Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội
Chương 26: Hai Vụ Án Quái Dị
Ludens Vu
14/11/2024
Nửa đêm, tại tòa nhà tập đoàn Thời Đại
"Thanh Ngọc, em thực sự muốn ở lại với chị sao ??" Lãnh Thiên Băng đặt cây bút cảm ứng xuống. Cô quay sang hỏi Thanh Ngọc đang ngồi trên sofa giữa văn phòng
"Dạ không sao đâu, em đã nhắn tin cho bác em rồi. Hôm nay để em ở lại bồi chị cùng nhau tăng ca" - Thanh Ngọc ngẩng đầu lên khỏi chiếc laptop và trả lời Lãnh Thiên Băng
"Nếu vậy thì làm phiền em rồi" - Lãnh Thiên Băng nở nụ cười nhẹ, sau đó lại tiếp tục nói:
"Lát nữa lỡ em có buồn ngủ thì cứ nói với chị. Trong văn phòng này cũng có một gian phòng khác đầy đủ tiện nghi để sẵn dành trường hợp cần nghỉ ngơi đấy"
"Em không sao đâu, chị cứ yên tâm"- Thanh Ngọc lắc lắc đầu, sau đó lại tập trung vào chiếc laptop trước mặt
"Cộc...cộc...cộc !! Lãnh tổng, chúng tôi mang thức ăn đến ạ" - Nhân viên phục vụ ngoài cửa lên tiếng
Thanh Ngọc đứng lên chạy ra mở cửa:
"Tới ngay đây"
Hai nhân viên phục vụ đẩy xe đẩy vào. Trên xe đẩy có nước ép trái cây, trái cây, trà và bánh ngọt
"Nhà hàng trên tầng cũng sắp đóng cửa rồi nên chị nhân tiện gọi một ít đồ ăn nhẹ. Chúng ta nghỉ tay chút thôi" - Lãnh Thiên Băng đứng dậy, bước đến bàn trà
"Vâng Băng tỷ !! Trông ngon quá đi" - Đôi mắt Thanh Ngọc dán vào những đĩa bánh ngọt vô cùng đẹp mắt trên xe đẩy
Hai người ngồi xuống ghế sofa cùng nhau thưởng trà và ăn nhẹ. Thanh Ngọc nhân tiện mở điện thoại lên lướt Face, bỗng:
"Phụt !!" - Cô đột nhiên giật mình phun ra một ngụm trà
"Thanh Ngọc !! Em sao vậy ??" - Rất may Lãnh Thiên Băng đã kịp né qua một bên
"Băng tỷ, chị xem cái này đi !! Đây chẳng phải là chồng chị sao ??" - Thanh Ngọc vội vã chìa điện thoại ra cho Lãnh Thiên Băng xem
Lãnh Thiên Băng khi nghe nhắc đến Huy Vũ thì lòng cô 10 phần khẩn trương, cô lập tức tập trung vào chiếc điện thoại trên tay Thanh Ngọc
Trên màn hình điện thoại là một video có tựa đề rất kêu "Vương Tử Dao Đen 1 vs 6". Mới vừa đăng lên chỉ vài tiếng trước thôi mà đã có gần 100 ngàn lượt like và hàng ngàn bình luận
Trong video là một người đàn ông trẻ tuổi mặc một bộ suit màu đỏ mận trông vô cùng quyến rũ, gương mặt rất điển trai và nam tính. Nhưng quan trọng nhất, gương mặt này rất rất giống Huy Vũ của cô
Trên tay anh ta đang cầm một con dao màu đen, chiến đấu với 6 kẻ đeo mặt nạ đánh hội đồng mình mà không hề bị rơi xuống thế hạ phong. Thậm chí còn hạ đo ván 3 tên trong số bọn chúng
Cuộc chiến chỉ kết thúc khi có tiếng còi xe cảnh sát vang lên ở phía xa và cả hai bên đều nhanh chóng rời khỏi hiện trường. Lãnh Thiên Băng dĩ nhiên nhận ra chiếc xe của Huy Vũ
"Ch..chồng ơi !! S..sao anh ấy lại !!" - Lãnh Thiên Băng chấn kinh, hai mắt trừng lớn nhìn vào thân ảnh mặc suit đỏ trong video như si như say
Cô giật lấy điện thoại của Thanh Ngọc, tua đi tua lại. Đôi mắt đẹp như có hình trái tim lấp lóe, thực sự là càng xem càng nghiện
"Là thật hay kỹ xảo vậy ?? Đỉnh vãi !!"
"Có ai biết chàng Vương Tử này là ai không ?? Van cầu cho mình xin thông tin của anh ấy !!"
"Ngầu quá !!"
"..." - Bên dưới video là rất nhiều những bình luận hâm mộ của cư dân mạng
"Hừ !! Người đàn ông của Lãnh Thiên Băng ta, các ngươi có tư cách mơ tưởng sao ??" Lãnh Thiên Băng nghiến răng khi đọc các bình luận. Trái tim ở ngực trái đang đập mạnh như đánh trống khiến cô hơi khó thở
Một lúc sau Lãnh Thiên Băng mới trấn tĩnh lại, gương mặt lạnh lùng trở về như lúc ban đầu. Cô mở điện thoại ra phát đi một chỉ thị:
"Điều tra rõ ràng cho tôi, để xem là đám không có mắt nào dám cả gan ám toán người đàn ông của Lãnh Thiên Băng này"
Xong xuôi, cô lo lắng bấm số gọi cho chồng nhưng gọi liên tục mấy cuộc vẫn không thấy anh ấy bắt máy
Cô muốn gọi cho ba mẹ ruột của Huy Vũ để hỏi thăm nhưng rồi nhận ra ... cô không có số điện thoại của họ
...
Vài tiếng sau
Trời chỉ mới tờ mờ sáng, trên con đường vắng vẻ có một người đàn ông trung niên đang dắt chó đi dạo
"Gâu gâu !!" - Chỉ là hôm nay con chó của ông có chút kì lạ, nãy giờ cứ sủa về phía đằng xa
"Mực, mày bị sao đấy ??" - Người đàn ông lên tiếng thắc mắc
Ông ta nhìn về phía con chó của mình đang sủa. Đó là một bụi cây rậm rạp, xung quanh đầy rác thải
"Chẳng lẽ ở đó có gì lạ sao ?? Rồi được rồi đi thôi nào" - Ông ta cười khổ, đành chiều theo con chó cưng của mình. Cùng nó bước tới bụi cây
"Khịt .. khịt .. gâu !!" - Con chó ngửi ngửi lùm cây một lát. Đột nhiên nó dừng lại, sủa một tiếng như báo hiệu đã tìm thấy gì đó
Trong đầu người đàn ông đầy dấu chấm hỏi, ông tiến tới vạch bụi cây ra và:
"Hiee ... " - Ông ta lập tức té bật ngửa ra sau, cả người run lẩy bẩy
"C..C..CÓ NGƯỜI CHẾT !!!"
...
Cùng lúc đó, ở tại một căn biệt thự xa hoa
"Chào buổi sáng, cô Lệ" - Các nhân viên bảo vệ lập tức cất tiếng chào
Người phụ nữ gọi là cô Lệ đó không thèm để tâm đến họ, ung dung tiến vào trong
Cô ta là thư ký riêng và cũng là một trong những tình nhân của Vĩnh Đạt Thành. Dĩ nhiên nhờ vào những thân phận đó mà cô ta cũng được thơm lây rất nhiều, địa vị lên như diều gặp gió
"Vĩnh nhị gia, có chút sự vụ em cần xin chỉ thị của ngài" - Cô ta cất tiếng gọi khi vừa mở cửa bước vào sảnh chính biệt thự
Bất quá, hình như hôm nay có gì đó không đúng
"Kỳ lạ, sao chung quanh im ắng quá vậy ?? Vệ sĩ đâu cả rồi" - Cô ta lẩm bẩm. Trong sảnh chính cũng không có một bóng người
Đột nhiên, cô ta nhìn thấy ở góc hành lang có cái gì đó. Nhìn kĩ thì phát hiện đó là đôi chân của một người đàn ông
"Này, anh có sao không ??" - Cô ta lập tức chạy đến hỏi thăm
"!!!"
"AAAAAAAAAAHHHH" - Tiếng hét thất thanh vang khắp khuôn viên căn biệt thự im ắng
...
Cảnh sát rất nhanh đã đến, họ lập tức phong tỏa hiện trường
"Tách..tách" - Tiếng chụp ảnh vang lên liên tục
"Nạn nhân là ông Vĩnh Đạt Thành, một trong hai người đứng đầu của Vĩnh gia. Bốn người ở bên ngoài là vệ sĩ riêng"
"Cả năm người và hai con chó ngoài vườn đều tử vong vì bị một vật rất sắc nhọn chém vào cổ họng, tất cả đều tử vong ngay lập tức. Có thể khẳng định kẻ ra tay rất chuyên nghiệp" - Chuyên gia pháp y đưa ra kết luận sau khi kiểm tra các thi thể
"Thời gian tử vong ??" - Một vị thanh tra trông đã rất có tuổi lên tiếng hỏi
"Thời gian tử vong tầm khoảng 5 tiếng trước. Nhưng ..." - Chuyên gia pháp y đó ấp úng một lúc, sau đó lên tiếng:
"Sau khi kiểm tra qua thì … có vẻ cả năm nạn nhân và hai con chó bên ngoài đều tử vong trong cùng một thời điểm"
"CÁI GÌ CƠ ???" - Lão thanh tra quát lớn
"Cùng một thời điểm ?? Chuyện đó làm sao có thể ??"
"Tất cả những nạn nhân đều cách nhau khá xa, cho dù kẻ sát nhân có nhanh đến mức nào đi nữa cũng phải mất ít nhất 1 phút để chuyển qua mục tiêu tiếp theo. Đó là nếu họ đứng yên để mặc cho hắn hành động"
"Chưa kể còn hai con chó nằm tít xa ở bên ngoài căn biệt thự nữa. Lẽ nào vụ án này có rất nhiều người tham gia sao ??" - Cả người lão ta toát mồ hôi lạnh
"Còn camera thì sao ?? Có thu được chút manh mối nào không ??" - Ông ta quát lớn với bên phụ trách thu thập dữ liệu an ninh
"Thưa ngài, tất cả dữ liệu trích xuất từ camera đều đã bị người của Vĩnh gia mang đi rồi ạ. Chúng tôi không cản họ được" - Viên cảnh sát trẻ tuổi trả lời đắng chát
"Vĩnh gia sao ??"
"Coi bộ vụ án này chúng ta không thể tùy tiện nhúng tay vào rồi" - Trong đầu lão thanh tra nhanh chóng nhảy số, sau đó ra lệnh cho cấp dưới:
"Bảo vệ hiện trường cẩn thân. Tôi cần đi liên lạc với cấp trên"
...
Ra bên ngoài ông ta châm một điếu thuốc, gọi một cuộc điện thoại
"Alo tôi nghe" - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói cương nghị
"Sếp, vụ án bên phía tôi có sự can thiệp của Vĩnh gia. Họ đã lấy đi toàn bộ dữ liệu camera rồi" - Lão thanh tra lên tiếng, giọng điệu có chút không kiên nhẫn
"Nếu là vậy thì tạm thời cứ bảo vệ nghiêm ngặt hiện trường đi. Người của anh cũng tạm thời rút về" - Dứt lời, đầu dây bên kia lập tức cúp máy
Lão thanh tra thở dài, chuyện này dĩ nhiên lão cũng đã đoán trước được. Ông ta lại tiếp tục bấm một số điện thoại khác
"Alo anh Nhẫn ??" - Rất nhanh, người bên kia đã bắt máy
Ông ta thở ra một hơi khói thuốc, sau đó chán nản lên tiếng:
"Trương Hiểu, bên chỗ anh có một vụ án khá kì quặc. Đáng tiếc toàn bộ dữ liệu camera đã bị Vĩnh gia mang đi sạch rồi, cả lão sếp cũng bảo anh rút người về"
"Chỗ em cũng đang xử lý một vụ đây. Hung thủ thực sự vô cùng chuyên nghiệp, một phát ngay họng. Xung quanh không hề để lại dấu vết nào dù chỉ là một giọt máu vương vãi"
Thanh tra Nhẫn lập tức khẩn trương, vội vàng hỏi:
"Có phải vết thương gây tử vong là bị một vật sắc nhọn chém ngang cổ họng rất gọn gàng không ??"
"Đúng vậy, sao anh biết ??"
"Xem ra cả hai vụ án này có liên quan đến nhau. Lát nữa hai chúng ta gặp nhau cùng đối chiếu manh mối"
...
Tại tư dinh của Vĩnh gia
"Nhanh cái tay lên, làm quần què gì mà chậm chạp vậy ??" - Một người đàn ông trung niên có râu quai nón trông giống Vĩnh Đạt Thành đến 8 phần quát giọng giận dữ
Ông ta chính là gia chủ hiện giờ của Vĩnh gia - Vĩnh Đạt Tân
"Thưa ngài, xin hãy kiên nhẫn đôi chút. Đội ngũ kĩ thuật của chúng ta đang làm nhanh hết mức có thể" - Tên thư ký bên cạnh bình tĩnh lên tiếng
"Cộc..cộc..cộc"
"Cạch!! Thưa ngài, đây là video được trích xuất từ camera giám sát" - Tên nhân viên mở cửa sau đó đặt lên bàn một cái USB. Giọng điệu của hắn có chút khẩn trương
"Ừm. Vậy cái chết của thằng em tao, tụi mày có tìm ra được manh mối gì không ??" - Vĩnh Đạt Tân không thèm để ý đến biểu hiện của hắn, gằn giọng hỏi
"Chuyện này ... xin ngài hãy xem qua đoạn video này trước đi ạ" - Hai tay tên nhân viên run rẩy. Hắn kết nối chiếc USB vào một đầu máy và phát đoạn video đó lên màn hình TV lỡn ở giữa phòng
"Xin ngài hãy xem thật kỹ"
Vĩnh Đạt Tân và tên thư ký riêng dán chặt mắt vào TV
Trên màn hình TV hiện giờ là hai con chó đang bình thản gặm xương ...
“!!!” - Đột nhiên đầu của chúng lập tức tự động văng ra khỏi cổ
"Xoảng !!" - Ly trà tuột ra khỏi tay Vĩnh Đạt Tân rơi xuống đất vỡ nát. Tên thư ký kế bên cũng chấn kinh, toàn bộ sự bình tĩnh của hắn như tiêu biến
"Hai con chó đó !! Chuyện gì xảy ra ??" - Vĩnh Đạt Tân đứng bật dậy
"Những chuyện kì lạ như vậy cũng đã xảy ra với các nạn nhân trong biệt thự. Cổ họng họ như tự nhiên bị chém nát"
"Nhưng nếu tua chậm lại mười lần thì ..." - Tên nhân viên bấm một nút trên chiếc remote, tua lại đoạn phim vừa rồi
Khoảnh khắc hai con chó bị mất đầu, có một cái bóng cực kỳ mờ xẹt ngang qua
"Ực !! Đ..đây là người hay ma" - Vĩnh Đạt Tân nuốt nước bọt khô khốc
"Tua chậm 10 lần đã là giới hạn của thiết bị"
""Thứ" đã ra tay tàn sát 5 mạng người trong đó có Nhị gia là một tồn tại vượt xa khỏi nhận thức của chúng ta" - Giọng của tên nhân viên ngưng trọng, cực độ run sợ
"!!!"
"Thành, mày rốt cuộc đã đắc tội với ai thế hả ??" - Vĩnh Đạt Tân gào thét trong lòng, đôi tay hắn đã ướt đẫm mồ hôi
Hắn lập tức quay sang góc phòng hỏi người phụ nữ đang run lẩy bẩy:
"Mày là thư ký riêng của em trai tao đúng không ?? Dạo này nó đã làm gì hả ??"
"Th..thưa ngài. Th..thực sự thì gần đây Nhị gia có qua lại và giải quyết vài công chuyện lặt vặt. T...tôi thực sự không biết" - Thư ký Lệ run rẩy trả lời. Đôi mắt vẫn dán vào “cái bóng” trên màn hình TV
"Khốn kiếp !! Tao đã răn dạy nó rất nhiều lần rồi !!" - Hắn đấm mạnh lên bàn, cố gắng trấn tĩnh bản thân
Cả căn phòng im bặt không ai dám hó hé tiếng nào. Nhưng không phải vì sự phẫn nộ của gia chủ bọn hắn mà là “thứ" trên màn hình TV kia
"..."
"Vụ này dừng lại tại đây, không cần tiếp tục điều tra thêm nữa"
"Ta không muốn nghe bất cứ chuyện nào vừa diễn ra trong căn phòng này lọt ra bên ngoài. Nghe thủng hết chưa ??" - Một lát sau Vĩnh Đạt Tân lên tiếng. Giọng nói mang theo vẻ đe dọa
Dĩ nhiên hắn dư sức nhận ra bản thân mình chả là cái thá gì với "thứ" đó cả, "nó" cũng có thể lấy mạng hắn bất cứ lúc nào
Thế nên dù rất phẫn nộ với cái chết của em trai, hắn vẫn sẽ vì mạng sống mà dừng cuộc chơi ngay tại lúc này
"Vâng !!" - Cả ba người kia đồng loạt lên tiếng
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Tks các đh rất nhiều ~
"Thanh Ngọc, em thực sự muốn ở lại với chị sao ??" Lãnh Thiên Băng đặt cây bút cảm ứng xuống. Cô quay sang hỏi Thanh Ngọc đang ngồi trên sofa giữa văn phòng
"Dạ không sao đâu, em đã nhắn tin cho bác em rồi. Hôm nay để em ở lại bồi chị cùng nhau tăng ca" - Thanh Ngọc ngẩng đầu lên khỏi chiếc laptop và trả lời Lãnh Thiên Băng
"Nếu vậy thì làm phiền em rồi" - Lãnh Thiên Băng nở nụ cười nhẹ, sau đó lại tiếp tục nói:
"Lát nữa lỡ em có buồn ngủ thì cứ nói với chị. Trong văn phòng này cũng có một gian phòng khác đầy đủ tiện nghi để sẵn dành trường hợp cần nghỉ ngơi đấy"
"Em không sao đâu, chị cứ yên tâm"- Thanh Ngọc lắc lắc đầu, sau đó lại tập trung vào chiếc laptop trước mặt
"Cộc...cộc...cộc !! Lãnh tổng, chúng tôi mang thức ăn đến ạ" - Nhân viên phục vụ ngoài cửa lên tiếng
Thanh Ngọc đứng lên chạy ra mở cửa:
"Tới ngay đây"
Hai nhân viên phục vụ đẩy xe đẩy vào. Trên xe đẩy có nước ép trái cây, trái cây, trà và bánh ngọt
"Nhà hàng trên tầng cũng sắp đóng cửa rồi nên chị nhân tiện gọi một ít đồ ăn nhẹ. Chúng ta nghỉ tay chút thôi" - Lãnh Thiên Băng đứng dậy, bước đến bàn trà
"Vâng Băng tỷ !! Trông ngon quá đi" - Đôi mắt Thanh Ngọc dán vào những đĩa bánh ngọt vô cùng đẹp mắt trên xe đẩy
Hai người ngồi xuống ghế sofa cùng nhau thưởng trà và ăn nhẹ. Thanh Ngọc nhân tiện mở điện thoại lên lướt Face, bỗng:
"Phụt !!" - Cô đột nhiên giật mình phun ra một ngụm trà
"Thanh Ngọc !! Em sao vậy ??" - Rất may Lãnh Thiên Băng đã kịp né qua một bên
"Băng tỷ, chị xem cái này đi !! Đây chẳng phải là chồng chị sao ??" - Thanh Ngọc vội vã chìa điện thoại ra cho Lãnh Thiên Băng xem
Lãnh Thiên Băng khi nghe nhắc đến Huy Vũ thì lòng cô 10 phần khẩn trương, cô lập tức tập trung vào chiếc điện thoại trên tay Thanh Ngọc
Trên màn hình điện thoại là một video có tựa đề rất kêu "Vương Tử Dao Đen 1 vs 6". Mới vừa đăng lên chỉ vài tiếng trước thôi mà đã có gần 100 ngàn lượt like và hàng ngàn bình luận
Trong video là một người đàn ông trẻ tuổi mặc một bộ suit màu đỏ mận trông vô cùng quyến rũ, gương mặt rất điển trai và nam tính. Nhưng quan trọng nhất, gương mặt này rất rất giống Huy Vũ của cô
Trên tay anh ta đang cầm một con dao màu đen, chiến đấu với 6 kẻ đeo mặt nạ đánh hội đồng mình mà không hề bị rơi xuống thế hạ phong. Thậm chí còn hạ đo ván 3 tên trong số bọn chúng
Cuộc chiến chỉ kết thúc khi có tiếng còi xe cảnh sát vang lên ở phía xa và cả hai bên đều nhanh chóng rời khỏi hiện trường. Lãnh Thiên Băng dĩ nhiên nhận ra chiếc xe của Huy Vũ
"Ch..chồng ơi !! S..sao anh ấy lại !!" - Lãnh Thiên Băng chấn kinh, hai mắt trừng lớn nhìn vào thân ảnh mặc suit đỏ trong video như si như say
Cô giật lấy điện thoại của Thanh Ngọc, tua đi tua lại. Đôi mắt đẹp như có hình trái tim lấp lóe, thực sự là càng xem càng nghiện
"Là thật hay kỹ xảo vậy ?? Đỉnh vãi !!"
"Có ai biết chàng Vương Tử này là ai không ?? Van cầu cho mình xin thông tin của anh ấy !!"
"Ngầu quá !!"
"..." - Bên dưới video là rất nhiều những bình luận hâm mộ của cư dân mạng
"Hừ !! Người đàn ông của Lãnh Thiên Băng ta, các ngươi có tư cách mơ tưởng sao ??" Lãnh Thiên Băng nghiến răng khi đọc các bình luận. Trái tim ở ngực trái đang đập mạnh như đánh trống khiến cô hơi khó thở
Một lúc sau Lãnh Thiên Băng mới trấn tĩnh lại, gương mặt lạnh lùng trở về như lúc ban đầu. Cô mở điện thoại ra phát đi một chỉ thị:
"Điều tra rõ ràng cho tôi, để xem là đám không có mắt nào dám cả gan ám toán người đàn ông của Lãnh Thiên Băng này"
Xong xuôi, cô lo lắng bấm số gọi cho chồng nhưng gọi liên tục mấy cuộc vẫn không thấy anh ấy bắt máy
Cô muốn gọi cho ba mẹ ruột của Huy Vũ để hỏi thăm nhưng rồi nhận ra ... cô không có số điện thoại của họ
...
Vài tiếng sau
Trời chỉ mới tờ mờ sáng, trên con đường vắng vẻ có một người đàn ông trung niên đang dắt chó đi dạo
"Gâu gâu !!" - Chỉ là hôm nay con chó của ông có chút kì lạ, nãy giờ cứ sủa về phía đằng xa
"Mực, mày bị sao đấy ??" - Người đàn ông lên tiếng thắc mắc
Ông ta nhìn về phía con chó của mình đang sủa. Đó là một bụi cây rậm rạp, xung quanh đầy rác thải
"Chẳng lẽ ở đó có gì lạ sao ?? Rồi được rồi đi thôi nào" - Ông ta cười khổ, đành chiều theo con chó cưng của mình. Cùng nó bước tới bụi cây
"Khịt .. khịt .. gâu !!" - Con chó ngửi ngửi lùm cây một lát. Đột nhiên nó dừng lại, sủa một tiếng như báo hiệu đã tìm thấy gì đó
Trong đầu người đàn ông đầy dấu chấm hỏi, ông tiến tới vạch bụi cây ra và:
"Hiee ... " - Ông ta lập tức té bật ngửa ra sau, cả người run lẩy bẩy
"C..C..CÓ NGƯỜI CHẾT !!!"
...
Cùng lúc đó, ở tại một căn biệt thự xa hoa
"Chào buổi sáng, cô Lệ" - Các nhân viên bảo vệ lập tức cất tiếng chào
Người phụ nữ gọi là cô Lệ đó không thèm để tâm đến họ, ung dung tiến vào trong
Cô ta là thư ký riêng và cũng là một trong những tình nhân của Vĩnh Đạt Thành. Dĩ nhiên nhờ vào những thân phận đó mà cô ta cũng được thơm lây rất nhiều, địa vị lên như diều gặp gió
"Vĩnh nhị gia, có chút sự vụ em cần xin chỉ thị của ngài" - Cô ta cất tiếng gọi khi vừa mở cửa bước vào sảnh chính biệt thự
Bất quá, hình như hôm nay có gì đó không đúng
"Kỳ lạ, sao chung quanh im ắng quá vậy ?? Vệ sĩ đâu cả rồi" - Cô ta lẩm bẩm. Trong sảnh chính cũng không có một bóng người
Đột nhiên, cô ta nhìn thấy ở góc hành lang có cái gì đó. Nhìn kĩ thì phát hiện đó là đôi chân của một người đàn ông
"Này, anh có sao không ??" - Cô ta lập tức chạy đến hỏi thăm
"!!!"
"AAAAAAAAAAHHHH" - Tiếng hét thất thanh vang khắp khuôn viên căn biệt thự im ắng
...
Cảnh sát rất nhanh đã đến, họ lập tức phong tỏa hiện trường
"Tách..tách" - Tiếng chụp ảnh vang lên liên tục
"Nạn nhân là ông Vĩnh Đạt Thành, một trong hai người đứng đầu của Vĩnh gia. Bốn người ở bên ngoài là vệ sĩ riêng"
"Cả năm người và hai con chó ngoài vườn đều tử vong vì bị một vật rất sắc nhọn chém vào cổ họng, tất cả đều tử vong ngay lập tức. Có thể khẳng định kẻ ra tay rất chuyên nghiệp" - Chuyên gia pháp y đưa ra kết luận sau khi kiểm tra các thi thể
"Thời gian tử vong ??" - Một vị thanh tra trông đã rất có tuổi lên tiếng hỏi
"Thời gian tử vong tầm khoảng 5 tiếng trước. Nhưng ..." - Chuyên gia pháp y đó ấp úng một lúc, sau đó lên tiếng:
"Sau khi kiểm tra qua thì … có vẻ cả năm nạn nhân và hai con chó bên ngoài đều tử vong trong cùng một thời điểm"
"CÁI GÌ CƠ ???" - Lão thanh tra quát lớn
"Cùng một thời điểm ?? Chuyện đó làm sao có thể ??"
"Tất cả những nạn nhân đều cách nhau khá xa, cho dù kẻ sát nhân có nhanh đến mức nào đi nữa cũng phải mất ít nhất 1 phút để chuyển qua mục tiêu tiếp theo. Đó là nếu họ đứng yên để mặc cho hắn hành động"
"Chưa kể còn hai con chó nằm tít xa ở bên ngoài căn biệt thự nữa. Lẽ nào vụ án này có rất nhiều người tham gia sao ??" - Cả người lão ta toát mồ hôi lạnh
"Còn camera thì sao ?? Có thu được chút manh mối nào không ??" - Ông ta quát lớn với bên phụ trách thu thập dữ liệu an ninh
"Thưa ngài, tất cả dữ liệu trích xuất từ camera đều đã bị người của Vĩnh gia mang đi rồi ạ. Chúng tôi không cản họ được" - Viên cảnh sát trẻ tuổi trả lời đắng chát
"Vĩnh gia sao ??"
"Coi bộ vụ án này chúng ta không thể tùy tiện nhúng tay vào rồi" - Trong đầu lão thanh tra nhanh chóng nhảy số, sau đó ra lệnh cho cấp dưới:
"Bảo vệ hiện trường cẩn thân. Tôi cần đi liên lạc với cấp trên"
...
Ra bên ngoài ông ta châm một điếu thuốc, gọi một cuộc điện thoại
"Alo tôi nghe" - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói cương nghị
"Sếp, vụ án bên phía tôi có sự can thiệp của Vĩnh gia. Họ đã lấy đi toàn bộ dữ liệu camera rồi" - Lão thanh tra lên tiếng, giọng điệu có chút không kiên nhẫn
"Nếu là vậy thì tạm thời cứ bảo vệ nghiêm ngặt hiện trường đi. Người của anh cũng tạm thời rút về" - Dứt lời, đầu dây bên kia lập tức cúp máy
Lão thanh tra thở dài, chuyện này dĩ nhiên lão cũng đã đoán trước được. Ông ta lại tiếp tục bấm một số điện thoại khác
"Alo anh Nhẫn ??" - Rất nhanh, người bên kia đã bắt máy
Ông ta thở ra một hơi khói thuốc, sau đó chán nản lên tiếng:
"Trương Hiểu, bên chỗ anh có một vụ án khá kì quặc. Đáng tiếc toàn bộ dữ liệu camera đã bị Vĩnh gia mang đi sạch rồi, cả lão sếp cũng bảo anh rút người về"
"Chỗ em cũng đang xử lý một vụ đây. Hung thủ thực sự vô cùng chuyên nghiệp, một phát ngay họng. Xung quanh không hề để lại dấu vết nào dù chỉ là một giọt máu vương vãi"
Thanh tra Nhẫn lập tức khẩn trương, vội vàng hỏi:
"Có phải vết thương gây tử vong là bị một vật sắc nhọn chém ngang cổ họng rất gọn gàng không ??"
"Đúng vậy, sao anh biết ??"
"Xem ra cả hai vụ án này có liên quan đến nhau. Lát nữa hai chúng ta gặp nhau cùng đối chiếu manh mối"
...
Tại tư dinh của Vĩnh gia
"Nhanh cái tay lên, làm quần què gì mà chậm chạp vậy ??" - Một người đàn ông trung niên có râu quai nón trông giống Vĩnh Đạt Thành đến 8 phần quát giọng giận dữ
Ông ta chính là gia chủ hiện giờ của Vĩnh gia - Vĩnh Đạt Tân
"Thưa ngài, xin hãy kiên nhẫn đôi chút. Đội ngũ kĩ thuật của chúng ta đang làm nhanh hết mức có thể" - Tên thư ký bên cạnh bình tĩnh lên tiếng
"Cộc..cộc..cộc"
"Cạch!! Thưa ngài, đây là video được trích xuất từ camera giám sát" - Tên nhân viên mở cửa sau đó đặt lên bàn một cái USB. Giọng điệu của hắn có chút khẩn trương
"Ừm. Vậy cái chết của thằng em tao, tụi mày có tìm ra được manh mối gì không ??" - Vĩnh Đạt Tân không thèm để ý đến biểu hiện của hắn, gằn giọng hỏi
"Chuyện này ... xin ngài hãy xem qua đoạn video này trước đi ạ" - Hai tay tên nhân viên run rẩy. Hắn kết nối chiếc USB vào một đầu máy và phát đoạn video đó lên màn hình TV lỡn ở giữa phòng
"Xin ngài hãy xem thật kỹ"
Vĩnh Đạt Tân và tên thư ký riêng dán chặt mắt vào TV
Trên màn hình TV hiện giờ là hai con chó đang bình thản gặm xương ...
“!!!” - Đột nhiên đầu của chúng lập tức tự động văng ra khỏi cổ
"Xoảng !!" - Ly trà tuột ra khỏi tay Vĩnh Đạt Tân rơi xuống đất vỡ nát. Tên thư ký kế bên cũng chấn kinh, toàn bộ sự bình tĩnh của hắn như tiêu biến
"Hai con chó đó !! Chuyện gì xảy ra ??" - Vĩnh Đạt Tân đứng bật dậy
"Những chuyện kì lạ như vậy cũng đã xảy ra với các nạn nhân trong biệt thự. Cổ họng họ như tự nhiên bị chém nát"
"Nhưng nếu tua chậm lại mười lần thì ..." - Tên nhân viên bấm một nút trên chiếc remote, tua lại đoạn phim vừa rồi
Khoảnh khắc hai con chó bị mất đầu, có một cái bóng cực kỳ mờ xẹt ngang qua
"Ực !! Đ..đây là người hay ma" - Vĩnh Đạt Tân nuốt nước bọt khô khốc
"Tua chậm 10 lần đã là giới hạn của thiết bị"
""Thứ" đã ra tay tàn sát 5 mạng người trong đó có Nhị gia là một tồn tại vượt xa khỏi nhận thức của chúng ta" - Giọng của tên nhân viên ngưng trọng, cực độ run sợ
"!!!"
"Thành, mày rốt cuộc đã đắc tội với ai thế hả ??" - Vĩnh Đạt Tân gào thét trong lòng, đôi tay hắn đã ướt đẫm mồ hôi
Hắn lập tức quay sang góc phòng hỏi người phụ nữ đang run lẩy bẩy:
"Mày là thư ký riêng của em trai tao đúng không ?? Dạo này nó đã làm gì hả ??"
"Th..thưa ngài. Th..thực sự thì gần đây Nhị gia có qua lại và giải quyết vài công chuyện lặt vặt. T...tôi thực sự không biết" - Thư ký Lệ run rẩy trả lời. Đôi mắt vẫn dán vào “cái bóng” trên màn hình TV
"Khốn kiếp !! Tao đã răn dạy nó rất nhiều lần rồi !!" - Hắn đấm mạnh lên bàn, cố gắng trấn tĩnh bản thân
Cả căn phòng im bặt không ai dám hó hé tiếng nào. Nhưng không phải vì sự phẫn nộ của gia chủ bọn hắn mà là “thứ" trên màn hình TV kia
"..."
"Vụ này dừng lại tại đây, không cần tiếp tục điều tra thêm nữa"
"Ta không muốn nghe bất cứ chuyện nào vừa diễn ra trong căn phòng này lọt ra bên ngoài. Nghe thủng hết chưa ??" - Một lát sau Vĩnh Đạt Tân lên tiếng. Giọng nói mang theo vẻ đe dọa
Dĩ nhiên hắn dư sức nhận ra bản thân mình chả là cái thá gì với "thứ" đó cả, "nó" cũng có thể lấy mạng hắn bất cứ lúc nào
Thế nên dù rất phẫn nộ với cái chết của em trai, hắn vẫn sẽ vì mạng sống mà dừng cuộc chơi ngay tại lúc này
"Vâng !!" - Cả ba người kia đồng loạt lên tiếng
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Tks các đh rất nhiều ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.