Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Chương 12: Bánh Răng Vận Mệnh

Ludens Vu

14/11/2024

Lãnh Thiên Băng sau khi ngắt điện thoại, lòng cô vô cùng vui vẻ nhanh chóng chỉnh trang lại trang phục. Nghĩ đến đây là lần đầu tiên hai vợ chồng cùng đi ăn ngoài với nhau sau từng ấy năm chung sống, cô không khỏi có chút khó xử. Nhưng muộn còn hơn là không, cô quyết tâm phải nhân lúc bây giờ hàn gắn thêm chút ít cho cuộc hôn nhân đầy lỗi lầm này của mình

"Thanh Ngọc, cô vào đây" - Lãnh Thiên Băng nhấn 1 nút trên chiếc điện thoại bàn

Chưa đầy 1 phút sau, thư ký Thanh Ngọc đã mở cửa bước vào:

"Lãnh tổng ??"

"Nhà hàng tầng trên cùng lập tức ngưng đón khách, dọn dẹp sạch sẽ hết mức có thể cho tôi. Lát nữa tôi và chồng tôi sẽ lên đó dùng bữa" - Lãnh Thiên Băng đưa ra chỉ thị, khuôn mặt vốn đang lạnh lùng khi nhắc đến chữ "chồng" lại ánh lên nét dịu dàng

"Vâng thưa Lãnh tổng, em sẽ đi chuẩn bị ngay" - Thanh Ngọc không 1 chút thắc mắc, lập tức rời đi chuẩn bị. Nhưng bất quá 10s sau cô lại vô cùng sửng sốt:

"CHỒNG ???"

Lãnh Thiên Băng sau khi phân phó cho thư ký xong thì ngồi xuống ghế để tiếp tục công việc. Nhưng lòng cô lại đang 10 phần háo hức chờ đợi Huy Vũ đến cùng nhau đi ăn khiến Lãnh Thiên Băng không tài nào tập trung nổi, đôi mắt cứ dán chặt vào cánh cửa văn phòng

...

"Ting: Phát động nhiệm vụ ẩn "Bồi tiếp Lãnh Thiên Băng". Phần thưởng: 1 lần triệu hoán vật phẩm phòng thủ. Thất bại: Dao Găm Mãng Xà sẽ bị hệ thống thu hồi"

"Vượng Tài, những vật phẩm được thưởng từ các nhiệm vụ không có bán trong cửa hàng hệ thống sao ??" - Đang trên đường lái xe đến tòa nhà Thời Đại, tôi hỏi Vượng Tài sau khi nghe âm thanh thông báo nhiệm vụ của hệ thống

"Ting: Chính xác là như vậy thưa chủ nhân. Nếu có hình phạt nhiệm vụ là "thu hồi vật phẩm" thì đồng nghĩa với việc chủ nhân sẽ mất vật phẩm đó vĩnh viễn. Xin chủ nhân hãy lưu ý"

Tôi nhẹ gật đầu sau khi thắc mắc đã được giải đáp. Tòa nhà Thời Đại cũng đang dần dần xuất hiện trong tầm mắt tôi

"Cao thật đấy, ngẫm lại thì mình cũng chỉ mới đến tòa nhà này được duy nhất một lần thôi thì phải ?? Thậm chí lúc đó còn không được lên tầng của Lãnh Thiên Băng" - Tôi nhìn vào tòa cao ốc cao chọc trời ở phía xa, buộc miệng cảm khái

Lần duy nhất tôi đến tòa nhà Thời Đại này là khi Lãnh Thiên Băng để quên 1 tập tài liệu ở nhà và cần tôi mang đến cho cô ấy. Cũng đã quá lâu rồi

Tôi đỗ xe vào 1 chỗ trống dưới hầm đỗ xe của tòa nhà, lúc rời đi còn không quên nhìn sâu vào xế cưng của mình lâu hơn 1 chút

"Reng..reng...reng" - Điện thoại của tôi lại reo lên, là Lãnh Thiên Băng

"Alo anh đến nơi rồi, đang ở dưới bãi đổ xe chuẩn bị vào thang máy" - Tôi nhận cuộc gọi và trả lời

"Anh lên tầng 1 ngồi đợi em một lát, bây giờ em sẽ lập tức xuống dắt anh lên" - Chưa đợi tôi trả lời, cô ấy đã ngắt máy

Tôi nhìn vào chiếc điện thoại trên tay, trong lòng có chút vui sướng:

"Giá như cô ấy cứ mãi thế này thì tốt biết mấy a"

Thang máy vừa xuống tới, tôi bước vào và nhấn nút tầng 1. Lên đến nơi, tôi ung dung cất bước đi dạo xung quanh để tham quan, cái nơi mà lần đầu tiên đến đây chỉ để đưa đồ mà chưa kịp quan sát ngõ ngách

Dĩ nhiên 1 người lạ mặt đi loanh quanh sẽ thu hút khá nhiều ánh mắt và tiếng xì xào nhưng tôi cũng không để tâm mấy. Ánh mắt tôi quan sát vào từng nội thất bài trí trong tòa nhà của tập đoàn top 1 đất nước hiện giờ - tập đoàn Thời Đại

"Thưa anh, anh đang tìm ai ?? Có hẹn lịch đặt trước không ??" - Một nữ tiếp tân gọi tôi, gò má cô ấy cho chút đỏ

"À xin lỗi vì đã đi lung tung, người tôi cần gặp đang trên đường xuống đây để gặp tôi" - Tôi mỉm cười trả lời cô ấy

Gò má nữ nhân viên đỏ đến tận mang tai, vội vàng lắp bắp:

"A..a.a kh.. không có gì phải xin lỗi đâu thưa anh, một anh chàng nóng .. ý tôi là không có ai thấy phiền khi có khách đi tham quan đâu ạ. Nhưng xin anh bỏ ra chút ít thời gian ghi lại thông tin ở quầy tiếp tân giúp tôi"

"Được" - Tôi đồng ý với cô ta. Dù sao đây cũng là thủ tục nên rất bình thường



"Đây, mời anh điền vào tờ giấy này" - Cô tiếp tân đưa tờ giấy cho tôi

Tôi cầm bút lên đang chuẩn bị điền thông tin vào thì một âm thanh phấn khích vang lên:

"Chồng ơi !!!"

Tôi quay mặt lại nhìn thấy Lãnh Thiên Băng đang chạy đến chỗ tôi, cô ấy đang mặc 1 bộ vest công sở màu trắng như tuyết, trên ngực áo cài 1 cái trâm hình phượng hoàng bằng bạch kim bên trên được đính thêm vài viên đá quý màu xanh biển, chân mang giày cao gót màu bạc. Nhìn cô ấy vô cùng sang trọng và quý phái

| Quả nhiên, thực sự cô ấy luôn luôn trông xinh đẹp và đẳng cấp dù là ăn diện bất cứ loại trang phục nào a |

| Cơ mà đang mang giày cao gót thì sao lại cố mà chạy thế kia ?? Ngã bây giờ |

Lãnh Thiên Băng khi vừa nhìn thấy Huy Vũ, đôi mắt đẹp đã lập tức lóa lên hình trái tim:

"Trời ơi !!! Chồng mình mặc suit ngầu quá đi mất, thật quá quyến rũ rồi"

Tốc độ lao đến của cô không hề giảm mà lại càng tăng. Lãnh Thiên Băng được đà nhảy vào lòng Huy Vũ, hai tay ôm chầm lấy cơ thể rắn chắc, khuôn mặt vùi mạnh vào lồng ngực liên tục hít lấy hít để

Tôi bây giờ đã cao hơn Lãnh Thiên Băng nhưng do cô ấy mang giày cao gót khá cao nên tôi vẫn thấp hơn 1 chút. Cảnh tượng có chút buồn cười

"Anh, anh đến rồi, em nhớ anh lắm" - Lãnh Thiên Băng lên tiếng, giọng điệu nũng nịu kèm nhung nhớ. Đôi tay của cô siết chặt lấy Huy Vũ như một con rắn

Toàn bộ tầng 1 im phăng phắc, cảm giác như không một ai dám thở mạnh. Nhiều nhân viên khác còn đưa tay lên dụi dụi mắt thậm chí còn nhéo nhéo bản thân

Trời ơi chuyện gì đây ??? Nữ tổng giám đốc bá đạo nổi tiếng hung ác và lạnh lùng bây giờ lại đang vùi mặt vào lòng 1 gã đàn ông trẻ tuổi làm nũng ngay trước mặt họ

Nhưng chả một ai dám lên tiếng, cả đám vẫn cố gắng "chăm chú làm việc" nhưng mắt cứ liếc liếc về phía Lãnh tổng của họ

"Hầy em thật là, lúc sáng sớm vợ chồng mình còn cùng ăn sáng mà" - Tôi cũng ôm nhẹ cô ấy, đưa tay vuốt vuốt mái tóc dài siêu mượt của Lãnh Thiên Băng

Lãnh Thiên Băng không trả lời, 2 tay vẫn siết chặt cơ thể tôi

| Mình thơm như vậy sao ?? Cô ấy đã hít từ nãy giờ rồi. Cơ mà tóc cô ấy thơm quá |

Lãnh Thiên Băng hơi ngước đầu nhìn lên, cô không hiểu sao chồng mình càng nhìn lại càng hấp dẫn đến mức này. Anh ấy dường như đã cao thêm không ít, cơ thể cũng rắn chắc hơn rất nhiều

"Được rồi, hôm nay em gọi anh đến đây ngoại trừ rủ anh đi ăn chắc vẫn còn việc gì nữa đúng không ??" - Tôi vừa vuốt tóc vừa hỏi cô ấy

"Đúng vậy, để em đưa anh lên văn phòng" - Lãnh Thiên Băng hôn 1 cái lên cổ tôi rồi khoác cánh tay tôi chặt cứng, dắt vào thang máy

Cửa thang máy vừa đóng lại, toàn bộ tầng 1 liền như ong vỡ tổ:

"Trời ơi chuyện kinh động bà con ơi !!! Đây thực sự là nữ hoàng băng giá của tập đoàn Thời Đại chúng ta sao ???"

"Não tôi muốn hỏng rồi !!! Lãnh tổng còn có bộ mặt dịu dàng như thế"

"Chồng của Lãnh tổng trông cũng phong độ quá đi, đúng là trai tài gái sắc mà"

"Nhìn vợ chồng họ phát cẩu lương lộ thiên như thế chắc hẳn hai người rất yêu nhau. Aahh sao chưa có ai đến rước tôi để được đi phát chứ"

...

Trong thang máy cá nhân, Lãnh Thiên Băng vẫn không hề buông cánh tay của Huy Vũ ra. Cô lên tiếng:

"Ba mẹ em gọi tới hỏi tin tức về Lãnh Thiên Tâm. Họ nói đã nửa ngày rồi mà vẫn không liên lạc được và muốn em đi tìm con bé"

"Là vậy sao, anh hiểu rồi. Chút nữa anh sẽ đi với em" - Tôi véo véo má trả lời Lãnh Thiên Băng nhưng lực tập trung gần như toàn bộ được đổ dồn lên cánh tay được cô ấy ôm



| Thơm quá, mềm quá. Cặp đồi núi của cô ấy là thế nào ?? Không những to ngoại cỡ mà còn tròn và căng như vậ. Thực sự không hề có 1 chút chảy xệ ... định luật vật lý kiểu gì thế?? |

| Không ổn rồi, cứ thế này thì quá nguy hiểm. Tuy vẫn muốn cảm nhận nhưng phải tìm cớ lấy tay ra |

Lãnh Thiên Băng nở nụ cười gian xảo, cô ôm càng chặt hơn, cố ý đưa ép cánh tay của Huy Vũ ngay chính giữa cặp đồi đồ sộ của mình. Cả cơ thể hơi chuyển động lên xuống, miệng thì liên tục nói chuyện để đánh lạc hướng chồng mình

| Má ơi cái thang máy này bị sao vậy ?? Cứ rung lắc lên xuống liên tục như thế sao ?? |

Rất nhanh đã đến tầng văn phòng của Lãnh Thiên Băng, kết thúc khoảng thời gian phê l... à không "cực hình"

Tôi lấy lại bình tĩnh cùng Lãnh Thiên Băng bước tới văn phòng của cô ấy. Đột nhiên tôi nhìn thấy 1 khuôn mặt vô cùng quen thuộc

| Phạm Thanh Ngọc ??? Cô ấy là nhân viên của tập đoàn Thời Đại sao ??? |

Trong lòng Lãnh Thiên Băng lập tức trịnh trọng:

"Anh ấy biết Thanh Ngọc sao ?? Hai người đã từng gặp nhau à ??" - Cô lập tức chăm chú lắng nghe tiếng lòng của Huy Vũ

| Chú Bạch tên thật là Phạm Minh Bạch từng đưa cho mình xem tấm hình của cháu gái chú ấy tên là Phạm Thanh Ngọc, do là người nhà của chú Bạch nên mình nhớ mặt và thông tin rất rõ. Cô gái này nhìn không khác gì với tấm ảnh mà mình từng xem |

| Nghe chú ấy kể cháu gái của chú ấy vì để tìm ra bằng chứng buộc tội kẻ sát hại cấp trên của mình mà lặn lội khắp nơi cuối cùng bặt vô âm tín. Mặc cho chú ấy liên hệ, tìm kiếm cô ta đến tán gia bại sản mà vẫn không có chút kết quả nào, xem chừng trường hợp của cô ấy lành ít dữ nhiều rồi |

| Vận mệnh kiểu gì thế này ?? Té ra cấp trên của Phạm Thanh Ngọc chính là Lãnh Thiên Băng. Nói vậy việc cô ấy mất tích cũng có liên quan tới bè lũ của Diệp Thần sao?? |

Tôi gạt bỏ dòng suy nghĩ ngổn ngang tiến tới chìa tay ra với cô ta:

"Chào cô, tôi là chồng của Thiên Băng tên Hoàng Huy Vũ. Cô là ??"

"Xin chào, tôi là Phạm Thanh Ngọc. Thư ký riêng của Lãnh Tổng ạ" - Thanh Ngọc cúi thấp người đưa 2 tay ra bắt tay tôi

"Cô không cần câu nệ như vậy, cứ nói chuyện với tôi như bình thường là được rồi. Người nhà của cô chắc hẳn vô cùng tự hào khi biết cô được vào làm tập đoàn của vợ tôi nhỉ?? Lại còn là thư ký riêng của cô ấy nữa ??" - Tôi mỉm cười hỏi dò

"À việc tôi làm thư ký riêng cho Lãnh tổng thì người thân của tôi không ai biết cả. Với lại hiện giờ trong nhà tôi chỉ có một người bác mà thôi, là chính tay bác ấy nuôi dạy tôi đến bây giờ. Tôi rất biết ơn bác ấy" - Thanh Ngọc mỉm cười, giọng nói đầy sự ôn nhu

| Thực sự là cô ta. Chú Bạch, kiếp này cháu sắp được gặp lại chú rồi |

- Tên: Phạm Thanh Ngọc

- Tuổi: 22

- Nhan Trị: 7.7

- Tình trạng sức khỏe: Bình thường

- Tâm trạng: Stress

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: [email protected]

~ Tks các đh rất nhiều ~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook