Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Chương 35: "Đỏ Mận" Con Mắt

Ludens Vu

14/11/2024

Bữa tiệc mừng thọ được tổ chức tại khách sạn Griffin, thuộc sở hữu của Hàn gia

Đây là một khách sạn 6 sao có số tầng khá khiêm tốn, chỉ có khoảng 31 tầng. Nhưng lại có đến tận 5 tòa nhà nối liền với nhau

Sư tử là linh vật đại diện cho sức mạnh và quyền lực của Hàn gia. Vì vậy đó cũng là chủ đề chính cho các thiết kế nội thất và trang trí của khách sạn xa hoa này

Ở trên nóc của toà nhà chính giữa, được đặt một bức tượng Sư Tử Tung Cánh khổng lồ màu trắng tinh

Trước cổng khách sạn, tôi giao chìa khóa xe lại cho nhân viên bảo vệ

Lãnh Tuyết Ly đứng bên cạnh có chút rụt rè, nhưng còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần thì bàn tay nhỏ nhắn của cô đã bị Huy Vũ nắm chặt

"!!!" - Lãnh Tuyết Ly giật thót, ngửa mặt lên thì bắt gặp một nụ cười ấm áp

Cô bé lập tức xoay mặt chỗ khác, gương mặt ửng đỏ nở nụ cười ngượng ngùng. Nhưng bàn tay đang bị nắm thì lại rất thành thật

Cánh tay bên phải đã bị Lãnh Thiên Băng khoác chặt lấy, tay trái thì nắm tay Lãnh Tuyết Ly. Ba người đại diện cho Lãnh gia cùng sánh vai bước vào khách sạn

...

"Quả nhiên là buổi họp mặt của toàn các nhân vật tai to mặt lớn" - Vừa bước vào bên trong, trong lòng tôi đã không nhịn được mà nhẹ giọng cảm thán

Toàn bộ đại sảnh hôm nay được trang trí lộng lẫy với hai tông màu vàng kim và đỏ làm chủ đạo

"Lãnh tổng, Lãnh tiểu thư !! Chúng tôi rất vinh hạnh được đón tiếp"

Dĩ nhiên Lãnh gia chính là khách Vip của Vip. Khi ba người chúng tôi xuất hiện, các nhân vật chủ chốt trong tập đoàn Hàn thị đã ngay lập tức tiến đến nghênh đón

Các khách mời đứng ở xung quanh cũng kéo tới chào hỏi, nịnh nọt

Từ lúc bước chân vào khuôn viên khách sạn, Lãnh Thiên Băng đã trưng ra bộ dáng lạnh lùng và băng lãnh thường thấy của mình

Cô không mặn không nhạt, gật đầu chào hỏi

Còn Lãnh Tuyết Ly do thường xuyên dự tiệc với mẹ nên đã quá quen với bầu không khí này rồi

"Xin chào anh" - Một người đàn ông trung niên lên tiếng chào hỏi, ông ta đưa tay ra với tôi. Tôi đang định đáp lễ nhưng hai cô nàng này nhất quyết không chịu thả tay tôi ra

Tôi đành nở một nụ cười bất lực. Gật gật đầu với ông ấy

Tất cả mọi người khi nhìn thấy hai vị tiểu thư của Lãnh gia đang cùng tay trong tay rất thân mật với một tên đàn ông lạ hoắc thì cực kỳ hiếu kỳ thân phận của hắn

Tuy nhiên tò mò thì tò mò, người ngu cũng biết gã "may mắn" này không phải nhân vật mà họ có thể đắc tội. Nhất là khi vị nữ hoàng bá đạo bên cạnh cứ liên tục liếc mắt đưa tình với hắn, không chút che giấu nào

"Ôi chao ôi !! Sao hôm nay chúng ta đụng hàng nhiều quá vạiii" - Bỗng nhiên có tiếng cười hài hước vang lên

Mọi người đồng loạt quay sang. Khá nhiều khách mời lập tức gập người cung kính :

"Hàn tiểu thư, Hàn thiếu gia !! Xin chào"

"Rất hân hạnh khi được nhận lời mời từ quý gia đình"

"Hàn tiểu thư, cô thực sự càng ngày càng xinh đẹp mà"

"..."

Hàn Mộng Nhu đang đi đến đây, bên cạnh còn có tên em trai của cô ấy

| Cô ta có ý gì đây ?? | - Tôi cạn lời trong lòng khi nhìn thấy bộ đầm dạ hội màu ... đỏ mận của cô ấy

"Anh rể ?? Anh nói gì cơ ??" - Lãnh Tuyết Ly hơi giật mình

"Hả ?? Anh đâu có nói gì đâu ??"

"Ưm..à chắc là em nghe nhầm thôi ạ" - Cô khẽ lắc đầu

Hàn Mộng Nhu vẫy vẫy tay chào hỏi với mọi người xung quanh một lát rồi giao lại cho Hàn Văn Chương. Còn mình thì trực tiếp bước đến trước mặt ba người của Lãnh gia



"Thiên Băng, cảm ơn cậu đã dành thời gian đến bữa tiệc nhỏ của gia đình mình" - Hàn Mộng Nhu mỉm cười với Lãnh Thiên Băng nhưng ánh mắt cứ liếc liếc sang Huy Vũ

"Cậu khách sáo quá rồi. Giữa hai chúng ta đâu cần phải câu nệ như vậy" - Lãnh Thiên Băng cười như không cười

"Tuyết Ly, em đúng là càng lớn càng xinh nha" - Hàn Mộng Nhu đưa tay vỗ nhẹ lên vai cô bé

"Hihi, chị Mộng Nhu mới đẹp chứ" - Lãnh Tuyết Ly cất tiếng cười trong trẻo

Cuối cùng cô ta đứng nhìn chằm chằm vào Huy Vũ, môi nở nụ cười tủm tỉm

| Nhìn cái gì mà nhìn ?? Chẳng lẽ tôi còn phải chào cô trước hay sao ?? Nhưng mà tôi là khách cơ mà ?? |

| Hiểu rồi, bại tướng thì phải cúi mình trước kẻ chiến thắng chứ gì ?? Hừ !! Xin lỗi nhá !! Không bao giờ có chuyện tôi cúi đầu chịu thua cô đâu | - Bị cô ta nhìn chằm chằm làm tôi có hơi bực mình

Lãnh Thiên Băng ở bên cạnh cố gắng nín cười. Cô đã lờ mờ đoán ra được chuyện gì đã xảy ra giữa chồng cô và cô bạn thân oan nghiệt này

Hàn Mộng Nhu đứng đối diện thì che miệng cười đến run rẩy

Chỉ có Lãnh Tuyết Ly vẫn một mặt khó hiểu. Cô rõ ràng nhìn thấy anh rể đâu có mở miệng, chẳng lẽ là tiếng bụng sao ??

"Xin lỗi !! Khụ... là tôi đã thất lễ rồi. Xin được hân hạnh đón tiếp quý ngài Vương Tử Dao Đen đã hạ mình đến dự bữa tiệc gia đình của chúng tôi" - Hàn Mộng Nhu khẽ lau nước mắt

"E hèm !! Không có gì đâu cô Hàn" - Tôi nghiến răng gằn giọng. Cố gắng giữ "lịch sự" hết mức có thể

"Hửm ?? Anh sao lại có thể lạnh lùng với tôi như vậy ?? Rõ ràng quan hệ của chúng ta ngày hôm qua rất thân mật kia mà ??" - Hàn Mộng Nhu che miệng ra vẻ tổn thương

"Anh yêu !! Chuyện này là sao hả ??" - Lãnh Thiên Băng nở nụ cười "dịu dàng" chất vấn Huy Vũ

Lãnh Tuyết Ly cũng ngẩng mặt lên liếc xéo tên anh rể này

"Cô bớt dùm tôi cái !!" - Cơn ớn lạnh tới từ hai bên khiến tôi rùng mình

"Ứ. Rõ ràng chúng ta đã thân mật với nhau biết bao nhiêu. Là tôi đã gây ra lỗi lầm gì với anh sao ??" - Hàn Mộng Nhu càng được nước lấn tới

Ánh mắt quan khách xung quanh có chút quỷ dị. Bàn tán xôn xao

"Mộng Nhu !! Là lỗi của tôi vì đã cư xử không phải phép. Xin cô rộng lượng bỏ qua cho" - Tôi đành phải xuống nước, cúi đầu năn nỉ

"Như vậy mới được chứ. Tôi bỏ qua cho anh lần này đấy" - Hàn Mộng Nhu cười tủm tỉm, đưa tay véo má Huy Vũ một cái

"!!!"

| Đậu xanh !! Cô đây là muốn hại chết tôi có đúng không ?? |

| Được, lần này coi như cô thắng. Đây là nhà cô, người làm khách như tôi phải giữ thể diện cho gia chủ. Phi !! |

Lãnh Tuyết Ly cố gắng nén cười. Cô bé đã xác định được mình đã thức tỉnh thuật Đọc Tâm

Những âm thanh phát ra trong đầu nãy giờ chắc chắn chính là tiếng lòng của anh rể

"Tiếng lòng thì không biết nói dối. Coi bộ chỉ là chị Mộng Nhu muốn trêu chọc anh rể thôi" - Lãnh Tuyết Ly thở phào nhẹ nhõm

Cả bốn người cùng mặc trang phục màu đỏ mận đứng cùng một chỗ, nhìn qua có chút buồn cười. Nhưng cũng đủ để xác nhận mối quan hệ gần gũi của họ

...

Đang cùng nhau trò chuyện rôm rả. Tôi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười đáng ghét của kẻ mà ai cũng biết đang bước vào cùng với hai con tiện nhân

"Diệp ca !!" - Hàn Văn Chương lập tức chạy đến nghênh đón như thấy thần tượng

"Hàn đệ, dạo này vẫn tốt chứ. Giới thiệu với đệ, đây là Lãnh Thiên Tâm và Lý Gia Hà" - Diệp Thần tươi cười giới thiệu

"Chào hai chị dâu" - Hàn Văn Chương cười hề hề nịnh nọt

Trong lòng Lý Gia Hà vô cùng phấn khích, vểnh mũi cao tận trời. Đường đường là nhị thiếu gia Hàn gia lại nịnh nọt ả như vậy

Ả lập tức làm giá làm cao. Không thèm bắt tay mà chỉ nhẹ gật đầu một cái với hắn



Lãnh Thiên Tâm khi nghe hắn gọi mình là chị dâu thì nhoẻn miệng cười tủm tỉm. Đôi tay lại càng ôm chặt Thần ca của ả hơn

Những lời nịnh nọt của Hàn Văn Chương gãi rất đúng chỗ ngứa của Diệp Thần khiến hắn cười lớn

Bất quá hắn cũng đã phát hiện bốn thân ảnh mặc trang phục đỏ mận đứng tụ tập một chỗ, xung quanh có rất nhiều quan khách đang tươi cười nịnh nọt họ

"Thần ca, đám người đó đây là muốn gây sự chú ý sao ??" - Lãnh Thiên Tâm bĩu môi

"Chắc là muốn đánh tiếng cho thằng phế vật đó chứ gì ?? Thấy bắt gớm" - Lý Gia Hà cũng phụ họa

Ánh mắt Diệp Thần ánh lên vẻ ghen ghét. Không phải bởi vì việc đám người đó đang ăn mặc như diễn trò "tạp kỹ"

Cái khiến hắn ghen ghét ở đây, chính là phong thái cao cao tại thượng khiến tất cả những nhân vật tai to mặt lớn phải cúi chào nịnh nọt kia

Diệp Thần thèm khát cảm giác đó đến cực độ. Cảm giác khi được đứng trên đầu tất cả

"Diệp ca, anh biết thằng khốn đang đứng đó không ??" - Hàn Văn Chương lên tiếng hỏi

"Đệ biết hắn à ??"

"Có chút ân oán. Nhưng cục tức này đệ phải cắn răng mà nuốt xuống rồi" - Giọng điệu của hắn vô cùng oán hận và ghen ghét. Hắn hận bản thân mình không thể thay thế vào vị trí của Huy Vũ, được vạn chúng chú mục

Trên hết, có thể khiến một nữ tổng tài băng lãnh bá đạo như Lãnh Thiên Băng phải ngoan ngoãn và chiều chuộng mình như tên khốn đó. Thực sự là một thành tựu vĩ đại

"Ân oán ?? Rồi hắn đã làm gì khiến đệ phải rụt cổ không dám ra tay ?? Mách ả tổng tài đó à ??" - Diệp Thần khịt mũi khinh thường

"Không phải. Hắn đã gọi cho mụ chị của đệ đấy" - Hàn Văn Chương thở dài bất lực

Cả ba rất kinh ngạc khi nghe được quả lý do vãi cả nồi này

"Chắc chắn là con tiện nhân Lãnh Thiên Băng kia đã cho hắn số điện thoại. Chắc chắn là vậy" - Lý Gia Hà lập tức phủ nhận

Chỉ có Diệp Thần và Lãnh Thiên Tâm là trầm ngâm suy tư

Tuy danh tiếng của Hàn Mộng Nhu có chút kém hơn so với Lãnh Thiên Băng. Nhưng cô ta cũng không phải người mà ai cũng có thể tùy tiện kết giao được

"Cứ mặc kệ bọn chúng. Đặc biệt là thằng phế vật kia, nó không còn nhảy nhót được lâu đâu" - Diệp Thần nở nụ cười âm hiểm

"Bố, ở bên này này" - Hàn Văn Chương đột nhiên vẫy vẫy tay

Một người đàn ông trung niên có khuôn mặt hiền lành, tóc muối tiêu, đeo kính gọng vàng bước đến chỗ bọn hắn

Tên ông ta là Hàn Lập. Con trai của gia chủ Hàn gia. Bố ruột của hai chị em Hàn Mộng Nhu và Hàn Văn Chương

"Chào bác ạ" - Ba người Diệp Thần lập tức tiến đến chào hỏi

"Ừm" - Hàn Lập mỉm cười gật đầu. Ông ta quay sang hỏi Hàn Văn Chương:

"Chị của con đâu rồi ??"

"Cô ta ở bên kia ạ. Đang đứng cùng với người của Lãnh gia"

Nghe thấy hai chữ Lãnh gia, đôi mắt của ông ta có hơi híp lại nhưng chỉ trong một khoảnh khắc

Bốn thân ảnh màu đỏ mận cực kỳ nổi bật đang được bao vây bởi một đám quan khách. Từ chỗ này cách bên đó cũng không xa, muốn không để ý cũng khó a

"Đi nào. Chúng ta cũng nên qua đó một lát chứ nhỉ ??" - Ông ta vui vẻ đề nghị

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: [email protected]

~ Tks các đh rất nhiều ~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook