Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội
Chương 21: Bar Cơ Bắp Hồng
Ludens Vu
14/11/2024
"Được rồi, bữa tiệc kết thúc tại đây. Chân thành cảm ơn các vị đã đến tham dự" - Phong gia phu nhân đứng trên bục nói vài lời với khách mời
"Lãnh phu nhân, Phong phu nhân à, thực sự chúng tôi rất mong chờ đến hôn lễ của hai nhà các bà đấy" - Các vị phu nhân nắm tay khách sáo vài câu trước khi ra về
"Cảm ơn mọi người, hi vọng đến ngày đó mọi người sẽ cùng đến chung vui với hai nhà chúng tôi" - Phong phu nhân mỉm cười lên tiếng, sau đó quay lại hỏi Tô Ngọc Dung:
"Bà sui gia à, nãy giờ tôi không thấy vệ sĩ bà đâu. Hôm nay là ai chở hai mẹ con bà đến đây vậy ??"
Nghe vậy, sắc mặt của Tô Ngọc Dung có chút không vui nhưng cũng không quá để ý
"Hôm nay là thằng rể của tôi lái xe. Để nó ở nhà không cũng chả làm gì, tôi muốn nó đi theo để mở mang chút tầm mắt về giới thượng lưu" - Tô Ngọc Dung đành phải nói thật
"Ồ, là chồng của Thiên Băng nhà bà sao ?? Bất quá cậu ta đâu rồi ?? Chẳng lẽ trốn về trước rồi đấy chứ ??" - Các vị phu nhân cười nói trêu ghẹo
"Tôi ở đây, không cần các vị lo" - Tôi bước tới chỗ họ, cất giọng hờ hững
Các vị phu nhân nghe thấy giọng nói thì cũng hướng mắt nhìn tới. Đôi mắt của họ trừng lớn vô cùng kinh ngạc, nhưng rất nhanh họ đều đã lấy lại được bình tĩnh, ánh mắt lại càng thêm khinh thường:
"Ít nhất thì hắn cũng thay đổi được chút chút. Bất quá dùng tiền của vợ sắm đồ cho chỉn chu thì được tích sự gì ?? Vô dụng vẫn hoàn vô dụng"
Nhìn vào mắt họ tôi cũng biết họ đang nghĩ gì, cơ mà ai mà thèm quan tâm
"Mẹ, Tuyết Ly, chúng ta đi thôi" - Tôi hờ hững lên tiếng
"Nào nào gấp làm gì ?? Cậu cũng khó khắn lắm mới được vợ sắm cho trang phục để bồi tiếp mẹ vợ, ở lại một chút để khoe mẽ đi chứ" - Một vị phu nhân nhếch miệng
"Haizz, con bé Lãnh Thiên Băng ưu tú như vậy mà .. thật tiếc quá" - Phong phu nhân thở dài
Tôi lén nhìn về phía hai mẹ con Lãnh gia một chút, sau đó cười nhạt trong lòng:
"Quả nhiên chẳng có ai lên tiếng giúp mình cả, buồn cười thật. Nhưng có thể trách ai bây giờ ??”
Đúng lúc tôi đang chuẩn bị lên tiếng thì:
"Mọi người không thể nói anh rể cháu như vậy được"
Lãnh Tuyết Ly có chút khó chịu. Dù mọi người trong nhà có ghét anh rể thế nào đi nữa cũng không thể để người ngoài thích nói gì thì nói được
Tô Ngọc Dung và các vị phu nhân cũng có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh họ lại phản bác:
"Tuyết Ly à, cháu quả là quá dịu dàng rồi. Cháu phải biết tùy người xứng đáng nhận được sự ôn nhu của cháu thôi. Hiểu không ??"
"Đúng vậy đó, nhất là cái người gọi mang tiếng là anh rể này này càng không xứng đáng"
Lãnh Tuyết Ly định nói thêm gì đó thì tôi kéo em ấy lại, mỉm cười gật đầu cảm ơn em ấy
"Các bác nói chí phải, là do cháu không chu toàn rồi. Bất quá cháu ở lại lâu sợ sẽ làm phiền đến sức khỏe của mọi người nữa. Già cả hết rồi, sống được nhiêu lâu nữa đâu. Phải biết suy nghĩ cho sức khỏe của mình chứ" - Tôi hờ hững lên tiếng, mặt biểu lộ lo lắng
"Cậu nói gì hả ??" - Các vị phu nhân đồng loạt quát lớn
"Huy Vũ, cậu thôi ngay cho tôi" - Tô Ngọc Dung cũng giận dữ
"Ơ con nói thật mà" - Tôi nhún nhún vai ra vẻ vô tội
"Cậu..cậu.. hừ" - Tô Ngọc Dung hừ một tiếng, quay lại chào hỏi với mọi người rồi sau đó kéo tay Lãnh Tuyết Ly trực tiếp rời đi
"Cháu cũng xin phép. À cảm ơn Phong phu nhân ạ, hôm nay trà bánh ngon lắm" - Tôi cười khẩy, sau đó cũng cất bước theo hai mẹ con Lãnh gia
"Miệng lưỡi của hắn cũng được lắm đấy. Chắc những năm qua ở không để rèn miệng lưỡi mà thôi" - Phong gia phu nhân cất giọng lạnh lẽo, nhìn theo bóng lưng của Huy Vũ đưa ra đánh giá
"Mặc kệ đi, miệng hắn hỗn như vậy trước sau gì cũng có người dạy cho hắn một bài học" - Các vị phu nhân khác lập tức phụ họa. Sau đó cáo biệt Phong phu nhân và ra về
...
Ở trên xe, hai mẹ con Lãnh gia lại tiếp tục trò chuyện rôm rả. Chủ yếu là cần mua sắm những gì để chuẩn bị cho hôn lễ đã gần kề
Bất quá ánh mắt của Tô Ngọc Dung nhìn về Huy Vũ càng thêm chán ghét
"Được rồi, cậu dừng ở đây đi. Không cần chở chúng tôi vào tận nơi" - Tô Ngọc Dung cất giọng lạnh lùng khi xe vừa về tới cổng trang viên Lãnh gia
"Vâng" - Tôi hờ hững đáp lại, lập tức dừng xe trước cổng
"Thưa anh rể em về ạ" - Lãnh Tuyết Ly lễ phép chào một tiếng
Tôi gật đầu với Tuyết Ly, sau đó lập tức lái xe rời đi, không ngoảnh mặt lại chào hỏi mẹ vợ tiếng nào
"Thằng vô dụng này thực sự là càng ngày càng tày trời rồi. Để xem tôi thu thập anh thế nào" - Tô Ngọc Dung tức giận, cùng Lãnh Tuyết Ly bước lên một chiếc xe khác do vệ sĩ cầm lái đi vào Lãnh gia
...
"Ting: Nhiệm vụ chính 3/?? "Tiệc trà của các phu nhân đại gia tộc" đã hoàn thành, chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ. Phần thưởng đã được phát vào kho trữ vật" - Âm thanh thông báo của Vượng Tài vang lên
"Vượng Tài, lập tức triệu hoán kĩ năng ngẫu nhiên, cộng 4 điểm vào Sức Mạnh và 1 điểm vào Nhanh Nhẹn, nâng cấp Phòng Thủ cho chiếc xe này" - Tôi ngay lập tức sử dụng phần thưởng
"Ting: Bắt đầu triệu hoán kĩ năng ngẫu nhiên. Chúc mừng chủ nhân nhận được kĩ năng: Tàng Hình"
"Ting: Đã nâng cấp Phòng Thủ (Cấp 2) cho vật phẩm Mercedes AMG G63"
"Ting: Chỉ số sức mạnh đã được nâng lên 26. Chỉ số nhanh nhẹn đã được nâng lên 27"
- Tàng Hình: Tên như ý nghĩa, giúp chủ nhân hoàn toàn trở nên vô hình mà không thể bị phát hiện bởi bất cứ thiết bị nào. Hạn Chế: Chủ nhân sẽ không thể ăn uống, nói chuyện và hoạt động cường độ cao trong khi sử dụng kỹ năng. Cooldown: 1 ngày
Tôi gật đầu hài lòng, tiếp tục lái xe đến nơi cần đến
...
"Thần ca, anh định xử lý tên phế vật đó thế nào ??" - Trên một chiếc Bentley, Lãnh Thiên Tâm lên tiếng hỏi Diệp Thần
"Sao vậy ?? Cưng cũng ghét hắn lắm sao ??" - Diệp Thần cười cười, ngắt ngắt mũi Lãnh Thiên Tâm
"Hừ, hắn dám sỉ nhục anh như vậy thì ai mà không ghét cho nổi. Đúng không chị Gia Hà ??" - Lãnh Thiên Tâm phụng phịu, quay sang hỏi Lý Gia Hà
"Đúng vậy đó a Thần, em cũng cay mắt tên phế vật đó từ lâu rồi. Hừ !!" - Lý Gia Hà phụ họa. Ả cũng đã bắt đầu gọi hắn là a Thần
"Các em cứ yên tâm đi, anh đã thuê người dạy dỗ hắn một phen rồi. Việc của ba chúng ta là cứ thoải mái dạo chơi chuẩn bị chờ tin tốt thôi" - Diệp Thần vừa đưa tay bóp bóp bộ ngực không quá to của Lý Gia Hà, vừa lên tiếng trả lời. Sau đó quay sang nói khẽ vào tai Lãnh Thiên Tâm:
"Nhưng bất quá chúng ta vẫn cần ả nhũn não kia tiếp tục ngu độn. Thiên Tâm yêu quý, trước mắt phải nhờ vào em rồi"
"Em biết Thần ca lợi hại nhất mà. Anh cứ giải quyết tên phế vật đó đi, chuyện bên này cứ giao cho em" - Lãnh Thiên Tâm cười vui vẻ, rúc vào lòng Diệp Thần
...
"Hửm ??" - Đang lái xe, vật phẩm Tai Nghe mà tôi cài ở biệt thự Phong Gia đã phát tín hiệu cho tôi. Có thông tin quan trọng
Tôi lập tức lái xe vào một tiệm cafe, nhanh chóng xuống xe
Order xong nước uống, tôi bước vào một chỗ ngồi khuất nhất của tiệm. Rút điện thoại ra giả vờ xem tin tức, trong lòng thì câu thông với Tai Nghe
Lập tức, tôi đã nghe rất rõ được những giọng nói ở bên kia:
"Mẹ à. Thực sự chúng ta phải tiến hành hôn lễ với Lãnh gia sao ??" - Giọng của một tên đàn ông trẻ tuổi vang lên
"Giọng nói này ?? Là của thằng súc sinh trưởng nam Phong gia - Phong Liệt Minh" - Tôi sắp xếp ký ức một chút và đã ngay lập tức nhận ra hắn
"Hừ, mọi chuyện đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi. Chỉ cần thi hành hôn lễ và động phòng xong, Lãnh gia cũng không thể trở tay kịp" - Giọng cười khẩy của Phong phu nhân vang lên
"Nhưng mà mẹ à, mẹ biết con đâu có ..." - Phong Liệt Minh trả lời, giọng điệu khó chịu
"Chuyện đó con không cần lo, cứ cố gắng thi hành xong hôn lễ là được. Còn phần con bé khi tới lúc động phòng mẹ sẽ sắp xếp" - Phong phu nhân lên tiếng trấn an
"Được vậy thì quá tốt rồi, thôi con đi đây" - Phong Liệt Minh thở phào nhẹ nhõm. Tôi nghe có tiếng bước chân rời đi của hắn
"Mẹ không cấm con chơi bời, nhưng trong lúc này phải tiết chế một chút. Nhớ là hết sức cần thận, đợi kế hoạch thành công, muốn chơi cỡ nào cũng được"
"Vânggg, mẹ cứ yên tâm" - Phong Liệt Minh đáp lời mẹ. Bất quá hắn lại nói nhỏ:
"Gái gú gì chứ ?? Chỉ có đàn ông mới đem lại khoái cảm cho nhau. Hôm qua đã đến đó rồi, chút nữa cùng cục cưng ghé bar Cơ Bắp Hồng đi vậy"
"Cụp" - Tiếng thu âm của Tai Nghe kết thúc ở đó
"..."
Đúng vậy, thằng súc sinh đó là gay. Hơn nữa còn là thụ chân cmn chính
Việc trưởng nam Phong gia - Phong Liệt Minh là gay chỉ có cha mẹ hắn (và tôi) biết. Còn việc hắn là thụ thì chỉ có một mình hắn và tình nhân (tôi nữa) của hắn biết mà thôi
"Không bao lâu nữa hôn lễ giữa hai nhà Lãnh và Phong sẽ diễn ra, một trong những đòn đánh chí mạng nhất nhắm vào đế chế khổng lồ của nhà họ Lãnh"
"Tuy mong manh nhưng có lẽ thằng bán nam bán nữ đó cũng biết chút thông tin. Đã biết hắn đi đâu rồi, ghé thăm hắn hỏi thăm sức khỏe một chút vậy" - Tôi thầm nghĩ
Tôi đứng dậy chuẩn bị rời đi, ngửa cổ nốc sạch ly trà trong một nốt nhạc sau đó quẳng cái ly rỗng vào sọt rác
"Bar Cơ Bắp Hồng sao ?? Mình chẳng muốn vào chốn đầy rẫy "xúc xích khoai lang" đó chút nào, thôi tất cả là vì thông tin. Đến trải nghiệm một chút đi vậy" - Tôi hơi rùng mình, bất quá vẫn nổ máy xe đi tới địa chỉ trên điện thoại
...
Trước cửa ra vào của một quán bar, trên bức tường được sơn màu hồng chói mắt của nó dán đầy những tấm áp phích đàn ông bán khỏa thân đang khoe cơ bắp
Chung quanh có rất nhiều tên đàn ông ăn mặc hở hang và vô cùng diêm dúa đang làm ra những hành động "gợi dục"
"Bar Cơ Bắp Hồng ... đúng như tên gọi" - Tôi gật gù khi liếc nhìn cái bảng hiệu to tướng ... cũng thuần một màu hồng của nó. Bất quá tôi không có điên mà đường đường chính chính bước vào:
"Sử dụng kỹ năng Tàng Hình"
Lập tức, tôi cảm thấy bản thân mình trở nên trong suốt, những âm thanh cũng có vẻ hơi nhòe đi
"Khó chịu quá, cái gì mà hoạt động cường độ mạnh ?? Nhảy lên thôi cũng hơi quá rồi" - Tôi thầm nghĩ trong lòng, cả cơ thể tôi đang cảm thấy nặng như chì cực kỳ khó thích ứng
Tôi cũng thử lên tiếng nói chuyện, dĩ nhiên không có một âm thanh nào phát ra
"Không sao, từ từ sẽ quen thôi" - Tôi tự trấn an bản thân, sau đó đứng trước cửa quán bar chờ đợi con mồi
Khoảng 15 phút sau, một chiếc Vios đời cũ màu đen không có gì đáng nghi đỗ vào bãi đậu xe của quán bar
Người bước xuống chính là Phong Liệt Minh. Hắn mặc một bộ đồ thể thao đơn giản, đầu đội một cái mũ rất to, trên mặt còn đeo một cặp kính đen
"Cũng kĩ lưỡng đấy, không hề phô trương gây sự chú ý" - Tôi cười lạnh. Quả thật nếu không nhìn vào bảng hệ thống tôi sẽ không tài nào nhận ra được hắn
Phong Liệt Minh cất tiếng cười đùa với các "em đào" chung quanh. Dù sao đi nữa hắn cũng chính là khách VIP ở đây
Sau đó ung dung bước vào quán bar, thẳng tiến đến phòng bao mà hắn đã đặt trước
Phong Liệt Minh hoàn toàn không hề nhận ra, bên cạnh mình đã có thêm một "người bạn đồng hành"
…
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Tks các đh rất nhiều ~
"Lãnh phu nhân, Phong phu nhân à, thực sự chúng tôi rất mong chờ đến hôn lễ của hai nhà các bà đấy" - Các vị phu nhân nắm tay khách sáo vài câu trước khi ra về
"Cảm ơn mọi người, hi vọng đến ngày đó mọi người sẽ cùng đến chung vui với hai nhà chúng tôi" - Phong phu nhân mỉm cười lên tiếng, sau đó quay lại hỏi Tô Ngọc Dung:
"Bà sui gia à, nãy giờ tôi không thấy vệ sĩ bà đâu. Hôm nay là ai chở hai mẹ con bà đến đây vậy ??"
Nghe vậy, sắc mặt của Tô Ngọc Dung có chút không vui nhưng cũng không quá để ý
"Hôm nay là thằng rể của tôi lái xe. Để nó ở nhà không cũng chả làm gì, tôi muốn nó đi theo để mở mang chút tầm mắt về giới thượng lưu" - Tô Ngọc Dung đành phải nói thật
"Ồ, là chồng của Thiên Băng nhà bà sao ?? Bất quá cậu ta đâu rồi ?? Chẳng lẽ trốn về trước rồi đấy chứ ??" - Các vị phu nhân cười nói trêu ghẹo
"Tôi ở đây, không cần các vị lo" - Tôi bước tới chỗ họ, cất giọng hờ hững
Các vị phu nhân nghe thấy giọng nói thì cũng hướng mắt nhìn tới. Đôi mắt của họ trừng lớn vô cùng kinh ngạc, nhưng rất nhanh họ đều đã lấy lại được bình tĩnh, ánh mắt lại càng thêm khinh thường:
"Ít nhất thì hắn cũng thay đổi được chút chút. Bất quá dùng tiền của vợ sắm đồ cho chỉn chu thì được tích sự gì ?? Vô dụng vẫn hoàn vô dụng"
Nhìn vào mắt họ tôi cũng biết họ đang nghĩ gì, cơ mà ai mà thèm quan tâm
"Mẹ, Tuyết Ly, chúng ta đi thôi" - Tôi hờ hững lên tiếng
"Nào nào gấp làm gì ?? Cậu cũng khó khắn lắm mới được vợ sắm cho trang phục để bồi tiếp mẹ vợ, ở lại một chút để khoe mẽ đi chứ" - Một vị phu nhân nhếch miệng
"Haizz, con bé Lãnh Thiên Băng ưu tú như vậy mà .. thật tiếc quá" - Phong phu nhân thở dài
Tôi lén nhìn về phía hai mẹ con Lãnh gia một chút, sau đó cười nhạt trong lòng:
"Quả nhiên chẳng có ai lên tiếng giúp mình cả, buồn cười thật. Nhưng có thể trách ai bây giờ ??”
Đúng lúc tôi đang chuẩn bị lên tiếng thì:
"Mọi người không thể nói anh rể cháu như vậy được"
Lãnh Tuyết Ly có chút khó chịu. Dù mọi người trong nhà có ghét anh rể thế nào đi nữa cũng không thể để người ngoài thích nói gì thì nói được
Tô Ngọc Dung và các vị phu nhân cũng có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh họ lại phản bác:
"Tuyết Ly à, cháu quả là quá dịu dàng rồi. Cháu phải biết tùy người xứng đáng nhận được sự ôn nhu của cháu thôi. Hiểu không ??"
"Đúng vậy đó, nhất là cái người gọi mang tiếng là anh rể này này càng không xứng đáng"
Lãnh Tuyết Ly định nói thêm gì đó thì tôi kéo em ấy lại, mỉm cười gật đầu cảm ơn em ấy
"Các bác nói chí phải, là do cháu không chu toàn rồi. Bất quá cháu ở lại lâu sợ sẽ làm phiền đến sức khỏe của mọi người nữa. Già cả hết rồi, sống được nhiêu lâu nữa đâu. Phải biết suy nghĩ cho sức khỏe của mình chứ" - Tôi hờ hững lên tiếng, mặt biểu lộ lo lắng
"Cậu nói gì hả ??" - Các vị phu nhân đồng loạt quát lớn
"Huy Vũ, cậu thôi ngay cho tôi" - Tô Ngọc Dung cũng giận dữ
"Ơ con nói thật mà" - Tôi nhún nhún vai ra vẻ vô tội
"Cậu..cậu.. hừ" - Tô Ngọc Dung hừ một tiếng, quay lại chào hỏi với mọi người rồi sau đó kéo tay Lãnh Tuyết Ly trực tiếp rời đi
"Cháu cũng xin phép. À cảm ơn Phong phu nhân ạ, hôm nay trà bánh ngon lắm" - Tôi cười khẩy, sau đó cũng cất bước theo hai mẹ con Lãnh gia
"Miệng lưỡi của hắn cũng được lắm đấy. Chắc những năm qua ở không để rèn miệng lưỡi mà thôi" - Phong gia phu nhân cất giọng lạnh lẽo, nhìn theo bóng lưng của Huy Vũ đưa ra đánh giá
"Mặc kệ đi, miệng hắn hỗn như vậy trước sau gì cũng có người dạy cho hắn một bài học" - Các vị phu nhân khác lập tức phụ họa. Sau đó cáo biệt Phong phu nhân và ra về
...
Ở trên xe, hai mẹ con Lãnh gia lại tiếp tục trò chuyện rôm rả. Chủ yếu là cần mua sắm những gì để chuẩn bị cho hôn lễ đã gần kề
Bất quá ánh mắt của Tô Ngọc Dung nhìn về Huy Vũ càng thêm chán ghét
"Được rồi, cậu dừng ở đây đi. Không cần chở chúng tôi vào tận nơi" - Tô Ngọc Dung cất giọng lạnh lùng khi xe vừa về tới cổng trang viên Lãnh gia
"Vâng" - Tôi hờ hững đáp lại, lập tức dừng xe trước cổng
"Thưa anh rể em về ạ" - Lãnh Tuyết Ly lễ phép chào một tiếng
Tôi gật đầu với Tuyết Ly, sau đó lập tức lái xe rời đi, không ngoảnh mặt lại chào hỏi mẹ vợ tiếng nào
"Thằng vô dụng này thực sự là càng ngày càng tày trời rồi. Để xem tôi thu thập anh thế nào" - Tô Ngọc Dung tức giận, cùng Lãnh Tuyết Ly bước lên một chiếc xe khác do vệ sĩ cầm lái đi vào Lãnh gia
...
"Ting: Nhiệm vụ chính 3/?? "Tiệc trà của các phu nhân đại gia tộc" đã hoàn thành, chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ. Phần thưởng đã được phát vào kho trữ vật" - Âm thanh thông báo của Vượng Tài vang lên
"Vượng Tài, lập tức triệu hoán kĩ năng ngẫu nhiên, cộng 4 điểm vào Sức Mạnh và 1 điểm vào Nhanh Nhẹn, nâng cấp Phòng Thủ cho chiếc xe này" - Tôi ngay lập tức sử dụng phần thưởng
"Ting: Bắt đầu triệu hoán kĩ năng ngẫu nhiên. Chúc mừng chủ nhân nhận được kĩ năng: Tàng Hình"
"Ting: Đã nâng cấp Phòng Thủ (Cấp 2) cho vật phẩm Mercedes AMG G63"
"Ting: Chỉ số sức mạnh đã được nâng lên 26. Chỉ số nhanh nhẹn đã được nâng lên 27"
- Tàng Hình: Tên như ý nghĩa, giúp chủ nhân hoàn toàn trở nên vô hình mà không thể bị phát hiện bởi bất cứ thiết bị nào. Hạn Chế: Chủ nhân sẽ không thể ăn uống, nói chuyện và hoạt động cường độ cao trong khi sử dụng kỹ năng. Cooldown: 1 ngày
Tôi gật đầu hài lòng, tiếp tục lái xe đến nơi cần đến
...
"Thần ca, anh định xử lý tên phế vật đó thế nào ??" - Trên một chiếc Bentley, Lãnh Thiên Tâm lên tiếng hỏi Diệp Thần
"Sao vậy ?? Cưng cũng ghét hắn lắm sao ??" - Diệp Thần cười cười, ngắt ngắt mũi Lãnh Thiên Tâm
"Hừ, hắn dám sỉ nhục anh như vậy thì ai mà không ghét cho nổi. Đúng không chị Gia Hà ??" - Lãnh Thiên Tâm phụng phịu, quay sang hỏi Lý Gia Hà
"Đúng vậy đó a Thần, em cũng cay mắt tên phế vật đó từ lâu rồi. Hừ !!" - Lý Gia Hà phụ họa. Ả cũng đã bắt đầu gọi hắn là a Thần
"Các em cứ yên tâm đi, anh đã thuê người dạy dỗ hắn một phen rồi. Việc của ba chúng ta là cứ thoải mái dạo chơi chuẩn bị chờ tin tốt thôi" - Diệp Thần vừa đưa tay bóp bóp bộ ngực không quá to của Lý Gia Hà, vừa lên tiếng trả lời. Sau đó quay sang nói khẽ vào tai Lãnh Thiên Tâm:
"Nhưng bất quá chúng ta vẫn cần ả nhũn não kia tiếp tục ngu độn. Thiên Tâm yêu quý, trước mắt phải nhờ vào em rồi"
"Em biết Thần ca lợi hại nhất mà. Anh cứ giải quyết tên phế vật đó đi, chuyện bên này cứ giao cho em" - Lãnh Thiên Tâm cười vui vẻ, rúc vào lòng Diệp Thần
...
"Hửm ??" - Đang lái xe, vật phẩm Tai Nghe mà tôi cài ở biệt thự Phong Gia đã phát tín hiệu cho tôi. Có thông tin quan trọng
Tôi lập tức lái xe vào một tiệm cafe, nhanh chóng xuống xe
Order xong nước uống, tôi bước vào một chỗ ngồi khuất nhất của tiệm. Rút điện thoại ra giả vờ xem tin tức, trong lòng thì câu thông với Tai Nghe
Lập tức, tôi đã nghe rất rõ được những giọng nói ở bên kia:
"Mẹ à. Thực sự chúng ta phải tiến hành hôn lễ với Lãnh gia sao ??" - Giọng của một tên đàn ông trẻ tuổi vang lên
"Giọng nói này ?? Là của thằng súc sinh trưởng nam Phong gia - Phong Liệt Minh" - Tôi sắp xếp ký ức một chút và đã ngay lập tức nhận ra hắn
"Hừ, mọi chuyện đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi. Chỉ cần thi hành hôn lễ và động phòng xong, Lãnh gia cũng không thể trở tay kịp" - Giọng cười khẩy của Phong phu nhân vang lên
"Nhưng mà mẹ à, mẹ biết con đâu có ..." - Phong Liệt Minh trả lời, giọng điệu khó chịu
"Chuyện đó con không cần lo, cứ cố gắng thi hành xong hôn lễ là được. Còn phần con bé khi tới lúc động phòng mẹ sẽ sắp xếp" - Phong phu nhân lên tiếng trấn an
"Được vậy thì quá tốt rồi, thôi con đi đây" - Phong Liệt Minh thở phào nhẹ nhõm. Tôi nghe có tiếng bước chân rời đi của hắn
"Mẹ không cấm con chơi bời, nhưng trong lúc này phải tiết chế một chút. Nhớ là hết sức cần thận, đợi kế hoạch thành công, muốn chơi cỡ nào cũng được"
"Vânggg, mẹ cứ yên tâm" - Phong Liệt Minh đáp lời mẹ. Bất quá hắn lại nói nhỏ:
"Gái gú gì chứ ?? Chỉ có đàn ông mới đem lại khoái cảm cho nhau. Hôm qua đã đến đó rồi, chút nữa cùng cục cưng ghé bar Cơ Bắp Hồng đi vậy"
"Cụp" - Tiếng thu âm của Tai Nghe kết thúc ở đó
"..."
Đúng vậy, thằng súc sinh đó là gay. Hơn nữa còn là thụ chân cmn chính
Việc trưởng nam Phong gia - Phong Liệt Minh là gay chỉ có cha mẹ hắn (và tôi) biết. Còn việc hắn là thụ thì chỉ có một mình hắn và tình nhân (tôi nữa) của hắn biết mà thôi
"Không bao lâu nữa hôn lễ giữa hai nhà Lãnh và Phong sẽ diễn ra, một trong những đòn đánh chí mạng nhất nhắm vào đế chế khổng lồ của nhà họ Lãnh"
"Tuy mong manh nhưng có lẽ thằng bán nam bán nữ đó cũng biết chút thông tin. Đã biết hắn đi đâu rồi, ghé thăm hắn hỏi thăm sức khỏe một chút vậy" - Tôi thầm nghĩ
Tôi đứng dậy chuẩn bị rời đi, ngửa cổ nốc sạch ly trà trong một nốt nhạc sau đó quẳng cái ly rỗng vào sọt rác
"Bar Cơ Bắp Hồng sao ?? Mình chẳng muốn vào chốn đầy rẫy "xúc xích khoai lang" đó chút nào, thôi tất cả là vì thông tin. Đến trải nghiệm một chút đi vậy" - Tôi hơi rùng mình, bất quá vẫn nổ máy xe đi tới địa chỉ trên điện thoại
...
Trước cửa ra vào của một quán bar, trên bức tường được sơn màu hồng chói mắt của nó dán đầy những tấm áp phích đàn ông bán khỏa thân đang khoe cơ bắp
Chung quanh có rất nhiều tên đàn ông ăn mặc hở hang và vô cùng diêm dúa đang làm ra những hành động "gợi dục"
"Bar Cơ Bắp Hồng ... đúng như tên gọi" - Tôi gật gù khi liếc nhìn cái bảng hiệu to tướng ... cũng thuần một màu hồng của nó. Bất quá tôi không có điên mà đường đường chính chính bước vào:
"Sử dụng kỹ năng Tàng Hình"
Lập tức, tôi cảm thấy bản thân mình trở nên trong suốt, những âm thanh cũng có vẻ hơi nhòe đi
"Khó chịu quá, cái gì mà hoạt động cường độ mạnh ?? Nhảy lên thôi cũng hơi quá rồi" - Tôi thầm nghĩ trong lòng, cả cơ thể tôi đang cảm thấy nặng như chì cực kỳ khó thích ứng
Tôi cũng thử lên tiếng nói chuyện, dĩ nhiên không có một âm thanh nào phát ra
"Không sao, từ từ sẽ quen thôi" - Tôi tự trấn an bản thân, sau đó đứng trước cửa quán bar chờ đợi con mồi
Khoảng 15 phút sau, một chiếc Vios đời cũ màu đen không có gì đáng nghi đỗ vào bãi đậu xe của quán bar
Người bước xuống chính là Phong Liệt Minh. Hắn mặc một bộ đồ thể thao đơn giản, đầu đội một cái mũ rất to, trên mặt còn đeo một cặp kính đen
"Cũng kĩ lưỡng đấy, không hề phô trương gây sự chú ý" - Tôi cười lạnh. Quả thật nếu không nhìn vào bảng hệ thống tôi sẽ không tài nào nhận ra được hắn
Phong Liệt Minh cất tiếng cười đùa với các "em đào" chung quanh. Dù sao đi nữa hắn cũng chính là khách VIP ở đây
Sau đó ung dung bước vào quán bar, thẳng tiến đến phòng bao mà hắn đã đặt trước
Phong Liệt Minh hoàn toàn không hề nhận ra, bên cạnh mình đã có thêm một "người bạn đồng hành"
…
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Tks các đh rất nhiều ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.