Bắt Đầu Nữ Ma Đầu Phụ Ta (Dịch)
Chương 49: Người Của Tiên Môn Đều Tiến Vào Quặng Mỏ?
Phạ Lạt Đích Hồng Tiêu
04/08/2022
"Mục sư huynh bị thương rồi? Làm sao lại như vậy?"
Giang Hạo hơi kinh ngạc.
Mục Khởi là đệ tử chân truyền của Đoạn Tình nhai, tu vi thâm hậu, sao có thể dễ dàng bi thương?
Lý giải duy nhất chính là có người tiến đánh quặng mỏ.
"Gần đây hắn hỗ trợ ở quặng mỏ, sư đệ có biết tông môn và Thiên Thanh sơn giao chiến không?" Liễu Tinh Thần nhẹ giọng hỏi.
Giang Hạo gật đầu: "Biết, nghe nói chúng ta chiếm ưu thế."
"Đúng, lần này trưởng lão Bạch Chỉ tự mình ra tay, mấy vị trưởng lão chấp giáo khác cũng không nhàn rỗi.
Sư phụ ngươi, Các chủ Thiên Hoan các, Phong chủ Lôi Hỏa phong, Cốc chủ Băng Nguyệt cốc, tất cả bọn họ đều ra tay rồi.
Những năm gần đây nghe nói Thiên Thanh sơn đã sa sút từ lâu, cho nên tổng thực lực không bằng chúng ta.
Nhưng bọn họ vừa mới kết thúc đại hội luận đạo, có không ít cường giả viện trợ.
Vậy nên, đánh nhau mấy tháng cũng không có kết quả.
Mãi đến tháng trước, trưởng lão Bạch Chỉ vận dụng thủ đoạn lôi đình, đánh trọng thương chưởng giáo Thiên Thanh sơn.
Ưu thế mới hoàn toàn nghiêng về chúng ta.
Binh bại như núi đổ, đạo lý này chắc là sư đệ cũng hiểu, đối phương mất đi khí thế.
Rất nhiều người bị bắt sống, chiến công giết một người kém xa bắt sống một người.
Cho nên gần đây Vô Pháp Vô Thiên tháp náo nhiệt lạ thường, dẫn đến quặng mỏ cũng vô cùng náo nhiệt."
"Người bị bắt sống không chỉ có Thiên Thanh sơn, còn có những tông môn khác sao?" Giang Hạo lập tức hiểu rõ.
Liễu Tinh Thần gật đầu, tiếp tục đi về phía trước:
"Vậy nên sẽ có người tới cứu người, Mục Khởi vì thế nên mới bị thương, bất quá đối phương thảm hại hơn, bị Mục Khởi bắt sống, ném vào Vô Pháp Vô Thiên tháp."
Giang Hạo gật đầu, chỉ là có chút không hiểu.
Liễu Tinh Thần chạy tới đây chỉ để tự mình nói với hắn cái này sao?
Mặc dù quan hệ giữa bọn hắn cũng tạm được, nhưng không phải là chuyện gì nguy hiểm, bình thường Liễu Tinh Thần sẽ không chạy tới nói chuyện phiếm với hắn.
Rất nhanh, hắn đã biết mục đích chính Liễu Tinh Thần tới đây.
"Mục Khởi từ quặng mỏ lui về, Đoạn Tình nhai cần cử một người qua đó. Hiện tại, Đoạn Tình nhai chỉ có sư đệ ít việc nhất." Liễu Tinh Thần nói.
Giang Hạo yên lặng, chuyện của Linh Dược viên đã giải quyết xong, gần đây quả thực hắn không có chuyện gì quan trọng.
Nên đi thay là phải.
Linh Dược viên cũng đã cảnh giác hơn, sẽ không dễ dàng phát sinh sự việc lần trước.
Huống hồ còn có con thỏ Trúc Cơ tọa trấn.
"Đa tạ sư huynh nhắc nhở." Giang Hạo nói lời cảm tạ.
Biết tin này sớm cũng tốt, chuẩn bị một chút, qua đó sẽ không tím dập hai mắt.
"Sư đệ còn nhớ vị Kim Đan gián điệp nằm vùng bị ngươi giết trước đó không?" Liễu Tinh Thần đột nhiên nhắc đến Kim Châu Hoành.
"Nhớ rõ, lần đầu tiên đối mặt với loại cấp bậc tu chân này, ký ức vẫn còn như mới." Giang Hạo gật đầu.
Hắn không biết chuyện tiếp theo liên quan đến Kim Châu Hoành.
Sau khi hắn giết chết đối phương, thì không còn nghe thấy tin tức về đối phương nữa.
Cũng không có ai tới hỏi thăm hắn.
Một Trúc Cơ giết chết Kim Đan, ít nhất cũng sẽ tới hỏi thăm một chút.
Nhưng không hề có ai.
"Quả thực cho tới bây giờ ta mới xử lý xong chuyện đó, chắc chắn còn chưa kết thúc." Liễu Tinh Thần nhìn Giang Hạo một cái rồi nói:
"Kim Châu Hoành đến từ Lạc Hà tông, mục đích của hắn là tới giết sư đệ vì Vân Nhược. Vừa mới đột phá Kim Đan không bao lâu, tính tình đàng hoàng chất phác, nhưng từ nhỏ nhân duyên không tốt, không biết Vân Nhược dùng cách gì, khiến Kim Châu Hoành tình nguyện máu chảy đầu rơi vì nàng.
Sau khi Kim Châu Hoành bị chúng ta để mắt tới, theo lý thuyết sẽ không có năng lực phản kháng.
Nhưng vào ban đêm, có thể hắn nhận được tin tức, cho nên tránh được sự vây bắt của chúng ta.
Trên đường truy đuổi, chúng ta làm trọng thương hắn, sau đó lại có người tới cản trở.
Cuối cùng hắn mới tìm được sư đệ.
Đó là những người cũng muốn lấy mạng sư đệ.
Người đó rất mạnh, chúng ta tất cả có năm người, đuổi giết hắn tận mấy tháng.
Cách đây không lâu mới bắt sống hắn."
Truy sát tận mấy tháng sao? Giang Hạo thầm kinh ngạc, khó trách mấy tháng nay đều không gặp Liễu Tinh Thần.
Sau đó Giang Hạo hiếu kỳ hỏi:
"Vị kia là ai?"
"Quỷ Ảnh tông nằm vùng, đã ném vào Vô Pháp Vô Thiên tháp. Sau đó không lâu sẽ đưa đến quặng mỏ, nhưng có vấn đề là, trước kia hắn là người trong quặng mỏ.
Người của chúng ta vẫn đang điều tra quặng mỏ, trong đó chắc chắn còn sót phản đồ, lần này sư đệ tới quặng mỏ tốt nhất nên cẩn thận một chút.
Nhắc nhở sư đệ một câu." Ngữ khí Liễu Tinh Thần trở nên nghiêm túc:
"Quặng mỏ thuộc phạm vi tông môn, nhưng sau khi tiến vào, chấp pháp đường rất khó thăm dò rõ ràng.
Hoặc là chỉ điều tra qua loa, bản thân quặng mỏ có năng lượng, bên trong có ảnh hưởng rất lớn đến kết quả truy tìm."
"Đa tạ sư huynh nhắc nhở." Giang Hạo cảm kích nói, suy tư một lúc, hắn tiếp tục hỏi:
"Sư huynh nói người có thân phận địa vị cao ở Lạc Hà tông, lại mê luyến Vân Nhược sư tỷ có phải là Kim Châu Hoành không?"
"Không phải." Liễu Tinh Thần lắc đầu.
Giang Hạo không nói thêm gì nữa.
Nói cách khác, sự uy hiếp của Lạc Hà tông vẫn còn đó.
Về phần Quỷ Ảnh tông, hắn không quá để ý.
Bởi vì đối phương chủ yếu nhằm vào Thiên Hương đạo hoa, cho nên trước mắt vẫn tính là an toàn.
Hiện tại hắn cần lo lắng chính là quặng mỏ, tiến vào rất dễ gặp phải nguy hiểm.
Không chỉ lo lắng kẻ thù, còn phải lo lắng gián điệp nằm vùng động thủ.
Đặc biệt còn phải chú ý những tông môn khác tới cứu người.
May mắn là, Liễu Tinh Thần nói hắn không cần quá lo lắng Thiên Hoan các, bọn họ đều đang toàn lực tiến đánh Thiên Thanh sơn.
Sẽ không phân tinh lực ra tới đối phó với Trúc Cơ như hắn.
Bất quá, nên chú ý vẫn cần chú ý.
Liễu Tinh Thần rời đi, Giang Hạo một mình tiến vào Linh Dược viên, lúc này Mục Khởi sư huynh đứng ở cửa.
Sắc mặt hắn tái nhợt, khí tức không quá ổn định.
Quả thực bị thương, nhưng không nghiêm trọng như biểu hiện.
Giang Hạo tu luyện Vô Danh bí tịch, có thể đại khái biết được đối phương thương thế như thế nào.
Xem ra, Mục Khởi sư huynh muốn mượn cơ hội bị thương thoát ly quặng mỏ, chứng tỏ hoàn cảnh bên kia không tốt lắm.
Giang Hạo hơi kinh ngạc.
Mục Khởi là đệ tử chân truyền của Đoạn Tình nhai, tu vi thâm hậu, sao có thể dễ dàng bi thương?
Lý giải duy nhất chính là có người tiến đánh quặng mỏ.
"Gần đây hắn hỗ trợ ở quặng mỏ, sư đệ có biết tông môn và Thiên Thanh sơn giao chiến không?" Liễu Tinh Thần nhẹ giọng hỏi.
Giang Hạo gật đầu: "Biết, nghe nói chúng ta chiếm ưu thế."
"Đúng, lần này trưởng lão Bạch Chỉ tự mình ra tay, mấy vị trưởng lão chấp giáo khác cũng không nhàn rỗi.
Sư phụ ngươi, Các chủ Thiên Hoan các, Phong chủ Lôi Hỏa phong, Cốc chủ Băng Nguyệt cốc, tất cả bọn họ đều ra tay rồi.
Những năm gần đây nghe nói Thiên Thanh sơn đã sa sút từ lâu, cho nên tổng thực lực không bằng chúng ta.
Nhưng bọn họ vừa mới kết thúc đại hội luận đạo, có không ít cường giả viện trợ.
Vậy nên, đánh nhau mấy tháng cũng không có kết quả.
Mãi đến tháng trước, trưởng lão Bạch Chỉ vận dụng thủ đoạn lôi đình, đánh trọng thương chưởng giáo Thiên Thanh sơn.
Ưu thế mới hoàn toàn nghiêng về chúng ta.
Binh bại như núi đổ, đạo lý này chắc là sư đệ cũng hiểu, đối phương mất đi khí thế.
Rất nhiều người bị bắt sống, chiến công giết một người kém xa bắt sống một người.
Cho nên gần đây Vô Pháp Vô Thiên tháp náo nhiệt lạ thường, dẫn đến quặng mỏ cũng vô cùng náo nhiệt."
"Người bị bắt sống không chỉ có Thiên Thanh sơn, còn có những tông môn khác sao?" Giang Hạo lập tức hiểu rõ.
Liễu Tinh Thần gật đầu, tiếp tục đi về phía trước:
"Vậy nên sẽ có người tới cứu người, Mục Khởi vì thế nên mới bị thương, bất quá đối phương thảm hại hơn, bị Mục Khởi bắt sống, ném vào Vô Pháp Vô Thiên tháp."
Giang Hạo gật đầu, chỉ là có chút không hiểu.
Liễu Tinh Thần chạy tới đây chỉ để tự mình nói với hắn cái này sao?
Mặc dù quan hệ giữa bọn hắn cũng tạm được, nhưng không phải là chuyện gì nguy hiểm, bình thường Liễu Tinh Thần sẽ không chạy tới nói chuyện phiếm với hắn.
Rất nhanh, hắn đã biết mục đích chính Liễu Tinh Thần tới đây.
"Mục Khởi từ quặng mỏ lui về, Đoạn Tình nhai cần cử một người qua đó. Hiện tại, Đoạn Tình nhai chỉ có sư đệ ít việc nhất." Liễu Tinh Thần nói.
Giang Hạo yên lặng, chuyện của Linh Dược viên đã giải quyết xong, gần đây quả thực hắn không có chuyện gì quan trọng.
Nên đi thay là phải.
Linh Dược viên cũng đã cảnh giác hơn, sẽ không dễ dàng phát sinh sự việc lần trước.
Huống hồ còn có con thỏ Trúc Cơ tọa trấn.
"Đa tạ sư huynh nhắc nhở." Giang Hạo nói lời cảm tạ.
Biết tin này sớm cũng tốt, chuẩn bị một chút, qua đó sẽ không tím dập hai mắt.
"Sư đệ còn nhớ vị Kim Đan gián điệp nằm vùng bị ngươi giết trước đó không?" Liễu Tinh Thần đột nhiên nhắc đến Kim Châu Hoành.
"Nhớ rõ, lần đầu tiên đối mặt với loại cấp bậc tu chân này, ký ức vẫn còn như mới." Giang Hạo gật đầu.
Hắn không biết chuyện tiếp theo liên quan đến Kim Châu Hoành.
Sau khi hắn giết chết đối phương, thì không còn nghe thấy tin tức về đối phương nữa.
Cũng không có ai tới hỏi thăm hắn.
Một Trúc Cơ giết chết Kim Đan, ít nhất cũng sẽ tới hỏi thăm một chút.
Nhưng không hề có ai.
"Quả thực cho tới bây giờ ta mới xử lý xong chuyện đó, chắc chắn còn chưa kết thúc." Liễu Tinh Thần nhìn Giang Hạo một cái rồi nói:
"Kim Châu Hoành đến từ Lạc Hà tông, mục đích của hắn là tới giết sư đệ vì Vân Nhược. Vừa mới đột phá Kim Đan không bao lâu, tính tình đàng hoàng chất phác, nhưng từ nhỏ nhân duyên không tốt, không biết Vân Nhược dùng cách gì, khiến Kim Châu Hoành tình nguyện máu chảy đầu rơi vì nàng.
Sau khi Kim Châu Hoành bị chúng ta để mắt tới, theo lý thuyết sẽ không có năng lực phản kháng.
Nhưng vào ban đêm, có thể hắn nhận được tin tức, cho nên tránh được sự vây bắt của chúng ta.
Trên đường truy đuổi, chúng ta làm trọng thương hắn, sau đó lại có người tới cản trở.
Cuối cùng hắn mới tìm được sư đệ.
Đó là những người cũng muốn lấy mạng sư đệ.
Người đó rất mạnh, chúng ta tất cả có năm người, đuổi giết hắn tận mấy tháng.
Cách đây không lâu mới bắt sống hắn."
Truy sát tận mấy tháng sao? Giang Hạo thầm kinh ngạc, khó trách mấy tháng nay đều không gặp Liễu Tinh Thần.
Sau đó Giang Hạo hiếu kỳ hỏi:
"Vị kia là ai?"
"Quỷ Ảnh tông nằm vùng, đã ném vào Vô Pháp Vô Thiên tháp. Sau đó không lâu sẽ đưa đến quặng mỏ, nhưng có vấn đề là, trước kia hắn là người trong quặng mỏ.
Người của chúng ta vẫn đang điều tra quặng mỏ, trong đó chắc chắn còn sót phản đồ, lần này sư đệ tới quặng mỏ tốt nhất nên cẩn thận một chút.
Nhắc nhở sư đệ một câu." Ngữ khí Liễu Tinh Thần trở nên nghiêm túc:
"Quặng mỏ thuộc phạm vi tông môn, nhưng sau khi tiến vào, chấp pháp đường rất khó thăm dò rõ ràng.
Hoặc là chỉ điều tra qua loa, bản thân quặng mỏ có năng lượng, bên trong có ảnh hưởng rất lớn đến kết quả truy tìm."
"Đa tạ sư huynh nhắc nhở." Giang Hạo cảm kích nói, suy tư một lúc, hắn tiếp tục hỏi:
"Sư huynh nói người có thân phận địa vị cao ở Lạc Hà tông, lại mê luyến Vân Nhược sư tỷ có phải là Kim Châu Hoành không?"
"Không phải." Liễu Tinh Thần lắc đầu.
Giang Hạo không nói thêm gì nữa.
Nói cách khác, sự uy hiếp của Lạc Hà tông vẫn còn đó.
Về phần Quỷ Ảnh tông, hắn không quá để ý.
Bởi vì đối phương chủ yếu nhằm vào Thiên Hương đạo hoa, cho nên trước mắt vẫn tính là an toàn.
Hiện tại hắn cần lo lắng chính là quặng mỏ, tiến vào rất dễ gặp phải nguy hiểm.
Không chỉ lo lắng kẻ thù, còn phải lo lắng gián điệp nằm vùng động thủ.
Đặc biệt còn phải chú ý những tông môn khác tới cứu người.
May mắn là, Liễu Tinh Thần nói hắn không cần quá lo lắng Thiên Hoan các, bọn họ đều đang toàn lực tiến đánh Thiên Thanh sơn.
Sẽ không phân tinh lực ra tới đối phó với Trúc Cơ như hắn.
Bất quá, nên chú ý vẫn cần chú ý.
Liễu Tinh Thần rời đi, Giang Hạo một mình tiến vào Linh Dược viên, lúc này Mục Khởi sư huynh đứng ở cửa.
Sắc mặt hắn tái nhợt, khí tức không quá ổn định.
Quả thực bị thương, nhưng không nghiêm trọng như biểu hiện.
Giang Hạo tu luyện Vô Danh bí tịch, có thể đại khái biết được đối phương thương thế như thế nào.
Xem ra, Mục Khởi sư huynh muốn mượn cơ hội bị thương thoát ly quặng mỏ, chứng tỏ hoàn cảnh bên kia không tốt lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.