Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Chương 29: Bất Ngờ

Ludens Vu

14/11/2024

"Bim..bim..bim !!"

Đằng sau xe tôi vang lên những tiếng còi inh ỏi. Vì do quá tập trung nên tôi không để ý đèn đã chuyển sang xanh

Tôi vội vã đạp ga, không quên thò tay ra ngoài cửa sổ làm ký hiệu xin lỗi

"Sắp đến giờ hẹn ăn trưa với Thiên Băng rồi. Từ đây lái xe đến công ty cũng vừa vặn luôn"

"Ghé vào đây mua gì đó cho cô ấy cái đã" - Tôi vừa nhìn đồng hồ vừa tự lẩm bẩm

...

Đỗ xe xong, tôi cất bước đi vào một tiệm trang sức trông khá hoành tráng

"Rất hân hạnh được đón tiếp quý khách" - Có hai nhân viên đứng trực trước cửa tiệm, một nam một nữ mặc áo dài truyền thống. Cả hai cúi đầu chào và mở cửa cho tôi

Tiệm trang sức này rất có tiếng trong thành phố. Không chỉ nhờ vào quy cách đón tiếp khách hàng mà các mặt hàng trang sức cũng vô cùng phong phú

Nhìn xung quanh một vòng, tôi bước nhanh đến hướng tủ kính trưng bày tinh xảo nhất nằm ngay trung tâm của cửa hàng

"Xin chào ngài. Ngài có cần tôi tư vấn gì không ạ" - Một nữ nhân viên bước tới đón tiếp tôi

"Tôi đang muốn tìm một món trang sức để tặng cho vợ mình nhưng vẫn chưa chọn được thứ nào ưng ý" - Tôi đáp lời

"Vâng, xin mời quý khách theo tôi" - Nữ nhân viên gập người làm động tác mời

Mười phút sau

"Thưa quý khách, giá của chiếc nhẫn Cartier "Nước Mắt Xanh" này là 170 triệu ạ" - Nữ nhân viên lịch sự báo giá tiền

Nhìn vào những viên đá quý màu xanh biển nho nhỏ được đính tỉ mỉ trên chiếc nhẫn bằng vàng trắng này. Lòng tôi cực kỳ nôn nóng muốn được đeo nó lên ngón tay tinh xảo của Thiên Băng, chắc chắn sẽ rất hợp với cô ấy

"Được, tôi mua chiếc này. Phiền cô gói lại thật đẹp cho tôi" - Tôi gật đầu xác nhận

"Vâng. Xin quý khách chờ trong giây lát ạ” - Cô ta mời tôi ngồi vào bàn tiếp khách và pha cho tôi một ly trà nóng

Khoảng 5 phút sau, cô nhân viên đó đã quay lại. Trên tay cầm theo một hộp quà nhỏ màu bạc, dây gói quà màu trắng được buộc khá cầu kỳ

"Thưa quý khách, tôi xin phép gửi ngài biên lai và phiếu chứng nhận" - Nữ nhân viên cung kính đưa ra hai tờ giấy cho Huy vũ

Trong lòng cô ta đang cực kỳ phấn khích. Thật khó thể tin được, ngày đầu tiên đi làm của mình lại có thể chốt một đơn hàng khá thế này

"Lấy cho tôi thêm cái kia" - Tôi chỉ vào một sợi dây chuyền

Sợi dây chuyền này cũng có dây bằng vàng trắng, mặt dây là một hình trái tim cách điệu nhỏ màu hồng. Trông rất nữ tính và dễ thương

Giá tiền của sợi dây này là 30 triệu, tổng cộng xem như là vừa tròn 200 triệu. Tôi dự định sẽ tặng nó cho Tuyết Ly

"Sử dụng kỹ năng Tăng Giá Bán 20%, Giảm Giá Mua 20%" - Tôi lập tức sử dụng kỹ năng

Nhìn thấy giá tiền trên biên lai thay đổi, miệng tôi nở một nụ cười hài lòng. Chuẩn bị quẹt thẻ

“Khoan đã !!” - Bỗng nhiên sau lưng tôi có tiếng quát

"Anh bạn, anh có thể nhường lại chiếc nhẫn này cho chúng tôi không ??" - Giọng nói đó cứ như thể đang ra lệnh

Tôi quay mặt lại nhìn. Vừa nhìn thấy mặt hắn ta, sát khí trong mắt tôi lập tức dâng lên

"Hôm nay coi bộ mình rất có duyên với Hàn gia đó nha" - Tôi cười lạnh trong lòng

- Tên: Hàn Văn Chương

- Tuổi: 21

- Nhan Trị: 8.2

- Tình Trạng Sức Khỏe: Bình Thường

Trước mặt tôi là một tên trẻ tuổi, thân hình có chút thấp bé, gương mặt hắn giống với Hàn Mộng Nhu 5-6 phần và có chút tàn nhang. Bên cạnh hắn còn đang ôm eo một người phụ nữ ăn mặc diêm dúa. Hình như cô ta là một diễn viên khá là nổi tiếng



Hắn là nhị thiếu gia của Hàn gia - Hàn Văn Chương. Ngoài ra hắn còn có thân phận khác, chính là chân chó số một số hai của Diệp Thần trong kí ức kiếp trước của tôi

"Xin lỗi nhưng chiếc nhẫn này là tôi đã mua trước rồi" - Tôi lạnh giọng, hoàn toàn không hề cho hắn mặt mũi

Hàn Văn Chương hơi nheo mắt lại, nhưng vẫn kiên nhẫn lên tiếng:

"Anh bạn à, tôi đang rất lịch sự. Tôi đây là đang rộng lượng cho anh mặt mũi. Tốt nhất đừng có rượu mời không uống mà muốn uống rượu phạt"

WOW !! Không ngờ được nha, cái tình tiết sảng văn não tàn này thực sự xảy ra ngoài đời thật kìa

Có thật là thằng ngu này chui ra từ một gia tộc hào môn danh giá không ?? Sao có thể phát ngôn ngu học mất não đến như vậy ??

Tôi nhìn chằm chằm vào hắn như đang nhìn một thằng ngu si đần độn

Hàn Văn Chương nhìn Huy Vũ ngồi im thin thít, đôi mắt nhìn hắn đầy "sợ sệt" thì bật cười khinh bỉ. Tuy nhiên hắn lại là một người rộng lượng cơ mà, phải tạo nấc thang đi xuống cho tiện dân chứ

Bất quá hắn chưa kịp lên tiếng thì Huy Vũ đã quay mặt lại đối diện với nữ nhân viên và quẹt thẻ

"Thanh toán thành công, xin cảm ơn quý khách đã mua hàng" - Nữ nhân viên lập tức khom người

Đôi mắt Hàn Văn Chương hằn đầy tơ máu, hai tay hắn siết chặt thành nắm đấm:

"Mày đang giỡn mặt với tao à ?? Mày có biết tao là ai không ??"

Tôi mặc kệ chó sủa ngang tai, rút ra một tờ 50 đô tip cho nữ nhân viên này sau đó bước ngang qua hắn. Đột nhiên có hai tên mặc vest rất đô con đã bước ra đứng chắn đường tôi

"Ý gì đây ??" - Tôi hờ hững lên tiếng

"Ý gì sao ?? Ý là tao cho mày một cơ hội: Quỳ xuống và "tặng" chiếc nhẫn đó cho tao, tao sẽ cho mày cút đi mà làm người" - Hàn Văn Chương cười khẩy

Tôi lười nói nhảm, cũng không ấu trĩ đến nỗi ra tay gây sự trong tiệm của người ta. Chỉ rút điện thoại và gọi facetime cho một người

"Đù ghê chưa ghê chưa, mày còn biết gọi người nữa à ?? Hahaha !!" - Hắn cười khoái trá

Nhưng rất nhanh, nụ cười trên mặt hắn im bặt

"Alo ??" - Một giọng nói mà hắn rất quen thuộc vang lên trong điện thoại Huy Vũ

"Chào cô Mộng Nhu. Cô xem này, em trai cô đây là ý gì vậy ?? Cậu ấy bắt tôi phải quỳ xuống, bây giờ tôi phải làm sao đây ??" - Tôi cười nhạt chĩa camera vào hắn

"..."

"Ch-ch..chị hai" - Hàn Văn Chương nở nụ cười so với khóc còn khó coi hơn

"Thực sự vô cùng xin lỗi anh, là do gia đình chúng tôi không dạy bảo cậu ta nghiêm khắc"

"Thằng ranh con kia, còn không mau qua xin lỗi anh Huy Vũ ng-" - Hàn Mộng Nhu quát

"Không cần đâu Mộng Nhu, quan hệ giữa hai nhà chúng ta đâu cần phải làm đến mức này. Tôi không hề muốn làm lớn chuyện, chỉ muốn gọi điện thoại để nhắc nhở cô một chút sự cố của Hàn gia mà thôi" - Tôi ngắt lời Mộng Nhu, cười nhạt nhìn sắc mặt như đưa đám của Hàn Văn Chương

"Vâng, là tôi đã nóng nảy rồi. Một lần nữa rất xin lỗi vì đã gây phiền phức cho anh" - Mộng Nhu lại lên tiếng xin lỗi một lần nữa. Trong lòng cô rất tức giận, tại sao thằng em cô không di truyền được một phần hiểu chuyện như chị nó chứ ??

"Được rồi không sao đâu mà. Thôi tôi phải đi đây, hẹn cô tối mai gặp lại. Chuyện ngày hôm nay, trong tương lai tốt nhất cả hai bên đều không nhắc đến nữa"

"Nhất định rồi. Cảm ơn anh đã bỏ qua cho" - Mộng Nhu mỉm cười dịu dàng. Hảo cảm trong lòng cô đối với Huy Vũ lại tăng thêm một chút

"Cụp !!" - Cúp điện thoại xong, tôi không thèm liếc nhìn thằng trẩu tre kia, trực tiếp rời đi. Hai tên đô con lúc nãy cũng rất thức thời, tránh qua một bên nhường đường cho tôi

Hàn Văn Chương nhìn theo bóng lưng của Huy Vũ, đôi mắt tràn ngập oán hận. Phen này về nhà, hắn chết là cái chắc rồi

...

Tại tòa nhà tập đoàn Thời Đại

Lãnh Thiên Băng đang soi gương sửa soạn lại vẻ ngoài một chút, cô biết Huy Vũ sắp đến rồi và dĩ nhiên, cô không hề mặc bộ vest công sở màu tím than hôm qua

Hiện giờ Lãnh Thiên Băng đang mặc một bộ vest màu đỏ mận, giống hệt màu bộ suit của Huy Vũ trong đoạn video kia

Sửa soạn chỉn chu xong, Lãnh Thiên Băng lại mở đoạn video đó lên xem. Vừa xem trong lòng cô vừa tiếc hận vì bản thân đã không có ở đó để tận mắt chứng kiến sự uy vũ của chồng



“Băng tỷ, có người tới tìm chị ạ. Cô ta nói mình là người bên lĩnh vực thông tin của gia tộc” - Đúng lúc này, điện thoại bàn vang lên giọng nói của Thanh Ngọc

Lãnh Thiên Băng lập tức ngưng trọng. Những người này có trách nhiệm thu thập thông tin tình báo trong giới hào môn, nếu họ đến tìm cô thì chắc đã có chuyện lớn xảy ra rồi

“Được rồi, cho vào” - Lãnh Thiên Băng trả lời điện thoại

“Cạch !!”

Chưa đầy một phút sau, một người phụ nữ thần thái trang nghiêm, mở cửa văn phòng và bước vào. Trên tay cầm tập hồ sơ

“Bữa trưa tốt lành, tiểu thư. Xin cứ gọi tôi là Kim Linh”

“Đã xảy ra chuyện gì ??” - Lãnh Thiên Băng nhẹ gật đầu

Kim Linh cung kính đặt tập hồ sơ lên bàn, sau đó lùi lại

Lãnh Thiên Băng cầm tập hồ sơ lên, lập tức mở ra

“Vĩnh Đạt Thành đã chết ?? Nguyên nhân ??” - Lãnh Thiên Băng có chút bất ngờ

“Chín phần là bị sát hại. Đáng ngờ ở chỗ Vĩnh gia có vẻ như không muốn hay phải nói là không dám làm lớn chuyện" - Kim Linh nói ra suy đoán

Nghe vậy, Lãnh Thiên Băng lập tức nhíu mày:

"Lẽ nào là do Ngũ gia làm ?? Không, dù Vĩnh gia không được xếp vào năm gia tộc hàng đầu đi nữa thì họ cũng không phải quả hồng mềm"

"Có thu được thêm tình báo gì không ?? Camera an ninh chẳng hạn ??"

"Tất cả dữ liệu camera đều đã bị Vĩnh gia thu hồi. Cũng không thể thu thêm được tin tức gì từ đám bảo vệ" - Kim Linh lên tiếng

Càng nghe càng thấy khó hiểu. Trong lòng Lãnh Thiên Băng đang hồi tưởng lại tất cả các thế lực có thù oán với Vĩnh gia

"Rốt cuộc là thế lực nào ra tay khiến cho Vĩnh Đạt Tân không dám hó hé đến mức này" - Cô trầm tư suy nghĩ

Khoảng hai phút sau, Lãnh Thiên Băng lên tiếng:

"Vụ việc này tuy có chút kì lạ nhưng hoàn toàn chẳng liên quan gì đến Lãnh gia chúng ta, không cần phải điều tra quá rõ ràng"

"Chừng nào Vĩnh gia tổ chức tang lễ cho Vĩnh Đạt Thành thì sắp xếp ai đó đến viếng một chút"

"Vâng, thưa tiểu thư" - Kim Linh cúi người trả lời

"Cạch !! Em yêu" - Đúng lúc này có người mở cửa bước vào

Là Huy Vũ, trên tay anh đang cầm một bó hoa hồng đỏ rực cùng một cái túi nhỏ trong suốt. Bên trong là hộp quà màu bạc

"Anh yêu !! Anh tới rồi" - Gương mặt Lãnh Thiên Băng lập tức giãn ra

"Em à, có phải anh đến không đúng lúc không ??" - Tôi nhìn cô gái đang đứng nghiêm giữa phòng một chút, sau đó quay sang hỏi Thiên Băng

"Bọn em vừa nói chuyện xong rồi. Giới thiệu với anh, đây là Kim Linh. Cô ấy trong tổ tình báo của Lãnh gia chúng ta"

"Xin chào ngài" - Kim Linh cúi đầu chào Huy Vũ một tiếng

Tôi cũng gật đầu với cô ta, liếc mắt qua nhìn thấy tệp hồ sơ trên bàn, trong lòng có chút phức tạp

| Tình báo của Lãnh gia quả nhiên rất lợi hại. Vụ việc chỉ mới vừa xảy ra đêm qua mà họ đã có được tin tức rồi |

"!!!" - Đầu não Lãnh Thiên Băng lập tức trở nên nghiêm trọng

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: [email protected]

~ Tks các đh rất nhiều ~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook