Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội
Chương 58: Kế Hoạch Bắt Đầu Sớm
Ludens Vu
14/11/2024
"Ái chà chà chà !! Lão ta trông vậy mà ăn ảnh dữ thần ta !!"
Cùng lúc đó ở quán chè gần trường đại học, "hung thủ đầu têu" cũng đang cười sằng sặc trước "tác phẩm" của mình:
"Dưới tác dụng của vật phẩm Búa Hơi Gây Lú, lão ta đừng có hòng mà moi lại được chút ký ức nào. Dù chỉ là một tia nhỏ xíu"
"Không biết bên phía Phong gia sẽ ém chuyện này tốt đến mức nào đây. Nhưng chắc chắn sẽ phải mất một khoản không nhỏ" - Tôi lắc đầu tấm tắc
Sau khi đã xem đi xem lại hàng chục lần, "hung thủ đầu têu" mới chịu tắt điện thoại đi. Tiếp tục bữa lót dạ của mình
Múc một muỗng bánh flan cho vào miệng, trong đầu tôi tiếp tục vạch sẵn ra các kế hoạch:
"Với số bằng chứng Thiên Băng đang đi điều tra kia và cả số bằng chứng mình vừa lấy được này nữa. Hoàn toàn đủ khiến cho Phong gia rơi vào thế vạn kiếp bất phục rồi"
"Nhưng thế này vẫn là chưa đủ, con người thì ai mà chẳng tham lam. Phải đợi đến thời cơ chín muồi nhất, đánh một nhát chí mạng khiến cho chúng không kịp trở tay"
Tuy rằng đã cách chiến thắng rất gần, Huy Vũ vẫn tự dặn bản thân mình phải luôn thật cẩn thận. Hạ bệ một cái ngũ gia không phải là chuyện một sớm một chiều dễ dàng như vậy được
Nghĩ đến đó, tôi rút điện thoại ra gọi cho Thiên Băng
"Tút ... Alo anh yêu ??" - Lãnh Thiên Băng bắt máy rất nhanh
"Alo em yêu. Em có xem qua đoạn video mới chưa ??"
"Phụt !! Đương nhiên rồi anh. Bọn em cũng vừa mới xem ban nãy luôn. Cả Thanh Ngọc và Kim Linh cũng không nhịn được mà cười sặc sụa đó"
"Hahaha !! Để lát nữa anh đưa ra cho Tuyết Ly xem luôn, chắc chắn sẽ khiến em ấy ghét bỏ lão ta phần nào"
"Với lại em nghĩ sau vụ này lão Phong Liệt Hào đó còn dám vác mặt ra đường không ??" - Tôi vừa cười vừa hỏi Thiên Băng
"Bọn em chỉ cho đó là người giống người mà thôi. Chúng ta mới gặp lão ta hôm qua mà, nhìn lão tỉnh táo như vậy sao lại có thể làm ra hành vi mất não đó được chứ"
"Nhất định là do bên phía các gia tộc đối địch với Phong gia bày ra trò quỷ, khiến chúng bị mất uy tín mà thôi" - Lãnh Thiên Băng lắc nhẹ đầu, nói ra diễn giải của mình
"V..vậy à ?? Ừm, em nói cũng có lý lắm" - Tôi có hơi chút hụt hẫng
"Anh sao vậy ?? Em nói không đúng sao ??" - Nghe ra được sự bối rối trong lời nói của Huy Vũ. Đôi mắt đẹp của Lãnh Thiên Băng khẽ híp lại, môi nở nụ cười tủm tỉm
"Hả ?? Kh..không phải đâu !! Không có gì hết !!"
"À đúng rồi. Tí nữa mấy giờ anh ghé qua rước em được vậy ??" - Huy Vũ có chút á khẩu, đành phải chuyển chủ đề
"Hôm nay em không có quá nhiều việc đâu anh. Chắc khoảng 6 rưỡi hơn nhé"
"OK em. Muar"
"Muar. Bái bai anh yêu !! Cụp !!"
Nghe điện thoại với Thiên Băng xong, tôi thở dài chán nản:
"Haizz !! Ai mà ngờ "tác phẩm" kì công của mình đã bị nhầm thành là "hàng fake" rồi. Thế có tức không cơ chứ"
...
"Ding" - Tôi đang định nhét điện thoại vào túi thì nó lại vang lên âm báo tin nhắn. Là của Tuyết Ly
"Quái lạ ?? Còn 20 phút nữa mới đến giờ tan học của Tuyết Ly mà nhỉ ??" - Tôi có chút nhíu mày khi nhìn vào đồng hồ. Ngón tay bấm vào app tin nhắn
- Lãnh Tuyết Ly: Anh ơi. Lát nữa tan học em sẽ cùng bạn đi hát karaoke rồi ạ. Chút nữa anh không cần đón em đâu nha
- Huy Vũ: Vậy hả ?? OK em, vậy em đi chơi với bạn bè vui vẻ nhé
- Lãnh Tuyết Ly đã gửi cho bạn một hình ảnh
Đó là ảnh của Tuyết Ly đang nở nụ cười dịu dàng, nháy mắt đưa tình với tôi
"Cô nhõi này cũng thật là" - Tôi lắc lắc đầu, nở nụ cười khổ. Không quên lưu tấm ảnh về album điện thoại
Cất điện thoại vào túi, tôi nhanh chóng dọn sạch toàn bộ số đồ ăn nhẹ trên bàn
"Nếu Tuyết Ly đi chơi với bạn rồi thì hiện tại mình sẽ có hơn hai tiếng rảnh rỗi. Đi đâu giờ ta ??" - Bước ra khỏi quán chè, tôi vừa xoa xoa bụng vừa lẩm bẩm
Nhìn thấy quán net xịn sò ở đối diện, hai mắt tôi ngay lập tức sáng lên
...
Mười lăm phút trước, trong trường đại học
"Hihi !! Ahahaha !! Đáng đời lão khốn nhà ông" - Lãnh Tuyết Ly đang che miệng cười sặc sụa trước đoạn video quá mức hài hước
"Chắc chắn đây là của anh Huy Vũ làm ra rồi. Thực sự thì anh ấy đã làm kiểu gì vậy chứ ??"
Đúng lúc này, đầu não cô bé lập tức nhảy số
"Khoan đợi một chút !! Đây chẳng phải là cơ hội ngàn năm có một hay sao ??"
Lãnh Tuyết Ly nhanh chóng bấm điện thoại, gọi cho Phong Liệt Minh
"Tút .. Tút .. Tút ... Alo ??" - Mất một lúc sau, đầu dây bên kia mới bắt máy
"Alo anh Liệt Minh ạ ?? Bây giờ chúng ta gặp nhau có được không ??"
"B..bây giờ à ?? Không tiện đâu em, anh đang có chút chuyện ở công ty" - Hắn ta tìm cớ thoái thác
"Chuyện rất quan trọng đó anh ạ"
"Anh thấy đoạn video đó chưa ?? Mẹ em muốn chúng ta phải gặp nhau để nói chuyện cho rõ ràng đấy"
"!!!"
"Chuyện này là thật sao ??"
"Anh còn có thời gian để mà nghi ngờ em hả ?? Chuyện thật 100% đó"
"Em biết một quán bar rất kín đáo, chúng ta đến đó bàn chuyện tìm hướng để giải thích với mẹ em đi anh" - Lãnh Tuyết Ly giả vờ cất giọng nghiêm trọng
"Đ..được rồi. Vậy em gửi địa chỉ cho anh đi, anh đến đó ngay đây" - Phong Liệt Minh bị chất giọng nghiêm trọng đó thôi miên, tin sái cổ
"Vâng ạ. Cụp !!"
Cúp máy xong, cô bé tiếp tục bấm một số điện thoại khác, gọi cho Lưu Thuận Lợi
"Alo ?? Cậu đến quán host chỗ cậu làm đợi tôi ngay nhé. Kế hoạch tiến hành sớm hơn dự định"
"Được !!" - Lưu Thuận Lợi đáp lại bằng giọng phấn khích
Vẫn chưa cảm thấy yên tâm, Lãnh Tuyết Ly bấm nút khẩn cấp gọi cho vệ sĩ
"Tôi có nhiệm vụ bí mật, lập tức cử mười vệ sĩ giỏi đến trường rước tôi ngay bây giờ. Nhất định không được để cho bất kỳ ai trong gia tộc biết được"
"Dùng xe bình thường là được rồi, không được sử dụng xe dành riêng cho vệ sĩ"
Dĩ nhiên cô bé sẽ không ngu xuẩn đến mức độ phó thác tất cả cho người ngoài, phải chuẩn bị sẵn sự trợ giúp
Sắp xếp đâu ra đó xong xuôi, đôi môi trái tim của Lãnh Tuyết Ly nở một nụ cười tàn nhẫn
"Phong Liệt Minh !! Phong gia các ngươi đã bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa"
...
Chưa đến mười phút sau
"Tiểu thư, chúng tôi đến rồi"
"Tốt lắm, tôi sẽ ra ngoài ngay đây" - Lãnh Tuyết Ly trả lời điện thoại, sau đó bước nhanh về phía cổng trường
Đầu não cô bé đang tính toán với tốc độ cực nhanh
"Tình cảnh này vừa khiến tên khốn kiếp Phong Liệt Minh kia không có cách nào từ chối gặp mình, lại còn vừa đúng lúc tinh thần của hắn ta đang sơ hở nhất"
"Kế hoạch lẽ ra phải đợi thêm một thời gian nữa mới có thể từ từ từng bước thực hiện. Nhờ có anh yêu mà mình có thể tiến hành sớm hơn dự định rồi"
"Hihi Em sẽ sử dụng thật tốt "món quà" mà anh đã tặng"
Người ngoài thì còn có thể suy tính đây là kẻ giả mạo Phong Liệt Hào, nhưng những cô nàng đã thấy được phần nào sự thần bí từ Huy Vũ thì lại khác. Lãnh Tuyết Ly dĩ nhiên cũng không ngoại lệ
Rất nhanh, cô bé đã ra đến cổng sau trường đại học
"Tiểu thư, mời cô lên xe ạ" - Một vệ sĩ bước xuống xe mở cửa
Tuân theo lời căn dặn của tiểu thư út, lúc này có ba chiếc xe bốn chỗ rất bình thường chờ sẵn ở đây. Có vẻ đều là xe riêng của họ
"Sầm"
"Chúng ta sẽ đi đến địa chỉ này" - Vừa bước lên xe, cô bé đã lập tức đưa ra địa điểm hẹn gặp
"Tuân lệnh" - Vệ sĩ nhận lấy, lập tức đạp ga lái xe rời đi
Đúng lúc này, một chiếc xe quá đỗi quen thuộc đang đậu cách đó không xa lọt vào tầm mắt của Lãnh Tuyết Ly
"Anh yêu của em" - Đôi môi cô bé nở một nụ cười ngọt ngào, rút điện thoại ra gửi cho Huy Vũ mấy tin nhắn
"Hihi"
"Anh đã xong phần việc của mình rồi. Tiếp theo là đến lượt của em nhé ??" - Lãnh Tuyết Ly vừa tự nhủ, vừa canh góc chụp một tấm ảnh gửi cho Huy Vũ
...
Tại một quán bar khá lộng lẫy cách khá xa trung tâm thành phố
"King Queen Club sao ?? Nhìn qua cũng không tệ đâu, nằm cách xa nội thành thế này bảo sao mình chưa từng nghe qua danh tiếng của nó" - Phong Liệt Minh bước xuống xe cảm thán. Lúc này hắn không hề che mặt hay ngụy trang một chút nào
Quán bar này không được lớn lắm nhưng nhìn vẻ ngoài trông rất chỉn chu. Sử dụng hai màu trắng kem và vàng kim làm chủ đạo
"Con đĩ đó đến khi nào mới chịu vác mặt tới đây ?? Nếu không phải vì liên quan đến sự cố từ đoạn video đó thì mình đã có thể lảng tránh được rồi. Mất thời gian vãi chưởng" - Hắn nghiến răng ken két, chửi rủa trong lòng
Giữa lúc hắn đang khó ở, từ sau lưng hắn vang lên giọng nói phấn khởi của một nam nhân
"Xin lỗi anh bạn gì đó ơi !!"
Phong Liệt Minh lập tức quay mặt lại. Nhìn thấy đó là một nam nhân cao lớn, đẹp trai hơn Đái Viêm rất nhiều
Trái tim của hắn rung động cực mạnh, bất quá vẫn cố gắng giữ vững hình tượng
"Có chuyện gì sao ??"
"À thật ngại quá. Ban nãy nhìn bóng lưng của anh bạn trông rất giống với một người bạn thân của tôi, thực sự xin lỗi" - Nam nhân đó gãi gãi đầu, môi nở nụ cười để lộ hàm răng trắng bóc
Nhưng chưa kịp để Phong Liệt Minh lên tiếng, hắn đã tiếp tục mở lời. Giọng điệu vô cùng hòa nhã
"Anh tên gì vậy ?? Tôi là Lưu Thuận Lợi"
"Tôi à ?? Tôi là Toàn Thiện Tinh" - Phong Liệt Minh dĩ nhiên sẽ rất cẩn thận dùng tên giả
"Ô, tên đẹp thật đó. Gặp được anh bạn ở đây cũng xem như là có duyên rồi. Liệu tôi có thể mời anh một ly được không ??" - Lưu Thuận Lợi ngang nhiên khoác vai hắn đầy tình cảm
"Ực" - Phong Liệt Minh bị động tác này làm cho tim đập thình thịch
Khác với Đái Viêm, tên nam nhân này cực kỳ lịch sự. Cũng xem như một trải nghiệm mới mẻ đối với hắn
Nhưng bây giờ không phải là lúc để hắn có thể thoải mái uống rượu
"Xin lỗi nhưng tôi đang đợi người. Giờ này chắc cô ấy cũng sắp đến rồi" - Phong Liệt Minh cố gắng miễn cưỡng từ chối
"Hahaha !! Anh bạn cứ yên tâm, cô ấy đến thì tôi cũng rũ vào tham gia cùng luôn"
Không đợi Phong Liệt Minh phản hồi, Lưu Thuận Lợi nắm chặt lấy tay hắn kéo vào trong quán bar
...
Trên chiếc xe Toyota trắng ở cách bãi đổ xe không xa, Lãnh Tuyết Ly sau khi chứng kiến và quay phim lại tất cả cũng mở cửa xe bước xuống
"Tiểu thư, mọi thứ đều đã chuẩn bị xong cả rồi" - Một vệ sĩ cúi đầu báo cáo với cô bé
"Được, vậy tôi giao lại tất cả mọi chuyện bên ngoài cho mọi người. Sẵn sàng tiếp ứng cho tôi bất cứ lúc nào"
"Vâng"
Giao phó mọi thứ ổn thỏa cho vệ sĩ, Lãnh Tuyết Ly bước vào trong quán bar. Giả bộ rút điện thoại ra nhắn tin cho vị "hôn phu" của mình
"Alo anh. Em tới rồi đây ạ, anh ngồi ở bàn nào vậy ??"
"À khoan đã, em thấy anh rồi. Em tới ngay đây"
Lãnh Tuyết Ly bước nhanh đến cái bàn đó trong nền nhạc xập xình
"Anh Liệt Minh, chào anh. Còn đây là ??"
"Xin chào. Tôi là bạn của anh "Thiện Tinh" đây, rất hân hạnh được gặp cô" - Vừa chào hỏi, Lưu Thuận Lợi đưa tay véo véo má Phong Liệt Minh vài cái
"Thiện Tinh á ?? Anh Liệt Minh, anh ??"
"Không có gì đâu em. Chỉ là do anh hồ đồ thôi" - Trong lòng Phong Liệt Minh cũng có chút xấu hổ
"Có vẻ mọi người có chuyện riêng tư cần nói. Gặp cậu sau nhé, Liệt Minh" - Lưu Thuận Lợi nháy mắt đưa tình một cái
Phong Liệt Minh cũng nở nụ cười tươi rói, gật đầu đáp lại. Nhưng khi quay mặt sang vị "hôn thê" của mình thì biểu cảm lại chẳng có chút cảm xúc nào
"Mẹ em đã nói gì rồi ?? Chuyện có nghiêm trọng lắm không ??"
Lãnh Tuyết Ly làm mặt nghiêm túc, bắt đầu kể lể
- 10 phút sau -
"Vậy theo như anh nói đó thực sự chỉ là người giống người thôi sao ??"
"Đúng vậy đó. Lúc nãy bố anh điên tiết lắm, còn muốn đi giết gã đó nữa cơ"
"Phù !! Vậy thì em yên tâm rồi. Để lát nữa em về giải thích với mẹ"
"Cơ mà lâu rồi chúng ta không đi chơi với nhau, nhân cuộc gặp mặt này tụi mình cùng uống với nhau nhé anh ??" - Lãnh Tuyết Ly cười nói vô cùng dịu dàng với vị "hôn phu" của mình
Trong lòng Phong Liệt Minh dâng lên cảm giác khó chịu cực độ
Đúng lúc hắn đang muốn gật đầu thì Lưu Thuận Lợi quay lại với một khay rượu trên tay, hắn cất giọng hồ hởi:
"Tôi để ý nãy giờ mọi người chả uống gì cả. Khát rồi phải không ?? Xin mời"
"Liệt Minh, cậu còn nhớ lúc nãy đã hứa gì không ?? Dự án của mình còn đang cần cậu giúp chỉ điểm nữa đấy" - Hắn cầm một ly rượu lên mỉm cười đưa tận tay cho Phong Liệt Minh
Phong Liệt Minh như vớ được cọng rơm cứu mạng, ngay lập tức gật đầu:
"Đương nhiên, bạn bè thì phải giúp đỡ lẫn nhau chứ. Tuyết Ly à, tiếc quá. Anh ..."
"Không sao đâu, em hiểu mà. Nếu anh đã bận việc rồi thì chúng ta cạn ly lần này rồi hẹn dịp khác nhé" - Giọng điệu của Lãnh Tuyết Ly có chút ủy khuất
"OK, cảm ơn em nhiều"
"Nào, CẠN LY !!"
Nhân lúc hai gã đàn ông ngửa cổ nốc cạn ly rượu, Lãnh Tuyết Ly lén đem đổ toàn bộ rượu xuống đất
Đùa sao ?? Cô mà phải hạ mình uống rượu với hai gã đàn ông khác ngoài Huy Vũ á ??
Cả ba người tiếp tục cười nói thêm một lát, sau đó Lãnh Tuyết Ly vẫy tay chào tạm biệt. Xoay người rời đi
Đứng ở khoảng cách xa và chứng kiến thấy sắc mặt cùng biểu hiện của Phong Liệt Minh đang ngày một đờ đẫn hơn. Cô bé không thể nhịn được nữa, lấy tay che miệng nở nụ cười đầy khoái trá
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~
Cùng lúc đó ở quán chè gần trường đại học, "hung thủ đầu têu" cũng đang cười sằng sặc trước "tác phẩm" của mình:
"Dưới tác dụng của vật phẩm Búa Hơi Gây Lú, lão ta đừng có hòng mà moi lại được chút ký ức nào. Dù chỉ là một tia nhỏ xíu"
"Không biết bên phía Phong gia sẽ ém chuyện này tốt đến mức nào đây. Nhưng chắc chắn sẽ phải mất một khoản không nhỏ" - Tôi lắc đầu tấm tắc
Sau khi đã xem đi xem lại hàng chục lần, "hung thủ đầu têu" mới chịu tắt điện thoại đi. Tiếp tục bữa lót dạ của mình
Múc một muỗng bánh flan cho vào miệng, trong đầu tôi tiếp tục vạch sẵn ra các kế hoạch:
"Với số bằng chứng Thiên Băng đang đi điều tra kia và cả số bằng chứng mình vừa lấy được này nữa. Hoàn toàn đủ khiến cho Phong gia rơi vào thế vạn kiếp bất phục rồi"
"Nhưng thế này vẫn là chưa đủ, con người thì ai mà chẳng tham lam. Phải đợi đến thời cơ chín muồi nhất, đánh một nhát chí mạng khiến cho chúng không kịp trở tay"
Tuy rằng đã cách chiến thắng rất gần, Huy Vũ vẫn tự dặn bản thân mình phải luôn thật cẩn thận. Hạ bệ một cái ngũ gia không phải là chuyện một sớm một chiều dễ dàng như vậy được
Nghĩ đến đó, tôi rút điện thoại ra gọi cho Thiên Băng
"Tút ... Alo anh yêu ??" - Lãnh Thiên Băng bắt máy rất nhanh
"Alo em yêu. Em có xem qua đoạn video mới chưa ??"
"Phụt !! Đương nhiên rồi anh. Bọn em cũng vừa mới xem ban nãy luôn. Cả Thanh Ngọc và Kim Linh cũng không nhịn được mà cười sặc sụa đó"
"Hahaha !! Để lát nữa anh đưa ra cho Tuyết Ly xem luôn, chắc chắn sẽ khiến em ấy ghét bỏ lão ta phần nào"
"Với lại em nghĩ sau vụ này lão Phong Liệt Hào đó còn dám vác mặt ra đường không ??" - Tôi vừa cười vừa hỏi Thiên Băng
"Bọn em chỉ cho đó là người giống người mà thôi. Chúng ta mới gặp lão ta hôm qua mà, nhìn lão tỉnh táo như vậy sao lại có thể làm ra hành vi mất não đó được chứ"
"Nhất định là do bên phía các gia tộc đối địch với Phong gia bày ra trò quỷ, khiến chúng bị mất uy tín mà thôi" - Lãnh Thiên Băng lắc nhẹ đầu, nói ra diễn giải của mình
"V..vậy à ?? Ừm, em nói cũng có lý lắm" - Tôi có hơi chút hụt hẫng
"Anh sao vậy ?? Em nói không đúng sao ??" - Nghe ra được sự bối rối trong lời nói của Huy Vũ. Đôi mắt đẹp của Lãnh Thiên Băng khẽ híp lại, môi nở nụ cười tủm tỉm
"Hả ?? Kh..không phải đâu !! Không có gì hết !!"
"À đúng rồi. Tí nữa mấy giờ anh ghé qua rước em được vậy ??" - Huy Vũ có chút á khẩu, đành phải chuyển chủ đề
"Hôm nay em không có quá nhiều việc đâu anh. Chắc khoảng 6 rưỡi hơn nhé"
"OK em. Muar"
"Muar. Bái bai anh yêu !! Cụp !!"
Nghe điện thoại với Thiên Băng xong, tôi thở dài chán nản:
"Haizz !! Ai mà ngờ "tác phẩm" kì công của mình đã bị nhầm thành là "hàng fake" rồi. Thế có tức không cơ chứ"
...
"Ding" - Tôi đang định nhét điện thoại vào túi thì nó lại vang lên âm báo tin nhắn. Là của Tuyết Ly
"Quái lạ ?? Còn 20 phút nữa mới đến giờ tan học của Tuyết Ly mà nhỉ ??" - Tôi có chút nhíu mày khi nhìn vào đồng hồ. Ngón tay bấm vào app tin nhắn
- Lãnh Tuyết Ly: Anh ơi. Lát nữa tan học em sẽ cùng bạn đi hát karaoke rồi ạ. Chút nữa anh không cần đón em đâu nha
- Huy Vũ: Vậy hả ?? OK em, vậy em đi chơi với bạn bè vui vẻ nhé
- Lãnh Tuyết Ly đã gửi cho bạn một hình ảnh
Đó là ảnh của Tuyết Ly đang nở nụ cười dịu dàng, nháy mắt đưa tình với tôi
"Cô nhõi này cũng thật là" - Tôi lắc lắc đầu, nở nụ cười khổ. Không quên lưu tấm ảnh về album điện thoại
Cất điện thoại vào túi, tôi nhanh chóng dọn sạch toàn bộ số đồ ăn nhẹ trên bàn
"Nếu Tuyết Ly đi chơi với bạn rồi thì hiện tại mình sẽ có hơn hai tiếng rảnh rỗi. Đi đâu giờ ta ??" - Bước ra khỏi quán chè, tôi vừa xoa xoa bụng vừa lẩm bẩm
Nhìn thấy quán net xịn sò ở đối diện, hai mắt tôi ngay lập tức sáng lên
...
Mười lăm phút trước, trong trường đại học
"Hihi !! Ahahaha !! Đáng đời lão khốn nhà ông" - Lãnh Tuyết Ly đang che miệng cười sặc sụa trước đoạn video quá mức hài hước
"Chắc chắn đây là của anh Huy Vũ làm ra rồi. Thực sự thì anh ấy đã làm kiểu gì vậy chứ ??"
Đúng lúc này, đầu não cô bé lập tức nhảy số
"Khoan đợi một chút !! Đây chẳng phải là cơ hội ngàn năm có một hay sao ??"
Lãnh Tuyết Ly nhanh chóng bấm điện thoại, gọi cho Phong Liệt Minh
"Tút .. Tút .. Tút ... Alo ??" - Mất một lúc sau, đầu dây bên kia mới bắt máy
"Alo anh Liệt Minh ạ ?? Bây giờ chúng ta gặp nhau có được không ??"
"B..bây giờ à ?? Không tiện đâu em, anh đang có chút chuyện ở công ty" - Hắn ta tìm cớ thoái thác
"Chuyện rất quan trọng đó anh ạ"
"Anh thấy đoạn video đó chưa ?? Mẹ em muốn chúng ta phải gặp nhau để nói chuyện cho rõ ràng đấy"
"!!!"
"Chuyện này là thật sao ??"
"Anh còn có thời gian để mà nghi ngờ em hả ?? Chuyện thật 100% đó"
"Em biết một quán bar rất kín đáo, chúng ta đến đó bàn chuyện tìm hướng để giải thích với mẹ em đi anh" - Lãnh Tuyết Ly giả vờ cất giọng nghiêm trọng
"Đ..được rồi. Vậy em gửi địa chỉ cho anh đi, anh đến đó ngay đây" - Phong Liệt Minh bị chất giọng nghiêm trọng đó thôi miên, tin sái cổ
"Vâng ạ. Cụp !!"
Cúp máy xong, cô bé tiếp tục bấm một số điện thoại khác, gọi cho Lưu Thuận Lợi
"Alo ?? Cậu đến quán host chỗ cậu làm đợi tôi ngay nhé. Kế hoạch tiến hành sớm hơn dự định"
"Được !!" - Lưu Thuận Lợi đáp lại bằng giọng phấn khích
Vẫn chưa cảm thấy yên tâm, Lãnh Tuyết Ly bấm nút khẩn cấp gọi cho vệ sĩ
"Tôi có nhiệm vụ bí mật, lập tức cử mười vệ sĩ giỏi đến trường rước tôi ngay bây giờ. Nhất định không được để cho bất kỳ ai trong gia tộc biết được"
"Dùng xe bình thường là được rồi, không được sử dụng xe dành riêng cho vệ sĩ"
Dĩ nhiên cô bé sẽ không ngu xuẩn đến mức độ phó thác tất cả cho người ngoài, phải chuẩn bị sẵn sự trợ giúp
Sắp xếp đâu ra đó xong xuôi, đôi môi trái tim của Lãnh Tuyết Ly nở một nụ cười tàn nhẫn
"Phong Liệt Minh !! Phong gia các ngươi đã bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa"
...
Chưa đến mười phút sau
"Tiểu thư, chúng tôi đến rồi"
"Tốt lắm, tôi sẽ ra ngoài ngay đây" - Lãnh Tuyết Ly trả lời điện thoại, sau đó bước nhanh về phía cổng trường
Đầu não cô bé đang tính toán với tốc độ cực nhanh
"Tình cảnh này vừa khiến tên khốn kiếp Phong Liệt Minh kia không có cách nào từ chối gặp mình, lại còn vừa đúng lúc tinh thần của hắn ta đang sơ hở nhất"
"Kế hoạch lẽ ra phải đợi thêm một thời gian nữa mới có thể từ từ từng bước thực hiện. Nhờ có anh yêu mà mình có thể tiến hành sớm hơn dự định rồi"
"Hihi Em sẽ sử dụng thật tốt "món quà" mà anh đã tặng"
Người ngoài thì còn có thể suy tính đây là kẻ giả mạo Phong Liệt Hào, nhưng những cô nàng đã thấy được phần nào sự thần bí từ Huy Vũ thì lại khác. Lãnh Tuyết Ly dĩ nhiên cũng không ngoại lệ
Rất nhanh, cô bé đã ra đến cổng sau trường đại học
"Tiểu thư, mời cô lên xe ạ" - Một vệ sĩ bước xuống xe mở cửa
Tuân theo lời căn dặn của tiểu thư út, lúc này có ba chiếc xe bốn chỗ rất bình thường chờ sẵn ở đây. Có vẻ đều là xe riêng của họ
"Sầm"
"Chúng ta sẽ đi đến địa chỉ này" - Vừa bước lên xe, cô bé đã lập tức đưa ra địa điểm hẹn gặp
"Tuân lệnh" - Vệ sĩ nhận lấy, lập tức đạp ga lái xe rời đi
Đúng lúc này, một chiếc xe quá đỗi quen thuộc đang đậu cách đó không xa lọt vào tầm mắt của Lãnh Tuyết Ly
"Anh yêu của em" - Đôi môi cô bé nở một nụ cười ngọt ngào, rút điện thoại ra gửi cho Huy Vũ mấy tin nhắn
"Hihi"
"Anh đã xong phần việc của mình rồi. Tiếp theo là đến lượt của em nhé ??" - Lãnh Tuyết Ly vừa tự nhủ, vừa canh góc chụp một tấm ảnh gửi cho Huy Vũ
...
Tại một quán bar khá lộng lẫy cách khá xa trung tâm thành phố
"King Queen Club sao ?? Nhìn qua cũng không tệ đâu, nằm cách xa nội thành thế này bảo sao mình chưa từng nghe qua danh tiếng của nó" - Phong Liệt Minh bước xuống xe cảm thán. Lúc này hắn không hề che mặt hay ngụy trang một chút nào
Quán bar này không được lớn lắm nhưng nhìn vẻ ngoài trông rất chỉn chu. Sử dụng hai màu trắng kem và vàng kim làm chủ đạo
"Con đĩ đó đến khi nào mới chịu vác mặt tới đây ?? Nếu không phải vì liên quan đến sự cố từ đoạn video đó thì mình đã có thể lảng tránh được rồi. Mất thời gian vãi chưởng" - Hắn nghiến răng ken két, chửi rủa trong lòng
Giữa lúc hắn đang khó ở, từ sau lưng hắn vang lên giọng nói phấn khởi của một nam nhân
"Xin lỗi anh bạn gì đó ơi !!"
Phong Liệt Minh lập tức quay mặt lại. Nhìn thấy đó là một nam nhân cao lớn, đẹp trai hơn Đái Viêm rất nhiều
Trái tim của hắn rung động cực mạnh, bất quá vẫn cố gắng giữ vững hình tượng
"Có chuyện gì sao ??"
"À thật ngại quá. Ban nãy nhìn bóng lưng của anh bạn trông rất giống với một người bạn thân của tôi, thực sự xin lỗi" - Nam nhân đó gãi gãi đầu, môi nở nụ cười để lộ hàm răng trắng bóc
Nhưng chưa kịp để Phong Liệt Minh lên tiếng, hắn đã tiếp tục mở lời. Giọng điệu vô cùng hòa nhã
"Anh tên gì vậy ?? Tôi là Lưu Thuận Lợi"
"Tôi à ?? Tôi là Toàn Thiện Tinh" - Phong Liệt Minh dĩ nhiên sẽ rất cẩn thận dùng tên giả
"Ô, tên đẹp thật đó. Gặp được anh bạn ở đây cũng xem như là có duyên rồi. Liệu tôi có thể mời anh một ly được không ??" - Lưu Thuận Lợi ngang nhiên khoác vai hắn đầy tình cảm
"Ực" - Phong Liệt Minh bị động tác này làm cho tim đập thình thịch
Khác với Đái Viêm, tên nam nhân này cực kỳ lịch sự. Cũng xem như một trải nghiệm mới mẻ đối với hắn
Nhưng bây giờ không phải là lúc để hắn có thể thoải mái uống rượu
"Xin lỗi nhưng tôi đang đợi người. Giờ này chắc cô ấy cũng sắp đến rồi" - Phong Liệt Minh cố gắng miễn cưỡng từ chối
"Hahaha !! Anh bạn cứ yên tâm, cô ấy đến thì tôi cũng rũ vào tham gia cùng luôn"
Không đợi Phong Liệt Minh phản hồi, Lưu Thuận Lợi nắm chặt lấy tay hắn kéo vào trong quán bar
...
Trên chiếc xe Toyota trắng ở cách bãi đổ xe không xa, Lãnh Tuyết Ly sau khi chứng kiến và quay phim lại tất cả cũng mở cửa xe bước xuống
"Tiểu thư, mọi thứ đều đã chuẩn bị xong cả rồi" - Một vệ sĩ cúi đầu báo cáo với cô bé
"Được, vậy tôi giao lại tất cả mọi chuyện bên ngoài cho mọi người. Sẵn sàng tiếp ứng cho tôi bất cứ lúc nào"
"Vâng"
Giao phó mọi thứ ổn thỏa cho vệ sĩ, Lãnh Tuyết Ly bước vào trong quán bar. Giả bộ rút điện thoại ra nhắn tin cho vị "hôn phu" của mình
"Alo anh. Em tới rồi đây ạ, anh ngồi ở bàn nào vậy ??"
"À khoan đã, em thấy anh rồi. Em tới ngay đây"
Lãnh Tuyết Ly bước nhanh đến cái bàn đó trong nền nhạc xập xình
"Anh Liệt Minh, chào anh. Còn đây là ??"
"Xin chào. Tôi là bạn của anh "Thiện Tinh" đây, rất hân hạnh được gặp cô" - Vừa chào hỏi, Lưu Thuận Lợi đưa tay véo véo má Phong Liệt Minh vài cái
"Thiện Tinh á ?? Anh Liệt Minh, anh ??"
"Không có gì đâu em. Chỉ là do anh hồ đồ thôi" - Trong lòng Phong Liệt Minh cũng có chút xấu hổ
"Có vẻ mọi người có chuyện riêng tư cần nói. Gặp cậu sau nhé, Liệt Minh" - Lưu Thuận Lợi nháy mắt đưa tình một cái
Phong Liệt Minh cũng nở nụ cười tươi rói, gật đầu đáp lại. Nhưng khi quay mặt sang vị "hôn thê" của mình thì biểu cảm lại chẳng có chút cảm xúc nào
"Mẹ em đã nói gì rồi ?? Chuyện có nghiêm trọng lắm không ??"
Lãnh Tuyết Ly làm mặt nghiêm túc, bắt đầu kể lể
- 10 phút sau -
"Vậy theo như anh nói đó thực sự chỉ là người giống người thôi sao ??"
"Đúng vậy đó. Lúc nãy bố anh điên tiết lắm, còn muốn đi giết gã đó nữa cơ"
"Phù !! Vậy thì em yên tâm rồi. Để lát nữa em về giải thích với mẹ"
"Cơ mà lâu rồi chúng ta không đi chơi với nhau, nhân cuộc gặp mặt này tụi mình cùng uống với nhau nhé anh ??" - Lãnh Tuyết Ly cười nói vô cùng dịu dàng với vị "hôn phu" của mình
Trong lòng Phong Liệt Minh dâng lên cảm giác khó chịu cực độ
Đúng lúc hắn đang muốn gật đầu thì Lưu Thuận Lợi quay lại với một khay rượu trên tay, hắn cất giọng hồ hởi:
"Tôi để ý nãy giờ mọi người chả uống gì cả. Khát rồi phải không ?? Xin mời"
"Liệt Minh, cậu còn nhớ lúc nãy đã hứa gì không ?? Dự án của mình còn đang cần cậu giúp chỉ điểm nữa đấy" - Hắn cầm một ly rượu lên mỉm cười đưa tận tay cho Phong Liệt Minh
Phong Liệt Minh như vớ được cọng rơm cứu mạng, ngay lập tức gật đầu:
"Đương nhiên, bạn bè thì phải giúp đỡ lẫn nhau chứ. Tuyết Ly à, tiếc quá. Anh ..."
"Không sao đâu, em hiểu mà. Nếu anh đã bận việc rồi thì chúng ta cạn ly lần này rồi hẹn dịp khác nhé" - Giọng điệu của Lãnh Tuyết Ly có chút ủy khuất
"OK, cảm ơn em nhiều"
"Nào, CẠN LY !!"
Nhân lúc hai gã đàn ông ngửa cổ nốc cạn ly rượu, Lãnh Tuyết Ly lén đem đổ toàn bộ rượu xuống đất
Đùa sao ?? Cô mà phải hạ mình uống rượu với hai gã đàn ông khác ngoài Huy Vũ á ??
Cả ba người tiếp tục cười nói thêm một lát, sau đó Lãnh Tuyết Ly vẫy tay chào tạm biệt. Xoay người rời đi
Đứng ở khoảng cách xa và chứng kiến thấy sắc mặt cùng biểu hiện của Phong Liệt Minh đang ngày một đờ đẫn hơn. Cô bé không thể nhịn được nữa, lấy tay che miệng nở nụ cười đầy khoái trá
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.