Bảo Bối Trong Lòng Thẩm Tiên Sinh
Chương 46: Không Định Rời Đi
Nam An
20/10/2022
Thẩm lão phu nhân thả ra tin tức nói mình trở về, nhưng là tất cả mọi người không nghĩ tới, bà vậy mà lại lặng lẽ trở về.
Thẩm Quyết hơn nửa đêm đi công tác về, thời điểm đến Nam Viên mới biết được lão thái thái đã tới.
Không chỉ có tới, lại còn có đem Trì Tịch đuổi đi.
Thẩm Quyết đau đầu.
Lão phu nhân từ nhỏ đem hắn nuôi nấng lớn lên, đem tập đoàn Thẩm thị giao vào trong tay của hắn, hiện tại việc nhọc lòng duy nhất chính là hôn sự của hắn.
Thẩm Quyết ở trong công việc sấm rền gió cuốn, nhưng là đối với lão phu nhân, hắn là thực hiếu thuận, mặc kệ chuyện gì cũng đều không muốn ngỗ nghịch bà.
Cho dù là lão nhân gia muốn hắn sớm một chút lấy vợ, hắn cũng có thể mắt đều không nháy mắt cưới một nữ nhân trở về trấn an lão phu nhân.
Nếu không phải Trì Thanh bắt cóc Tưởng Vũ Ngưng, hắn hiện tại đã là người có vợ.
“Hải Lan sao lại không có cùng con trở về?”
Thẩm Quyết đang ở trong phòng khách uống nước, thình lình phía sau vang lên thanh âm bất mãn của Thẩm lão phu nhân, “Tối khuya như vậy rồi, con lại để con bé đi ở khách sạn?”
“Bà nội.”
Thẩm Quyết đỡ trán, “Chuyện của con cùng Hải Lan đã là quá khứ, người cũng đừng nhọc lòng muốn chúng con hợp lại, ân?”
“Qúa khứ?”
Thẩm lão phu nhân khoác áo, không vui nhìn hắn, “Vậy người hiện tại của con là ai? Là người con riêng gọi là Trì Tịch kia sao?”
“Người điều tra cô ấy?”
Thẩm Quyết thở dài, giơ tay đỡ lão phu nhân ngồi xuống trên sô pha, “Trì Tịch khá tốt, người đừng dùng thành kiến nhìn cô ấy.”
“Con vậy mà lại thật sự thích cô ta?”
Thẩm lão phu nhân giận dữ, “Thẩm Quyết a Thẩm Quyết, con ham mới mẻ nhất thời còn chưa tính, ngươi là thân phận gì, cô ta là thân phận gì? Cô xứng tiến vào cửa Thẩm gia sao?”
“Người cảm thấy không xứng cũng không tính là gì,” Thẩm Quyết cười cười, “Con cảm thấy xứng là được.”
. . .
Trì Tịch đem căn chung cư quét tước sạch sẽ, mua nồi chén, ngày hôm sau bắt đầu ở nhà mình nấu cơm ăn.
Trong tay cô không có tiền gì, bất quá Thẩm lão phu nhân cho cô chi phiếu hai trăm vạn, Trì Tịch đem tiền đổi ra, mở một tài khoản tiết kiệm.
Từ một khắc rời đi Trì gia cô liền minh bạch, trên thế giới này, có thể không cần bất cứ thứ gì cũng đừng không cần tiền.
Không có tiền liền một bước khó đi.
Chuyện công việc, Trì Tịch cảm thấy, Thẩm lão phu nhân chắc chắn sẽ không chấp nhận cô, cho nên cô tự mình viết thư từ chức.
Chờ sáng mai đi công ty từ chức, lúc sau nghĩ lại nên làm sao bây giờ.
Trì Tịch không có gì chí lớn gì, nhưng cuộc sống này là của cô, cô nghĩ, cho dù là rời đi Thẩm Quyết cũng không có gì ghê gớm.
Nhưng là Trì Tịch không nghĩ tới, không đợi cô đi công ty từ chức, buổi tối Thẩm Quyết đã tìm tới đây.
Nếu Thẩm Quyết muốn tìm một người, cũng chỉ mất một cuộc điện thoại.
Nhưng hắn quang minh chính đại tìm tới cửa như vậy, Trì Tịch ngoài ý muốn cảm thấy có chút xấu hổ.
Rốt cuộc thì lời nói của Thẩm lão phu nhân tuy rằng khó nghe, nhưng cũng có đạo lý, cô cùng Thẩm Quyết nghiêm túc mà nói, cũng chính là quan hệ bao dưỡng và bị bao dưỡng.
“Anh sao lại tới đây?”
Khi Thẩm Quyết tới, Trì Tịch đang làm cơm chiều, trình độ nấu cơm của cô cũng chỉ biết làm mấy món đồ ăn bình thường.
“Đang nấu cơm sao?”
Thẩm Quyết thoáng nhìn tạp dề trên người cô, trên mặt cũng dính chút bột mì, duỗi tay thay cô lau, “Làm vằn thắn?”
“Ân.”
Trì Tịch nhấp môi, nghiêng người để hắn tiến vào, “Kia, trong nhà có chút loạn, anh có chuyện gì liền nói đi, em. . .”
“Em cứ bận việc của mình đi, không cần phải để ý đến tôi.”
Thẩm Quyết giơ tay nhéo nhéo gương mặt cô, bỗng nhiên lại dùng ngữ khí ái muội nói: “Giữa hai ta cũng không cần phải khách khí như vậy.”
“. . .”
Trì Tịch bị hắn niết đỏ mặt, trong lòng nói quan hệ của bọn họ khi nào thì biến thành ‘ hai ta ’?
Bất quá xem bộ dáng hắn không định rời đi, cô cũng lười quản, xoay người tiến vào phòng bếp tiếp tục làm vằn thắn.
Căn chung cư Trì Quý Nam cho cô khoảng tám mươi mét vuông, đã trang hoàng tốto, Trì Tịch cũng thu thập một lần, thoạt nhìn chính là một căn hộ ấm áp.
Thẩm Quyết tùy ý ngồi ở trên sô pha, cúi đầu liền thoáng nhìn thấy một tấm vải nhỏ màu đỏ.
Sô pha là sô pha hai người, bên trên là hai bộ quần áo, còn có một cái quần lót ren màu đỏ.
Thẩm Quyết hơn nửa đêm đi công tác về, thời điểm đến Nam Viên mới biết được lão thái thái đã tới.
Không chỉ có tới, lại còn có đem Trì Tịch đuổi đi.
Thẩm Quyết đau đầu.
Lão phu nhân từ nhỏ đem hắn nuôi nấng lớn lên, đem tập đoàn Thẩm thị giao vào trong tay của hắn, hiện tại việc nhọc lòng duy nhất chính là hôn sự của hắn.
Thẩm Quyết ở trong công việc sấm rền gió cuốn, nhưng là đối với lão phu nhân, hắn là thực hiếu thuận, mặc kệ chuyện gì cũng đều không muốn ngỗ nghịch bà.
Cho dù là lão nhân gia muốn hắn sớm một chút lấy vợ, hắn cũng có thể mắt đều không nháy mắt cưới một nữ nhân trở về trấn an lão phu nhân.
Nếu không phải Trì Thanh bắt cóc Tưởng Vũ Ngưng, hắn hiện tại đã là người có vợ.
“Hải Lan sao lại không có cùng con trở về?”
Thẩm Quyết đang ở trong phòng khách uống nước, thình lình phía sau vang lên thanh âm bất mãn của Thẩm lão phu nhân, “Tối khuya như vậy rồi, con lại để con bé đi ở khách sạn?”
“Bà nội.”
Thẩm Quyết đỡ trán, “Chuyện của con cùng Hải Lan đã là quá khứ, người cũng đừng nhọc lòng muốn chúng con hợp lại, ân?”
“Qúa khứ?”
Thẩm lão phu nhân khoác áo, không vui nhìn hắn, “Vậy người hiện tại của con là ai? Là người con riêng gọi là Trì Tịch kia sao?”
“Người điều tra cô ấy?”
Thẩm Quyết thở dài, giơ tay đỡ lão phu nhân ngồi xuống trên sô pha, “Trì Tịch khá tốt, người đừng dùng thành kiến nhìn cô ấy.”
“Con vậy mà lại thật sự thích cô ta?”
Thẩm lão phu nhân giận dữ, “Thẩm Quyết a Thẩm Quyết, con ham mới mẻ nhất thời còn chưa tính, ngươi là thân phận gì, cô ta là thân phận gì? Cô xứng tiến vào cửa Thẩm gia sao?”
“Người cảm thấy không xứng cũng không tính là gì,” Thẩm Quyết cười cười, “Con cảm thấy xứng là được.”
. . .
Trì Tịch đem căn chung cư quét tước sạch sẽ, mua nồi chén, ngày hôm sau bắt đầu ở nhà mình nấu cơm ăn.
Trong tay cô không có tiền gì, bất quá Thẩm lão phu nhân cho cô chi phiếu hai trăm vạn, Trì Tịch đem tiền đổi ra, mở một tài khoản tiết kiệm.
Từ một khắc rời đi Trì gia cô liền minh bạch, trên thế giới này, có thể không cần bất cứ thứ gì cũng đừng không cần tiền.
Không có tiền liền một bước khó đi.
Chuyện công việc, Trì Tịch cảm thấy, Thẩm lão phu nhân chắc chắn sẽ không chấp nhận cô, cho nên cô tự mình viết thư từ chức.
Chờ sáng mai đi công ty từ chức, lúc sau nghĩ lại nên làm sao bây giờ.
Trì Tịch không có gì chí lớn gì, nhưng cuộc sống này là của cô, cô nghĩ, cho dù là rời đi Thẩm Quyết cũng không có gì ghê gớm.
Nhưng là Trì Tịch không nghĩ tới, không đợi cô đi công ty từ chức, buổi tối Thẩm Quyết đã tìm tới đây.
Nếu Thẩm Quyết muốn tìm một người, cũng chỉ mất một cuộc điện thoại.
Nhưng hắn quang minh chính đại tìm tới cửa như vậy, Trì Tịch ngoài ý muốn cảm thấy có chút xấu hổ.
Rốt cuộc thì lời nói của Thẩm lão phu nhân tuy rằng khó nghe, nhưng cũng có đạo lý, cô cùng Thẩm Quyết nghiêm túc mà nói, cũng chính là quan hệ bao dưỡng và bị bao dưỡng.
“Anh sao lại tới đây?”
Khi Thẩm Quyết tới, Trì Tịch đang làm cơm chiều, trình độ nấu cơm của cô cũng chỉ biết làm mấy món đồ ăn bình thường.
“Đang nấu cơm sao?”
Thẩm Quyết thoáng nhìn tạp dề trên người cô, trên mặt cũng dính chút bột mì, duỗi tay thay cô lau, “Làm vằn thắn?”
“Ân.”
Trì Tịch nhấp môi, nghiêng người để hắn tiến vào, “Kia, trong nhà có chút loạn, anh có chuyện gì liền nói đi, em. . .”
“Em cứ bận việc của mình đi, không cần phải để ý đến tôi.”
Thẩm Quyết giơ tay nhéo nhéo gương mặt cô, bỗng nhiên lại dùng ngữ khí ái muội nói: “Giữa hai ta cũng không cần phải khách khí như vậy.”
“. . .”
Trì Tịch bị hắn niết đỏ mặt, trong lòng nói quan hệ của bọn họ khi nào thì biến thành ‘ hai ta ’?
Bất quá xem bộ dáng hắn không định rời đi, cô cũng lười quản, xoay người tiến vào phòng bếp tiếp tục làm vằn thắn.
Căn chung cư Trì Quý Nam cho cô khoảng tám mươi mét vuông, đã trang hoàng tốto, Trì Tịch cũng thu thập một lần, thoạt nhìn chính là một căn hộ ấm áp.
Thẩm Quyết tùy ý ngồi ở trên sô pha, cúi đầu liền thoáng nhìn thấy một tấm vải nhỏ màu đỏ.
Sô pha là sô pha hai người, bên trên là hai bộ quần áo, còn có một cái quần lót ren màu đỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.