Chương 36: Lỗi tại ai? (1)
=>NinnKa<=
27/06/2017
-Em đến tìm tôi có chuyện gì ?- Thiên Dương cùng nó bước vào thang máy.
-Không có việc thì cũng không được đến a ?
Hắn cười tà mị.
-Ý em là em đang nhớ tôi sao?
Nó đỏ mặt,quay hướng khác.
-Không...không có!
-Bảo bối! Mặt em đỏ như gấc chín rồi!
Hắn rất vui. Vì nó đến công ty tìm hắn. Nhưng có phải vì Lãnh Tuyệt không? Nó muốn hắn trả thù Lãnh Tuyệt mà, sao đây, thiên thần của hắn....giờ sao lại như thế này...Nụ cười của hắn vụt tắt.
-Vì Lãnh Tuyệt sao ?- Âm sắc đã lạnh đi mấy phần.
Nó nhìn hắn. Đúng! Hôm nay nó đến đây là vì trả thù Lãnh Tuyệt. Nhưng...sẽ làm hắn tổn thương. Nó biết và cảm nhận được tình yêu của hắn sâu đậm thế nào.
Ôm chầm lấy hắn.
-Dương à!
-Nếu em đến vì chuyện đó thì...Hôm nay tôi có một hợp đồng khẩn cấp. Không thể giúp em rồi ! - Một lưỡi dao nhọn như cứa vào tim hắn. Người con gái này...vẫn chưa quên được Lãnh Tuyệt.
-Dương,đừng như thế mà !-Nó khóc.
-Em khóc gì chứ !- Hắn gầm nhẹ.
Nó sợ hãi, mím chặt môi. Nước mắt vẫn rơi. Hắn quát nó...
-Tôi...tôi...không có!
-Em đến tìm tôi vì hắn thì đi đi,tôi bận rồi!
Nó rưng rưng nước mắt,môi mím chặt hơn. Thật ra ngoài chuyện này nó còn chuyện to hơn. Hình như nó nhớ hắn nên nó mới đến đây.
-Được! Vì tôi nhớ anh nên tôi mới đến, anh không cần tôi nữa thì tôi đi !- Nó chạy ra khỏi thang máy.
Hắn đứng sững người...Nó nhớ hắn?
Tại sao? Hắn không hỏi kĩ mà đã mắng nó. Tại sao?
Vội vã, hắn đuổi theo nó.
Nó chạy ra ngoài.
Một chiếc ôtô dần lao đến, 3m...2m......
-Không có việc thì cũng không được đến a ?
Hắn cười tà mị.
-Ý em là em đang nhớ tôi sao?
Nó đỏ mặt,quay hướng khác.
-Không...không có!
-Bảo bối! Mặt em đỏ như gấc chín rồi!
Hắn rất vui. Vì nó đến công ty tìm hắn. Nhưng có phải vì Lãnh Tuyệt không? Nó muốn hắn trả thù Lãnh Tuyệt mà, sao đây, thiên thần của hắn....giờ sao lại như thế này...Nụ cười của hắn vụt tắt.
-Vì Lãnh Tuyệt sao ?- Âm sắc đã lạnh đi mấy phần.
Nó nhìn hắn. Đúng! Hôm nay nó đến đây là vì trả thù Lãnh Tuyệt. Nhưng...sẽ làm hắn tổn thương. Nó biết và cảm nhận được tình yêu của hắn sâu đậm thế nào.
Ôm chầm lấy hắn.
-Dương à!
-Nếu em đến vì chuyện đó thì...Hôm nay tôi có một hợp đồng khẩn cấp. Không thể giúp em rồi ! - Một lưỡi dao nhọn như cứa vào tim hắn. Người con gái này...vẫn chưa quên được Lãnh Tuyệt.
-Dương,đừng như thế mà !-Nó khóc.
-Em khóc gì chứ !- Hắn gầm nhẹ.
Nó sợ hãi, mím chặt môi. Nước mắt vẫn rơi. Hắn quát nó...
-Tôi...tôi...không có!
-Em đến tìm tôi vì hắn thì đi đi,tôi bận rồi!
Nó rưng rưng nước mắt,môi mím chặt hơn. Thật ra ngoài chuyện này nó còn chuyện to hơn. Hình như nó nhớ hắn nên nó mới đến đây.
-Được! Vì tôi nhớ anh nên tôi mới đến, anh không cần tôi nữa thì tôi đi !- Nó chạy ra khỏi thang máy.
Hắn đứng sững người...Nó nhớ hắn?
Tại sao? Hắn không hỏi kĩ mà đã mắng nó. Tại sao?
Vội vã, hắn đuổi theo nó.
Nó chạy ra ngoài.
Một chiếc ôtô dần lao đến, 3m...2m......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.