Chương 230: Bảo bối Holly phạm quy rồi...
PunPun
04/01/2021
Sau một hồi nói chuyện với Lot, Dylan cũng cảm thấy thú vị hơn rất nhiều bởi những câu chuyện ly kỳ hài hước của Lot. Vì Lot là y sĩ hoàng gia nên đã chứng kiến, tham gia vô số những chuyện thú vị trong cung điện mà người làm hoàng tử như Dylan không biết. Cộng thêm tính tình hoàng tộc khó chịu, nhất là mấy cô con của các vị tước, hơi ho một tí là đến tìm Lot gây ra bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười khiến Dylan cười không nhặt được mồm.
\*Khụ khụ khụ\* Tiếng ho liên tục vang lên cắt ngang cuộc trò chuyện giữa hai người.
“ Holly, cháu tỉnh rồi? ” Dylan ân cần hỏi, bước đến ngồi cạnh cậu.
“ Hai người ồn quá, không muốn tỉnh cũng không được. ” Holly chưng ra bộ mặt hiển nhiên, bất cần đời.. lại lộ một chút vẻ khinh thường.
“ Chậc, dạo quỷ môn quan một lần rồi mà sao vẫn đáng ghét vậy hả? ” Dylan giơ tay định ngắt má của Holly thì bị né không thương tiếc.
“ Cũng chỉ là dạo quỷ môn quan thôi. Cháu, sẽ không chết. ” Holly nói một cách tự tin, tự cao và tự mãn.
! Người ta nói cha nào con nấy là không có sai mà! Gen như thế nào lại mạnh như vậy?
“ Tiểu Vương tử của tôi ơi, nếu tôi chậm một chút không kịp truyền máu cho ngài, ngài thật sự sẽ báo danh ở dưới Diêm La Điện đấy. ” Lot mỉm cười đáp, tính cách mạnh mẽ giống hệt Vương! Quả là mẹ nào con nấy... Ngoại hình không giống lắm nhưng cái tính liều mạng cứng đầu cứng cổ thì y hệt Vương không sai đâu được.
“ Cũng chỉ là ngất thôi. ” Holly nhìn trên bàn tay trái nhỏ nhắn của mình một kim tiêm bé tí được núp dưới miếng băng keo y tế trắng. Nhờ lại khi hiến máu, lúc đầu bị tiêm vào thì cậu có cảm giác kỳ lạ, không quen, cứ như bị hút đi sức sống vậy. Còn bây giờ thì ngược lại, nó cứ thêm.. cảm thấy không bài xích nhưng rất kỳ lạ.
“ Thông thường khi mất 50% lượng máu của cơ thể sẽ tương đương với 2,75 lít máu. Với chỉ một nửa lượng máu còn sót lại, con người mới rơi vào trạng thái hôn mê, trái tim sẽ ngừng đập và nó không còn có thể bơm máu đi nuôi các cơ quan khác. Tuy nhiên, nếu được cấp cứu khẩn cấp, vẫn có cơ hội thoát khỏi lưỡi hái tử thần trong trường hợp này, dù là không cao. Đây cũng được coi là điểm cuối trong giới hạn chịu đựng của con người! ”
“ Vậy thì sao chứ? Tôi chẳng mất đến 50% lượng máu thì lo cái gì. ” Holly nói, nếu thật sự mất 50% máu thì vẫn có thể cứu được mà, tỉ lệ sống sót không cao nhưng vẫn đáng để thử.
“ Tiểu Vương tử, ngài đã ngất. ” Lot rót một ly nước ấm để cạnh Holly, cười nhẹ.
“ Bởi vì cơ thể không chống chịu nổi mà thôi, cũng chẳng phải gì to tát. ” Holly cảm thấy nhàm chán, cơ thể cậu thật nhỏ bé, sức chịu đựng cũng chẳng là bao.
Dylan cau mày, định lên tiếng quở trách thì Holly lại nói tiếp.
“ Lot à, anh làm y sĩ nhiều năm như vậy mà không biết cái gì là *bệnh* sao? ” Không một chút cảm xúc, Holly hỏi.
“ ... ” Lot câm nín, thật sự là không nên trêu đùa với vị tiểu Vương tử này mà.. Còn nhỏ nhưng lời lẽ lại vô cùng sắc bén. Chỉ một câu thôi mà đã ăn đứt mình rồi...
Lot chỉ là muốn đùa một chút, không biết là Holly có biết không nhưng từ *bệnh* của Holly đã nói rõ vấn đề. Bệnh ở đây chính là một chịu chứng của một bệnh nào đó, ví dụ như ngất do mất nhiều máu kia. Lot chính là một mực khẳng định Holly bị như vậy, Holly cũng chẳng phải kẻ ngốc mà không biết. Nên đã hỏi ngược lại, đồng thời cũng hàm ý rằng cậu ngất là do cơ thể không chịu được chứ không liên quan gì đến *mất 50% máu* kia.
“ Đủ rồi đừng có anh một câu tôi một câu nữa, tôi nghe đến phát chán rồi! Anh đó Lot! Lớn rồi đi so đo với Holly làm gì? Thằng nhóc này mà ghi thù là nửa đời sau của anh khỏi sống luôn! ” Dylan mắng nhiếc, vừa nói Lot xong là lập tức chuyển đến Holly.
“ Còn cháu nữa! Cãi cái gì chứ? Có tri thức là tự coi mình giỏi, mình hay lắm phải không? ” Nói đến đây Dylan muốn câm nín vì Holly gật đầu rồi!
“ Cháu..! Tức chết ta mà, sao ta lại có đứa cháu, đứa em như các người chứ? ”
“ Xin lỗi. ” Holly nghiêm túc bảo, dù gì cũng là trẻ con, không nên *khi dễ* người lớn như vậy...
Dylan cùng Lot ngạc nhiên, vậy, vậy mà xin lỗi rồi? Đứa cháu ương ngạnh/Tiểu Vương tử nghịch ngợm đâu rồi?
“ Lot, dù sao cũng cảm ơn. Tuy không nằm trong cái bệnh mất máu rồi tim ngừng đập gì đó nhưng nếu không có anh cứu, tôi cũng không qua khỏi rồi. 0,4 lít máu chung quy không nhiều, chỉ là truyền trong một lần với cái tình trạng cơ thể nhỏ bé yếu ớt này của tôi sẽ không chịu được. Có lẽ việc bị rút đi 400cc trong một lần khiến cơ thể không thích ứng được nên vào trạng thái hôn mê mà thôi. Cũng chẳng có gì to tát đâu đúng không bác sĩ Lot? ” Holly mỉm cười. *Dễ thương \+10. Cute \+100. Đáng yêu \+max*.
Oa, cả hai người Dylan cùng Lot đều không hẹn mà đỏ mặt cả rồi. Sức hấp dẫn của Holly cũng thật là...
Dylan xấu hổ, ngay cả máu mũi cũng sắp phung ra rồi!
Lot che mặt ngã về sau. Phạm quy! Tiểu Vương tử lại phóng điện rồi!
\*Khụ khụ khụ\* Tiếng ho liên tục vang lên cắt ngang cuộc trò chuyện giữa hai người.
“ Holly, cháu tỉnh rồi? ” Dylan ân cần hỏi, bước đến ngồi cạnh cậu.
“ Hai người ồn quá, không muốn tỉnh cũng không được. ” Holly chưng ra bộ mặt hiển nhiên, bất cần đời.. lại lộ một chút vẻ khinh thường.
“ Chậc, dạo quỷ môn quan một lần rồi mà sao vẫn đáng ghét vậy hả? ” Dylan giơ tay định ngắt má của Holly thì bị né không thương tiếc.
“ Cũng chỉ là dạo quỷ môn quan thôi. Cháu, sẽ không chết. ” Holly nói một cách tự tin, tự cao và tự mãn.
! Người ta nói cha nào con nấy là không có sai mà! Gen như thế nào lại mạnh như vậy?
“ Tiểu Vương tử của tôi ơi, nếu tôi chậm một chút không kịp truyền máu cho ngài, ngài thật sự sẽ báo danh ở dưới Diêm La Điện đấy. ” Lot mỉm cười đáp, tính cách mạnh mẽ giống hệt Vương! Quả là mẹ nào con nấy... Ngoại hình không giống lắm nhưng cái tính liều mạng cứng đầu cứng cổ thì y hệt Vương không sai đâu được.
“ Cũng chỉ là ngất thôi. ” Holly nhìn trên bàn tay trái nhỏ nhắn của mình một kim tiêm bé tí được núp dưới miếng băng keo y tế trắng. Nhờ lại khi hiến máu, lúc đầu bị tiêm vào thì cậu có cảm giác kỳ lạ, không quen, cứ như bị hút đi sức sống vậy. Còn bây giờ thì ngược lại, nó cứ thêm.. cảm thấy không bài xích nhưng rất kỳ lạ.
“ Thông thường khi mất 50% lượng máu của cơ thể sẽ tương đương với 2,75 lít máu. Với chỉ một nửa lượng máu còn sót lại, con người mới rơi vào trạng thái hôn mê, trái tim sẽ ngừng đập và nó không còn có thể bơm máu đi nuôi các cơ quan khác. Tuy nhiên, nếu được cấp cứu khẩn cấp, vẫn có cơ hội thoát khỏi lưỡi hái tử thần trong trường hợp này, dù là không cao. Đây cũng được coi là điểm cuối trong giới hạn chịu đựng của con người! ”
“ Vậy thì sao chứ? Tôi chẳng mất đến 50% lượng máu thì lo cái gì. ” Holly nói, nếu thật sự mất 50% máu thì vẫn có thể cứu được mà, tỉ lệ sống sót không cao nhưng vẫn đáng để thử.
“ Tiểu Vương tử, ngài đã ngất. ” Lot rót một ly nước ấm để cạnh Holly, cười nhẹ.
“ Bởi vì cơ thể không chống chịu nổi mà thôi, cũng chẳng phải gì to tát. ” Holly cảm thấy nhàm chán, cơ thể cậu thật nhỏ bé, sức chịu đựng cũng chẳng là bao.
Dylan cau mày, định lên tiếng quở trách thì Holly lại nói tiếp.
“ Lot à, anh làm y sĩ nhiều năm như vậy mà không biết cái gì là *bệnh* sao? ” Không một chút cảm xúc, Holly hỏi.
“ ... ” Lot câm nín, thật sự là không nên trêu đùa với vị tiểu Vương tử này mà.. Còn nhỏ nhưng lời lẽ lại vô cùng sắc bén. Chỉ một câu thôi mà đã ăn đứt mình rồi...
Lot chỉ là muốn đùa một chút, không biết là Holly có biết không nhưng từ *bệnh* của Holly đã nói rõ vấn đề. Bệnh ở đây chính là một chịu chứng của một bệnh nào đó, ví dụ như ngất do mất nhiều máu kia. Lot chính là một mực khẳng định Holly bị như vậy, Holly cũng chẳng phải kẻ ngốc mà không biết. Nên đã hỏi ngược lại, đồng thời cũng hàm ý rằng cậu ngất là do cơ thể không chịu được chứ không liên quan gì đến *mất 50% máu* kia.
“ Đủ rồi đừng có anh một câu tôi một câu nữa, tôi nghe đến phát chán rồi! Anh đó Lot! Lớn rồi đi so đo với Holly làm gì? Thằng nhóc này mà ghi thù là nửa đời sau của anh khỏi sống luôn! ” Dylan mắng nhiếc, vừa nói Lot xong là lập tức chuyển đến Holly.
“ Còn cháu nữa! Cãi cái gì chứ? Có tri thức là tự coi mình giỏi, mình hay lắm phải không? ” Nói đến đây Dylan muốn câm nín vì Holly gật đầu rồi!
“ Cháu..! Tức chết ta mà, sao ta lại có đứa cháu, đứa em như các người chứ? ”
“ Xin lỗi. ” Holly nghiêm túc bảo, dù gì cũng là trẻ con, không nên *khi dễ* người lớn như vậy...
Dylan cùng Lot ngạc nhiên, vậy, vậy mà xin lỗi rồi? Đứa cháu ương ngạnh/Tiểu Vương tử nghịch ngợm đâu rồi?
“ Lot, dù sao cũng cảm ơn. Tuy không nằm trong cái bệnh mất máu rồi tim ngừng đập gì đó nhưng nếu không có anh cứu, tôi cũng không qua khỏi rồi. 0,4 lít máu chung quy không nhiều, chỉ là truyền trong một lần với cái tình trạng cơ thể nhỏ bé yếu ớt này của tôi sẽ không chịu được. Có lẽ việc bị rút đi 400cc trong một lần khiến cơ thể không thích ứng được nên vào trạng thái hôn mê mà thôi. Cũng chẳng có gì to tát đâu đúng không bác sĩ Lot? ” Holly mỉm cười. *Dễ thương \+10. Cute \+100. Đáng yêu \+max*.
Oa, cả hai người Dylan cùng Lot đều không hẹn mà đỏ mặt cả rồi. Sức hấp dẫn của Holly cũng thật là...
Dylan xấu hổ, ngay cả máu mũi cũng sắp phung ra rồi!
Lot che mặt ngã về sau. Phạm quy! Tiểu Vương tử lại phóng điện rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.