Bất Đắc Dĩ Đương Pháo Hôi

Chương 2: Xuyên Sách

Lạc Hoa Khai

06/09/2021

Tiếu Lung Linh giựt giựt khoé miệng, rụt tay lại, cảnh giác nhìn người bên cạnh, nói nhỏ: "cô là.."

Phương Nhã nghe vậy liền hốt hoảng đưa tay lên che miệng, lùi về phía sau vài bước, trố mắt lắc đầu nhìn cô nói: "em, em làm sao vậy? Ngay cả đến chị cũng không nhớ? Sao em có thể không nhớ người đại diện của mình được?"

"Người đại diện?" Tiếu Lung Linh ngạc nhiên, khoé môi cô hơi giật giật, không thể tin nổi mà nói.

Sau đó cô đảo mắt nhìn xung quanh, thấy bên cạnh có máy quay phim, đạo cụ đầy đủ không khỏi ngốc một hồi.

Sao cô vừa ngã xuống đã tới nhầm phim trường rồi?

Không, với kinh nghiệm bao nhiêu năm viết tiểu thuyết của cô thì Tiếu Lung Linh chắc chắn rằng mình đã xuyên không!

Còn xuyên về vào cái gì cô chưa biết.

Đang chìm đắm trong suy nghĩ riêng, bỗng một giọng nói từ bên ngoài truyền tới kéo cô về hiện tại.

“Tiếu Lung Linh! Cô thật giỏi, còn phát rồ dám làm ra chuyện lớn như vậy! Nếu hôm nay tôi không đến kịp, e rằng Mộ Hiên cũng không thể thoát khỏi”

Mộ Hàn lạnh lùng từ trong đám người đi tới, khuôn mặt lạnh lùng, ánh mắt âm trầm mà nhìn cô, giọng nói ẩn nhẫn bao nhiêu sự tức giận.

What đờ heo??!

Tiếu Lung Linh ánh mắt ngốc ngốc một chút, sau đó cô từ từ nhìn từ trên xuống dưới đánh giá nam nhân trước mặt này.

Anh ta mặc một bộ vest đen, quần áo chỉnh chu, nhưng có lẽ do lúc lẫy hoạt động mạnh mà áo hơi nhăn một chút, khuôn mặt tuấn lãng vô song, ánh mắt sắc bén nhìn cô.



Ha ha, cái khí chất của tổng tài bá đạo là không thể sai vào đâu được.

“Tiếu Lung Linh!”

“Anh là...?”

Lời vừa dứt, cả đoàn người trong hậu trường đều đơ toàn tập, rất nhanh sau đó có người cười nhạo một tiếng, vui sướng đứng xem kịch khi có người gặp hoạ, mặc dù khuôn mặt bên ngoài tỏ vẻ lo lắng, nhưng lúc này họ chỉ hận không có thêm chút hạt dưa để ngồi xuống ăn.

Ở đây không biết vị đại tiểu thư của Tiếu gia này luôn tìm mọi cách bám lấy tổng tài Mộ gia?

Theo đuổi người ta bị ghét còn không nói, vị đại tiểu thư này còn mặt dày dính lấy người ta, một hai phải tìm đủ mọi cách lên giường với người này khiến thanh danh bên ngoài của cô ta hỏng hết, đen không thể đen hơn, vậy mà còn mặt dày tiến vào giới showbiz dưới trướng quản lý của công ty Mộ tổng để thuận tiện theo đuổi tổng tài, ha ha, diễn suất không tốt, ngoại trừ khuôn mặt đẹp ra thì vị đại tiểu thư này chẳng có cái tài năng gì, hoàn toàn cũng chỉ là cái bình hoa mà thôi.

Nhưng vị đại tiểu thư này tính tình không tốt, xuẩn lại còn độc, gây ra cho đoàn phim bao chuyện phiền toái như vậy khiến ai tiếp xúc với cô ta đều không nhịn nổi chán ghét.

Mộ Hàn nhìn người con gái phấn son loè loẹt trước mặt này liền cười lạnh một tiếng, ánh mắt càng thêm hung hiểm, vẻ mặt âm trầm nói: “cô rốt cuộc còn muốn chơi thêm trò gì? Còn muốn giả ngu? Chuyện ngày hôm nay cô không thoát được đâu, mọi việc cô làm đã được quay lại và đăng hết lên internet rồi”

“Tới Tiếu gia lúc này cũng không cứu nổi cô”

Tiếu Lung Linh hốt hoảng, lắp bắp hỏi: “tôi, tôi làm gì cơ?”

Nếu là giết người phóng hoả, có phải cô sẽ bị bắt vào tù không? Cuộc đời cô còn trẻ a, tương lai còn dài, thật sự cô không muốn bị nhốt trong tù cả đời đâu.

Có ai như cô không chứ? Xuyên tới phải đối mặt với bao nhiêu sóng gió, thôi xong, đời này của tác giả Tiếu Lung Linh cứ vậy xong hết rồi.

“Đừng giả ngu với tôi, tôi nói rồi, chuyện này cô không thoát khỏi đâu” nói rồi Mộ Hàn quay sang nhìn người đàn ông xinh đẹp trước mặt, ân cần nói: “chúng ta tới bệnh viện thôi”



“Nhưng, anh trai, em..em không có sao” Mộ Hiên ấp úng nói, vội xua tay trông thập phần đáng yêu.

Nhưng Mộ Hàn không nghe cậu, một hai vẫn phải đưa Mộ Hiên tới bệnh viện.

Chỉ để lại Tiếu Lung Linh với đám người hai mặt nhìn nhau, nhìn thấy bao nhiêu ánh mắt đang chờ đợi mình diễn kịch hay, Tiếu Lung Linh giật giật khoé miệng một chút, cố gắng nặn ra nụ cười đẹp nhất, vẫy vẫy tay nói: “ha ha, trời hôm nay thật đẹp, tôi đi trước nhá”

“Lung Linh! Em đi đâu vậy? Chờ chị chứ!”

“Ha ha, chị quản lý ấy à? Gặp lại sau nhá”

Phương Nhã muốn đuổi theo lại thấy người kia đã chạy không thấy chút bóng dáng liền bực bội đứng lại, trong miệng đều lôi cả mười tám đời tổ tông nhà Tiếu Lung Linh ra chửi.

Con nhóc này quả thật không biết tốt xấu, nếu không có mình đáp ứng làm người đại diện của cô ta thì ai muốn nhận cô?

Cả ngày chỉ biết gây sự, người ở sau lưng còn phải giải quyết, chùi mông cho cô ta.

Không biết tốt xấu!

Mà Tiếu Lung Linh ở đầu bên kia cũng hoảng tới nơi rồi, thảo nào cô thấy cái lời thoại lúc lãy quen quen..

Ha ha, cô đây vậy mà xuyên vào cuốn tiểu thuyết mà anti fan viết ra!!

Nữ phụ đam mỹ, sống không quá hai tập!!

Ha ha ha, Tiếu Lung Linh cười lớn một tiếng, cười tới mức nước mắt đều chảy ra tèm nhem.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Đắc Dĩ Đương Pháo Hôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook