Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn.
Chương 22: Cô Câm Miệng Cho Tôi!
Hoa Sáng Rực.
02/06/2021
Convert+ Beta: Mã Mã
Editor: Phong
"Tôi mặc kệ chuyện của anh mà, anh cũng đừng quản chuyện của tôi!" Nhược Nhiên lạnh lùng hét lên.
Thật là, hắn hàng đêm sênh ca cùng người đàn bà khác, cô cũng mặc kệ, chỉ có một người đàn ông tới gần cô nói chuyện mà sao hắn lại tỏ ra khó chịu như vậy.
Hắn nghĩ hắn là ai!
"Mặc kệ chuyện của cô?" Tư Đồ Hiên Nhiên nhíu mày thật chặt, gắt gao nhìn chằm chằm Nhược Nhiên.
"Trầm Nhược Nhiên, cô đừng quên, tôi cưới cô về để làm cái gì, không phải để cô phong tình, trêu hoa ghẹo nguyệt ở nơi này!"
Cô gái này điên rồi sao? Lại dám hét to trước mặt hắn.
Thấy bộ dạng lúc này của Nhược Nhiên, giọng Tư Đồ Hiên Nhiên vẫn không đổi như cũ.
"Anh chớ có quá đáng!" Sắc mặt Nhược Nhiên trắng bệch, thân thể vì tức giận mà run nhẹ.
Tự dưng Tư Đồ Hiên Nhiên nổi điên cái gì chứ?
Lúc này, cửa thang máy mở ra, Tư Đồ Hiên Nhiên lấy tay Nhược Nhiên khoác lên tay mình, sắc mặt âm trầm đi ra ngoài.
"Anh buông ra!" Nhược Nhiên bất mãn, muốn tránh ra!
"Cô câm miệng cho tôi!" Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh lùng quay đầu lại, trừng mắt liếc Nhược Nhiên, cô gái đáng chết này.
Hắn nhất định phải giáo huấn cô thật tốt!
Ánh mắt của Tư Đồ Hiên Nhiên làm Nhược Nhiên kinh ngạc, từ khi cô và hắn kết hôn, chưa từng thấy hắn nổi lửa giận như vậy.
Tư Đồ Hiên Nhiên kéo Nhược Nhiên đi ra ngoài, cũng may ở trước cửa không có ký giả, hắn gọi điện thoại cho tài xế, sau đó kéo Nhược Nhiên ngồi vào trong xe.
Hắn cũng ngồi xuống, hung hăng đóng cửa xe lại.
"Về nhà!" Khuôn mặt Tư Đồ Hiên Nhiên mang theo tức giận, giọng nói trầm thấp ra lệnh cho tài xế.
Ông Vương nhìn thoáng qua sắc mặt của Tư Đồ Hiên Nhiên rồi nhanh chóng lái xe rời đi.
Nhược Nhiên ngồi ở phía sau, nhẹ nhàng xoa cổ tay bị Tư Đồ Hiên Nhiên kéo đã đỏ lên.
Tư Đồ Hiên Nhiên sẽ không phải uống lộn thuốc chứ, rốt cuộc tối hôm nay là xảy ra chuyện gì?
Hai người chẳng nói gì ở trên đường đi, quan thân Tư Đồ Hiên Nhiên tản ra khí lạnh, còn Nhược Nhiên cũng nghiêm mặt.
Rốt cục, xe cũng về tới biệt thự ven biển, dưới bóng đêm, một loạt gió biển thổi vào làm không khí càng thêm lạnh.
Tư Đồ Hiên Nhiên xuống xe, đi vòng về phía Nhược Nhiên đang ngồi bên kia, một tay cửa xe mở ra, một tay kéo Nhược Nhiên xuống xe. . .
Editor: Phong
"Tôi mặc kệ chuyện của anh mà, anh cũng đừng quản chuyện của tôi!" Nhược Nhiên lạnh lùng hét lên.
Thật là, hắn hàng đêm sênh ca cùng người đàn bà khác, cô cũng mặc kệ, chỉ có một người đàn ông tới gần cô nói chuyện mà sao hắn lại tỏ ra khó chịu như vậy.
Hắn nghĩ hắn là ai!
"Mặc kệ chuyện của cô?" Tư Đồ Hiên Nhiên nhíu mày thật chặt, gắt gao nhìn chằm chằm Nhược Nhiên.
"Trầm Nhược Nhiên, cô đừng quên, tôi cưới cô về để làm cái gì, không phải để cô phong tình, trêu hoa ghẹo nguyệt ở nơi này!"
Cô gái này điên rồi sao? Lại dám hét to trước mặt hắn.
Thấy bộ dạng lúc này của Nhược Nhiên, giọng Tư Đồ Hiên Nhiên vẫn không đổi như cũ.
"Anh chớ có quá đáng!" Sắc mặt Nhược Nhiên trắng bệch, thân thể vì tức giận mà run nhẹ.
Tự dưng Tư Đồ Hiên Nhiên nổi điên cái gì chứ?
Lúc này, cửa thang máy mở ra, Tư Đồ Hiên Nhiên lấy tay Nhược Nhiên khoác lên tay mình, sắc mặt âm trầm đi ra ngoài.
"Anh buông ra!" Nhược Nhiên bất mãn, muốn tránh ra!
"Cô câm miệng cho tôi!" Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh lùng quay đầu lại, trừng mắt liếc Nhược Nhiên, cô gái đáng chết này.
Hắn nhất định phải giáo huấn cô thật tốt!
Ánh mắt của Tư Đồ Hiên Nhiên làm Nhược Nhiên kinh ngạc, từ khi cô và hắn kết hôn, chưa từng thấy hắn nổi lửa giận như vậy.
Tư Đồ Hiên Nhiên kéo Nhược Nhiên đi ra ngoài, cũng may ở trước cửa không có ký giả, hắn gọi điện thoại cho tài xế, sau đó kéo Nhược Nhiên ngồi vào trong xe.
Hắn cũng ngồi xuống, hung hăng đóng cửa xe lại.
"Về nhà!" Khuôn mặt Tư Đồ Hiên Nhiên mang theo tức giận, giọng nói trầm thấp ra lệnh cho tài xế.
Ông Vương nhìn thoáng qua sắc mặt của Tư Đồ Hiên Nhiên rồi nhanh chóng lái xe rời đi.
Nhược Nhiên ngồi ở phía sau, nhẹ nhàng xoa cổ tay bị Tư Đồ Hiên Nhiên kéo đã đỏ lên.
Tư Đồ Hiên Nhiên sẽ không phải uống lộn thuốc chứ, rốt cuộc tối hôm nay là xảy ra chuyện gì?
Hai người chẳng nói gì ở trên đường đi, quan thân Tư Đồ Hiên Nhiên tản ra khí lạnh, còn Nhược Nhiên cũng nghiêm mặt.
Rốt cục, xe cũng về tới biệt thự ven biển, dưới bóng đêm, một loạt gió biển thổi vào làm không khí càng thêm lạnh.
Tư Đồ Hiên Nhiên xuống xe, đi vòng về phía Nhược Nhiên đang ngồi bên kia, một tay cửa xe mở ra, một tay kéo Nhược Nhiên xuống xe. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.