Chương 76: Kịch bản ưng Ý
Chước Nguyệt
27/05/2024
Ngày hôm sau, một mình Hạ Băng trong căn hộ lựa chọn kịch bản. Không phải là cô quá tự cao, tuy nhiên gần như tất cả đều là thanh xuân vườn trường hoặc công sở, quá phổ biến.
Phân loại được hai phần ba, đột nhiên Hạ Băng chú ý đến một quyền kịch bản nằm ở cuối cùng. Sở dĩ cô bị thu hút vì trông nó khá cũ, hoàn toàn khác với những quyển kịch bản mới toanh kia.
Cô cầm lấy đọc thử, đôi mắt lập tức sáng rực. Cốt truyện mới mẻ, tạo hình nhân vật ổn định, quả nhiên không phí hai tiếng để xem.
"Alo chị, em chọn được kịch bản rồi."
"Nhanh thế?" Lâm Oanh vô cùng ngạc nhiên trước tốc độ của cô bé. Hôm qua vừa từ Rome về mà hôm nay đã quyết định kịch bản cho phim mới, đừng nói cô bé thức trắng đêm đấy... "Em cứ thong thả thôi, dù sao chúng ta vẫn còn thời gian mà."
"Thời gian là vàng là bạc. Chị có đang ở công ty không, em sẽ ghé qua."
"Ừ, vậy hẹn em ở phòng làm việc của chị."
Cuộc gọi kết thúc, Hạ Băng lập tức thay quần áo rồi đến Viperlin. Tâm trạng cô lúc này vô cùng phấn khích, còn hơn cả cảm giác nhận được điểm A ở trường đại học.
Không giống lúc trước, mỗi lần ra ngoài đều sử dụng xe buýt, lần này cô lựa chọn taxi dù giá cả cao hơn khá nhiều. Nhiều người nhạy cảm đến đáng sợ, dù có khẩu trang hoặc kính mát che chắn thì họ vẫn nhận ra đối phương.
Lâm Oanh nhìn kịch bản trong tay của Hạ Băng, trong lòng chẳng biết nên vui hay buồn. Cô hoàn toàn không nghĩ đến việc cô bé sẽ chọn nó.
Gần như tất cả diễn viên đều biết đến quyền kịch bản này, phải nói cốt truyện có một không hai, độc đáo, đặc sắc và hoàn toàn mới mẻ. Nói không ngoa thì nếu diễn xuất tốt, họ có thể phất lên nhờ nó. Tuy nhiên, lý do đến giờ nó vẫn nằm một xó như thế vì họ ái ngại danh tiếng của đạo diễn.
Trước đây, Enda là một đạo diễn mà tất cả diễn viên muốn được hợp tác. "Nếu bạn là người mới, ông ấy sẽ nâng bạn lên; nếu bạn là người cũ, danh tiếng của bạn được lan rộng", đó là những gì mọi người đồn đại. Có nhiều kịch bản do chính Enda nghĩ ra.
Mặc dù vậy, chẳng ai may mắn mãi mãi. Nhớ không nhầm, sau bộ phim "Tàn", những ai tham gia kịch bản của ông ấy đều dính phải scandal hoặc trượt giải thưởng. Lúc đầu, mọi người cho rằng đó là vận xui của diễn viên, dần dần tất cả đều đồ lỗi cho ông ấy, bảo rằng ông ấy đang trên đà sa cơ lỡ vận. Sau bốn bộ phim, dù không rút lui khỏi giới đạo diễn, ông chẳng còn hứng thú quay phim nữa.
"Được rồi, để chị liên lạc với ông ấy, nhưng em đừng ôm hy vọng nhiều."
Hạ Băng ngồi ở bên cạnh, tay cầm quyển kịch bản lật qua lật lại, trong lòng nôn nóng đợi kết quả. Chỉ nghe Lâm Oanh nói vài câu rồi ngắt máy, gương mặt không cảm xúc nhìn cô.
"Được không chị?"
"Ồng ấy bảo sẽ suy nghĩ, ngày mai sẽ liên lạc."
Nếu Enda đã nói như thế, khả năng chỉ còn trông chờ vào vận may của Hạ Băng. Dù sao thì ông ấy có mắt nhìn người tài, chỉ cần ông ấy cảm thấy cô bé hợp với vai diễn thì chắc chắn sẽ được.
Lâm Oanh lấy vài hợp đồng đặt trên bàn, lên tiếng: "Em có muốn nhận hợp đồng quảng cáo không? Ở đây chị có vài cái, nếu như em thích thì có thể thử."
"Em không." Hạ Băng lập tức lắc đầu từ chối. "Em còn khoảng một năm rưỡi nữa là sẽ ra trường nên em chỉ muốn tập trung đóng phim thôi."
Chẳng phải cô kén chọn, chỉ là mấy hợp đồng quảng cáo đó về sau rất dễ dính scandal. Nếu một bên gây ảnh hưởng thì bên còn lại sẽ bị ảnh hưởng, đúng là mối quan hệ hai mặt. Lý do đơn giản là vậy, còn sau này có thay đổi hay không thì cô không chắc.
"Được." Lâm Oanh tôn trọng quyết định của Hạ Băng. Dù sao thì cô cũng biết vị giám đốc Sở kia đang âm thầm giúp đỡ cô bé, chắc chắn không có chuyện cô bé sa cơ thất thế đâu.
..•
Tối hôm đó, cô nhờ bạn trai của mình xem qua quyển kịch bản mà mình đã chọn. Cô chăm chú nhìn anh, tay vẫn lật từng trang nhưng mặt chẳng thay đổi biểu cảm, do đó cô chẳng biết anh đang nghĩ gì.
"Anh thấy thế nào?"
"Có thể."
"Y anh là kịch bản này cực kỳ ổn đúng không? Em có thể tham gia đúng không?"
Sở Hàn gật đầu. Tình tiết logic không gây nhàm chán, tạo hình nhân vật có nét riêng biệt, điều quan trọng hơn...
anh rất muốn nhìn thấy cô gái của mình trong vai diễn cửu vĩ hồ.
Anh cũng không quá bất ngờ khi Hạ Băng chọn nó. Vai diễn lần này hoàn toàn khác với lần trước, chắc chắn sẽ là một sự đột phá mới mẻ. Bây giờ chỉ cần đợi xem cô gái của anh thực hiện nó như thế nào thôi.
Nhìn cô gái nằm bên cạnh đang vui vẻ nghịch điện thoại, trong lòng anh cảm thấy sắp tới anh có chuyện nên làm rồi. Không chỉ đầu tư mà còn phải...
Phân loại được hai phần ba, đột nhiên Hạ Băng chú ý đến một quyền kịch bản nằm ở cuối cùng. Sở dĩ cô bị thu hút vì trông nó khá cũ, hoàn toàn khác với những quyển kịch bản mới toanh kia.
Cô cầm lấy đọc thử, đôi mắt lập tức sáng rực. Cốt truyện mới mẻ, tạo hình nhân vật ổn định, quả nhiên không phí hai tiếng để xem.
"Alo chị, em chọn được kịch bản rồi."
"Nhanh thế?" Lâm Oanh vô cùng ngạc nhiên trước tốc độ của cô bé. Hôm qua vừa từ Rome về mà hôm nay đã quyết định kịch bản cho phim mới, đừng nói cô bé thức trắng đêm đấy... "Em cứ thong thả thôi, dù sao chúng ta vẫn còn thời gian mà."
"Thời gian là vàng là bạc. Chị có đang ở công ty không, em sẽ ghé qua."
"Ừ, vậy hẹn em ở phòng làm việc của chị."
Cuộc gọi kết thúc, Hạ Băng lập tức thay quần áo rồi đến Viperlin. Tâm trạng cô lúc này vô cùng phấn khích, còn hơn cả cảm giác nhận được điểm A ở trường đại học.
Không giống lúc trước, mỗi lần ra ngoài đều sử dụng xe buýt, lần này cô lựa chọn taxi dù giá cả cao hơn khá nhiều. Nhiều người nhạy cảm đến đáng sợ, dù có khẩu trang hoặc kính mát che chắn thì họ vẫn nhận ra đối phương.
Lâm Oanh nhìn kịch bản trong tay của Hạ Băng, trong lòng chẳng biết nên vui hay buồn. Cô hoàn toàn không nghĩ đến việc cô bé sẽ chọn nó.
Gần như tất cả diễn viên đều biết đến quyền kịch bản này, phải nói cốt truyện có một không hai, độc đáo, đặc sắc và hoàn toàn mới mẻ. Nói không ngoa thì nếu diễn xuất tốt, họ có thể phất lên nhờ nó. Tuy nhiên, lý do đến giờ nó vẫn nằm một xó như thế vì họ ái ngại danh tiếng của đạo diễn.
Trước đây, Enda là một đạo diễn mà tất cả diễn viên muốn được hợp tác. "Nếu bạn là người mới, ông ấy sẽ nâng bạn lên; nếu bạn là người cũ, danh tiếng của bạn được lan rộng", đó là những gì mọi người đồn đại. Có nhiều kịch bản do chính Enda nghĩ ra.
Mặc dù vậy, chẳng ai may mắn mãi mãi. Nhớ không nhầm, sau bộ phim "Tàn", những ai tham gia kịch bản của ông ấy đều dính phải scandal hoặc trượt giải thưởng. Lúc đầu, mọi người cho rằng đó là vận xui của diễn viên, dần dần tất cả đều đồ lỗi cho ông ấy, bảo rằng ông ấy đang trên đà sa cơ lỡ vận. Sau bốn bộ phim, dù không rút lui khỏi giới đạo diễn, ông chẳng còn hứng thú quay phim nữa.
"Được rồi, để chị liên lạc với ông ấy, nhưng em đừng ôm hy vọng nhiều."
Hạ Băng ngồi ở bên cạnh, tay cầm quyển kịch bản lật qua lật lại, trong lòng nôn nóng đợi kết quả. Chỉ nghe Lâm Oanh nói vài câu rồi ngắt máy, gương mặt không cảm xúc nhìn cô.
"Được không chị?"
"Ồng ấy bảo sẽ suy nghĩ, ngày mai sẽ liên lạc."
Nếu Enda đã nói như thế, khả năng chỉ còn trông chờ vào vận may của Hạ Băng. Dù sao thì ông ấy có mắt nhìn người tài, chỉ cần ông ấy cảm thấy cô bé hợp với vai diễn thì chắc chắn sẽ được.
Lâm Oanh lấy vài hợp đồng đặt trên bàn, lên tiếng: "Em có muốn nhận hợp đồng quảng cáo không? Ở đây chị có vài cái, nếu như em thích thì có thể thử."
"Em không." Hạ Băng lập tức lắc đầu từ chối. "Em còn khoảng một năm rưỡi nữa là sẽ ra trường nên em chỉ muốn tập trung đóng phim thôi."
Chẳng phải cô kén chọn, chỉ là mấy hợp đồng quảng cáo đó về sau rất dễ dính scandal. Nếu một bên gây ảnh hưởng thì bên còn lại sẽ bị ảnh hưởng, đúng là mối quan hệ hai mặt. Lý do đơn giản là vậy, còn sau này có thay đổi hay không thì cô không chắc.
"Được." Lâm Oanh tôn trọng quyết định của Hạ Băng. Dù sao thì cô cũng biết vị giám đốc Sở kia đang âm thầm giúp đỡ cô bé, chắc chắn không có chuyện cô bé sa cơ thất thế đâu.
..•
Tối hôm đó, cô nhờ bạn trai của mình xem qua quyển kịch bản mà mình đã chọn. Cô chăm chú nhìn anh, tay vẫn lật từng trang nhưng mặt chẳng thay đổi biểu cảm, do đó cô chẳng biết anh đang nghĩ gì.
"Anh thấy thế nào?"
"Có thể."
"Y anh là kịch bản này cực kỳ ổn đúng không? Em có thể tham gia đúng không?"
Sở Hàn gật đầu. Tình tiết logic không gây nhàm chán, tạo hình nhân vật có nét riêng biệt, điều quan trọng hơn...
anh rất muốn nhìn thấy cô gái của mình trong vai diễn cửu vĩ hồ.
Anh cũng không quá bất ngờ khi Hạ Băng chọn nó. Vai diễn lần này hoàn toàn khác với lần trước, chắc chắn sẽ là một sự đột phá mới mẻ. Bây giờ chỉ cần đợi xem cô gái của anh thực hiện nó như thế nào thôi.
Nhìn cô gái nằm bên cạnh đang vui vẻ nghịch điện thoại, trong lòng anh cảm thấy sắp tới anh có chuyện nên làm rồi. Không chỉ đầu tư mà còn phải...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.