Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội
Chương 15: Cuồng Nhiệt Trên Xe
Ludens Vu
14/11/2024
Nhìn bộ dạng rời đi lạnh lùng không thèm quan tâm của Lãnh Thiên Băng, Diệp Thần trong lòng khẩn trương. Hắn lao tới định bắt lấy tay cô lại để giải thích rõ ràng
"Bụp"
"Mày định giở trò gì đấy ??" - Tôi ngay lập tức bắt lấy cánh tay hắn
"Huy Vũ, thằng phế vật. Buông tao ra" - Diệp Thần trừng mắt, muốn rụt tay lại nhưng dù giãy dụa thế nào cũng không thể thoát ra được:
"Lực tay của hắn sao lại mạnh thế này ?? Hắn thực sự là đồ phế vật Hoàng Huy Vũ đó sao ??"
Tôi lười nói nhảm, lập tức xách cổ áo hắn lên ấn mạnh vào tường, trừng thẳng vào mắt hắn:
"Vợ tao đã nói rất rõ ràng rồi nhưng coi bộ là đàn gãy tai trâu nhỉ. Để tao nhắc lại lời của cô ấy cho mày nhớ: Cấm có gọi Thiên Băng là muội muội. Nghe thủng chưa hả ??"
“Nhân tiện nói luôn, cung hỷ ba đứa chúng mày nhé” - Tôi nháy mắt với hắn
"Thằng khốn, buông tao ra. Thứ phế vật như mày mà cũng dám lên mặt với tao à ??" - Diệp Thần không dễ dàng chịu thua như vậy, điên cuồng vùng vẫy muốn tránh thoát
Lãnh Thiên Tâm và Lý Gia Hà trừng to mắt vô cùng kinh ngạc, cả hai đều cho rằng bản thân vẫn còn đang mơ ngủ:
"Tên phế vật đó sao dám làm vậy ?? Tiện nhân Lãnh Thiên Băng kia tại sao lại không ngăn cản hắn ??"
Thái độ từ nãy giờ của Lãnh Thiên Băng đối với Diệp Thần thực sự y hệt như người dưng nước lã, không hề giống bộ dạng tươi cười thường thấy
"Hoàng Huy Vũ, anh điên rồi. Bỏ Diệp Thần / Thần ca ra" - Hai con tiện nhân đồng loạt lên tiếng, quấn chăn che phủ thân thể. Lao tới can ngăn
"Chị Băng, chị nói gì đi. Nhìn thấy Thần ca bị hiếp đáp mà chị chỉ biết đứng trố mắt ra mà nhìn sao ??" - Lãnh Thiên Tâm lại ôm chặt ngực trái, khuôn mặt đau khổ trông vô cùng "đau đớn" hướng về phía Lãnh Thiên Băng cầu khẩn, người đang đứng ngây ra như trời trồng, hai tay che miệng
Thực ra ngay tại khoảnh khắc mà Huy Vũ đứng ra chặn đường tên tiện nam nhân kia, Lãnh Thiên Băng chính là người ngạc nhiên hơn ai hết
"Đây là bộ mặt thật của chồng mình sao ?? Quá đẹp trai, quá soái rồi !!!" - Gò má Lãnh Thiên Băng đỏ ửng, đôi mắt ươn ướt dán chặt vào Huy Vũ. Cô hoàn toàn không để ý đến lời cầu khẩn từ hai ả tiện nhân kia, lúc này cô chỉ muốn lao vào ngực chồng mình làm nũng
"Chị Băn..Băng à, e..em cầu xin chị. Làm ơn ngăn chồng chị lại đi mà" - Giọng nói yếu ớt của Lãnh Thiên Tâm vang lên khiến cô thanh tỉnh trở lại
Lãnh Thiên Băng dù rất không ưa tiểu tiện nhân này nhưng nó vốn bị bệnh tim bẩm sinh, từ nhỏ đã được cả nhà chiều chuộng. Nếu bây giờ nó có mệnh hệ gì thì thực sự khó nói chuyện được với bố mẹ
"Chồng yêu à, mặc kệ hắn. Chúng ta đi thôi" - Lãnh Thiên Băng lòng hứng tình đến cực độ. Cô lao nhanh đến ôm chầm lấy Huy Vũ, hai quả đồi bạo mãn ép chặt vào tấm lưng rắn chắc, cắn nhẹ vành tai anh nũng nịu thì thầm
Tôi quay mặt lại nhìn vào đôi mắt ươn ướt đầy mị hoặc của Lãnh Thiên Băng, khẽ gật đầu sau đó gằn giọng với Diệp Thần:
"Liệu hồn tránh xa cô ấy ra, đừng tự đề cao bản thân mình quá"
Nói xong tôi ném tên cẩu tạp chủng này vào góc phòng, phủi phủi tay. Xoay người lại choàng tay ôm eo Lãnh Thiên Băng cùng rời đi với cô ấy
"Diệp Thần / Thần ca anh có sao không ??" - Lý Gia Hà và Lãnh Thiên Tâm vội vã lao tới đỡ Diệp Thần
"Súc sinh phế vật đó mạnh như vậy từ bao giờ, khốn kiếp" - Diệp Thần gắng gượng đứng lên, tay xoa xoa đầu. Bất quá hắn lại nở nụ cười lạnh:
"Ả nhũn não đó vì muốn làm ta khó chịu mà cũng chịu khó đầu tư thật. Ban nãy ả không có rời đi ngay mà đứng im xem kịch, sau đó lại ra mặt nói giúp ta một phen, diễn cũng thật là giỏi"
Hắn vẫn tự cho là mình đúng, nghĩ rằng Lãnh Thiên Băng đang ghen với hắn ân ái cùng Lý Gia Hà và Lãnh Thiên Tâm, cô đây là muốn độc chiếm hắn cho riêng bản thân mình nên mới làm ra những hành động như vậy
Hai ả tiện nhân bĩu môi, dĩ nhiên cũng 10 phần đồng ý với những phân tích của Diệp Thần
“Hừ, cứ mặc kệ ả ta chơi trò khẩu thị tâm phi. Thần ca, đợi bọn em sửa soạn một lát rồi chúng ta cùng đi hẹn hò nhé ?? Bụng em đói meo rồi. Chị Gia Hà cũng đi cùng bọn em chứ ??" - Lãnh Thiên Tâm kéo tay Diệp Thần, quay qua hỏi
"Được sao ??" - Lý Gia Hà luôn rất có hảo cảm với Diệp Thần nhưng lòng hắn đã có Lãnh Thiên Tâm, ả chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có cơ hội thế này, phải tận dụng thật tốt. Trong lòng 10 phần chờ mong về một tương lai tốt đẹp
Diệp Thần mỉm cười gật đầu, đôi mắt nhìn hai thân ảnh trước mặt đầy tình cảm:
"Chúng ta còn xa lạ gì với nhau nữa chứ, hiện tại thân càng thêm thân. Nào, hai em mặc quần áo vào rồi cùng đi ăn thôi”
Bất quá sự nhục nhã vừa rồi dĩ nhiên Diệp Thần hắn đâu thể chỉ ậm ừ cho qua được, hắn nhất định phải dạy cho tên phế vật kia một bài học lấy lại cả vốn lẫn lãi. Nghĩ đến đó, Diệp Thần rút điện thoại ra nhấp vào danh bạ
...
"Mặt anh dính gì sao ??" - Tôi đang tập trung lái xe thì phát hiện Lãnh Thiên Băng đang nhìn tôi chằm chằm
"Chồng yêu của em, sao ban nãy anh lại có thể bá khí đến như vậy hả ?? Muốn mê chết em sao ?? Khanh khách" - Lãnh Thiên Băng cười khúc khích cất giọng nũng nịu, hai bàn tay hư hỏng liên tục sờ soạng bóp đùi và ngực Huy Vũ
Tôi lập tức nổi da gà, tim đập thình thịch, nhục bổng lại kêu gào phản kháng rồi
| Trời ơi, đây còn là nữ tổng tài bá đạo thật sao ?? Mình đang mơ à ?? Ánh mắt đó và điệu cười đó nữa thật đang muốn giết người đây mà |
Lãnh Thiên Băng vừa sờ soạng Huy Vũ, vừa cố nín cười trước tiếng lòng đáng yêu của chồng mình. Liên tưởng đến vẻ ngoài soái khí ban nãy với bộ dạng đáng yêu bây giờ của Huy Vũ, hiện tại cô thực sự muốn đè ngửa chồng mình ra ngay tại chỗ rồi dày vò cho thỏa thích nhưng vẫn phải cố gắng nín nhịn:
"Sớm muộn gì em cũng sẽ lột sạch rồi đánh chén anh đến xương cũng không còn"
Hai vợ chồng cùng nhau trò chuyện vui đến quên trời quên đất, rất nhanh đã về đến tòa nhà Thời Đại
Tôi lái xe xuống hầm và đậu xe ngay ngắn vào chỗ trống. Gỡ dây an toàn cho cả hai xong mở cửa bước xuống:
"E hèm"
Tôi quay mặt lại và bắt gặp Lãnh Thiên Băng vẫn đang ngồi tại chỗ, ngón tay tinh xảo đang chỉ vào ghế tài xế. Môi cô ấy hơi nhếch lên, đôi mắt đẹp đang nhìn chằm chằm vào tôi đầy khiêu khích
Tôi hiểu ý, đóng cửa xe ngồi ngay ngắn vào chỗ, hạ thấp ghế xuống một chút. Hai mắt nhắm lại chờ đợi
Ngay lập tức, Lãnh Thiên Băng nhảy hẳn vào lòng tôi, dùng hai tay banh miệng tôi ra rồi áp môi cô ấy vào đầy thô bạo. Đôi tay trắng như phấn sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền ghì chặt vào đầu tôi bấu mạnh
"Chụt.t.slurp..chụttt..ực.ực.c" - Âm thanh "cháo lưỡi" của chúng tôi càng lúc càng lớn
Tôi khẽ mở mắt ra và dĩ nhiên bắt gặp được đôi mắt đói khát của một con mãnh thú đang trừng thẳng vào mắt tôi cùng những tiếng thở gấp gáp. Miệng Lãnh Thiên Băng đang điên cuồng bú mút tận hưởng "bữa ăn", nước dãi tuôn ra như suối liên tục chảy vào miệng tôi
Không biết đã qua bao nhiêu phút nhưng cô ấy vẫn chưa thỏa mãn, tôi cũng đã "uống" rất nhiều nước dãi của cô ấy rồi. Tôi đưa tay khẽ vỗ nhẹ vào lưng Lãnh Thiên Băng để nhắc nhở nhưng cô ấy lại càng bấu vào đầu tôi chặt hơn
“HỪ ???" - Lãnh Thiên Băng lập tức trừng mắt nhìn tôi vô cùng dữ tợn, cắn vào lưỡi tôi 1 cái. Tôi chỉ đành buông lỏng cả cơ thể, ngồi im ôm cô ấy vào lòng, tận hưởng ngọc thể lồi lỏm mềm mại và ấm áp đang áp chặt vào mình. Đầu lưỡi tiếp tục phối hợp cuồng nhiệt với Lãnh Thiên Băng
"Chụt...slurr..ppp.chụt..chụtttt"
...
"Em không cần anh đợi em tan làm sao ??" - Tôi lên tiếng hỏi Lãnh Thiên Băng, cô ấy vẫn đang được tôi ôm chặt ngồi trên người mình. Hai quả đồi khủng bố đang ép mạnh vào ngực khiến tôi có chút khó thở
"Vâng, em còn một số sự vụ phải giải quyết. Tối nay em sẽ về sớm với anh" - Lãnh Thiên Băng trả lời trong khi đang liếm láp mặt Huy Vũ. Chiếc lưỡi tinh xảo ướt đẫm nước dãi liên tục trườn tới lui khắp mặt chồng cô như một con rắn. Cặp mông siêu hoàn hảo cựa quậy qua lại ma sát với thanh "hung khí" cứng cáp bên dưới
"Được rồi, vậy anh sẽ về trước đợi em" - Tôi đưa tay lên vuốt gò má cô ấy và trả lời. Ngậm chiếc lưỡi đang liếm láp mặt tôi mút vài cái
"Ừm ngoan lắm, thưởng cho anh nè. Aaaa" - Lãnh Thiên Băng vừa nói vừa bảo tôi há miệng ra
Tôi ngoan ngoãn làm theo, cổ họng Lãnh Thiên Băng chuyển động như đang khạc cái gì đó lên. Sau đó cô ấy chu môi và nhổ ra một lượng cực lớn nước dãi, chúng đặc đến nỗi kéo thành một sợi dài chảy vào miệng tôi
Lãnh Thiên Băng nhìn chăm chú vào khoang miệng Huy Vũ, nơi đang chứa đầy nước dãi của mình thật lâu, cô móc điện thoại ra chụp liên tục. Một lúc sau Lãnh Thiên Băng mới cho phép chồng nuốt xuống từng chút một, sau đó há miệng ra cho cô kiểm tra. Dĩ nhiên toàn bộ quá trình phát thưởng này cô đã dùng điện thoại quay lại tất cả
"Khanh khách ...muar..muar..muar.." - Lãnh Thiên Băng cười thích thú hôn liên tục lên khuôn mặt ướt đẫm của Huy Vũ
Kể từ sau khi được thưởng thức "cháo lưỡi" lần đầu tiên cùng chồng, Lãnh Thiên Băng đã thức tỉnh một sở thích vô cùng dị dạng và biến thái. Đó là cô bị nghiện nhìn Huy Vũ uống nước dãi của mình, cứ mỗi lần nhìn thấy cảnh đó là cơn cuồng dâm của cô lại càng trở nên khó kiểm soát
Lãnh Thiên Băng lúc này mới tạm hài lòng, lưu luyến tách ra khỏi lòng Huy Vũ và bước vào thang máy cá nhân
"Ting: Hoàn thành nhiệm vụ "Bồi tiếp Lãnh Thiên Băng", chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ. Phần thưởng đã được phát vào kho trữ vật"
"Ting: Đã hoàn tất đăng ký phương tiện của chủ nhân vào danh sách vật phẩm vĩnh viễn của hệ thống" - Âm thanh thông báo của Vượng Tài vang lên
Tôi vừa lau mặt bằng khăn giấy vừa click vào kiểm tra
- Mercedes AMG G63: Phương tiện đi lại của chủ nhân. Đã thêm vào các chức năng cơ bản, sau này ngài có thể dùng SC để nâng cấp chúng. Các chức năng đã thêm vào:
+ Phòng thủ: Cấp 1
+ Kính chống tăng: Cấp 1
+ Mức tiêu hao nhiên liệu: Cấp 1
+ Tốc độ: Cấp 1
+ Thời gian tăng tốc: Cấp 1
+ Vũ Khí 1: Súng Máy (Khóa)
+ Vũ Khí 2: Tên lửa Stinger (Khóa)
+ Tính năng đặc biệt 1: ??? (Khóa)
+ Tính năng đặc biệt 2: ??? (Khoá)
Giá tiền nâng cấp các chức năng cũng không quá cao nhưng bây giờ vẫn chưa cần thiết. Tắt bảng hệ thống, tôi liền đạp ga lái xe ra khỏi toà nhà Thời Đại, thẳng tiến đến địa chỉ của chú Bạch ở kiếp này
...
Quãng đường cũng không quá xa, khoảng gần 20 phút sau tôi đã đến nơi. Đó là một cửa hàng vải dệt
Tôi bước vào nhìn ngó xung quanh và nhìn thấy một bác trung nhiên đang ngồi trên bàn máy may
- Tên: Phạm Minh Bạch
- Tuổi: 58
- Tình trạng sức khỏe: Bình thường
"Xin chào, cậu cần tìm gì" - Chú Bạch lên tiếng hỏi tôi. Đúng vậy, kiếp này chú ấy vẫn chưa từng gặp tôi mà
Tôi quan sát kĩ khuôn mặt của chú ấy, tuy đã lớn tuổi nhưng tinh thần vẫn lạc quan khác hẳn với vẻ khắc khổ mà tôi biết
"Chào chú, cháu là bạn của Thanh Ngọc, chúng cháu gặp nhau ở tòa nhà Thời Đại. Hôm nay cháu đi công việc sẵn tiện đường ghé qua" - Tôi mỉm cười trả lời, hai tay đưa cho chú ấy một túi bánh
"À thì ra là bạn của cái Ngọc nhà tôi à, mời cậu ngồi. Đợi một lát tôi đi pha trà" - Chú Bạch cười nhận lấy túi bánh từ tay tôi sau đó quay vào nhà sau
"Ting: Nhiệm vụ chính 2/?? đã được kích hoạt: Giúp Phạm Minh Bạch giải quyết chuyện phiền phức. Phần thưởng: 100 ngàn USD, 1 lần triệu hoán thiên phú, 1 lần sử dụng Thời Gian Gia Tốc. Thất bại: Vật phẩm Mercedes AMG G63 sẽ bị hệ thống thu hồi" - Âm thanh thông báo của Vượng Tài đột nhiên vang lên
"Chuyện phiền phức á ?? Đợi chú Bạch trở ra rồi hỏi dò thử xem vậy. Để xem thứ không có mắt nào dám làm phiền gia đình chú ấy" - Tôi thầm nghĩ
…
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Tks các đh rất nhiều ~
"Bụp"
"Mày định giở trò gì đấy ??" - Tôi ngay lập tức bắt lấy cánh tay hắn
"Huy Vũ, thằng phế vật. Buông tao ra" - Diệp Thần trừng mắt, muốn rụt tay lại nhưng dù giãy dụa thế nào cũng không thể thoát ra được:
"Lực tay của hắn sao lại mạnh thế này ?? Hắn thực sự là đồ phế vật Hoàng Huy Vũ đó sao ??"
Tôi lười nói nhảm, lập tức xách cổ áo hắn lên ấn mạnh vào tường, trừng thẳng vào mắt hắn:
"Vợ tao đã nói rất rõ ràng rồi nhưng coi bộ là đàn gãy tai trâu nhỉ. Để tao nhắc lại lời của cô ấy cho mày nhớ: Cấm có gọi Thiên Băng là muội muội. Nghe thủng chưa hả ??"
“Nhân tiện nói luôn, cung hỷ ba đứa chúng mày nhé” - Tôi nháy mắt với hắn
"Thằng khốn, buông tao ra. Thứ phế vật như mày mà cũng dám lên mặt với tao à ??" - Diệp Thần không dễ dàng chịu thua như vậy, điên cuồng vùng vẫy muốn tránh thoát
Lãnh Thiên Tâm và Lý Gia Hà trừng to mắt vô cùng kinh ngạc, cả hai đều cho rằng bản thân vẫn còn đang mơ ngủ:
"Tên phế vật đó sao dám làm vậy ?? Tiện nhân Lãnh Thiên Băng kia tại sao lại không ngăn cản hắn ??"
Thái độ từ nãy giờ của Lãnh Thiên Băng đối với Diệp Thần thực sự y hệt như người dưng nước lã, không hề giống bộ dạng tươi cười thường thấy
"Hoàng Huy Vũ, anh điên rồi. Bỏ Diệp Thần / Thần ca ra" - Hai con tiện nhân đồng loạt lên tiếng, quấn chăn che phủ thân thể. Lao tới can ngăn
"Chị Băng, chị nói gì đi. Nhìn thấy Thần ca bị hiếp đáp mà chị chỉ biết đứng trố mắt ra mà nhìn sao ??" - Lãnh Thiên Tâm lại ôm chặt ngực trái, khuôn mặt đau khổ trông vô cùng "đau đớn" hướng về phía Lãnh Thiên Băng cầu khẩn, người đang đứng ngây ra như trời trồng, hai tay che miệng
Thực ra ngay tại khoảnh khắc mà Huy Vũ đứng ra chặn đường tên tiện nam nhân kia, Lãnh Thiên Băng chính là người ngạc nhiên hơn ai hết
"Đây là bộ mặt thật của chồng mình sao ?? Quá đẹp trai, quá soái rồi !!!" - Gò má Lãnh Thiên Băng đỏ ửng, đôi mắt ươn ướt dán chặt vào Huy Vũ. Cô hoàn toàn không để ý đến lời cầu khẩn từ hai ả tiện nhân kia, lúc này cô chỉ muốn lao vào ngực chồng mình làm nũng
"Chị Băn..Băng à, e..em cầu xin chị. Làm ơn ngăn chồng chị lại đi mà" - Giọng nói yếu ớt của Lãnh Thiên Tâm vang lên khiến cô thanh tỉnh trở lại
Lãnh Thiên Băng dù rất không ưa tiểu tiện nhân này nhưng nó vốn bị bệnh tim bẩm sinh, từ nhỏ đã được cả nhà chiều chuộng. Nếu bây giờ nó có mệnh hệ gì thì thực sự khó nói chuyện được với bố mẹ
"Chồng yêu à, mặc kệ hắn. Chúng ta đi thôi" - Lãnh Thiên Băng lòng hứng tình đến cực độ. Cô lao nhanh đến ôm chầm lấy Huy Vũ, hai quả đồi bạo mãn ép chặt vào tấm lưng rắn chắc, cắn nhẹ vành tai anh nũng nịu thì thầm
Tôi quay mặt lại nhìn vào đôi mắt ươn ướt đầy mị hoặc của Lãnh Thiên Băng, khẽ gật đầu sau đó gằn giọng với Diệp Thần:
"Liệu hồn tránh xa cô ấy ra, đừng tự đề cao bản thân mình quá"
Nói xong tôi ném tên cẩu tạp chủng này vào góc phòng, phủi phủi tay. Xoay người lại choàng tay ôm eo Lãnh Thiên Băng cùng rời đi với cô ấy
"Diệp Thần / Thần ca anh có sao không ??" - Lý Gia Hà và Lãnh Thiên Tâm vội vã lao tới đỡ Diệp Thần
"Súc sinh phế vật đó mạnh như vậy từ bao giờ, khốn kiếp" - Diệp Thần gắng gượng đứng lên, tay xoa xoa đầu. Bất quá hắn lại nở nụ cười lạnh:
"Ả nhũn não đó vì muốn làm ta khó chịu mà cũng chịu khó đầu tư thật. Ban nãy ả không có rời đi ngay mà đứng im xem kịch, sau đó lại ra mặt nói giúp ta một phen, diễn cũng thật là giỏi"
Hắn vẫn tự cho là mình đúng, nghĩ rằng Lãnh Thiên Băng đang ghen với hắn ân ái cùng Lý Gia Hà và Lãnh Thiên Tâm, cô đây là muốn độc chiếm hắn cho riêng bản thân mình nên mới làm ra những hành động như vậy
Hai ả tiện nhân bĩu môi, dĩ nhiên cũng 10 phần đồng ý với những phân tích của Diệp Thần
“Hừ, cứ mặc kệ ả ta chơi trò khẩu thị tâm phi. Thần ca, đợi bọn em sửa soạn một lát rồi chúng ta cùng đi hẹn hò nhé ?? Bụng em đói meo rồi. Chị Gia Hà cũng đi cùng bọn em chứ ??" - Lãnh Thiên Tâm kéo tay Diệp Thần, quay qua hỏi
"Được sao ??" - Lý Gia Hà luôn rất có hảo cảm với Diệp Thần nhưng lòng hắn đã có Lãnh Thiên Tâm, ả chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có cơ hội thế này, phải tận dụng thật tốt. Trong lòng 10 phần chờ mong về một tương lai tốt đẹp
Diệp Thần mỉm cười gật đầu, đôi mắt nhìn hai thân ảnh trước mặt đầy tình cảm:
"Chúng ta còn xa lạ gì với nhau nữa chứ, hiện tại thân càng thêm thân. Nào, hai em mặc quần áo vào rồi cùng đi ăn thôi”
Bất quá sự nhục nhã vừa rồi dĩ nhiên Diệp Thần hắn đâu thể chỉ ậm ừ cho qua được, hắn nhất định phải dạy cho tên phế vật kia một bài học lấy lại cả vốn lẫn lãi. Nghĩ đến đó, Diệp Thần rút điện thoại ra nhấp vào danh bạ
...
"Mặt anh dính gì sao ??" - Tôi đang tập trung lái xe thì phát hiện Lãnh Thiên Băng đang nhìn tôi chằm chằm
"Chồng yêu của em, sao ban nãy anh lại có thể bá khí đến như vậy hả ?? Muốn mê chết em sao ?? Khanh khách" - Lãnh Thiên Băng cười khúc khích cất giọng nũng nịu, hai bàn tay hư hỏng liên tục sờ soạng bóp đùi và ngực Huy Vũ
Tôi lập tức nổi da gà, tim đập thình thịch, nhục bổng lại kêu gào phản kháng rồi
| Trời ơi, đây còn là nữ tổng tài bá đạo thật sao ?? Mình đang mơ à ?? Ánh mắt đó và điệu cười đó nữa thật đang muốn giết người đây mà |
Lãnh Thiên Băng vừa sờ soạng Huy Vũ, vừa cố nín cười trước tiếng lòng đáng yêu của chồng mình. Liên tưởng đến vẻ ngoài soái khí ban nãy với bộ dạng đáng yêu bây giờ của Huy Vũ, hiện tại cô thực sự muốn đè ngửa chồng mình ra ngay tại chỗ rồi dày vò cho thỏa thích nhưng vẫn phải cố gắng nín nhịn:
"Sớm muộn gì em cũng sẽ lột sạch rồi đánh chén anh đến xương cũng không còn"
Hai vợ chồng cùng nhau trò chuyện vui đến quên trời quên đất, rất nhanh đã về đến tòa nhà Thời Đại
Tôi lái xe xuống hầm và đậu xe ngay ngắn vào chỗ trống. Gỡ dây an toàn cho cả hai xong mở cửa bước xuống:
"E hèm"
Tôi quay mặt lại và bắt gặp Lãnh Thiên Băng vẫn đang ngồi tại chỗ, ngón tay tinh xảo đang chỉ vào ghế tài xế. Môi cô ấy hơi nhếch lên, đôi mắt đẹp đang nhìn chằm chằm vào tôi đầy khiêu khích
Tôi hiểu ý, đóng cửa xe ngồi ngay ngắn vào chỗ, hạ thấp ghế xuống một chút. Hai mắt nhắm lại chờ đợi
Ngay lập tức, Lãnh Thiên Băng nhảy hẳn vào lòng tôi, dùng hai tay banh miệng tôi ra rồi áp môi cô ấy vào đầy thô bạo. Đôi tay trắng như phấn sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền ghì chặt vào đầu tôi bấu mạnh
"Chụt.t.slurp..chụttt..ực.ực.c" - Âm thanh "cháo lưỡi" của chúng tôi càng lúc càng lớn
Tôi khẽ mở mắt ra và dĩ nhiên bắt gặp được đôi mắt đói khát của một con mãnh thú đang trừng thẳng vào mắt tôi cùng những tiếng thở gấp gáp. Miệng Lãnh Thiên Băng đang điên cuồng bú mút tận hưởng "bữa ăn", nước dãi tuôn ra như suối liên tục chảy vào miệng tôi
Không biết đã qua bao nhiêu phút nhưng cô ấy vẫn chưa thỏa mãn, tôi cũng đã "uống" rất nhiều nước dãi của cô ấy rồi. Tôi đưa tay khẽ vỗ nhẹ vào lưng Lãnh Thiên Băng để nhắc nhở nhưng cô ấy lại càng bấu vào đầu tôi chặt hơn
“HỪ ???" - Lãnh Thiên Băng lập tức trừng mắt nhìn tôi vô cùng dữ tợn, cắn vào lưỡi tôi 1 cái. Tôi chỉ đành buông lỏng cả cơ thể, ngồi im ôm cô ấy vào lòng, tận hưởng ngọc thể lồi lỏm mềm mại và ấm áp đang áp chặt vào mình. Đầu lưỡi tiếp tục phối hợp cuồng nhiệt với Lãnh Thiên Băng
"Chụt...slurr..ppp.chụt..chụtttt"
...
"Em không cần anh đợi em tan làm sao ??" - Tôi lên tiếng hỏi Lãnh Thiên Băng, cô ấy vẫn đang được tôi ôm chặt ngồi trên người mình. Hai quả đồi khủng bố đang ép mạnh vào ngực khiến tôi có chút khó thở
"Vâng, em còn một số sự vụ phải giải quyết. Tối nay em sẽ về sớm với anh" - Lãnh Thiên Băng trả lời trong khi đang liếm láp mặt Huy Vũ. Chiếc lưỡi tinh xảo ướt đẫm nước dãi liên tục trườn tới lui khắp mặt chồng cô như một con rắn. Cặp mông siêu hoàn hảo cựa quậy qua lại ma sát với thanh "hung khí" cứng cáp bên dưới
"Được rồi, vậy anh sẽ về trước đợi em" - Tôi đưa tay lên vuốt gò má cô ấy và trả lời. Ngậm chiếc lưỡi đang liếm láp mặt tôi mút vài cái
"Ừm ngoan lắm, thưởng cho anh nè. Aaaa" - Lãnh Thiên Băng vừa nói vừa bảo tôi há miệng ra
Tôi ngoan ngoãn làm theo, cổ họng Lãnh Thiên Băng chuyển động như đang khạc cái gì đó lên. Sau đó cô ấy chu môi và nhổ ra một lượng cực lớn nước dãi, chúng đặc đến nỗi kéo thành một sợi dài chảy vào miệng tôi
Lãnh Thiên Băng nhìn chăm chú vào khoang miệng Huy Vũ, nơi đang chứa đầy nước dãi của mình thật lâu, cô móc điện thoại ra chụp liên tục. Một lúc sau Lãnh Thiên Băng mới cho phép chồng nuốt xuống từng chút một, sau đó há miệng ra cho cô kiểm tra. Dĩ nhiên toàn bộ quá trình phát thưởng này cô đã dùng điện thoại quay lại tất cả
"Khanh khách ...muar..muar..muar.." - Lãnh Thiên Băng cười thích thú hôn liên tục lên khuôn mặt ướt đẫm của Huy Vũ
Kể từ sau khi được thưởng thức "cháo lưỡi" lần đầu tiên cùng chồng, Lãnh Thiên Băng đã thức tỉnh một sở thích vô cùng dị dạng và biến thái. Đó là cô bị nghiện nhìn Huy Vũ uống nước dãi của mình, cứ mỗi lần nhìn thấy cảnh đó là cơn cuồng dâm của cô lại càng trở nên khó kiểm soát
Lãnh Thiên Băng lúc này mới tạm hài lòng, lưu luyến tách ra khỏi lòng Huy Vũ và bước vào thang máy cá nhân
"Ting: Hoàn thành nhiệm vụ "Bồi tiếp Lãnh Thiên Băng", chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ. Phần thưởng đã được phát vào kho trữ vật"
"Ting: Đã hoàn tất đăng ký phương tiện của chủ nhân vào danh sách vật phẩm vĩnh viễn của hệ thống" - Âm thanh thông báo của Vượng Tài vang lên
Tôi vừa lau mặt bằng khăn giấy vừa click vào kiểm tra
- Mercedes AMG G63: Phương tiện đi lại của chủ nhân. Đã thêm vào các chức năng cơ bản, sau này ngài có thể dùng SC để nâng cấp chúng. Các chức năng đã thêm vào:
+ Phòng thủ: Cấp 1
+ Kính chống tăng: Cấp 1
+ Mức tiêu hao nhiên liệu: Cấp 1
+ Tốc độ: Cấp 1
+ Thời gian tăng tốc: Cấp 1
+ Vũ Khí 1: Súng Máy (Khóa)
+ Vũ Khí 2: Tên lửa Stinger (Khóa)
+ Tính năng đặc biệt 1: ??? (Khóa)
+ Tính năng đặc biệt 2: ??? (Khoá)
Giá tiền nâng cấp các chức năng cũng không quá cao nhưng bây giờ vẫn chưa cần thiết. Tắt bảng hệ thống, tôi liền đạp ga lái xe ra khỏi toà nhà Thời Đại, thẳng tiến đến địa chỉ của chú Bạch ở kiếp này
...
Quãng đường cũng không quá xa, khoảng gần 20 phút sau tôi đã đến nơi. Đó là một cửa hàng vải dệt
Tôi bước vào nhìn ngó xung quanh và nhìn thấy một bác trung nhiên đang ngồi trên bàn máy may
- Tên: Phạm Minh Bạch
- Tuổi: 58
- Tình trạng sức khỏe: Bình thường
"Xin chào, cậu cần tìm gì" - Chú Bạch lên tiếng hỏi tôi. Đúng vậy, kiếp này chú ấy vẫn chưa từng gặp tôi mà
Tôi quan sát kĩ khuôn mặt của chú ấy, tuy đã lớn tuổi nhưng tinh thần vẫn lạc quan khác hẳn với vẻ khắc khổ mà tôi biết
"Chào chú, cháu là bạn của Thanh Ngọc, chúng cháu gặp nhau ở tòa nhà Thời Đại. Hôm nay cháu đi công việc sẵn tiện đường ghé qua" - Tôi mỉm cười trả lời, hai tay đưa cho chú ấy một túi bánh
"À thì ra là bạn của cái Ngọc nhà tôi à, mời cậu ngồi. Đợi một lát tôi đi pha trà" - Chú Bạch cười nhận lấy túi bánh từ tay tôi sau đó quay vào nhà sau
"Ting: Nhiệm vụ chính 2/?? đã được kích hoạt: Giúp Phạm Minh Bạch giải quyết chuyện phiền phức. Phần thưởng: 100 ngàn USD, 1 lần triệu hoán thiên phú, 1 lần sử dụng Thời Gian Gia Tốc. Thất bại: Vật phẩm Mercedes AMG G63 sẽ bị hệ thống thu hồi" - Âm thanh thông báo của Vượng Tài đột nhiên vang lên
"Chuyện phiền phức á ?? Đợi chú Bạch trở ra rồi hỏi dò thử xem vậy. Để xem thứ không có mắt nào dám làm phiền gia đình chú ấy" - Tôi thầm nghĩ
…
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Tks các đh rất nhiều ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.