Bảo Bối, Anh Xin Lỗi - Vợ À, Đừng Ly Hôn.
Chương 221: Trong Lòng Như Là Có Cái Gì Đó Không Thể Vứt Bỏ
Hoa Sáng Rực.
21/11/2021
_____________________________
Convert+ editor: Mã Mã
"Xét theo nghiệp vụ công việc và năng lực lãnh đạo của cậu khá tốt, cho nên, tổng công ty quyết định cử cậu đi."
"Nhưng, việc này quá đột ngột!" Bạch Hạo Minh không thể chấp nhận điều kiện này.
"Tôi biết, thế nhưng công ty tín nhiệm cậu, huống chi, đây cũng là cơ hội thăng chức cho cậu, tôi vẫn muốn cậu trở thành người nối nghiệp cho tôi, cho nên, cậu đừng để tôi thất vọng, và cũng đừng làm cho công ty chúng ta phải thất vọng." Giám đốc nhẹ nhàng tạo áp lực.
Nhìn điều lệnh kia trong tay, Bạch Hạo Minh không nói gì: "Cho tôi thời gian suy nghĩ đã!"
"Ừ, được, tôi biết, cậu sẽ không khiến tôi thất vọng, tôi sẽ nhường chức vụ cho cậu tiếp nhận, mau chóng thu dọn để còn khởi hành, công ty ở nước ngoài còn chờ cậu đi qua đó."
Giám đốc cười lớn, hoàn toàn không để ý đến Bạch Hạo Minh đang suy nghĩ.
Thấy giọng điệu kiên quyết của giám đốc, Bạch Hạo Minh vẫn có chút kinh ngạc, sau cùng bị giám đốc cười đẩy ra cửa.
Bạch Hạo Minh bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Nhìn Bạch Hạo Minh đi ra khỏi phòng làm việc của mình, nụ cười trên mặt giám đốc tắt hẳn, đi tới điện thoại bên cạnh bàn, nhẹ nhàng bấm một số điện thoại.
"Giám đốc, đã giải quyết rồi... Vâng, cảm ơn tổng tài đã khen ngợi!"
Điện thoại bên kia, chính là Trương Tử Lăng đang cười nhạt.
Bạch Hạo Minh vừa ra khỏi phòng làm việc, thì đã có người nhanh chóng thay thế chỗ anh, mặc dù có chút không hiểu, nhưng mà, nếu công ty bên hải ngoại cần người, thì anh nhất định phải đi.
Chỉ là, rời khỏi Tân Hải nhanh như vậy, anh có chút không thoải mái, trong lòng như là có cái gì đó không thể dứt bỏ...
Có cái gì đó không thể buông xuống, Bạch Hạo Minh nhẹ nhàng thở dài một hơi, lấy điện thoại di động ra, nhìn dãy số trên điện thoại, khó chịu tràn lan trong lòng.
Nhẹ nhàng bấm một dãy số điện thoại...
Lúc đó, Nhược Nhiên đang ngồi ở trong phòng ngủ ôn bài, nhìn hướng dẫn học nhảy, sâu xa... âm nhạc nhẹ nhàng bay bay.
Bầu không khí yên lặng này, làm cho khóe môi Nhược Nhiên mang theo nụ cười điềm đạm.
Convert+ editor: Mã Mã
"Xét theo nghiệp vụ công việc và năng lực lãnh đạo của cậu khá tốt, cho nên, tổng công ty quyết định cử cậu đi."
"Nhưng, việc này quá đột ngột!" Bạch Hạo Minh không thể chấp nhận điều kiện này.
"Tôi biết, thế nhưng công ty tín nhiệm cậu, huống chi, đây cũng là cơ hội thăng chức cho cậu, tôi vẫn muốn cậu trở thành người nối nghiệp cho tôi, cho nên, cậu đừng để tôi thất vọng, và cũng đừng làm cho công ty chúng ta phải thất vọng." Giám đốc nhẹ nhàng tạo áp lực.
Nhìn điều lệnh kia trong tay, Bạch Hạo Minh không nói gì: "Cho tôi thời gian suy nghĩ đã!"
"Ừ, được, tôi biết, cậu sẽ không khiến tôi thất vọng, tôi sẽ nhường chức vụ cho cậu tiếp nhận, mau chóng thu dọn để còn khởi hành, công ty ở nước ngoài còn chờ cậu đi qua đó."
Giám đốc cười lớn, hoàn toàn không để ý đến Bạch Hạo Minh đang suy nghĩ.
Thấy giọng điệu kiên quyết của giám đốc, Bạch Hạo Minh vẫn có chút kinh ngạc, sau cùng bị giám đốc cười đẩy ra cửa.
Bạch Hạo Minh bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Nhìn Bạch Hạo Minh đi ra khỏi phòng làm việc của mình, nụ cười trên mặt giám đốc tắt hẳn, đi tới điện thoại bên cạnh bàn, nhẹ nhàng bấm một số điện thoại.
"Giám đốc, đã giải quyết rồi... Vâng, cảm ơn tổng tài đã khen ngợi!"
Điện thoại bên kia, chính là Trương Tử Lăng đang cười nhạt.
Bạch Hạo Minh vừa ra khỏi phòng làm việc, thì đã có người nhanh chóng thay thế chỗ anh, mặc dù có chút không hiểu, nhưng mà, nếu công ty bên hải ngoại cần người, thì anh nhất định phải đi.
Chỉ là, rời khỏi Tân Hải nhanh như vậy, anh có chút không thoải mái, trong lòng như là có cái gì đó không thể dứt bỏ...
Có cái gì đó không thể buông xuống, Bạch Hạo Minh nhẹ nhàng thở dài một hơi, lấy điện thoại di động ra, nhìn dãy số trên điện thoại, khó chịu tràn lan trong lòng.
Nhẹ nhàng bấm một dãy số điện thoại...
Lúc đó, Nhược Nhiên đang ngồi ở trong phòng ngủ ôn bài, nhìn hướng dẫn học nhảy, sâu xa... âm nhạc nhẹ nhàng bay bay.
Bầu không khí yên lặng này, làm cho khóe môi Nhược Nhiên mang theo nụ cười điềm đạm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.