Bắt Đầu Từ Boardgame

Chương 42: Lại Đến Mùa Trái Chín (34)

Thiên Trạch Thời Nhược

08/01/2024

Kể từ lần đầu gặp mặt thì đây là lần đầu tiên Cố Cảnh Thịnh thấy Hạ Hiểu Vân nói nhiều như thế.

Vệ Gia Thời cũng đi theo thẳng thắn nói: “Mấy đạo cụ cấp thấp của tôi cũng không khác cô là bao, ngoài ra tôi còn rút được cây [Củi gỗ “cháy cho đến khi hết”], củi này không cần có lửa mà chỉ cần sử dụng ý niệm là có thể đốt cháy, một khi đã cháy thì nó sẽ không thể bị dập tắt cho đến khi đốt hết, ngay cả trong môi trường không có oxy.”

Cố Cảnh Thịnh cảm thấy [Cơn thịnh nộ của Newton] sẽ có hiệu quả bất ngờ đối với loại đạo cụ này của Vệ Gia Thời.

Thấy Hạ và Nguỵ đều đã nói xong, bốn con mắt đồng thời nhìn về phía mình, Cố Cảnh Thịnh cảm thấy có chút lo lắng trong lòng — cô hiện đang nắm giữ quá nhiều thông tin nên nhất thời không biết giải thích dựa theo tầm quan trọng hay thời gian.

Hạ Hiểu Vân nhắc nhở: “Cô cũng không cần nói hết mọi thứ đâu.”

Vệ Gia Thời tán thành ý kiến: “Đúng đấy, nếu thật sự không cần hợp tác cùng bọn tôi thì không nói gì cũng được.”

Cố Cảnh Thịnh cân nhắc một chút rồi nói: “Tôi có chuyện muốn chia sẻ, nhưng trước hết thì hai người cứ đem ghế lại đây đã.”

Vệ Gia Thời khó hiểu: “Cô cũng không cần nói quá chi tiết đâu, chỉ cần tập trung vào điểm mấu chốt là được rồi.”

Cố Cảnh Thịnh: “Vấn đề ở đây là tôi rút trúng một tấm [Thư mời boardgame bình thường], trong mấy chục phút tách ra với hai người thì tôi đã tham gia một trò chơi trong 5 ngày 4 đêm đấy.”

Vệ Gia Thời: “…Tôi nghĩ chỉ dùng tới một cái ghế cũng gánh không nổi 5 ngày 4 đêm, hay là mang chăn cùng gối tới đây thì thế nào?”

Ba người lần lượt trở về phòng rồi dọn ghế ra phía ngoài cửa — đây là lần đầu tiên các thành viên chính thức của phòng 08321 chủ động bắt đầu một cuộc họp để chia sẻ thông tin là chủ yếu, ngoài ra còn có thể giao lưu thêm chút tình cảm, thành công biến việc đứng một lúc thành ngồi một lát, lần này Cố Cảnh Thịnh cũng không cần chuẩn bị gì thêm liền đi thẳng vào vấn đề về người hướng dẫn cùng số ngăn chứa thẻ.

Ba người lần lượt trở về phòng rồi dọn ghế ra phía ngoài cửa — đây là lần đầu tiên các thành viên chính thức của phòng 08321 chủ động bắt đầu một cuộc họp để chia sẻ thông tin là chủ yếu, ngoài ra còn có thể giao lưu thêm chút tình cảm, thành công biến việc đứng một lúc thành ngồi một lát, lần này Cố Cảnh Thịnh cũng không cần chuẩn bị gì thêm liền đi thẳng vào vấn đề về người hướng dẫn cùng số ngăn chứa thẻ.

Hạ Hiểu Vân: “Tôi cũng có mười ngăn đựng thẻ, vậy ý của cô là do phòng này của chúng ta không có người hướng dẫn nào cả nên hệ thống bồi thường bằng số lượng ngăn đựng thẻ sao?”

Cố Cảnh Thịnh: “Tôi nghĩ khả năng cao là vậy.”

Vệ Gia Thời nhíu mày: “Chúng ta cứ như vậy không biết gì mà tiến vào trò chơi thì thật đáng sợ.”



Cố Cảnh Thịnh nhớ lại tình cảnh diễn ra trong phó bản: “Kỳ thực hẳn là không có việc gì đâu, theo lời người chơi cũ đã nói thì tỷ lệ sống sót của người mới thường trên 50%.”

Hạ Hiểu Vân: “Vậy nguyên nhân chết là gì?”

Cố Cảnh Thịnh: “Nghe nói hầu hết đều do chính mình tự đi tìm đường chết.”

Hạ Hiểu Vân mím môi, trên mặt hiện lên một tia buồn bã.

Cố Cảnh Thịnh có thể thấu hiểu tâm trạng của đối phương vào lúc này — ban đầu trong phòng 08321 xuất hiện bảy người chơi, cũng không có ai kích hoạt những death flag thông thường, ngược lại mọi người đều cư xử khá là đáng tin cậy, nếu lúc đó có người hướng dẫn bọn họ thì những người may mắn sống sót sẽ không chỉ là ba người ngồi ở đây.

Vệ Gia Thời tiếp tục hỏi: “Vậy những người hướng dẫn mang theo người mới mà cô gặp qua đều qua cửa hết rồi chứ?”

Cố Cảnh Thịnh lắc đầu, thần sắc hơi ảm đạm: “Cả bốn người chơi dự bị đều đã bị loại, còn người chơi chính thức mà vượt qua một lần chơi thì cũng chết ở ngày thứ tư.”

Vệ Gia Thời: “……”

Hạ Hiểu Vân: “Thế người hướng dẫn của bọn họ thì sao?”

Cố Cảnh Thịnh: “Hai người hướng dẫn đều đồng loạt đã chết.”

Vệ Gia Thời ngừng một chút, thận trọng hỏi: “Vậy còn cô…..” Làm thế nào mà sống sót?

Cố Cảnh Thịnh giải thích: “Tôi sử dụng đạo cụ [Bạn tốt của thám tử] để có thể tăng vận may cho mình, hơn nữa lại một thân một mình tham gia nên [Boardgame Vui Vẻ] cho tôi thêm một gợi ý.”

Cố Cảnh Thịnh đơn giản tóm tắt qua một lần làm thế nào bản thân phát hiện ra sự bất thường của Hà Sở Văn, do dự một lát rồi cũng kể lại sự tình lão Ivan.

Hạ Hiểu Vân gật đầu: “Hái quả cùng việc phát hiện ra thân phận của lão Ivan cũng giống như cái kết bình thường và cái kết thực sự vậy.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bắt Đầu Từ Boardgame

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook