Chương 244: Tầng bốn có gì?
abcxyz
03/03/2019
Gatrix chạy một đoạn ra khá xa khỏi cầu thang, bèn ngồi thụp xuống, nhìn chằm chằm về phía miệng lên tầng bốn. Nếu như những gì Taara nói là đúng, thì mỗi tầng đều có một người canh gác riêng, và những người này sẽ không tự ý xâm phạm lãnh thổ người khác.
Lấy ví dụ con oán hồn luôn! Nó có thể du đãng ở khu vực xung quanh cầu thang tầng bốn, nhưng sẽ không bao giờ tiến ra quá xa cầu thang. Trong khi đó, nếu như còn ở tầng ba, thì con oán hồn đó sẽ lùng sục bằng được mới thôi - dù rằng việc nó bị lạc cũng khá là nhiều.
Taara chưa kịp giải thích cho Gatrix biết tầng bốn này có chứa cái gì, thế nhưng dựa vào những gì cô nàng đã nói, Gatrix ước chừng tầng này sẽ phải có một lính canh cực kỳ nguy hiểm. Đám đầu đinh ở tầng một là cá thể mạnh mẽ, tầng hai thì chúng đi theo đội.
Hai tầng này còn có thể dùng sức mạnh để chống lại, chứ lên tới tầng ba thì thôi mạt vận! Oán hồn là một trong những đối thủ khó nhằn bậc nhất, bởi phương thức tấn công của chúng quá khó để có thể lý giải. Trừ phi trong đội ngũ có một pháp sư hùng mạnh, hoặc thầy tu đẳng cấp cao, chứ không thì đúng là dâng mỡ lên miệng mèo!
Và cô ta mới chỉ là lính canh tầng ba! Gatrix không thể hiểu được nếu như thang đo sức mạnh đã đạt tới đỉnh ở tầng ba rồi, thì tầng bốn này rốt cuộc sẽ còn khủng khiếp đến thế nào? Gatrix liếc ngang liếc dọc, tìm kiếm bất cứ dấu hiệu lạ nào để tiếp tục tung tuyệt chiêu bỏ chạy!
Tầng bốn này không còn được xây theo phong cách phòng đặt san sát như hai tầng dưới nữa - Gatrix chưa đi qua tầng một, hắn mới nhìn sa bàn thôi. Cũng theo cái bản đồ đó, thì tầng này có ba phòng chính, bao gồm phòng nghiên cứu của Shazam, phòng trưng bày, và thư viện.
Trên tường không còn xuất hiện như khung cửa sổ, mà thay vào đó là những giá đèn nến ba chân nguội ngắt, cùng với hàng chục bức tranh treo dọc theo khắp cả hành lang. Không có ánh sáng lọt vào, thế nên ở tầng này, mọi thứ trở nên tăm tối và u ám đến nặng nề!
Rất may là đôi mắt của loài Goblin cho phép Gatrix có khả năng nhìn khá tốt trong đêm, thế nên việc di chuyển ở cái tầng này không phải là vấn đề quá khó khăn đối với hắn. Gatrix ngoái lại nhìn cầu thang một lần nữa, và vẫn chưa thấy dấu hiệu Taara xuất hiện. Cô nàng này chẳng phải có khả năng bất tử sao?
Gatrix quyết định chờ Taara thêm một chút nữa. Trong lúc rảnh rỗi, hắn thử nhìn những bức tranh treo trên tường. Tất cả những bức tranh này đều được vẽ bởi cùng một người, Gatrix khẳng định. Phong cách và hướng đổ màu của chúng giống hệt nhau, chỉ có sự khác biệt về nội dung.
Những bức tranh trong tầm mắt của Gatrix đa phần đều vẽ một món đồ vật nào đó. Khi thì là chiếc bình hoa màu xanh trông cổ xưa, lúc lại là một cánh cửa. Dù rằng tác giả vẽ rất đơn giản, không hề có gì kỳ lạ, nhưng chính cách tập trung vào một vật cụ thể duy nhất, kết hợp với kiểu phối màu nước sơn này khiến Gatrix cảm thấy không thoải mái!
Mỗi một tác phẩm nghệ thuật, bất kể là văn học, hội họa, âm nhạc, ẩm thực đều phản ánh một phần tâm hồn và tâm trạng của người nghệ sĩ tại thời điểm đó. Gatrix hiểu rằng người vẽ - có lẽ là Shazam có sự chuyên tâm rất cao, khi trong bất cứ bức tranh nào, Gatrix cũng thấy ngay được trọng tâm của vật mẫu.
Song chính sự cô độc này khiến Gatrix thấy nao nao lòng! Hắn không thể nhìn quá xa hơn về phía cuối hành lang đằng kia - mắt Goblin cũng chỉ có giới hạn! Tầm nhìn của Gatrix bị suy giảm nghiêm trọng khi ở tầng bốn này, và hắn không dám đi một mình vào sâu hơn ở tầng này khi chưa biết chắc nó chứa cái gì.
Vậy nên Gatrix hướng sự chú ý của hắn về phía cầu thang. Hắn không chắc Taara có còn sống không, nhất là sau khi lâu thế rồi mà cô nàng còn chưa xuất hiện. Con Goblin rón ra rón rén, nhích từng chút một về phía thang.
Hắn không dám lên tiếng, vì sợ rằng sẽ đánh động con oán hồn - nếu nó còn ở đó. Chí ít nếu như Gatrix và oán hồn thấy nhau thì hắn còn có cơ hội chạy, chứ lên tiếng trước để oán hồn biết mà phục kích thì đúng là ngu tới khó có thể tưởng tượng!
Vị trí hiện tại không thuận lợi để nhìn thấy chân cầu thang, thế nên Gatrix tiếp tục nhích một chút. Mỗi lần rướn người, hắn lại nhìn được rõ thêm một bậc nữa. Ba bậc, hai bậc, rồi một bậc. Taara vẫn không thấy xuất hiện, ngoại trừ những vệt máu đỏ lòm vương vãi trên nền sinh thể màu đen.
Thế rồi Gatrix nhìn thấy oán hồn xuất hiện ngay trước mặt! Nó đứng sát gã tới nỗi Gatrix có thể cảm nhận được da thịt lạnh ngắt, sần sùi của nó trên trán của mình. Những sợi tóc lòa xòa của oán hồn rủ lên trên vai hắn, trườn quanh cổ Gatrix như những con rắn độc, sẵn sàng xiết đứt cổ hắn.
Con oán hồn lại một lần nữa "toét" miệng cười, trước khi nó giơ tay lên định túm lấy Gatrix. Đúng lúc đó, tự nhiên nó đờ người ra! Do đang có tiếp xúc da thịt, nên Gatrix có thể nhận thấy oán hồn này đang run rẩy vô cùng mãnh liệt!
Kế tiếp, oán hồn bắt đầu hét lên một tiếng đinh tai nhức óc, giống như thể nó đang vô cùng sợ hãi vậy! Nhưng không kịp, vì trên người con ma bắt đầu xuất hiện vô số những vết rạn, trước khi nổ tan thành từng mảnh!
Thấy thế, Gatrix lập tức phóng như bay xuống tầng ba, chân gần như không chạm bậc thang. Cuối cùng thì hắn cũng biết Taara bị làm sao mà mãi không lên gặp được hắn! Chỉ thấy cô nàng bị oán hồn xé thành vô số mảnh nhỏ, đem rải rác khắp hành lang tầng ba, thế này thì đúng là hồi phục bằng mắt!
Gatrix tiếp tục cắm mặt chạy hùng hục trên hành lang tầng ba, cho tới khi đã cách rất xa cầu thang, hắn mới dám dừng lại. Gatrix đưa tay kiểm tra mạch đập, thi triển một vài phép thuật sơ đẳng để khẳng định bản thân.
Bất kể thứ ở tầng bốn là cái gì, nó cũng chưa giết được hắn! Ít nhất Gatrix vẫn còn cơ hội để tìm hướng giải quyết nó, chứ không phải là chết đột tử như con oán hồn xấu số. Mà rốt cuộc là vì sao thứ đó có thể tiêu diệt một oán hồn nhẹ nhàng đến như vậy được cơ chứ?
Gatrix bắt đầu nhắm mắt, liên tưởng lại tình cảnh con ma trước khi bị đánh nát. Đờ người, sợ hãi, xuất hiện vết rạn đen, nổ tan ngay sau đó. Nó là một dạng nguyền rủa, hay năng lượng xâm thực được vào chiều không gian khác?
Đầu Gatrix bắt đầu xuất hiện trạng thái âm ỉ đau, đây là dấu hiệu chứng tỏ hắn đã ép tinh thần lực tới cực hạn. Hắn cần có thời gian để từ từ hấp thụ hết tri thức trong đầu, nhưng linh hồn hắn hiện tại quá yếu ớt để có thể giải mã nhanh được lượng thông tin khổng lồ đó.
- Anh đang làm gì thế?
Đang tập trung quá mức, Gatrix không có cách nào nhận ra có người đã đi đến gần bản thân. Cô nàng thậm chí còn vỗ vai hắn một cái, khiến Gatrix giật bắn mình, suýt chút nữa thì tẩu hỏa nhập ma! Gatrix thở hổn hển, mở mắt ra nhìn Taara.
- Ta thừa nhận, cô đúng là sống dai thật đấy! Nhưng cô không thấy sợ khi cứ chết như thế sao?
- Sợ?
Taara ngẩn ra, như thể vừa nghe một chuyện vô cùng hài hước vậy. Cô đưa tay lên vỗ bồm bộp lên ngực, khiến sóng cuộn nhấp nhô, nhấp nhô... tập trung nào!
- Tôi sở hữu một thân thể bất tử thế này thì có gì phải sợ chứ!
Gatrix định há miệng nói gì đó, rồi hắn từ từ ngậm miệng lại. Thế rồi Gatrix đứng dậy, chìa tay ra!
- Xin chào, tôi là Gatrix! Sự lạc quan và hồn nhiên của cô khiến tôi vô cùng cảm phục, vậy nên cô có muốn cùng tôi tìm ra lối thoát khỏi cái chốn Địa Ngục này không?
- Rất hân hạnh, Gatrix!
Taara cười lanh lảnh, đưa tay ra vỗ lên bàn tay Gatrix một cái, song bị con Goblin tóm lấy!
- Động tác đó phải làm như thế này!
Nói rồi Gatrix lắc nhè nhẹ bàn tay cả hai.
- Nó thể hiện tình hữu nghị, là phong tục ở một nơi tôi từng đi qua!
- Thật lạ! Nhưng tôi thích nó! Nó giúp chúng ta trao đổi hơi ấm.
Thế là Taara lắc tay liên tục, khiến cho Gatrix suýt nữa bị tháo khớp vai mới chịu dừng!
- À mà chúng ta đang ở tầng mấy vậy?
- Tầng ba!
- Hả? Ý anh là tôi phí cái mạng này để rồi anh vẫn không lên được tầng bốn sao?
- Yên tâm đi, chúng ta tạm thời an toàn! Chuyện nói ra khá dài dòng, nên tôi muốn làm rõ vài thứ trước đã.
Gatrix ngăn không cho Taara tiến gần hơn về phía cầu thang. Hắn chỉ lên trên tầng bốn và hỏi.
- Thứ gì ở trên đó?
Cho dù có gặp phải một tồn tại khó lý giải như oán hồn, Taara cũng chưa bao giờ tỏ ra nao núng. Song lần này cô nàng bỗng nhiên tỏ ra sợ sệt thấy rõ!
- Cái này... thật sự là tôi cũng không biết nữa! Mỗi lần lên tầng bốn, tôi chỉ nhớ là bị bóng tối bao trùm. Tiếp sau đó là cảm giác lạnh buốt khắp toàn thân, tê liệt toàn bộ tứ chi rồi dần dần ý thức chìm vào bóng tối. Và sau đó mỗi khi tôi thức dậy là lại thấy bản thân nằm trong một căn phòng ngẫu nhiên ở ba tầng còn lại!
Gatrix đưa tay lên gãi cầm. Những gì Taara mô tả, khá giống với cái cách mà hắn thấy con oán hồn đã phải chịu đựng. Chỉ có điều Taara có khả năng bất tử quá bá đạo thế này thế nên nó mới ném cô ta khỏi tầng bốn chăng?
- À quên, chu kỳ hồi sinh của đám lính canh các tầng này là như thế nào?
- Hai tầng dưới thì phụ thuộc vào mức độ sát thương mà chúng phải chịu. Tầng ba thì tôi chưa bao giờ đánh bại được cô ta nên không biết. Tầng bốn cũng thế!
- Nếu vậy thì chúng ta mau lên trên đó thôi, không con oán hồn kia mà hồi sinh lại thì đẹp mặt lắm!
Dù rất không muốn, song cuối cùng Taara cũng giậm chân một cái rồi chạy theo Gatrix lên tầng bốn.
Lấy ví dụ con oán hồn luôn! Nó có thể du đãng ở khu vực xung quanh cầu thang tầng bốn, nhưng sẽ không bao giờ tiến ra quá xa cầu thang. Trong khi đó, nếu như còn ở tầng ba, thì con oán hồn đó sẽ lùng sục bằng được mới thôi - dù rằng việc nó bị lạc cũng khá là nhiều.
Taara chưa kịp giải thích cho Gatrix biết tầng bốn này có chứa cái gì, thế nhưng dựa vào những gì cô nàng đã nói, Gatrix ước chừng tầng này sẽ phải có một lính canh cực kỳ nguy hiểm. Đám đầu đinh ở tầng một là cá thể mạnh mẽ, tầng hai thì chúng đi theo đội.
Hai tầng này còn có thể dùng sức mạnh để chống lại, chứ lên tới tầng ba thì thôi mạt vận! Oán hồn là một trong những đối thủ khó nhằn bậc nhất, bởi phương thức tấn công của chúng quá khó để có thể lý giải. Trừ phi trong đội ngũ có một pháp sư hùng mạnh, hoặc thầy tu đẳng cấp cao, chứ không thì đúng là dâng mỡ lên miệng mèo!
Và cô ta mới chỉ là lính canh tầng ba! Gatrix không thể hiểu được nếu như thang đo sức mạnh đã đạt tới đỉnh ở tầng ba rồi, thì tầng bốn này rốt cuộc sẽ còn khủng khiếp đến thế nào? Gatrix liếc ngang liếc dọc, tìm kiếm bất cứ dấu hiệu lạ nào để tiếp tục tung tuyệt chiêu bỏ chạy!
Tầng bốn này không còn được xây theo phong cách phòng đặt san sát như hai tầng dưới nữa - Gatrix chưa đi qua tầng một, hắn mới nhìn sa bàn thôi. Cũng theo cái bản đồ đó, thì tầng này có ba phòng chính, bao gồm phòng nghiên cứu của Shazam, phòng trưng bày, và thư viện.
Trên tường không còn xuất hiện như khung cửa sổ, mà thay vào đó là những giá đèn nến ba chân nguội ngắt, cùng với hàng chục bức tranh treo dọc theo khắp cả hành lang. Không có ánh sáng lọt vào, thế nên ở tầng này, mọi thứ trở nên tăm tối và u ám đến nặng nề!
Rất may là đôi mắt của loài Goblin cho phép Gatrix có khả năng nhìn khá tốt trong đêm, thế nên việc di chuyển ở cái tầng này không phải là vấn đề quá khó khăn đối với hắn. Gatrix ngoái lại nhìn cầu thang một lần nữa, và vẫn chưa thấy dấu hiệu Taara xuất hiện. Cô nàng này chẳng phải có khả năng bất tử sao?
Gatrix quyết định chờ Taara thêm một chút nữa. Trong lúc rảnh rỗi, hắn thử nhìn những bức tranh treo trên tường. Tất cả những bức tranh này đều được vẽ bởi cùng một người, Gatrix khẳng định. Phong cách và hướng đổ màu của chúng giống hệt nhau, chỉ có sự khác biệt về nội dung.
Những bức tranh trong tầm mắt của Gatrix đa phần đều vẽ một món đồ vật nào đó. Khi thì là chiếc bình hoa màu xanh trông cổ xưa, lúc lại là một cánh cửa. Dù rằng tác giả vẽ rất đơn giản, không hề có gì kỳ lạ, nhưng chính cách tập trung vào một vật cụ thể duy nhất, kết hợp với kiểu phối màu nước sơn này khiến Gatrix cảm thấy không thoải mái!
Mỗi một tác phẩm nghệ thuật, bất kể là văn học, hội họa, âm nhạc, ẩm thực đều phản ánh một phần tâm hồn và tâm trạng của người nghệ sĩ tại thời điểm đó. Gatrix hiểu rằng người vẽ - có lẽ là Shazam có sự chuyên tâm rất cao, khi trong bất cứ bức tranh nào, Gatrix cũng thấy ngay được trọng tâm của vật mẫu.
Song chính sự cô độc này khiến Gatrix thấy nao nao lòng! Hắn không thể nhìn quá xa hơn về phía cuối hành lang đằng kia - mắt Goblin cũng chỉ có giới hạn! Tầm nhìn của Gatrix bị suy giảm nghiêm trọng khi ở tầng bốn này, và hắn không dám đi một mình vào sâu hơn ở tầng này khi chưa biết chắc nó chứa cái gì.
Vậy nên Gatrix hướng sự chú ý của hắn về phía cầu thang. Hắn không chắc Taara có còn sống không, nhất là sau khi lâu thế rồi mà cô nàng còn chưa xuất hiện. Con Goblin rón ra rón rén, nhích từng chút một về phía thang.
Hắn không dám lên tiếng, vì sợ rằng sẽ đánh động con oán hồn - nếu nó còn ở đó. Chí ít nếu như Gatrix và oán hồn thấy nhau thì hắn còn có cơ hội chạy, chứ lên tiếng trước để oán hồn biết mà phục kích thì đúng là ngu tới khó có thể tưởng tượng!
Vị trí hiện tại không thuận lợi để nhìn thấy chân cầu thang, thế nên Gatrix tiếp tục nhích một chút. Mỗi lần rướn người, hắn lại nhìn được rõ thêm một bậc nữa. Ba bậc, hai bậc, rồi một bậc. Taara vẫn không thấy xuất hiện, ngoại trừ những vệt máu đỏ lòm vương vãi trên nền sinh thể màu đen.
Thế rồi Gatrix nhìn thấy oán hồn xuất hiện ngay trước mặt! Nó đứng sát gã tới nỗi Gatrix có thể cảm nhận được da thịt lạnh ngắt, sần sùi của nó trên trán của mình. Những sợi tóc lòa xòa của oán hồn rủ lên trên vai hắn, trườn quanh cổ Gatrix như những con rắn độc, sẵn sàng xiết đứt cổ hắn.
Con oán hồn lại một lần nữa "toét" miệng cười, trước khi nó giơ tay lên định túm lấy Gatrix. Đúng lúc đó, tự nhiên nó đờ người ra! Do đang có tiếp xúc da thịt, nên Gatrix có thể nhận thấy oán hồn này đang run rẩy vô cùng mãnh liệt!
Kế tiếp, oán hồn bắt đầu hét lên một tiếng đinh tai nhức óc, giống như thể nó đang vô cùng sợ hãi vậy! Nhưng không kịp, vì trên người con ma bắt đầu xuất hiện vô số những vết rạn, trước khi nổ tan thành từng mảnh!
Thấy thế, Gatrix lập tức phóng như bay xuống tầng ba, chân gần như không chạm bậc thang. Cuối cùng thì hắn cũng biết Taara bị làm sao mà mãi không lên gặp được hắn! Chỉ thấy cô nàng bị oán hồn xé thành vô số mảnh nhỏ, đem rải rác khắp hành lang tầng ba, thế này thì đúng là hồi phục bằng mắt!
Gatrix tiếp tục cắm mặt chạy hùng hục trên hành lang tầng ba, cho tới khi đã cách rất xa cầu thang, hắn mới dám dừng lại. Gatrix đưa tay kiểm tra mạch đập, thi triển một vài phép thuật sơ đẳng để khẳng định bản thân.
Bất kể thứ ở tầng bốn là cái gì, nó cũng chưa giết được hắn! Ít nhất Gatrix vẫn còn cơ hội để tìm hướng giải quyết nó, chứ không phải là chết đột tử như con oán hồn xấu số. Mà rốt cuộc là vì sao thứ đó có thể tiêu diệt một oán hồn nhẹ nhàng đến như vậy được cơ chứ?
Gatrix bắt đầu nhắm mắt, liên tưởng lại tình cảnh con ma trước khi bị đánh nát. Đờ người, sợ hãi, xuất hiện vết rạn đen, nổ tan ngay sau đó. Nó là một dạng nguyền rủa, hay năng lượng xâm thực được vào chiều không gian khác?
Đầu Gatrix bắt đầu xuất hiện trạng thái âm ỉ đau, đây là dấu hiệu chứng tỏ hắn đã ép tinh thần lực tới cực hạn. Hắn cần có thời gian để từ từ hấp thụ hết tri thức trong đầu, nhưng linh hồn hắn hiện tại quá yếu ớt để có thể giải mã nhanh được lượng thông tin khổng lồ đó.
- Anh đang làm gì thế?
Đang tập trung quá mức, Gatrix không có cách nào nhận ra có người đã đi đến gần bản thân. Cô nàng thậm chí còn vỗ vai hắn một cái, khiến Gatrix giật bắn mình, suýt chút nữa thì tẩu hỏa nhập ma! Gatrix thở hổn hển, mở mắt ra nhìn Taara.
- Ta thừa nhận, cô đúng là sống dai thật đấy! Nhưng cô không thấy sợ khi cứ chết như thế sao?
- Sợ?
Taara ngẩn ra, như thể vừa nghe một chuyện vô cùng hài hước vậy. Cô đưa tay lên vỗ bồm bộp lên ngực, khiến sóng cuộn nhấp nhô, nhấp nhô... tập trung nào!
- Tôi sở hữu một thân thể bất tử thế này thì có gì phải sợ chứ!
Gatrix định há miệng nói gì đó, rồi hắn từ từ ngậm miệng lại. Thế rồi Gatrix đứng dậy, chìa tay ra!
- Xin chào, tôi là Gatrix! Sự lạc quan và hồn nhiên của cô khiến tôi vô cùng cảm phục, vậy nên cô có muốn cùng tôi tìm ra lối thoát khỏi cái chốn Địa Ngục này không?
- Rất hân hạnh, Gatrix!
Taara cười lanh lảnh, đưa tay ra vỗ lên bàn tay Gatrix một cái, song bị con Goblin tóm lấy!
- Động tác đó phải làm như thế này!
Nói rồi Gatrix lắc nhè nhẹ bàn tay cả hai.
- Nó thể hiện tình hữu nghị, là phong tục ở một nơi tôi từng đi qua!
- Thật lạ! Nhưng tôi thích nó! Nó giúp chúng ta trao đổi hơi ấm.
Thế là Taara lắc tay liên tục, khiến cho Gatrix suýt nữa bị tháo khớp vai mới chịu dừng!
- À mà chúng ta đang ở tầng mấy vậy?
- Tầng ba!
- Hả? Ý anh là tôi phí cái mạng này để rồi anh vẫn không lên được tầng bốn sao?
- Yên tâm đi, chúng ta tạm thời an toàn! Chuyện nói ra khá dài dòng, nên tôi muốn làm rõ vài thứ trước đã.
Gatrix ngăn không cho Taara tiến gần hơn về phía cầu thang. Hắn chỉ lên trên tầng bốn và hỏi.
- Thứ gì ở trên đó?
Cho dù có gặp phải một tồn tại khó lý giải như oán hồn, Taara cũng chưa bao giờ tỏ ra nao núng. Song lần này cô nàng bỗng nhiên tỏ ra sợ sệt thấy rõ!
- Cái này... thật sự là tôi cũng không biết nữa! Mỗi lần lên tầng bốn, tôi chỉ nhớ là bị bóng tối bao trùm. Tiếp sau đó là cảm giác lạnh buốt khắp toàn thân, tê liệt toàn bộ tứ chi rồi dần dần ý thức chìm vào bóng tối. Và sau đó mỗi khi tôi thức dậy là lại thấy bản thân nằm trong một căn phòng ngẫu nhiên ở ba tầng còn lại!
Gatrix đưa tay lên gãi cầm. Những gì Taara mô tả, khá giống với cái cách mà hắn thấy con oán hồn đã phải chịu đựng. Chỉ có điều Taara có khả năng bất tử quá bá đạo thế này thế nên nó mới ném cô ta khỏi tầng bốn chăng?
- À quên, chu kỳ hồi sinh của đám lính canh các tầng này là như thế nào?
- Hai tầng dưới thì phụ thuộc vào mức độ sát thương mà chúng phải chịu. Tầng ba thì tôi chưa bao giờ đánh bại được cô ta nên không biết. Tầng bốn cũng thế!
- Nếu vậy thì chúng ta mau lên trên đó thôi, không con oán hồn kia mà hồi sinh lại thì đẹp mặt lắm!
Dù rất không muốn, song cuối cùng Taara cũng giậm chân một cái rồi chạy theo Gatrix lên tầng bốn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.