Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Chương 28: Hàn Mộng Nhu Thú Vị

Ludens Vu

14/11/2024

"Tôi nói có đúng không ?? Anh Hoàng Huy Vũ" - Hàn Mộng Nhu cười tươi như hoa, ngồi xuống đối diện Huy Vũ

Lần đầu tiên tôi được tận mặt gặp cô ấy thế này. Quả nhiên là danh xứng với thật

"Cô biết tôi sao ??" - Tôi vừa rót một cốc trà cho cô ta vừa hỏi

"Biết rất rõ nữa là khác"

"Xem qua đoạn video đó và gặp anh như thế này. Thực sự khó có thể tin được một người lại có thể hoàn toàn thay đổi đến mức này" - Hàn Mộng Nhu cầm ly trà lên nhấp một ngụm

Tôi cũng không quá bất ngờ. Dù sao danh tiếng thảm hại của tôi trong giới hào môn cũng khá lớn mà

"Vậy tôi có vinh hạnh gì được đích thân đại tiểu thư Hàn gia như cô bồi tiếp đây ??" - Tôi cười nhạt. Ánh mắt nhìn thẳng vào cô ta

Kiếp trước, lúc Hàn gia chen chân vào xâu xé Lãnh gia . Hàn Mộng Nhu đã không còn là người của Hàn gia nữa nhưng tôi vẫn sẽ không hạ thấp cảnh giác với cô ta

Ngồi ở phía đối diện và đối mặt với ánh mắt lạnh lùng từ Huy Vũ, Hàn Mộng Nhu có chút không thoải mái:

"Phế vật chỗ nào ?? Ánh mắt và khí thế này của anh ta rõ ràng khác xa so với cái danh tiếng phế vật của mình" - Hàn Mộng Nhu có chút suy nghĩ

Bất quá môi cô vẫn mỉm cười, thản nhiên trả lời Huy Vũ:

"Lãnh gia cũng là đối tác lớn với Hàn gia chúng tôi. Tôi nói như vậy có lẽ anh cũng hiểu tâm ý của chúng tôi rồi"

Nói xong Hàn Mộng Nhu nâng chén trà lên trước mặt tôi. Tôi cũng đáp lễ với cô ấy

| Quả nhiên là thiên kim đại tiểu thư của Hàn gia, một trong ngũ đại gia tộc |

| Xem ra là do mình đã quá đa nghi rồi |

"!!!"

Hàn Mộng Nhu giật mình. Cô rõ ràng vừa nghe được giọng nói của Huy Vũ nhưng anh ta đang uống trà cơ mà ??

"Có chuyện gì sao ??" - Ánh mắt soi mói của cô ta làm tôi có chút mất tự nhiên

"À không, tôi xin lỗi vì đã thất lễ" - Hàn Mộng Nhu lắc đầu, tự cho rằng bản thân nghe nhầm

Tôi gật gật đầu biểu hiện không sao cả. Trong lòng lại không nhịn được mà thầm nghĩ:

| Giọng cô ấy thực sự ấm áp và ôn nhu mà |

| Rất phù hợp với gương mặt xinh đẹp và thánh thiện này của cô ta |

Gương mặt Hàn Mộng Nhu hơi ửng đỏ. Cô có thể chắc chắn rằng những âm thanh vang lên trong đầu mình là của Huy Vũ hay nói đúng hơn là tiếng lòng của anh ta

Điều này khiến đầu não cô đầy một đống dấu hỏi, tự nhiên khi không lại thức tỉnh được thuật Đọc Tâm kì quái. Nhưng có vẻ như cô chỉ có thể nghe được những suy nghĩ của Huy Vũ mà thôi

"Tiếng lòng thì không biết nói dối. Nghe được những lời khen thực lòng như vậy, cảm thấy thích thú hơn khi nghe bằng lời nói nhiều nha" - Môi Hàn Mộng Nhu nở một nụ cười tỏa nắng. Đôi mắt đẹp nhìn về Huy Vũ cũng có thêm rất nhiều hảo cảm

"Hàn tiểu thư, cô có nhã hứng cùng tôi chơi vài ván cờ không ??" - Tôi lịch sự mời cô ta

Nhiệm vụ hàng ngày vẫn chưa hoàn thành, chơi cờ với cô ấy để chữa lành sau vụ việc hôm qua cũng rất tốt. Hơn nữa đây là cơ hội rất tốt để rút ngắn quan hệ với Hàn gia

"Tùy thời phụng bồi, anh cứ gọi tôi là Mộng Nhu đi cho dễ gọi" - Hàn Mộng Nhu cười khúc khích. Cô cảm thấy có ấn tượng rất tốt với Huy Vũ

"Được rồi Mộng Nhu. Cô cứ gọi tôi là Huy Vũ" - Tôi mỉm cười đáp lễ

...

Ván đầu tiên kết thúc chỉ sau chưa đầy 10 phút



| Haizz quả nhiên đúng là rất khó. Thôi kệ, lần đầu tiên chơi cờ mà. Cứ từ từ vừa chơi vừa nâng cao trình độ là được | - Dù thua khá chóng vánh nhưng tâm hồn tôi lại 10 phần phấn khích. Có vẻ như tôi đã thấy khoái trò này rồi

"Lần đầu tiên anh ta chơi cờ vây sao ??" - Trong lòng Hàn Mộng Nhu cảm thấy thú vị

Ván thứ hai kết thúc sau 20 phút

"Cảm thấy càng chơi anh ta sẽ càng giỏi hơn, thú vị thật đó" - Hàn Mộng Nhu hơi bất ngờ

Cờ vây là một bộ môn rất khó, không thể tiến bộ trong một sớm một chiều như thế này được

"Mộng Nhu, chúng ta chơi thêm một ván nữa được không ?? Làm ơn đi !!" - Tôi cầu khẩn. Không hề để ý mình đang nắm chặt lấy bàn tay mịn màng của cô ấy

Hàn Mộng Nhu giật mình, lần đầu tiên có một người đàn ông khác ngoài cha cô nắm tay cô thế này. Bất quá trong lòng Hàn Mộng Nhu lại không cảm thấy bài xích chút nào

"Được chứ, mời anh" - Cô mỉm cười dịu dàng. Gật đầu đồng ý

Ván thứ ba cũng kết thúc chỉ sau 20 phút

Nhưng lần này là Hàn Mộng Nhu chơi "ăn gian". Cô đọc vị được toàn bộ "đường đi nước bước" của Huy Vũ như đang đọc một quyển sách mở

"Anh ta quả nhiên là một thiên tài cờ vây. Càng chơi sẽ càng tiến bộ vượt bậc" - Hàn Mộng Nhu cảm khái trong lòng

| Đậu xanh !! Mình không phục aaa !! |

| Cảm giác cứ như cô ta đọc được mọi nước đi của mình vậy. Cô ta là thánh cờ vây sao ?? | - Trong lòng tôi cảm thấy bất lực cực độ

"Phốc !!" - Hàn Mộng Nhu không tài nào nhịn được nữa. Cô che miệng bật cười trước những tiếng lòng đáng yêu của người đàn ông này

| Này này cô cũng một vừa hai phải thôi nhá |

| Đâu phải ai cũng là thánh cờ như cô hả ?? Rồi rồi là tôi thua nên cô có quyền cười nhạo tôi. Hừ !! | - Tôi hơi ngượng khi nghe tiếng cười đó của cô ấy

Hàn Mộng Nhu dùng ánh mắt phi thường thưởng thức quan sát Huy Vũ:

"Thực sự là càng nhìn càng thấy anh ta thú vị mà. Những tiếng lòng này của anh ta khác xa so với sự lạnh lùng vừa rồi"

"Ting: Nhiệm vụ hàng ngày 4/?? đã kết thúc, chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ: Trí Tuệ +2 (32). Phần thưởng đã được phát vào kho trữ vật" - Giữa lúc tôi đang ngượng ngùng thì âm thanh thông báo của Vượng Tài vang lên

Mặc dù thua trầy vi tróc vẩy nhưng tôi phải công nhận môn cờ vây này cuốn vãi đạn ra

"Mộng Nhu, hôm nay rất cảm ơn cô đã cùng bồi tôi trò chuyện và chơi cờ. Thực sự môn cờ vây này rất thú vị" - Tôi đứng dậy chìa tay ra với Mộng Nhu, chuẩn bị rời đi

Hàn Mộng Nhu cũng đứng lên nắm lấy tay của Huy Vũ, mỉm cười trêu chọc:

"Anh khách sáo quá rồi, tôi cũng đã có khoảng thời gian vui vẻ. Nhưng mà anh cảm thấy những ván cờ vừa rồi thú vị hơn tôi sao ??"

"Kh-không !! Không phải vậy đâu !! Ý tôi là được cùng chơi cờ với cô là vinh hạnh của tôi" - Tôi vội vàng giải thích

Nhìn bộ dạng đáng yêu này của Huy Vũ, nụ cười trên môi Hàn Mộng Nhu lại càng đậm hơn. Cô lập tức gọi người đưa lên một tấm thiệp

"Anh Huy Vũ, tối mai là lễ mừng thọ của ông tôi. Rất mong hai vợ chồng anh sẽ cùng đến chung vui với gia đình chúng tôi" - Hàn Mộng Nhu dùng hai tay nâng tấm thiệp mời về phía Huy Vũ

Tôi nhận lấy tấm thiệp mời màu vàng kim trên tay cô ta. Ừ thì ... kiếp trước tôi không có đi dự bữa tiệc này nên chả có ký ức vẹo gì cả

"Được, chúng tôi nhất định sẽ tới" - Trong lòng tôi rất háo hức. Đây sẽ là lần đầu tiên tôi và Thiên Băng cùng nhau xuất hiện trước giới hào môn

Sau khi cất tấm thiệp mời, tôi nói thêm vài câu khách sáo với Mộng Nhu và trao đổi số điện thoại với cô ấy

| Không ngờ người dịu dàng và ôn nhu như cô ta cũng thích trêu chọc người khác. Mà mình dễ bị chọc vậy sao ?? |

| Dù không bằng vợ yêu của mình nhưng phải công nhận cô ta thật đẹp |



"Hừ !!" - Hàn Mộng Nhu khi nghe được những tiếng lòng đó thì gương mặt có chút không vui. Cũng đúng thôi, phụ nữ mà. Ai lại dễ chịu khi bị so sánh là không đẹp bằng nữ nhân khác cơ chứ

“Anh ta gọi cô nàng băng lãnh đó bằng vợ yêu sao ?? Xem ra tình cảm hai vợ chồng họ rất tốt khác xa so với lời đồn đại”

Nhìn theo bóng lưng đang rời đi của Huy Vũ, cô có linh cảm rằng bữa tiệc tối mai chắc chắn sẽ rất thú vị

...

Tâm trạng của tôi lúc này khá thanh thản. Nhiệm vụ hàng ngày của hệ thống hôm nay quả là một nhiệm vụ chữa lành

"Reng...reng...reng" - Vừa lái xe vừa nhẩm bài hát đang phát, điện thoại của tôi đổ chuông. Là một số lạ

"Ai vậy nhỉ ??" - Tôi hơi thắc mắc nhưng vẫn nhấn nút nhận cuộc gọi

"Alo" - Tôi hờ hững nghe máy

"A-alo !! Anh rể ạ ??" - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trong trẻo và non nớt

"Ồ là Tuyết Ly đấy à ?? Em gọi anh có việc gì không ?? Mà sao em biết số điện thoại của anh" - Tôi hơi bất ngờ khi nghe thấy giọng em ấy

"Em xin lỗi vì đã đột ngột gọi anh thế này, em đã xin mẹ số điện thoại của anh đấy ạ. Anh không phiền chứ ạ ??"

"Trời đất có cái gì mà phiền !! Nghe giọng em anh cũng vui lắm" - Tôi bật cười trước sự ngây thơ và đơn thuần của cô bé này

"Th-thế thì tốt quá rồi. À em chỉ muốn gọi tới để chào hỏi anh thôi ạ"

"Không sao đâu, sau này cần gì thì em cứ gọi cho anh nhé. Để anh lưu số của em luôn"

"Dạ vâng !! Em chào anh ạ !! Cụp !!" - Đầu dây bên kia vang lên tiếng cười nói vui vẻ của Tuyết Ly sau đó cô bé cúp máy

"Hihi" - Ngồi ở trong phòng, đôi môi xinh xắn của Lãnh Tuyết Ly nở nụ cười ngọt ngào sau khi cúp điện thoại. Cô không nhịn được mà nhìn vào dãy số điện thoại này lâu hơn một chút

Sau đó lại mở đoạn video đang hot mà cô đã xem đi xem lại từ sáng đến giờ không biết bao nhiêu lần ra

Nhìn thân ảnh mặc suit đỏ trong video, gương mặt Lãnh Tuyết Ly càng lúc càng nóng, gò má đỏ đến tận mang tai. Trong lòng dâng lên một cảm giác mà từ bé đến giờ chưa từng trải nghiệm được

"Anh ơi" - Lãnh Tuyết Ly khẽ gọi

Cô bé bấm dừng và phóng to gương mặt của anh rể mình trong video lên. Đôi mắt xinh xắn và trong sáng dán chặt vào màn hình điện thoại

...

Môi tôi vô thức nở nụ cười sau khi nói chuyện điện thoại với Tuyết Ly

Nhớ tới bữa tiệc trà sáng hôm qua, tôi rất biết ơn khi em ấy đã lên tiếng với đám phu nhân hào môn vì tôi

"Một cô bé thanh thuần và đáng yêu như Tuyết Ly không xứng đáng phải chịu kết cục thê thảm như kiếp trước"

"Tuyết Ly, em yên tâm. Kiếp này dù phải trả giá thế nào đi nữa anh cũng sẽ không để lũ khốn kiếp đó đạt được mục đích" - Ánh mắt của tôi trở nên kiên định

...

-Chúc các đh ngủ ngon-

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: [email protected]

~ Tks các đh rất nhiều ~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook