Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Chương 65: Sóng Gió Phong Gia (2): Bị Nắm Thóp

Ludens Vu

17/11/2024

"Đồ khốn nạn !! Kinh tởm, buồn nôn !!"

"Mình của ngày trước đã đui mù ngu dốt đến mức nào chứ ?? Đúng là thứ vô dụng mà !!" - Lãnh Tuyết Ly nghiến răng ken két. Cơn phẫn nộ cuộn trào trong lồng ngực không sao hạ xuống được

Sau một hồi cố gắng vuốt vuốt lồng ngực và hít vào thở sâu liên tục mà vẫn không có hiệu quả. Cô bé quyết đoán nhắm mắt lại, hai tay nắm chặt lấy "lá bùa hộ mệnh" hình trái tim trên chiếc cổ trắng ngần của mình

"Hộc..hộc...hộc !!"

Phải mất một lúc lâu sau, tâm tình của Lãnh Tuyết Ly mới có thể thanh tĩnh lại được đôi chút

"Lũ khốn nạn các ngươi, cứ đợi đấy. Cả nhà các ngươi chết không yên lành !!" - Đôi mắt long lanh của cô bé lúc này hằn lên vô số tia máu, căm hận ngút trời nhìn chằm chằm vào đống bằng chứng ghê tởm trên màn hình trước mặt

Bàn tay nhỏ nhắn, trắng như phấn đang cầm chuột siết chặt lại như muốn bóp nát nó, cố gắng giữ bình tĩnh để sao lưu toàn bộ dữ liệu vào ba chiếc USB

Chờ sau khi tất cả đã được lưu trữ kĩ lưỡng, Lãnh Tuyết Ly quyết đoán đóng mạnh chiếc laptop lại. Không muốn nhìn vào đống ghê tởm này thêm một giây nào nữa

Dù đã biết mọi việc từ trước, nhưng tận mắt nhìn thấy tất cả thế này. Tinh thần của Lãnh Tuyết Ly vẫn chấn động tột độ

Không phải bởi vì sự ghê tởm của những hình ảnh hay video đó. Mà là bởi vì tâm trí non nớt của cô bé đã lại một lần nữa, tưởng tượng ra cái thảm cảnh thê thảm mà bản thân và gia đình mình sẽ phải đối diện trong tương lai

Thực sự là càng nghĩ càng thấy kinh hãi

"Anh ơi. Anh yêu của em" - Lãnh Tuyết Ly lẩm bẩm với bức ảnh của Huy Vũ trên điện thoại

Nhìn nụ cười rạng rỡ trên gương mặt điển trai của anh, đôi môi trái tim của cô bé cũng vô thức nhếch lên. Tinh thần đang chấn động cực độ cũng dần dần bình ổn trở lại

"Tất cả là nhờ có anh cả, gọi là cứu em một mạng cũng không hề quá đáng, phải không ??"

"Em phải làm sao để báo đáp được ân tình trọng hơn núi này đây ?? Chỉ còn nước lấy thân báo đáp thôi nhỉ ?? Hihi" - Lãnh Tuyết Ly không nhịn được mà bật cười khúc khích

Sau một lúc trò chuyện với "Huy Vũ", cô bé cảm thấy tinh thần của mình đã phấn chấn trở lại, những cảm xúc tiêu cực vừa rồi đã tan biến như bọt xà phòng. Lãnh Tuyết Ly bắt đầu động não, tính toán các bước tiếp theo

"Không thể cứ thế mà công khai đưa tận tay cho chị Thiên Băng được, phải làm sao bây giờ nhỉ ??"

"Haizz thôi cũng chẳng còn cách nào khác. Cứ bí mật giao lại cho bên phụ trách thông tin đi vậy, họ chắc chắn sẽ chuyển thứ gớm ghiếc này cho chị Thiên Băng giúp mình thôi"

"Trên hết, mình còn bận giữ hình tượng ngây thơ này với anh Huy Vũ nữa chứ"

Nói là làm liền, Lãnh Tuyết Ly lập tức mở laptop lên tạo ngay một địa chỉ email giả và gửi toàn bộ đống bằng chứng đó cho bên phòng tình báo của Lãnh gia

Vừa rồi cô bé đã sao lưu dữ liệu ra ba chiếc USB cũng chỉ là để đề phòng vạn nhất mà thôi. Không có gì là chắc chắn 100%, lỡ như nếu có gì sai sót thì vẫn còn "vũ khí dự phòng"

Giải quyết xong xuôi mọi thứ, Lãnh Tuyết Ly lúc này mới yên tâm, thở phào nhẹ nhõm. Tựa như tâm hồn đã trút bỏ toàn bộ gánh nặng

"Chắc chắn bên chỗ anh Huy Vũ và chị Thiên Băng cũng đã thu thập được kha khá bằng chứng, lại cộng thêm từ chỗ của mình nữa. Như thế này bảo đảm anh và chị đã có thể nắm thóp hoàn toàn Phong gia"

"Phần thưởng cuối cùng sau những vất vả này cũng sẽ chẳng tệ chút nào. Đợi anh yêu của mình trở về phải đòi thưởng lớn mới được, khanh...khách"

Sự phấn khích và nôn nóng này khiến cho cô bé không tài nào chợp mắt nổi. Đành phải dùng cái nick email giả mạo kia, tạo một tài khoản trên diễn đàn tư vấn

"Đặt tên gì đây nhỉ ?? Thôi thì cứ theo đúng sở thích mới lạ của mình đi"

"Tiểu Tam Trà Xanh - Quá hợp với mình rồi. Tài khoản ảo thì khỏi cần avatar chi cho rườm rà" - Lãnh Tuyết Ly gật đầu hài lòng

Tạo tài khoản và xác nhận email xong xuôi. Cô bé lập tức tham gia vào kênh chat tổng

- Tiểu Tam Trà Xanh: Mình đang từng bước xây dựng một mối quan hệ mùi mẩn với anh rể của mình ... à không, phải gọi là anh yêu rồi chứ. Mọi người có thể cho mình xin ý kiến để tham khảo được không ??

Vì đây là diễn đàn tư vấn và trò chuyện lớn nhất trên internet. Vừa nhìn thấy quả tên và cái câu hỏi khiêu khích vô cùng cay mắt đó, vô số cú đêm đã lao vào ném đá không thương tiếc

- XX: Cái quỷ gì vậy ?? Chắc chắn là bị thần kinh rồi. Nhìn quả nickname đó là biết thể loại này không phải con gái nhà đàng hoàng =))

- XX: Cô gái à. Cô bao nhiêu tuổi rồi ?? Bộ xen ngang vào hạnh phúc của người khác làm cô vui lắm sao ??



- XX: Tiểu tam là đĩ, trà xanh cũng như trên. Chấm hết

"..."

Nhìn vào hàng đống đoạn chat chửi rủa đầy tiêu cực đang không ngừng xuất hiện một cách dày đặc trên màn hình laptop. Lãnh Tuyết Ly nhếch môi lên đầy vẻ xem thường, những ngón tay tinh xảo liên tục gõ phím hồi đáp

- Tiểu Tam Trà Xanh: Cái gì mình thích thì mình làm thôi, có gì mà phải xấu hổ chứ ?? Đúng vậy, tôi rất thích làm tiểu tam đấy

- Tiểu Tam Trà Xanh: Tiếc quá, có vẻ như không có ai đồng sở thích với tôi rồi. Tạm biệt lũ ấu trĩ hạ đẳng

Cô bé trực tiếp xóa tài khoản, đóng laptop lại. Sau đó nằm phịch xuống chiếc giường màu hồng, đưa tay mân mê "lá bùa hộ mệnh" như một thói quen

"Phịch"

Nhìn lên trần căn phòng, Lãnh Tuyết Ly khẽ liếm môi đầy vẻ dâm mị. Trong lòng hồi tưởng lại những dòng chửi rủa, ví von vừa rồi:

"Không phải là thích. Mà là niềm đam mê tột độ luôn"

"Đĩ sao ?? Không ngờ ngoài hai biệt danh kia ra vẫn còn một chữ phi thường hợp với cá tính và bản chất của mình nha"

"Chị Thiên Băng, em xin lỗi nha. Em là con đĩ mà, nên "yêu ké" anh Huy Vũ với chị cũng là sở thích rất bình thường mà thôi, đúng không ??"

Trong đầu Lãnh Tuyết Ly bắt đầu tưởng tượng ra vô số ý nghĩ hoang đường, huyệt động non nớt bên dưới bắt đầu co giật và điên cuồng rỉ nước

Càng lúc càng khó ngủ vì hưng phấn, cô bé quyết định lấy điện thoại ra bắt đầu lên mạng lục lọi tìm tòi “kiến thức”

Càng nghiên cứu sâu hơn, nụ cười xinh xắn trên gương mặt Lãnh Tuyết Ly cũng dần dần trở nên vặn vẹo theo đúng "cá tính" của cô bé

...

Cùng lúc đó, tại biệt thự Phong gia

"Thuê bao quý khá..."

"Rầm !!" - Mạc Thu Hàn phẫn nộ đập mạnh chiếc điện thoại lên bàn kính

"Ngay giữa lúc dầu sôi lửa bỏng thế này mà nó vẫn dám tự tung tự tác. Thằng nhãi này đây là muốn lật trời sao ??" - Bà ta nghiến răng ken két, tự lẩm bẩm

Sau khi hít thở sau vài giây, Mạc Thu Hàn tiếp tục gọi điện thoại cho một số khác

"Alo ?? Vẫn chưa tìm thấy nó sao ??

"Thưa phu nhân. Chúng tôi đang cố hết sức kiểm tra các máy quay trong trung tâm thành phố, xin bà bĩnh tĩnh"

"Tìm nó cho ra, rồi lôi cổ nó về đây !!" - Mạc Thu Hàn gầm lớn vào điện thoại

"Cụp !!"

Cúp điện thoại xong, bà ta mệt mỏi dựa phịch vào ghế sofa, ánh mắt đờ đẫn:

"Rốt cuộc mình đã dạy con sai ở chỗ nào chứ ?? Nghiêm khắc cũng là một cái tội sao ??"

"Cạch" - Đúng lúc này, cửa phòng ngủ mở ra. Là Phong Liệt Hào cùng hàng chục vị bác sĩ và vài thuộc hạ thân tín nhất

Mạc Thu Hàn lập tức đứng lên bước nhanh tới, cất giọng gấp gáp

"Ông à !! Thế nào rồi ?? Đã xảy ra chuyện gì ??"

"Thưa phu nhân. Sức khỏe của gia chủ vô cùng bình thường, hoàn toàn không có gì kì lạ" - Một vị bác sĩ trả lời thay Phong Liệt Hào

Nghe vị bác sĩ đó báo cáo, bà ta trợn tròn mắt. Cánh tay run rẩy chỉ vào mặt chồng mình:



"Cái gì cơ ?? Vậy tất cả mọi chuyện ..."

"Câm mồm !!" - Chưa đợi vợ mình nói dứt câu, Phong Liệt Hào đã quát lớn

Cả căn phòng lập tức im phăng phắc, không một ai dám thở mạnh

Vài phút sau, đích thân hắn lên tiếng giãi bày "bệnh trạng" của mình

"Các bác sĩ đã kiểm tra kĩ lưỡng từ trên xuống dưới hết mức có thể rồi. Ngoài một vết bầm nhỏ rất bình thường sau gáy tôi ra thì cơ thể hoàn toàn khỏe mạnh, hoàn toàn không có vấn đề gì cả. Kết quả kiểm tra máu cũng không phát hiện được dấu vết của thuốc mê hay bất kì sự khác thường nào"

"Nếu vậy thì chuyện quái quỷ gì đã xảy ra lúc chiều nay ?? Tôi đã vắt óc, thử mọi cách điều trị nhưng thực sự không nhớ ra nổi bất kỳ thứ gì và đã đi đến những đâu sau khi nói chuyện với hai mẹ con bà cả"

"Rồi còn cái sự việc chó má kia !! Tại sao tôi lại trần như nhộng nằm trong con hẻm lạ hoắc đó ?? Rốt cuộc là kẻ khốn kiếp nào dám chơi tôi một vố chết người như thế này ??!!"

Phong Liệt Hào vừa dứt lời, hắn đã ngồi phịch xuống một chiếc ghế sofa, hai tay ôm đầu đầy vẻ bất lực. Bộ dạng như già đi thêm cả chục tuổi

Dù bản thân vốn là một gã "sói già" nổi tiếng hung ác trong giới hào môn, nhưng sự đả kích và nỗi nhục nhã ngày hôm nay thực sự quá sức chịu đựng của hắn

"Các người đã xử trí mọi chuyện thế nào rồi ??" - Đôi tay của Phong Liệt Hào vẫn đang ôm đầu, mở miệng hỏi bằng giọng nho nhỏ

"Chúng ta đã gây áp lực lên truyền thông và các trang mạng xã hội rồi. Rất nhanh thôi, mọi thứ sẽ biến mất không còn vết tích gì nữa đâu" - Mạc Thu Hàn vuốt lưng an ủi lão chồng đang sụp đổ của mình

"Thưa gia chủ, thưa phu nhân. Theo tôi thì chúng ta càng ra sức chối bỏ, sẽ càng khiến dư luận thêm nghi ngờ"

"Để không để sự kiện này càng bị xé to ra. Chúng ta chỉ còn một phương án duy nhất, đó là cứ việc thuận theo những lời đồn đại hiện giờ, tìm một kẻ nào đó và hóa trang cho hắn giống y hệt với gia chủ rồi xử tử công khai"

"Tuy không thể xóa sạch tất cả mọi hiềm nghi nhưng nhất định cũng sẽ giảm thiểu được thiệt hại đến mức tối đa nhất" - Một tên đeo kính gọng vàng trong hàng ngũ vệ sĩ đưa ra cao kiến

Căn phòng lại chìm vào im lặng, tất cả mọi người đều cho rằng đây đã là phương án tốt nhất hiện giờ rồi

"Haizz, cách này rất hay, cứ quyết định như vậy"

"Ta muốn thấy kết quả càng sớm càng tốt. Chậm nhất là đúng 7 giờ sáng phải hoàn tất mọi sự chuẩn bị" - Phong Liệt Hào thở dài đầy chán nản nhưng trong giọng nói đã có chút sinh khí trở lại

“Còn nữa, điều tra cho ra đám khốn kiếp đã quay chụp ta trong con hẻm đó. Làm kín đáo vào” - Phong Liệt Hào đưa tay lên cổ làm dấu

"Tuân lệnh, thưa gia chủ" - Đám vệ sĩ lập tức đi thi hành, không dám chậm trễ

Đợi đến khi chỉ còn lại hai vợ chồng mình, Phong Liệt Hào mới quay sang Mạc Thu Hàn trầm giọng hỏi:

"Liệt Minh đâu ?? Bộ ông già của nó chưa đủ thảm hay sao mà còn muốn chơi trò bướng bỉnh ??"

"Tôi đã cố gắng gọi điện thoại cho nó từ tối đến giờ rồi. Đồ thứ con cái bất hiếu" - Mạc Thu Hàn gằn giọng trả lời

Phong Liệt Hào nghe vậy cũng nhíu chặt chân mày, quơ quơ tay qua lại:

"Thôi mặc kệ nó, không cần gọi hay đi tìm nó nữa. Đợi khi nào nó vác mặt về nhà rồi xử lý sau. Chuyện quan trọng nhất bây giờ là giải quyết hết mớ hỗn độn này giúp tôi cái đã"

"Bây giờ tôi đề nghị chúng ta nên đi nghỉ ngơi, để còn phải chuẩn bị cho sáng ngày mai nữa" - Dứt lời, lão ta chầm chậm đứng lên, bước vào nhà tắm

Mạc Thu Hàn cũng thở dài thườn thượt, đứng lên đi theo chồng

Cả hai vợ chồng đang cố tự thôi miên bản thân rằng, mọi thứ sẽ dần trở về quỹ đạo cũ. Nhưng không hề hay biết cây đao trên cổ đang chực chờ hạ xuống bất cứ lúc nào

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: [email protected]

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook