Quyển 5 - Chương 166: Lục gia trang
Thập Bộ Hành
01/04/2013
Tử Hà sơn mạch, dưới chân Phong Lôi phong. Phong Lôi phong cao hai ngàn sáu trăm trượng, là ngọn núi cao thứ hai sau Tử Hà phong trong Tử Hà sơn mạch, tuy rằng khí tím thiên địa mỏng, nhưng chỉ ít hơn Tử Hà phong một chút. Thế núi Phong Lôi phong uốn lượn, đường núi xoay tròn lên cao dần, giống như thân một con rồng quấn quanh, hết tầng này đến tầng khác. Chân núi có một sơn trang rất lớn, tường bằng đá tím, vách chạm hoa, rộng chừng vài dặm. Cửa trang cao lớn, trên có một tấm bảng bằng tử ngọc chạm rồng, có ba chữ thật to khắc tỉ mỉ trên đó: Lục gia trang. Trong Lục gia trang, tiếng người ồn ào huyên náo, rất nhiều nô bộc và thị nữ đang mặc lễ phục. Đã sắp hết năm, Lục gia trang đang tồ chức ăn mừng. Trước cửa trang, một lão nhân thân vận cẩm y đang chống gậy mà đứng, nhìn lên đỉnh Phong Lôi phong cao ngất, mặt lộ vẻ bùi ngùi cảm khái đồng thời pha lẫn chút tịch mịch cô đơn. - Gia chủ, đã ba năm qua, lễ mừng năm mới hai năm trước, ngài không trở vê, đây là lần thứ ba. Lão nhân thì thào vài câu, sau đó thở dài. - Dịch gia gia. Lúc này, có ba bóng người hiện ra cách đó không xa. Lão nhân nở một nụ cười hiền hòa: - Là Tiểu Linh nhi trở về rồi, còn có Phi nhi Hà nhi. Dịch gia gia. .. Hai nàng cùng tiễn tới đờ lấy lão nhân. đây là hai nừ tử nhanh nhẹn khéo léo. thanh niên bèn cạnh mỉm cười. nghiêng mình thi lề với lão nhân. - Mau đứng lên. Dịch gia gia già rồi không đảm đương nổi! Lão nhân mỉm cười đỡ thanh niên dậy. Lập tức như nhớ lại chuyện gì, lão nhân lại nói: - Các ngươi mau vào đi thôi đã mấy tháng qua, Thái phu nhân vẫn thường nhắc tới các ngươi. Ba người nhìn nhau gật gật đầu, lập tức đỡ lão nhân vào trang. Năm mới sắp đến, dưới chân núi, rất nhiều đệ tử hạ sơn, đứng từ xa nhìn về phía Lục gia trang thật lớn, ai nấy đều lộ ra vẻ tôn kính thật sâu trên mặt. Hiện tại Lục gia trang chẳng những được xưng là đệ nhất đại trang trong toàn Tử Hà sơn mạch. mà ờ đây còn xuất hiện Kiếm Giả rất nhiều. Trong mười bảy đại đệ tử, đứng đầu là Phong Lôi Kiêm Hoàng Linh Nhi, còn có Hỏa Hành Kiếm Lục Viễn của Lạc Nhật phong. Theo sát hai người này là Tấn Lôi Bộ Tần Hà hai năm vừa qua hiển lộ phong mang, không người nào là không có xuất thân từ Lục gia trang. Hiện tại Tử Hà tông đã là tông môn cấp Kim Thiên có được trăm ngọn núi lớn. Triều Dương phong nhất mạch trước kia bây giờ chia ra làm hai, một phần vẫn là Triều Dương phong trước kia, do Tốn Phong Thẩn Kiếm Nhiếp Thanh Thiên cai quản. Một phần trở thành Phong Lôi nhất mạch hiện giờ, do Phong Lôi Thần Kiếm Triệu Thiên Diệp làm tổ sư khai phong. Cộng thêm năm phong khi trước của Tử Hà phong, hiện giờ trong Tử Hà tông đã có sáu phong. - Đáng tiếc Lục trưởng lão tự trục xuất khỏi tông môn, nếu không, Tử Hà tông chúng ta nhất định sẽ càng thêm hùng mạnh. - Đúng vậy, Lục trường lão là kỳ tài Kiếm Đạo ngàn năm khó gặp của Tử Hà tông ta, một đời Kiếm Đạo kinh tài tuyệt diễm, chi mới hai mươi đã độ lôi kiếp trở thành Kiếm Hoàng. Thật sự là khó lòng tường tượng. Vài tên đệ tử của Phong Lôi phong không khỏi dừng lại dưới chân núi tán gẫu. - Các huynh có biết gần đây tông môn có đồn đại về một trận chiến. .. - Đệ muốn nói ở Cầm Kiếm tông. .. - Không sai. Nghe đồn lúc ấy, Lục trưởng lão đánh một trận ở Tử Hà tông, ngạo thị quẩn hùng, có thể nói là đệ nhất nhân dưới Kiếm Phách. Một thức Phong Lôi Kiếm Vân phá toái hư không, long trời lở đất, sau đó lại cùng liên thủ với Tông sư Kiếm Phách của năm đại tông môn chống Huyết Hải môn. - Đúng, đây cũng là nguyên nhân mà Tông chủ của năm đại tông môn cùng tới vào ngàv Tử Hà tông ta tiến nhập Tử Hà sơn mạch, lập tông. Nghe đồn Cầm Kiếm Hoàng của Cầm Kiếm tông và Tửu Kiếm Hoàng của Hạo Nhiên tông có quan hệ tốt nhất với Lục trưởng lão, sau ngày lập tông, hai vị ấy đã ở lại Tử Hà tông ta một tháng, mà hiện tại cũng đang ở Lục gia trang. - Hơn nữa, bốn linh thú hộ tông nghe nói đều do Lục trưởng lão thu phục, trong đó Tần Lôi Bộ Tần Hà Tần sư muội dẫn Kim Cương Bạo Viên tới, đã bái làm môn hạ của sư phụ, trở thành đệ tử nhập thất. - Đệ tử nhập thất! Trước khi Tần sư muội tới, sư phụ cũng đã thu một đệ tử nhập thất - Bất quá, các huynh có nghe chuyện này chưa? - Chuyện gì vậy? - Nghe đồn gần đây, Đoạn sư Thúc và Dư sư thúc công thành viên mãn, sắp ngưng kết Kiếm Hồn. - Nói như vậy, Tử Hà tông ta lại có thêm hai vị Đại sư. - Từ từ đã, ta còn chưa nói xong, dường như ở Vân Vụ phong cũng có tin tức truyền ra, Diệp Cô Hàn Diệp sư thúc cũng đã đạt tới bình cảnh, cũng sẽ đột phá trong năm tới.
- Vậy không phải là Tử Hà tông ta sắp sinh ra ba vị Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn, lại có ba phong nữa sắp sửa khai phong. - Không sai hiện tại tông môn mới lập Tử Hà sơn mạch, xây dựng, sửa sang tất cả, làm lại từ đầu, trăm ngọn núi lớn cũng không phản phối ra ngoài mà chỉ dùng để khai phong. - Ý của sư huynh là. .. - Nếu như khai phong tất cả trăm ngọn núi lên, như vậy thực lực tông môn sẽ tuyệt đối không thua năm đại tông môn. Hiện tại tông môn đang khuyến khích sinh sản, tuy rằng chỉ mới có ba năm, ngoại trừ mấy vạn người chết đi lúc dời tông môn khi trước, ba năm qua nhân khẩu Tử Hà tông ta tăng lên hơn một nửa, đã vượt hơn ba trăm vạn. - Đệ hiểu ý của sư huynh, như vậy tông môn sẽ có nhiều Kiếm Giả hơn, mà Kiếm Giả nhiều, như vậy số lượng Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn sẽ tăng lên. - Đúng vậy, không biết trong đời này, chúng ta có thể thấy được Tử Hà tông đứng sừng sững trên đỉnh giới Kim Thiên hay không. .. - Nếu có Lục trưởng lão ở đây thì hay quá. .. - Được rồi, không nói nữa, tất cả đi thôi. Qua năm sau, sau khi trở về, sư huynh ta sẽ khảo nghiệm kiếm pháp của đệ, nếu đệ lười biếng hãy coi chừng! - Dạ! Giờ phút này, ở một nơi cách chân Phong Lôi phong không xa, có hai lão nhân áo xám sóng vai cùng đứng, nhìn hết thảy chuvện vừa xảy ra ở chân núi, nghe tất cả không sót một lời. - Ba năm rồi. .. - Tử Dương huynh, một đời đệ tử này quả thật không tồi. - Đúng vậy, một đời đệ tử nay đại thế cao ngất tuy rằng bồng bột nhưng cũng không có dùng tâm kế tranh chấp, thật sự là đại phúc cho Từ Hà tông ta. - Không ngoài hai mươi năm nữa, ta tin rằng nhất định sẽ sinh ra vài tên Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn. - Thật ra chuyện này không quan trọng. .. Một lão nhân mặt đen lộ vẻ trầm ngâm. - Tử Dương huynh đang lo lắng Lục Đại sư. .. Lão nhân mặt đen gật gật đầu: - Lúc trước Thiên Lôi từng có kiếm tấn tới đây, báo tin rằng ba năm trước, Lục Thanh vào Man Hoang Kiếm Mộ, sau đó không có tin tức gì nữa. Nghe vậy, lão nhân khoác áo bào xám bên cạnh khẽ cau mày, như nhớ lại chuyện gì, lại giãn ra: - Tử Dương huynh bất tất phải nhọc lòng, với thực lực của Lục Đại Sư, chỉ cần không tiến vào tầng bốn kiếm mộ, hẳn sẽ không gặp chuyện gì không nguy hiểm. Hơn nữa Man Hoang Kiếm Mộ bị mười sáu thế lực lớn của giới Bạch Lingiờ nắm giữ, dù là có nguy hiểm, nhất định là Lục đại sư cũng có thể ứng phó. - Hy vọng là như vậy. - Đúng rồi, Mộc huynh, chuyện Hư Không Kiếm Vực ra sao rồi? Lão nhân bào xám lại cau mày: - Vẫn y như cũ, Nguyên Thiên tông vẫn không nhượng bộ chút nào. Lão nhân mặt đen hừ lạnh một tiếng: - Bọn họ quá tham lam, chỉ là vào ở, cũng đòi chia một phần thu nhập, trong thiên hạ làm sao có chuyện dễ dàng như vậy được. Lão nhân áo xám thở dài: - Nhưng thực lực của Nguyên Thiên tông này cũng rất là hùng mạnh, tuy rằng không nằm trong năm đại tông môn, nhưng cũng có thể xếp vào mười tông môn đứng đầu. Nếu chúng ta ngang nhiên từ chối, e rằng xảy ra chuyện không hay… - Vậy cũng không được, Tử Hà tông ta hôm nay, có hơn phân nữa là do Lục Thanh giành lấy. Hiện tại một tông môn xếp trong mười hạng đầu muốn tông ta nhượng lại lợi ích, chuyện này tuyệt đối không có khả năng. Tử Hà tông ta được như ngày hôm nay, không phải nhờ tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, mà vì Tử Hà tông ta có một câu, phú quý bất năng dâm, bần tiện bất năng di, uy vũ bất năng khuất, đó mới là đại trượng phu! - Xem ra thứ mà Mộc mỗ cần lãnh ngộ còn có rất nhiều. .. - Ôi, Mộc huynh lại khách sáo rồi - Bất quá. .. Ngập ngừng một lát, lão nhân áo bào xám lên tiếng nói: - Ta nghĩ đã sang năm mới sẽ là kỳ hạn cuối cùng. Thời gian này, khả năng là bọn Thanh Vân sẽ bế quan đột phá. Nếu như Nguyên Thiên tông tới, sẽ khó lòng tránh khỏi xảy ra tranh chấp. Dù rằng lúc trước nhờ có đại thế của năm đại tông môn trấn áp, nhưng muốn thật sự đứng vững ở giới Kim Thiên, chúng ta vẫn phải tự lực cánh sinh, vươn lên không ngừng, bản thân phải có thực lực hùng hậu mới được. - Nguyên Thiên tông! Trong mắt lão nhân chợt lóe hàn quang, lập tức hai người biến mất ngay tại chỗ, ở Lục gia trang Trong một vườn mai có vẻ cổ xưa, vô số hoa mai đua nở. Trên không tuyết rơi lả tả, khiến cho cả vườn mai hóa thành một màu trắng xóa. Trên mặt tuyết là vô số cánh mai rơi, cành mai nằm trên tuyết hơi khó thấy. Lúc này một mỹ phụ trung niên thân khoác áo lông chồn màu trắng đang tựa mai mà đứng. Sắc mặt phụ nhân tuy hồng hào nhưng vẫn khó giấu vẻ tiều tụy, ánh mắt ảm đạm ngắm mai rơi dưới chân đầy mặt tuyết, miệng khẽ ngâm: - Mai, tuyết giành Xuân chẳng chịunhường. Thi nhân đành bỏ chuyện giai chương. Mai thua tuyết ấy vài phần trắng. Tuyết hẳn nhường mai mấy bậc hương. - Câu thơ từ thời thượng cổ này vốn ta không hiểu, hiện tại rốt cục đã hiểu rồi ------------------------------------------------- Trên Chính Khí phong. Hạo Nhiên tông. Trên đỉnh núi lúc này bên cạnh bàn ngọc có sáu người đang ngồi, nếu có Tông chủ các tông môn ở giới Kim Thiên ở đây, sẽ nhận ra những người đang ngồi đều là nhân vật đỉnh phong của giới Kim Thiên bọn họ. - Lục huynh, thời gian đã tới. Khóe miệng Lôi Thiên khẽ nhếch cười. - Thật không ngờ chỉ sau ba năm ngắn ngủi, Lục huynh không cần tới chúng ta cũng đã đạt tới trình độ này rồi, thật sự khiến cho Nhiếp mỗ vô cùng xấu hổ. - Nhiếp huynh khách sáo rồi Một thanh niên áo xanh thản nhiên nói. Hắn ngồi ngay ngắn, hướng về phía mặt trời mọc. Trên người không lộ ra chút khí tức nào, nhưng dường như đã hòa hợp với trời đất xung quanh thành một thể. Tuy rằng không có một chút uy nghiêm nào lộ ra, nhưng năm người còn lại chỉ cần hơi lưu ý một chút, nhất định sẽ cảm nhận được một cỗ uy nghiêm lớn lao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.