Chương 8: Không ngừng mắng nhiếc
NaNa1302
30/08/2019
Trần Tuyết buông ra những lời lẽ khó nghe nhất
làm nước mắt Giai Kì liên tục lăn dài trên má . Cô ...cô độc ác đến như
vậy sao , cô ích kỉ đến như vậy sao ?
- Cháu ...cháu
Ngập ngừng không nói nên lời , mà cô cũng không biết mình nên nói gì . Phản bác lại sao ! Nhưng trong khi lời Trần Tuyết nói là đúng , hoàn toàn không sai . Nếu như cô không ích kỉ , không vì lòng tự tôn của mình mà cho Hạo Nhiên được cơ hội giải thích thì đã không hại anh ấy bệnh nặng lại thêm nặng
- Cô mau rời khỏi đây đi , mau rời khỏi tầm mắt của Hạo Nhiên đi . Cầu xin cô , hãy rời xa nó . Gia đình tôi không chấp nhận nổi cô có dị năng như vậy được . Lãng Yên là một đứa trẻ tốt , hiện tại tôi chỉ muốn nó làm con dâu mà thôi . Xin cô , hãy rời xa nó . Nó bên cạnh cô chỉ gặp nguy hiểm và sui sẻo mà thôi
- Bác gái , anh Hạo Nhiên sao rồi ạ !
Từ đằng xa vang lên giọng nói ngọt ngào như nước vang lên , tiếng giày cao gót lộp cộp vang lên với cường độ nhanh . Tiếng thở phì phò ngày càng gần . Đây không ai khác , là Lãng Yên , đã từng là người bạn thân nhất của cô . Nhưng bây giờ ...có thể nói là người mà cô hận nhất . Không hiểu vì sao bây giờ nghe thấy giọng nói ngọt ngào như mật của cô ta , Giai Kì lại cảm thấy vô cùng buồn nôn
- Hạo Nhiên nó còn đang cấp cứu , huhu ...tất cả cũng tại cô ta . Sao cô còn chưa đi hả , cô phải chứng kiến con tôi chết đi mới vừa lòng hay sao
Trần Tuyết khi thấy Lãng Yên tới thì thay ngay cảm xúc , trở nên nhẹ nhàng . Nhưng khi còn nhớ có sự hiện diện của Giai Kì ngay lập tức thái độ lại về như ban đầu . Tiếp tục công việc mắng nhiếc người
- Bà có im ngay đi , con nó như vậy bà còn muốn làm ầm lên à . Bà mắng chửi người khác thì con nó có khoẻ ngay lại đứng trước mặt bà hay không . Bà đừng tưởnh tôi còn không biết cái âm mưu kia của bà . Đừng nói là tại con bé , người gây ra việc này tất cả không phải là tại bà hay sao ??
Cha Hạo Nhiên - tức Nam Dực nãy giờ đứng yên , giờ không chịu nổi mà lên tiếng . Sau đó quay sang an ủi Giai Kì
- Còn con , trước hết hãy về nhà thay đồ đi , coi chừng cảm lạnh . Việc của Hạo Nhiên ta không trách móc gì hết , tất cả là do ta không quản tốt con trai của mình . Đừng nghĩ ngợi nhiều ...
Giai Kì ngẩng khuôn mặt tèm nhem nước mắt lên nhìn khuôn mặt nhân hậu của Nam Dực . Rồi lại quay sang khuôn mặt âm trầm của Trần Tuyết . Gật đầu một cái
- Vậy con xin phép
Trần Tuyết đang định mở lời gì đó nhưng ngay lập tức bị chồng giáo huấn
- Bà tốt nhất là nên im miệng . Đừng để tôi bắt gặp bà mắng Giai Kì lần thứ hai . Việc mình làm còn đổ lỗi cho người khác ...tôi thấy rất chướng mắt !!
- Cháu ...cháu
Ngập ngừng không nói nên lời , mà cô cũng không biết mình nên nói gì . Phản bác lại sao ! Nhưng trong khi lời Trần Tuyết nói là đúng , hoàn toàn không sai . Nếu như cô không ích kỉ , không vì lòng tự tôn của mình mà cho Hạo Nhiên được cơ hội giải thích thì đã không hại anh ấy bệnh nặng lại thêm nặng
- Cô mau rời khỏi đây đi , mau rời khỏi tầm mắt của Hạo Nhiên đi . Cầu xin cô , hãy rời xa nó . Gia đình tôi không chấp nhận nổi cô có dị năng như vậy được . Lãng Yên là một đứa trẻ tốt , hiện tại tôi chỉ muốn nó làm con dâu mà thôi . Xin cô , hãy rời xa nó . Nó bên cạnh cô chỉ gặp nguy hiểm và sui sẻo mà thôi
- Bác gái , anh Hạo Nhiên sao rồi ạ !
Từ đằng xa vang lên giọng nói ngọt ngào như nước vang lên , tiếng giày cao gót lộp cộp vang lên với cường độ nhanh . Tiếng thở phì phò ngày càng gần . Đây không ai khác , là Lãng Yên , đã từng là người bạn thân nhất của cô . Nhưng bây giờ ...có thể nói là người mà cô hận nhất . Không hiểu vì sao bây giờ nghe thấy giọng nói ngọt ngào như mật của cô ta , Giai Kì lại cảm thấy vô cùng buồn nôn
- Hạo Nhiên nó còn đang cấp cứu , huhu ...tất cả cũng tại cô ta . Sao cô còn chưa đi hả , cô phải chứng kiến con tôi chết đi mới vừa lòng hay sao
Trần Tuyết khi thấy Lãng Yên tới thì thay ngay cảm xúc , trở nên nhẹ nhàng . Nhưng khi còn nhớ có sự hiện diện của Giai Kì ngay lập tức thái độ lại về như ban đầu . Tiếp tục công việc mắng nhiếc người
- Bà có im ngay đi , con nó như vậy bà còn muốn làm ầm lên à . Bà mắng chửi người khác thì con nó có khoẻ ngay lại đứng trước mặt bà hay không . Bà đừng tưởnh tôi còn không biết cái âm mưu kia của bà . Đừng nói là tại con bé , người gây ra việc này tất cả không phải là tại bà hay sao ??
Cha Hạo Nhiên - tức Nam Dực nãy giờ đứng yên , giờ không chịu nổi mà lên tiếng . Sau đó quay sang an ủi Giai Kì
- Còn con , trước hết hãy về nhà thay đồ đi , coi chừng cảm lạnh . Việc của Hạo Nhiên ta không trách móc gì hết , tất cả là do ta không quản tốt con trai của mình . Đừng nghĩ ngợi nhiều ...
Giai Kì ngẩng khuôn mặt tèm nhem nước mắt lên nhìn khuôn mặt nhân hậu của Nam Dực . Rồi lại quay sang khuôn mặt âm trầm của Trần Tuyết . Gật đầu một cái
- Vậy con xin phép
Trần Tuyết đang định mở lời gì đó nhưng ngay lập tức bị chồng giáo huấn
- Bà tốt nhất là nên im miệng . Đừng để tôi bắt gặp bà mắng Giai Kì lần thứ hai . Việc mình làm còn đổ lỗi cho người khác ...tôi thấy rất chướng mắt !!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.