Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội
Chương 42: Một Đêm Không Thể Ngủ
Ludens Vu
14/11/2024
Trên xe không còn những tiếng cười nói rôm rả như lúc ban đầu
Cả hai đều đang có những suy nghĩ riêng về buổi đi chơi vừa rồi
"Ting: Nhiệm vụ ẩn "Bồi tiếp Lãnh Tuyết Ly đi chơi đêm" đã hoàn thành. Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ. Phần thưởng đã được phát vào kho trữ vật"
Tôi không để ý đến giọng nói máy móc của Vượng Tài. Sự im lặng này như đang muốn ép chết tôi
"Tuyết Ly, ngày mai mấy giờ anh đến đón em được vậy ??" - Tôi quyết định mở lời trước tiên
Lúc này Lãnh Tuyết Ly mới quay mặt lại nhìn Huy Vũ:
"Tầm đầu giờ trưa mai đi ạ, khoảng 12 giờ trưa nhé ??"
"OK, anh hiểu rồi"
Trả lời xong, Lãnh Tuyết Ly lại quay mặt ra cửa sổ. Chiếc xe lại chìm vào im lặng
| Sao em ấy lại không nói gì nhỉ ?? Bình thường rõ ràng em ấy nói chuyện với mình rất thân thiết, rất vui vẻ với nhau kia mà ?? |
| Hay là em ấy không thích sợi dây chuyền mình tặng ?? Lúc nãy mình có nói gì làm em ấy khó chịu sao ?? Agh khó hiểu quá !! |
Nghe thấy những tiếng lòng đó, Lãnh Tuyết Ly nhếch môi cười nhạt, trong lòng bắt đầu nhộn nhạo:
"Anh yêu của em, anh lo lắng làm phật lòng em đến như vậy sao ?? Hihi !! Thật là đáng yêu quá đấy"
Cảm nhận thấy bàn tay của Huy Vũ như đang siết chặt hơn, không rõ là vì lo lắng hay điều gì khác. Nhưng nó cũng đủ để khiến Lãnh Tuyết Ly cực độ hưng phấn
Cô bé cũng nhanh chóng đáp lại
...
"Hửm ??" - Tôi đột nhiên phát hiện có gì đó đáng ngờ
"Có chuyện gì vậy anh ??"
"Tuyết Ly, em đừng quay đầu lại nhìn. Anh nghĩ có kẻ đang bám đuôi chúng ta" - Tôi vừa cất giọng nghiêm trọng, vừa rút tay ra khỏi bàn tay mịn màng của em ấy
"Làm sao có chuyện đó được chứ. Đây đâu phải trên phim" - Lãnh Tuyết Ly che miệng cười khúc khích
Tôi cũng rất mong đó là sự thật, nhưng trực giác của tôi nhất định không hề làm quá mọi chuyện. Rõ ràng có 4 chiếc xe khả nghi đã bám theo chúng tôi từ nãy đến giờ
"Em bám chắc vào, anh tăng tốc đây" - Tôi ra hiệu cho Tuyết Ly. Trong lòng thì câu thông với Vượng Tài:
"Vượng Tài, nâng cấp Thời Gian Tăng Tốc cho xe của ta. Mua vật phẩm Bản Đồ"
"Ting: Thành công nâng cấp Thời Gian Tăng Tốc (cấp 2) cho vật phẩm Mercedes AMG G63. Đã khấu trừ 80 SC"
"Ting: Mua thành công vật phẩm Bản Đồ. Đã khấu trừ 45 SC”
“Ting: Còn lại 45 SC"
- Bản Đồ: Khác với các loại bản đồ hoặc GPS thông thường chỉ có thể hiển thị đại khái theo ảnh vệ tinh. Vật phẩm này giúp chủ nhân xác định được mọi phương hướng và địa hình khu vực. Ngoài ra còn có thể hiển thị hình ảnh chi tiết khu vực được chọn
Nâng cấp và mua vật phẩm xong xuôi, tôi rẽ vào một đường cao tốc sau đó đạp mạnh chân ga
"Brừm"
Tốc độ của chiếc G63 lập tức tăng lên nhanh chóng. Từ 50 tăng lên 100 chỉ trong chưa tới 3 giây và vẫn đang không ngừng tăng lên
Tuy đây là đường cao tốc nhưng tốc độ này thực sự quá đáng sợ. Lãnh Tuyết Ly lập tức bám chặt vào ghế ngồi
Bất quá rất nhanh, cô bé cũng vô cùng kinh ngạc trước khả năng lái xe thượng thừa của Huy Vũ. Anh né tránh các phương tiện khác và kiểm soát xe cực tốt ở tốc độ 150 - 180 km/giờ
Bốn chiếc xe ở đằng sau cũng bắt đầu tăng tốc bám theo. Chúng không còn quan tâm đến việc bản thân bị phát hiện ra mục đích nữa
Lúc này Lãnh Tuyết Ly đã hoàn toàn tin vào lời nói của Huy Vũ, sự sợ hãi đang dần dần chiếm lấy tâm trí cô bé
"Bộp !!" - Đúng lúc này có một bàn tay khẽ đặt lên vai cô kèm một giọng nói an ủi đầy ấm áp:
"Yên tâm, có anh ở đây"
Gương mặt Lãnh Tuyết Ly lập tức đỏ ửng, sự sợ hãi vừa rồi cũng vô thức tan biến
Tinh thần của Huy Vũ đang kéo căng cực độ. Đầu não đang điên cuồng tính toán các phương án
Sau gần hai phút rượt đuổi, cả hai bên đã ra tận ngoại thành. Đến một vùng đồi núi hiểm trở
Dựa vào vật phẩm Bản Đồ để xác định toàn bộ địa hình của vùng núi này. Trong đầu tôi lập tức lóe sáng khi phát hiện một đoạn rẽ gấp rất khó nhìn thấy ở phía trước
Không một chút do dự, tôi giả vờ giảm tốc để bọn chúng tiến đến sát hơn
"CREAK !!! - Sau đó bất ngờ đạp mạnh vào chân thắng và đánh lái hết cỡ, thành công rẽ phải một cách an toàn
"!!!"
Bốn chiếc xe bám đuôi kia không lường trước được đoạn rẽ này, trực tiếp lao thẳng xuống vách núi
"RẦM !!! RẦM !!! RẦM"
Nhìn xuống vách núi, cả 4 chiếc xe đều đã lật ngửa. Không còn chiếc nào nguyên vẹn
...
"Guh..uh.." - Một kẻ may mắn sống sót, cố gắng hết sức để bò ra ngoài
"Khặc !!!" - Đột nhiên như có ai đó giẫm mạnh lên hắn
Hắn cố gắng quay đầu lại thì bắt gặp một đôi mắt đỏ ngầu đầy sát khí
"Cho mày một cơ hội. Khai ra kẻ nào đã ra lệnh cho mày. Muốn nhắm vào tao hay là Tuyết Ly ??"
"Khụ..khục..T..tôi chỉ nh..nhận nhiệm vụ. T.tôi cũng.. kh-không rõ"
"PHẬP !!!"
"ÁÁÁÁHHH !!!"
"Mày trả lời sai rồi. Tao hỏi là tụi mày nhắm vào tao. HAY LÀ TUYẾT LY ??"
"L..L..là .mày !!"
"Tốt lắm. Coi bộ mày thực sự không biết là ai đã phát nhiệm vụ rồi. Thế ít nhất có thể nổ cái địa chỉ nhận nhiệm vụ cho tao không ??"
"Ch..chuyện .nà .. ÁH AHHH"
"Mày nói gì ?? Tao nghe không rõ"
"Đ..được.. đó là ...."
"..."
“Tô..tôi đã.. khai hết rồi.. cứu ... ẶCCC !!!" - Một nhát dao gọn gàng xiên vào cổ họng, tiễn hắn lên đường
...
"Quả là dao tốt. Không bao giờ bị dính máu khi làm việc" - Tôi hài lòng vuốt ve lưỡi Dao Găm Mãng Xà
Đêm nay coi bộ sẽ là một đêm dài rồi. Nhưng trước hết, sự an toàn của Tuyết Ly phải được đảm bảo trước tiên
"Cạch - Sầm"
"Anh ơi" - Lãnh Tuyết Ly lo lắng lên tiếng sau khi Huy Vũ lên xe. Cả khuôn mặt vẫn còn trắng bệch
"Không có chuyện gì hết. Em nhắm mắt lại một lát được không ??" - Tôi nở nụ cười xoa đầu em ấy
Cô bé lập tức nhắm chặt mắt lại
Glock 18 hiện ra trong tay. Tôi cầm bằng cả hai tay, nhắm thật kĩ
"ĐOÀNG !!! ĐOÀNG !!! ĐOÀNG !!!"
"BÙM !!!" - Tôi bắn vài phát vào bình xăng của mấy chiếc xe để thủ tiêu chứng cứ rồi đạp ga rời đi
"Em mở mắt ra được rồi" - Tôi vỗ vỗ vai Tuyết Ly sau khi thu hồi khẩu súng về kho trữ vật
Lãnh Tuyết Ly chầm chậm mở mắt ra. Vẫn là đôi mắt long lanh của một thiếu nữ hồn nhiên và ngây thơ, không nhiễm chút tạp trần nào
Cả người cô bé đang run lẩy bẩy, cúi gằm mặt. Đôi tay nắm chặt vào mép váy
"Tuyết Ly, em ổn không ??" - Tôi bắt buộc phải dừng xe lại
"Tuyết Ly !! Trả lời anh đi mà"
Bất ngờ, Lãnh Tuyết Ly lao mạnh vào lòng Huy Vũ. Ôm chặt lấy anh bằng đôi tay đang run rẩy
| Tôi nghiệp em ấy. Dù không tận mắt chứng kiến nhưng vụ việc vừa rồi thực sự quá mức khủng khiếp đối với một cô bé rồi |
"Nào đừng sợ. Có anh ở đây" - Tôi ôm Tuyết Ly vào lòng. Vỗ vỗ vào lưng em ấy
"..a.ahaaha"
"Hửm ?? Em vừa nói gì sao ??"
Em ấy chỉ hơi lắc lắc đầu một chút. Vẫn là do tôi nghe nhầm rồi
Một lúc lâu sau, Lãnh Tuyết Ly mới rời khỏi lòng Huy Vũ. Khuôn mặt đã giãn ra đôi chút
"Em ổn rồi chứ ??" - Tôi vẫn còn rất lo lắng
"Chúng ta về thôi ạ" - Lãnh Tuyết Ly lạnh giọng
Sau đó cô bé trở về chỗ ngồi. Gương mặt lại quay về hướng cửa sổ
Tôi nổ máy xe, lái nhanh ra khỏi khu vực này
...
Khi sắp về tới trang viên Lãnh gia, đồng hồ đã điểm nửa đêm
"Tuyết Ly. Chúng ta sắp về đến nhà rồi. Em cố gắng thêm một lát"
"Anh à. Anh ngừng xe lại một lát được không ??" - Lãnh Tuyết Ly quay sang nhìn Huy Vũ
"Creak"
Chiếc xe ngừng lại. Vẫn không ai lên tiếng nói chuyện
Một lúc sau, như đã lấy hết dũng khí. Lãnh Tuyết Ly mới lên tiếng:
"Anh ơi, đám người vừa rồi ... họ có phải người xấu không ??"
"Đúng vậy" - Huy Vũ trả lời không chút do dự
"..."
"Vâng ạ. Em hiểu rồi"
"Em xin lỗi. Giờ thì em thực sự ổn rồi"
"Không có gì đâu. Em mạnh mẽ hơn anh tưởng rất nhiều đó" - Huy Vũ không nhịn được bẹo má Tuyết Ly một cái
"Hihi"
Huy Vũ tiếp tục đạp ga. Anh không hề nhìn thấy hai đầu gối của Lãnh Tuyết Ly đang liên tục cọ cọ vào nhau, dáng ngồi có vẻ cũng không vững trông rất kì lạ
…
Trước cổng trang viên Lãnh gia
"Anh rể. Anh về đi, thả em ở đây được rồi" - Lãnh Tuyết Ly tự mở cửa xuống xe. Cô bé thay đổi lại cách xưng hô bình thường
"Để anh chở em vào cũng được mà ??"
"Thôi được rồi ạ. Giờ cũng đã trễ rồi"
"Khoan đã. Nếu như mẹ em la rầy vì về trễ, em cứ nói là tại anh nhé" - Tôi vẫn chưa yên tâm
"Em biết rồi, anh rể cứ lo xa" - Tuyết Ly lè lười lêu lêu
"Rồi rồi. Vậy trưa mai gặp nhé"
"Vâng ạ. Anh rể đi đường nhớ cẩn thận đấy" - Lãnh Tuyết Ly vẫy tay chào tạm biệt và bước vào một chiếc xe khác
Tôi đứng nhìn em ấy thêm một lúc nữa. Sau đó mới bước lên xe chuẩn bị rời đi
"Hả ?? Cái gì đây ??"
Tôi hơi ngạc nhiên khi dưới ghế của Tuyết Ly ướt nhẹp một mảng lớn, lại còn ... nóng hổi. Mùi ... thơm thoang thoảng này có gì đó lạ lạ, chắc là mồ hôi rồi
"Em ấy quả thật quá mức đơn thuần và thiện lương mà" - Tôi lắc lắc đầu, rút khăn giấy ra lau "mồ hôi" trên ghế
Đêm nay tôi vẫn có việc rất quan trọng phải làm. Xem ra đành chịu mất ngủ một đêm rồi
...
"Thưa mẹ con mới về ạ" - Lãnh Tuyết Ly khoanh tay, cúi người chào thật sâu khi bước vào nhà
"Sao giờ này con mới về ??" - Tô Ngọc Dung lo lắng hỏi nhưng trong giọng nói không có chút tức giận nào
Bà rất hiểu cô con gái út của mình, nhất là cô bé còn đi cùng với vợ chồng Thiên Băng nữa. Chắc chắn không có làm ra những hành vi dại dột
"Dạ thưa mẹ. Chuyện là ... "
Lãnh Tuyết Ly rụt rè, kể lại đầu đuôi mọi chuyện. Dĩ nhiên khéo léo lược bỏ toàn bộ vụ việc lúc nãy và những tiếng lòng của Huy Vũ
"Là vậy sao ?? Cơ mà con thân với anh rể của con quá nhỉ ??" - Tô Ngọc Dung ký yêu vào đầu cô bé
"Ây da !! Sao mẹ ký đầu con ?? Chẳng qua là do con chán quá nên mới rủ anh rể đi chơi thôi mà" - Lãnh Tuyết Ly ôm đầu khó hiểu
"Mẹ đùa đấy. Thôi trễ rồi, mẹ con mình lại ngủ chung nhé ??"
"Dạ thôi, hôm nay con muốn ngủ riêng ạ" - Lãnh Tuyết Ly phồng má giận dỗi
Tô Ngọc Dung bật cười thành tiếng, dặn dò vài câu sau đó quay trở về phòng
Đợi mẹ mình vừa đi khỏi. Biểu hiện ngoan ngoãn vừa rồi của cô bé lập tức thay đổi 180 độ
"Hừ !!" - Lãnh Tuyết Ly nhếch môi cười khẩy
"Xin lỗi mẹ nhé, đứa con gái ngoan này của mẹ bây giờ chỉ còn có thể "lên giường” với người đó thôi. Hihi"
"Ây daaaa !! Lại nữa rồi"
Lãnh Tuyết Ly chạy nhanh về phòng, khóa cửa lại cẩn thận
Cô bé bước tới cái gương lớn nhìn bản thân mình trong gương. Sau đó đặt điện thoại trước tấm gương đó, trên màn hình điện thoại là ảnh của Huy Vũ mà cô bé lén chụp lúc nãy
"Anh yêu Nhìn em này" - Lãnh Tuyết Ly cười với bức ảnh của Huy Vũ, run rẩy vén váy lên
Bên dưới chiếc váy công chúa màu đỏ mận, quần chíp trắng tinh đã hoàn toàn ướt đẫm. Thậm chí còn nhiễu thành từng sợi tơ mỏng và chảy thành những giọt lớn trên cặp đùi ngọc thon thả của cô bé
"Ha..Ha..Haaa.. Em thành ra thế này tất cả là tại anh đó. Nhìn cảnh anh yêu giết bọn người xấu kia làm ... em e..em. Ưm !!"
Hồi tưởng lại sự lạnh lùng và tàn nhẫn khi thẩm vấn tên khốn kiếp dưới vách núi kia của Huy Vũ. Đỉnh điểm nhất chính là phát súng cuối cùng mà anh bảo cô phải nhắm mắt lại
Tất cả những vụ việc đó, Lãnh Tuyết Ly đã chứng kiến và nghe thấy được toàn bộ mà không hề né tránh hay e sợ như Huy Vũ đã lầm tưởng
"C..cứ như thế này ... đêm nay làm sao em ngủ được đây ?? Nói em nghe đi, e..em phải làm gì bây giờ ??" - Huyệt động non nớt của cô bé lại điên cuồng co giật
Một tay Lãnh Tuyết Ly vuốt ve mặt dây chuyền trái tim. Tay còn lại thì liên tục chà sát vào hai mép môi và huyệt động bên dưới đang không ngừng rỉ nước
Đôi mắt ướt át dán chặt vào bức ảnh trên màn hình điện thoại. Vẻ trong sáng và ngây thơ trên gương mặt thiếu nữ đã hoàn toàn biến mất
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~
Cả hai đều đang có những suy nghĩ riêng về buổi đi chơi vừa rồi
"Ting: Nhiệm vụ ẩn "Bồi tiếp Lãnh Tuyết Ly đi chơi đêm" đã hoàn thành. Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ. Phần thưởng đã được phát vào kho trữ vật"
Tôi không để ý đến giọng nói máy móc của Vượng Tài. Sự im lặng này như đang muốn ép chết tôi
"Tuyết Ly, ngày mai mấy giờ anh đến đón em được vậy ??" - Tôi quyết định mở lời trước tiên
Lúc này Lãnh Tuyết Ly mới quay mặt lại nhìn Huy Vũ:
"Tầm đầu giờ trưa mai đi ạ, khoảng 12 giờ trưa nhé ??"
"OK, anh hiểu rồi"
Trả lời xong, Lãnh Tuyết Ly lại quay mặt ra cửa sổ. Chiếc xe lại chìm vào im lặng
| Sao em ấy lại không nói gì nhỉ ?? Bình thường rõ ràng em ấy nói chuyện với mình rất thân thiết, rất vui vẻ với nhau kia mà ?? |
| Hay là em ấy không thích sợi dây chuyền mình tặng ?? Lúc nãy mình có nói gì làm em ấy khó chịu sao ?? Agh khó hiểu quá !! |
Nghe thấy những tiếng lòng đó, Lãnh Tuyết Ly nhếch môi cười nhạt, trong lòng bắt đầu nhộn nhạo:
"Anh yêu của em, anh lo lắng làm phật lòng em đến như vậy sao ?? Hihi !! Thật là đáng yêu quá đấy"
Cảm nhận thấy bàn tay của Huy Vũ như đang siết chặt hơn, không rõ là vì lo lắng hay điều gì khác. Nhưng nó cũng đủ để khiến Lãnh Tuyết Ly cực độ hưng phấn
Cô bé cũng nhanh chóng đáp lại
...
"Hửm ??" - Tôi đột nhiên phát hiện có gì đó đáng ngờ
"Có chuyện gì vậy anh ??"
"Tuyết Ly, em đừng quay đầu lại nhìn. Anh nghĩ có kẻ đang bám đuôi chúng ta" - Tôi vừa cất giọng nghiêm trọng, vừa rút tay ra khỏi bàn tay mịn màng của em ấy
"Làm sao có chuyện đó được chứ. Đây đâu phải trên phim" - Lãnh Tuyết Ly che miệng cười khúc khích
Tôi cũng rất mong đó là sự thật, nhưng trực giác của tôi nhất định không hề làm quá mọi chuyện. Rõ ràng có 4 chiếc xe khả nghi đã bám theo chúng tôi từ nãy đến giờ
"Em bám chắc vào, anh tăng tốc đây" - Tôi ra hiệu cho Tuyết Ly. Trong lòng thì câu thông với Vượng Tài:
"Vượng Tài, nâng cấp Thời Gian Tăng Tốc cho xe của ta. Mua vật phẩm Bản Đồ"
"Ting: Thành công nâng cấp Thời Gian Tăng Tốc (cấp 2) cho vật phẩm Mercedes AMG G63. Đã khấu trừ 80 SC"
"Ting: Mua thành công vật phẩm Bản Đồ. Đã khấu trừ 45 SC”
“Ting: Còn lại 45 SC"
- Bản Đồ: Khác với các loại bản đồ hoặc GPS thông thường chỉ có thể hiển thị đại khái theo ảnh vệ tinh. Vật phẩm này giúp chủ nhân xác định được mọi phương hướng và địa hình khu vực. Ngoài ra còn có thể hiển thị hình ảnh chi tiết khu vực được chọn
Nâng cấp và mua vật phẩm xong xuôi, tôi rẽ vào một đường cao tốc sau đó đạp mạnh chân ga
"Brừm"
Tốc độ của chiếc G63 lập tức tăng lên nhanh chóng. Từ 50 tăng lên 100 chỉ trong chưa tới 3 giây và vẫn đang không ngừng tăng lên
Tuy đây là đường cao tốc nhưng tốc độ này thực sự quá đáng sợ. Lãnh Tuyết Ly lập tức bám chặt vào ghế ngồi
Bất quá rất nhanh, cô bé cũng vô cùng kinh ngạc trước khả năng lái xe thượng thừa của Huy Vũ. Anh né tránh các phương tiện khác và kiểm soát xe cực tốt ở tốc độ 150 - 180 km/giờ
Bốn chiếc xe ở đằng sau cũng bắt đầu tăng tốc bám theo. Chúng không còn quan tâm đến việc bản thân bị phát hiện ra mục đích nữa
Lúc này Lãnh Tuyết Ly đã hoàn toàn tin vào lời nói của Huy Vũ, sự sợ hãi đang dần dần chiếm lấy tâm trí cô bé
"Bộp !!" - Đúng lúc này có một bàn tay khẽ đặt lên vai cô kèm một giọng nói an ủi đầy ấm áp:
"Yên tâm, có anh ở đây"
Gương mặt Lãnh Tuyết Ly lập tức đỏ ửng, sự sợ hãi vừa rồi cũng vô thức tan biến
Tinh thần của Huy Vũ đang kéo căng cực độ. Đầu não đang điên cuồng tính toán các phương án
Sau gần hai phút rượt đuổi, cả hai bên đã ra tận ngoại thành. Đến một vùng đồi núi hiểm trở
Dựa vào vật phẩm Bản Đồ để xác định toàn bộ địa hình của vùng núi này. Trong đầu tôi lập tức lóe sáng khi phát hiện một đoạn rẽ gấp rất khó nhìn thấy ở phía trước
Không một chút do dự, tôi giả vờ giảm tốc để bọn chúng tiến đến sát hơn
"CREAK !!! - Sau đó bất ngờ đạp mạnh vào chân thắng và đánh lái hết cỡ, thành công rẽ phải một cách an toàn
"!!!"
Bốn chiếc xe bám đuôi kia không lường trước được đoạn rẽ này, trực tiếp lao thẳng xuống vách núi
"RẦM !!! RẦM !!! RẦM"
Nhìn xuống vách núi, cả 4 chiếc xe đều đã lật ngửa. Không còn chiếc nào nguyên vẹn
...
"Guh..uh.." - Một kẻ may mắn sống sót, cố gắng hết sức để bò ra ngoài
"Khặc !!!" - Đột nhiên như có ai đó giẫm mạnh lên hắn
Hắn cố gắng quay đầu lại thì bắt gặp một đôi mắt đỏ ngầu đầy sát khí
"Cho mày một cơ hội. Khai ra kẻ nào đã ra lệnh cho mày. Muốn nhắm vào tao hay là Tuyết Ly ??"
"Khụ..khục..T..tôi chỉ nh..nhận nhiệm vụ. T.tôi cũng.. kh-không rõ"
"PHẬP !!!"
"ÁÁÁÁHHH !!!"
"Mày trả lời sai rồi. Tao hỏi là tụi mày nhắm vào tao. HAY LÀ TUYẾT LY ??"
"L..L..là .mày !!"
"Tốt lắm. Coi bộ mày thực sự không biết là ai đã phát nhiệm vụ rồi. Thế ít nhất có thể nổ cái địa chỉ nhận nhiệm vụ cho tao không ??"
"Ch..chuyện .nà .. ÁH AHHH"
"Mày nói gì ?? Tao nghe không rõ"
"Đ..được.. đó là ...."
"..."
“Tô..tôi đã.. khai hết rồi.. cứu ... ẶCCC !!!" - Một nhát dao gọn gàng xiên vào cổ họng, tiễn hắn lên đường
...
"Quả là dao tốt. Không bao giờ bị dính máu khi làm việc" - Tôi hài lòng vuốt ve lưỡi Dao Găm Mãng Xà
Đêm nay coi bộ sẽ là một đêm dài rồi. Nhưng trước hết, sự an toàn của Tuyết Ly phải được đảm bảo trước tiên
"Cạch - Sầm"
"Anh ơi" - Lãnh Tuyết Ly lo lắng lên tiếng sau khi Huy Vũ lên xe. Cả khuôn mặt vẫn còn trắng bệch
"Không có chuyện gì hết. Em nhắm mắt lại một lát được không ??" - Tôi nở nụ cười xoa đầu em ấy
Cô bé lập tức nhắm chặt mắt lại
Glock 18 hiện ra trong tay. Tôi cầm bằng cả hai tay, nhắm thật kĩ
"ĐOÀNG !!! ĐOÀNG !!! ĐOÀNG !!!"
"BÙM !!!" - Tôi bắn vài phát vào bình xăng của mấy chiếc xe để thủ tiêu chứng cứ rồi đạp ga rời đi
"Em mở mắt ra được rồi" - Tôi vỗ vỗ vai Tuyết Ly sau khi thu hồi khẩu súng về kho trữ vật
Lãnh Tuyết Ly chầm chậm mở mắt ra. Vẫn là đôi mắt long lanh của một thiếu nữ hồn nhiên và ngây thơ, không nhiễm chút tạp trần nào
Cả người cô bé đang run lẩy bẩy, cúi gằm mặt. Đôi tay nắm chặt vào mép váy
"Tuyết Ly, em ổn không ??" - Tôi bắt buộc phải dừng xe lại
"Tuyết Ly !! Trả lời anh đi mà"
Bất ngờ, Lãnh Tuyết Ly lao mạnh vào lòng Huy Vũ. Ôm chặt lấy anh bằng đôi tay đang run rẩy
| Tôi nghiệp em ấy. Dù không tận mắt chứng kiến nhưng vụ việc vừa rồi thực sự quá mức khủng khiếp đối với một cô bé rồi |
"Nào đừng sợ. Có anh ở đây" - Tôi ôm Tuyết Ly vào lòng. Vỗ vỗ vào lưng em ấy
"..a.ahaaha"
"Hửm ?? Em vừa nói gì sao ??"
Em ấy chỉ hơi lắc lắc đầu một chút. Vẫn là do tôi nghe nhầm rồi
Một lúc lâu sau, Lãnh Tuyết Ly mới rời khỏi lòng Huy Vũ. Khuôn mặt đã giãn ra đôi chút
"Em ổn rồi chứ ??" - Tôi vẫn còn rất lo lắng
"Chúng ta về thôi ạ" - Lãnh Tuyết Ly lạnh giọng
Sau đó cô bé trở về chỗ ngồi. Gương mặt lại quay về hướng cửa sổ
Tôi nổ máy xe, lái nhanh ra khỏi khu vực này
...
Khi sắp về tới trang viên Lãnh gia, đồng hồ đã điểm nửa đêm
"Tuyết Ly. Chúng ta sắp về đến nhà rồi. Em cố gắng thêm một lát"
"Anh à. Anh ngừng xe lại một lát được không ??" - Lãnh Tuyết Ly quay sang nhìn Huy Vũ
"Creak"
Chiếc xe ngừng lại. Vẫn không ai lên tiếng nói chuyện
Một lúc sau, như đã lấy hết dũng khí. Lãnh Tuyết Ly mới lên tiếng:
"Anh ơi, đám người vừa rồi ... họ có phải người xấu không ??"
"Đúng vậy" - Huy Vũ trả lời không chút do dự
"..."
"Vâng ạ. Em hiểu rồi"
"Em xin lỗi. Giờ thì em thực sự ổn rồi"
"Không có gì đâu. Em mạnh mẽ hơn anh tưởng rất nhiều đó" - Huy Vũ không nhịn được bẹo má Tuyết Ly một cái
"Hihi"
Huy Vũ tiếp tục đạp ga. Anh không hề nhìn thấy hai đầu gối của Lãnh Tuyết Ly đang liên tục cọ cọ vào nhau, dáng ngồi có vẻ cũng không vững trông rất kì lạ
…
Trước cổng trang viên Lãnh gia
"Anh rể. Anh về đi, thả em ở đây được rồi" - Lãnh Tuyết Ly tự mở cửa xuống xe. Cô bé thay đổi lại cách xưng hô bình thường
"Để anh chở em vào cũng được mà ??"
"Thôi được rồi ạ. Giờ cũng đã trễ rồi"
"Khoan đã. Nếu như mẹ em la rầy vì về trễ, em cứ nói là tại anh nhé" - Tôi vẫn chưa yên tâm
"Em biết rồi, anh rể cứ lo xa" - Tuyết Ly lè lười lêu lêu
"Rồi rồi. Vậy trưa mai gặp nhé"
"Vâng ạ. Anh rể đi đường nhớ cẩn thận đấy" - Lãnh Tuyết Ly vẫy tay chào tạm biệt và bước vào một chiếc xe khác
Tôi đứng nhìn em ấy thêm một lúc nữa. Sau đó mới bước lên xe chuẩn bị rời đi
"Hả ?? Cái gì đây ??"
Tôi hơi ngạc nhiên khi dưới ghế của Tuyết Ly ướt nhẹp một mảng lớn, lại còn ... nóng hổi. Mùi ... thơm thoang thoảng này có gì đó lạ lạ, chắc là mồ hôi rồi
"Em ấy quả thật quá mức đơn thuần và thiện lương mà" - Tôi lắc lắc đầu, rút khăn giấy ra lau "mồ hôi" trên ghế
Đêm nay tôi vẫn có việc rất quan trọng phải làm. Xem ra đành chịu mất ngủ một đêm rồi
...
"Thưa mẹ con mới về ạ" - Lãnh Tuyết Ly khoanh tay, cúi người chào thật sâu khi bước vào nhà
"Sao giờ này con mới về ??" - Tô Ngọc Dung lo lắng hỏi nhưng trong giọng nói không có chút tức giận nào
Bà rất hiểu cô con gái út của mình, nhất là cô bé còn đi cùng với vợ chồng Thiên Băng nữa. Chắc chắn không có làm ra những hành vi dại dột
"Dạ thưa mẹ. Chuyện là ... "
Lãnh Tuyết Ly rụt rè, kể lại đầu đuôi mọi chuyện. Dĩ nhiên khéo léo lược bỏ toàn bộ vụ việc lúc nãy và những tiếng lòng của Huy Vũ
"Là vậy sao ?? Cơ mà con thân với anh rể của con quá nhỉ ??" - Tô Ngọc Dung ký yêu vào đầu cô bé
"Ây da !! Sao mẹ ký đầu con ?? Chẳng qua là do con chán quá nên mới rủ anh rể đi chơi thôi mà" - Lãnh Tuyết Ly ôm đầu khó hiểu
"Mẹ đùa đấy. Thôi trễ rồi, mẹ con mình lại ngủ chung nhé ??"
"Dạ thôi, hôm nay con muốn ngủ riêng ạ" - Lãnh Tuyết Ly phồng má giận dỗi
Tô Ngọc Dung bật cười thành tiếng, dặn dò vài câu sau đó quay trở về phòng
Đợi mẹ mình vừa đi khỏi. Biểu hiện ngoan ngoãn vừa rồi của cô bé lập tức thay đổi 180 độ
"Hừ !!" - Lãnh Tuyết Ly nhếch môi cười khẩy
"Xin lỗi mẹ nhé, đứa con gái ngoan này của mẹ bây giờ chỉ còn có thể "lên giường” với người đó thôi. Hihi"
"Ây daaaa !! Lại nữa rồi"
Lãnh Tuyết Ly chạy nhanh về phòng, khóa cửa lại cẩn thận
Cô bé bước tới cái gương lớn nhìn bản thân mình trong gương. Sau đó đặt điện thoại trước tấm gương đó, trên màn hình điện thoại là ảnh của Huy Vũ mà cô bé lén chụp lúc nãy
"Anh yêu Nhìn em này" - Lãnh Tuyết Ly cười với bức ảnh của Huy Vũ, run rẩy vén váy lên
Bên dưới chiếc váy công chúa màu đỏ mận, quần chíp trắng tinh đã hoàn toàn ướt đẫm. Thậm chí còn nhiễu thành từng sợi tơ mỏng và chảy thành những giọt lớn trên cặp đùi ngọc thon thả của cô bé
"Ha..Ha..Haaa.. Em thành ra thế này tất cả là tại anh đó. Nhìn cảnh anh yêu giết bọn người xấu kia làm ... em e..em. Ưm !!"
Hồi tưởng lại sự lạnh lùng và tàn nhẫn khi thẩm vấn tên khốn kiếp dưới vách núi kia của Huy Vũ. Đỉnh điểm nhất chính là phát súng cuối cùng mà anh bảo cô phải nhắm mắt lại
Tất cả những vụ việc đó, Lãnh Tuyết Ly đã chứng kiến và nghe thấy được toàn bộ mà không hề né tránh hay e sợ như Huy Vũ đã lầm tưởng
"C..cứ như thế này ... đêm nay làm sao em ngủ được đây ?? Nói em nghe đi, e..em phải làm gì bây giờ ??" - Huyệt động non nớt của cô bé lại điên cuồng co giật
Một tay Lãnh Tuyết Ly vuốt ve mặt dây chuyền trái tim. Tay còn lại thì liên tục chà sát vào hai mép môi và huyệt động bên dưới đang không ngừng rỉ nước
Đôi mắt ướt át dán chặt vào bức ảnh trên màn hình điện thoại. Vẻ trong sáng và ngây thơ trên gương mặt thiếu nữ đã hoàn toàn biến mất
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.