Chương 78: Anh gạt em?
Chước Nguyệt
27/05/2024
Ngày đầu tiên, Enda chủ yếu dành thời gian cho mọi người làm quen nhau cũng như thông báo một số vấn đề.
Đầu tiên, vốn dĩ ông quyết định dùng toàn bộ tài sản của mình cho bộ phim này mà không cần tới nhà đầu tư, tuy nhiên chẳng biết bằng cách nào mà vị thần của tập đoàn Sở biết được, tuyên bố mình sẽ thủ vai nam chính, đồng thời tài trợ mười triệu đô. Sau khi bàn bạc với nhau cũng như đánh giá năng lực diễn xuất của Sở Hàn, Enda quyết định chọn anh cho vai nam chính, có điều không nhận số tiền đầu tư.
Vấn đề kế tiếp, như trên, bộ phim này không có nhà tài trợ nên ông quyết định sẽ không quảng bá nó cho đến khi quay xong. Tất cả diễn viên trong đoàn không được phép tiết lộ với bất kỳ ai, bằng bất cứ hình thức nào.
Và cuối cùng... chúc bộ phim thuận buồm xuôi gió.
Enda hỏi mọi người có muốn quay luôn không, tất cả đều đồng ý. Dù sao ai nấy cũng có thời gian, hơn nữa mọi người muốn mau chóng tạo dựng danh tiếng bằng bộ phim.
Có vẻ như Enda đã dự đoán được tình huống này, ông bảo trợ lý chuẩn bị đạo cụ. "Chúng ta hãy mở đầu bằng cảnh quay của nam nữ chính."
Hạ Băng không thành vấn đề, Sở Hàn gật đầu xem như đồng ý. Lâm Oanh và Tư Minh đưa hai người vào phòng thay quần áo dưới sự hướng dẫn của trợ lý.
Dù sao bốn người đã biết mối quan hệ của nhau, đợi khi nữ trợ lý rời đi, Hạ Băng bèn trừng mắt người đàn ông nào đó đang tỏ ra vô tội. "Anh gạt em?"
"Không có." Sự thật là vậy mà, đóng phim cũng được tính là công việc rồi.
Cô nhìn xung quanh, tranh thủ kiếng chân hôn bạn trai rồi ôm lấy phục trang chạy vào phòng. Cảm giác làm việc xấu cũng không tệ đó chứ!
Một lát sau, hai người ra ngoài. Mọi người nhìn thấy tạo hình của Hạ Băng, trong lòng cảm thán không thôi. Tất cả đã xem "Mật Ngọt", vì thế họ cho rằng cô chỉ phù hợp với những vai diễn nhẹ nhàng, thuần khiết như mối tình đầu, không ngờ cô ấy còn có thể quyến rũ như thế.
"Mọi người chuẩn bị, chúng ta sẽ quay cảnh hai mươi."
Cô lục lọi trí nhớ, gương mặt bỗng chốc đỏ lên. Đó chẳng phải là cảnh nam chính nhìn thấy nữ chính nằm trơ trọi dưới mưa, không đành lòng bèn đưa cô ấy vào trong nhà sao?
"Sở tổng đồng ý không ạ?"
Enda lúc này mới nhớ nam chính do vị thần nào đó thủ vai, bèn lên tiếng hỏi. Lỡ làm cho cậu ta phật lòng thì bộ phim này coi như đi tong.
Dù không nói lời nào nhưng may mắn cậu ta cũng gật đầu đồng ý, nếu không có lẽ tình huống sẽ khó xử lắm.
"Bắt đầu."
Mọi người nôn nóng nhìn cặp đôi đang diễn, sợ rằng một Tổng Giám Đốc như Sở Hàn không thể làm tròn vai. Tuy nhiên dường như họ đã đánh giá anh thấp rồi, cảnh quay đầu tiên thuận lợi thông qua.
"Cắt, làm tốt lắm."
Ai cũng cho rằng người vui vẻ nhất chính là Enda, nhưng sự thật người đang lén lút cười tủm tỉm kia lại là Hạ Băng. Cả người ướt sũng lại được bạn trai bể như vậy, không vui mới là lạ. Cảm giác hạnh phúc này khiến cô muốn kéo dài lâu hơn.
Sở Hàn đặt cô xuống, sau đó nhanh chóng rời đi. Cũng may mắn trong kịch bản, nhân vật của anh không có bất kỳ hành động đụng chạm nào với người khác, nếu không anh tắm mười lần cũng không thoải mái.
Tiếp đó, Enda tiến hành thêm năm cảnh quay đơn giản. Có lẽ ông trời cũng yêu thương, phù hộ cho ông nên tất cả đều hoàn thành xuất sắc, chẳng hề mắc lỗi.
"Được rồi, hôm nay đến đây thôi. Ngày mai chúng ta sẽ tiếp tục ở công viên B."
Mọi người chào nhau ra về. Hạ Băng cực kỳ được yêu thích, gần như những diễn viên khác đều vây kín lấy cô, thân thiết hệt như bạn bè lâu năm. Cô cũng vui vẻ nói chuyện, đôi mắt thỉnh thoảng lại nhìn sang người bạn trai ngồi ñ ở bên kia vẫn chưa chịu rời đi.
"Vậy tôi xin phép về trước, hẹn gặp lại mọi người."
"Tạm biệt."
Ngay khi bóng dáng Hạ Băng khuất đi, Sở Hàn cùng Tư Minh lập tức rời đi. Sau một quãng đường dài lái xe với tốc độ đủ để giam bằng lái vài tháng, anh lập tức trở về căn hộ.
Khi cô mở cửa, hình ảnh đầu tiên ập vào mắt chính là Sở Hàn đang vắt chéo chân sử dụng laptop để xử lý việc của công ty. Cô cười nhẹ, sau đó tiến lại ngồi cạnh anh, dịu dàng lên tiếng: "Anh về từ bao giờ thế?"
"Khoảng năm phút."
"Em vừa quay phim về. Hiện tại em có một tin buồn và một tin vui, anh muốn nghe cái nào trước?"
"Tin buồn." Sở Hàn trả lời mà không cần suy nghĩ. Linh cảm của anh luôn luôn chính xác, chắc chắn cả tin của cô gái đều liên quan đến anh.
"Tin vui trước nhé? Ở phim trường em gặp một người giống hệt anh, từ cái tên, ngoại hình cho đến tính cách. Anh biết gì không, em và anh ta nói chuyện với nhau hợp lắm đấy, dường như cả hai là mảnh ghép của nhau."
Vừa dứt lời, Sở Hàn lập tức đặt laptop xuống bàn, kéo cô ngồi trong lòng mình để mặt đối mặt, giọng nói cực kỳ mê hoặc: "Hửm? Thân thiết như mảnh ghép à?"
"Đúng vậy." Bàn tay Hạ Băng nghịch ngợm trên gương mặt điển trai của anh, mân mê làn da và đường nét tinh xảo kia. "Biết làm sao được, em là tuýp người yêu thích cái đẹp mà."
Sở Hàn nhếch miệng, bàn tay di chuyển từ từ xuống vòng eo nhỏ của cô gái, vuốt ve dịu dàng. Có vẻ như hôm nay ngọn lửa khó bị dập tắt rồi!
"Hiểu rồi, còn tin buồn là gì?"
''Là...", cô dí sát vào tai người đàn ông, nghiến răng nói từng từ một, "từ hôm nay, anh ra sofa mà ngủ."
Đầu tiên, vốn dĩ ông quyết định dùng toàn bộ tài sản của mình cho bộ phim này mà không cần tới nhà đầu tư, tuy nhiên chẳng biết bằng cách nào mà vị thần của tập đoàn Sở biết được, tuyên bố mình sẽ thủ vai nam chính, đồng thời tài trợ mười triệu đô. Sau khi bàn bạc với nhau cũng như đánh giá năng lực diễn xuất của Sở Hàn, Enda quyết định chọn anh cho vai nam chính, có điều không nhận số tiền đầu tư.
Vấn đề kế tiếp, như trên, bộ phim này không có nhà tài trợ nên ông quyết định sẽ không quảng bá nó cho đến khi quay xong. Tất cả diễn viên trong đoàn không được phép tiết lộ với bất kỳ ai, bằng bất cứ hình thức nào.
Và cuối cùng... chúc bộ phim thuận buồm xuôi gió.
Enda hỏi mọi người có muốn quay luôn không, tất cả đều đồng ý. Dù sao ai nấy cũng có thời gian, hơn nữa mọi người muốn mau chóng tạo dựng danh tiếng bằng bộ phim.
Có vẻ như Enda đã dự đoán được tình huống này, ông bảo trợ lý chuẩn bị đạo cụ. "Chúng ta hãy mở đầu bằng cảnh quay của nam nữ chính."
Hạ Băng không thành vấn đề, Sở Hàn gật đầu xem như đồng ý. Lâm Oanh và Tư Minh đưa hai người vào phòng thay quần áo dưới sự hướng dẫn của trợ lý.
Dù sao bốn người đã biết mối quan hệ của nhau, đợi khi nữ trợ lý rời đi, Hạ Băng bèn trừng mắt người đàn ông nào đó đang tỏ ra vô tội. "Anh gạt em?"
"Không có." Sự thật là vậy mà, đóng phim cũng được tính là công việc rồi.
Cô nhìn xung quanh, tranh thủ kiếng chân hôn bạn trai rồi ôm lấy phục trang chạy vào phòng. Cảm giác làm việc xấu cũng không tệ đó chứ!
Một lát sau, hai người ra ngoài. Mọi người nhìn thấy tạo hình của Hạ Băng, trong lòng cảm thán không thôi. Tất cả đã xem "Mật Ngọt", vì thế họ cho rằng cô chỉ phù hợp với những vai diễn nhẹ nhàng, thuần khiết như mối tình đầu, không ngờ cô ấy còn có thể quyến rũ như thế.
"Mọi người chuẩn bị, chúng ta sẽ quay cảnh hai mươi."
Cô lục lọi trí nhớ, gương mặt bỗng chốc đỏ lên. Đó chẳng phải là cảnh nam chính nhìn thấy nữ chính nằm trơ trọi dưới mưa, không đành lòng bèn đưa cô ấy vào trong nhà sao?
"Sở tổng đồng ý không ạ?"
Enda lúc này mới nhớ nam chính do vị thần nào đó thủ vai, bèn lên tiếng hỏi. Lỡ làm cho cậu ta phật lòng thì bộ phim này coi như đi tong.
Dù không nói lời nào nhưng may mắn cậu ta cũng gật đầu đồng ý, nếu không có lẽ tình huống sẽ khó xử lắm.
"Bắt đầu."
Mọi người nôn nóng nhìn cặp đôi đang diễn, sợ rằng một Tổng Giám Đốc như Sở Hàn không thể làm tròn vai. Tuy nhiên dường như họ đã đánh giá anh thấp rồi, cảnh quay đầu tiên thuận lợi thông qua.
"Cắt, làm tốt lắm."
Ai cũng cho rằng người vui vẻ nhất chính là Enda, nhưng sự thật người đang lén lút cười tủm tỉm kia lại là Hạ Băng. Cả người ướt sũng lại được bạn trai bể như vậy, không vui mới là lạ. Cảm giác hạnh phúc này khiến cô muốn kéo dài lâu hơn.
Sở Hàn đặt cô xuống, sau đó nhanh chóng rời đi. Cũng may mắn trong kịch bản, nhân vật của anh không có bất kỳ hành động đụng chạm nào với người khác, nếu không anh tắm mười lần cũng không thoải mái.
Tiếp đó, Enda tiến hành thêm năm cảnh quay đơn giản. Có lẽ ông trời cũng yêu thương, phù hộ cho ông nên tất cả đều hoàn thành xuất sắc, chẳng hề mắc lỗi.
"Được rồi, hôm nay đến đây thôi. Ngày mai chúng ta sẽ tiếp tục ở công viên B."
Mọi người chào nhau ra về. Hạ Băng cực kỳ được yêu thích, gần như những diễn viên khác đều vây kín lấy cô, thân thiết hệt như bạn bè lâu năm. Cô cũng vui vẻ nói chuyện, đôi mắt thỉnh thoảng lại nhìn sang người bạn trai ngồi ñ ở bên kia vẫn chưa chịu rời đi.
"Vậy tôi xin phép về trước, hẹn gặp lại mọi người."
"Tạm biệt."
Ngay khi bóng dáng Hạ Băng khuất đi, Sở Hàn cùng Tư Minh lập tức rời đi. Sau một quãng đường dài lái xe với tốc độ đủ để giam bằng lái vài tháng, anh lập tức trở về căn hộ.
Khi cô mở cửa, hình ảnh đầu tiên ập vào mắt chính là Sở Hàn đang vắt chéo chân sử dụng laptop để xử lý việc của công ty. Cô cười nhẹ, sau đó tiến lại ngồi cạnh anh, dịu dàng lên tiếng: "Anh về từ bao giờ thế?"
"Khoảng năm phút."
"Em vừa quay phim về. Hiện tại em có một tin buồn và một tin vui, anh muốn nghe cái nào trước?"
"Tin buồn." Sở Hàn trả lời mà không cần suy nghĩ. Linh cảm của anh luôn luôn chính xác, chắc chắn cả tin của cô gái đều liên quan đến anh.
"Tin vui trước nhé? Ở phim trường em gặp một người giống hệt anh, từ cái tên, ngoại hình cho đến tính cách. Anh biết gì không, em và anh ta nói chuyện với nhau hợp lắm đấy, dường như cả hai là mảnh ghép của nhau."
Vừa dứt lời, Sở Hàn lập tức đặt laptop xuống bàn, kéo cô ngồi trong lòng mình để mặt đối mặt, giọng nói cực kỳ mê hoặc: "Hửm? Thân thiết như mảnh ghép à?"
"Đúng vậy." Bàn tay Hạ Băng nghịch ngợm trên gương mặt điển trai của anh, mân mê làn da và đường nét tinh xảo kia. "Biết làm sao được, em là tuýp người yêu thích cái đẹp mà."
Sở Hàn nhếch miệng, bàn tay di chuyển từ từ xuống vòng eo nhỏ của cô gái, vuốt ve dịu dàng. Có vẻ như hôm nay ngọn lửa khó bị dập tắt rồi!
"Hiểu rồi, còn tin buồn là gì?"
''Là...", cô dí sát vào tai người đàn ông, nghiến răng nói từng từ một, "từ hôm nay, anh ra sofa mà ngủ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.