Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn.
Chương 222: Giấu Tư Đồ Hiên Nhiên Đi Gặp Mối Tình Đầu!
Hoa Sáng Rực.
21/11/2021
_____________________________
Convert+ editor: Mã Mã
Điện thoại đột nhiên vang lên, dọa Nhược Nhiên giật mình, cầm lấy điện thoại đang ở trên bàn của mình, không nhìn số mà trực tiếp nhận nghe.
"A lô... " Cơ thể Nhược Nhiên nhẹ nhàng chuyển động theo âm nhạc, vui vẻ mở miệng.
Nhưng ở đầu dây điện thoại bên kia không có ai trả lời: "A lô!" Nhược Nhiên gọi thêm một lần nữa, vẫn không có ai trả lời.
Cô nghi hoặc nhìn dãy số trên điện thoại, lập tức sửng sốt, là điện thoại của Bạch Hạo Minh.
Thân thể Nhược Nhiên dừng ngay việc nhảy múa, do dự nói với qua điện thoại: "Bạch... Hạo Minh."
Điện thoại bên kia truyền tới một tiếng hít thở nặng nề: "Nhược Nhiên, là anh!"
"Anh... có chuyện gì sao?" Nhẹ nhàng mở miệng, nhưng vô cùng xa cách.
"Nhược Nhiên, tối nay em có thể ra ngoài được không? Anh muốn gặp em!" Bạch Hạo Minh nhẹ nhàng mở miệng nói.
"Thật xin lỗi, sợ rằng không được, tôi không muốn gặp anh... Không có chuyện gì, tôi cúp máy đây..." Nhược Nhiên mở miệng cự tuyệt, muốn cúp điện thoại.
"Nhược Nhiên... " Bạch Hạo Minh vội vàng chặn lời Nhược Nhiên: "Nhược Nhiên, mấy ngày nữa anh sẽ đi ra nước ngoài rồi, phải đi thật lâu thật lâu, cho nên, trước khi anh đi, anh muốn gặp em."
Nhất thời Nhược Nhiên lặng người, chần chờ một lúc, nhìn nhìn đồng hồ, bây giờ đã năm giờ chiều rồi.
"Ngày mai... được chứ? " Nhược Nhiên mở miệng.
"Nhược Nhiên, tối nay có được không..." Trong giọng nói của hắn mang theo thành khuẩn nhẹ nhàng.
Nhược Nhiên cắn cắn môi, trầm giọng nói: "Được rồi, bảy giờ, anh ra quán cà phê ở sân rộng chờ tôi!"
Cúp điện thoại, Nhược Nhiên ôm sách giáo khoa ngồi ở trên giường, đột nhiên không biết trong đầu nghĩ cái gì, sao cô lại đồng ý, đồng ý đi gặp Bạch Hạo Minh?
Sững sờ ngồi ở trên giường một lúc lâu, Nhược Nhiên mới đứng lên, sửa sang lại quần áo, cô không biết tối nay Tư Đồ Hiên Nhiên có về nhà hay không.
Cho nên, cô muốn ra ngoài trước khi Tư Đồ Hiên Nhiên về nhà, nếu không, rất có thể sẽ không đi được.
Nhược Nhiên thay một bộ quần áo, xách theo túi đi xuống lâu.
"Thiếu phu nhân, đã tối rồi, cô còn ra ngoài sao? Thiếu gia vừa mới gọi điện nói sắp về tới nhà rồi!" Chú Quyền khẽ nhíu mày.
Convert+ editor: Mã Mã
Điện thoại đột nhiên vang lên, dọa Nhược Nhiên giật mình, cầm lấy điện thoại đang ở trên bàn của mình, không nhìn số mà trực tiếp nhận nghe.
"A lô... " Cơ thể Nhược Nhiên nhẹ nhàng chuyển động theo âm nhạc, vui vẻ mở miệng.
Nhưng ở đầu dây điện thoại bên kia không có ai trả lời: "A lô!" Nhược Nhiên gọi thêm một lần nữa, vẫn không có ai trả lời.
Cô nghi hoặc nhìn dãy số trên điện thoại, lập tức sửng sốt, là điện thoại của Bạch Hạo Minh.
Thân thể Nhược Nhiên dừng ngay việc nhảy múa, do dự nói với qua điện thoại: "Bạch... Hạo Minh."
Điện thoại bên kia truyền tới một tiếng hít thở nặng nề: "Nhược Nhiên, là anh!"
"Anh... có chuyện gì sao?" Nhẹ nhàng mở miệng, nhưng vô cùng xa cách.
"Nhược Nhiên, tối nay em có thể ra ngoài được không? Anh muốn gặp em!" Bạch Hạo Minh nhẹ nhàng mở miệng nói.
"Thật xin lỗi, sợ rằng không được, tôi không muốn gặp anh... Không có chuyện gì, tôi cúp máy đây..." Nhược Nhiên mở miệng cự tuyệt, muốn cúp điện thoại.
"Nhược Nhiên... " Bạch Hạo Minh vội vàng chặn lời Nhược Nhiên: "Nhược Nhiên, mấy ngày nữa anh sẽ đi ra nước ngoài rồi, phải đi thật lâu thật lâu, cho nên, trước khi anh đi, anh muốn gặp em."
Nhất thời Nhược Nhiên lặng người, chần chờ một lúc, nhìn nhìn đồng hồ, bây giờ đã năm giờ chiều rồi.
"Ngày mai... được chứ? " Nhược Nhiên mở miệng.
"Nhược Nhiên, tối nay có được không..." Trong giọng nói của hắn mang theo thành khuẩn nhẹ nhàng.
Nhược Nhiên cắn cắn môi, trầm giọng nói: "Được rồi, bảy giờ, anh ra quán cà phê ở sân rộng chờ tôi!"
Cúp điện thoại, Nhược Nhiên ôm sách giáo khoa ngồi ở trên giường, đột nhiên không biết trong đầu nghĩ cái gì, sao cô lại đồng ý, đồng ý đi gặp Bạch Hạo Minh?
Sững sờ ngồi ở trên giường một lúc lâu, Nhược Nhiên mới đứng lên, sửa sang lại quần áo, cô không biết tối nay Tư Đồ Hiên Nhiên có về nhà hay không.
Cho nên, cô muốn ra ngoài trước khi Tư Đồ Hiên Nhiên về nhà, nếu không, rất có thể sẽ không đi được.
Nhược Nhiên thay một bộ quần áo, xách theo túi đi xuống lâu.
"Thiếu phu nhân, đã tối rồi, cô còn ra ngoài sao? Thiếu gia vừa mới gọi điện nói sắp về tới nhà rồi!" Chú Quyền khẽ nhíu mày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.