Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Chương 49: Không Thể Kiềm Chế

Ludens Vu

14/11/2024

Trở lại trong văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Thời Đại

Ba người chúng tôi vẫn đang cùng nhau ăn sáng và trò chuyện rôm rả. Lúc này tôi cũng không nhịn được nữa mà đề cập đến chuyện vừa rồi:

“Ban nãy ba kẻ không biết xấu hổ đó đến đây là có việc gì vậy ??”

“Nói là đàm phán nhưng anh vẫn thấy hơi ảo ma, bộ hắn xứng sao ??” - Tôi vừa ăn một miếng xúc xích, vừa hỏi Thiên Băng

“Thôi thôi anh khỏi cần nhắc đến nữa, nghĩ tới sẽ làm em ăn mất ngon mất. Chúng nói là muốn kí hợp đồng hợp tác lâu dài với tập đoàn chúng ta” - Lãnh Thiên Băng bĩu môi

Hàn Mộng Nhu đang ăn súp cũng không nhịn nổi mà chen vào phụ hoạ:

“Nói là hợp tác cho nó oai. Chứ tớ thấy hắn ta đây là muốn dựa vào em gái của cậu, muốn cậu rót vốn nâng đỡ cái công ty cỏn con đó của hắn thì có”

“Dù sao thì đó cũng là em gái của cậu đấy. Tốt hơn hết là khuyên con bé tránh xa thể loại đấy ra”

Tuy đã phần nào đoán ra được lý do. Nhưng khi chính tai nghe được từ họ, tôi cũng cảm thấy quá mức nực cười

| Vãi chưởng thật. Tập đoàn Thiên Thần trong tương lai có thể xếp top đầu Châu Á, điều mà tập đoàn Thời Đại hiện bây giờ còn chưa làm được. Tiền thân lại bắt đầu từ một đám ham ăn lười làm |

| Ừ thì ... nghĩ cũng đúng mà. Ở kiếp trước, sau khi hắn bọn chúng trở thành kẻ chiến thắng sau cùng. Tất cả những gì chúng có được đều là nhờ vào cướp đoạt |

| Đảm bảo hơn 90%, toàn bộ tiền vốn hiện giờ được đổ vào cái công ty đó là tiền túi của con tiện nhân Lãnh “Dã” Tâm kia. Loại con riêng còn không biết điều như tên Diệp Thần đó, lấy đâu ra nhiều tiền như vậy chứ |

Đôi mắt đẹp của Lãnh Thiên Băng hơi híp lại

"Giỏi cho một con tiểu tiện nhân. Dám dùng tiền của gia đình đi nuôi trai cơ đấy"

"Còn cả tên khốn họ Diệp đó nữa. Hừ !! Quả nhiên đúng là nồi nào úp vung nấy" - Lãnh Thiên Băng cười nhạt khinh bỉ trong lòng

Đột nhiên tôi cảm thấy Mộng Nhu ngồi ở đối diện hình như có gì đó kì lạ

"Mộng Nhu ?? Cô sao vậy ??" - Tôi không nhịn được cất tiếng gọi cô ấy

"Hả ?? A ?? Kh..không !! Chỉ là tôi đang suy nghĩ chút chuyện mà thôi - Hàn Mộng Nhu giật bắn mình, lắp bắp trả lời

Cô cầm cốc lên uống một hớp nước chanh để bình tĩnh trở lại

"Kiếp trước ?? Ý anh ta là sao ?? Lẽ nào ... "

"Không thể nào !! Chuyện đó thực sự quá múc hoang đường"

"Mà khoan, chẳng phải việc mình nghe thấy tiếng lòng của anh ta vốn dĩ cũng đã rất hoang đường rồi hay sao ??" - Hàn Mộng Nhu như đã lờ mờ nhận ra điều gì, nhưng cô vẫn cố gắng tự bác bỏ các "ảo tưởng" đó

Tạm thời cố gắng đè nén sự tò mò trong lòng. Hàn Mộng Nhu tiếp tục tập trung ăn cho xong bữa sáng

...

"Phiu !! Thức ăn ngon quá đi. Tay nghề nấu nướng của chồng em quả nhiên đúng là số một !!" - Lãnh Thiên Băng vừa uống nước chanh, vừa vỗ vỗ bụng

"Chắc tôi ngày nào cũng phải chạy sang đây để ăn chực quá. Thật đấy !!" - Hàn Mộng Nhu cũng đá lông nheo với Huy Vũ một cái

"Haha, xin quý cô cứ thoải mái" - Môi tôi khẽ nhếch lên, trong lòng có chút tự mãn

"Em yêu à. Tối nay em về sớm chứ ??" - Tôi vừa dọn dẹp, vừa hỏi thăm Thiên Băng

"Chắc chắn rồi. Ở công ty em chẳng tài nào ngủ được hết" - Lãnh Thiên Băng rúc vào lòng chồng, cất giọng nũng nịu

Nhìn hai vợ chồng họ lại bắt đầu mùi mẩn với nhau, Hàn Mộng Nhu có chút nghiến răng. Cô lập tức lên tiếng xen ngang:

"Anh Huy Vũ !! Ông tôi đang rất mong chờ được đánh cờ với anh đấy. Hy vọng anh sẽ tranh thủ thời gian đến gặp ông"

"Vậy sao ?? Hiểu rồi. Tôi sẽ gọi cho cô trước khi đến thăm chú Lĩnh" - Tôi hơi suy nghĩ một chút nhưng vẫn nhận lời với cô ấy

"Được rồi, tôi sẽ chuyển lời cho ông tôi. Bây giờ thì tôi xin phép đi tr..."

"Reng...reng...reng" - Đúng lúc này, điện thoại của Hàn Mộng Nhu đổ chuông. Cô lập tức nhấn nút nhận cuộc gọi:

"Alo ??"

"Được rồi, tôi sẽ về công ty ngay đây. Cụp !!"

"Đúng lúc thật đấy, vậy tôi đi trước đây. Cảm ơn hai vợ chồng đã mời tôi bữa sáng" - Hàn Mộng Nhu vẫy vẫy tay chào tạm biệt



"Hẹn gặp lại" - Tôi gật gật đầu với cô ta, còn Lãnh Thiên Băng thì tiễn bạn mình ra đến cửa

"Sầm - Cạch"

Lãnh Thiên Băng nhanh chóng khóa cửa lại. Sau đó kéo chồng đi về phía bàn làm việc

"Phịch"

"Em thật là. Tính ra thì em là cấp trên của anh, phải là em ngồi trên chiếc ghế này mới đúng chứ nhỉ ??" - Tôi véo véo má Thiên Băng khi cô ấy ngồi vào lòng tôi

"Ủa lạ quá nha ?? Theo em nhớ thì chả có cấp dưới nào lại "chơi" sếp mình cả đêm như anh đâu" - Lãnh Thiên Băng choàng tay ôm cổ Huy Vũ, liếm nhẹ vào tai anh

Tôi hơi rùng mình trước giọng nói khiêu khích này của cô ấy, đôi tay không an phận lại bắt đầu nắn bóp cặp mông săn chắc

"Ưm" - Lãnh Thiên Băng khẽ rên lên một tiếng, cất giọng hỏi nhỏ:

"Trưa nay anh có bận gì không ??"

"Tí nữa khoảng 10 giờ rưỡi, anh phải lái xe đến trang viên Lãnh gia một lát. Tối qua anh đã hứa sẽ chở Tuyết Ly đến trường" - Tôi vừa trả lời, vừa hôn lên chiếc cổ mịn màng của cô ấy

"Vậy thì chúng ta còn khoảng 2 tiếng nhỉ ??" - Lãnh Thiên Băng cười khúc khích

Cả hai lập tức dắt díu nhau vào gian phòng ngủ

...

Vừa vào trong phòng. Huy Vũ đã ôm chầm lấy Lãnh Thiên Băng từ phía sau, đôi tay nhanh chóng bắt lấy hai bầu ngực khủng. Thô bạo nhào nặn chúng

“Ufufu … anh này !! Đợi người ta cởi quần áo ra đã chứ” - Lãnh Thiên Băng cất giọng ỏng ẹo. Vừa cởi quần áo vừa lắc lư mông qua lại cọ sát với thanh nhục côn khủng bố đang ép vào mông mình

“Anh hết nhịn nổi rồi !! Giúp anh với !! Nhanh lên em !!” - Huy Vũ thở hồng hộc, đôi tay càng bóp điên cuồng hơn

Gương mặt Lãnh Thiên Băng đỏ ửng, cô bật cười đầy mị hoặc trước sự gấp gáp của chồng

“Khanh khách !! Nào, để em hầu hạ cho anh yêu nhé !! Cưng lắm, muar !!” - Cô quay mặt lại hôn lên má Huy Vũ một cái, sau đó quỳ gối xuống. Cởi quần anh ra và nắm lấy thanh nhục côn đang gào thét

Đôi mắt của Huy Vũ dán chặt vào gương mặt tuyệt mỹ của vợ mình, nín thở chờ đợi

Biết chồng yêu của mình đang rất khó chịu, Lãnh Thiên Băng hôn lên đầu khấc một cái an ủi, rồi lập tức ngậm lấy thanh nhục côn, môi lưỡi tận tình ngấu nghiến hương vị ngon lành

Lãnh Thiên Băng khi thì nuốt trọn toàn bộ nó vào cổ họng, khi thì mút chùn chụt nơi đầu khấc, khi thì đánh lưỡi uốn lượn quanh thân thanh nhục côn

“E..em yêu. Môi của em mềm quá !!” - Huy Vũ dựa hẳn lưng vào tường. Hai mắt lim dim nhìn đầu vợ mình đang gục gặc bên dưới

“Ưm..chụt...slurp…chụt…ưm” - Âm thanh bú mút ngày một lớn và nhanh hơn

"Chụt !!" - Đột nhiên, Lãnh Thiên Băng nhả thanh nhục côn ra trong sự bất mãn của nó

Chưa kịp đợi chồng phản ứng, cô ưỡn ngực lên kẹp lấy thanh nhục côn giữa hai ngọn đồi trắng muốt của mình

"Kugh ??" - Huy Vũ bụm chặt miệng lại trước sự khoái cảm mới lạ này

Đầu khấc thì đang được môi lưỡi của vợ bú mút, thân côn thì liên tục chịu sức ép từ hai bầu ngực khủng bố

"Thiên Băng, a..anh" - Rất nhanh, Huy Vũ đã đến giới hạn. Anh nắm lấy đầu vợ ép mạnh vào

"Ứm ?? Ưm !! Ufufu !!" - Lãnh Thiên Băng cười thích thú, nhắm mắt tiếp nhận từng dòng tinh dịch đang bắn ồ ạt vào miệng mình

Đôi chân của Huy Vũ run rẩy như không thể đứng vững. Hai mắt lim dim tận hưởng khoang miệng ấm áp và chiếc lưỡi thèm khát của vợ đang thúc ép nhục côn xả ra nhiều hơn

"HưmhứmGulp..gulp" - Lãnh Thiên Băng nuốt xuống toàn bộ, không chừa giọt nào

Sau đó cô bước tới giường nằm ngửa ra

"Tới với em đi, anh yêu" - Gương mặt Lãnh Thiên Băng nhếch lên một nụ cười đĩ thỏa, liếm môi mời gọi

Huy Vũ lập tức lao tới. Cắm phập thanh nhục côn vẫn chưa chịu ngoan ngoãn lút cán vào bên trong huyệt động chật hẹp

"Bạch...bạch..!!" - Tiếng da thịt va chạm vào nhau vô cùng mãnh liệt

Đôi tay của Huy Vũ cũng không rảnh rỗi, chụp lấy hai bầu ngực liên tục nhào nặn

"A.ah.haa..ớ..hức.." - Đôi chân dài của Lãnh Thiên Băng quắp chặt lấy cơ thể của chồng. Cổ họng phát ra những tiếng rên rỉ trước những cú thúc đầy uy lực

Cô nhanh chóng ôm choàng lấy cổ Huy Vũ, kéo anh xuống đôi môi của mình



"Ớm..chụt..sluprr..ưm"

"Creak...creak..creak.." - Âm thanh cót két của chiếc giường vang lên theo từng cú thúc

Làm tư thế nằm ngửa này được một lúc thật lâu. Lãnh Thiên Băng đổi tư thế, xoay người lại, khéo léo để cho thanh nhục côn không bị rơi ra

"Bạch..bạch..chát !! CHÁT !! CHÁT" - Huy Vũ một tay kéo tóc, một tay thì liên tục đét từng cú thô bạo vào mông vợ. Những dấu tay đỏ ẩn dần hiện lên trên bờ mông trắng muốt

Lãnh Thiên Băng ngửa cổ rên rỉ như mẫu cẩu, hai mắt trợn trắng. Hông cô liên tục thúc ra sau đón lấy những cú thúc của chồng

Một lúc sau, cả hai đều cảm nhận được cơn cực khoái đang đến

"Ớ...ƯC...Ớ...AN..H...ANH ƠII !!"

Huy Vũ lập tức ôm chầm lấy Lãnh Thiên Băng, thúc mạnh toàn bộ thanh nhục côn vào bên trong

"UGHH !!"

"ÁAAAAHHH" - Lãnh Thiên Băng bấu chặt vào mép ga giường, ngửa cổ hét lên một tiếng đầy thỏa mãn

"Hộc.hộc !!" - Cả hai nằm bẹp trên giường thở hổn hển sau cơn cực khoái

Một lát sau, Lãnh Thiên Băng mới lên tiếng:

"AhHah... anh..anh ra nhiều quá"

"Nhưng mà ... tụi mình vẫn còn nhiều thời gian lắm nha, anh yêuMuar"

Trong lúc Huy Vũ còn chưa kịp phản ứng, anh đã bị vợ mình đẩy ngửa ra trèo lên người mà cưỡi không thương tiếc

"Ưm..Ufufu..AHAHAHAHA !!!"

Những tiếng cót két của chiếc giường vang vọng khắp phòng, thậm chí còn thô bạo hơn trước. Và lần này kèm theo cả hàng loạt tiếng cười dài dâm loạn đến cực độ



Trên một chiếc Ferrari màu trắng vừa rời khỏi tòa nhà Thời Đại

"Cứ mỗi lần nào ông ta gọi cho mình, gần như chắc chắn sẽ không có chuyện gì tốt" - Hàn Mộng Nhu càu nhàu

Cuộc điện thoại vừa rồi là của bố cô ta gọi đến. Ông ấy nói có việc gấp gì đó muốn gặp mặt để bàn bạc

Bất quá, lúc này cô lại nghĩ đến những tiếng lòng ban nãy của Huy Vũ

“Kiếp trước sao ?? Thật không ngờ, chuyện “luân hồi tâm linh” mình thường hay nghe từ kinh phật kinh thánh, lại thực sự có tồn tại”

“Nếu anh ta mang theo các kí ức từ tương lai và trọng sinh về quá khứ, rất có thể anh ta cũng biết được vài chuyện liên quan đến mình đi”

“Mình biết ngay mà. Người đàn ông mình nhìn trúng thì sao có thể là loại tầm thường được” - Hàn Mộng Nhu nhếch môi cười rất kiêu ngạo

Tạm thời bỏ qua những thông tin mơ hồ này. Cô cũng đã “nhân tiện” biết thêm được vài thông tin miễn phí từ Huy Vũ

Thứ nhất: Diệp Thần chỉ là con riêng của Diệp gia chủ. Nói thẳng ra, hiện tại hắn vẫn chỉ là một gã có tiếng mà không có miếng mà thôi

Thứ hai: Trong tương lai, công ty Thiên Thần do chính hắn thành lập sẽ phát triển như diều gặp gió. Nhưng tất cả đều là nhờ vào cướp đoạt mà thành

Cuối cùng: Cô có thể vạn phần chắc chắn, cục diện hiện tại của ngũ gia trong tương lai sẽ hoàn toàn thay đổi, nhất là Lãnh gia. Vì sao ư ?? Lãnh Thiên Tâm lấy tiền của gia tộc để nuôi trai, chắc chắn sẽ kiêm luôn vai trò nội gián

“Hoàng Huy Vũ !! Rốt cuộc là anh còn chôn giấu bao nhiêu bí mật thú vị nữa đây ??”

“Nhưng nếu là anh, nhất định có thể sẽ giúp được tôi nhỉ ??” - Hàn Mộng Nhu liếm môi

Chiếc Ferrari trắng tiếp tục lao vun vút trên đường

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: [email protected]

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook