Bảo Bảo, Yêu Anh Chưa?

Chương 268: Người con gái ngông cuồng

Nhật Minh

14/12/2019

- Mày ... mày là cái thá gì mà tao không thể? Cũng chỉ là một con đàn bà thôi mà. Cao quý hơn ai mà ra vẻ chứ?

Gã đàn ông bất ngờ trước phản ứng khác thường của Khánh Tường, trong giây lát hắn ta đã bị ánh mắt sắc lạnh của cô dọa cho chết khiếp, khiến cho câu nói có phần lắp bắp.

Thái độ của cô ta nghĩa là gì? Không phải cô ta là con gái sao? Mà có người con gái nào lại cư xử như một tên đàn ông như thế này không?

Gã đàn ông này có vẻ như là một doanh nhân mới nổi gần đây. Hắn ta phải dùng hết quan hệ thân quen để xin được một vé vào bữa tiệc xa hoa lộng lẫy này. Chí ít gì cũng là người làm ăn, nếu không thể kiếm được một đối tác béo bở nào thì cũng phải kiếm được một kiều nữ để bám chân.

Đây chính là mục tiêu ban đầu mà hắn muốn nhắm tới.

Vừa hay đi ngang qua góc khuất, hắn bất chợt nhìn thấy một thân hình quyến rũ đang ngồi ủ rũ một mình bên chiếc ghế dài. Hàng lông minh cong vút khẽ chớp chớp vài cái, đôi môi căng mọng đỏ ửng khẽ mấp máy như đang kiêu gợi hắn ta vậy.

Đây đúng là món hàng tốt, bỏ qua thì thật là lãng phí.

Nghĩ sao làm vậy, gã ta đứng thẳng người chỉnh sửa lại trang phục cho ngay ngắn, vội vàng cầm lấy một ly rượu trên bàn sau đó nhắm tới hướng mà Khánh Tường đang ngồi, chầm chậm đi tới với dáng vẻ thư sinh phong trần.

Chào hỏi Khánh Tường được vài câu, hắn ta ngay lập tức ngồi xuống khoảng trống bên cạnh Khánh Tường. Ánh mắt mê dại như con thú hoang mau chóng quan sát toàn bộ thân hình của cô. Bộ dạng biến thái như muốn ăn tươi nuốt sống Khánh Tường ngay lập tức.

Cũng hợp lý thôi. Chả có người đàn ông nào có thể cưỡng lại sự thu hút mê hoặc của người phụ nữ quyến rũ này. Chỉ cần một cái nhấc tay, nháy mắt cũng đủ hút hồn người nhìn rồi.

Và rồi, bàn tay không an phận của hắn bắt đầu di chuyển. Ánh mắt dần dần chuyển động theo. Nhân lúc Khánh Tường không để ý mà khẽ chạm vào cặp đùi trắng nõn nà, lộ ra sau lớp vải mỏng.

Sau đó, chuyện gì đến cũng sẽ đến. Trên khuôn mặt biến thái của hắn liền in dấu năm ngón tay nhỏ nhắn và đỏ ửng hết cả lên.

Ngẫm nghĩ lại hành động thô lỗ mà hắn ta cư xử với mình, bây giờ lại còn lớn tiếng khinh miệt thì Khánh Tường cảm thấy nực cười. Tên khốn này tính vừa ăn cướp vừa la làng sao?



Được thôi, muốn thì cô chiều.

Những đường gân xanh đáng sợ dần dần hiện rõ dưới lớp da trắng ngần của Khánh Tường, điều này cho thấy cô đã dùng khá nhiều lực ở cổ tay khiến cho sắc mặt của gã đàn ông hơi biến chuyển. Không lâu sau đó, Khánh Tường liền bẻ ngược tay của hắn về phía sau, khiến cho hắn ta lảo đảo té khụy xuống đất.

Trước sự kinh ngạc cùng với những âm thanh bàn tán. Khánh Tường không ngần ngại gì mà dùng chân để lên đùi của hắn. Đôi giày cao gót năm phân dưới chân của cô mạnh mẽ dẫm thật mạnh xuống lớp da thịt của người đàn ông. Khiến cho hắn ta không kìm được mà kêu lên một tiếng đau đớn.

- Aaaaaaaa

Nhìn thấy bộ dạng hèn mọn này, Khánh Tường chỉ khẽ cười rồi nói.

- Ông nói đúng, tôi cũng chỉ là một người phụ nữ chân yếu tay mềm mà thôi. Nhưng không phải là thứ mà ông muốn động tay động chân là được.

Dừng lại một chút, dường như đã nhớ ra điều gì đó, Khánh Tường liền mang bộ mặt ngây thơ vô tội ra nhìn gã đàn ông. Hàng lông mày cong vút khẽ chớp chớp vài cái rồi nói tiếp.

- À đúng rồi. Có thể tôi không cao quý hơn ai, nhưng chắc chắn là cao quý hơn ông. Vì thế cho nên hy vọng ông có thể cư xử cho đúng mực. Một con chó thấp hèn thì đừng hy vọng trèo cao.

Cả căn phòng như chìm trong tĩnh lặng khi nghe câu nói đậm mùi ngông cuồng và đầy thách thức của Khánh Tường. Họ dường như không biết rõ người con gái này là ai, nhưng đây là địa bàn của Phi gia, một gia đình có tiếng tăm trong giới thượng lưu của họ. Ấy vậy mà người con gái này dám ngông cuồng như vậy ở đây thì người ngu ngốc nhất cũng có thể hiểu được thân phận đáng sợ của người này to lớn như thế nào rồi.

Tên khốn này chọc nhầm người rồi.

Đột nhiên, trong không gian yên tĩnh này lại vang lên một giọng nói đầy giận dữ và đanh thép của người đàn ông. Âm điệu mang theo sự lạnh lùng khiến người khác không rét mà run. Ngay cả Khánh Tường cũng bị dọa cho khiếp sợ.

Người đàn ông đấy nói.

- Tay nào của hắn động vào em? Tôi chặt đứt nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bảo Bảo, Yêu Anh Chưa?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook