Chương 9: Rời đi
NaNa1302
30/08/2019
Sắc mặt Trần Tuyết trùng xuống , gương mặt toát lên vẻ lo sợ
- Ông ...tại sao ông lại biết
Nam Dực hừ lạnh , cái tính này của bà ta cũng may không di truyền lên người Hạo Nhiên . Con của ông bản tính hoàn toàn di truyền sang từ ông
- Việc đã làm muốn giấu cũng không nổi . Muốn người khác không biết thì đừng có làm việc trái với đạo đức ...
Nam Dực hừ lạnh , cưới bà chẳng phải cũng là một tay bà ta âm thầm sắp đặt hay sao . Người ông yêu hiện tại đã bỏ đi gần 27 năm rồi . Trần Tuyết bà ta là một người độc đoán , tham hư vinh . Vì sao ông biết được cái bí mật này , hừ ...chỉ cần nhìn biểu hiện của bà ta là ông đã biết . Sự khinh thường lộ rõ trong đôi mắt ông
- Tôi ....
Tạch
Tiếng đèn phòng cấp cứu vụt tắt , bác sĩ liền bước ra với đôi mắt mệt mỏi
- Xin hỏi ai là gia đình bệnh nhân
- Tôi ...tôi chính là mẹ của thằng bé
Ngay lập tức Trần Tuyết bước lên
- Tình hình hiện tại không khả quan cho lắm . Mới bị xuất huyết dạ dày không lâu nay lại tái phát cộng thêm bị nhiễm phải khí hàn . Ngày trước bệnh nhân có tiền sử bị bệnh tim mạch , vẫn là nên cẩn thận , ở lại bệnh viện theo dõi sức khoẻ . Nếu không đến chúng tôi cũng không thể cứu vãn được gì .
- Được thưa bác sĩ
- Hiện tại nên đi làm thủ tục nhập viện , chúng tôi đã chuyển bệnh nhân đến phòng hồi sức . 30p sau gia đình hẵn vào thăm , bệnh nhân cần được nghỉ ngơi
Bác sĩ ân cần dặn dò . Một thanh niên trai tránh trông có vẻ khoẻ mạnh , không ngờ rằng trong người lại vướng phải nhiều thứ bệnh như vậy
********
Giai Kì bước thẫn thờ trên đường vào căn nhà nhỏ . Cũng chẳng biết cô làm cách nào lại về đến nhà sớm như vậy , có phải cô ở bên cạnh ai đều khắc chết người đó hay không . Nực cười , tại sao cô sinh ra lại có khả năng đặc biệt như vậy chứ . Cô là không muốn ...không muốn có khả năng đặc biệt này nữa
Bước vào căn nhà cô đã thấy cậu bé đáng yêu khuôn mặt âm trầm ngồi ở giữa cửa như đang mong chờ cô về
- Cậu bé , sao em lại ngồi ở đây . Chờ chị về sao
Cậu bé : gật gật
- Tiểu bảo bối , chị không muốn ở nơi này nữa , có muốn đi du lịch chung với chị hay không
Cậu bé : Lắc lắc rồi lại gật gật đầu
- Vậy chúng ta đi dọn hành lí đi nhé
Cậu bé : ?
- À chị quên mất , em không có hành lí . Vậy càng tốt , đỡ tốn tiền mua vé máy bay cho cưng ...hahaha . Đợi chị một chút , chúng ta lập tức sang Pháp du lịch
Cô hiện tại chỉ muốn thật nhanh rời khỏi đây . Muốn biến mất khỏi cái nơi có người biết cô có cái bản năng đặc biệt ấy. Đến một nơi mới mẻ , cô sẽ sống hoà đồng với mọi người . Gặp ma thò cứ lờ như là không thấy . Vậy không phải sẽ tốt sao ? Chỉ là Hạo Nhiên anh ấy ...2 tháng sao ....Đến gần thời gian đó , cô sẽ tìm cách quay lại cứu anh ấy . Trong thâm tâm cô chỉ chắc chắn rằng : Hạo Nhiên anh ấy không phải chết vì bệnh tật
- Ông ...tại sao ông lại biết
Nam Dực hừ lạnh , cái tính này của bà ta cũng may không di truyền lên người Hạo Nhiên . Con của ông bản tính hoàn toàn di truyền sang từ ông
- Việc đã làm muốn giấu cũng không nổi . Muốn người khác không biết thì đừng có làm việc trái với đạo đức ...
Nam Dực hừ lạnh , cưới bà chẳng phải cũng là một tay bà ta âm thầm sắp đặt hay sao . Người ông yêu hiện tại đã bỏ đi gần 27 năm rồi . Trần Tuyết bà ta là một người độc đoán , tham hư vinh . Vì sao ông biết được cái bí mật này , hừ ...chỉ cần nhìn biểu hiện của bà ta là ông đã biết . Sự khinh thường lộ rõ trong đôi mắt ông
- Tôi ....
Tạch
Tiếng đèn phòng cấp cứu vụt tắt , bác sĩ liền bước ra với đôi mắt mệt mỏi
- Xin hỏi ai là gia đình bệnh nhân
- Tôi ...tôi chính là mẹ của thằng bé
Ngay lập tức Trần Tuyết bước lên
- Tình hình hiện tại không khả quan cho lắm . Mới bị xuất huyết dạ dày không lâu nay lại tái phát cộng thêm bị nhiễm phải khí hàn . Ngày trước bệnh nhân có tiền sử bị bệnh tim mạch , vẫn là nên cẩn thận , ở lại bệnh viện theo dõi sức khoẻ . Nếu không đến chúng tôi cũng không thể cứu vãn được gì .
- Được thưa bác sĩ
- Hiện tại nên đi làm thủ tục nhập viện , chúng tôi đã chuyển bệnh nhân đến phòng hồi sức . 30p sau gia đình hẵn vào thăm , bệnh nhân cần được nghỉ ngơi
Bác sĩ ân cần dặn dò . Một thanh niên trai tránh trông có vẻ khoẻ mạnh , không ngờ rằng trong người lại vướng phải nhiều thứ bệnh như vậy
********
Giai Kì bước thẫn thờ trên đường vào căn nhà nhỏ . Cũng chẳng biết cô làm cách nào lại về đến nhà sớm như vậy , có phải cô ở bên cạnh ai đều khắc chết người đó hay không . Nực cười , tại sao cô sinh ra lại có khả năng đặc biệt như vậy chứ . Cô là không muốn ...không muốn có khả năng đặc biệt này nữa
Bước vào căn nhà cô đã thấy cậu bé đáng yêu khuôn mặt âm trầm ngồi ở giữa cửa như đang mong chờ cô về
- Cậu bé , sao em lại ngồi ở đây . Chờ chị về sao
Cậu bé : gật gật
- Tiểu bảo bối , chị không muốn ở nơi này nữa , có muốn đi du lịch chung với chị hay không
Cậu bé : Lắc lắc rồi lại gật gật đầu
- Vậy chúng ta đi dọn hành lí đi nhé
Cậu bé : ?
- À chị quên mất , em không có hành lí . Vậy càng tốt , đỡ tốn tiền mua vé máy bay cho cưng ...hahaha . Đợi chị một chút , chúng ta lập tức sang Pháp du lịch
Cô hiện tại chỉ muốn thật nhanh rời khỏi đây . Muốn biến mất khỏi cái nơi có người biết cô có cái bản năng đặc biệt ấy. Đến một nơi mới mẻ , cô sẽ sống hoà đồng với mọi người . Gặp ma thò cứ lờ như là không thấy . Vậy không phải sẽ tốt sao ? Chỉ là Hạo Nhiên anh ấy ...2 tháng sao ....Đến gần thời gian đó , cô sẽ tìm cách quay lại cứu anh ấy . Trong thâm tâm cô chỉ chắc chắn rằng : Hạo Nhiên anh ấy không phải chết vì bệnh tật
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.