Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Chương 17: Bữa Tối Bỏng Mắt

Ludens Vu

14/11/2024

"Reng..reng" - Điện thoại tôi đổ chuông, là Lãnh Thiên Băng gọi tới. Tôi lập tức nhấn nút trả lời:

"Em yêu, anh nghe đây"

"Anh à, anh về nhà chưa ??" - Giọng nói nũng nịu của Lãnh Thiên Băng vang lên ở đầu dây bên kia

"Anh đang trên đường lái xe về nhà. Lúc sáng em nói sẽ lại xuống bếp mà phải không ?? Anh rất mong chờ đấy" - Tôi mỉm cười trả lời

"Khanh...khách, nếu vậy thì anh yêu ghé công ty đón em về được không ??" - Lãnh Thiên Băng cười khúc khích như một đứa trẻ được khen ngợi

"Hóa ra Thiên Băng không tan làm cùng Thanh Ngọc mà vẫn còn ở công ty. Vậy mà nãy giờ làm mình cứ lo lắng không giữ lời ở nhà đợi sẵn chờ cô ấy về" - Tôi thở phào nhẹ nhõm, sau đó trả lời điện thoại:

"Được rồi, em đợi anh một lát. Đến nơi anh sẽ lên văn phòng tìm em"

"Vâng, em sẽ ngoan ngoãn ngồi đợi. Anh yêu phải lái xe cẩn thận đấy !! Muarr" - Lãnh Thiên Băng hôn một cái vào điện thoại và ngắt máy

Tôi nhét điện thoại vào túi và chạy thật nhanh về bãi đổ xe, không thể để cô ấy đợi lâu được. Lòng tôi 10 phần mong chờ được cùng cô ấy vào bếp nấu bữa tối

...

Do đã là giờ cao điểm, mọi người tan làm đang trên đường trở về nhà nên giao thông có chút tắc nghẽn. Phải mất hơn 30 phút sau tôi mới đến nơi

Hầm đỗ xe vẫn còn lại kha khá xe đậu, có vẻ vẫn còn nhiều nhân viên ở lại tăng ca. Tôi nhanh chóng đậu xe ngay ngắn, mở cửa xuống xe rồi bước nhanh vào thang máy cá nhân

Thang máy này bắt buộc phải dùng mã quét cá nhân của một phần mềm nội bộ Lãnh gia mới có thể sử dụng. Lúc trưa Lãnh Thiên Băng đã giúp tôi tải phần mềm này về điện thoại

Rất nhanh tôi đã lên đến tầng 87, tôi không muốn để cô ấy đợi thêm 1s nào nữa

"Cộc cộc cộc, là anh đây" - Tôi gõ nhẹ lên cửa văn phòng và cất tiếng gọi

"Cạch" - Cánh cửa lập tức mở ra và một thân ảnh lao mạnh vào lòng tôi ôm chặt. Không phải Lãnh Thiên Băng thì còn ai

"Nào nào, em xong việc hết rồi chứ ?? Chúng ta về thôi" - Tôi hỏi

Lãnh Thiên Băng không trả lời, hơi ngước lên nhìn tôi đầy mị hoặc. Tôi hiểu ý nhanh chóng áp mạnh môi mình lên môi cô ấy:

"Ưm..chụt..chụt.."

Tôi kết thúc nụ hôn trong ánh mắt không hài lòng của Lãnh Thiên Băng, xoa đầu cô ấy mỉm cười nói:

"Lát nữa về anh sẽ đền cho em. Nhé ?? Anh đói bụng rồi"

"Khanh.. khách, tha cho anh lần này" - Lãnh Thiên Băng cười tinh nghịch sau đó thu xếp đồ đạc cùng rời đi với tôi

Trên đường về nhà, Lãnh Thiên Băng không ngừng trò chuyện với tôi về các vấn đề công việc hôm nay, tôi thì cái hiểu cái không nhưng vẫn vui vẻ đáp lời. Dĩ nhiên cũng không hề hỏi chiếc Pagani của cô ấy đâu

| Cô ấy đẹp quá, thực sự đến bây giờ mình vẫn không tin đây là sự thật |

| Hôm nay đã giải quyết xong phiền phức cho gia đình chú Bạch rồi, ngày mai Thanh Ngọc chắc chắn sẽ chú tâm vào công việc hơn. Như vậy cũng giúp cho Thiên Băng giải quyết công việc được nhanh chóng |

Lãnh Thiên Băng mỉm cười ôn nhu khi nghe được tiếng lòng của Huy Vũ

"Anh à, chúng ta cũng tranh thủ ghé thăm nhà Thanh Ngọc đi nhỉ ?? Chiều nay em ấy có mời em đấy" - Lãnh Thiên Băng lên tiếng. Cô cũng rất muốn gặp ân nhân kiếp trước của chồng mình

"Ừm được chứ" - Tôi vui vẻ đáp lời

Chúng tôi lại tiếp tục trò chuyện vui vẻ, quãng đường về nhà cũng nhờ vậy mà ngắn đi không ít

...

Về tới nơi, chúng tôi lại cùng tay trong tay bước vào

"Mừng cậu chủ, cô chủ đã về” - Lão quản gia cùng tất cả nữ hầu đồng loạt lên tiếng

| Phải tìm cách nói ra nói vào để Thiên Băng cách chức, tống cổ lão già này đi |

| Quy cách đối đãi của Lãnh gia với nhân viên không hề tệ. Vậy mà kiếp trước lão rùa rụt đầu này dám bán đứng Thiên Băng, bán ra ngoài một thông tin cơ mật của tập đoàn mà cô ấy vô tình để ở nhà |

| Chuyện này khiến cho Lãnh gia phải điêu đứng một thời gian dài, Thiên Băng cũng mất toàn bộ uy tín của mình. Hành động này của hắn cũng góp phần không nhỏ cho sự phá sản của Lãnh gia không lâu sau đó |

| Tuy cuối cùng hắn cũng bị phía bên kia thủ tiêu nhưng tội lỗi của hắn vẫn là không thể dung thứ |

Cơn phẫn nộ của Lãnh Thiên Băng lập tức như núi lửa phun trào sau khi nghe được những tiếng lòng của Huy Vũ. Những năm qua cô không hề đối xử tệ bạc hay quát mắng lão già này, đúng là nuôi ong tay áo



"Vừa hay đang muốn tìm cớ đuổi lão ta đi vì không muốn thấy mặt tên đàn ông nào khác trong tòa lâu đài này của vợ chồng mình, cũng rất tốt" - Lãnh Thiên Băng nhếch môi cười nhạt. Cô âm thầm bấm điện thoại phát chỉ thị mà không để Huy Vũ biết

Xong xuôi cô lại làm như không có gì xảy ra, cùng chồng bước vào nhà ăn

"Em yêu, để anh cùng em chuẩn bị. Anh làm món sườn chua ngọt và thịt ba chỉ xào hành tây nhé" - Tôi đeo tạp dề và hỏi Lãnh Thiên Băng

"Chỉ cần là anh nấu thì em chắc chắn sẽ ăn thật nhiều, chụt.." - Lãnh Thiên Băng hôn nhẹ lên môi Huy Vũ một cái, lòng tràn ngập hạnh phúc. Cô cũng đeo vào một cái tạp dề màu hồng

Hai vợ chồng cùng nhau sơ chế nguyên liệu, vo gạo và chế biến các món ăn, những tiếng cười vui vẻ và hạnh phúc luôn không ngừng vang lên trong khu bếp

"Được rồi để anh lo phần còn lại. Em đi tắm trước đi rồi ra ăn nhé" - Tôi vừa lắc lắc cái chảo, vừa nói với Lãnh Thiên Băng

"Vâng, cấm anh ăn trước em đấy" - Lãnh Thiên Băng bóp mông chồng một cái thật mạnh, sau đó rời khỏi nhà ăn

Bất quá cô vẫn chưa trở về phòng ngay mà bước ra sảnh chính, sự lạnh lùng và băng lãnh lập tức trở lại trên gương mặt

"Tiểu thư, xin nể tình tôi đã phục vụ nhiều năm qua. Tha cho tôi một mạng" - Lão quản gia quỳ gối van xin

"Hừ, những năm qua tôi không bạc đãi ông nhưng ông thì luôn rất bá đạo trong nhà tôi nhỉ ??" - Lãnh Thiên Băng hừ lạnh, ngồi xuống ghế, đập lên bàn một tập tài liệu

Trong đó là tất cả chứng cứ về những sai trái của lão ta: Quấy rối các nữ hầu, ăn chặn tiền lương, ... Toàn bộ đã được sắp xếp chu toàn, lão ta chắc chắn sẽ phải ngồi tù ít nhất 10 năm

"Ném lão ta ra ngoài, tôi còn phải đi chuẩn bị cùng chồng ăn cơm tối" - Lãnh Thiên Băng vẫy tay ra lệnh không chút lưu tình, xoay người trở về phòng

...

Tôi sắp xếp các món ăn lên bàn ngay ngắn, sau đó ngồi đợi Lãnh Thiên Băng quay lại

"Thơm quá !!!" - Phía sau tôi phát ra âm thanh cảm thán

"Em tắm xong rồi à ?? Nào ăn đi ch.. " - Tôi nhanh chóng kéo ghế ra cho Lãnh Thiên Băng nhưng khi nhìn thấy cô ấy, tôi đã muốn xịt máu mũi mà chết

Lãnh Thiên Băng đang mặc một bộ váy ngủ màu đỏ rực siêu gợi cảm, có thể nhìn xuyên thấu vào bên trong. Ngọc thể trắng muốt phát ra hương thơm ngác, cô ấy không hề mặc áo lót, hai quả đồi bạo mãn hoàn toàn thả rông. Bên dưới mặc một cái quần chip chữ T màu hồng nhạt siêu gợi cảm khoe trọn cặp mông hoàn hảo

Tôi đứng nhìn vào thân ảnh họa quốc ương dân trước mặt như chết lặng, "nhục côn" bên dưới đang gào thét điên cuồng hận không thể lao ra chiếm đoạt cổ ngọc thể kia

"Khanh..khách, anh sao thế" - Môi Lãnh Thiên Băng nở một nụ cười khiêu gợi, hoàn toàn không giống bộ dạng bá đạo thường ngày của cô

"Kh..kh..không sao !! Để anh bới cơm cho em" - Tôi vội vàng trấn tĩnh lại, luống cuống cầm mui

Trong lòng Lãnh Thiên Băng phi thường hài lòng, xem ra chồng cô rất thích ngắm cô mặc những bộ cánh như thế này. Phải mua thêm thật nhiều bộ gợi cảm hơn nữa

"C..của em đây" - Tôi đưa bát cơm cho cô ấy, đôi mắt vẫn dán chặt vào những nơi tư mật kia

| Ực ... chuyện này thật quá kích thích |

| Trên đời này còn có cặp đồi và mông hoàn hảo đến mức đó sao ?? |

| Hơn nữa người sở hữu chúng chính là vợ mình, đây là diễm phúc mấy đời chứ |

"Phụt"

"E..em không sao chứ ??" - Tôi lo lắng hỏi

"Em không sao, khụ khụ" - Lãnh Thiên Băng vừa lau nước vung vãi trên bàn, vừa ôm bụng cười nắc nẻ:

"Trời ơi !! Sinh vật đáng yêu này là gì đây ?? Cứ như thế này ai mà chịu cho nổi chứ ??"

Tôi cố gắng kiềm chế cổ dục hỏa đang điên cuồng dâng trào, vừa tỏ ra như mọi chuyện vẫn bình thường cùng ăn tối với Lãnh Thiên Băng

| Phi, ngại quần què gì chứ. Đây là vợ mình cơ mà, muốn nhìn thì cứ việc nhìn có làm sao đâu |

| Ấy người anh em, bình tĩnh. Đừng có cương lên nữa |

Lãnh Thiên Băng vừa ăn vừa nín cười, chồng cô thực sự quá đáng yêu. Bữa tối vừa lãng mạn vừa nóng bỏng cũng đã đến hồi kết

"E..em à, tối nay chúng ta .."

"Em no rồi, anh ngủ sớm đi nhé. Mai còn phải chở em đi làm sớm nữa đấy" - Lãnh Thiên Băng trực tiếp ngắt lời Huy Vũ, hôn gió với chồng một cái rồi trở về phòng

Trong lòng cô rất hả hê, này thì hôm qua dám từ chối cô này

"..." - Tôi cạn lời, đứng như trời trồng



"Haizz, thôi từ từ sẽ tìm cơ hội a" - Tôi đành dỗ dành an ủi "người anh em" bên dưới đang gào thét phẫn nộ, vừa trở về phòng

...

Nằm trên giường, tôi trằn trọc mãi mà không ngủ được. Trong đầu không ngừng hồi tưởng về cổ ngọc thể hoàn hảo kia

"Ting: Đã đến giờ ngủ, xin chủ nhân hãy nhanh chóng chợp mắt để chuẩn bị cho các nhiệm vụ ngày mai"

"Ting: Nhận được vật phẩm: Thuốc An Thần x1" - Âm thanh nhắc nhở của Vượng Tài vang lên

"Không sao, từ từ sẽ lại có cơ hội. Không cần gấp gáp" - Tôi lắc mạnh đầu để giải tỏa chút ít, sau đó lập tức nốc viên Thuốc An Thần. Dĩ nhiên cũng giống như hôm qua, tôi lập tứ ...

"ZzZz..zZz.."

Ngay khi tiếng ngáy nho nhỏ của Huy Vũ vang lên, cánh cửa phòng anh lại chầm chậm mở ra

Một thân ảnh tuyệt mỹ chậm rãi bước vào, chiếc áo ngủ màu đỏ rực nhanh chóng trượt khỏi ngọc thể

"Khanh..khách" - Thân ảnh tuyệt mỹ đó nhìn chằm chằm vào Huy Vũ, môi phát ra tiếng cười nham hiểm nhưng đầy mị hoặc

...

"Ưm ??" - Vì nguyên nhân nào đó mà tôi đột nhiên lấy lại được ý thức, tinh thần nửa tỉnh nửa mê

"Ưm..slurrp..ưm" - Có âm thanh kì lạ liên tục vang lên, mặt tôi ướt nhẹp, có lẽ là mồ hôi. Tôi muốn đưa tay lên mặt kiểm tra nhưng hai tay tôi hoàn toàn không chịu nghe lời

Cố hết sức mà chẳng thể cựa quậy nổi được một chút, tôi đành bỏ cuộc

"Slurpp..supp..sụp..sụp.." - Âm thanh lạ đó ngày một lớn hơn. Không biết có phải do ảo giác không nhưng hình như tôi đang không mặc quần, toàn bộ "nhục côn" đang ra vào một khu vực chật chội, ấm áp và trơn tuột với tốc độ rất nhanh. Cảm giác phi thường sung sướng

Tôi cố gắng mở mắt ra nhìn nhưng cũng chỉ có thể hơi hé hé một chút xíu, căn phòng tối om chỉ có mỗi ánh đèn ngủ bé tẹo. Hình như có gì đó đang nhấp nhô lên xuống phía dưới háng tôi

"Hửm ??" - Như nhận ra tôi đang nhìn, "thứ" đó dừng lại. Tôi cố gắng tập trung nhưng ý thức đang dần mất đi

"Chụt...sụp..sụp..SLURPPP" - "Thứ" đó lại tiếp tục nhấp nhô lên xuống, lần này có vẻ như càng thô bạo hơn. Nhục côn của tôi hình như lại càng cảm thấy thống khoái hơn theo những tiếng động lạ ngày càng lớn

Mắt tôi nặng trĩu, không chịu nổi nữa tôi mặc kệ tất cả nhắm mắt lại

"Khanh..khách .. lêu lêu !!" - Đó là những âm thanh cuối cùng tôi lờ mờ nghe được trước khi hoàn toàn chìm vào giấc ngủ

...

Lãnh Thiên Băng sau khi xác nhận Huy Vũ đã lại thiếp đi thì nở nụ cười gằn, tiếp tục vụt mặt xuống hầu hạ thanh "hung khí" cứng cáp

"Ưm..sụp..slurpp !! Chồng ơi, ngon quá, thật ngon quá !! Em không dừng lại được !!" - Đôi môi anh đào bị nong hết cỡ của Lãnh Thiên Băng điên cuồng bú mút, thỉnh thoảng cô lại rút nó ra khỏi cổ họng và liếm láp dọc theo chiều dài vô cùng điêu luyện

Thanh "hung khí" đột nhiên giật giật, Lãnh Thiên Băng biết đã tới lúc nên lập tức ngậm toàn bộ vào sâu trong cổ họng

"Ưm.. ưm.." - Đôi mắt cô lim dim tận hưởng một thứ "chất lỏng sền sệt" đang được thanh "hung khí" khủng bố này bắn ra. Nó điên cuồng co giật trong cổ họng Lãnh Thiên Băng một lúc, sau đó ngoan ngoãn im lặng trở lại

"Ha...hhaaaa.. Ưm..ưmm, khanh khách " - Lãnh Thiên Băng nhả thanh hung khí ra, miệng lưỡi cô chầm chậm nhai nhai nhấm nháp thứ "chất lỏng đặc quánh" đó, hai tay ôm má nhắm mắt tận hưởng

"Ực..ực..ưmmmmm" - Sau khi đã tận tình nhấm nháp thật kĩ từng chút một, cô từ từ nuốt xuống. Chép chép miệng tận hưởng dư vị tuyệt hảo

Một tay bóp mạnh lấy thanh "hung khí" ngon lành đó sục một cách thô bạo, một tay âu yếm vuốt má Huy Vũ, trên mặt Lãnh Thiên Băng nở một nụ cười tà dâm nhìn chồng mình chằm chằm

"Không gấp, không thể gấp. Lần đầu tiên của hai ta phải là chính anh đè em xuống trước cơ. Em muốn anh trút toàn bộ thú tính đã dồn nén, tích tụ sau chừng đó năm lên em, sau đó … AHAHAHAAAA" - Lãnh Thiên Băng cười phá lên vô cùng dâm loạn, hai mắt dán chặt vào gương mặt đẹp trai của chồng đầy đói khát. Cố gắng hết sức áp chế thú tính đang trỗi dậy trong lòng

"Ưm .. chụt chụt.." - Lãnh Thiên Băng lại tiếp tục hành sự. Cô cúi xuống trao một nụ hôn thật sâu lên môi Huy Vũ, sau đó từ từ đánh môi và lưỡi trườn xuống phía dưới

Rất nhanh, những tiếng bú mút điên cuồng lại vang lên khắp phòng. Phải rất lâu sau mới hoàn toàn kết thúc

...

Chúc các đh ngủ ngon !!

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: [email protected]

~ Tks các đh rất nhiều ~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook