Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Chương 48: Độc Chiêu: Hắt Nước Bẩn

Ludens Vu

14/11/2024

Nghe được những âm thanh từ tiếng lòng của Huy Vũ, cả hai vị mỹ nhân rất nhanh đã đoán ra được chuyện gì xảy ra đêm qua

Huy Vũ lại ra tay giết người. Nhưng rõ ràng lần này là anh đã tự vệ chính đáng

"Tên súc sinh khốn kiếp !! Ngươi vậy mà vẫn còn dám âm mưu, chơi trò tiểu nhân với người đàn ông của Lãnh Thiên Băng này ??" - Đôi mắt lạnh lùng của Lãnh Thiên Băng hằn lên vô số tia máu

"Quả nhiên đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong. Tên Diệp Thần này trông bề ngoài thì vô cùng nho nhã và lịch sự, nhưng hóa ra lại là kẻ tiểu nhân, tâm địa xấu xa và đê tiện. Như một con rắn độc chực chờ cắn người" - Hàn Mộng Nhu cũng nheo lại đôi mắt đẹp, nhìn Diệp Thần đầy vẻ chán ghét

Đương nhiên, cô cũng quyết định sẽ vạch rõ ranh giới giữa bản thân mình với loại tiểu nhân hèn hạ này

"Thằng em không nên thân kia của mình hình như có quan hệ rất gần gũi với hắn. Tốt nhất là mình cũng nên càng nâng cao cảnh giác với nó nữa" - Hàn Mộng Nhu tự nhủ

Hai ả tiện nhân Lãnh Thiên Tâm và Lý Gia Hà vẫn đang dùng ánh mắt ngỡ ngàng, đánh giá Huy Vũ từ trên xuống

"Thằng phế vật này hôm nay hình như có gì đó rất kỳ lạ. Cảm giác như hắn lại thay đổi rất nhiều"

"Hừ, nhưng mà thay đổi thì được tích sự gì ?? Cũng chỉ là phế vật vô dụng mà thôi, ăn hại vẫn hoàn ăn hại" - Cả hai đồng loạt bĩu môi

Riêng Diệp Thần thì không rảnh đánh giá vẻ ngoài của Huy Vũ. Đầu não của hắn đang loạn lên như cào cào

"Tại sao thằng khốn mày vẫn chưa chết ?? Đám sát thủ khốn kiếp kia chỉ biết nói mồm cho qua chuyện sao ??" - Diệp Thần siết chặt hai tay thành nắm đấm. Đôi mắt nhìn Huy Vũ đầy vẻ căm hận

Nghĩ đến khoản tiền lớn mà hắn đã mất một cách vô ích đêm qua, lòng hắn như đang đổ máu:

"Bằng mọi giá phải nghĩ cách bòn rút trước một khoản từ ả nhũn não này. Không thể cứ ngửa tay ra hỏi tiền Thiên Tâm được"

Hắn hít vào thở ra thật sâu để bình ổn lại tâm trạng

Nhưng còn chưa kịp đợi hắn mở miệng, Huy Vũ đã chơi đòn phủ đầu:

"Các vị, vợ chồng chúng tôi đang chuẩn bị dùng bữa sáng. Mời các vị vui lòng rời khỏi đây cho. Hẹn các vị dịp khác nếu vợ tôi đồng ý gặp mặt"

"Mộng Nhu, tôi không có nói với cô đâu. Mời cô ở lại dùng bữa cùng vợ chồng chúng tôi" - Huy Vũ quay sang cười nói với Hàn Mộng Nhu

"Được rồi, cảm ơn anh và Thiên Băng đã mời tôi" - Hàn Mộng Nhu gật đầu đồng ý

Sắc mặt ba kẻ tiện nhân kia lập tức trở nên vô cùng khó coi. Tên phế vật này đang dám đuổi bọn hắn ??

“Hoàng Huy Vũ !! Anh nói như vậy là có ý gì hả ??" - Lý Gia Hà quát giọng chanh chua

"Anh Huy Vũ, chúng tôi đang bàn chuyện làm ăn nghiêm túc đàng hoàng. Là chuyện hợp tác rất quan trọng giúp cho công ty hai bên ngày càng phát triển lớn mạnh hơn. Hy vọng anh cư xử cho đàng hoàng" - Diệp Thần cũng gằn giọng

Duy chỉ có mình Lãnh Thiên Tâm vẫn cúi gằm mặt câm như hến. Hai tay ôm chặt ngực trái, biểu lộ cực kỳ tổn thương

Huy Vũ như không thèm để tâm trước những lời nói của chúng, anh đặt túi lên bàn sau đó lạnh giọng:

"Lạ thật đấy nhỉ, bộ tôi nói gì sai hay sao ?? À tôi hiểu rồi, ý của các người đây là muốn vợ tôi phải chịu đói chịu khát. Như vậy mới có đủ tư cách để đàm phán hợp tác với các người, có đúng không ??"

"..."

Cả ba ngay lập tức á khẩu. Cú móc mỉa này của Huy Vũ thực sự y hệt như một cái tát đau điếng phang thẳng vào mặt chúng

Bất quá bấy nhiêu đó vẫn chưa làm khó được Diệp Thần, đầu hắn rất nhanh lại nhảy số:

"Không, không phải !! Làm gì mà có chuyện đó được. Là lỗi của ta đã quá nóng lòng muốn cùng với muội hợp tác lâu dài. Thực sự rất xin lỗi, Băng muội"

"Băng Băng à, là do bọn tớ quá nóng vội rồi. Thành thật xin lỗi cậu" - Lý Gia Hà phụ họa mặc dù trong lòng ả vô cùng không cam tâm

"Chị Băng, bọn em hẹn chị dịp khác nhé. Chúc chị có một ngày làm việc trôi chảy ạ" - Lãnh Thiên Tâm lườm Huy Vũ, đôi mắt đầy vẻ căm phẫn

Nói xong, cả ba cố gắng kiềm nén sự phẫn nộ, muốn rời khỏi văn phòng

"Khoan đã, anh Diệp Thần. Tôi có chuyện muốn hỏi" - Huy Vũ cất tiếng gọi lại

"Anh lại còn muốn gì nữa đây ??" - Lý Gia Hà lạnh giọng

Diệp Thần cũng đang cực độ khó chịu, nhưng hắn vẫn cố gắng miễn cưỡng quay đầu lại

Huy Vũ hơi nhún vai, không thèm chấp nhặt thái độ bất thiện của chúng:

"Tôi không biết lúc nãy mọi người đã bàn bạc chuyện hợp tác đến đâu. Nhưng ít nhất anh Diệp Thần đây có thể cho tôi biết tên công ty của mình không ??"

Nghe đến chủ đề này, thái độ của Diệp Thần lập tức thay đổi 180 độ. Hắn ưỡn ngực thẳng lưng, đầu ngẩng cao

"Công ty giải trí - Thiên Thần !!"

"Trong tương lai, công ty Thiên Thần sẽ phát triển vượt bậc. Đủ tư cách để sánh vai cùng tập đoàn Thời Đại" - Diệp Thần vừa tự hào giới thiệu, vừa nở một nụ cười tự tin với Lãnh Thiên Băng

Đứng bên cạnh, Lãnh Thiên Tâm và Lý Gia Hà cũng cảm thấy vô cùng kiêu ngạo trước sự bá khí của hắn



"Công ty Thiên Thần sao ?? Ừm tôi hiểu rồi. Giờ thì xin mời rời đi cho" - Huy Vũ khoác khoác tay

Nhìn thấy hành động đó, Diệp Thần cho rằng Huy Vũ đang rất khó chịu trước thành tựu của bản thân mình

Hắn nở một nụ cười đắc ý, sau đó ôm eo hai nàng thơ của mình. Rời khỏi văn phòng một cách ngạo nghễ

...

"Trời ạ !! Cuối cùng cũng chịu xéo đi cho khuất mắt rồi. Thiệt tình, mới sáng sớm đã gặp phải đám âm hồn bất tán" - Lãnh Thiên Băng cất giọng ghét bỏ, trông cô cực kỳ uể oải

Tôi biết Thiên Băng đang không vui nên vừa chuẩn bị bữa sáng, vừa an ủi em ấy:

"Thôi mặc kệ đi em. Đây, chúng ta cùng ăn ngay cho nóng"

"Vâng, cảm ơn anh yêu nhé. Em cũng đói lắm rồi đây" - Lãnh Thiên Băng hôn lên má chồng một cái

"Khịt...khịt.. ưm !! Thơm ghê đó nha. Đây là những món gì vậy ??" - Hàn Mộng Nhu cũng ngồi vào bàn ăn

"Trứng bác, một ít xúc xích nướng, cá hồi xông khói. Ăn kèm với bánh croissant và súp rau củ, phần súp này tôi đã cố ý nấu khá đặc" - Tôi vừa mở nắp các hộp giữ nhiệt, vừa giới thiệu menu

Chưa đến một phút sau, bữa ăn sáng kiểu tây đơn giản đã được sắp xếp ngay ngắn trên bàn trà. Tất cả vẫn còn bốc khói nghi ngút

"Được rồi, vậy thì tôi không khách sáo nữa nhé. Mời cả nhà" - Hàn Mộng Nhu cầm muỗng nĩa lên, múc một muỗng trứng bác cho vào miệng

"Ứm !! Món trứng bác ngon nhất mà tôi từng được ăn đó nha"

"Cảm ơn cô. Hai người ăn nhiều vào" - Tôi mỉm cười gật đầu

"Haizz, nhất cậu rồi nhé Thiên Băng. Cậu để ý thử xem, còn có ai trong giới hào môn chúng ta được chồng nuông chiều, yêu thương như cậu không cơ chứ ??" - Hàn Mộng Nhu mở miệng trêu chọc

Nhưng trong thâm tâm cô cũng đang vô cùng ghen tị

"Hứ !! Chuyện đó còn phải nói sao ??" - Lãnh Thiên Băng cắn một miếng cá xông khói, vừa trả lời đầy kiêu ngạo

"Được rồi. Hai người ăn từ từ thôi"

"Có nước chanh ấm nữa đây nhé" - Tôi vừa lắc đầu cười khổ trước hai cô nàng này, vừa rót nước chanh ra mấy cái ly

"Anh yêu, aahh nào" - Lãnh Thiên Băng đút một miếng xúc xích cho chồng, sau đó hôn nhẹ lên môi anh một cái

Hàn Mộng Nhu ngồi ở đối diện vừa ăn bữa sáng, vừa thưởng thức cẩu lương của đôi vợ chồng son này. Cô khẽ thở dài đầy chua chát

...

Dưới hầm đỗ xe của tòa nhà Thời Đại

"Thôi nào, hai em đừng mặt ủ mày chau nữa. Hôm nay cũng là do chúng ta đã chọn thời điểm không đúng lúc"

"Không sớm thì muộn, con ả đó cũng sẽ triệt để lột bỏ mặt nạ thôi" - Diệp Thần vỗ vỗ vai an ủi hai cô nàng chân ái của mình

Lúc nãy trang bức một phen với Huy Vũ trong văn phòng, lại còn là ngay trước mặt ả nhũn não kia. Khiến cho tâm trạng hiện giờ của Diệp Thần vô cùng hả hê và sảng khoái

Thế nhưng, khi nghĩ đến khoản tiền đã tiêu tốn vô ích, hơn nữa lại còn là tiền mà Thiên Tâm yêu dấu giao cho hắn để tạm thời phát triển công ty. Ruột gan của hắn lại bắt đầu đau nhói

Vừa mới lên xe, Diệp Thần vẫn chưa vội rời đi ngay. Hắn lấy điện thoại ra gọi một cuộc, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc

"Alo ?? Lại có chuyện gì thế ??" - Đầu dây bên kia vẫn là âm thanh già nua đó

"Ông còn muốn hỏi tôi là có chuyện gì sao ?? Rõ ràng hôm qua ông đã hứa rất chắc nịch kia mà ?? Thông tin thực lực của hắn đã điều tra kĩ lưỡng, tiền tôi cũng đã đưa đủ. Nhưng lại tiếp tục ám sát thất bại"

"Hả ?? Làm sao mà có chuyện đó được ??"

"Tôi vừa mới gặp mặt hắn đây, bằng xương bằng thịt đó. Bộ ông nghĩ tôi rảnh đến mức đi gạt ông hay sao ??”

"..."

"Thôi được. Chờ cuộc gọi của tôi. Cụp !!" - Vừa dứt lời, lão ta đã ngắt máy

"A Thần à, mọi chuyện vẫn ổn chứ ??" - Lý Gia Hà hỏi thăm tình hình. Giọng điệu có chút căng thẳng

"Vẫn chưa biết được, nhưng lần này rõ ràng là bên lão ta làm ăn không tới nơi tới chốn. Theo quy định thì hắn sẽ phải hoàn trả lại toàn bộ tiền giao dịch cho chúng ta" - Diệp Thần vừa cất điện thoại, vừa cười nhạt

"Haizz, thôi ít nhất được như vậy là ổn rồi" - Lãnh Thiên Tâm thở phào nhẹ nhõm

Nhưng khi nhìn thấy chiếc G63 màu xám đáng ghét, đỗ ở cách đây không xa. Cơn phẫn nộ của ả vừa được dịu xuống phần nào lại điên cuồng dâng lên

"Thiên Tâm, em bình tĩnh lại. Hắn đang đỗ xe ngay dưới một cái camera, không cần tự rước phiền phúc vào người" - Diệp Thần biết rõ ý định của Lãnh Thiên Tâm, vội vàng ngăn cản

Hắn lập tức ra lệnh cho tài xế lái xe rời khỏi đây



...

Tại một căn biệt thự xa lạ, có phần cũ kỹ

Một lão già râu tóc bạc trắng, trên khuôn mặt có vài vết sẹo đang ngồi ở bàn làm việc

Trong lòng lão ta lúc này vẫn còn đang rất phẫn nộ sau khi cúp điện thoại với Diệp Thần

Chưa bao giờ mà tổ chức của lão, hay nói đúng hơn là phân đà mà lão ta quản lý lại phải chịu đựng sự nhục nhã thảm hại như thế này

"Liên lạc với chi nhánh căn cứ mà tao đã giao nhiệm vụ của thằng nhãi họ Diệp đó ngay"

"Tuân lệnh"

"..."

- Ba phút sau -

"Thưa ngài, căn cứ bên kia không có ai trả lời"

Lão đầu lĩnh nhíu mày khó hiểu. Tổ chức Mặt Nạ sử dụng đường truyền hoàn toàn riêng biệt, từ trước đến nay chưa từng xảy ra việc các căn cứ mất liên lạc với nhau

Linh cảm mách bảo lão ta chắc chắn có gì đó không ổn

"Tiểu Béo, làm việc của mày đi"

"Tuân lệnh" - Tên thuộc hạ được gọi là Tiểu Béo lập tức nhận lệnh

Chưa đầy một phút sau, hình ảnh camera an ninh của căn cứ đó đã hiện lên trên màn hình TV

"Đây .. chuyện gì xảy ra ??"

"Khụ..ọe !!!"

"Đó..đó.. những thứ đó là xác người sao ??"

"..."

Tiếng nghị luận và nôn mửa vang lên khắp căn phòng

Trên màn hình TV lúc này là một căn phòng đang bị ngập trong nước, có hơn mười xác chết đang trôi nổi lềnh bềnh

Nhưng tình trạng của đống thi thể đó trông vô cùng khủng khiếp. Da thịt đang thối rửa như bị ăn mòn, lại còn là đang bị ngâm nước

"RẦM !!"

"Mày còn làm cái quần què gì nữa thế hả ??"

"T..tuân lệnh ạ !!" - Tên thuộc hạ giật mình tỉnh giấc, đôi tay run rẩy tiếp tục gõ nhanh trên bàn phím

Đoạn ghi hình được tua lại đêm hôm qua

Bắt đầu từ cảnh đám sát thủ đang túm lại xem một cái gì đó, bàn tác xôn xao. Đến cảnh một kẻ lạ mặt bước vào, sau đó ra tay đồ sát tất cả

"Hahaha !! Tưởng có gì ghê gớm ?? ..." - Tên đó lột mũ trùm đầu ra. Đó là một tên cao to vạm vỡ

Hắn còn chưa vội rời đi mà tiêu hủy toàn bộ tài liệu bằng mấy gói bột, không quên rải đều khắp các thi thể xung quanh

"Tốt !! Tốt lắm !! Hổ không gầm còn tưởng là Hello Kitty sao ??" - Lão đầu lĩnh ngả đầu cười lớn, giọng cười đầy sự phẫn nộ

"Trong vòng một tiếng, tao muốn tất cả thông tin của thằng đó nằm trên bàn"

"Cử người xuống căn cứ đó phi tang tất cả, không được để lại bất cứ thứ gì"

"Tuân lệnh"

Ra lệnh xong cho đám đán em. Lão ta trừng thẳng vào thân ảnh vạm vỡ trên màn hình TV:

"Để tao xem thử, mày là cái thá gì mà dám vuốt râu hùm tổ chức bọn tao"

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: [email protected]

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook