Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội
Chương 34: Đến Tiệc Mừng Thọ
Ludens Vu
14/11/2024
"Ư..ưm ??" - Tôi chầm chậm mở ra đôi mắt mệt mỏi. Cả người vẫn còn đau nhức
"Anh yêu dậy rồi à ??" - Lãnh Thiên Băng dịu dàng lên tiếng khi thấy chồng đã thức dậy
Đầu óc tôi hơi choáng váng
Mất một lúc sau, tôi mới nhận ra mình đang nằm đè lên ngọc thể mềm mại của Thiên Băng. Cô ấy vẫn đang siết chặt lấy cơ thể tôi vào lòng như một con rắn
"Em yêu, mấy giờ rồi ??"
"Gần hai giờ chiều rồi. Anh còn muốn ngủ tiếp không ??"
"Đã trễ vậy rồi sao ??" - Tôi hơi giật mình
Lãnh Thiên Băng cắn vào môi chồng một cái, nở nụ cười thỏa mãn:
"Thấy ghét, ai bảo hôm qua hùng hục cả đêm đến tận sáng luôn. Chẳng biết thương hoa tiếc ngọc em gì hết"
Chứng kiến nụ cười của cô ấy, tôi lập tức cúi xuống hôn mạnh lên đôi môi anh đào kia
"Chụt..chụt..chụt !!" - Lãnh Thiên Băng điên cuồng phối hợp với Huy Vũ. Hai cơ thể trần truồng lại quấn quít lấy nhau
Hơn 10 phút sau, nụ hôn phóng đãng mới kết thúc trong ánh mắt lưu luyến của cả hai
"Chúng ta đi tắm rồi ăn lót dạ thôi. Tối nay còn có bữa tiệc mừng thọ ở Hàn gia" - Lãnh Thiên Băng cất giọng nũng nịu. Tay chân đang siết chặt chồng cũng thả lỏng ra
"Ừm, nghe lời vợ anh" - Tôi cười cười
Tôi ngồi dậy khỏi ngọc thể của Thiên Băng, vươn vai hết cỡ. Cảm giác cơ thể tuy có chút ê ẩm nhưng tinh thần phi thường khoan khoái sau một đêm cuồng hoan
Lãnh Thiên Băng vẫn còn nằm ì trên giường. Đôi mắt chớp chớp với Huy Vũ ra hiệu
Dĩ nhiên tôi biết cô ấy muốn gì, lập tức nhẹ nhàng bế cô ấy lên như một nàng công chúa. Cùng bước vào nhà tắm
...
30 phút sau, nhà ăn
"Anh yêu, anh nghĩ em nên chọn thứ nào để tặng cho Hàn gia chủ đây ??" - Lãnh Thiên Băng vừa hỏi vừa đút một khối thịt viên cho Huy Vũ
Trên màn hình của một cái máy tính bảng, hiển thị các món đồ mà Lãnh gia đã chuẩn bị sẵn để làm quà
Môt cái bình ngọc phỉ thúy rất to, một cây bonsai được cắt tỉa cực kỳ tỉ mỉ, một bức tranh sơn dầu, một hũ rượu Mao Đài nhìn rất ngưu bức, ...
Tôi liếc nhìn tổng thể một lượt, toàn là những thứ có giá trị kinh người
"Em yên tâm, anh đã chuẩn bị sẵn rồi. Đây sẽ là món quà đại diện cho Lãnh gia" - Tôi cười nhẹ, ra vẻ thần thần bí bí
"Hứ !! Lại còn định giấu em. Thôi được, chúng ta cứ quyết định dùng quà của anh" - Lãnh Thiên Băng phồng má giận dỗi
"Cạch"
Đúng lúc này có một nữ vệ sĩ bước vào. Cô ta cúi gập người kính cẩn chào hỏi, đưa một tập hồ sơ dày cộp cho Thiên Băng. Sau đó lập tức rời khỏi phòng ăn
Lãnh Thiên Băng cầm tập hồ sơ dày cộp đó bằng hai tay, cất giọng dịu dàng:
"Đây là 60% cổ phần của 3 khu trung tâm thương mại, 60% của 3 khách sạn 5 sao thuộc sở hữu Lãnh gia, 15% của tập đoàn Thời Đại trích ra từ phần của em. Bảy căn biệt thự tính luôn cả căn này và 10 căn hộ penthouse. Em tặng anh"
Tôi tròn mắt nhìn vào tập hồ sơ trên tay cô ấy
"Em à, anh không dám nhận đâu" - Tôi lập tức lắc đầu
"Là do quá ít sao ?? Được rồi, anh đợi em một lát" - Lãnh Thiên Băng nháy mắt một cái với Huy Vũ, cầm điện thoại lên
"Không không !! Ý anh không phải như vậy !!"
"Ý anh là dù sao ba mẹ em cũng không thích anh. Anh nhận lấy số tài sản lớn thế này thực sự có chút bất tiện" - Tôi vội vàng giải thích
"Hừ !! Đây là quà của chính em tặng cho anh. Không liên quan gì đến họ" - Lãnh Thiên Băng lạnh giọng, trong lòng cô phụ họa:
"Bây nhiêu đây còn chưa bằng một góc nhỏ so với những gì anh đã làm cho gia đình em đâu. Còn về phần tình cảm mà anh dành cho em, cả đời này em cũng không thể trả nỗi"
Nhìn thái độ quyết tuyệt của Thiên Băng, tôi vô cùng cảm động. Nhưng bất quá tôi thực sự không thể nhận chúng được
"Em yêu, nghe lời anh, anh sẽ tự chứng minh với ba mẹ của em. Phần quà này của em, xin em giữ hộ cho anh, được không ??" - Tôi nhẹ nhàng xoa gò má của cô ấy
Khóe mắt Lãnh Thiên Băng hơi ướt, cô ngoan ngoãn gật đầu trước lời nói chân thành của chồng
"Nào, chúng ta tiếp tục dùng bữa thôi" - Tôi ôm Thiên Băng vào lòng, đút thức ăn cho cô ấy
"Sao lại dùng muỗng hả ??" - Lãnh Thiên Băng trừng mắt
"Xin lỗi em yêu. Của em đâyyyy" - Tôi cười xòa, sau đó ngậm một miếng khoai tây mớm cho cô ấy
"Hừm" - Lãnh Thiên Băng nũng nịu hừ một tiếng há miệng nhận lấy
Bữa ăn nhẹ tiếp tục trong những tiếng cười nói vui vẻ và hạnh phúc
...
"Reng...reng...reng" - Trong phòng ngủ. Tôi đang massage cho Thiên Băng thì điện thoại đổ chuông
Là Tuyết Ly gọi đến
"Alo, Tuyết ly. Anh nghe đây ??" - Tôi mở loa ngoài. Hai tay tiếp tục công việc trên cổ ngọc thể trần truồng không một mảnh vải che thân bên dưới
"Alo anh rể. Chào anh ạ" - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Tuyết Ly
"Ừm chào em"
"Tuyết Ly đấy à ?? Lâu quá chị em mình chưa gặp nhỉ ??" - Lãnh Thiên Băng đang nằm sấp, khoan khoái tận hưởng cũng lên tiếng chào hỏi
"A chị Băng cũng ở đó ạ ?? Vâng, cũng đã mấy tháng rồi"
"Tuyết Ly, em gọi anh có việc gì sao ??" - Tôi vừa hỏi vừa mơn trớn cặp mông sung mãn của Thiên Băng
"Anh rể, tối nay em có thể đến tiệc chúc thọ của Hàn gia cùng anh chị được không ạ ??"
"Ứm !! Em không đi cùng mẹ được àaa ??" - Lãnh Thiên Băng có chút thắc mắc
"Hôm nay là đến hẹn mẹ phải đi kiểm tra sức khỏe nên không đi cùng em được ạ" - Lãnh Tuyết Ly có chút khó xử
"Được rồi, vậy lát nữa anh chị sẽ ghé qua trang viên để đón em cùng đi"
"Vâng !!" - Lãnh Tuyết Ly vô cùng phấn khích
Mặc dù có chị Băng cùng đi nữa nhưng đối với cô, đây cũng giống như là một cuộc hẹn hò với anh rể vậy
"Vậy anh cúp máy đây. Hẹn lát nữa gặp nhé" - Tôi mỉm cười trả lời em ấy. Hai ngón tay cái khều móc hai huyệt động chật chội ngày càng thô bạo hơn
"Ưm..ưm ..lá.lát..nữa chị e..em mình gặp .." - Lãnh Thiên Băng cố gắng kiềm nén những tiếng rên rỉ
"Vâng, vậy em cũng đi chuẩn bị đây ạ"
...
Trong phòng Lãnh Tuyết Ly hiện giờ vô cùng bừa bộn, váy áo ngổn ngang
Cô bé đang rất đắn đo, không biết mình nên mặc bộ nào
Những chiếc váy này đều đến từ những thương hiệu xa xỉ có giá thành đắt đỏ. Chỉ là tất cả chúng đều có màu đỏ mận
Đoạn video của anh rể đã khiến Lãnh Tuyết Ly mất ngủ mấy ngày nay, cô đã liên tục xem đi xem lại hàng trăm lần
Thế nên trong bữa tiệc lần này, cô bé không hề do dự. Chọn màu đỏ mận làm màu chủ đạo
"Cốc...cốc...cốc !!" - Đúng lúc này có tiếng gõ cửa vang lên
"Tuyết Ly tiểu thư. Phu nhân bảo chúng tôi đến giúp cô thay y phục ạ"
"Mời vào"
"Cạch" - Cánh cửa mở ra, vài nữ hầu bước vào. Trên tay họ cầm các món đồ trang sức màu đỏ
Dĩ nhiên, Tô Ngọc Dung đã biết con gái mình chọn màu gì để chưng diện trong bữa tiệc tối nay. Chỉ là bà không rõ lý do mà thôi
"Tiểu thư, cô đã quyết định chọn bộ váy nào chưa ạ ??"
"Tôi vẫn chưa quyết định được. Phiền mọi người giúp tôi thử từng bộ một"
Các nữ hầu lập tức cung kính nhận lệnh
...
Ở tại biệt thự lúc này
Tinh thần của Lãnh Thiên Băng đang vô cùng sảng khoái. Những cơn nhức mỏi cũng đã tiêu tan sạch sẽ
"Anh đi thay đồ đây. À mà em định mặc màu gì ??" - Tôi hỏi Thiên Băng trong khi cầm trên tay bộ suit màu kem
"Em đã chuẩn bị sẵn cho anh rồi. Mang vào đi" - Lãnh Thiên Băng cười nói, vỗ tay một cái
"Cạch" - Các nữ hầu đẩy cửa bước vào. Trên tay họ mang theo một bộ suit và một bộ váy nhìn khá kỳ lạ
Cả hai đều có màu đỏ mận
"Em à, sao lại chọn màu này vậy ??" - Tôi nghiêng đầu thắc mắc
Lãnh Thiên Băng cười khúc khích, hài hước trả lời:
"Ngài Vương Tử Dao Đen. Sao lại hỏi câu khó hiểu vậy ??"
"Phốc !!" - Các nữ hầu cũng che miệng cười. Dĩ nhiên họ đều đã xem được đoạn video đó
Tôi thực sự cạn lời. Đây là nỗi khổ của người nổi tiếng sao ??
"Tiểu thư, chúng tôi xin phép" - Các nữ hầu sau một thoáng vô lễ, kính cẩn lên tiếng
Họ cầm bộ váy bước tới, giúp Lãnh Thiên Băng thay đồ và làm tóc
"Em yêu, lát nữa chúng ta gặp nhau ở phòng khách nhé" - Tôi định cầm theo bộ suit của mình về phòng để thay
Nhưng nữ hầu đang cầm nó không chịu đưa cho tôi
"Anh định đi đâu vậy ??"
"Ừm thì anh định đi thay quần áo ??"
"Phòng của anh ở đây cơ mà ?? Định về phòng chứa quần áo sao ??" - Lãnh Thiên Băng cười tủm tỉm
Trời đất ?? Phòng cũ của tôi đã thành phòng chứa quần áo rồi á. Nhanh vậy sao ??
Trong lúc tôi còn đang suy nghĩ bâng quơ, các nữ hầu còn lại đã tiến tới chải tóc và giúp tôi thay quần áo
...
Nửa tiếng sau
"Trông em thế nào ??"
Lãnh Thiên Băng đang mặc một bộ váy sườn xám cách điệu dài chấm gót, hai bên được chẻ khá sâu. Bên trên bộ váy có thêu họa tiết hoa lá cầu kì bằng chỉ vàng thật
Mái tóc đen nhánh óng mượt cũng không còn để xõa nữa. Mà được búi lên cao gọn gàng, cài bằng một cây trâm phượng hoàng tinh xảo có đính vài viên ruby
"Em yêu, em đẹp quá !!" - Tôi cầm điện thoại chụp liên tục
"Anh thích bộ suit em chuẩn bị cho anh không ??" - Lãnh Thiên Băng cười tươi. Tạo dáng cho Huy Vũ chụp hình
Tôi đưa tay sờ bộ suit mình đang mặc trên người
Chất vải mát lạnh, thiết kế nhìn qua thì đơn giản nhưng những đường may và đồ trang trí lại rất tỉ mỉ. Bộ suit màu đỏ mận tôi mua thực sự không có cửa để so với nó
"Đi nào. Chúng ta còn phải đi rước Tuyết Ly nữa" - Tôi rất hài lòng với bộ suit này, gật đầu ưng ý với Thiên Băng
Lãnh Thiên Băng khoác tay chồng, cùng bước ra xe
...
Phần thưởng từ nhiệm vụ hàng ngày hôm qua là một bàn cờ vây mà từ xa xỉ cũng khó mà hình dung được. Dùng để làm quà chúc thọ cho một con nghiện cờ vây thì quả là hết bài
"Rốt cuộc người ta đã dùng bao nhiêu Bạch Kỳ Nam cho cái bàn cờ này ??" - Ngay cả Lãnh Thiên Băng cũng phải tròn mắt kinh ngạc khi nhìn thấy nó
Không chỉ là một bàn cờ bằng gỗ quý thông thường. Bốn góc của nó đều được điêu khắc họa tiết sư tử, tổng thể bàn cờ này bao gồm cả chân bàn nặng khoảng hơn 15-16kg
Bạch Kỳ Nam cực kỳ quý hiếm, không phải cứ có nhiều tiền là mua được. Đã thế còn khắc gọt như thế này nữa, đúng là đồ biết chơi
Đó là chưa kể đến tất cả 360 quân cờ đều được chế tác từ ngà voi
"Được rồi, cẩn thận một chút" - Tôi ra hiệu cho các vệ sĩ khuân bàn cờ xa xỉ này lên một chiếc xe van đi theo sau
Dĩ nhiên đâu thể để vợ chồng chúng tôi đích thân "khuân" thứ này được
...
Trên xe, Lãnh Thiên Băng giải thích sơ lược cho tôi thông tin về các gia tộc hào môn khác
"Chúng ta sắp tới rồi" - Tôi trầm giọng lên tiếng
Trước cổng trang viên Lãnh gia, tôi nhìn thấy thân ảnh nhỏ nhắn của Tuyết Ly đang ngồi đợi. Ủa mà khoan ?? Tại sao em ấy cũng chơi màu đỏ mận thế kia
Lãnh Tuyết Ly nhìn thấy chiếc G63 quen thuộc đang lái tới. Cô bé lập tức đứng lên vẫy tay
"Anh rể !!"
"Tuyết Ly, em lên xe đi" - Tôi bước xuống mở cửa xe cho em ấy
"Vâng ạ. A chào chị Băng" - Lãnh Tuyết Ly chào hỏi chị mình khi vừa lên xe. Lãnh Thiên Băng đã xuống ngồi ở ghế sau cùng em mình
Lãnh Thiên Băng cũng mỉm cười hài hước khi nhìn thấy bộ váy công chúa và những món trang sức dễ thương cũng màu đỏ mận của Lãnh Tuyết Ly:
"Coi bộ chàng Vương Tử Dao Đen của em có rất nhiều fan nha"
"Hihi" - Lãnh Tuyết Ly che miệng cười khẽ
"Thế này chẳng phải cũng rất vui sao ?? Nhìn chúng ta cứ như ba anh em siêu nhân mận vậy" - Tôi cũng cười ha hả
"Anh rể à, sao anh có thể lợi hại được như vậy ??" - Lãnh Tuyết Ly chồm lên ghế trước hỏi. Lãnh Thiên Băng ngồi ở bên cạnh cô bé cũng rất hiếu kỳ
"Bí mật là thứ tạo nên sự hấp dẫn của một người đàn ông" - Tôi trầm giọng ra vẻ cao nhân thần bí
"Xí !!"
"Hừ !!" - Cả hai chị em ngồi ở ghế sau đồng loạt làm mặt quỷ
Ba người tán dóc đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Rất nhanh đã tới địa điểm tổ chức lễ mừng thọ của Hàn gia chủ
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Tks các đh rất nhiều ~
"Anh yêu dậy rồi à ??" - Lãnh Thiên Băng dịu dàng lên tiếng khi thấy chồng đã thức dậy
Đầu óc tôi hơi choáng váng
Mất một lúc sau, tôi mới nhận ra mình đang nằm đè lên ngọc thể mềm mại của Thiên Băng. Cô ấy vẫn đang siết chặt lấy cơ thể tôi vào lòng như một con rắn
"Em yêu, mấy giờ rồi ??"
"Gần hai giờ chiều rồi. Anh còn muốn ngủ tiếp không ??"
"Đã trễ vậy rồi sao ??" - Tôi hơi giật mình
Lãnh Thiên Băng cắn vào môi chồng một cái, nở nụ cười thỏa mãn:
"Thấy ghét, ai bảo hôm qua hùng hục cả đêm đến tận sáng luôn. Chẳng biết thương hoa tiếc ngọc em gì hết"
Chứng kiến nụ cười của cô ấy, tôi lập tức cúi xuống hôn mạnh lên đôi môi anh đào kia
"Chụt..chụt..chụt !!" - Lãnh Thiên Băng điên cuồng phối hợp với Huy Vũ. Hai cơ thể trần truồng lại quấn quít lấy nhau
Hơn 10 phút sau, nụ hôn phóng đãng mới kết thúc trong ánh mắt lưu luyến của cả hai
"Chúng ta đi tắm rồi ăn lót dạ thôi. Tối nay còn có bữa tiệc mừng thọ ở Hàn gia" - Lãnh Thiên Băng cất giọng nũng nịu. Tay chân đang siết chặt chồng cũng thả lỏng ra
"Ừm, nghe lời vợ anh" - Tôi cười cười
Tôi ngồi dậy khỏi ngọc thể của Thiên Băng, vươn vai hết cỡ. Cảm giác cơ thể tuy có chút ê ẩm nhưng tinh thần phi thường khoan khoái sau một đêm cuồng hoan
Lãnh Thiên Băng vẫn còn nằm ì trên giường. Đôi mắt chớp chớp với Huy Vũ ra hiệu
Dĩ nhiên tôi biết cô ấy muốn gì, lập tức nhẹ nhàng bế cô ấy lên như một nàng công chúa. Cùng bước vào nhà tắm
...
30 phút sau, nhà ăn
"Anh yêu, anh nghĩ em nên chọn thứ nào để tặng cho Hàn gia chủ đây ??" - Lãnh Thiên Băng vừa hỏi vừa đút một khối thịt viên cho Huy Vũ
Trên màn hình của một cái máy tính bảng, hiển thị các món đồ mà Lãnh gia đã chuẩn bị sẵn để làm quà
Môt cái bình ngọc phỉ thúy rất to, một cây bonsai được cắt tỉa cực kỳ tỉ mỉ, một bức tranh sơn dầu, một hũ rượu Mao Đài nhìn rất ngưu bức, ...
Tôi liếc nhìn tổng thể một lượt, toàn là những thứ có giá trị kinh người
"Em yên tâm, anh đã chuẩn bị sẵn rồi. Đây sẽ là món quà đại diện cho Lãnh gia" - Tôi cười nhẹ, ra vẻ thần thần bí bí
"Hứ !! Lại còn định giấu em. Thôi được, chúng ta cứ quyết định dùng quà của anh" - Lãnh Thiên Băng phồng má giận dỗi
"Cạch"
Đúng lúc này có một nữ vệ sĩ bước vào. Cô ta cúi gập người kính cẩn chào hỏi, đưa một tập hồ sơ dày cộp cho Thiên Băng. Sau đó lập tức rời khỏi phòng ăn
Lãnh Thiên Băng cầm tập hồ sơ dày cộp đó bằng hai tay, cất giọng dịu dàng:
"Đây là 60% cổ phần của 3 khu trung tâm thương mại, 60% của 3 khách sạn 5 sao thuộc sở hữu Lãnh gia, 15% của tập đoàn Thời Đại trích ra từ phần của em. Bảy căn biệt thự tính luôn cả căn này và 10 căn hộ penthouse. Em tặng anh"
Tôi tròn mắt nhìn vào tập hồ sơ trên tay cô ấy
"Em à, anh không dám nhận đâu" - Tôi lập tức lắc đầu
"Là do quá ít sao ?? Được rồi, anh đợi em một lát" - Lãnh Thiên Băng nháy mắt một cái với Huy Vũ, cầm điện thoại lên
"Không không !! Ý anh không phải như vậy !!"
"Ý anh là dù sao ba mẹ em cũng không thích anh. Anh nhận lấy số tài sản lớn thế này thực sự có chút bất tiện" - Tôi vội vàng giải thích
"Hừ !! Đây là quà của chính em tặng cho anh. Không liên quan gì đến họ" - Lãnh Thiên Băng lạnh giọng, trong lòng cô phụ họa:
"Bây nhiêu đây còn chưa bằng một góc nhỏ so với những gì anh đã làm cho gia đình em đâu. Còn về phần tình cảm mà anh dành cho em, cả đời này em cũng không thể trả nỗi"
Nhìn thái độ quyết tuyệt của Thiên Băng, tôi vô cùng cảm động. Nhưng bất quá tôi thực sự không thể nhận chúng được
"Em yêu, nghe lời anh, anh sẽ tự chứng minh với ba mẹ của em. Phần quà này của em, xin em giữ hộ cho anh, được không ??" - Tôi nhẹ nhàng xoa gò má của cô ấy
Khóe mắt Lãnh Thiên Băng hơi ướt, cô ngoan ngoãn gật đầu trước lời nói chân thành của chồng
"Nào, chúng ta tiếp tục dùng bữa thôi" - Tôi ôm Thiên Băng vào lòng, đút thức ăn cho cô ấy
"Sao lại dùng muỗng hả ??" - Lãnh Thiên Băng trừng mắt
"Xin lỗi em yêu. Của em đâyyyy" - Tôi cười xòa, sau đó ngậm một miếng khoai tây mớm cho cô ấy
"Hừm" - Lãnh Thiên Băng nũng nịu hừ một tiếng há miệng nhận lấy
Bữa ăn nhẹ tiếp tục trong những tiếng cười nói vui vẻ và hạnh phúc
...
"Reng...reng...reng" - Trong phòng ngủ. Tôi đang massage cho Thiên Băng thì điện thoại đổ chuông
Là Tuyết Ly gọi đến
"Alo, Tuyết ly. Anh nghe đây ??" - Tôi mở loa ngoài. Hai tay tiếp tục công việc trên cổ ngọc thể trần truồng không một mảnh vải che thân bên dưới
"Alo anh rể. Chào anh ạ" - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Tuyết Ly
"Ừm chào em"
"Tuyết Ly đấy à ?? Lâu quá chị em mình chưa gặp nhỉ ??" - Lãnh Thiên Băng đang nằm sấp, khoan khoái tận hưởng cũng lên tiếng chào hỏi
"A chị Băng cũng ở đó ạ ?? Vâng, cũng đã mấy tháng rồi"
"Tuyết Ly, em gọi anh có việc gì sao ??" - Tôi vừa hỏi vừa mơn trớn cặp mông sung mãn của Thiên Băng
"Anh rể, tối nay em có thể đến tiệc chúc thọ của Hàn gia cùng anh chị được không ạ ??"
"Ứm !! Em không đi cùng mẹ được àaa ??" - Lãnh Thiên Băng có chút thắc mắc
"Hôm nay là đến hẹn mẹ phải đi kiểm tra sức khỏe nên không đi cùng em được ạ" - Lãnh Tuyết Ly có chút khó xử
"Được rồi, vậy lát nữa anh chị sẽ ghé qua trang viên để đón em cùng đi"
"Vâng !!" - Lãnh Tuyết Ly vô cùng phấn khích
Mặc dù có chị Băng cùng đi nữa nhưng đối với cô, đây cũng giống như là một cuộc hẹn hò với anh rể vậy
"Vậy anh cúp máy đây. Hẹn lát nữa gặp nhé" - Tôi mỉm cười trả lời em ấy. Hai ngón tay cái khều móc hai huyệt động chật chội ngày càng thô bạo hơn
"Ưm..ưm ..lá.lát..nữa chị e..em mình gặp .." - Lãnh Thiên Băng cố gắng kiềm nén những tiếng rên rỉ
"Vâng, vậy em cũng đi chuẩn bị đây ạ"
...
Trong phòng Lãnh Tuyết Ly hiện giờ vô cùng bừa bộn, váy áo ngổn ngang
Cô bé đang rất đắn đo, không biết mình nên mặc bộ nào
Những chiếc váy này đều đến từ những thương hiệu xa xỉ có giá thành đắt đỏ. Chỉ là tất cả chúng đều có màu đỏ mận
Đoạn video của anh rể đã khiến Lãnh Tuyết Ly mất ngủ mấy ngày nay, cô đã liên tục xem đi xem lại hàng trăm lần
Thế nên trong bữa tiệc lần này, cô bé không hề do dự. Chọn màu đỏ mận làm màu chủ đạo
"Cốc...cốc...cốc !!" - Đúng lúc này có tiếng gõ cửa vang lên
"Tuyết Ly tiểu thư. Phu nhân bảo chúng tôi đến giúp cô thay y phục ạ"
"Mời vào"
"Cạch" - Cánh cửa mở ra, vài nữ hầu bước vào. Trên tay họ cầm các món đồ trang sức màu đỏ
Dĩ nhiên, Tô Ngọc Dung đã biết con gái mình chọn màu gì để chưng diện trong bữa tiệc tối nay. Chỉ là bà không rõ lý do mà thôi
"Tiểu thư, cô đã quyết định chọn bộ váy nào chưa ạ ??"
"Tôi vẫn chưa quyết định được. Phiền mọi người giúp tôi thử từng bộ một"
Các nữ hầu lập tức cung kính nhận lệnh
...
Ở tại biệt thự lúc này
Tinh thần của Lãnh Thiên Băng đang vô cùng sảng khoái. Những cơn nhức mỏi cũng đã tiêu tan sạch sẽ
"Anh đi thay đồ đây. À mà em định mặc màu gì ??" - Tôi hỏi Thiên Băng trong khi cầm trên tay bộ suit màu kem
"Em đã chuẩn bị sẵn cho anh rồi. Mang vào đi" - Lãnh Thiên Băng cười nói, vỗ tay một cái
"Cạch" - Các nữ hầu đẩy cửa bước vào. Trên tay họ mang theo một bộ suit và một bộ váy nhìn khá kỳ lạ
Cả hai đều có màu đỏ mận
"Em à, sao lại chọn màu này vậy ??" - Tôi nghiêng đầu thắc mắc
Lãnh Thiên Băng cười khúc khích, hài hước trả lời:
"Ngài Vương Tử Dao Đen. Sao lại hỏi câu khó hiểu vậy ??"
"Phốc !!" - Các nữ hầu cũng che miệng cười. Dĩ nhiên họ đều đã xem được đoạn video đó
Tôi thực sự cạn lời. Đây là nỗi khổ của người nổi tiếng sao ??
"Tiểu thư, chúng tôi xin phép" - Các nữ hầu sau một thoáng vô lễ, kính cẩn lên tiếng
Họ cầm bộ váy bước tới, giúp Lãnh Thiên Băng thay đồ và làm tóc
"Em yêu, lát nữa chúng ta gặp nhau ở phòng khách nhé" - Tôi định cầm theo bộ suit của mình về phòng để thay
Nhưng nữ hầu đang cầm nó không chịu đưa cho tôi
"Anh định đi đâu vậy ??"
"Ừm thì anh định đi thay quần áo ??"
"Phòng của anh ở đây cơ mà ?? Định về phòng chứa quần áo sao ??" - Lãnh Thiên Băng cười tủm tỉm
Trời đất ?? Phòng cũ của tôi đã thành phòng chứa quần áo rồi á. Nhanh vậy sao ??
Trong lúc tôi còn đang suy nghĩ bâng quơ, các nữ hầu còn lại đã tiến tới chải tóc và giúp tôi thay quần áo
...
Nửa tiếng sau
"Trông em thế nào ??"
Lãnh Thiên Băng đang mặc một bộ váy sườn xám cách điệu dài chấm gót, hai bên được chẻ khá sâu. Bên trên bộ váy có thêu họa tiết hoa lá cầu kì bằng chỉ vàng thật
Mái tóc đen nhánh óng mượt cũng không còn để xõa nữa. Mà được búi lên cao gọn gàng, cài bằng một cây trâm phượng hoàng tinh xảo có đính vài viên ruby
"Em yêu, em đẹp quá !!" - Tôi cầm điện thoại chụp liên tục
"Anh thích bộ suit em chuẩn bị cho anh không ??" - Lãnh Thiên Băng cười tươi. Tạo dáng cho Huy Vũ chụp hình
Tôi đưa tay sờ bộ suit mình đang mặc trên người
Chất vải mát lạnh, thiết kế nhìn qua thì đơn giản nhưng những đường may và đồ trang trí lại rất tỉ mỉ. Bộ suit màu đỏ mận tôi mua thực sự không có cửa để so với nó
"Đi nào. Chúng ta còn phải đi rước Tuyết Ly nữa" - Tôi rất hài lòng với bộ suit này, gật đầu ưng ý với Thiên Băng
Lãnh Thiên Băng khoác tay chồng, cùng bước ra xe
...
Phần thưởng từ nhiệm vụ hàng ngày hôm qua là một bàn cờ vây mà từ xa xỉ cũng khó mà hình dung được. Dùng để làm quà chúc thọ cho một con nghiện cờ vây thì quả là hết bài
"Rốt cuộc người ta đã dùng bao nhiêu Bạch Kỳ Nam cho cái bàn cờ này ??" - Ngay cả Lãnh Thiên Băng cũng phải tròn mắt kinh ngạc khi nhìn thấy nó
Không chỉ là một bàn cờ bằng gỗ quý thông thường. Bốn góc của nó đều được điêu khắc họa tiết sư tử, tổng thể bàn cờ này bao gồm cả chân bàn nặng khoảng hơn 15-16kg
Bạch Kỳ Nam cực kỳ quý hiếm, không phải cứ có nhiều tiền là mua được. Đã thế còn khắc gọt như thế này nữa, đúng là đồ biết chơi
Đó là chưa kể đến tất cả 360 quân cờ đều được chế tác từ ngà voi
"Được rồi, cẩn thận một chút" - Tôi ra hiệu cho các vệ sĩ khuân bàn cờ xa xỉ này lên một chiếc xe van đi theo sau
Dĩ nhiên đâu thể để vợ chồng chúng tôi đích thân "khuân" thứ này được
...
Trên xe, Lãnh Thiên Băng giải thích sơ lược cho tôi thông tin về các gia tộc hào môn khác
"Chúng ta sắp tới rồi" - Tôi trầm giọng lên tiếng
Trước cổng trang viên Lãnh gia, tôi nhìn thấy thân ảnh nhỏ nhắn của Tuyết Ly đang ngồi đợi. Ủa mà khoan ?? Tại sao em ấy cũng chơi màu đỏ mận thế kia
Lãnh Tuyết Ly nhìn thấy chiếc G63 quen thuộc đang lái tới. Cô bé lập tức đứng lên vẫy tay
"Anh rể !!"
"Tuyết Ly, em lên xe đi" - Tôi bước xuống mở cửa xe cho em ấy
"Vâng ạ. A chào chị Băng" - Lãnh Tuyết Ly chào hỏi chị mình khi vừa lên xe. Lãnh Thiên Băng đã xuống ngồi ở ghế sau cùng em mình
Lãnh Thiên Băng cũng mỉm cười hài hước khi nhìn thấy bộ váy công chúa và những món trang sức dễ thương cũng màu đỏ mận của Lãnh Tuyết Ly:
"Coi bộ chàng Vương Tử Dao Đen của em có rất nhiều fan nha"
"Hihi" - Lãnh Tuyết Ly che miệng cười khẽ
"Thế này chẳng phải cũng rất vui sao ?? Nhìn chúng ta cứ như ba anh em siêu nhân mận vậy" - Tôi cũng cười ha hả
"Anh rể à, sao anh có thể lợi hại được như vậy ??" - Lãnh Tuyết Ly chồm lên ghế trước hỏi. Lãnh Thiên Băng ngồi ở bên cạnh cô bé cũng rất hiếu kỳ
"Bí mật là thứ tạo nên sự hấp dẫn của một người đàn ông" - Tôi trầm giọng ra vẻ cao nhân thần bí
"Xí !!"
"Hừ !!" - Cả hai chị em ngồi ở ghế sau đồng loạt làm mặt quỷ
Ba người tán dóc đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Rất nhanh đã tới địa điểm tổ chức lễ mừng thọ của Hàn gia chủ
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Tks các đh rất nhiều ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.