Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Chương 64: Sóng Gió Phong Gia (1): Đái Viêm Thê Thảm

Ludens Vu

17/11/2024

Trong một căn phòng chật hẹp, cũ kĩ và tối tăm

Cả căn phòng chỉ có một cái bàn và hai cái ghế đối diện nhau đặt ngay ngắn giữa phòng. Điều đáng ngạc nhiên chính là xung quanh vô cùng sạch sẽ, không một hạt bụi

Ngồi ở trên một trong hai chiếc ghế là một lão già, đang nhắm mắt dưỡng thần

"Sao lâu thế ?? Tụi nó còn chưa tới sao ??" - Lão ta cất giọng thiếu kiên nhẫn

"Thưa ngài, bọn nó cũng sắp tới rồi. Để tôi điện thoại hối thúc bọn nó" - Một tên thuộc hạ đứng bên cạnh cung kính trả lời, móc điện thoại ra

"Sầm" - Nhưng hắn còn chưa kịp bấm số, một nhóm người đã mở cửa bước vào. Chúng còn đang lôi kéo theo một thứ gì đó rất to lớn, nhìn kỹ lại thì đó là một gã vạm vỡ đang bị trùm đầu kín mít

"Phịch"

"Thưa ngài, chúng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ. Hắn đây ạ" - Đám đàn em báo cáo

Lão đầu lĩnh gật đầu hài lòng:

"Làm tốt lắm. Tổn thất thế nào ?? Nó có chống trả dữ lắm không ??"

"Không có thưa ngài. Người của chúng ta đã cố ý tiếp cận rất gần thế mà hắn chả có phản ứng gì cả, hoàn toàn không có chút phòng bị nào. Chúng tôi bắt được hắn vô cùng dễ dàng"

Lời giải thích của đám thuộc hạ khiến lão đầu lĩnh cau mày

Cảnh chiến đầu mà tên to con này đã dùng một con dao bếp, giết chết bốn người của lão với chỉ trong một tích tắc lại bị che khuất bởi đống bụi dày lúc hắn ném cái bọc vải chứa bột tiêu lên

Cho nên lúc bắt đầu triển khai kế hoạch bắt cóc, lão đã cử rất nhiều thuộc hạ tinh nhuệ được của mình mai phục đủ kiểu, thậm chí còn được trang bị hàng “nóng” vì cho rằng chắc chắn tên to con này sẽ là một đối thủ cực kì đáng gờm, giết người không ghê tay

Ai mà ngờ được cuối cùng tên "cao thủ" này lại bị tóm gọn dễ dàng như vầy đâu cơ chứ ??

"Dựng nó dậy" - Lão ta lạnh lùng ra lệnh

Một tên thuộc hạ cầm đến một xô nước lớn, tạt mạnh

"ÀO !!"

"Kugh ?? Khục...khục.. !!"

Tên to con điên cuồng giãy dụa. Do cái túi trên đầu hắn là bằng vải, mới bị dội nước khiến cho nó ướt nhẹp làm hắn ta không thể thở được

Lão đầu lĩnh vẫn ngồi yên đó nhìn "nạn nhân" giãy dụa vì nghẹt thở. Không hề nói tiếng nào

Gần ba phút sau, lão ta mới gật đầu ra hiệu. Tên thuộc hạ bước tới kéo khăn trùm đầu ra, bên dưới là khuôn mặt của một gã tầm hơn ba mươi tuổi

"Hộc...hộc..hộc" - Hắn ta điên cuồng thở dốc. Cảm giác như vừa rồi mình đã dạo một vòng quanh Quỷ Môn Quan về

"Tỉnh táo lại chưa ??" - Lão đầu lĩnh lạnh giọng hỏi

"Hộc...hộc...Đ..đây là đâu ?? S.s.sao ..t..tôi lại ở đây ?? Các người là a..ai ??" - Tên to con mở to mắt nhìn ngó xung quanh

Lão đầu lĩnh nhếch môi đầy vẻ mỉa mai:

"Mày hỏi ngộ nhỉ ??

"Mày cho là mày sẽ yên ổn sau khi gây ra việc tày trời như vậy sao ?? Cho rằng bọn tao là Hello Kitty, thoải mái để mày chơi khăm trên đầu trên cổ như thế à ??"

"Ô..ông đang nói gì vậy ?? Viê..Việc tày trời gì cơ ?? Chuyện gì đang xảy ra ở đây ??" - Tên to con mở to mắt vô cùng khó hiểu

Biểu cảm ngu ngu ngơ ngơ đó của hắn khiến lão đầu lĩnh ngứa gan cực độ, hắn lập tức ra hiệu cho tên thuộc hạ

"Bốp !! Bốp !!"

"Khặc !! Ughuuu !!"

"Sao rồi ?? Mày đã nhớ ra được gì chưa ??"

"C..các ông .. b..bắt nhầm người rồi. Nhầm .. rồi. Tô..tôi không phải người các ông cần tìm" - Hắn cố gắng gằn giọng trong đau đớn

"Nhầm người ấy à ?? Lạ thật đấy. Mày là Đái Viêm mà, đúng không ??" - Lão đầu lĩnh cười khẩy

"!!!"

"S..sao các ông biết tên tôi ??" - Đái Viêm trừng to mắt vô cùng sửng sốt. Cơn đau cũng vô thức bị hắn quên đi



Lão đầu lĩnh không buồn trả lời, chỉ tiếp tục cầm xấp tài liệu lên đọc từng chữ một:

"Đái Viêm. Từng làm việc trong một quán bar dành cho mấy bọn gay, nhưng lại thường xuyên than vãn những đồng lương bèo bọt"

"Chính vì vậy mà một năm rưỡi trước, mày đã xin ứng tuyển vào vị trí vệ sĩ của một công ty thuộc Phong gia. Cho đến hiện tại, mày đã là một trong những vệ sĩ thân cận nhất của Phong thiếu gia - Phong Liệt Minh. Cần tao tiếp tục không ??"

Đái Viêm cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng khi nghe lão già hung ác đó đọc tường tận từng chi tiết về cuộc đời của mình, hoàn toàn bị lão ta nắm thóp

"Sao mày lại không lên tiếng ?? Mày cho là bản thân mày trở thành một con chó hơi lớn một chút là mày ngon lắm hả ?? Đi vuốt râu hùm tổ chức bọn tao ??" - Lão đầu lĩnh nhướn mày chất vấn

"Kh..không !! Thực sự là các ông nhầm người rồi. Tôi thực sự không biết gì hết, xin hãy tin tôi đi" - Đái Viêm lạy lục cầu xin chúng

"Hahahaha !!"

"Tụi bây nghe quý ngài "không biết gì hết" nói gì không ?? Ôi mả cha nó thiệt chứ, trên đời còn có người mau quên vậy sao" - Lão đầu lĩnh và đám thuộc hạ ngửa đầu cười lớn

"Đây, để chúng tôi nhắc lại cho ngài nhớ này. Xem cho kĩ đây"

Lão ta vừa dứt lời, một tên thuộc hạ đã cầm tới một cái máy tính bảng cho Đái Viêm

"..."

Khoảnh khắc Đái Viêm nhìn thấy chính hắn trong đoạn video, tinh thần hắn gần như sụp đổ

"Hahaha !! Tưởng có gì ghê gớm ?? Rặt một lũ vô dụng ăn hại mà cũng bày đặt đi phá làng phá xóm" - Tiếng cười ngạo mạn của "Đái Viêm" vang vọng khắp phòng

Đợi cho đến khi đoạn video kết thúc, tên thuộc hạ đó còn bấm dừng và phóng to gương mặt của thủ phạm lên

"Thế nào hả, quý ngài "mau quên" ?? Đã nhớ lại được chút gì chưa ??" - Lão đầu lĩnh hài hước chất vấn

"Kh..không thể nào ?? Á..ác quỷ !! Đ..đây không phải là tôi" - Đái Viêm điên cuồng lắc đầu qua lại

"Ây chà nếu quý ngài không chịu nhận thì chúng tôi phải làm sao đây nhỉ ?? Xà Mâu, đem hàng lên đây"

Tên thuộc hạ được gọi là Xà Mâu lập tức nhận lệnh, mở cửa bước ra ngoài. Lát sau, hắn đã quay lại với một cái túi xách đen

"Phịch - Roẹt" - Bên trong cái túi là rất nhiều dụng cụ trông vô cùng đáng sợ

"Ực !! C..các ông định làm gì ??" - Đái Viêm rén đến vãi cả ra quấn

"Còn làm gì được nữa ?? Quý ngài đã không chịu nhớ thì chúng tôi đành phải thể hiện chút lòng hiếu khách thôi. Nhẹ lắm, yên tâm đi" - Lão đầu lĩnh nhún nhún vai trước câu hỏi của hắn

Nhìn đống dụng cụ tra tấn kia, Đái Viêm biết rằng nếu không có bằng chứng thì đêm nay chắc chắn hắn ta sẽ phải chết

Đầu não của Đái Viêm điên cuồng nhảy số, tìm cách tự cứu lấy mạng mình. Đột nhiên hai mắt hắn sáng lên, hắn đã tính ra được một phương án xin sò

"Chờ đã. Tôi có chứng cứ ngoại phạm, làm ơn cho tôi hỏi đoạn video này là vào ngày mấy" - Đái Viêm cất giọng gấp gáp

"Hửm ?? Lẽ nào quý ngài Đái Viêm đây đã nhớ ra được gì rồi sao ?? Tụi bây, giúp một tay cho đầu óc của khách quý thông suốt một chút coi"

Lập tức, tên Xà Mâu rút ra một cái roi cá đuối. Không chút lưu tình quất mạnh

"CHÁT !!"

"AAHHH !!!" - Đái Viêm gầm lên đầy đau đớn

"Ít quá ít quá, mấy phát nữa coi"

"CHÁT CHÁT CHÁT !!"

"AAAHHH KUGH !! T..TÔI NÓI THẬT MÀ !! X..xin cho tôi một cơ hội"

Lão đầu lĩnh ra hiệu dừng tay, sau đó lạnh lùng lên tiếng:

"Tao không biết mày đang tính giở trò gì với tao nhưng tao sẽ chơi cùng mày một ván vậy. Đoạn video đó là khoảng gần hai giờ sáng hôm qua"

"Thế nào ?? Chứng cứ con cu gì ?? Sủa ??"

"Hộc..hộc.. Có. tôi có mà. Khoảng thời gian đó, tôi đang ở cùng thiếu gia Liệt Minh. Các ông gọi cho thiếu gia hỏi rõ ràng đi, ngài ấy sẽ xác nhận giúp tôi"

"Một thằng vệ sĩ nhép như mày mà cũng bày đặt gọi tên thân mật với Phong thiếu gia như vậy sao ?? Ảo tưởng sức mạnh à ?? - Lão đầu lĩnh cất giọng mỉa mai



"Tôi xin thề, tôi xin thề mà !! Nói dóc làm con chó !!" - Đái Viêm gào thét

Nhìn bộ dạng này của Đái Viêm, người ngu cũng có thể nhìn ra là hắn đang nói thật. Bất quá bọn chúng không dễ dàng tin tưởng như vậy

"Lấy điện thoại nó ra đây" - Lão đầu lĩnh nhận lấy chiếc điện thoại, sau đó hỏi Đái Viêm mật mã và bấm vào danh bạ. Nhấn vào mục "Thiếu gia Liệt Minh"

"Tút...tút...tút"

"Cụp !!" - Bất quá điện thoại đã đổ chuông liên tục, nhưng lại không có ai nhấc máy

"Kh..không !! Gọi lần nữa đi. T..tôi rất thân với thiếu gia, cậu ấy nhất định là đang b..bậận việc mà thôi" - Đái Viêm cất giọng run rẩy. Phong Liệt Minh hiện giờ chính là cọng rơm cứu mạng duy nhất của hắn

"Tút..tút..tút ... Cụp !!" - Tình trạng vẫn y như cũ

"Haizz !! Tao cạn con mẹ nó lời rồi. Thôi, cứ tiếp tục cho đến khi nào nó chịu khai ra thì thôi đi vậy, chơi tới bến đi" - Lão đầu lĩnh chính thức mất kiên nhẫn

"Kh..không !! Khoan đã !! Tha cho tôi !!" - Đái Viêm triệt để tuyệt vọng, trong lòng điên cuồng mắng chửi mười tám đời tổ tông của Phong Liệt Minh

Sau khi ra lệnh cho đám thuộc hạ xong, lão đầu lĩnh xoay người rời khỏi căn phòng tràn ngập tiếng gào thét và van xin

...

Cùng lúc đó, tại bar club King Queen

"Xoẹt - Phù"

Lưu Thuận Lợi ngồi trên giường châm một điếu thuốc, bên cạnh hắn là một gã trẻ tuổi đang say giấc nồng. Chính là Phong Liệt Minh

"Ai mà ngờ cho được, "bé bi" này lại là Phong thiếu gia đại danh đỉnh đỉnh chứ ?? Đã thế ẻm lại còn "ngon" như vậy nữa. Vừa có tiền, vừa có hàng ngon. Số dzách" - Hắn sung sướng vỗ đùi cái đét

Bất quá Lưu Thuận Lợi lại có chút rùng mình khi hồi tưởng lại ánh mắt ngoan độc của Lãnh Tuyết Ly, người đề xuất ra kế hoạch này cho hắn:

"Giới hào môn thật quá phức tạp, quan hệ giữa người với người hoàn toàn đều là dựa trên lợi ích" - Lưu Thuận Lợi cũng không phải là người ngu, hắn đã phần nào suy đoán ra được chút ít những sự việc này

Nghĩ đến đây, hắn vội vã rút điện thoại ra. Gửi đi khá nhiều hình ảnh cùng video, còn kèm theo vài lời nhắn

- Lưu Thuận Lợi: Đây là tất cả, tôi đã hoàn thành mọi việc được giao rồi. Cậu xem qua một chút đi, có chỗ nào không hài lòng thì cứ nói với tôi

"Reng: Tài khoản của ngài vừa được cộng 100 triệu" - Vài phút sau, điện thoại của hắn đã vang lên âm thanh thông báo chuyển tiền và tin nhắn từ một tài khoản lạ

- TX: Tôi đã chuyển khoản thêm cho cậu rồi đấy, làm tốt lắm

- Lưu Thuận Lợi: Cảm ơn. Hy vọng sau này chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa

- TX: Hihi, tốt nhất là như vậy đi. Tuy nhiên, nếu như kế hoạch có bất trắc gì xảy ra. Cậu không muốn biết tôi sẽ làm ra đến chuyện gì đâu, nhớ kỹ nhé

- TX: À chút nữa thì quên mất. Cậu chịu khó tiêu hủy chiếc điện thoại cậu đang dùng để nhắn tin cho tôi, ban nãy tôi đã chuyển khoản thêm để đền điện thoại cho cậu rồi đó. Còn nữa, giúp tôi kết nối điện thoại của tên khốn kiếp kia vào chiếc laptop mà tôi đã đưa cho cậu hồi chiều

Không dám có một chút chậm trễ, Lưu Thuận Lợi lập tức làm theo mọi hướng dẫn

Chiếc điện thoại của Phong Liệt Minh vừa được kết nối vào laptop. Chưa đến hai phút sau, nó đã tự mở khóa

Đầu tiên là tự vào mục danh bạ xóa toàn bộ lịch sử cuộc gọi hôm nay của Lãnh Tuyết Ly, ngoài ra còn nhân tiện xóa luôn lịch sử hai cuộc gọi nhỡ lúc nãy của Đái Viêm và kéo đen hắn

Chưa dừng lại ở đó, bên kia còn cẩn thận sao lưu lại toàn bộ dữ liệu hiện có trong máy

- TX: Đã xong. Tiêu huỷ nốt cái laptop này luôn nhé, tiếp theo cậu tự giải quyết đi. Mong là cậu biết thân biết phận

- Lưu Thuận Lợi: Tôi biết rồi. Vĩnh biệt

Gửi xong đoạn tin nhắn cuối cùng đó. Lưu Thuận Lợi không chút do dự, ném thẳng điện thoại của mình và cái laptop mờ ám này vào trong lò sưởi

"Thật là một ả đàn bà đáng sợ, tâm cơ và xảo quyệt. Quả nhiên chỉ có đàn ông mới có thể đem lại hạnh phúc cho nhau" - Hắn ta quay trở lại giường, ôm chặt lấy "bé bi" của mình. Cố gắng nhắm mắt ngủ

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: [email protected]

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook