Bảo Bối Trong Lòng Thẩm Tiên Sinh
Chương 45: Lão Phu Nhân Trở Về
Nam An
20/10/2022
Sáng sớm hôm sau.
Đêm qua Trì Tịch kỳ thật ngủ không tốt, hôn hôn trầm trầm, mơ hai cái ác mộng.
Buổi sáng lên, cô mở to mắt nhìn chằm chằm trần nhà phát ngốc vài phút, nghĩ đến hôm nay vẫn là nên gọi điện thoại cho Thẩm Quyết.
Trì Tịch từ trên giường bò dậy, sau khi vệ sinh cá nhân liền xuống lầu.
Bữa sáng đã chuẩn bị tốt, là bữa sáng kiểu Trung Quốc cô thích, cháo trắng rau xào, còn có sữa đậu nành cùng bánh quẩy.
Bất quá hôm nay cảm giác có chút không giống nhau.
Không chỉ có những người giúp việc khác mà ngay cả dì Lam, ánh mắt nhìn Trì Tịch đều là kỳ kỳ quái quái muốn nói lại thôi.
“Làm sao vậy?”
Trì Tịch theo bản năng giơ tay sờ sờ mặt mình, ngẩng đầu hỏi dì Lam, “Trên mặt con có thứ đồ dơ gì sao?”
“Không phải, cái kia. . .”
Trong khoảng thời gian này ở chung, dì Lam đối với Trì Tịch vẫn là rất có hảo cảm, vì thế liền không nghĩ gạt cô.
“Trì Tịch a, dì cùng con nói thật vậy.”
Dì Lam đem những người giúp việc tản ra, châm chước một chút, nói: “Bà nội của Thẩm tiên sinh sắp trở lại.”
“. . .”
Bà nội của Thẩm Quyết?
Trì Tịch đối với chuyện Thẩm gia biết cũng không nhiều lắm, cô chỉ biết những người khác của Thẩm gia thời trẻ đều di dân đi nước ngoài.
Bà nội Thẩm Quyết phải về tới sao?
Trì Tịch uống một ngụm sữa đậu nành, chớp đôi mắt một chút, nhìn dì Lam, “Cho nên. . . con là phải dọn khỏi nơi này sao?”
“Không không không, dì không phải có ý tứ này.”
Dì Lam tẩu cùng cô giải thích, “Con có khả năng không biết, lúc trước Thẩm tiên sinh có một vị hôn thê thanh mai trúc mã, bất quá không biết vì sao sau lại chia tay, Thẩm lão phu nhân đối cới này vẫn luôn canh cánh trong lòng, muốn cho hai người bọn họ hòa hảo trở lại, lão phu nhân lần này trở về, chính là muốn tác hợp bọn họ.”
“Vị hôn thê thanh mai trúc mã?”
Trì Tịch theo bản năng nắm chặt lòng bàn tay của mình, hỏi, “Dì nói không phải là Kiều tiểu thư đi?”
Dì Lam kinh ngạc, “Con quen biết Kiều tiểu thư?”
. . .
Thẩm gia lão phu nhân là một người thực nghiêm cẩn, đối với chuyện dòng dõi đặc biệt coi trọng.
Kiều Hải Lan tuy rằng thân ở giới giải trí, nhưng cha mẹ cô lại doanh nhân kinh doanh khách sạn trứ danh, sản nghiệp nhiều vô số.
Hơn nữa, quan trọng nhất chính là, Kiều Hải Lan là con gái một trong nhà, danh xứng với thực, thiên kim đại tiểu thư.
Cô gái như vậy, mới phù hợp với được chọn làm cháu dâu trong cảm nhận của Thẩm lão thái thái.
Dì Lam chỉ nói Thẩm lão phu nhân này một hai ngày nữa liền sẽ trở về, nhưng cụ thể là lúc nào, cô cũng không biết.
Trong lòng Trì Tịch bất an, đặc biệt là nghĩ đến quan hệ không minh bạch của mình cùng Thẩm Quyết, liền càng ưu sầu.
Nghĩ nghĩ, Trì Tịch bèn gọi điện thoại cho Thẩm Quyết.
Nhưng Thẩm Quyết đang bận rộn, điện thoại là trợ lý tiếp nhận, hỏi cô có chuyện gì?
Trì Tịch nói không có việc gì, hậm hực treo điện thoại.
Trì Tịch càng nghĩ càng cảm thấy bất an, nghĩ đến căn chung cư Trì Quý Nam cho cô, nghĩ thầm trước tạm thời tới đó ở trước.
Trì Tịch là người thuộc phái hành động, hấp tấp thu thập đồ đạc của mình, kết quả vừa mới xuống lầu liền gặp phải Thẩm lão thái thái trong phòng khách.
Một đầu tóc hoa râm, mặc một bộ đồ màu tím, sắc mặt đông lạnh.
Người làm trong phòng khách đều cúi đầu không dám nói lời nào, sắc mặt dì Lam cũng xấu hổ khó coi.
“Cô chính là Trì Tịch?”
Trong tay Trì Tịch còn xách theo hành lý, đột nhiên nghe thấy hỏi chuyện, vội vàng gật gật đầu, khẩn trương nuốt nước miếng, “Đúng vậy, tôi là Trì Tịch.”
“Lớn lên không tồi.”
Thẩm lão phu nhân bắt bẻ đánh giá cô, ngay sau đó nhăn mày, “Cô là một cô gái ocnf trẻ như vậy, sao lại có thể không biết tự ái như thế?”
“Tôi. . .”
Trì Tịch cắn môi, tay vô thức siết chặt hành lí trong tay, nửa ngày nói không ra lời.
Thẩm lão phu nhân hùng hổ doạ người nhìn cô, “Tôi mặc kệ cô cùng A Quyết là quan hệ gì, nhưng là từ hôm nay trở đi, hai người cũng đã không có quan hệ.”
“Nga.”
Trì Tịch gật gật đầu, làm trò trước mặt nhiều người cùng dì Lam, cô cảm thấy bản thân rất chật vật, “Ngài yên tâm đi, tôi sẽ không dây dưa với Thẩm tiên sinh.”
“Ân.”
Thái độ của Thẩm lão phu nhân đối với cô còn tính là vừa lòng, gật gật đầu, từ trong túi cầm ra một tờ chi phiếu, “Cũng không thể để cô chịu thiệt thòi gì, hai trăm vạn này coi như là bồi thường phí tổn thất thanh xuân của cô đi.”
“. . .”
Đầu ngón tay Trì Tịch nắm chặt trở nên trắng, cuối cùng vẫn là duỗi tay tiếp nhận tời chi phiếu kia, ách thanh nói hai chữ: “Cảm ơn.”
Đêm qua Trì Tịch kỳ thật ngủ không tốt, hôn hôn trầm trầm, mơ hai cái ác mộng.
Buổi sáng lên, cô mở to mắt nhìn chằm chằm trần nhà phát ngốc vài phút, nghĩ đến hôm nay vẫn là nên gọi điện thoại cho Thẩm Quyết.
Trì Tịch từ trên giường bò dậy, sau khi vệ sinh cá nhân liền xuống lầu.
Bữa sáng đã chuẩn bị tốt, là bữa sáng kiểu Trung Quốc cô thích, cháo trắng rau xào, còn có sữa đậu nành cùng bánh quẩy.
Bất quá hôm nay cảm giác có chút không giống nhau.
Không chỉ có những người giúp việc khác mà ngay cả dì Lam, ánh mắt nhìn Trì Tịch đều là kỳ kỳ quái quái muốn nói lại thôi.
“Làm sao vậy?”
Trì Tịch theo bản năng giơ tay sờ sờ mặt mình, ngẩng đầu hỏi dì Lam, “Trên mặt con có thứ đồ dơ gì sao?”
“Không phải, cái kia. . .”
Trong khoảng thời gian này ở chung, dì Lam đối với Trì Tịch vẫn là rất có hảo cảm, vì thế liền không nghĩ gạt cô.
“Trì Tịch a, dì cùng con nói thật vậy.”
Dì Lam đem những người giúp việc tản ra, châm chước một chút, nói: “Bà nội của Thẩm tiên sinh sắp trở lại.”
“. . .”
Bà nội của Thẩm Quyết?
Trì Tịch đối với chuyện Thẩm gia biết cũng không nhiều lắm, cô chỉ biết những người khác của Thẩm gia thời trẻ đều di dân đi nước ngoài.
Bà nội Thẩm Quyết phải về tới sao?
Trì Tịch uống một ngụm sữa đậu nành, chớp đôi mắt một chút, nhìn dì Lam, “Cho nên. . . con là phải dọn khỏi nơi này sao?”
“Không không không, dì không phải có ý tứ này.”
Dì Lam tẩu cùng cô giải thích, “Con có khả năng không biết, lúc trước Thẩm tiên sinh có một vị hôn thê thanh mai trúc mã, bất quá không biết vì sao sau lại chia tay, Thẩm lão phu nhân đối cới này vẫn luôn canh cánh trong lòng, muốn cho hai người bọn họ hòa hảo trở lại, lão phu nhân lần này trở về, chính là muốn tác hợp bọn họ.”
“Vị hôn thê thanh mai trúc mã?”
Trì Tịch theo bản năng nắm chặt lòng bàn tay của mình, hỏi, “Dì nói không phải là Kiều tiểu thư đi?”
Dì Lam kinh ngạc, “Con quen biết Kiều tiểu thư?”
. . .
Thẩm gia lão phu nhân là một người thực nghiêm cẩn, đối với chuyện dòng dõi đặc biệt coi trọng.
Kiều Hải Lan tuy rằng thân ở giới giải trí, nhưng cha mẹ cô lại doanh nhân kinh doanh khách sạn trứ danh, sản nghiệp nhiều vô số.
Hơn nữa, quan trọng nhất chính là, Kiều Hải Lan là con gái một trong nhà, danh xứng với thực, thiên kim đại tiểu thư.
Cô gái như vậy, mới phù hợp với được chọn làm cháu dâu trong cảm nhận của Thẩm lão thái thái.
Dì Lam chỉ nói Thẩm lão phu nhân này một hai ngày nữa liền sẽ trở về, nhưng cụ thể là lúc nào, cô cũng không biết.
Trong lòng Trì Tịch bất an, đặc biệt là nghĩ đến quan hệ không minh bạch của mình cùng Thẩm Quyết, liền càng ưu sầu.
Nghĩ nghĩ, Trì Tịch bèn gọi điện thoại cho Thẩm Quyết.
Nhưng Thẩm Quyết đang bận rộn, điện thoại là trợ lý tiếp nhận, hỏi cô có chuyện gì?
Trì Tịch nói không có việc gì, hậm hực treo điện thoại.
Trì Tịch càng nghĩ càng cảm thấy bất an, nghĩ đến căn chung cư Trì Quý Nam cho cô, nghĩ thầm trước tạm thời tới đó ở trước.
Trì Tịch là người thuộc phái hành động, hấp tấp thu thập đồ đạc của mình, kết quả vừa mới xuống lầu liền gặp phải Thẩm lão thái thái trong phòng khách.
Một đầu tóc hoa râm, mặc một bộ đồ màu tím, sắc mặt đông lạnh.
Người làm trong phòng khách đều cúi đầu không dám nói lời nào, sắc mặt dì Lam cũng xấu hổ khó coi.
“Cô chính là Trì Tịch?”
Trong tay Trì Tịch còn xách theo hành lý, đột nhiên nghe thấy hỏi chuyện, vội vàng gật gật đầu, khẩn trương nuốt nước miếng, “Đúng vậy, tôi là Trì Tịch.”
“Lớn lên không tồi.”
Thẩm lão phu nhân bắt bẻ đánh giá cô, ngay sau đó nhăn mày, “Cô là một cô gái ocnf trẻ như vậy, sao lại có thể không biết tự ái như thế?”
“Tôi. . .”
Trì Tịch cắn môi, tay vô thức siết chặt hành lí trong tay, nửa ngày nói không ra lời.
Thẩm lão phu nhân hùng hổ doạ người nhìn cô, “Tôi mặc kệ cô cùng A Quyết là quan hệ gì, nhưng là từ hôm nay trở đi, hai người cũng đã không có quan hệ.”
“Nga.”
Trì Tịch gật gật đầu, làm trò trước mặt nhiều người cùng dì Lam, cô cảm thấy bản thân rất chật vật, “Ngài yên tâm đi, tôi sẽ không dây dưa với Thẩm tiên sinh.”
“Ân.”
Thái độ của Thẩm lão phu nhân đối với cô còn tính là vừa lòng, gật gật đầu, từ trong túi cầm ra một tờ chi phiếu, “Cũng không thể để cô chịu thiệt thòi gì, hai trăm vạn này coi như là bồi thường phí tổn thất thanh xuân của cô đi.”
“. . .”
Đầu ngón tay Trì Tịch nắm chặt trở nên trắng, cuối cùng vẫn là duỗi tay tiếp nhận tời chi phiếu kia, ách thanh nói hai chữ: “Cảm ơn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.