Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Chương 47: Đi Bán "Xút" ???

Ludens Vu

14/11/2024

Sáng hôm nay ngoài trời khá âm u, đường sá cũng không có quá đông xe cộ qua lại

"Hưm..hưm..hư" - Tôi vừa lái xe vừa ngân nga bản nhạc đang phát

Ghế ngồi kế bên được trưng dụng để đặt 3 túi đựng vài hộp thức ăn giữ nhiệt

Do sức tiêu thụ thức ăn của tôi đã tăng lên đáng kể, cho nên mới cần nhiều hộp giữ nhiệt như vậy

"Nhan trị của mình đã tăng lên khá nhiều, nhưng nhìn mình trong gương chả thấy thay đổi gì cả. Lạ thật" - Tôi hơi nhíu mày khi soi gương

"Ting: Dĩ nhiên bản thân chủ nhân nhìn sẽ không nhận ra rồi. Ta rất mong chờ vào biểu hiện của vợ ngài và những người khác đấy" - Vượng Tài cất giọng trêu ghẹo

"Hahaha !! Ta hiểu ý ngươi mà" - Tôi bật cười trước giọng điệu trêu chọc của nó

Cũng khá may, lần cường hóa này tôi không phải lo lắng vụ quần áo nữa. Chiều cao của tôi vẫn như cũ, lên thêm 2kg cơ bắp cũng chả ảnh hưởng gì

"Chỉ còn lại 45 SC ... dạo này mình tiêu pha hơi quá đáng. Bất quá tất cả đều là cần thiết" - Tôi cảm thán khi liếc nhìn vào số SC hiện có

"Vượng Tài, ta nhớ ngươi nói Hệ Thống cũng có thể thăng cấp phải không ?? Sắp đến lúc chưa ??"

"Ting: Bí mật không thể bật mí. Xin chủ nhân hãy cố gắng hoàn thành các nhiệm vụ và tiêu thật nhiều SC để biết thêm chi tiết" - Vượng Tài giải thích. Vẫn là giọng nói nữ nhân máy móc đó

"..."

"Haizz, thôi được rồi. Chắc nâng cấp Hệ Thống cũng là chuyện sớm muộn thôi nhỉ ??" - Tôi chỉ có thể cười khổ

Tạm bỏ qua các vấn đề nan giải này. Tôi tiếp tục chú tâm lái xe, đạp chân ga tăng tốc

...

Cùng lúc đó, tại văn phòng tổng giám đốc tập đoàn Thời Đại

"Ding: Băng tỷ, có đại tiểu thư Hàn gia - Hàn Mộng Nhu đến. Cô ấy nói có việc muốn bàn bạc với chị ạ" - Âm thanh của Thanh Ngọc vang lên từ điện thoại bàn

"Mời cô ấy vào" - Lãnh Thiên Băng đáp lại

"Cạch"

"Thiên Băng, chào cậu" - Chưa đến một phút sau, một mỹ nhân mặc một bộ váy dài màu vàng nhạt mở cửa bước vào

"Mộng Nhu, sao hôm nay lại rảnh rỗi đến thăm mình vậy ??" - Lãnh Thiên Băng cười nói, mời Hàn Mộng Nhu ngồi vào bàn trà

"Ừm hửm !! Hôm nay trước tiên là muốn đến cảm ơn cậu vì hôm qua đã bỏ thời gian đến tiệc mừng thọ của ông mình" - Hàn Mộng Nhu cất giọng ôn nhu như thường lệ

"Thôi đi bà, tui hiểu bà quá rồi. Chắc chắn không chỉ để cảm ơn đúng không ??" - Lãnh Thiên Băng vừa rót trà, vừa trêu chọc

"Khanh..khách... Đúng là không có gì giấu được cậu nhỉ ??"

"Cậu ăn sáng chưa ?? Chúng ta cùng đi ăn cùng nói chuyện nào" - Hàn Mộng Nhu đề nghị

"Tớ vẫn chưa ăn nhưng chồng tớ sắp mang bữa sáng đến đấy. Giờ này chắc anh ấy cũng sắp tới rồi" - Lãnh Thiên Băng lắc lắc đầu, giọng điệu rất chờ mong

Hàn Mộng Nhu cảm thấy có chút ghen tị với bạn mình, bất quá cũng không biểu lộ ra bên ngoài

Đột nhiên lúc này, điện thoại bàn lại vang lên âm thanh hoảng hốt của Thanh Ngọc:

"Ding: Băng tỷ, có tiểu thư Lãnh Thiên Tâm và ngài Diệp tới tìm chị. Em không cản họ được, họ đã tự tiến vào rồi ạ"

"Cạch" - Âm thanh của Thanh Ngọc vừa dứt, cửa phòng lại một lần nữa được mở ra

"Chị Băng. A, chào chị Mộng Nhu" - Lãnh Thiên Tâm có chút bất ngờ khi thấy Hàn Mộng Nhu trong văn phòng

"Chào buổi sáng Băng muội, Hàn tiểu thư" - Diệp Thần mỉm cười, gật đầu chào hai người

"Buổi sáng tốt lành Băng Băng. Xin chào Hàn tiểu thư" - Lý Gia Hà lên tiếng sau cùng

"Xin chào" - Hàn Mộng Nhu cũng gật đầu đáp lễ

Thế nhưng

"..."

Hơn 10 giây trôi qua

Lãnh Thiên Băng vẫn ngồi đó khoanh tay trơ mặt ra, dùng ánh mắt băng lãnh quan sát ba kẻ tiện nhân mặt dày này

Cả bọn cảm thấy da mặt ngứa ngáy, trong lòng xấu hổ và phẫn nộ đến cực điểm

Ả nhũn não này rốt cuộc xem thường người khác tới mức nào đây ??



"Khốn kiếp, ả ngu xuẩn này lúc nào cũng dùng cái ánh mắt như nhìn người dưng người chết để nhìn mình. Thật muốn móc mắt ả ta ra để hả phần nào cơn giận" - Người phẫn nộ nhất chính là Lãnh Thiên Tâm

"Hàn tiểu thư, hôm nay cô cũng đến đây để bàn bạc công việc với Băng muội à ??" - Diệp Thần bắt chuyện với Hàn Mộng Nhu. Cố gắng dập tắt tràn diện xấu hổ này

"Đúng vậy" - Hàn Mộng Nhu chỉ gật nhẹ đầu

Cô cũng đã nhìn thấy thái độ của Thiên Băng đối với ba con người này, dĩ nhiên cô sẽ theo phe bạn thân của mình rồi

Cả 3 thở phào nhẹ nhõm được đôi chút

"Thái độ của ả nhũn não khốn kiếp này đối xử với ba người bọn mình tuy vẫn vô cùng lạnh nhạt và chán ghét. Nhưng rõ ràng ả ta chỉ kéo đen số điện thoại của Gia Hà và Thiên Tâm mà thôi, vẫn chừa mình ra"

"Ả ta muốn chơi trò lạc mềm buộc chặt với mình tới bao giờ nữa đây ?? Thôi, hôm nay hạ mình với ả một chút đi vậy" - Diệp Thần mỉa mai trong lòng

Thế nhưng lúc này, Lãnh Thiên Băng lại lên tiếng trước:

"Ta rõ ràng đã cấm hắn không cho phép bước vào công ty nửa bước cơ mà. Ngươi coi vậy mà gan cũng to đấy nhỉ ??"

Lãnh Thiên Tâm trong lòng cực độ oán độc. Nhưng ngoài mặt vẫn để lộ biểu cảm khó xử kèm cầu khẩn:

"Chị Băng ơi, hôm nay em đưa Thần ca đến đây. Chỉ mong chị giúp đỡ công ty giải trí vừa thành lập của anh ấy"

"Thần ca đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết của mình, chị có thể rót chút vốn giúp công ty vượt qua đoạn thời gian đầu này được không ạ ??"

Vừa nói, ả ta vừa ôm chặt ngực trái của mình biểu lộ rất thống khổ

"Băng Băng à, chuyện xảy ra lúc ở quán bar Ánh Sao thực sự chỉ là một sự hiểu lầm mà thôi. Nếu cậu vẫn còn giận a Th .. Diệp Thần, vậy thì bọn tớ xin chân thành xin lỗi cậu" - Lý Gia Hà lập tức cúi gập người

Nghe hai ả tiện nhân đó kẻ xướng người họa, Lãnh Thiên Băng cảm thấy rất hài hước

"Mộng Nhu, cậu vào phòng nghỉ đợi tớ một lát đi. Chuyện này cậu không cần phải nghe đâu" - Cô quay sang cười nói với bạn thân của mình

"Cậu cứ thoải mái đi, tớ không phải người nhiều chuyện. Coi như cùng cậu ngồi chờ Huy Vũ mang bữa sáng tới, lâu lâu mới có dịp ăn chực mà" - Hàn Mộng Nhu lắc lắc đầu biểu lộ không sao cả

Sau đó cô đeo vào tai một cặp Earpods, chăm chú vào màn hình điện thoại

Nhìn thấy Hàn Mộng Nhu không để ý, Lãnh Thiên Băng tiếp tục chất vấn bọn chúng:

"Ta sẽ được ích lợi gì khi bỏ vốn đầu tư cho công ty ngươi đây ??" - Cô nhướn mày với Diệp Thần

Diệp Thần nghe thấy thế thì như mở cờ trong bụng:

"Băng muội. Công ty giải trí của ta được đặt tên là Thiên Thần, chỉ vừa thành lập không bao lâu. Hiện giờ ta đã chiêu mộ được 20 người"

"Ta rất mong có thể được ký hợp đồng dài hạn cùng tập đoàn Thời Đại của muội. Hai bên công ty chúng ta cùng hợp tác chặt chẽ"

"Bất quá do chỉ mới vừa thành lập, nên vẫn còn “chút ít" khó khăn. Rất mong nhận được sự giúp đỡ của muội trong khoảng thời gian đầu này" - Hắn khua môi múa mép rất nhiều, rất lưu loát. Nâng cái công ty non trẻ của hắn đến tận mây xanh

Lãnh Thiên Băng cố gắng nhịn cười. Một cái công ty nhỏ xíu xìu xiu vừa mới thành lập, chỉ vừa tuyển dụng được 20 mạng

Vậy mà dám vác mặt tới đây la làng muốn ký hợp đồng dài hạn với tập đoàn Thời Đại ?? Chuyện cười thế kỷ gì đây ??

Chưa đợi Lãnh Thiên Băng kịp lên tiếng, Lãnh Thiên Tâm đã tiếp tục phụ họa:

"Đúng vậy đó chị Băng. Chị cũng rất rõ năng lực của Thần ca mà. Chỉ cần vượt qua giai đoạn này, công ty giải trí của anh ấy chắc chắn sẽ phát triển vượt bậc"

"Nhân tiện, chị có thể liên hệ với anh ba, nói đỡ cho Thần ca vài câu được không ạ ??" - Ả "nhân tiện" nhắc khéo đến người anh thứ hai của mình

Nghe đến anh trai, Lãnh Thiên Băng có chút nhíu mày:

"Ngươi đây là muốn ta đánh tiếng với bên công ty của anh ấy, giúp nâng đỡ thêm cho công ty của hắn ta sao ??"

"Vâng ạ !! Nếu có đ.."

"Cạch" - Ả ta còn chưa dứt lời, cánh cửa văn phòng đã bị ai đó mở ra

...

“Cạch - Sầm !!"

"Cuối cùng cũng đã tới nơi. Chắc Thiên Băng đói rã ruột rồi" - Tôi vội vã đóng cửa xe lại, sau đó chạy bạt mạng vào thang máy cá nhân

Lúc gần tới công ty, đoạn đường tôi hay đi lại xảy ra tai nạn nên bị phong tỏa. Tôi đành phải đi vòng lại một đoạn khác khá xa

"Nhanh lên nào nhanh lên nào !!" - Tôi hối thúc cái thang máy trong khi nhìn vào bảng điện tử

"Ding"

Cửa thang máy vừa mở, tôi liền xách theo túi lớn túi bé phóng ra ngoài



"Chào cô, Thanh Ngọc. Hôm nay trông cô đẹp lắm" - Tôi cất tiếng chào hỏi khi chạy ngang qua bàn thư ký

"A chào an.. !!!" - Thanh Ngọc cũng cất tiếng chào. Băng tỷ đã nói với cô, chỉ cần là chồng của chị ấy thì không cần phải thông báo hay ngăn lại

Nhưng bất quá, cô lại dừng tiếng chào của mình giữa chừng. Đôi mắt cô trừng lớn khi nhìn thấy Huy Vũ

Huy Vũ không có thời gian để ý đến bộ dạng thất thố của Phạm Thanh Ngọc, hai chân vẫn chạy nhanh về hướng văn phòng

"Đến rồi đến rồi !!"

"Cạch"

...

"Phù !! Em yêu, anh xin lỗi vì đã ..." - Nụ cười của tôi đơ lại khi nhìn thấy các "nhân vật" trong văn phòng

"Ờ..ờm.. Hình như anh lại đến không đúng lúc nữa rồi, phải không ??" - Tôi nở nụ cười khổ, đưa tay gãi gãi đầu

Nhưng không ai trong văn phòng đáp lời Huy Vũ. Họ vẫn đang trố mắt ra nhìn anh như một sinh vật lạ

"A..anh yêu à !! Có thật là anh đó không ??" - Lãnh Thiên Băng hơi lắp bắp

"Trời đất thánh thần ơi !! Lẽ nào chỉ mới qua có một đêm mà em đã không nhận ra ông chồng yêu quý của mình rồi hay sao ??"

"Ôi ông trời ơi !! Ngó xuống đây mà coi n-…UGH ??!!" - Tôi đang than thân trách phận thì bị Thiên Băng lao mạnh vào lòng

"Anh yêu !! Sao hôm nay nhìn anh đẹp trai khủng bố vậy ?? Anh mới đi skincare về đúng không hả ??" - Ánh mắt của Lãnh Thiên Băng nhìn vào gương mặt chồng như đang lấp lánh ánh sao

Hàn Mộng Nhu cũng cực độ kinh ngạc, cô cảm thấy Huy Vũ hiện giờ trông cứ như vừa lột xác vậy

Làn da trắng như sữa, mái tóc đen óng mượt. Gương mặt trẻ tuổi trông vô cùng hiền lành và đáng yêu nhưng lại có khí chất cương nghị và sự tự tin tuyệt đối

Kết hợp với bộ suit màu kem nhạt này, quả thật là tuyệt thế mỹ nam

"Chậc chậc. Chồng em mà cần đến mấy thứ đó sao ??" Tôi ôm chặt lấy Thiên Băng, sau đó bế cô ấy lên xoay qua xoay lại

Nhìn thấy Hàn Mộng Nhu đang đứng trố mắt nhìn, tôi nắm tay Thiên Băng bước tới chào hỏi

"Mộng Nhu, chúng ta lại gặp rồi" - Tôi mỉm cười, đưa tay ra với cô ấy

"Hử ?? A !! V..vâng đúng vậy" - Gò má Hàn Mộng Nhu hơi ửng đỏ. Cô vội vàng bắt tay với Huy Vũ

| Hả ?? Cô nàng này vậy mà cũng có một mặt bối rối như này nữa sao ?? |

| Haha, quả nhiên phụ nữ vẫn là phụ nữ. Cơ mà không thể không nói cô ta như thế này cũng rất dễ thương |

Gương mặt của Hàn Mộng Nhu càng đỏ hơn. Lãnh Thiên Băng ở bên cạnh thì có chút liếc xéo lão chồng của mình

"Hừ !!" - Cô không nhịn được nhéo mạnh vào hông hắn một cái

"Ui da ?? Em yêu, em sao vậy ??" - Tôi giật thót khi bị nhéo

"Hừ, em đói bụng rồi" - Lãnh Thiên Băng hừ một tiếng, khoác tay với chồng càng chặt hơn

Ba kẻ tiện nhân đang đứng trơ trơ, bị bỏ qua như thừa thải vẫn còn chưa thoát khỏi mộng bức. Nhất là Diệp Thần, ánh mắt hắn long lên sòng sọc:

"Tại sao thằng khốn kiếp này vẫn chưa chết ?? Tại sao ??"

Tôi lúc này cũng đã chú ý đến chúng. Không nhịn được mà cười khẩy trong lòng:

| Diệp Thần ơi là Diệp Thần, mày không ngờ tới đúng không ?? Đúng vậy, tao vẫn còn sống sờ sờ ra đây |

| Nói cho mày biết. Toàn bộ đám sát thủ mày thuê đêm qua, tao đã tiễn đi bán "xút" hết cả rồi |

| À nhân tiện luôn, tao còn hắt nước bẩn qua thằng đệ của mày nữa đấy. Nó cũng sắp thảm tới nơi rồi |

"!!!"

Hai vị mỹ nhân. Một đang khoác tay đầy tình cảm với Huy Vũ, một đang đứng ở đối diện lập tức giật nảy mình

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: [email protected]

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook