Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội
Chương 46: Thiếu Nữ Tâm Cơ
Ludens Vu
14/11/2024
“Ting: Thời gian đã kết thúc. Không Gian Khổ Luyện đang được đóng lại”
Âm thanh thông báo của Vượng tài cũng giúp đánh thức tôi dậy
Mở mắt ra, tôi nhìn thấy mình đã trở lại thế giới thực. Khung cảnh xanh mát yên bình vừa rồi đã biến trở về thành một phòng Gym
“Yawk !!!”
“Ngủ ngon quá ngon. Phải chi được ngủ lâu thêm một chút nữa a” - Tôi vươn vai ngáp một cái thật dài
Nghía lên đồng hồ treo tường, bây giờ đã là 6 giờ 30
“Không biết Thiên Băng ở công ty thế nào rồi nhỉ ??” - Tôi cầm điện thoại lên định bấm gọi cho cô ấy, nhưng:
“Ting: Ta kiến nghị ngài trước tiên có việc quan trọng hơn rất nhiều. Đi tắm dùm cái”
“Hả ??” - Đầu tôi đầy dấu chấm hỏi
“Khịt … khịt !! Phốc !!” (Vượng Tài: !__!)
“Tại sao ta lại có mùi như vừa chui từ dưới cống lên thế hả ??” - Tôi bịt mũi kinh tởm sau khi ngửi mùi của bản thân. Miệng rống to chất vấn Vượng Tài
“Ting: Do đợt cường hoá mới này cũng đã giúp chủ nhân đào thải toàn bộ các chất độc tố và dơ bẩn ra khỏi cơ thể. Hơn nữa, ngài còn sử dụng vật phẩm Thuốc Rèn Xương. Cả hai đều bổ trợ cho nhau nên kết quả cuối cùng cũng hiệu quả hơn rất nhiều” - Vượng Tài giải thích
Hoá ra là vậy sao ?? Giờ nhìn kĩ lại tôi mới để ý, cái “đống” dính đầy trên quần áo không chỉ có mỗi mồ hôi
“Cũng may, phòng Gym này có nhà tắm. Nếu không, vác cái đống này đi loanh quanh sợ sẽ lan “bệnh truyền nhiễm” cho cả cái biệt thự này mất” - Tôi lắc lắc đầu cười bất lực, bước thằng vào nhà tắm
…
Tại toà nhà tập đoàn Thời Đại
“Tíc..tíc..tíc !!”
“Bụp” - Lãnh Thiên Băng với tay bấm tắt đồng hồ báo thức
Đêm qua cô cảm thấy phi thường khó ngủ, mãi đến gần sáng mới chợp mắt được một lúc
“Yawn ... quả nhiên phải được “ăn” anh ấy mình mới có thể ngon giấc được” - Lãnh Thiên Băng che miệng vừa ngáp, vừa lẩm bẩm
“Reng…reng…reng” - Lãnh Thiên Băng đang chuẩn bị vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân thì có điện thoại. Là cuộc gọi facetime của Huy Vũ
Cô lập tức nhấn nút nhận cuộc gọi
“Em yêu !! Đã dậy chưa ?? Tối qua ngủ có ngon không ??”
Trên màn hình điện thoại là chồng cô. Có điều anh ta đang trần như nhộng, hiển nhiên là đang tắm
“Ực !!” - Nhìn những múi cơ bụng và lồng ngực săn chắc đó, Lãnh Thiên Băng không nhịn được mà nuốt nước dãi
“Em yêu à ?? Em sao vậy ??” - Mãi không nghe thấy vợ mình trả lời, Huy Vũ nghiêng đầu khó hiểu
“A ?? À em vừa mới dậy đây. Tối qua em hơi khó ngủ nên bây giờ còn hơi uể oải” - Lãnh Thiên Băng thoát khỏi mộng mị. Vội vàng trả lời
“Tối qua anh cũng mất ngủ đây. Coi bộ phải có em bên cạnh anh mới ngủ được rồi”
“Xí !! Đồ dẻo miệng” - Ngoài miệng thì chán ghét nhưng trong lòng cô thì lại đang như được nếm mật
“Bây giờ anh làm đồ ăn sáng mang tới công ty cho em. Rồi vợ chồng mình cùng ăn nhé ??”
“Vâng !! Thế thì còn gì bằng”
“Ừm, chịu khó đợi anh một lát. Gặp em sau”
“Cụp !!” Lãnh Thiên Băng ngắt máy sau khi hai người vẫy tay và hôn gió nhau một cái
Khoảng 20 phút sau, cô rời khỏi nhà tắm. Hiện giờ trên người cô đang diện một bộ vest công sở màu xanh đậm, có họa tiết caro chìm
Lãnh Thiên Băng ngồi vào bàn làm việc, đôi mắt đẹp nhìn vào khung ảnh đang đặt trên bàn của mình
Trong khung chính là ảnh của vợ chồng cô chụp khi đi dự tiệc tối qua
“Cuộc sống gia đình êm ấm, công việc thì trôi chảy. Đây là cảm giác hạnh phúc sao ?? Mình còn trông mong điều gì hơn nữa đây ??” - Lãnh Thiên Băng nở một nụ cười tươi rói
Nhìn vào cánh cửa văn phòng. Lãnh Thiên Băng tưởng tượng cảnh chồng cô sẽ mở cửa ra, khuôn mặt đầy hớn hở. Trên tay anh cầm những món ăn ngon do chính anh chế biến
Cô cầm lấy khung ảnh vuốt ve đầy trìu mến. Nóng lòng chờ mong bữa sáng của mình
…
“Vượng Tài, mở Bảng Chỉ Số và Kho Trữ Vật của ta ra đi. Ta muốn xem qua chỉ số của mình và kiểm kê vật phẩm” - Tôi vừa đang làm bữa sáng, vừa ra lệnh cho Vượng Tài
“Ting: Mở ra Bảng Chỉ Số và Kho Trữ Vật của chủ nhân”
- Tên: Hoàng Huy Vũ
- Tuổi: 22
- Nhan trị: 9.3
- Chiều cao: 1m81
- Cân nặng: 83 kg
- Sức mạnh: 40
- Thể chất: 49
- Nhanh Nhẹn: 44
- Khéo léo: 50
- Trí tuệ: 52
- Tinh thần: 54
- May mắn: 30
- Trữ vật hiện tại: Mercedes AMG G63, Dao Găm Mãng Xà (cấp 1), Glock 18 (cấp 1), Bản Đồ, Angten (đang sử dụng), Áo Giáp Cường Hoá, Khẩu Trang Nano, Bình Xịt Gây Mê, Tai Nghe (đang sử dụng)
- SC: 45
Toàn bộ chỉ số của tôi đều đã được cải thiện hoàn toàn. Lần Cường Hoá Cơ Thể này thực sự là một bước tiến cực lớn
Chiều cao không thay đổi, cân nặng thì lên 2kg. Các cơ bắp trên người tôi cũng săn chắc hơn trước rất nhiều
“Đám mặt nạ sáu tên kia, với trạng thái hiện giờ của mình. Mình hoàn toàn dư sức dần cả đám ra bã chỉ trong chưa đầy 2 phút” - Tôi khẽ nhếch môi
So với các chiến trường bên trong ảo cảnh, bọn khốn kiếp đó chỉ giống như trẻ lên ba
"Trứng, cá hồi xông khói, bánh croissant, súp rau củ,..." - Tôi kiểm tra lại các món ăn trước khi đặt vào hộp giữ nhiệt
"Reng...reng...reng" - Điện thoại của tôi đổ chuông, là của Tuyết Ly gọi facetime tới
"Alo Tuyết Ly ??" - Tôi nhấn nút nhận cuộc gọi
Trên màn hình là gương mặt xinh xắn của Tuyết Ly. Hình như em ấy đang ngồi ở bàn trang điểm để sửa soạn
"Hello anh buổi sáng. Chắc em không cần nhắc anh đâu phải không ??" - Lãnh Tuyết Ly cười nói như đang gọi cho người yêu
"Em yên tâm đi, anh nhớ mà" - Tôi bật cười
"Hihi !! Ai mà biết được đây"
Tiếng cười và biểu cảm tinh nghịch của em ấy khiến tôi vô cùng yên tâm. Có vẻ những chuyện xảy ra hôm qua không làm em ấy quá sợ hãi
"Được rồi cô nương à. Trưa nay khoảng chừng 11 giờ đi, anh ghé qua chở em đi ăn trưa trước khi đến trường nhé ??"
"Dạ vâng ạ !! Yêu anh chết mất" - Lãnh Tuyết Ly lập tức sáng mắt. Nhận lời không chút do dự
"Nhưng mà trước hết. Cảm ơn vì đã gọi điện để "nhắc" anh nhé"
"Hứ !! Lêu lêu !!" - Lãnh Tuyết Ly hơi rướn người tới một chút, để lộ cổ áo không được gài nút đầy đủ
"Kugh..hít !!" - Tôi mở to mắt, hít một ngụm khí lạnh khi thấy loáng thoáng áo ngực màu hồng nhạt của em ấy
"Thôi em cúp máy đây ạ. Mẹ em đang chờ dưới nhà" - Lãnh Tuyết Ly hình như không để ý, vẫn rướn người tới cho Huy Vũ tia ngực
"Ực !! OK em"
"Muarr !! Hihi !! Cụp" - Cô bé đá lông nheo, hơi chu môi ra hôn vào camera một cái. Sau đó cúp máy
Cúp điện thoại với Tuyết Ly xong, đầu óc tôi vẫn còn mộng bức"
Tuy nhiên rất nhanh, môi tôi nhếch lên một nụ cười hài hước
"Em ấy đáng yêu thật. Đã mười tám tuổi rồi mà vẫn còn ngây thơ và vô tư vô lo như vậy" - Tôi vừa cười vừa lắc đầu
Bất quá Tuyết Ly càng như vậy, tôi càng muốn xé xác đám lòng lang dạ sói đã lợi dụng em ấy ở kiếp trước hơn
"Được rồi, giờ đến công ty ăn sáng với Thiên Băng cái đã. Gần 8 giờ rồi" - Tôi lẩm bẩm, đôi tay tăng tốc độ chuẩn bị thức ăn
...
Tại trang viên Lãnh gia
Trong một căn phòng màu hồng, các nội thất trang trí cực kỳ đáng yêu
Lãnh Tuyết Ly cười thích thú sau khi cúp điện thoại với "anh yêu" của mình
"Không biết ảnh có thích màu áo trong của mình không nhỉ ??" - Cô bé gài lại nút áo, tiếp tục ngâm nga ca hát và sửa soạn
"Cốc...cốc...cốc !! Ly Ly, cậu có trong phòng không ??" - Lãnh Thiên Tâm gõ cửa phòng
"Tớ đây, cậu mở cửa vào đi" - Lãnh Tuyết Ly lớn giọng
"Cạch !!"
"Ly Ly ơi, tớ có chút thỉnh cầu, mong cậu giúp đỡ nhé ??" - Vừa bước vào phòng, Lãnh Thiên Tâm đã làm mặt khổ sở
"Tâm Tâm, có chuyện gì vậy ??" - Lãnh Tuyết Ly lập tức dừng sửa soạn, quay sang nhìn bạn của mình
"Chuyện là ... chuyện là, liệu cậu có thể cho tớ mượn chút tiền tiêu vặt được không ??"
"Là chuyện này sao ?? Hôm kia tớ đã lỡ giao hết toàn bộ tiền của tớ cho mẹ mấy rồi"
"Cậu có cần gấp không ?? Tớ sẽ nói mẹ đưa lại một ít" - Giọng điệu của Lãnh Tuyết Ly vô cùng thành khẩn. Gương mặt ngây thơ cũng trầm xuống
Lãnh Thiên Tâm lập tức giật thót:
"Kh..không !! Cậu không cần phải làm vậy đâu. Nếu cậu đã đưa cho mẹ rồi thì chắc phải có việc gì lớn lắm nhỉ ??"
"Đương nhiên là chuyện lớn rồi. Vài ngày nữa, mẹ sẽ đi làm từ thiện ở các nhà dưỡng lão và cô nhi viện đấy"
"Tớ cũng muốn trợ giúp một phần sức mọn cho mẹ, nên mới làm như vậy" - Lãnh Tuyết Ly thở dài đầy khó xử, đôi tay nắm chặt vào nhau
"T..thì ra là như vậy à. Nếu như vậy thì không sao, chuyện của bên tớ cũng không quá gấp gáp đâu" - Lãnh Thiên Tâm cười khổ
Nhưng trong lòng ả thì lại đang đay nghiến:
"Hừ !! Chuyện nhà không lo lại đi lo chuyện bao đồng. Cả bà già rảnh rỗi đó lẫn con nhỏ xuẩn ngốc này"
Dĩ nhiên, ả ta sẽ không dám mở miệng nói với Tô Ngọc Dung rồi. Bởi vì thế nào cũng sẽ bị hỏi tiền của ả đã xài vào việc gì mà hết
Chuyện ả âm thầm lặng lẽ đưa tiền cho Diệp Thần phát triển công ty riêng là hoàn toàn bí mật. Nếu bị phát hiện, chắc chắn ả sẽ không có quả ngon để ăn
"Cậu có chắc là được không vậy ?? Nếu không tớ vẫn có thể đánh tiếng với mẹ một tiếng" - Lãnh Tuyết Ly vẫn vô cùng thành khẩn
"Trời đất, có gì mà không được. Tớ chỉ định mua một cái túi mới mà thôi, không sao đâu"
"Thôi tớ đi đây nhé, tạm biệt" - Lãnh Thiên Tâm muốn nhanh chóng đánh bài chuồn
"Đợi đã, cậu không xuống ăn sáng với mẹ con tớ sao ??" - Lãnh Tuyết Ly gọi với theo
"Tớ có hẹn với bạn trai rồi, sẽ cùng anh ấy đi ăn sáng. Chào mẹ buổi sáng giúp tớ nhé"
Không chờ đợi phản hồi, ả ta đã biến mất dạng
"Sầm"
Cánh cửa phòng vừa đóng lại, Lãnh Tuyết Ly nhếch môi cười khẩy. Gương mặt xinh xắn cũng trở nên vặn vẹo:
"Muốn mượn tiền của tao á ?? Đừng có hòng. Anh yêu của tao không ưa mày đâu, biến đi xa xa dùm cái"
Sửa soạn xong. Cô bé cởi bỏ bộ váy ngủ, sau đó ngắm nhìn ngọc thể lồi lỏm, trắng muốt của mình trong gương
"Anh yêu à, anh thấy em có ngoan không ?? Con nhỏ đó tính mượn tiền em đó. Hihi" - Lãnh Tuyết Ly che miệng cười tủm tỉm, nói chuyện với bức ảnh trong điện thoại của mình
"Ly ơi !! Con xong chưa. Xuống ăn sáng nè con" - Đúng lúc này thì dưới lầu vang lên tiếng gọi của Tô Ngọc Dung
"Dạ vâng, đợi con một lát ạ"
Vừa trả lời mẹ xong, Lãnh Tuyết Ly nhanh chóng mặc vào một bộ váy công chúa màu đen
Trước khi xuống dưới nhà, cô bé tiện tay cầm theo một bịch rác đầy khăn giấy. Ném nó vào một thùng rác khác bên ngoài
...
"Con chào mẹ buổi sáng ạ"
Tô Ngọc Dung đang ngồi chờ sẵn trên bàn ăn, bà đang cầm một cái máy tính bảng để đọc tin tức buổi sáng
"Ừm, chúng ta ăn sáng thôi con"
"Dạ vâng, con mời mẹ ạ" - Lãnh Tuyết Ly đưa đũa cho mẹ bằng hai tay
Hai mẹ con cùng ăn bữa sáng nhẹ nhàng, cùng trò chuyện rất vui vẻ
"Vài ngày nữa mẹ sẽ đi làm từ thiện cùng mấy bà bạn, con đi cùng mẹ nhé" - Tô Ngọc Dung hỏi
"Dạ được chứ ạ" - Lãnh Tuyết Ly gật gật đầu
"Vậy thì tốt rồi. À mà lần này con không định gửi tiền cho mẹ như mấy lần trước sao ??"
"Dạ !! Tại dạo này con mua săm hơi quá tay ấy mà" - Trong lòng Lãnh Tuyết Ly có chút chán ghét, nhanh chóng lái sang chủ đề khác:
"Chúng ta sẽ đi bao nhiêu người và có mang theo vệ sĩ không ạ ??"
Nghe lý do của con gái ngoan, Tô Ngọc Dung cũng không thắc mắc gì. Bà chỉ đưa tay lên đếm đếm:
"Để mẹ tính xem nào ?? Tính thêm cả con thì một .. hai .. khoảng chừng 6 người đó con. Vệ sĩ dĩ nhiên sẽ mang theo rồi"
"Nếu vậy chúng ta gọi anh rể đi theo hộ tống nhé ?? Anh ấy rất mạnh và rất giỏi võ đó ạ" - Lãnh Tuyết Ly lập tức nhắc đến "anh rể"
"Huy Vũ á ?? Sao con biết nó giỏi võ" - Tô Ngọc Dung nhíu mày
Lãnh Tuyết Ly không trả lời mẹ, chỉ nở nụ cười tinh nghịch. Cô bé lập tức rút điện thoại và mở ra một đoạn video
Hiện giờ video này đã có hơn 40 triệu lượt xem
"Cái gì đây ?? Vương Tử Dao Đen 1 vs 6 ??"
Biểu cảm của Tô Ngọc Dung khi xem biến đổi liên tục. Từ nheo mắt cho đến chậc lưỡi, cuối cùng là há hốc mồm vì kinh ngạc
"Đâ..đây là Huy Vũ đó sao ?? Thằng bé đó ngưu bức đến mức này à ??"
"Hihi !! Mẹ thấy không ?? Anh rể của con rất là lợi hại đó" - Lãnh Tuyết Ly nở nụ cười kiêu ngạo, sau đó nhân tiện nói:
"Phải rồi mẹ. Trưa nay anh rể sẽ ghé nhà chở con đi học luôn ạ nên mẹ cứ yên tâm. Nếu được thì con sẽ nhờ anh ấy đưa đón con kể từ hôm nay luôn"
Tô Ngọc Dung gật gật đầu, nhìn vào đoạn video đó mỉm cười hài lòng:
"Nếu nó cảm thấy ổn thì tùy con sắp xếp đấy. Thôi chúng ta ăn sáng cho xong đi"
"Dạ vâng ạ !! Hihi" - Cô bé rướn người tới hôn mẹ mình một cái
Cả hai mẹ con tiếp tục dùng bữa sáng và thảo luận về các sự vụ cần chuẩn bị cho chuyến đi sắp tới
"Đã xong bên này, tiếp theo phải nghĩ cách thuyết phục chị của mình nữa là xong. Còn anh yêu của mình thì quá đơn giản rồi" - Lãnh Tuyết Ly khẽ cười nhạt
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~
Âm thanh thông báo của Vượng tài cũng giúp đánh thức tôi dậy
Mở mắt ra, tôi nhìn thấy mình đã trở lại thế giới thực. Khung cảnh xanh mát yên bình vừa rồi đã biến trở về thành một phòng Gym
“Yawk !!!”
“Ngủ ngon quá ngon. Phải chi được ngủ lâu thêm một chút nữa a” - Tôi vươn vai ngáp một cái thật dài
Nghía lên đồng hồ treo tường, bây giờ đã là 6 giờ 30
“Không biết Thiên Băng ở công ty thế nào rồi nhỉ ??” - Tôi cầm điện thoại lên định bấm gọi cho cô ấy, nhưng:
“Ting: Ta kiến nghị ngài trước tiên có việc quan trọng hơn rất nhiều. Đi tắm dùm cái”
“Hả ??” - Đầu tôi đầy dấu chấm hỏi
“Khịt … khịt !! Phốc !!” (Vượng Tài: !__!)
“Tại sao ta lại có mùi như vừa chui từ dưới cống lên thế hả ??” - Tôi bịt mũi kinh tởm sau khi ngửi mùi của bản thân. Miệng rống to chất vấn Vượng Tài
“Ting: Do đợt cường hoá mới này cũng đã giúp chủ nhân đào thải toàn bộ các chất độc tố và dơ bẩn ra khỏi cơ thể. Hơn nữa, ngài còn sử dụng vật phẩm Thuốc Rèn Xương. Cả hai đều bổ trợ cho nhau nên kết quả cuối cùng cũng hiệu quả hơn rất nhiều” - Vượng Tài giải thích
Hoá ra là vậy sao ?? Giờ nhìn kĩ lại tôi mới để ý, cái “đống” dính đầy trên quần áo không chỉ có mỗi mồ hôi
“Cũng may, phòng Gym này có nhà tắm. Nếu không, vác cái đống này đi loanh quanh sợ sẽ lan “bệnh truyền nhiễm” cho cả cái biệt thự này mất” - Tôi lắc lắc đầu cười bất lực, bước thằng vào nhà tắm
…
Tại toà nhà tập đoàn Thời Đại
“Tíc..tíc..tíc !!”
“Bụp” - Lãnh Thiên Băng với tay bấm tắt đồng hồ báo thức
Đêm qua cô cảm thấy phi thường khó ngủ, mãi đến gần sáng mới chợp mắt được một lúc
“Yawn ... quả nhiên phải được “ăn” anh ấy mình mới có thể ngon giấc được” - Lãnh Thiên Băng che miệng vừa ngáp, vừa lẩm bẩm
“Reng…reng…reng” - Lãnh Thiên Băng đang chuẩn bị vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân thì có điện thoại. Là cuộc gọi facetime của Huy Vũ
Cô lập tức nhấn nút nhận cuộc gọi
“Em yêu !! Đã dậy chưa ?? Tối qua ngủ có ngon không ??”
Trên màn hình điện thoại là chồng cô. Có điều anh ta đang trần như nhộng, hiển nhiên là đang tắm
“Ực !!” - Nhìn những múi cơ bụng và lồng ngực săn chắc đó, Lãnh Thiên Băng không nhịn được mà nuốt nước dãi
“Em yêu à ?? Em sao vậy ??” - Mãi không nghe thấy vợ mình trả lời, Huy Vũ nghiêng đầu khó hiểu
“A ?? À em vừa mới dậy đây. Tối qua em hơi khó ngủ nên bây giờ còn hơi uể oải” - Lãnh Thiên Băng thoát khỏi mộng mị. Vội vàng trả lời
“Tối qua anh cũng mất ngủ đây. Coi bộ phải có em bên cạnh anh mới ngủ được rồi”
“Xí !! Đồ dẻo miệng” - Ngoài miệng thì chán ghét nhưng trong lòng cô thì lại đang như được nếm mật
“Bây giờ anh làm đồ ăn sáng mang tới công ty cho em. Rồi vợ chồng mình cùng ăn nhé ??”
“Vâng !! Thế thì còn gì bằng”
“Ừm, chịu khó đợi anh một lát. Gặp em sau”
“Cụp !!” Lãnh Thiên Băng ngắt máy sau khi hai người vẫy tay và hôn gió nhau một cái
Khoảng 20 phút sau, cô rời khỏi nhà tắm. Hiện giờ trên người cô đang diện một bộ vest công sở màu xanh đậm, có họa tiết caro chìm
Lãnh Thiên Băng ngồi vào bàn làm việc, đôi mắt đẹp nhìn vào khung ảnh đang đặt trên bàn của mình
Trong khung chính là ảnh của vợ chồng cô chụp khi đi dự tiệc tối qua
“Cuộc sống gia đình êm ấm, công việc thì trôi chảy. Đây là cảm giác hạnh phúc sao ?? Mình còn trông mong điều gì hơn nữa đây ??” - Lãnh Thiên Băng nở một nụ cười tươi rói
Nhìn vào cánh cửa văn phòng. Lãnh Thiên Băng tưởng tượng cảnh chồng cô sẽ mở cửa ra, khuôn mặt đầy hớn hở. Trên tay anh cầm những món ăn ngon do chính anh chế biến
Cô cầm lấy khung ảnh vuốt ve đầy trìu mến. Nóng lòng chờ mong bữa sáng của mình
…
“Vượng Tài, mở Bảng Chỉ Số và Kho Trữ Vật của ta ra đi. Ta muốn xem qua chỉ số của mình và kiểm kê vật phẩm” - Tôi vừa đang làm bữa sáng, vừa ra lệnh cho Vượng Tài
“Ting: Mở ra Bảng Chỉ Số và Kho Trữ Vật của chủ nhân”
- Tên: Hoàng Huy Vũ
- Tuổi: 22
- Nhan trị: 9.3
- Chiều cao: 1m81
- Cân nặng: 83 kg
- Sức mạnh: 40
- Thể chất: 49
- Nhanh Nhẹn: 44
- Khéo léo: 50
- Trí tuệ: 52
- Tinh thần: 54
- May mắn: 30
- Trữ vật hiện tại: Mercedes AMG G63, Dao Găm Mãng Xà (cấp 1), Glock 18 (cấp 1), Bản Đồ, Angten (đang sử dụng), Áo Giáp Cường Hoá, Khẩu Trang Nano, Bình Xịt Gây Mê, Tai Nghe (đang sử dụng)
- SC: 45
Toàn bộ chỉ số của tôi đều đã được cải thiện hoàn toàn. Lần Cường Hoá Cơ Thể này thực sự là một bước tiến cực lớn
Chiều cao không thay đổi, cân nặng thì lên 2kg. Các cơ bắp trên người tôi cũng săn chắc hơn trước rất nhiều
“Đám mặt nạ sáu tên kia, với trạng thái hiện giờ của mình. Mình hoàn toàn dư sức dần cả đám ra bã chỉ trong chưa đầy 2 phút” - Tôi khẽ nhếch môi
So với các chiến trường bên trong ảo cảnh, bọn khốn kiếp đó chỉ giống như trẻ lên ba
"Trứng, cá hồi xông khói, bánh croissant, súp rau củ,..." - Tôi kiểm tra lại các món ăn trước khi đặt vào hộp giữ nhiệt
"Reng...reng...reng" - Điện thoại của tôi đổ chuông, là của Tuyết Ly gọi facetime tới
"Alo Tuyết Ly ??" - Tôi nhấn nút nhận cuộc gọi
Trên màn hình là gương mặt xinh xắn của Tuyết Ly. Hình như em ấy đang ngồi ở bàn trang điểm để sửa soạn
"Hello anh buổi sáng. Chắc em không cần nhắc anh đâu phải không ??" - Lãnh Tuyết Ly cười nói như đang gọi cho người yêu
"Em yên tâm đi, anh nhớ mà" - Tôi bật cười
"Hihi !! Ai mà biết được đây"
Tiếng cười và biểu cảm tinh nghịch của em ấy khiến tôi vô cùng yên tâm. Có vẻ những chuyện xảy ra hôm qua không làm em ấy quá sợ hãi
"Được rồi cô nương à. Trưa nay khoảng chừng 11 giờ đi, anh ghé qua chở em đi ăn trưa trước khi đến trường nhé ??"
"Dạ vâng ạ !! Yêu anh chết mất" - Lãnh Tuyết Ly lập tức sáng mắt. Nhận lời không chút do dự
"Nhưng mà trước hết. Cảm ơn vì đã gọi điện để "nhắc" anh nhé"
"Hứ !! Lêu lêu !!" - Lãnh Tuyết Ly hơi rướn người tới một chút, để lộ cổ áo không được gài nút đầy đủ
"Kugh..hít !!" - Tôi mở to mắt, hít một ngụm khí lạnh khi thấy loáng thoáng áo ngực màu hồng nhạt của em ấy
"Thôi em cúp máy đây ạ. Mẹ em đang chờ dưới nhà" - Lãnh Tuyết Ly hình như không để ý, vẫn rướn người tới cho Huy Vũ tia ngực
"Ực !! OK em"
"Muarr !! Hihi !! Cụp" - Cô bé đá lông nheo, hơi chu môi ra hôn vào camera một cái. Sau đó cúp máy
Cúp điện thoại với Tuyết Ly xong, đầu óc tôi vẫn còn mộng bức"
Tuy nhiên rất nhanh, môi tôi nhếch lên một nụ cười hài hước
"Em ấy đáng yêu thật. Đã mười tám tuổi rồi mà vẫn còn ngây thơ và vô tư vô lo như vậy" - Tôi vừa cười vừa lắc đầu
Bất quá Tuyết Ly càng như vậy, tôi càng muốn xé xác đám lòng lang dạ sói đã lợi dụng em ấy ở kiếp trước hơn
"Được rồi, giờ đến công ty ăn sáng với Thiên Băng cái đã. Gần 8 giờ rồi" - Tôi lẩm bẩm, đôi tay tăng tốc độ chuẩn bị thức ăn
...
Tại trang viên Lãnh gia
Trong một căn phòng màu hồng, các nội thất trang trí cực kỳ đáng yêu
Lãnh Tuyết Ly cười thích thú sau khi cúp điện thoại với "anh yêu" của mình
"Không biết ảnh có thích màu áo trong của mình không nhỉ ??" - Cô bé gài lại nút áo, tiếp tục ngâm nga ca hát và sửa soạn
"Cốc...cốc...cốc !! Ly Ly, cậu có trong phòng không ??" - Lãnh Thiên Tâm gõ cửa phòng
"Tớ đây, cậu mở cửa vào đi" - Lãnh Tuyết Ly lớn giọng
"Cạch !!"
"Ly Ly ơi, tớ có chút thỉnh cầu, mong cậu giúp đỡ nhé ??" - Vừa bước vào phòng, Lãnh Thiên Tâm đã làm mặt khổ sở
"Tâm Tâm, có chuyện gì vậy ??" - Lãnh Tuyết Ly lập tức dừng sửa soạn, quay sang nhìn bạn của mình
"Chuyện là ... chuyện là, liệu cậu có thể cho tớ mượn chút tiền tiêu vặt được không ??"
"Là chuyện này sao ?? Hôm kia tớ đã lỡ giao hết toàn bộ tiền của tớ cho mẹ mấy rồi"
"Cậu có cần gấp không ?? Tớ sẽ nói mẹ đưa lại một ít" - Giọng điệu của Lãnh Tuyết Ly vô cùng thành khẩn. Gương mặt ngây thơ cũng trầm xuống
Lãnh Thiên Tâm lập tức giật thót:
"Kh..không !! Cậu không cần phải làm vậy đâu. Nếu cậu đã đưa cho mẹ rồi thì chắc phải có việc gì lớn lắm nhỉ ??"
"Đương nhiên là chuyện lớn rồi. Vài ngày nữa, mẹ sẽ đi làm từ thiện ở các nhà dưỡng lão và cô nhi viện đấy"
"Tớ cũng muốn trợ giúp một phần sức mọn cho mẹ, nên mới làm như vậy" - Lãnh Tuyết Ly thở dài đầy khó xử, đôi tay nắm chặt vào nhau
"T..thì ra là như vậy à. Nếu như vậy thì không sao, chuyện của bên tớ cũng không quá gấp gáp đâu" - Lãnh Thiên Tâm cười khổ
Nhưng trong lòng ả thì lại đang đay nghiến:
"Hừ !! Chuyện nhà không lo lại đi lo chuyện bao đồng. Cả bà già rảnh rỗi đó lẫn con nhỏ xuẩn ngốc này"
Dĩ nhiên, ả ta sẽ không dám mở miệng nói với Tô Ngọc Dung rồi. Bởi vì thế nào cũng sẽ bị hỏi tiền của ả đã xài vào việc gì mà hết
Chuyện ả âm thầm lặng lẽ đưa tiền cho Diệp Thần phát triển công ty riêng là hoàn toàn bí mật. Nếu bị phát hiện, chắc chắn ả sẽ không có quả ngon để ăn
"Cậu có chắc là được không vậy ?? Nếu không tớ vẫn có thể đánh tiếng với mẹ một tiếng" - Lãnh Tuyết Ly vẫn vô cùng thành khẩn
"Trời đất, có gì mà không được. Tớ chỉ định mua một cái túi mới mà thôi, không sao đâu"
"Thôi tớ đi đây nhé, tạm biệt" - Lãnh Thiên Tâm muốn nhanh chóng đánh bài chuồn
"Đợi đã, cậu không xuống ăn sáng với mẹ con tớ sao ??" - Lãnh Tuyết Ly gọi với theo
"Tớ có hẹn với bạn trai rồi, sẽ cùng anh ấy đi ăn sáng. Chào mẹ buổi sáng giúp tớ nhé"
Không chờ đợi phản hồi, ả ta đã biến mất dạng
"Sầm"
Cánh cửa phòng vừa đóng lại, Lãnh Tuyết Ly nhếch môi cười khẩy. Gương mặt xinh xắn cũng trở nên vặn vẹo:
"Muốn mượn tiền của tao á ?? Đừng có hòng. Anh yêu của tao không ưa mày đâu, biến đi xa xa dùm cái"
Sửa soạn xong. Cô bé cởi bỏ bộ váy ngủ, sau đó ngắm nhìn ngọc thể lồi lỏm, trắng muốt của mình trong gương
"Anh yêu à, anh thấy em có ngoan không ?? Con nhỏ đó tính mượn tiền em đó. Hihi" - Lãnh Tuyết Ly che miệng cười tủm tỉm, nói chuyện với bức ảnh trong điện thoại của mình
"Ly ơi !! Con xong chưa. Xuống ăn sáng nè con" - Đúng lúc này thì dưới lầu vang lên tiếng gọi của Tô Ngọc Dung
"Dạ vâng, đợi con một lát ạ"
Vừa trả lời mẹ xong, Lãnh Tuyết Ly nhanh chóng mặc vào một bộ váy công chúa màu đen
Trước khi xuống dưới nhà, cô bé tiện tay cầm theo một bịch rác đầy khăn giấy. Ném nó vào một thùng rác khác bên ngoài
...
"Con chào mẹ buổi sáng ạ"
Tô Ngọc Dung đang ngồi chờ sẵn trên bàn ăn, bà đang cầm một cái máy tính bảng để đọc tin tức buổi sáng
"Ừm, chúng ta ăn sáng thôi con"
"Dạ vâng, con mời mẹ ạ" - Lãnh Tuyết Ly đưa đũa cho mẹ bằng hai tay
Hai mẹ con cùng ăn bữa sáng nhẹ nhàng, cùng trò chuyện rất vui vẻ
"Vài ngày nữa mẹ sẽ đi làm từ thiện cùng mấy bà bạn, con đi cùng mẹ nhé" - Tô Ngọc Dung hỏi
"Dạ được chứ ạ" - Lãnh Tuyết Ly gật gật đầu
"Vậy thì tốt rồi. À mà lần này con không định gửi tiền cho mẹ như mấy lần trước sao ??"
"Dạ !! Tại dạo này con mua săm hơi quá tay ấy mà" - Trong lòng Lãnh Tuyết Ly có chút chán ghét, nhanh chóng lái sang chủ đề khác:
"Chúng ta sẽ đi bao nhiêu người và có mang theo vệ sĩ không ạ ??"
Nghe lý do của con gái ngoan, Tô Ngọc Dung cũng không thắc mắc gì. Bà chỉ đưa tay lên đếm đếm:
"Để mẹ tính xem nào ?? Tính thêm cả con thì một .. hai .. khoảng chừng 6 người đó con. Vệ sĩ dĩ nhiên sẽ mang theo rồi"
"Nếu vậy chúng ta gọi anh rể đi theo hộ tống nhé ?? Anh ấy rất mạnh và rất giỏi võ đó ạ" - Lãnh Tuyết Ly lập tức nhắc đến "anh rể"
"Huy Vũ á ?? Sao con biết nó giỏi võ" - Tô Ngọc Dung nhíu mày
Lãnh Tuyết Ly không trả lời mẹ, chỉ nở nụ cười tinh nghịch. Cô bé lập tức rút điện thoại và mở ra một đoạn video
Hiện giờ video này đã có hơn 40 triệu lượt xem
"Cái gì đây ?? Vương Tử Dao Đen 1 vs 6 ??"
Biểu cảm của Tô Ngọc Dung khi xem biến đổi liên tục. Từ nheo mắt cho đến chậc lưỡi, cuối cùng là há hốc mồm vì kinh ngạc
"Đâ..đây là Huy Vũ đó sao ?? Thằng bé đó ngưu bức đến mức này à ??"
"Hihi !! Mẹ thấy không ?? Anh rể của con rất là lợi hại đó" - Lãnh Tuyết Ly nở nụ cười kiêu ngạo, sau đó nhân tiện nói:
"Phải rồi mẹ. Trưa nay anh rể sẽ ghé nhà chở con đi học luôn ạ nên mẹ cứ yên tâm. Nếu được thì con sẽ nhờ anh ấy đưa đón con kể từ hôm nay luôn"
Tô Ngọc Dung gật gật đầu, nhìn vào đoạn video đó mỉm cười hài lòng:
"Nếu nó cảm thấy ổn thì tùy con sắp xếp đấy. Thôi chúng ta ăn sáng cho xong đi"
"Dạ vâng ạ !! Hihi" - Cô bé rướn người tới hôn mẹ mình một cái
Cả hai mẹ con tiếp tục dùng bữa sáng và thảo luận về các sự vụ cần chuẩn bị cho chuyến đi sắp tới
"Đã xong bên này, tiếp theo phải nghĩ cách thuyết phục chị của mình nữa là xong. Còn anh yêu của mình thì quá đơn giản rồi" - Lãnh Tuyết Ly khẽ cười nhạt
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.