Bạo Sủng Y Phi: Bệnh Vương Quá Phúc Hắc

Chương 78: Đến lúc đó cục cưng đói bụng thì phải làm sao.

Hương Tuyết

24/06/2016

"Cửu hoàng muội, ngươi là nói Thất ca buồn nôn hay là ngươi nói Thất tẩu, hoặc là ngươi nói hai chúng ta khiến người khác buồn nôn?!"

Bắc Đường Văn Cảnh cười dịu dàng, tay hắn nắm lấy tay của Hách Liên Thiến, ánh mắt như đao bắn về phía Bắc Đường Hinh Nguyệt.

Ngữ khí ôn hòa, khóe môi cũng nâng lên, thế nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo như đao, rét thấu xương.

Bắc Đường Hinh Nguyệt ngay lập tức sởn tóc gáy, bị hung quang trong mắt hắn làm cho khiếp sợ.

Cho tới bây giờ nàng chưa thấy qua cái bộ dáng này của Thất ca, thoạt nhìn rất thoạt nhìn, trong mắt lại thể hiện rõ sát khí nồng nặc.

Chẳng lẽ là nàng nhìn lầm rồi sao?

Tay nàng dụi dụi con mắt, trợn to hai mắt nhìn sang, chỉ thấy Bắc Đường Văn Cảnh khôi phục hình dạng như trước, hoà nhã dịu dàng.

Quả nhiên là nhìn lầm rồi!

Có điều là tiếp theo sau đó, Phượng Duệ Uyên ngồi bên cạnh lại ngẩng đầu liếc mắt lạnh lùng nhìn nàng, giễu cợt nói rằng: "Ngươi chính là cái Cửu công chúa điêu ngoa thất thường kia sao?! Hôm nay vừa gặp, quả nhiên...chậc chậc... so với Cảnh Vương phi thật là khác nhau một trời một vực, vẫn là tiểu Thiến Thiến tâm địa thiện lương, đối nhân xử thế nhã nhặn hơn."

Phượng Duệ Uyên vừa nói dứt lời, mọi người ở đây đều thì thầm với nhau, nhưng ngại vì khí thế của Phượng Duệ Uyên, không dám lớn tiếng ồn ào, chỉ dám nhỏ giọng nói thầm.

Bắc Đường Hinh Nguyệt bị một vị nam tử tuấn mỹ như vậy trách mắng trước mặt mọi người, lại còn bị đem ra so với Hách Liên Thiến xấu xí, nhưng bại bởi nàng ta, vừa thấy ánh mắt mọi người quét qua người nàng, nói nhỏ, nàng từ khi nào lại bị bọn họ lăng nhục như vậy chứ?!

"Ngươi, ta..."

Bắc Đường Hinh Nguyệt nhìn Phượng Duệ Uyên, lại bị Phượng Duệ Uyên dùng ánh mắt khinh thường thoáng nhìn qua nàng ta, nàng bị nam tử ngưỡng mộ trong lòng đối đãi như vậy, mất hết mặt mũi, hôm nay nàng điêu ngoa cũng biến thành sợ hãi rụt rè.

Chỉ có thể xin Thánh Hoàng giúp đỡ.

Thánh Hoàng có phần khó xử nhìn nàng, ánh mắt âm thầm đang trách tội nàng, đây là nơi nào chứ, cứ xem như là ngày thường được nuông chiều phá hư, cũng không thể lựa những ngày thế này mà gây rối loạn, bị Phượng Duệ Uyên rầy, còn muốn xin giúp đỡ, nàng hy vọng hắn có thể phân xử cho nàng sao?

Người nọ chính là Duệ Thân Vương Phượng Lân Quốc là một nhân vật phiền phức không dễ chọc!

Nguyệt nhi thực sự là không nên trêu chọc hắn.

Thánh Hoàng đang khó xử, lại nghe được giọng nói cưng chiều của Bắc Đường Văn Cảnh truyền tới: "Thiến Thiến, ăn một chút cái này đi, cái này là măng, làm ăn cũng không tệ, nếu như ngươi thích, sau khi trở lại phủ ta sẽ để đầu bếp làm cho ngươi ăn!"

Chân mày Hách Liên Thiến cau lại, nhận lấy, sau đó không quên kích thích Phượng Duệ Uyên bên cạnh nói rằng: "Cậu, đầu bếp Cảnh Vương phủ thực sự khá tốt, người trở lại rồi thì vào phủ sống thêm mấy ngày, vừa lúc có thể nếm thử."

"Được, nếu tiểu Thiến Thiến đã mời như vậy, cậu nhất định đi làm khách!"

Phượng Duệ Uyên cười đáp, đâu còn dáng vẻ lạnh như băng khi nãy.



Mối nguy trong nháy mắt tan thành mây khói, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, ở đáy lòng có phần hiểu ra sự tình rồi nhìn thoáng nhìn qua vị Cảnh Vương phi Hách Liên Thiến này.

Nhìn một chút, Cảnh Vương phi so sánh với Cửu công chúa, quả nhiên còn xảo quyệt hơn.

Cửu công chúa chỉ biết gây chuyện thị phi, mới vừa rồi nếu như đắc tội Duệ Thân Vương, để Duệ Thân Vương mất hứng, vậy thì có thể khiến cho hai nước chiến loạn bởi vì chuyện nhỏ nhặt.

Thánh Hoàng thấy sự tình dễ dàng hóa giải, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, nhìn thoáng qua Bắc Đường Hinh Nguyệt không hiểu chuyện, Nguyệt nhi bị cưng chiều đến hư rồi, chẳng phân biệt được nơi này là đâu, thật là không biết suy xét.

Do Duệ Thân Vương Phượng Lân Quốc cùng Thái tử Đông Lỗ nước Thát Đát đang có mặt ở đây, ca vũ trong điện càng thêm tuyệt đẹp, chọn lựa những ca vũ cổ nhạc tốt nhất trong cung.

Nhìn ra được Thánh Hoàng rất xem trọng hai người này.

Bắc Đường Mặc Dạ vẫn ngồi ở vị trí đối diện Cảnh vương và Hách Liên Thiến, cố chấp uống rượu, nhìn vũ đạo rực rỡ lộng lẫy trong điện, nhưng tâm tư lại không có đặt ở trên đó, mà là nhìn xuyên thấu qua màn vũ đạo trước mắt, ánh mắt trực tiếp quét nhìn phu thê Cảnh vương đang đút đồ ăn cho nhau.

Sắc mặt Bắc Đường Văn Cảnh cũng không tái nhợt như xưa, dường như là không liên quan đến uống rượu, sắc mặt thậm chí còn tỏa ra một chút hồng hào.

Không nhìn ra bộ dạng bệnh hoạn ngày thường, mà Hách Liên Thiến ngồi ở bên cạnh hắn lúc này đang liên tục gắp thức ăn, còn không thì đút cho Bắc Đường Văn Cảnh ăn cái này cái kia.

Bắc Đường Văn Cảnh lấy ra một cái khăn đẹp đẽ, nhẹ nhàng lau khóe môi nàng, Hách Liên Thiến cười cong mắt, cặp mắt kia xinh đẹp linh động lấp lánh, trong suốt sáng ngời, cười tươi như hoa, kể cả vết bớt trên mặt cũng không nhận thấy rõ nữa.

Hai người không để ý người bên cạnh đang chán ghét, ngươi đút ta một miếng, ta đút ngươi một miếng, thân thể như dán với nhau một chỗ.

Chứng kiến cảnh tượng như vậy, Bắc Đường Mặc Dạ chẳng biết tại sao lại cảm thấy tâm tình rất phức tạp, trong lòng có một tiếng động, dường như đang nói, nếu như hắn ngồi ở vị trí của Cảnh vương hiện tại, thì trong lòng sẽ cảm thấy vui vẻ như vậy.

Lúc nghĩ đến việc kỳ quái này, Bắc Đường Mặc Dạ bị cái ý nghĩ này làm cho kinh hãi, hốt hoảng lại rót một chén rượu vội vàng uống vào, ngăn chặn ý nghĩ lúc nãy trở lại trong đầu.

Tại sao hắn có thể có ý niệm đáng sợ như vậy trong đầu, dung mạo Hách Liên Thiến vẫn như trước kia, có điều là hắn cảm thấy trên người nàng có cái gì đó khiến người ta bất tri bất giác mê muội, đó là cái gì chứ?"

Mà lúc này Mộ Dung Uyển ngồi ở bên cạnh cách đó không xa, đem hết hành động của Bắc Đường Mặc Dạ để trong mắt.

Mặc Vương rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Vì sao vẫn nhìn Hách Liên Thiến ở đối diện?!

Chẳng lẽ nói Mặc Vương muốn đổi ý, hắn sẽ không phải là cảm thấy hứng thú với nữ nhân xấu xí kia đó chứ, muốn cho nàng ta chức Mặc Vương phi sao!

Cái này sao có thể được, tuyệt đối không thể

Đầu xuân sang năm sẽ cử hành hôn lễ, nàng có thể trở thành Mặc Vương phi, sau này còn có thể trở thành Thái tử phi.



Tuy rằng trong nhà có ý để cho nàng tiếp cận Mặc Vương là vì kéo lấy Mặc Vương, không cho Mặc Vương tranh đoạt ngôi vị Thái tử với Sâm Vương.

Thế nhưng người của phủ Thái sư chắc hẳn sẽ không biết rằng, chuyện Mộ Dung Uyển đáp ứng tiếp cận Mặc Vương thật ra là vì bởi vì trong lòng nàng đã ngưỡng mộ người đàn ông này, yêu thích người đàn ông này từ lâu rồi.

Nếu nàng gả cho Mặc Vương, ngày sau Mặc Vương thành Thái tử, nàng chính là Thái tử phi, hắn thành Hoàng Đế, nàng chính là Hoàng Hậu, thế vì sao nàng lại phải giúp đỡ cho Sâm Vương lên ngôi chứ?

Nàng có tính toán của mình, nàng đưa tay sờ bụng mình, nụ cười trên khóe môi càng sâu hơn.

Cử động này của nàng ta không thoát khỏi ánh mắt của Hách Liên Thiến, sờ bụng sao?

Hách Liên Thiến suy nghĩ một chút rồi lập tức hiểu ra điều gì đó!

Mà bên kia, Sâm Vương vẫn là bộ dáng lười biếng ngồi uống rượu, có hơi lảo đảo.

Hách Liên Nhu thấy thế, âm thầm bấm tay của mình, nam tử như vậy làm sao xứng với nàng?

Hắn so với vương tôn công tử trong điện e rằng còn kém hơn, hừ!

Quả thực là bùn nhão không đỡ nổi tường!

Ánh mắt lưu luyến lao thẳng đến trên người của đám người Hách Liên Thiến, Bắc Đường Văn Cảnh thấy thế, ăn một chút rồi đưa tay sờ bụng của Hách Liên Thiến.

Hách Liên Thiến cả kinh, lập tức nhìn về phía hắn: "Ngươi làm gì?!"

Người này không có việc gì lại sờ bụng nàng làm cái gì?

Trong bụng của nàng không có gì cả, hai người bọn họ trong sạch!

Bắc Đường Văn Cảnh cau mày hỏi: "Thiến Thiến, ngươi ăn nhiều một chút, không ăn đến lúc đó cục cưng đói bụng thì phải làm sao?!"

Thứ gì?!

Cục cưng, cái vật kia từ đâu tới?!

"Ngươi nói bậy bạ gì đó? Từ đâu chui ra cục cưng, chớ nói lung tung!"

Hách Liên Thiến quả thực cũng bị hắn hù dọa.

Bắc Đường Văn Cảnh nhìn bụng của nàng như có điều suy nghĩ, nháy mắt nhìn chằm chằm vào nàng: "Thiến Thiến, chúng ta không phải là ngủ chung với nhau rồi sao?"

"Phụt...." Hách Liên Thiến phun một ngụm rượu vào mặt hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bạo Sủng Y Phi: Bệnh Vương Quá Phúc Hắc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook