sau đó bàn tay to lớn ấm áp đột nhiên siết chặt lấy eo của Khánh Tường, nhẹ nhàng kéo cô ngã vào lòng mình.

Trước sự chứng kiến của nhiều người. Minh Hào không ngần ngại ôm chặt Khánh Tường vào lòng, giống như đang tuyên bố với cả thế giới rằng người phụ nữ này là của anh. Bất kì ai cũng không được chạm vào.

Cô là bảo vật của anh. Mọi người chỉ có thể ngắm nhìn từ xa chứ tuyệt đối không thể động vào.

Và đúng như dự đoán, đám đông đang bàn tán đột nhiên im bặt lại trong giây lát. Họ không những ngạc nhiên vì Minh tổng cao ngạo lại thoải mái ôm phụ nữ vào lòng, lại còn che chở cho cô ấy nữa. Và hơn hết, họ lại được chứng kiến cảnh tượng một cô gái mới vài phút trước còn ngông cuồng thách thức cả thế giới bây giờ lại nằm trong lòng của Minh Hào một cách ngoan ngoãn.

Cảnh tượng này thật khiến người khác kinh ngạc mà.

Minh Hào khẽ cười rồi siết chặt eo của Khánh Tường hơn một xíu nữa. Anh rất hài lòng khi thấy bà xã biết nghe lời như một con mèo nhỏ. Hoàn toàn yên phận trong vòng tay rộng lớn của anh.



Được! Tốt lắm tốt lắm.

Trấn áp xong xuôi con mèo tinh nghịch này, Minh Hào ngay lập tức quay sang giải quyết tên to gan dám ức hiếp bà xã của mình. Giọng nói trầm khàn mang theo âm điệu lại một lần nữa được cất lên.

- Tay nào?

Ngắn gọn xúc tích như này mới chính là đặc trưng của Minh Hào. Chỉ cần hai chữ đã bao quát được cả nội dung của câu nói.

Vốn dĩ không muốn nghe theo, nhưng câu nói của Minh Hào dường như có sức thôi miên người khác. Gã gây sự đột nhiên giơ tay ra một cách vô thức, ánh mắt bỗng nhiên trở nên vô hồn một cách lạ thường.

Hắn ta giơ lên như một cỗ máy làm theo mệnh lệnh. Ngay sau đó trong đám đông lại xuất hiện thêm hai người mặc đồ đen, dường như là vệ sĩ luôn luôn đi theo Minh Hào.

Bọn họ không thèm nhìn mặt ai, lập tức cúi xuống đem người đi.

Rất nhanh! Đủ để khiến cho tên kia vẫn chưa nhận thức được hậu quả của việc ngu ngốc mình đã gây ra.

Minh Hào khẽ cười, nụ cười lạnh lùng như hoa tuyết ngàn năm. Đẹp hút hồn nhưng cũng rất mê hoặc. Anh chàng thoải mái tựa đầu vào hõm cổ của Khánh Tường như một thói quen khó bỏ. Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người. Anh nói bằng một giọng tràn đầy bá khí bức người

- Người phụ nữ của tôi. Có gan thì động vào thử xem

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bảo Bảo, Yêu Anh Chưa?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook