Chương 37: Chấm dứt?!!!
Tiểu Cát
20/06/2018
Sáng hôm sau tức là chủ nhật cậu đã hẹn cô ra địa điểm đi chơi mà cậu đã chọn hơn nữa còn dặn cô ăn mặc thật đẹp. Theo đúng kế hoạch là cậu phải hẹn cô đến nơi mà mình chuẩn bị nhưng không, cậu lại muốn kế hoạch này
xuất sắc hơn cho nên cậu đã quyết định đưa cô đi chơi cả ngày rồi sau đó mới đến phần tuyệt nhất mà cũng chính là phần cậu đã chuẩn bị
_Tại rạp chiếu phim
"Ngọc vy"- thấy cô đến cậu liền gọi
"Hôm nay em xinh lắm"- cậu mỉm cười
"Thôi đi, chỉ có nịnh là giỏi. Ý anh nói là mọi hôm em không xinh phải không?"- cô
"Không phải, hôm nào em cũng xinh, xinh y như thiên thần ấy"- cậu
"Cái đồ đáng ghét này"- cô đánh cậu
"Được rồi, chúng ta vào xem phim"- cậu kéo cô vào
"Khoan đã, chẳng phải anh nên giải thích mọi chuyện cho em trước sao?"- cô đứng lại
"Em đã nói là sẽ nghe theo lời anh nói hôm nay mà phải không?"- cậu
"Đúng vậy nhưng mà..."
"Vậy thì chúng ta đi xem phim thôi, em đừng lo gì cả"- cậu kéo cô vào rạp chiếu phim
_Xem phim xong cũng đã trưa, cậu liền đưa cô đến nhà hàng mà cậu đã đặt trước. Cả hai cùng nhau ăn trưa sau đó cậu lại dẫn cô đến khu vui chơi giải trí. Cả hai đã cùng chơi rất vui vẻ phải nói là cực vui luôn vì cũng một thời gian rồi mà cả hai chẳng đi chơi riêng thế này bao giờ
_Chiều tối hôm đó
"Em ngồi đây đợi anh nhé, anh đi mua nước"- cậu dặn dò cô rồi chạy đi
"Vâng"
_Trong khi ngồi đợi cậu cô đã gặp...
"Ơ, Ngọc Vy, sao em lại ở đây?"- Khánh Minh
"Anh Khánh Minh, em đang đi chơi với bạn. Còn anh làm gì ở đây?"- cô hỏi
"Lâu rồi anh không về nước cho nên đi tham quan lại để thư giãn thôi"- Khánh Minh vui vẻ trả lời
"Ohhhh"- cô
"Em đi với bạn vậy bạn em đâu rồi?"- Khánh Minh nhìn xung quang rồi hỏi
"À, anh ấy đang đi mua nước cho nên em ngồi đợi ở đây"
"Anh ấy? Là thằng nhóc đó sao?"
"Đúng vậy là Thần Vũ"
"Thật bất cẩn quá, sao cậu ta có thể để một cô gái như em ngồi đợi một mình được cơ chứ?"
"Không sao, hơn nữa em còn có võ mà, anh lo làm gì"- cô cười tươi
"Ngọc Vy, em có biết khi em cười lên như vậy rất đẹp không?"- Khánh Minh buột miệng nói
"Anh nói gì cơ?"- cô hơi ngạc nhiên về Khánh Minh
"Anh nói em cười rất đẹp"- Khánh Minh lặp lại câu nói một lần nữa
"Cảm...cảm ơn anh"- cô ngại ngùng
"Sao mặt em đỏ vậy? Em mệt sao? Để anh đưa em về nhé?"
"A không cần, em vẫn tốt mà có sao đâu"- cô vội xua tay
"Nhưng mà mặt em..."
"Chắc...chắc tại nóng quá thôi"- cô
"Ukm"
_Rồi cả hai im lặng một lát, bỗng Khánh Minh lên tiếng
"Vy này, nếu bây giờ có người nói thích em thì sao?"
"Em sẽ nói em có người yêu rồi"
"Vậy nếu người đó cố chấp vẫn theo đuổi em thì em sẽ làm gì?"
"Thì em sẽ cho hắn ta một trận vì độ mặt dày"- cô hung hắng giơ nắm đấm lên
_Khánh Minh bật cười
"Ngọc Vy, vậy nếu như người nói thích em đó là anh thì sao?"- Khánh Minh nhìn thẳng vào cô
"Thì tất nhiên em sẽ...A hả gì cơ?"- cô giật mình
"Nếu anh nói anh thích em thì sao?"- Khánh Minh nhìn cô và mỉm cười
"Hôm nay anh lạ quá, có chuyện gì xảy ra sao?"
"Em trả lời đi"
"Em...em..."- cô không biết trả lời thế nào
"Anh biết nếu nói ra chuyện này sẽ khiến em khó xử hơn nữa em cũng đã có người yêu nhưng anh rất muốn thổ lộ với em"
"Khánh Minh à, em..."
"Anh đã thích em từ rất lâu rồi, thích ánh mắt của em, thích nụ cười của em và cũng thích đôi môi của em"- Khánh Minh càng nói càng cúi xuống gần cô khi vừa dứt câu anh liền đặt môi mình lên môi cô
"Vy, em đợi có lâu không? Anh..."Bộp""- cậu chạy đến chỗ cô với cốc nước cam vừa mua trên tay thì nhìn thấy cảnh này liền đánh rơi chiếc cốc
"Thần Vũ, mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu. Em..."
"Hai người...hai người..."- cậu nói lắp bắp
"Vũ, anh nghe em giải thích đã, làm ơn nghe em có được không?"
"Đủ rồi, em đừng nói nữa"- cậu quát ầm lên
"Thần Vũ..."- mắt cô bắt đầu ươn ướt
"Tên khốn kiếp này"- cậu xông đến chỗ Khánh Minh mà túm cổ áo anh
"Đừng, buông anh ấy ra đi"- cô nắm tay cậu
"Em còn bênh vực cho hắn ta sao?"- cậu nói với cô bằng giọng tức giận
"Vũ à..."- cô bắt đầu khóc
"Nói, hai người vừa mới làm gì?"- cậu tức giận xốc cổ áo Khánh Minh lên
"Như cậu thấy đấy, tôi vừa hôn cô ấy"- Khánh Minh điềm tĩnh trả lời
"Khốn kiếp, anh có biết cô ấy là người yêu tôi không?"- cậu càng tức giận
"Tất nhiên là biết"- Khánh Minh vẫn điềm tĩnh
"Tên khốn này..."- cậu không kiềm chế được lửa giận trong người liên vung một cú đấm vào mặt Khánh Minh khiến khóe môi anh chảy máu
"Thần Vũ, dừng lại đi"- cô khóc òa lên ôm chặt cậu
"Em buông anh ra, em vẫn còn bênh vực tên khốn kiếp này sao? Anh nói cho em biết, ngay từ lần đầu gặp mặt anh đã thấy hắn ta nhìn em với ánh mắt yêu thương nhưng đó không phải là ánh mắt anh trai nhìn em gái mà là hắn ta yêu em"- cậu
"Dừng lại đi, đủ rồi"- cô
"Bây giờ em có hai sự lựa chọn: một là đi về với anh ngay bây giờ, hai là ở đây với hắn ta. Em chọn đi"
"Em..."
"Em mau chọn đi"- cậu nắm chặt lấy tay cô
"Em xin lỗi anh Vũ à"- cô đẩy tay cậu ra
"Em...được lắm, nếu muốn em có thể ở cạnh hắn ta luôn nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc mọi thứ giữa chúng ta sẽ chấm dứt. Em nghe rõ chưa?"- cậu nói rồi ngay lập tức rời đi để lại cô đứng khóc ở đó
"Ngọc Vy, đừng nghĩ cho anh nữa, em mau chạy theo cậu ta đi"- Khánh Minh vội nói
"Anh đừng nói gì nữa, để em đưa anh về nhà"- cô gạt nước mắt đi và nói
"Không cần, anh thực sự không sao. Chuyện hôm nay cũng là anh sai, em mau đuổi theo đi"
"Anh cũng biết từ nhỏ đến giờ em rất bướng bỉnh phải không?"- cô vừa nói vừa đỡ Khánh Minh dậy
"Vy, em đừng như vậy có được không? Anh biết em đang nghĩ gì cho nên đừng có tỏ ra mạnh mẽ như vậy nữa"
"..."- cô cúi gằm mặt xuống
"Em có thể khóc bây giờ, anh sẽ không nhìn đâu"- Khánh Minh nói rồi quay người lại đằng sau
"Hức...hức.."- ngay lập tức cô bật khóc nức nở
_Sau khi khóc một lúc lâu cô quá mệt mỏi vì cả ngày hôm nay nên đã thiếp đi và Khánh Minh đã đưa cô về nhà
"Ơ, anh Minh, sao anh lại đi cùng chị Vy? Chẳng phải sáng nay chị ấy đi chơi với anh Vũ sao?"- Quỳnh Chi thấy Khánh Minh đưa cô vào nhà liền hỏi
"Hai người họ cãi nhau, cụ thể anh sẽ kể sau"- Khánh Minh liền bế cô lên tầng
"Cãi nhau? Chẳng phải sáng nay chị ấy ra khỏi nhà rất vui vẻ hay sao? Vậy mà giờ lại cãi nhau rồi?"- Quỳnh Chi tự đặt câu hỏi
_Còn về phía cậu sau khi rời khỏi chỗ cô thì đi đến nơi mà mình đã cất công chuẩn bị cả tuần và đập tan hết mọi thứ để trút giận. Sau đó cậu lái xe thẳng đến bar và uống rượu cả đêm
"Sao giờ này anh ấy vẫn chưa về? Họ đi chơi muộn vậy sao?"- Thần Phong cứ đi đi đi lại trong phòng
_Được một lúc không nhịn được sự tò mò liền gọi cho Quỳnh Chi
"Alo, chị cậu đã về chưa?"- Thần Phong
"Chị ấy về rồi"
"Ai đưa về thế?"
"Là anh Khánh Minh-cái người mà cậu gặp trong bữa tiệc ở nhà tớ lần trước ấy"
"Được rồi, cảm ơn"- cúp máy (Tại sao lại là anh ta? Sao có thể là anh ta được cơ chứ? Không lẽ hai người họ xảy ra chuyện? Chết tiệt!!!)- đang suy nghĩ thì cậu nghe thấy tiếng động ở dưới nhà ngay lập tức liền chạy xuống
"Anh hai..."- Thần Phong thấy quản gia đang đưa người anh say khướt của mình vào nhà
(Vậy là xảy ra chuyện thật rồi! Cũng khổ thân anh quá đi)- Thần Phong liền chạy đến đỡ cậu lên phòng
_Tại rạp chiếu phim
"Ngọc vy"- thấy cô đến cậu liền gọi
"Hôm nay em xinh lắm"- cậu mỉm cười
"Thôi đi, chỉ có nịnh là giỏi. Ý anh nói là mọi hôm em không xinh phải không?"- cô
"Không phải, hôm nào em cũng xinh, xinh y như thiên thần ấy"- cậu
"Cái đồ đáng ghét này"- cô đánh cậu
"Được rồi, chúng ta vào xem phim"- cậu kéo cô vào
"Khoan đã, chẳng phải anh nên giải thích mọi chuyện cho em trước sao?"- cô đứng lại
"Em đã nói là sẽ nghe theo lời anh nói hôm nay mà phải không?"- cậu
"Đúng vậy nhưng mà..."
"Vậy thì chúng ta đi xem phim thôi, em đừng lo gì cả"- cậu kéo cô vào rạp chiếu phim
_Xem phim xong cũng đã trưa, cậu liền đưa cô đến nhà hàng mà cậu đã đặt trước. Cả hai cùng nhau ăn trưa sau đó cậu lại dẫn cô đến khu vui chơi giải trí. Cả hai đã cùng chơi rất vui vẻ phải nói là cực vui luôn vì cũng một thời gian rồi mà cả hai chẳng đi chơi riêng thế này bao giờ
_Chiều tối hôm đó
"Em ngồi đây đợi anh nhé, anh đi mua nước"- cậu dặn dò cô rồi chạy đi
"Vâng"
_Trong khi ngồi đợi cậu cô đã gặp...
"Ơ, Ngọc Vy, sao em lại ở đây?"- Khánh Minh
"Anh Khánh Minh, em đang đi chơi với bạn. Còn anh làm gì ở đây?"- cô hỏi
"Lâu rồi anh không về nước cho nên đi tham quan lại để thư giãn thôi"- Khánh Minh vui vẻ trả lời
"Ohhhh"- cô
"Em đi với bạn vậy bạn em đâu rồi?"- Khánh Minh nhìn xung quang rồi hỏi
"À, anh ấy đang đi mua nước cho nên em ngồi đợi ở đây"
"Anh ấy? Là thằng nhóc đó sao?"
"Đúng vậy là Thần Vũ"
"Thật bất cẩn quá, sao cậu ta có thể để một cô gái như em ngồi đợi một mình được cơ chứ?"
"Không sao, hơn nữa em còn có võ mà, anh lo làm gì"- cô cười tươi
"Ngọc Vy, em có biết khi em cười lên như vậy rất đẹp không?"- Khánh Minh buột miệng nói
"Anh nói gì cơ?"- cô hơi ngạc nhiên về Khánh Minh
"Anh nói em cười rất đẹp"- Khánh Minh lặp lại câu nói một lần nữa
"Cảm...cảm ơn anh"- cô ngại ngùng
"Sao mặt em đỏ vậy? Em mệt sao? Để anh đưa em về nhé?"
"A không cần, em vẫn tốt mà có sao đâu"- cô vội xua tay
"Nhưng mà mặt em..."
"Chắc...chắc tại nóng quá thôi"- cô
"Ukm"
_Rồi cả hai im lặng một lát, bỗng Khánh Minh lên tiếng
"Vy này, nếu bây giờ có người nói thích em thì sao?"
"Em sẽ nói em có người yêu rồi"
"Vậy nếu người đó cố chấp vẫn theo đuổi em thì em sẽ làm gì?"
"Thì em sẽ cho hắn ta một trận vì độ mặt dày"- cô hung hắng giơ nắm đấm lên
_Khánh Minh bật cười
"Ngọc Vy, vậy nếu như người nói thích em đó là anh thì sao?"- Khánh Minh nhìn thẳng vào cô
"Thì tất nhiên em sẽ...A hả gì cơ?"- cô giật mình
"Nếu anh nói anh thích em thì sao?"- Khánh Minh nhìn cô và mỉm cười
"Hôm nay anh lạ quá, có chuyện gì xảy ra sao?"
"Em trả lời đi"
"Em...em..."- cô không biết trả lời thế nào
"Anh biết nếu nói ra chuyện này sẽ khiến em khó xử hơn nữa em cũng đã có người yêu nhưng anh rất muốn thổ lộ với em"
"Khánh Minh à, em..."
"Anh đã thích em từ rất lâu rồi, thích ánh mắt của em, thích nụ cười của em và cũng thích đôi môi của em"- Khánh Minh càng nói càng cúi xuống gần cô khi vừa dứt câu anh liền đặt môi mình lên môi cô
"Vy, em đợi có lâu không? Anh..."Bộp""- cậu chạy đến chỗ cô với cốc nước cam vừa mua trên tay thì nhìn thấy cảnh này liền đánh rơi chiếc cốc
"Thần Vũ, mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu. Em..."
"Hai người...hai người..."- cậu nói lắp bắp
"Vũ, anh nghe em giải thích đã, làm ơn nghe em có được không?"
"Đủ rồi, em đừng nói nữa"- cậu quát ầm lên
"Thần Vũ..."- mắt cô bắt đầu ươn ướt
"Tên khốn kiếp này"- cậu xông đến chỗ Khánh Minh mà túm cổ áo anh
"Đừng, buông anh ấy ra đi"- cô nắm tay cậu
"Em còn bênh vực cho hắn ta sao?"- cậu nói với cô bằng giọng tức giận
"Vũ à..."- cô bắt đầu khóc
"Nói, hai người vừa mới làm gì?"- cậu tức giận xốc cổ áo Khánh Minh lên
"Như cậu thấy đấy, tôi vừa hôn cô ấy"- Khánh Minh điềm tĩnh trả lời
"Khốn kiếp, anh có biết cô ấy là người yêu tôi không?"- cậu càng tức giận
"Tất nhiên là biết"- Khánh Minh vẫn điềm tĩnh
"Tên khốn này..."- cậu không kiềm chế được lửa giận trong người liên vung một cú đấm vào mặt Khánh Minh khiến khóe môi anh chảy máu
"Thần Vũ, dừng lại đi"- cô khóc òa lên ôm chặt cậu
"Em buông anh ra, em vẫn còn bênh vực tên khốn kiếp này sao? Anh nói cho em biết, ngay từ lần đầu gặp mặt anh đã thấy hắn ta nhìn em với ánh mắt yêu thương nhưng đó không phải là ánh mắt anh trai nhìn em gái mà là hắn ta yêu em"- cậu
"Dừng lại đi, đủ rồi"- cô
"Bây giờ em có hai sự lựa chọn: một là đi về với anh ngay bây giờ, hai là ở đây với hắn ta. Em chọn đi"
"Em..."
"Em mau chọn đi"- cậu nắm chặt lấy tay cô
"Em xin lỗi anh Vũ à"- cô đẩy tay cậu ra
"Em...được lắm, nếu muốn em có thể ở cạnh hắn ta luôn nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc mọi thứ giữa chúng ta sẽ chấm dứt. Em nghe rõ chưa?"- cậu nói rồi ngay lập tức rời đi để lại cô đứng khóc ở đó
"Ngọc Vy, đừng nghĩ cho anh nữa, em mau chạy theo cậu ta đi"- Khánh Minh vội nói
"Anh đừng nói gì nữa, để em đưa anh về nhà"- cô gạt nước mắt đi và nói
"Không cần, anh thực sự không sao. Chuyện hôm nay cũng là anh sai, em mau đuổi theo đi"
"Anh cũng biết từ nhỏ đến giờ em rất bướng bỉnh phải không?"- cô vừa nói vừa đỡ Khánh Minh dậy
"Vy, em đừng như vậy có được không? Anh biết em đang nghĩ gì cho nên đừng có tỏ ra mạnh mẽ như vậy nữa"
"..."- cô cúi gằm mặt xuống
"Em có thể khóc bây giờ, anh sẽ không nhìn đâu"- Khánh Minh nói rồi quay người lại đằng sau
"Hức...hức.."- ngay lập tức cô bật khóc nức nở
_Sau khi khóc một lúc lâu cô quá mệt mỏi vì cả ngày hôm nay nên đã thiếp đi và Khánh Minh đã đưa cô về nhà
"Ơ, anh Minh, sao anh lại đi cùng chị Vy? Chẳng phải sáng nay chị ấy đi chơi với anh Vũ sao?"- Quỳnh Chi thấy Khánh Minh đưa cô vào nhà liền hỏi
"Hai người họ cãi nhau, cụ thể anh sẽ kể sau"- Khánh Minh liền bế cô lên tầng
"Cãi nhau? Chẳng phải sáng nay chị ấy ra khỏi nhà rất vui vẻ hay sao? Vậy mà giờ lại cãi nhau rồi?"- Quỳnh Chi tự đặt câu hỏi
_Còn về phía cậu sau khi rời khỏi chỗ cô thì đi đến nơi mà mình đã cất công chuẩn bị cả tuần và đập tan hết mọi thứ để trút giận. Sau đó cậu lái xe thẳng đến bar và uống rượu cả đêm
"Sao giờ này anh ấy vẫn chưa về? Họ đi chơi muộn vậy sao?"- Thần Phong cứ đi đi đi lại trong phòng
_Được một lúc không nhịn được sự tò mò liền gọi cho Quỳnh Chi
"Alo, chị cậu đã về chưa?"- Thần Phong
"Chị ấy về rồi"
"Ai đưa về thế?"
"Là anh Khánh Minh-cái người mà cậu gặp trong bữa tiệc ở nhà tớ lần trước ấy"
"Được rồi, cảm ơn"- cúp máy (Tại sao lại là anh ta? Sao có thể là anh ta được cơ chứ? Không lẽ hai người họ xảy ra chuyện? Chết tiệt!!!)- đang suy nghĩ thì cậu nghe thấy tiếng động ở dưới nhà ngay lập tức liền chạy xuống
"Anh hai..."- Thần Phong thấy quản gia đang đưa người anh say khướt của mình vào nhà
(Vậy là xảy ra chuyện thật rồi! Cũng khổ thân anh quá đi)- Thần Phong liền chạy đến đỡ cậu lên phòng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.