Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội
Chương 41: Sự Xảo Quyệt Của Thiếu Nữ Ngây Thơ
Ludens Vu
14/11/2024
Chỉ mới 9 giờ hơn, trên đường vẫn còn rất nhiều xe cộ lưu thông qua lại
"Em muốn đi đâu nào ?? Mà ngày mai em không có tiết học sao ??" - Huy Vũ quay sang hỏi Lãnh Tuyết Ly đang ngồi bên cạnh
Lãnh Tuyết Ly hơi suy nghĩ một chút, sau đó vỗ tay:
"Ban nãy em mãi mê trò chuyện nên chả ăn uống được gì mấy. Mình đi ăn nhẹ trước đi anh"
"Được rồi. Vậy chúng ta đến nhà hàng này ăn nhé. Đủ các món tự chọn luôn" - Huy Vũ mỉm cười, gật đầu đồng ý
"Hihi !! Vâng ạ, nghe anh hết" - Lãnh Tuyết Ly hôn lên má Huy Vũ một cái
"Ực"
| Tại sao mình lại cảm thấy hình như có cái gì đó không đúng với Tuyết Ly. Rõ ràng em ấy vẫn hồn nhiên và đáng yêu như bình thường cơ mà ?? |
Huy Vũ quay sang nhìn, bắt gặp Tuyết Ly đang nhìn mình đắm đuối. Đôi môi trái tim của cô bé đang nở một nụ cười xinh xắn:
"Sao vậy anh ??"
"E hèm, không có gì đâu"
| Chắc chắn là mình chỉ tưởng tượng mà thôi. Haizz !! |
Hơi lắc nhẹ đầu để đánh bay đống suy nghĩ vớ vẫn. Huy Vũ quay lại đằng trước, tiếp tục tập trung lái xe
Anh không nhận ra, vừa lúc mình quay mặt đi. Nụ cười trên gương mặt trong sáng bên cạnh đã dần trở nên u ám
...
"Chúng ta đến nơi rồi. Em từng ăn ở đây lần nào chưa ??" - Huy Vũ vừa hỏi, vừa đưa tay tháo dây an toàn cho cả hai
"Nhà hàng Hải Vân ?? Em chưa đến đây bao giờ"
Huy Vũ bước xuống xe, mở cửa cho Lãnh Tuyết Ly:
"Nào, chúng ta vào thôi"
"Vâng ạ" - Cô bé choàng tay ôm chặt lấy anh, dựa sát rạt vào như rất bình thường
Đây tuy là một nhà hàng không quá cao cấp nhưng không gian quán vô cùng ngăn nắp và sạch sẽ
Dù đã khá muộn rồi, nhà hàng vẫn còn rất đông khách
"Xin chào quý khách. Quý khách đi mấy người ạ ??" - Một nữ tiếp tân cúi đầu lịch sự
"Chúng tôi đi hai người" - Huy Vũ trả lời
"Dạ vâng. Quý khách muốn dùng bàn bình thường hay bàn dành cho cặp đôi ạ ??"
Huy Vũ còn chưa kịp lên tiếng, Lãnh Tuyết Ly đã cất giọng trong trẻo:
"Một bàn dành cho cặp đôi. Làm ơn"
"Vâng thưa quý khách. Xin mời đi theo tôi" - Nữ tiếp tân làm động tác mời
"Tuyết Ly à ?? Chuyện này ..."
"Hửm ?? Sao vậy anh ??" - Lãnh Tuyết Ly lại cắt lời, môi nở nụ cười khó hiểu. Cô bé vẫn đang dựa sát rạt vào Huy Vũ đầy tình tứ
Gương mặt ngây thơ của cô bé và cả tiếng cười trong trẻo đó nữa. Chúng làm Huy Vũ có cảm giác giống như tinh thần của mình đang vô cùng không ổn định
Anh cảm thấy mình hoàn toàn không có khả năng chống cự. Cứ như vậy mà luân hãm vào bên trong
"À à ... không có gì đâu em"
"Chắc là ban nãy anh uống nhiều quá rồi đó, từ nãy giờ anh cứ sao sao á. Muarr" - Lãnh Tuyết Ly hôn lên má Huy Vũ một cái nữa
Nữ tiếp tân đang dẫn đường cũng che miệng cười tủm tỉm. Thật là một "cặp tình nhân" đáng yêu
Cô ta đưa cả hai đến một bàn yên tĩnh, hoàn toàn khuất với các bàn ăn khác
"Đây là bàn của quý khách. Menu của nhà hàng đây ạ" - Nữ tiếp tân đưa ra một cái máy tính bảng để gọi món, sau đó trực tiếp rời đi
Vừa ngồi vào bàn, Lãnh Tuyết Ly đã rúc vào lòng Huy Vũ, mắt dán vào chiếc máy tính bảng:
"Anh à, anh rất quen thuộc với nhà hàng này đúng chứ ??"
"Hử ?? À ừm đúng vậy. Em muốn ăn món Tây hay món Ta ??"
"Hihi !! Chúng ta cùng chọn đi anh" - Cô bé đan cánh tay nhỏ nhắn của mình với Huy Vũ
"Đ..được rồi. Để anh xem nào"
Cả hai cùng tay trong tay chọn các món ăn trên máy tính bảng
...
Lựa món xong. Trong lúc chờ các món ăn lên, Lãnh Tuyết Ly lại mở lời:
"Ngày mai em có tiết học buổi chiều. Anh qua nhà chở em đến trường nha ??"
"Có tiện không ?? Dù sao thì ... "
"Đi mà anhhh " - Cô bé chớp chớp mắt. Nhìn Huy Vũ đầy mong đợi
"Ờ .. ừm !! Được rồi" - Huy Vũ chỉ có thể gật đầu lia lịa
"Yay !!" - Lãnh Tuyết Ly càng dựa sát vào hơn
Huy Vũ cố gắng áp chế các cảm xúc kì quặc đang dâng lên càng lúc càng mãnh liệt. Trong lòng anh đang điên cuồng tự mắng chửi bản thân
| Sao tự nhiên mày lại có những suy nghĩ không đứng đắn này với Tuyết Ly chứ ?? Mày luôn xem em ấy như em ruột cơ mà ?? |
| Trên hết đây còn là em vợ của mày |
Nghe thấy những tiếng lòng đó, Lãnh Tuyết Ly khẽ liếm môi thích thú. Những sự đụng chạm khiêu khích càng lúc càng bạo dạn hơn
Đúng lúc này, các món ăn cũng đã được bưng lên
"Nào nào, chúng ta ăn thôi" - Huy Vũ như tìm thấy ngọn rơm cứu mạng
"Hihi !! Vâng ạ" - Cô bé cũng cầm nĩa lên nhưng vẫn chưa chịu buông tay ra
"..."
"Em thấy sao ?? Thức ăn ở đây hợp khẩu vị không ??" - Huy Vũ cố gắng thay đổi chủ đề
"Ngon lắm ạ. Anh ăn thử cái này đi, aaahh" - Lãnh Tuyết Ly xiên một miếng thức ăn muốn đút cho anh
"!!!"
"Anh sao vậy ?? Không thích món này sao ??" - Cô bé hơi xụ mặt một chút, ánh mắt mang theo vẻ uỷ khuất
"À kh..không không !! Anh cảm ơn em" - Nhìn thấy biểu cảm đó, Huy Vũ chỉ có thể há miệng ra nhận lấy
Bữa ăn cứ như vậy mà trôi qua trong không khí đầy ám muội
...
Cùng lúc đó, tại toà nhà tập đoàn Thời Đại
Một nữ vệ sĩ giao ra ba chiếc USB cho Lãnh Thiên Băng:
"Thưa tiểu thư, đây là các thông tin mà tổ tình báo gửi cho cô ạ"
"Hừ !! Buôn lậu, buôn người trái phép, nhập khẩu thiết bị y tế không rõ nguồn gốc, ..." - Lãnh Thiên Băng cười nhạt khi xem qua các dữ liệu trên laptop
Sau khi đã xem hết cả ba cái, cô lạnh giọng chất vấn:
"Bên đó còn nói gì không ?? Không có thông tin nào về Phong Liệt Minh à ??"
"Dạ thưa tiểu thư. Theo các điều tra gần đây, họ nói Phong thiếu gia đời tư vô cùng sạch sẽ, hoàn toàn không có một vết nhơ nào"
"Không ở công ty thì cũng là đem công việc về nhà. Thỉnh thoảng mới cùng một vài người bạn đi bar thôi ạ" - Nữ vệ sĩ đó lại lên tiếng, không quên đưa ra vài bức ảnh
Lãnh Thiên Băng vừa xem vừa nhíu mày. Nếu không có tiếng lòng của chồng, cô thực sự sẽ cho rằng tên này là một người đàn ông nho nhã và lịch thiệp hàng chuẩn
"Nói với bên đó tiếp tục điều tra, chỉ trong khả năng là được. Tuyệt đối không được để lộ diện"
"Còn nữa. Không từ bất cứ giá nào, lấy cho bằng được đoạn video an ninh vào đêm Vĩnh Đạt Thành chết cho tôi. Tất cả"
"Vâng !! Tôi sẽ đi chuyển lời ngay"
Nữ vệ sĩ cúi người, sau đó bước ra khỏi phòng
"Haizzz"
"Em đã làm hết khả năng có thể rồi. Còn lại trông chờ cả vào anh thôi" - Lãnh Thiên Băng thở dài đầy chán nản
Tưởng tượng đến viễn cảnh trong tiếng lòng của Huy Vũ, cô cũng không nhịn được mà rùng mình vì phẫn nộ
Lãnh gia đường đường là đệ nhất gia tộc, lại chỉ có thể bất lực chịu trận. Ngồi yên cho địch nhân đeo thòng lọng vào cổ như vậy
"Đám cưới của Tuyết Ly đã gần kề rồi. Bằng mọi giá phải moi được thêm càng nhiều thông tin càng tốt"
Lãnh Thiên Băng dĩ nhiên không hề hay biết. Cô em gái xinh xắn và đáng yêu của mình lúc này đang có những toan tính đầy mờ ám với người đàn ông của cô
...
Tại nhà hàng Hải Vân. Một cặp "tình nhân" mặc quần áo màu cặp đỏ mận vừa rời khỏi nhà hàng
Người ngoài nhìn vào chỉ có thể xuýt xoa ghen tị trước sự thân mật và ngoại hình xuất sắc của họ
"Thức ăn ở nhà hàng này ngon quá anh nhỉ ??"
"Thật á ?? Anh để ý nãy giờ toàn là em đút cho anh không đấy"
"Hihi !!" - Lãnh Tuyết Ly lè lưỡi, sau đó kéo tay Huy Vũ:
"Mình đi dạo một lát cho xuống cơm đi anh. Còn sớm mà"
"Sớm á ?? Hơn 10 giờ rồi đấy. Chúng ta phải về thôi" - Huy Vũ vừa liếc nhìn đồng hồ, vừa cất giọng gấp gáp
"Đi mà anh !! Chỉ thêm một lát nữa thôi" - Lãnh Tuyết Ly cất giọng nài nỉ
Huy Vũ cười khổ, đành phải chiều theo ý của cô bé
Đây vốn dĩ là một khu chơi đêm. Cho nên dù đã khá khuya rồi, các sạp hàng vẫn còn mở cửa
Lãnh Tuyết Ly kéo Huy Vũ đi chơi đủ thứ chỗ, vui đến quên trời quên đất
Huy Vũ cũng đã dần dần không còn để tâm đến những hành động quá mức thân mật nữa. Những hành động như đan tay với nhau, bẹo má, hôn phớt lên trán hay gò má giờ đây chỉ là những cử chỉ rất bình thường giữa hai người họ
"Tuyết Ly. Trễ lắm rồi, chúng ta phải về thôi" - Huy Vũ miễn cưỡng lên tiếng. Anh cũng cảm thấy chơi đùa với cô bé quả thật rất vui
“Hông chịu đâu !! Em còn chưa chơi đã mà" - Lãnh Tuyết Ly chu môi
"Chúng ta về thôi kẻo mẹ em lại trông đấy”
“Ngoan nào, anh có món quà muốn tặng cho em" - Huy Vũ đành phải dùng chiêu dụ dỗ
"Thật sao ?? Khoan đã, anh phải lấy ra thì em mới tin" - Lãnh Tuyết Ly dĩ nhiên không dễ mắc lừa đến thế
"A..anh để quà trên xe mất rồi" - Huy Vũ gãi gãi đầu
"Hứ !!" - Cô bé khoanh tay lại, ngoảnh mặt đi chỗ khác
"Anh nói thật mà. Nào, chúng ta đi thôi"
"Được rồi. Nếu để em biết anh là đồ lừa đảo thì biết tay em" - Lãnh Tuyết Ly vừa trừng mắt đe dọa, vừa sà vào lòng anh
"Rồi rồi, nghe lời em" - Huy Vũ cười khổ, choàng tay ôm lấy cơ thể mảnh khảnh và mềm mại của cô bé
Rõ ràng, sự phòng thủ của Huy Vũ đang ngày càng bị hạ thấp xuống mà bản thân chính chủ không hề để ý
...
Bãi đỗ xe trong công viên đã hoàn toàn vắng tanh. Cả bãi chỉ còn mỗi một chiếc G63 của Huy Vũ
"Đâu ?? Quà của em đâu ??" - Lãnh Tuyết Ly hối thúc
“Chúng ta lên xe đi cái đã nhé”
Vừa lên xe, Huy Vũ đã mở hộc lấy ra một hộp quà màu hồng:
"Đây, anh tặng em. Hy vọng em sẽ thích"
Hô hấp của Lãnh Tuyết Ly trở nên gấp gáp nhưng biểu cảm trên gương mặt vẫn không hề thay đổi
Đôi tay nhỏ nhắn vội vã mở dây và giấy gói quà ra
Rất nhanh, đập vào mắt cô bé là một cái hộp bằng pha lê trong suốt
Bên trong hộp là một sợi dây chuyền bằng vàng trắng. Mặt dây có hình trái tim, được đính một viên đá quý màu hồng phấn
Lãnh Tuyết Ly nhìn như bị thôi miên. Đôi tay nhỏ nhắn cũng khẽ run run vì kích động
"Thế nào ?? Em thích chứ ??" - Huy Vũ nở nụ cười nhẹ
"E..E.Em !! Cảm ơn anh !!" - Lãnh Tuyết Ly gật mạnh đầu, cất giọng run rẩy. Ôm chặt chiếc hộp vào lòng
“Để anh giúp em đeo vào nhé ??”
"Vâng ạ " - Lãnh Tuyết Ly mở hộp lấy sợi dây chuyền ra. Tiện tay tháo luôn sợi dây mà cô bé đang đeo
Huy Vũ cẩn thận đeo nó lên chiếc cổ trắng ngần. Anh có thể cảm nhận được làn da trắng mịn mát lạnh và những sợi tóc mượt mà qua đầu ngón tay
"Hihi !!" - Lãnh Tuyết Ly ôm chầm lấy Huy Vũ. Trong lòng như được nếm mật
Gương mặt của hai người lúc này gần đến nỗi có thể cảm nhận được hơi thở nhè nhẹ của đối phương đang phả vào mặt mình
Cả hai im lặng nhìn chằm chằm vào mắt nhau, thời gian như đọng lại ở khoảnh khắc này
Một lúc sau, Lãnh Tuyết Ly mới lên tiếng đánh gãy sự lúng túng:
"Em sẽ trân trọng nó thật kĩ càng. Cảm ơn anh nhiều lắm ạ"
Cô bé đang cố gắng kiềm nén những ham muốn đang dâng trào cuồn cuộn như núi lửa. Điên cuồng tự nhủ bản thân không thể quá gấp gáp
“Xem ra gu thẩm mỹ của anh cũng không tệ nhỉ ?? Rất hợp với em đó. Giờ chúng ta về thôi" - Huy Vũ thở phào như vừa tỉnh khỏi giấc mộng
Chiếc xe lao vi vu trên đường, bất quá Huy Vũ chỉ lái bằng một tay. Tay phải của anh vẫn đang bị cô em vợ mình đan chặt không rời
Lãnh Tuyết Ly vuốt ve sợi dây chuyền đang đeo, đưa mặt ra ngoài cửa sổ ngắm nhìn đường phố buổi đêm
Trên cửa kính đang phản chiếu một nụ cười híp mắt trông cực độ âm hiểm. Giống như cô bé vừa đạt được mục đích nào đó
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~
"Em muốn đi đâu nào ?? Mà ngày mai em không có tiết học sao ??" - Huy Vũ quay sang hỏi Lãnh Tuyết Ly đang ngồi bên cạnh
Lãnh Tuyết Ly hơi suy nghĩ một chút, sau đó vỗ tay:
"Ban nãy em mãi mê trò chuyện nên chả ăn uống được gì mấy. Mình đi ăn nhẹ trước đi anh"
"Được rồi. Vậy chúng ta đến nhà hàng này ăn nhé. Đủ các món tự chọn luôn" - Huy Vũ mỉm cười, gật đầu đồng ý
"Hihi !! Vâng ạ, nghe anh hết" - Lãnh Tuyết Ly hôn lên má Huy Vũ một cái
"Ực"
| Tại sao mình lại cảm thấy hình như có cái gì đó không đúng với Tuyết Ly. Rõ ràng em ấy vẫn hồn nhiên và đáng yêu như bình thường cơ mà ?? |
Huy Vũ quay sang nhìn, bắt gặp Tuyết Ly đang nhìn mình đắm đuối. Đôi môi trái tim của cô bé đang nở một nụ cười xinh xắn:
"Sao vậy anh ??"
"E hèm, không có gì đâu"
| Chắc chắn là mình chỉ tưởng tượng mà thôi. Haizz !! |
Hơi lắc nhẹ đầu để đánh bay đống suy nghĩ vớ vẫn. Huy Vũ quay lại đằng trước, tiếp tục tập trung lái xe
Anh không nhận ra, vừa lúc mình quay mặt đi. Nụ cười trên gương mặt trong sáng bên cạnh đã dần trở nên u ám
...
"Chúng ta đến nơi rồi. Em từng ăn ở đây lần nào chưa ??" - Huy Vũ vừa hỏi, vừa đưa tay tháo dây an toàn cho cả hai
"Nhà hàng Hải Vân ?? Em chưa đến đây bao giờ"
Huy Vũ bước xuống xe, mở cửa cho Lãnh Tuyết Ly:
"Nào, chúng ta vào thôi"
"Vâng ạ" - Cô bé choàng tay ôm chặt lấy anh, dựa sát rạt vào như rất bình thường
Đây tuy là một nhà hàng không quá cao cấp nhưng không gian quán vô cùng ngăn nắp và sạch sẽ
Dù đã khá muộn rồi, nhà hàng vẫn còn rất đông khách
"Xin chào quý khách. Quý khách đi mấy người ạ ??" - Một nữ tiếp tân cúi đầu lịch sự
"Chúng tôi đi hai người" - Huy Vũ trả lời
"Dạ vâng. Quý khách muốn dùng bàn bình thường hay bàn dành cho cặp đôi ạ ??"
Huy Vũ còn chưa kịp lên tiếng, Lãnh Tuyết Ly đã cất giọng trong trẻo:
"Một bàn dành cho cặp đôi. Làm ơn"
"Vâng thưa quý khách. Xin mời đi theo tôi" - Nữ tiếp tân làm động tác mời
"Tuyết Ly à ?? Chuyện này ..."
"Hửm ?? Sao vậy anh ??" - Lãnh Tuyết Ly lại cắt lời, môi nở nụ cười khó hiểu. Cô bé vẫn đang dựa sát rạt vào Huy Vũ đầy tình tứ
Gương mặt ngây thơ của cô bé và cả tiếng cười trong trẻo đó nữa. Chúng làm Huy Vũ có cảm giác giống như tinh thần của mình đang vô cùng không ổn định
Anh cảm thấy mình hoàn toàn không có khả năng chống cự. Cứ như vậy mà luân hãm vào bên trong
"À à ... không có gì đâu em"
"Chắc là ban nãy anh uống nhiều quá rồi đó, từ nãy giờ anh cứ sao sao á. Muarr" - Lãnh Tuyết Ly hôn lên má Huy Vũ một cái nữa
Nữ tiếp tân đang dẫn đường cũng che miệng cười tủm tỉm. Thật là một "cặp tình nhân" đáng yêu
Cô ta đưa cả hai đến một bàn yên tĩnh, hoàn toàn khuất với các bàn ăn khác
"Đây là bàn của quý khách. Menu của nhà hàng đây ạ" - Nữ tiếp tân đưa ra một cái máy tính bảng để gọi món, sau đó trực tiếp rời đi
Vừa ngồi vào bàn, Lãnh Tuyết Ly đã rúc vào lòng Huy Vũ, mắt dán vào chiếc máy tính bảng:
"Anh à, anh rất quen thuộc với nhà hàng này đúng chứ ??"
"Hử ?? À ừm đúng vậy. Em muốn ăn món Tây hay món Ta ??"
"Hihi !! Chúng ta cùng chọn đi anh" - Cô bé đan cánh tay nhỏ nhắn của mình với Huy Vũ
"Đ..được rồi. Để anh xem nào"
Cả hai cùng tay trong tay chọn các món ăn trên máy tính bảng
...
Lựa món xong. Trong lúc chờ các món ăn lên, Lãnh Tuyết Ly lại mở lời:
"Ngày mai em có tiết học buổi chiều. Anh qua nhà chở em đến trường nha ??"
"Có tiện không ?? Dù sao thì ... "
"Đi mà anhhh " - Cô bé chớp chớp mắt. Nhìn Huy Vũ đầy mong đợi
"Ờ .. ừm !! Được rồi" - Huy Vũ chỉ có thể gật đầu lia lịa
"Yay !!" - Lãnh Tuyết Ly càng dựa sát vào hơn
Huy Vũ cố gắng áp chế các cảm xúc kì quặc đang dâng lên càng lúc càng mãnh liệt. Trong lòng anh đang điên cuồng tự mắng chửi bản thân
| Sao tự nhiên mày lại có những suy nghĩ không đứng đắn này với Tuyết Ly chứ ?? Mày luôn xem em ấy như em ruột cơ mà ?? |
| Trên hết đây còn là em vợ của mày |
Nghe thấy những tiếng lòng đó, Lãnh Tuyết Ly khẽ liếm môi thích thú. Những sự đụng chạm khiêu khích càng lúc càng bạo dạn hơn
Đúng lúc này, các món ăn cũng đã được bưng lên
"Nào nào, chúng ta ăn thôi" - Huy Vũ như tìm thấy ngọn rơm cứu mạng
"Hihi !! Vâng ạ" - Cô bé cũng cầm nĩa lên nhưng vẫn chưa chịu buông tay ra
"..."
"Em thấy sao ?? Thức ăn ở đây hợp khẩu vị không ??" - Huy Vũ cố gắng thay đổi chủ đề
"Ngon lắm ạ. Anh ăn thử cái này đi, aaahh" - Lãnh Tuyết Ly xiên một miếng thức ăn muốn đút cho anh
"!!!"
"Anh sao vậy ?? Không thích món này sao ??" - Cô bé hơi xụ mặt một chút, ánh mắt mang theo vẻ uỷ khuất
"À kh..không không !! Anh cảm ơn em" - Nhìn thấy biểu cảm đó, Huy Vũ chỉ có thể há miệng ra nhận lấy
Bữa ăn cứ như vậy mà trôi qua trong không khí đầy ám muội
...
Cùng lúc đó, tại toà nhà tập đoàn Thời Đại
Một nữ vệ sĩ giao ra ba chiếc USB cho Lãnh Thiên Băng:
"Thưa tiểu thư, đây là các thông tin mà tổ tình báo gửi cho cô ạ"
"Hừ !! Buôn lậu, buôn người trái phép, nhập khẩu thiết bị y tế không rõ nguồn gốc, ..." - Lãnh Thiên Băng cười nhạt khi xem qua các dữ liệu trên laptop
Sau khi đã xem hết cả ba cái, cô lạnh giọng chất vấn:
"Bên đó còn nói gì không ?? Không có thông tin nào về Phong Liệt Minh à ??"
"Dạ thưa tiểu thư. Theo các điều tra gần đây, họ nói Phong thiếu gia đời tư vô cùng sạch sẽ, hoàn toàn không có một vết nhơ nào"
"Không ở công ty thì cũng là đem công việc về nhà. Thỉnh thoảng mới cùng một vài người bạn đi bar thôi ạ" - Nữ vệ sĩ đó lại lên tiếng, không quên đưa ra vài bức ảnh
Lãnh Thiên Băng vừa xem vừa nhíu mày. Nếu không có tiếng lòng của chồng, cô thực sự sẽ cho rằng tên này là một người đàn ông nho nhã và lịch thiệp hàng chuẩn
"Nói với bên đó tiếp tục điều tra, chỉ trong khả năng là được. Tuyệt đối không được để lộ diện"
"Còn nữa. Không từ bất cứ giá nào, lấy cho bằng được đoạn video an ninh vào đêm Vĩnh Đạt Thành chết cho tôi. Tất cả"
"Vâng !! Tôi sẽ đi chuyển lời ngay"
Nữ vệ sĩ cúi người, sau đó bước ra khỏi phòng
"Haizzz"
"Em đã làm hết khả năng có thể rồi. Còn lại trông chờ cả vào anh thôi" - Lãnh Thiên Băng thở dài đầy chán nản
Tưởng tượng đến viễn cảnh trong tiếng lòng của Huy Vũ, cô cũng không nhịn được mà rùng mình vì phẫn nộ
Lãnh gia đường đường là đệ nhất gia tộc, lại chỉ có thể bất lực chịu trận. Ngồi yên cho địch nhân đeo thòng lọng vào cổ như vậy
"Đám cưới của Tuyết Ly đã gần kề rồi. Bằng mọi giá phải moi được thêm càng nhiều thông tin càng tốt"
Lãnh Thiên Băng dĩ nhiên không hề hay biết. Cô em gái xinh xắn và đáng yêu của mình lúc này đang có những toan tính đầy mờ ám với người đàn ông của cô
...
Tại nhà hàng Hải Vân. Một cặp "tình nhân" mặc quần áo màu cặp đỏ mận vừa rời khỏi nhà hàng
Người ngoài nhìn vào chỉ có thể xuýt xoa ghen tị trước sự thân mật và ngoại hình xuất sắc của họ
"Thức ăn ở nhà hàng này ngon quá anh nhỉ ??"
"Thật á ?? Anh để ý nãy giờ toàn là em đút cho anh không đấy"
"Hihi !!" - Lãnh Tuyết Ly lè lưỡi, sau đó kéo tay Huy Vũ:
"Mình đi dạo một lát cho xuống cơm đi anh. Còn sớm mà"
"Sớm á ?? Hơn 10 giờ rồi đấy. Chúng ta phải về thôi" - Huy Vũ vừa liếc nhìn đồng hồ, vừa cất giọng gấp gáp
"Đi mà anh !! Chỉ thêm một lát nữa thôi" - Lãnh Tuyết Ly cất giọng nài nỉ
Huy Vũ cười khổ, đành phải chiều theo ý của cô bé
Đây vốn dĩ là một khu chơi đêm. Cho nên dù đã khá khuya rồi, các sạp hàng vẫn còn mở cửa
Lãnh Tuyết Ly kéo Huy Vũ đi chơi đủ thứ chỗ, vui đến quên trời quên đất
Huy Vũ cũng đã dần dần không còn để tâm đến những hành động quá mức thân mật nữa. Những hành động như đan tay với nhau, bẹo má, hôn phớt lên trán hay gò má giờ đây chỉ là những cử chỉ rất bình thường giữa hai người họ
"Tuyết Ly. Trễ lắm rồi, chúng ta phải về thôi" - Huy Vũ miễn cưỡng lên tiếng. Anh cũng cảm thấy chơi đùa với cô bé quả thật rất vui
“Hông chịu đâu !! Em còn chưa chơi đã mà" - Lãnh Tuyết Ly chu môi
"Chúng ta về thôi kẻo mẹ em lại trông đấy”
“Ngoan nào, anh có món quà muốn tặng cho em" - Huy Vũ đành phải dùng chiêu dụ dỗ
"Thật sao ?? Khoan đã, anh phải lấy ra thì em mới tin" - Lãnh Tuyết Ly dĩ nhiên không dễ mắc lừa đến thế
"A..anh để quà trên xe mất rồi" - Huy Vũ gãi gãi đầu
"Hứ !!" - Cô bé khoanh tay lại, ngoảnh mặt đi chỗ khác
"Anh nói thật mà. Nào, chúng ta đi thôi"
"Được rồi. Nếu để em biết anh là đồ lừa đảo thì biết tay em" - Lãnh Tuyết Ly vừa trừng mắt đe dọa, vừa sà vào lòng anh
"Rồi rồi, nghe lời em" - Huy Vũ cười khổ, choàng tay ôm lấy cơ thể mảnh khảnh và mềm mại của cô bé
Rõ ràng, sự phòng thủ của Huy Vũ đang ngày càng bị hạ thấp xuống mà bản thân chính chủ không hề để ý
...
Bãi đỗ xe trong công viên đã hoàn toàn vắng tanh. Cả bãi chỉ còn mỗi một chiếc G63 của Huy Vũ
"Đâu ?? Quà của em đâu ??" - Lãnh Tuyết Ly hối thúc
“Chúng ta lên xe đi cái đã nhé”
Vừa lên xe, Huy Vũ đã mở hộc lấy ra một hộp quà màu hồng:
"Đây, anh tặng em. Hy vọng em sẽ thích"
Hô hấp của Lãnh Tuyết Ly trở nên gấp gáp nhưng biểu cảm trên gương mặt vẫn không hề thay đổi
Đôi tay nhỏ nhắn vội vã mở dây và giấy gói quà ra
Rất nhanh, đập vào mắt cô bé là một cái hộp bằng pha lê trong suốt
Bên trong hộp là một sợi dây chuyền bằng vàng trắng. Mặt dây có hình trái tim, được đính một viên đá quý màu hồng phấn
Lãnh Tuyết Ly nhìn như bị thôi miên. Đôi tay nhỏ nhắn cũng khẽ run run vì kích động
"Thế nào ?? Em thích chứ ??" - Huy Vũ nở nụ cười nhẹ
"E..E.Em !! Cảm ơn anh !!" - Lãnh Tuyết Ly gật mạnh đầu, cất giọng run rẩy. Ôm chặt chiếc hộp vào lòng
“Để anh giúp em đeo vào nhé ??”
"Vâng ạ " - Lãnh Tuyết Ly mở hộp lấy sợi dây chuyền ra. Tiện tay tháo luôn sợi dây mà cô bé đang đeo
Huy Vũ cẩn thận đeo nó lên chiếc cổ trắng ngần. Anh có thể cảm nhận được làn da trắng mịn mát lạnh và những sợi tóc mượt mà qua đầu ngón tay
"Hihi !!" - Lãnh Tuyết Ly ôm chầm lấy Huy Vũ. Trong lòng như được nếm mật
Gương mặt của hai người lúc này gần đến nỗi có thể cảm nhận được hơi thở nhè nhẹ của đối phương đang phả vào mặt mình
Cả hai im lặng nhìn chằm chằm vào mắt nhau, thời gian như đọng lại ở khoảnh khắc này
Một lúc sau, Lãnh Tuyết Ly mới lên tiếng đánh gãy sự lúng túng:
"Em sẽ trân trọng nó thật kĩ càng. Cảm ơn anh nhiều lắm ạ"
Cô bé đang cố gắng kiềm nén những ham muốn đang dâng trào cuồn cuộn như núi lửa. Điên cuồng tự nhủ bản thân không thể quá gấp gáp
“Xem ra gu thẩm mỹ của anh cũng không tệ nhỉ ?? Rất hợp với em đó. Giờ chúng ta về thôi" - Huy Vũ thở phào như vừa tỉnh khỏi giấc mộng
Chiếc xe lao vi vu trên đường, bất quá Huy Vũ chỉ lái bằng một tay. Tay phải của anh vẫn đang bị cô em vợ mình đan chặt không rời
Lãnh Tuyết Ly vuốt ve sợi dây chuyền đang đeo, đưa mặt ra ngoài cửa sổ ngắm nhìn đường phố buổi đêm
Trên cửa kính đang phản chiếu một nụ cười híp mắt trông cực độ âm hiểm. Giống như cô bé vừa đạt được mục đích nào đó
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.