Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội
Chương 63: Đi Chơi Đêm. Quá Khứ Của Hoàng Huy Vũ Và Lãnh Thiên Băng (3)
Ludens Vu
15/11/2024
"Anh sẽ không hỏi tại sao ngày hôm đó em lại chọn anh"
"Câu hỏi đó đâu còn liên quan gì đến quan hệ hiện tại của vợ chồng tụi mình. Đúng không ??" - Huy Vũ vừa cười hỏi, vừa đút một muỗng bánh Tiramisu cho Lãnh Thiên Băng
"Hừ !! Hoàn toàn không có cửa so với cái bánh ngày hôm đó của anh" - Lãnh Thiên Băng hơi xụ mặt, cất giọng bực bội
Sau khi nhấp một ngụm cafe đen, cô tiếp tục nói:
"Ngoài bố và các anh em của em ra, khi đó anh chính là người đàn ông đã ở bên cạnh em lâu nhất"
"Hơn nữa, chắc chắn anh cũng hiểu được rằng. Em không phải loại phụ nữ tùy tiện"
Cả hai đều im lặng nhìn nhau mỉm cười. Vì đã quá hiểu nửa kia của nhau nên bất cứ lời nói hay lời giải thích nào đều là thừa thãi. Hoàn toàn không còn cần thiết
Một lúc sau, Huy Vũ thở dài có chút bất lực, chậm rãi cất lời:
"Em không nhắc đến thì thôi, ngày đầu tiên anh về nhà để ra mắt ba mẹ em quả thật là một cơn ác mộng. Anh vẫn còn nhớ như in đến từng chi tiết một luôn"
"Hahaha, đối với em đó lại là một trong những kỷ niệm đẹp nhất đấy. Thực sự chưa bao giờ em nhìn thấy bố mẹ mình phẫn nộ đến như vậy" - Lãnh Thiên Băng che miệng cười sặc sụa
"Chỉ là với em thôi, anh thì không có đâu. Nhớ lại cũng thật quá sức kinh khủng quá đi" - Huy Vũ hơi rùng mình một cái
Anh sẽ không bao giờ quên được cảnh tượng ngày hôm đó
Cái ánh mắt khinh thường mà ba mẹ vợ và các anh em trai của Lãnh Thiên Băng đã dùng để quan sát mình từ trên xuống dưới. Lẫn sự xúc phạm, đay nghiến và dè bĩu trong lời nói mà họ không thèm che giấu
| Sau từng ấy năm tháng bò lết đi ăn xin, những sự đau lòng và cảm giác tủi nhục mà họ đối xử với mình cũng đã phai nhạt hoàn toàn cả rồi |
| Đến tận bây giờ sau khi trùng sinh trở lại quá khứ, mình vẫn chẳng thể nào hiểu nỗi tại sao bản thân mình lại có thể toàn tâm toàn ý như vậy |
| Ngoài Tuyết Ly ra. Nếu bây giờ mình gặp lại các thành viên gia đình khác của Thiên Băng thì không biết sẽ có cảm xúc gì đây |
| Những người mà ở kiếp trước mình đã bỏ qua tất cả khúc mắc cá nhân để tận tình lo ma chay tươm tất. Giờ đây lại phải tiếp tục đối mặt với sự cay nghiệt đó từ họ |
"..."
"Anh không hiểu nhưng mà em thì có. Đó là bởi vì anh quá lương thiện và trên hết. Đó là anh thực lòng yêu em" - Những tiếng lòng của Huy Vũ khiến trái tim của Lãnh Thiên Băng như bị bóp nghẹn, đau đến không thể thở nổi
Bất quá cô cũng đã có sự chuẩn bị từ trước, lập tức mở túi xách lấy ra hai tờ giấy màu đỏ
"Anh yêu, nhìn xem này" - Lãnh Thiên Băng khoe hai tờ giấy đó với chồng
"Chúng vẫn còn mới thật nhỉ ??" - Huy Vũ mỉm cười đưa tay nhận lấy
Hai tờ giấy màu đỏ này là hai bản chứng nhận đăng ký kết hôn của vợ chồng họ
"Mình đi thôi anh. Vẫn còn một nơi nữa chúng ta phải đến đó" - Lãnh Thiên Băng đứng dậy kéo mạnh lấy tay chồng
"Rồi rồi anh đến đây. Chậm thôi quý cô tổng giám đốc" - Huy Vũ bật cười trước sự gấp gáp của vợ. Anh cũng đã lờ mờ đoán ra được nơi tiếp theo họ sẽ đến
...
"Khai thật đi, em đã dùng bằng cách gì mà đã khuya thế này rồi, cục dân chính vẫn còn mở cửa hả ??"
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Huy Vũ, trước mặt vợ chồng hai người là cục dân chính. Nơi mà hơn bốn năm trước họ đã đến đăng ký kết hôn
Bất quá, giờ này là bao nhiêu giờ rồi mà bên trong tòa nhà vẫn còn sáng đèn
"Bí mật nha. Anh cứ đi theo em là được rồi" - Lãnh Thiên Băng nở nụ cười tinh nghịch, kéo tay chồng vào trong. Dường như cô không muốn lãng phí thêm một giây một phút nào cả
Tuy trong cục vẫn sáng đèn nhưng lại chẳng có một nhân viên nào làm việc
Lãnh Thiên Băng kéo tay chồng mình đến văn phòng mà họ đã đăng ký kết hôn hơn bốn năm trước
Khi cả hai người đã ngồi xuống ghế rồi. Cô lại lấy từ trong túi xách ra một khung ảnh và đưa nó cho Huy Vũ
Huy Vũ cầm lấy khung ảnh màu đen tuyền trông rất bình thường, nhìn chằm chằm vào nó một lúc khá lâu mới trầm giọng lên tiếng:
"Ngày hôm đó, anh đã nghĩ rằng mình chính là gã đàn ông may mắn và hạnh phúc nhất thế giới này"
"Và dĩ nhiên, anh đã không hề sai" - Ánh mắt Huy Vũ nhìn vợ mình càng thêm tình cảm
Trong lòng Lãnh Thiên Băng như được nếm mật, cảm thấy vô cùng ngọt ngào
"Em muốn một bức ảnh khác, không cự cãi" - Giọng điệu của cô vô cùng nghiêm túc
"Được, như em mong muốn"
Một lát sau, vài vệ sĩ đã mang theo các dụng cụ cần thiết vào. Tất cả đều là những thiết bị cao cấp và tiên tiến nhất
Vẫn chỗ ngồi cũ đó, cả hai nhân vật chính lại tạo dáng y hệt như trong tấm hình cũ. Chỉ khác ở chỗ, gương mặt tuyệt mỹ của người phụ nữ lại nở một nụ cười tràn ngập hạnh phúc
"TÁCH !!"
...
Sau khi rời khỏi cục dân chính, Lãnh Thiên Băng quả quyết đốt bỏ khung ảnh cũ. Cô muốn chôn vùi đi toàn bộ quá khứ ngu muội của mình
Vệ sĩ rất nhanh sau đó đã mang đến một cái khung ảnh khác có màu bạch kim cực kỳ sang trọng, được thiết kế tỉ mỉ công phu. Có thể nói là một trời một vực so với cái khung cũ màu đen kia
"Đẹp không anh ?? Em đã đặt làm riêng đó" - Lãnh Thiên Băng khoe chiếc khung ảnh cao cấp đã được đặt tấm ảnh lúc nãy vào cho Huy Vũ
"Chỉ cần là của em anh đều thấy đẹp" - Huy Vũ đưa tay vuốt tóc vợ mình
Lãnh Thiên Băng rúc vào lồng ngực rắn chắc của chồng, nhỏ giọng tự trách:
"Chúng ta chưa từng có một lễ cưới đàng hoàng, ngay cả nhẫn cưới cũng không"
"Nhưng mà em xin thề. Nhất định sẽ bù đắp lại tất cả cho anh"
Nghe được những lời thổ lộ đầy chân thành từ Lãnh Thiên Băng, Huy Vũ ngay lập tức choàng tay ôm siết chặt lấy cô
"Em không nợ anh cái gì hết, quá khứ đã qua hết rồi. Cứ coi như đó là một giấc mơ đi"
Vừa dứt lời, hai đôi môi đã lao mạnh vào nhau. Điên cuồng thưởng thức cháo lưỡi
Lãnh Thiên Băng càng hôn càng mạnh bạo, trực tiếp ép mạnh chồng vào bức tường
Không biết qua bao lâu sau, cả hai lưu luyến tách môi ra. Nhìn nhau thở hổn hển
Huy Vũ hơi ngẩng mặt lên. Chứng kiến ánh mắt đói khát đến cực độ của vợ đang dán chặt vào mình khiến anh có chút run rẩy
"Trời sắp khuya rồi. Nếu tụi mình không nhanh lên, các khu chơi đêm khác sẽ đóng cửa mất" - Huy Vũ vội vàng lên tiếng nhắc nhở
Lãnh Thiên Băng thoáng giật mình một chút, đôi mắt đẹp cũng bừng tỉnh như vừa lấy lại được tỉnh táo. Cố gắng đè nén thú tính đang dâng lên dữ dội trong lòng
"Vâng, chúng ta đi thôi anh"
Cả hai sau đó cùng bước lên xe, tiếp tục lái đến những địa điểm ăn chơi khuya đã lên kế hoạch sẵn. Lãnh Thiên Băng cũng nhân cơ hội hiếm có này, kéo chồng đi chơi đủ thứ chỗ mới lạ. Nụ cười hạnh phúc luôn hiện diện trên môi của cặp vợ chồng son
...
Cuộc vui nào cũng phải có lúc tàn. Bây giờ đã là gần hai giờ đêm
"Hôm nay em đi chơi có vui không ??" - Huy Vũ cười hỏi vợ mình
"Vui lắm anh. Đã rất lâu rồi em mới được đi chơi vô tư và thoải mái như thế này" - Giọng nói của Lãnh Thiên Băng có chút kì lạ như đang cố gắng kiềm chế cái gì đó. Cô còn cố ý không thắt dây an toàn để tiện việc sờ mó chồng hơn
Tuy nhiên Huy Vũ lại không hề nhận ra được sự bất thường đó, tiếp tục hỏi:
"Em buồn ngủ chưa ?? Mà ban nãy em thích chỗ chơi nào nhất vậy ??"
"Anh hỏi em hả ?? Dĩ nhiên chỗ mà em thích nhất chính là chiếc giường làm tình thoả thích cùng với anh rồi. Anh có biết cả buổi tối nay em đã cố gắng nín nhịn đến cỡ nào không ??”
"Em..em không giữ được nữa rồi !! Tất cả là lỗi tại anh hết !!" - Lãnh Thiên Băng thở hổn hển, cất giọng run rẩy. Hai tay bấu mạnh vào cơ thể Huy Vũ
Giọng nói run rẩy này tuy nghe rất nhỏ nhưng lại ẩn chứa dâm uy kinh người, khiến cho Huy Vũ toát mồ hôi lạnh. Nhục côn giữa hai chân bị đánh thức ngay tức khắc
"Th..Thiên Băng, ý anh l..."
"DỪNG XE !!!" - Lãnh Thiên Băng gầm giọng quát lớn, đôi mắt đẹp long lên sòng sọc trông vô cùng hung dữ
"Ực !! ... a..anh hiểu rồi" - Huy Vũ lập tức tấp xe vào lề đường
Còn chưa để chồng kịp tắt máy xe, Lãnh Thiên Băng đã vồ tới lột quần Huy Vũ ra. Lôi thanh nhục côn khủng bố đầy gân guốc ra ngoài
"Hah..hah...NGOÀM !!" - Không lãng phí giây nào, cô trực tiếp đớp lấy nó vào miệng. Bú mút một cách thèm khát
"Ứm..chụt..Sụp..sụp..slurp.."
"E..em yêu à !! Nhẹ..ugh ??"
Không thèm quan tâm Huy Vũ đang muốn nói gì, Lãnh Thiên Băng đưa tay lên bóp chặt lấy miệng chồng lại. Đôi mắt đẹp lim dim, môi và lưỡi càng bú mút càng thèm khát hơn, tận tình thưởng thức thứ hương vị mà cô si mê
Huy Vũ gồng cả cơ thể, tận hưởng đôi môi và chiếc lưỡi dài mềm mại của vợ đang ngấu nghiến mình. Nhưng rất nhanh, anh đã không thể kiềm nén nỗi nữa trước sự điêu luyện của cô ấy
"Thiên Băng .. anh !!" - Huy Vũ đưa tay ép mạnh đầu của Lãnh Thiên Băng xuống háng mình
Toàn bộ thanh nhục côn chui tọt vào cổ họng chật cứng, bắn xối xả
"Ứm..ufufu..Ư..ưm" - Cảm nhận được những dòng tinh dịch đặc quánh và nóng hổi trong miệng mình, cổ họng Lãnh Thiên Băng vô thức cất tiếng cười cực độ đê mê
Một lúc thật lâu sau, thanh nhục côn mới chịu ngừng co giật. Lãnh Thiên Băng lắc lắc đầu qua lại như muốn vắt thêm ra càng nhiều càng tốt
"Ugh..kugh !! E..em à ..guh" - Cổ họng Huy Vũ phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ. Anh có cảm giác như toàn bộ thân dưới của mình đang tan ra
Khi đã chắc chắn không còn gì nữa, Lãnh Thiên Băng mới từ từ nhả ra thật chậm rãi. Rồi sau đó mới nhấm nháp đống chất lỏng trong miệng một cách ngon lành
"Ưm...Chew..chew...Ực..ực"
Nhìn thấy “con mồi” của mình đang nằm vô lực, thở hổn hển trên ghế, Lãnh Thiên Băng cười gằn vô cùng dâm loạn. Không một chút do dự, cô cởi phăng chiếc váy dài trắng tinh ra, leo qua ghế tài xế ngồi vào lòng Huy Vũ
Bàn tay trắng như phấn thò xuống dưới nắm lấy thanh nhục côn còn cứng như thép, kề sát vào huyệt động ướt đẫm dâm thuỷ của mình. Sau đó ngồi mạnh xuống
"Phập !!" - Toàn bộ thanh nhục côn đâm lút cán vào sâu trong huyệt động chật chội quen thuộc. Môi tử cung bao trọn lấy đầu khấc to lớn như đang trao một nụ hôn nồng nàng đầy tình cảm
Đôi tay trắng như phấn lập tức bấu chặt lấy đầu của chồng để cô tiện việc thực hiện sở thích biến thái của mình
Lý trí của Lãnh Thiên Băng lúc này đã hoàn toàn bị thú tính chi phối
Chứng kiến ánh mắt dữ tợn của Lãnh Thiên Băng như muốn ăn tươi nuốt sống mình, Huy Vũ cũng buông xuôi, mặc kệ tất cả mọi thứ
Anh vừa toàn lực tập trung phối hợp với đôi môi và chiếc lưỡi đang thô bạo chiếm đoạt miệng mình và tốc độ cưỡi dồn dập của vợ, vừa đưa hai tay đét mạnh vào cặp mông bạo mãn, mịn màng bên dưới. Điên cuồng bóp nắn nhào nặn chúng
"Chụt..chụt..slurrp..slurp..bạch...bạch...Chát..Chát..Chát !!" - Những âm thanh phóng đảng và tiếng thở hổn hển trộn lẫn vào nhau càng lúc càng lớn, càng lúc càng thô bạo hơn
Trên con đường vắng vẻ không một bóng người hay xe cộ qua lại. Chỉ có duy nhất một chiếc G63 đang đậu ở bên đường, thân xe liên tục rung lắc lên xuống
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~
"Câu hỏi đó đâu còn liên quan gì đến quan hệ hiện tại của vợ chồng tụi mình. Đúng không ??" - Huy Vũ vừa cười hỏi, vừa đút một muỗng bánh Tiramisu cho Lãnh Thiên Băng
"Hừ !! Hoàn toàn không có cửa so với cái bánh ngày hôm đó của anh" - Lãnh Thiên Băng hơi xụ mặt, cất giọng bực bội
Sau khi nhấp một ngụm cafe đen, cô tiếp tục nói:
"Ngoài bố và các anh em của em ra, khi đó anh chính là người đàn ông đã ở bên cạnh em lâu nhất"
"Hơn nữa, chắc chắn anh cũng hiểu được rằng. Em không phải loại phụ nữ tùy tiện"
Cả hai đều im lặng nhìn nhau mỉm cười. Vì đã quá hiểu nửa kia của nhau nên bất cứ lời nói hay lời giải thích nào đều là thừa thãi. Hoàn toàn không còn cần thiết
Một lúc sau, Huy Vũ thở dài có chút bất lực, chậm rãi cất lời:
"Em không nhắc đến thì thôi, ngày đầu tiên anh về nhà để ra mắt ba mẹ em quả thật là một cơn ác mộng. Anh vẫn còn nhớ như in đến từng chi tiết một luôn"
"Hahaha, đối với em đó lại là một trong những kỷ niệm đẹp nhất đấy. Thực sự chưa bao giờ em nhìn thấy bố mẹ mình phẫn nộ đến như vậy" - Lãnh Thiên Băng che miệng cười sặc sụa
"Chỉ là với em thôi, anh thì không có đâu. Nhớ lại cũng thật quá sức kinh khủng quá đi" - Huy Vũ hơi rùng mình một cái
Anh sẽ không bao giờ quên được cảnh tượng ngày hôm đó
Cái ánh mắt khinh thường mà ba mẹ vợ và các anh em trai của Lãnh Thiên Băng đã dùng để quan sát mình từ trên xuống dưới. Lẫn sự xúc phạm, đay nghiến và dè bĩu trong lời nói mà họ không thèm che giấu
| Sau từng ấy năm tháng bò lết đi ăn xin, những sự đau lòng và cảm giác tủi nhục mà họ đối xử với mình cũng đã phai nhạt hoàn toàn cả rồi |
| Đến tận bây giờ sau khi trùng sinh trở lại quá khứ, mình vẫn chẳng thể nào hiểu nỗi tại sao bản thân mình lại có thể toàn tâm toàn ý như vậy |
| Ngoài Tuyết Ly ra. Nếu bây giờ mình gặp lại các thành viên gia đình khác của Thiên Băng thì không biết sẽ có cảm xúc gì đây |
| Những người mà ở kiếp trước mình đã bỏ qua tất cả khúc mắc cá nhân để tận tình lo ma chay tươm tất. Giờ đây lại phải tiếp tục đối mặt với sự cay nghiệt đó từ họ |
"..."
"Anh không hiểu nhưng mà em thì có. Đó là bởi vì anh quá lương thiện và trên hết. Đó là anh thực lòng yêu em" - Những tiếng lòng của Huy Vũ khiến trái tim của Lãnh Thiên Băng như bị bóp nghẹn, đau đến không thể thở nổi
Bất quá cô cũng đã có sự chuẩn bị từ trước, lập tức mở túi xách lấy ra hai tờ giấy màu đỏ
"Anh yêu, nhìn xem này" - Lãnh Thiên Băng khoe hai tờ giấy đó với chồng
"Chúng vẫn còn mới thật nhỉ ??" - Huy Vũ mỉm cười đưa tay nhận lấy
Hai tờ giấy màu đỏ này là hai bản chứng nhận đăng ký kết hôn của vợ chồng họ
"Mình đi thôi anh. Vẫn còn một nơi nữa chúng ta phải đến đó" - Lãnh Thiên Băng đứng dậy kéo mạnh lấy tay chồng
"Rồi rồi anh đến đây. Chậm thôi quý cô tổng giám đốc" - Huy Vũ bật cười trước sự gấp gáp của vợ. Anh cũng đã lờ mờ đoán ra được nơi tiếp theo họ sẽ đến
...
"Khai thật đi, em đã dùng bằng cách gì mà đã khuya thế này rồi, cục dân chính vẫn còn mở cửa hả ??"
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Huy Vũ, trước mặt vợ chồng hai người là cục dân chính. Nơi mà hơn bốn năm trước họ đã đến đăng ký kết hôn
Bất quá, giờ này là bao nhiêu giờ rồi mà bên trong tòa nhà vẫn còn sáng đèn
"Bí mật nha. Anh cứ đi theo em là được rồi" - Lãnh Thiên Băng nở nụ cười tinh nghịch, kéo tay chồng vào trong. Dường như cô không muốn lãng phí thêm một giây một phút nào cả
Tuy trong cục vẫn sáng đèn nhưng lại chẳng có một nhân viên nào làm việc
Lãnh Thiên Băng kéo tay chồng mình đến văn phòng mà họ đã đăng ký kết hôn hơn bốn năm trước
Khi cả hai người đã ngồi xuống ghế rồi. Cô lại lấy từ trong túi xách ra một khung ảnh và đưa nó cho Huy Vũ
Huy Vũ cầm lấy khung ảnh màu đen tuyền trông rất bình thường, nhìn chằm chằm vào nó một lúc khá lâu mới trầm giọng lên tiếng:
"Ngày hôm đó, anh đã nghĩ rằng mình chính là gã đàn ông may mắn và hạnh phúc nhất thế giới này"
"Và dĩ nhiên, anh đã không hề sai" - Ánh mắt Huy Vũ nhìn vợ mình càng thêm tình cảm
Trong lòng Lãnh Thiên Băng như được nếm mật, cảm thấy vô cùng ngọt ngào
"Em muốn một bức ảnh khác, không cự cãi" - Giọng điệu của cô vô cùng nghiêm túc
"Được, như em mong muốn"
Một lát sau, vài vệ sĩ đã mang theo các dụng cụ cần thiết vào. Tất cả đều là những thiết bị cao cấp và tiên tiến nhất
Vẫn chỗ ngồi cũ đó, cả hai nhân vật chính lại tạo dáng y hệt như trong tấm hình cũ. Chỉ khác ở chỗ, gương mặt tuyệt mỹ của người phụ nữ lại nở một nụ cười tràn ngập hạnh phúc
"TÁCH !!"
...
Sau khi rời khỏi cục dân chính, Lãnh Thiên Băng quả quyết đốt bỏ khung ảnh cũ. Cô muốn chôn vùi đi toàn bộ quá khứ ngu muội của mình
Vệ sĩ rất nhanh sau đó đã mang đến một cái khung ảnh khác có màu bạch kim cực kỳ sang trọng, được thiết kế tỉ mỉ công phu. Có thể nói là một trời một vực so với cái khung cũ màu đen kia
"Đẹp không anh ?? Em đã đặt làm riêng đó" - Lãnh Thiên Băng khoe chiếc khung ảnh cao cấp đã được đặt tấm ảnh lúc nãy vào cho Huy Vũ
"Chỉ cần là của em anh đều thấy đẹp" - Huy Vũ đưa tay vuốt tóc vợ mình
Lãnh Thiên Băng rúc vào lồng ngực rắn chắc của chồng, nhỏ giọng tự trách:
"Chúng ta chưa từng có một lễ cưới đàng hoàng, ngay cả nhẫn cưới cũng không"
"Nhưng mà em xin thề. Nhất định sẽ bù đắp lại tất cả cho anh"
Nghe được những lời thổ lộ đầy chân thành từ Lãnh Thiên Băng, Huy Vũ ngay lập tức choàng tay ôm siết chặt lấy cô
"Em không nợ anh cái gì hết, quá khứ đã qua hết rồi. Cứ coi như đó là một giấc mơ đi"
Vừa dứt lời, hai đôi môi đã lao mạnh vào nhau. Điên cuồng thưởng thức cháo lưỡi
Lãnh Thiên Băng càng hôn càng mạnh bạo, trực tiếp ép mạnh chồng vào bức tường
Không biết qua bao lâu sau, cả hai lưu luyến tách môi ra. Nhìn nhau thở hổn hển
Huy Vũ hơi ngẩng mặt lên. Chứng kiến ánh mắt đói khát đến cực độ của vợ đang dán chặt vào mình khiến anh có chút run rẩy
"Trời sắp khuya rồi. Nếu tụi mình không nhanh lên, các khu chơi đêm khác sẽ đóng cửa mất" - Huy Vũ vội vàng lên tiếng nhắc nhở
Lãnh Thiên Băng thoáng giật mình một chút, đôi mắt đẹp cũng bừng tỉnh như vừa lấy lại được tỉnh táo. Cố gắng đè nén thú tính đang dâng lên dữ dội trong lòng
"Vâng, chúng ta đi thôi anh"
Cả hai sau đó cùng bước lên xe, tiếp tục lái đến những địa điểm ăn chơi khuya đã lên kế hoạch sẵn. Lãnh Thiên Băng cũng nhân cơ hội hiếm có này, kéo chồng đi chơi đủ thứ chỗ mới lạ. Nụ cười hạnh phúc luôn hiện diện trên môi của cặp vợ chồng son
...
Cuộc vui nào cũng phải có lúc tàn. Bây giờ đã là gần hai giờ đêm
"Hôm nay em đi chơi có vui không ??" - Huy Vũ cười hỏi vợ mình
"Vui lắm anh. Đã rất lâu rồi em mới được đi chơi vô tư và thoải mái như thế này" - Giọng nói của Lãnh Thiên Băng có chút kì lạ như đang cố gắng kiềm chế cái gì đó. Cô còn cố ý không thắt dây an toàn để tiện việc sờ mó chồng hơn
Tuy nhiên Huy Vũ lại không hề nhận ra được sự bất thường đó, tiếp tục hỏi:
"Em buồn ngủ chưa ?? Mà ban nãy em thích chỗ chơi nào nhất vậy ??"
"Anh hỏi em hả ?? Dĩ nhiên chỗ mà em thích nhất chính là chiếc giường làm tình thoả thích cùng với anh rồi. Anh có biết cả buổi tối nay em đã cố gắng nín nhịn đến cỡ nào không ??”
"Em..em không giữ được nữa rồi !! Tất cả là lỗi tại anh hết !!" - Lãnh Thiên Băng thở hổn hển, cất giọng run rẩy. Hai tay bấu mạnh vào cơ thể Huy Vũ
Giọng nói run rẩy này tuy nghe rất nhỏ nhưng lại ẩn chứa dâm uy kinh người, khiến cho Huy Vũ toát mồ hôi lạnh. Nhục côn giữa hai chân bị đánh thức ngay tức khắc
"Th..Thiên Băng, ý anh l..."
"DỪNG XE !!!" - Lãnh Thiên Băng gầm giọng quát lớn, đôi mắt đẹp long lên sòng sọc trông vô cùng hung dữ
"Ực !! ... a..anh hiểu rồi" - Huy Vũ lập tức tấp xe vào lề đường
Còn chưa để chồng kịp tắt máy xe, Lãnh Thiên Băng đã vồ tới lột quần Huy Vũ ra. Lôi thanh nhục côn khủng bố đầy gân guốc ra ngoài
"Hah..hah...NGOÀM !!" - Không lãng phí giây nào, cô trực tiếp đớp lấy nó vào miệng. Bú mút một cách thèm khát
"Ứm..chụt..Sụp..sụp..slurp.."
"E..em yêu à !! Nhẹ..ugh ??"
Không thèm quan tâm Huy Vũ đang muốn nói gì, Lãnh Thiên Băng đưa tay lên bóp chặt lấy miệng chồng lại. Đôi mắt đẹp lim dim, môi và lưỡi càng bú mút càng thèm khát hơn, tận tình thưởng thức thứ hương vị mà cô si mê
Huy Vũ gồng cả cơ thể, tận hưởng đôi môi và chiếc lưỡi dài mềm mại của vợ đang ngấu nghiến mình. Nhưng rất nhanh, anh đã không thể kiềm nén nỗi nữa trước sự điêu luyện của cô ấy
"Thiên Băng .. anh !!" - Huy Vũ đưa tay ép mạnh đầu của Lãnh Thiên Băng xuống háng mình
Toàn bộ thanh nhục côn chui tọt vào cổ họng chật cứng, bắn xối xả
"Ứm..ufufu..Ư..ưm" - Cảm nhận được những dòng tinh dịch đặc quánh và nóng hổi trong miệng mình, cổ họng Lãnh Thiên Băng vô thức cất tiếng cười cực độ đê mê
Một lúc thật lâu sau, thanh nhục côn mới chịu ngừng co giật. Lãnh Thiên Băng lắc lắc đầu qua lại như muốn vắt thêm ra càng nhiều càng tốt
"Ugh..kugh !! E..em à ..guh" - Cổ họng Huy Vũ phát ra những tiếng rên rỉ nhỏ. Anh có cảm giác như toàn bộ thân dưới của mình đang tan ra
Khi đã chắc chắn không còn gì nữa, Lãnh Thiên Băng mới từ từ nhả ra thật chậm rãi. Rồi sau đó mới nhấm nháp đống chất lỏng trong miệng một cách ngon lành
"Ưm...Chew..chew...Ực..ực"
Nhìn thấy “con mồi” của mình đang nằm vô lực, thở hổn hển trên ghế, Lãnh Thiên Băng cười gằn vô cùng dâm loạn. Không một chút do dự, cô cởi phăng chiếc váy dài trắng tinh ra, leo qua ghế tài xế ngồi vào lòng Huy Vũ
Bàn tay trắng như phấn thò xuống dưới nắm lấy thanh nhục côn còn cứng như thép, kề sát vào huyệt động ướt đẫm dâm thuỷ của mình. Sau đó ngồi mạnh xuống
"Phập !!" - Toàn bộ thanh nhục côn đâm lút cán vào sâu trong huyệt động chật chội quen thuộc. Môi tử cung bao trọn lấy đầu khấc to lớn như đang trao một nụ hôn nồng nàng đầy tình cảm
Đôi tay trắng như phấn lập tức bấu chặt lấy đầu của chồng để cô tiện việc thực hiện sở thích biến thái của mình
Lý trí của Lãnh Thiên Băng lúc này đã hoàn toàn bị thú tính chi phối
Chứng kiến ánh mắt dữ tợn của Lãnh Thiên Băng như muốn ăn tươi nuốt sống mình, Huy Vũ cũng buông xuôi, mặc kệ tất cả mọi thứ
Anh vừa toàn lực tập trung phối hợp với đôi môi và chiếc lưỡi đang thô bạo chiếm đoạt miệng mình và tốc độ cưỡi dồn dập của vợ, vừa đưa hai tay đét mạnh vào cặp mông bạo mãn, mịn màng bên dưới. Điên cuồng bóp nắn nhào nặn chúng
"Chụt..chụt..slurrp..slurp..bạch...bạch...Chát..Chát..Chát !!" - Những âm thanh phóng đảng và tiếng thở hổn hển trộn lẫn vào nhau càng lúc càng lớn, càng lúc càng thô bạo hơn
Trên con đường vắng vẻ không một bóng người hay xe cộ qua lại. Chỉ có duy nhất một chiếc G63 đang đậu ở bên đường, thân xe liên tục rung lắc lên xuống
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.