Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội
Chương 22: Lại Là Diệp Gia ??
Ludens Vu
14/11/2024
"Cục cưng, cưng đợi em lâu chưa ??" - Vừa mở cửa vào phòng bao, Phong Liệt Minh đã lập tức cất giọng "õng ẹo"
"Lâu gì chứ, anh đợi em cả ngày cũng chả thấy lâu" - Tên đàn ông phi thường to con ngồi chờ sẵn trong phòng đứng lên cười nói tình tứ với Phong Liệt Minh
Tôi nhìn chăm chú vào tên đàn ông đang âu yếm với Phong Liệt Minh, cảm thấy hắn rất quen mắt:
"Tên này, chắc chắn là mình đã từng nhìn thấy hắn ở đâu rồi. Là ở đâu, lúc nào nhỉ ??"
- Tên: Đái Viêm
- Tuổi: 31
- Nhan Trị: 7.0
- Sức Khỏe: Bình thường
Tạm thời chuyện hắn là ai tôi sẽ tìm hiểu sau, chuyện cần làm bây giờ là đứng một góc theo dõi cuộc nói chuyện của đôi "cẩu nam nam" này
"Anh yêu à, dạo này em ít được gặp anh. Tha lỗi cho em nhé, đợi sau khi hoàn thành xong kế hoạch rồi, mẹ em chắc chắn sẽ cho phép anh và em đến với nhau" - Phong Liệt Minh nằm trong lòng tình nhân cất giọng thủ thỉ
"Em thật là, có câu lùi một bước tiến mười bước. Kế hoạch mà em nói với anh chỉ cần thành công, không những chúng ta có thể nhận được sự chấp nhận của ba mẹ em mà Phong gia của em cũng một bước lên trời" - Đái Viêm hôn lên trán Phong Liệt Minh
"Cảm ơn anh, nhưng em vẫn cảm thấy có chút cô đơn" - Phong Liệt Minh cất giọng nũng nịu
"Cô đơn á ?? Vậy thì tối nay em về trễ được không ??" Đái Viêm cười ha hả, cất giọng trêu chọc
Phong Liệt Minh cũng cất tiềng cười khúc khích, sau đó bước ra khỏi phòng bao muốn đi thay quần áo. Trong phòng chỉ còn lại một mình tên tình nhân của hắn
"Reng..reng..reng" - Trong lúc tôi đang thở dài chán nản định rời đi thì điện thoại của tên Đái Viêm đó đổ chuông
Đái Viêm rút điện thoại ra liền lập tức nhận cuộc gọi:
"Alo thiếu gia, tôi nghe đây"
Lòng tôi lập tức trở nên nghiêm trọng, cẩn thận ghé sát tai vào điện thoại của hắn
"Là Diệp Thần" - Trong điện thoại tôi có thể nghe được giọng nói của thằng tiểu nhân họ Diệp kia
"Chuyện ở chỗ mày thế nào rồi ?? Hắn vẫn ngoan ngoãn chứ ??" - Giọng nói của Diệp Thần vang lên trong điện thoại
"Vâng, xin thiếu gia cứ yên tâm. Tôi chắc chắn sẽ đảm bảo cục cưng của tôi nghe lời" - Đái Viêm cười nham hiểm trả lời Diệp Thần
"Tốt lắm nhưng tuyệt đối không được mất cảnh giác. Làm cho tốt tương lai sẽ không thiếu phần của mày" - Diệp Thần cười hài lòng
"Đội ơn thiếu gia. Được phục vụ cho ngài thực sự quả là vinh hạnh của tôi" - Hắn lập tức giở giọng nịnh nọt, bộ dạng khúm núm
"Nên nhớ kế hoạch đang bước vào giai đoạn quan trọng nhất, một chút sai sót thôi thì mọi công sức bỏ ra sẽ đổ sông đổ biển. Nếu kế hoạch có trục trặc gì xảy ra, hậu quả ra sao chắc mày cũng hiểu rồi" - Vừa dứt lời, hắn đã lập tức cúp máy
Đái Viêm ngồi thẩn thờ trên ghế, có thể nhận ra tâm trạng của hắn đang khá run rẩy
"Cưng ơi em tới đây" - Bất quá đúng lúc này, Phong Liệt Minh đã quay lại
"Ọe..." - Vừa nhìn thấy hắn tôi đã muốn nôn khan
Hắn đang đeo một cái tai thỏ, trên người diện một bộ lingerie mỏng lét màu hồng phấn, bên dưới còn đang gắn một cái đuôi mèo
"Cục cưng, tâm tình anh đang có chút không tốt. Lại đây hầu hạ anh nào" - Đái Viêm lập tức cười lớn, sau đó lao vào ôm ấp Phong Liệt Minh
Tôi không dám ở lại lâu hơn, lập tức chạy té khói ra khỏi phòng bao
...
"Vậy là Diệp Thần đã lên kế hoạch với cả Phong gia sao ?? Oẹee...." - Tôi vừa nôn vào một cái thùng rác, vừa sắp xếp suy đoán trong lòng
Chuyện Phong Liệt Minh bị gay là hoàn toàn là bí mật, chỉ có ba mẹ hắn (và tôi) biết. Thật không ngờ Diệp Thần không những cũng biết mà còn có thể gài người của hắn vào làm tình nhân của Phong Liệt Minh
"Kiếp trước mình chỉ biết Lãnh gia bị rất nhiều gia tộc đánh vào đến nỗi không còn manh giáp. Mình nghĩ quá nông cạn rồi, xem ra nước còn sâu hơn mình tưởng rất nhiều .. ọe..."
Những thông tin này cực kỳ quan trọng, nếu không có được nó chắc chắn tôi vẫn còn mù mà mù mịt tin tưởng vào số suy đoán nông cạn trước kia
“Phải chi Vượng Tài có thể xóa một phần ký ức của mình. Đúng là nằm gai nếm mật mà" - Nhìn vào đống bánh và trà ở trong bụng tôi một tiếng trước bây giờ lại yên vị trong thùng rác, lòng tôi chỉ có thể liên tục đổ lỗi mọi chuyện lên Diệp Thần
Tôi ngao ngán thở dài, sau đó cất bước về chỗ bãi đậu xe ở cách đây khá xa
...
Trong lúc đó, tại tòa nhà tập đoàn Thời Đại
Trong phòng họp, những chỗ ngồi đã được lấp kín. Tất cả mọi người đang thảo luận một cách rất có trật tự
Đôi lúc có những bất đồng quan điểm khiến mọi người mất kiểm soát, thế nhưng cũng không có một ai dám lớn tiếng
Bởi vì thân ảnh đang ngồi ở chiếc ghế xa nhất kia, ngay vị trí chủ tọa. Vị nữ tổng giám đốc băng lãnh và đáng sợ của họ - Lãnh Thiên Băng đang tại vị ở đó
Khuôn mặt băng lãnh của cô lúc này đang vô cùng chăm chú vào chiếc điện thoại, trông vô cùng đáng sợ. Mọi người cũng vì vậy mà không một ai dám hó hé, toàn lực tập trung vào cuộc thảo luận
"Lãnh tổng quả nhiên tài trí hơn người, những chủ đề trong cuộc họp lần này chắc chắn không đáng để làm phiền cô ấy"
"Không biết bên trong chiếc điện thoại đó là thứ thông tin cơ mật gì, cô ấy đã chăm chú vào đó gần cả tiếng rồi" - Tất cả mọi người đều có chung một ý nghĩ, bất quá không một ai dám làm phiền công việc của Lãnh tổng
...
"Ưm" - Lãnh Thiên Băng khẽ liếm môi nhưng không một ai phát giác, màn hình điện thoại của cô đang hiển thị một album ảnh
Nếu có người nhìn thấy những tấm ảnh này, có lẽ họ sẽ lập tức chết ngay tại chỗ vì sốc
Trong những hình ảnh đó là chính Lãnh Thiên Băng, bất quá nội dung của chúng thực sự quá mức bỏng mắt
Một bức ảnh chụp khi Lãnh Thiên Băng đang trao một nụ hôn cực kỳ nồng cháy với một thanh hung khí khủng bố đầy gân guốc, một bức khác là khi thanh hung khí đó đã hoàn toàn biến mất trong cổ họng của cô. Lại có một bức ảnh cô cười ngoác miệng, chiếc lưỡi dài tinh xảo thè ra ngoài, trên mặt dính đầy một thứ "chất lỏng màu trắng đục"
Thậm chí còn có tấm ảnh mà trong đó Lãnh Thiên Băng dùng hai tay banh hai huyệt động thần bí của mình ra hết cỡ dí sát vào mặt một tên đàn ông đẹp mã đang ngủ. Cả một tấm cô quỳ mọp trước hắn trông vô cùng tì tiện như nô lệ đang quỳ bái chủ nhân
Điểm chung của tất cả của những bức ảnh trên là Lãnh Thiên Băng hoàn toàn không có một mảnh vải che thân, biểu cảm gương mặt cô vô cùng dâm đãng, những nụ cười trên môi 10 phần đĩ thỏa và khoái trá
Thật không ngờ giữa một cuộc họp của công ty, vị tổng tài băng lãnh này lại đang tập trung ngắm nhìn những bức ảnh gợi dục như vậy. Càng kinh khủng hơn nữa chính cô là nhân vật chính trong những bức ảnh đó
"Chuyện sáng nay thực sự quá tuyệt vời, mình có nên bỏ hết sự vụ ở công ty để về với anh ấy không ??" - Lãnh Thiên Băng vừa xem ảnh, vừa hồi tưởng lại sự mạnh mẽ và thô bạo của chồng lúc sáng. Huyệt động lại bắt đầu rỉ nước
"Reng...reng...reng" - Đúng lúc này điện thoại của cô đổ chuông. Nhìn thấy tên người gọi, sắc mặt lạnh lùng của Lãnh Thiên Băng càng thêm băng lãnh, chính là Diệp Thần
Cô lập tức nhấn nút từ chối. Sở dĩ cô không chặn hắn là vì không muốn hắn buông lỏng cảnh giác với mình, dù sao thông tin cô nghe được từ tiếng lòng của Huy Vũ vẫn là quá ít ỏi
"Tạm thời để các ngươi ăn chơi nhảy múa một thời gian" - Lãnh Thiên Băng cười lạnh trong lòng
...
"Hừ, cái hàng này không chịu nhúc nhích tí nào" - Tôi càm ràm trong miệng
Tôi đang trên đường đến tiệm bánh bao của ba mẹ, bất quá bây giờ lại dính vào một vụ kẹt xe
"Ting..ting..ting" - Tiếng bóp còi inh ỏi vang lên liên tục khiến tôi rất khó chịu. Tôi có thể thu xe vào không gian hệ thống để cuốc bộ ra khỏi khu vực kẹt xe này nhưng nếu làm vậy giữa thanh thiên bạch nhật thì chẳng ổn chút nào
Khoảng hơn 15 phút sau, cuối cùng tôi cũng có thể lái xe thoát khỏi địa ngục đó
"Ọc..ọc..." - Bụng tôi bỗng kêu réo. Cũng đúng thôi, ban nãy đã nôn ra ngoài sạch hết rồi còn gì
"Từ đây về nhà vẫn còn khá xa, thôi ghé vào đâu đó ăn lót dạ một chút cũng được" - Tôi vừa tự nhủ, vừa rẽ vào một nhà hàng nhỏ
...
"Phù, thức ăn ở đây cũng không tệ" - Ăn uống no nê xong, tôi khoan khoái bước ra khỏi nhà hàng
"Còn khá sớm, đi dạo một lát cho xuống cơm cũng được" - Tôi lẩm bẩm sau khi xem đồng hồ, sau đó cất bước dạo quanh một vòng công viên
Đột nhiên trực giác phát ra cảnh báo, tôi lập tức quay phắt lại:
"Grahhh !!" - Một tiếng gầm vang lên từ phía sau, tôi cảnh giác né sang một bên
"Ầm" - Một thanh baton đập xuống, lực đánh của hắn chẻ đôi cái bàn cà phê bằng gỗ xếp.
"Á !!"
"CHUYỆN GÌ VẬY" - Âm thanh chát chúa vang lên khiến cho mọi người xung quanh hoảng hốt, lập tức tránh xa khỏi hiện trường
Tôi nhanh chóng bật ra giữ khoảng cách với hắn. Đó là một tên to con mặc áo khoác đen, trên tay cầm một thanh baton bấm, đeo một cái mặt nạ Jason Voorhees che kín khuôn mặt. Quan trọng nhất là ...
Tổng cộng có đến tận 6 tên đeo mặt nạ y hệt hắn đang bao vây tôi
"Tụi mày muốn gì ??" - Tôi lớn giọng chất vấn
Bọn chúng chẳng thèm nghe tôi nói, một tên trong số chúng vác một cái bàn cà phê ném thẳng vào tôi. Tôi lập tức tung cước đá bay cái bàn ra xa
"Hự !!" - Cái bàn cà phê đập mạnh vào một tên đeo mặt nạ khác
Một tên khác thấy thế thì nhào vào. Tôi chụp lấy một cái ghế bên cạnh đưa ra đỡ đòn rồi đập thẳng cái ghế vào hắn, sau đó thuận đà tung cước vào một tên khác
"Chết đi !!" - Sau lưng tôi vang lên tiếng gầm. Dao Găm Mãng Xà đã vô thanh vô tức xuất hiện trên tay đỡ lấy thanh baton của hắn
"Bạo Kích !!"
"Khục" - Hắn ăn trực diện một quyền "Bạo Kích" của tôi. Tuy hắn đã phản xạ rất nhanh, đan chéo hai tay phòng thủ trước ngực nhưng cú đấm đó vẫn khiến hắn văng xa, mất đi khả năng chiến đấu
Những tên khác cùng lúc lao lên. Tôi vừa dùng dao găm đỡ các đòn tấn công bằng baton của chúng một cách linh hoạt, vừa tìm sơ hở để phản kích
Bọn chúng áp đảo về số lượng, hơn nữa chúng cũng không phải dạng vừa. Tôi gần như chỉ có thể toàn lực phòng thủ
"Hộc..hộc" - Không biết đã qua bao lâu sau, tôi gần như đã kiệt sức, thở hồng hộc nhìn về phía đối diện. Vẫn còn 3 tên đang đứng vững, 3 tên kia đã đo ván vì "may mắn" được ăn Bạo Kích
"Còn muốn chơi tiếp sao ??" - Dù đã rất mệt nhưng tôi không thể chịu thua, thủ thế sẵn sàng chiến đấu. Siết chặt bàn tay cầm dao găm đang run rẩy
"Hú..Hú" - Ở phía xa bỗng vang lên tiếng còi xe cảnh sát. Ba tên còn lại tức tối trừng mắt nhìn tôi một cái rồi kéo theo mấy tên đang nằm dưới đất leo lên một chiếc xe van bỏ chạy
Tôi cũng không muốn dính dáng đến phiền phức, nhanh chóng kéo lê thân thể mệt mỏi của mình lao vào xe. Lái nhanh ra khỏi hiện trường
...
Cách đó không xa trên một chiếc xe đen, có một kẻ cầm máy quay ghi hình lại tất cả mọi chuyện vừa rồi. Hai mắt hắn nheo lại nhìn chằm chằm vào chiếc G63 đang rời đi
"Phế vật cái khỉ gì ?? Thông tin sai bét nhè rồi, cần phải thêm tiền. Dĩ nhiên cả tiền bồi thường vì đưa sai thông tin nữa" - Hắn tự lẩm bẩm một mình sau đó gửi một tin nhắn, đính kèm đoạn video vừa rồi
…
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Tks các đh rất nhiều ~
"Lâu gì chứ, anh đợi em cả ngày cũng chả thấy lâu" - Tên đàn ông phi thường to con ngồi chờ sẵn trong phòng đứng lên cười nói tình tứ với Phong Liệt Minh
Tôi nhìn chăm chú vào tên đàn ông đang âu yếm với Phong Liệt Minh, cảm thấy hắn rất quen mắt:
"Tên này, chắc chắn là mình đã từng nhìn thấy hắn ở đâu rồi. Là ở đâu, lúc nào nhỉ ??"
- Tên: Đái Viêm
- Tuổi: 31
- Nhan Trị: 7.0
- Sức Khỏe: Bình thường
Tạm thời chuyện hắn là ai tôi sẽ tìm hiểu sau, chuyện cần làm bây giờ là đứng một góc theo dõi cuộc nói chuyện của đôi "cẩu nam nam" này
"Anh yêu à, dạo này em ít được gặp anh. Tha lỗi cho em nhé, đợi sau khi hoàn thành xong kế hoạch rồi, mẹ em chắc chắn sẽ cho phép anh và em đến với nhau" - Phong Liệt Minh nằm trong lòng tình nhân cất giọng thủ thỉ
"Em thật là, có câu lùi một bước tiến mười bước. Kế hoạch mà em nói với anh chỉ cần thành công, không những chúng ta có thể nhận được sự chấp nhận của ba mẹ em mà Phong gia của em cũng một bước lên trời" - Đái Viêm hôn lên trán Phong Liệt Minh
"Cảm ơn anh, nhưng em vẫn cảm thấy có chút cô đơn" - Phong Liệt Minh cất giọng nũng nịu
"Cô đơn á ?? Vậy thì tối nay em về trễ được không ??" Đái Viêm cười ha hả, cất giọng trêu chọc
Phong Liệt Minh cũng cất tiềng cười khúc khích, sau đó bước ra khỏi phòng bao muốn đi thay quần áo. Trong phòng chỉ còn lại một mình tên tình nhân của hắn
"Reng..reng..reng" - Trong lúc tôi đang thở dài chán nản định rời đi thì điện thoại của tên Đái Viêm đó đổ chuông
Đái Viêm rút điện thoại ra liền lập tức nhận cuộc gọi:
"Alo thiếu gia, tôi nghe đây"
Lòng tôi lập tức trở nên nghiêm trọng, cẩn thận ghé sát tai vào điện thoại của hắn
"Là Diệp Thần" - Trong điện thoại tôi có thể nghe được giọng nói của thằng tiểu nhân họ Diệp kia
"Chuyện ở chỗ mày thế nào rồi ?? Hắn vẫn ngoan ngoãn chứ ??" - Giọng nói của Diệp Thần vang lên trong điện thoại
"Vâng, xin thiếu gia cứ yên tâm. Tôi chắc chắn sẽ đảm bảo cục cưng của tôi nghe lời" - Đái Viêm cười nham hiểm trả lời Diệp Thần
"Tốt lắm nhưng tuyệt đối không được mất cảnh giác. Làm cho tốt tương lai sẽ không thiếu phần của mày" - Diệp Thần cười hài lòng
"Đội ơn thiếu gia. Được phục vụ cho ngài thực sự quả là vinh hạnh của tôi" - Hắn lập tức giở giọng nịnh nọt, bộ dạng khúm núm
"Nên nhớ kế hoạch đang bước vào giai đoạn quan trọng nhất, một chút sai sót thôi thì mọi công sức bỏ ra sẽ đổ sông đổ biển. Nếu kế hoạch có trục trặc gì xảy ra, hậu quả ra sao chắc mày cũng hiểu rồi" - Vừa dứt lời, hắn đã lập tức cúp máy
Đái Viêm ngồi thẩn thờ trên ghế, có thể nhận ra tâm trạng của hắn đang khá run rẩy
"Cưng ơi em tới đây" - Bất quá đúng lúc này, Phong Liệt Minh đã quay lại
"Ọe..." - Vừa nhìn thấy hắn tôi đã muốn nôn khan
Hắn đang đeo một cái tai thỏ, trên người diện một bộ lingerie mỏng lét màu hồng phấn, bên dưới còn đang gắn một cái đuôi mèo
"Cục cưng, tâm tình anh đang có chút không tốt. Lại đây hầu hạ anh nào" - Đái Viêm lập tức cười lớn, sau đó lao vào ôm ấp Phong Liệt Minh
Tôi không dám ở lại lâu hơn, lập tức chạy té khói ra khỏi phòng bao
...
"Vậy là Diệp Thần đã lên kế hoạch với cả Phong gia sao ?? Oẹee...." - Tôi vừa nôn vào một cái thùng rác, vừa sắp xếp suy đoán trong lòng
Chuyện Phong Liệt Minh bị gay là hoàn toàn là bí mật, chỉ có ba mẹ hắn (và tôi) biết. Thật không ngờ Diệp Thần không những cũng biết mà còn có thể gài người của hắn vào làm tình nhân của Phong Liệt Minh
"Kiếp trước mình chỉ biết Lãnh gia bị rất nhiều gia tộc đánh vào đến nỗi không còn manh giáp. Mình nghĩ quá nông cạn rồi, xem ra nước còn sâu hơn mình tưởng rất nhiều .. ọe..."
Những thông tin này cực kỳ quan trọng, nếu không có được nó chắc chắn tôi vẫn còn mù mà mù mịt tin tưởng vào số suy đoán nông cạn trước kia
“Phải chi Vượng Tài có thể xóa một phần ký ức của mình. Đúng là nằm gai nếm mật mà" - Nhìn vào đống bánh và trà ở trong bụng tôi một tiếng trước bây giờ lại yên vị trong thùng rác, lòng tôi chỉ có thể liên tục đổ lỗi mọi chuyện lên Diệp Thần
Tôi ngao ngán thở dài, sau đó cất bước về chỗ bãi đậu xe ở cách đây khá xa
...
Trong lúc đó, tại tòa nhà tập đoàn Thời Đại
Trong phòng họp, những chỗ ngồi đã được lấp kín. Tất cả mọi người đang thảo luận một cách rất có trật tự
Đôi lúc có những bất đồng quan điểm khiến mọi người mất kiểm soát, thế nhưng cũng không có một ai dám lớn tiếng
Bởi vì thân ảnh đang ngồi ở chiếc ghế xa nhất kia, ngay vị trí chủ tọa. Vị nữ tổng giám đốc băng lãnh và đáng sợ của họ - Lãnh Thiên Băng đang tại vị ở đó
Khuôn mặt băng lãnh của cô lúc này đang vô cùng chăm chú vào chiếc điện thoại, trông vô cùng đáng sợ. Mọi người cũng vì vậy mà không một ai dám hó hé, toàn lực tập trung vào cuộc thảo luận
"Lãnh tổng quả nhiên tài trí hơn người, những chủ đề trong cuộc họp lần này chắc chắn không đáng để làm phiền cô ấy"
"Không biết bên trong chiếc điện thoại đó là thứ thông tin cơ mật gì, cô ấy đã chăm chú vào đó gần cả tiếng rồi" - Tất cả mọi người đều có chung một ý nghĩ, bất quá không một ai dám làm phiền công việc của Lãnh tổng
...
"Ưm" - Lãnh Thiên Băng khẽ liếm môi nhưng không một ai phát giác, màn hình điện thoại của cô đang hiển thị một album ảnh
Nếu có người nhìn thấy những tấm ảnh này, có lẽ họ sẽ lập tức chết ngay tại chỗ vì sốc
Trong những hình ảnh đó là chính Lãnh Thiên Băng, bất quá nội dung của chúng thực sự quá mức bỏng mắt
Một bức ảnh chụp khi Lãnh Thiên Băng đang trao một nụ hôn cực kỳ nồng cháy với một thanh hung khí khủng bố đầy gân guốc, một bức khác là khi thanh hung khí đó đã hoàn toàn biến mất trong cổ họng của cô. Lại có một bức ảnh cô cười ngoác miệng, chiếc lưỡi dài tinh xảo thè ra ngoài, trên mặt dính đầy một thứ "chất lỏng màu trắng đục"
Thậm chí còn có tấm ảnh mà trong đó Lãnh Thiên Băng dùng hai tay banh hai huyệt động thần bí của mình ra hết cỡ dí sát vào mặt một tên đàn ông đẹp mã đang ngủ. Cả một tấm cô quỳ mọp trước hắn trông vô cùng tì tiện như nô lệ đang quỳ bái chủ nhân
Điểm chung của tất cả của những bức ảnh trên là Lãnh Thiên Băng hoàn toàn không có một mảnh vải che thân, biểu cảm gương mặt cô vô cùng dâm đãng, những nụ cười trên môi 10 phần đĩ thỏa và khoái trá
Thật không ngờ giữa một cuộc họp của công ty, vị tổng tài băng lãnh này lại đang tập trung ngắm nhìn những bức ảnh gợi dục như vậy. Càng kinh khủng hơn nữa chính cô là nhân vật chính trong những bức ảnh đó
"Chuyện sáng nay thực sự quá tuyệt vời, mình có nên bỏ hết sự vụ ở công ty để về với anh ấy không ??" - Lãnh Thiên Băng vừa xem ảnh, vừa hồi tưởng lại sự mạnh mẽ và thô bạo của chồng lúc sáng. Huyệt động lại bắt đầu rỉ nước
"Reng...reng...reng" - Đúng lúc này điện thoại của cô đổ chuông. Nhìn thấy tên người gọi, sắc mặt lạnh lùng của Lãnh Thiên Băng càng thêm băng lãnh, chính là Diệp Thần
Cô lập tức nhấn nút từ chối. Sở dĩ cô không chặn hắn là vì không muốn hắn buông lỏng cảnh giác với mình, dù sao thông tin cô nghe được từ tiếng lòng của Huy Vũ vẫn là quá ít ỏi
"Tạm thời để các ngươi ăn chơi nhảy múa một thời gian" - Lãnh Thiên Băng cười lạnh trong lòng
...
"Hừ, cái hàng này không chịu nhúc nhích tí nào" - Tôi càm ràm trong miệng
Tôi đang trên đường đến tiệm bánh bao của ba mẹ, bất quá bây giờ lại dính vào một vụ kẹt xe
"Ting..ting..ting" - Tiếng bóp còi inh ỏi vang lên liên tục khiến tôi rất khó chịu. Tôi có thể thu xe vào không gian hệ thống để cuốc bộ ra khỏi khu vực kẹt xe này nhưng nếu làm vậy giữa thanh thiên bạch nhật thì chẳng ổn chút nào
Khoảng hơn 15 phút sau, cuối cùng tôi cũng có thể lái xe thoát khỏi địa ngục đó
"Ọc..ọc..." - Bụng tôi bỗng kêu réo. Cũng đúng thôi, ban nãy đã nôn ra ngoài sạch hết rồi còn gì
"Từ đây về nhà vẫn còn khá xa, thôi ghé vào đâu đó ăn lót dạ một chút cũng được" - Tôi vừa tự nhủ, vừa rẽ vào một nhà hàng nhỏ
...
"Phù, thức ăn ở đây cũng không tệ" - Ăn uống no nê xong, tôi khoan khoái bước ra khỏi nhà hàng
"Còn khá sớm, đi dạo một lát cho xuống cơm cũng được" - Tôi lẩm bẩm sau khi xem đồng hồ, sau đó cất bước dạo quanh một vòng công viên
Đột nhiên trực giác phát ra cảnh báo, tôi lập tức quay phắt lại:
"Grahhh !!" - Một tiếng gầm vang lên từ phía sau, tôi cảnh giác né sang một bên
"Ầm" - Một thanh baton đập xuống, lực đánh của hắn chẻ đôi cái bàn cà phê bằng gỗ xếp.
"Á !!"
"CHUYỆN GÌ VẬY" - Âm thanh chát chúa vang lên khiến cho mọi người xung quanh hoảng hốt, lập tức tránh xa khỏi hiện trường
Tôi nhanh chóng bật ra giữ khoảng cách với hắn. Đó là một tên to con mặc áo khoác đen, trên tay cầm một thanh baton bấm, đeo một cái mặt nạ Jason Voorhees che kín khuôn mặt. Quan trọng nhất là ...
Tổng cộng có đến tận 6 tên đeo mặt nạ y hệt hắn đang bao vây tôi
"Tụi mày muốn gì ??" - Tôi lớn giọng chất vấn
Bọn chúng chẳng thèm nghe tôi nói, một tên trong số chúng vác một cái bàn cà phê ném thẳng vào tôi. Tôi lập tức tung cước đá bay cái bàn ra xa
"Hự !!" - Cái bàn cà phê đập mạnh vào một tên đeo mặt nạ khác
Một tên khác thấy thế thì nhào vào. Tôi chụp lấy một cái ghế bên cạnh đưa ra đỡ đòn rồi đập thẳng cái ghế vào hắn, sau đó thuận đà tung cước vào một tên khác
"Chết đi !!" - Sau lưng tôi vang lên tiếng gầm. Dao Găm Mãng Xà đã vô thanh vô tức xuất hiện trên tay đỡ lấy thanh baton của hắn
"Bạo Kích !!"
"Khục" - Hắn ăn trực diện một quyền "Bạo Kích" của tôi. Tuy hắn đã phản xạ rất nhanh, đan chéo hai tay phòng thủ trước ngực nhưng cú đấm đó vẫn khiến hắn văng xa, mất đi khả năng chiến đấu
Những tên khác cùng lúc lao lên. Tôi vừa dùng dao găm đỡ các đòn tấn công bằng baton của chúng một cách linh hoạt, vừa tìm sơ hở để phản kích
Bọn chúng áp đảo về số lượng, hơn nữa chúng cũng không phải dạng vừa. Tôi gần như chỉ có thể toàn lực phòng thủ
"Hộc..hộc" - Không biết đã qua bao lâu sau, tôi gần như đã kiệt sức, thở hồng hộc nhìn về phía đối diện. Vẫn còn 3 tên đang đứng vững, 3 tên kia đã đo ván vì "may mắn" được ăn Bạo Kích
"Còn muốn chơi tiếp sao ??" - Dù đã rất mệt nhưng tôi không thể chịu thua, thủ thế sẵn sàng chiến đấu. Siết chặt bàn tay cầm dao găm đang run rẩy
"Hú..Hú" - Ở phía xa bỗng vang lên tiếng còi xe cảnh sát. Ba tên còn lại tức tối trừng mắt nhìn tôi một cái rồi kéo theo mấy tên đang nằm dưới đất leo lên một chiếc xe van bỏ chạy
Tôi cũng không muốn dính dáng đến phiền phức, nhanh chóng kéo lê thân thể mệt mỏi của mình lao vào xe. Lái nhanh ra khỏi hiện trường
...
Cách đó không xa trên một chiếc xe đen, có một kẻ cầm máy quay ghi hình lại tất cả mọi chuyện vừa rồi. Hai mắt hắn nheo lại nhìn chằm chằm vào chiếc G63 đang rời đi
"Phế vật cái khỉ gì ?? Thông tin sai bét nhè rồi, cần phải thêm tiền. Dĩ nhiên cả tiền bồi thường vì đưa sai thông tin nữa" - Hắn tự lẩm bẩm một mình sau đó gửi một tin nhắn, đính kèm đoạn video vừa rồi
…
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Tks các đh rất nhiều ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.