Quyển 5 - Chương 136: Ý chí trấn áp!
Thập Bộ Hành
01/04/2013
"Cửu sư thúc, ngươi!" Sắc mặt Thủy Ly đỏ lên, có chút không thể tin nhìn lão giả vừa mở miệng.
"Như thế nào, chẳng lẽ ngươi còn tưởng mình đã làm đúng sao!" Sắc mặt lão giả trầm xuống, mái tóc bạc hơi hơi xao động, tuy rằng không nói thêm gì, nhưng trên người lại tản ra Kiếm Đạo ý chí uy nghiêm không thể kháng cự.
"Lão Cửu!" Thủy Dịch Hàn bước tới một bước, chắn ở trước mặt Thủy Ly: "Ngươi làm như vậy, không sợ làm người lạnh lòng sao!"
Thần sắc lão giả vẫn lạnh lùng, trầm giọng nói: "Ích lợi của Thủy gia, không thể để có bất kì sai lầm nào. Lão Thập Nhị, ngươi đừng cho ta làm khó, chúng ta đều là trưởng lão của gia tộc, nên lấy gia tộc làm trọng, mà không phải ở đây cùng tiểu thư làm loạn."
Nói xong, ánh mắt lão giả chuyển hướng Liệt Vô Thương, trên mặt lộ ra mỉm cười: "Khiến Liệt công tử chê cười, Liệt công tử đại lượng, liền theo lão hủ tới Thủy Linh viên uống một chén. Liệt công tử hôm nay đến, chúng ta tiếp đón không chu toàn, mong rằng Liệt công tử có thể cho lão hủ chút mặt mũi, việc này cứ kết thúc như vậy."
Dừng một chút, lão giả lạnh lùng nhìn sang hai gã Kiếm Hoàng chủ sự ở phía sau quát: "Hai người các ngươi khinh thường chậm trễ, đều đi Huyền Băng động hậu đảo diện bích ba năm, thời gian ba năm không có mệnh lệnh của ta không được bước ra một bước!"
"Dạ!" Toàn thân một trận run rẩy, hai gã Kiếm Hoàng chủ sự cười khổ, liền muốn ngự không rời đi.
"Từ từ!" Cũng không nghĩ Liệt Vô Thương lại đột nhiên mở miệng ngăn cản.
"Liệt công tử có chuyện gì?" Lão giả mỉm cười nói: "Nếu Liệt công tử cho rằng xử nhẹ, lão hủ có thể đem bọn họ giao cho Liệt công tử xử trí."
Khoát tay áo, mặt Liệt Vô Thương không biểu tình nói: "Đây là việc của Thủy gia, không tới phiên ta nhúng tay, xem ra lần này ta không nên tới, Thủy gia các ngươi còn chưa nhất trí, khi nào các ngươi có được nhất trí, có thể đi Tử Sát đảo cho ta biết, đi!"
"Liệt công tử!" Ba người lõ giả biến sắc, mà lúc này, ba người Liệt Vô Thương dĩ nhiên lăng không bay lên, mà nguyên bản kiếm chu tối đen đã thu hồi lại xuất hiện trong hư không.
Ba người đi lên kiếm chu, Liệt Vô Thương quay đầu hướng tới Thủy Ly, nói: "Thủy tiểu thư, chúng ta rất nhanh sẽ gặp lại!"
"Ngươi!" Không đợi Thủy Ly mở miệng, Thủy Dịch Hàn ở bên cạnh liền vươn tay kéo nàng lại.
Nhưng mà, ngay sau đó Liệt Vô Thương đột nhiên quát lên: "Người nào!"
Đồng thời, hai gã tử sát phân thân ở bên cạnh tiến lên chắn trước mặt Liệt Vô Thương, Tử Sát khí như thực chất trùng thiên mà lên. Nhưng sau khi thoát li kiếm chu vài trượng lại như gặp phải một tầng giam cầm vô hình, bị khóa ở trong phạm vi vài trượng, không thể thoát ra.
Mọi người đều sửng sốt, mà ba người lão giả như lâm đại địch, Thần Kiếm dưới chân thu vào tay, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía kiếm chu trong hư không.
"Lão Thập Nhị!"
Thủy Dịch Hàn thở dài một tiếng, nhìn Thủy Ly một cái, lập tức lăng không bay lên, hạ xuống bên cạnh ba người lão giả.
Liệt Vô Thương có thể chết, nhưng tuyệt đối không thể chết ở Thủy Linh đảo.
Ngâm --
Tiếng kiếm ngâm tràn ngập sát khí như là quỷ khóc sói tru, ở phía sau hai gã tử sát phân thân ngưng kết thành hai thanh cự kiếm màu hắc kim cao vài trượng.
Hai thanh cự kiếm hoàn toàn do Kiếm Đạo ý chí ngưng kết, trong phút chốc bắn nhanh ra, hướng tới trời xanh trống rỗng ở phía trên bắn nhanh đi.
Phốc --
Còn không có lao ra hai trượng, hai thanh ý chí cự kiếm nháy mắt thoát phá, hai gã tử sát phân thân cũng lay động vài cái, lập tức lui ra phía sau hai bước.
"Đến tột cùng là cao nhân phương nào quá bộ, Thủy gia ta nếu như có chậm trễ, mong rằng có thể hiện thân gặp mặt." Cửu trưởng lão sắc mặt âm trầm, đối phương vẻn vẹn lấy ý chí trấn áp, liền bức lui hai gã tử sát phân thân, phải biết rằng, tử sát phân thân tuy rằng chỉ là phân thân, nhưng mà lại có được ý chí Kiếm Đạo của Tử Sát Kiếm Tôn.
Tử Sát Kiếm Tôn, chính là cái thế Kiếm Giả bài danh bốn mươi lăm trên tông sư bảng.
Ở trên tông sư bảng đều là đắc đạo giả, ý chí Kiếm Đạo tự nhiên àng mạnh hơn một phần, kể cả là hai gã phân thân, cũng có được Kiếm Đạo ý chí mà Kiếm Phách tông sư chưa đắc đạo khó có thể so sánh.
Không ai mở miệng, giờ phút này, trên kiếm chu linh quang ảm đạm, ứ việc đã triệt hồi linh tráo, nhưng mà kiếm chu vẫn như trước phiêu phù trong hư không, hiển nhiên là bị một cổ Kiếm Đạo ý chí vô hình trấn áp.
Ông --
Lại nhìn hai gã tử sát phân thân, tuy rằng lui về sau một bước, nhưng tiếng kiếm ngâm ở trên người không giảm lại tăng, hai cổ Kiếm Đạo ý chí ở trên đỉnh đầu hai gã ngưng tụ, tức khắc biến thành một thanh cự kiếm màu trắng cao hơn trượng. Theo thanh cự kiếm ngưng tụ, ba người cửu trưởng lão nhìn nhau, trên người đồng thời dâng lên một cổ Kiếm Đạo ý chí màu đạm kim. Ba cỗ ý chí lăng không hiển hóa, trong phút chốc, mấy người Thủy Ly chỉ cảm thấy cảm ứng của mình với pháp tắc thuộc tính chung quang hạ thấp tới cực điểm. Nếu nói trước đó có thể cảm ứng được pháp tắc lực phạm vi trăm dặm, như vậy giờ phút này, liền chỉ còn lại có phạm vi trăm trượng.
Thậm chí, Thủy Ly có cảm giác, pháp tắc lực vừa ngưng kết, liền sẽ bị dư uy của năm cỗ Kiếm Đạo ý chí này đánh cho tán loạn.
Đây là uy nghiêm của Kiếm Phách tông sư, Kiếm Đạo ý chí chỉ có Kiếm Phách tông sư mới có thể thi triển. Kiếm Đạo ý chí trải qua Kiếm Anh cùng thần niệm cô đọng, liền chân chính có được uy năng hiển hóa, cùng lĩnh vực tự thành tiểu thế giới, trấn áp pháp tắc. Kiếm Đạo ý chí cũng trực tiếp trấn áp bản tâm Kiếm Giả, nếu không chịu nổi, bản tâm bị phá, Kiếm Giả thực có thể bị áp chế không thể tiến lên, dẫn đến tâm ma nhập thể, do đó mà ngộ nhập ma đạo.
Giờ phút này, bên trong hư không, Kiếm Đạo ý chí đến từ ba người cửu trưởng lão cũng đồng dạng tụ tập lên, hóa thành một thanh ý chí cự kiếm thuần màu trắng. Ý chí cự kiếm này so với hai gã tử sát phân thân mạnh hơn một bậc, còn Thủy Dịch Hàn ở một bên cũng không có xuất thủ, không phải hắn không muốn xuất thủ, mà là căn bản không thể nhúng tay.
Kiếm Đạo ý chí của hắn kém hơn rất nhiều, miễn cưỡng dung hợp cũng không khế hợp, chẳng những không tăng cường uy năng của ý chí Thần Kiếm, còn có thể ảnh hưởng ý chí tụ tập, khiến cho ý chí tán loạn, thất bại trong gang tấc.
Hai thanh ý chí cự kiếm đồng thời bắn nhanh ra, Thần Kiếm đơn thuần do ý chí ngưng kết, đúng là phát ra tiếng phá không chói tai. Cơ hồ là cùng lúc, hai thanh Thần Kiếm từ hai phía cùng đánh đến, đâm vào cùng một điểm.
Ngâm --
Giờ khắc này, chung quanh kiếm chu của Liệt Vô Thương hiển hóa ra một tầng quang mạc màu tím nhạt, trong nháy mắt quang mạc này hiển hóa, một cỗ phong mang khí chói mắt bạo tán. Theo phong mang khí bạo phát là một cỗ Kiếm Đạo ý chí hãn nhiên, chỉ chốc lát liền đẩy ngược hai thanh Kiếm Đạo ý chí trở về.
Phốc --
Phốc --
Phốc --
Không nói hai gã tử sát phân thân bắn ngược ở trên kiếm chu, ba người cửu trưởng lão trong hư không đồng thời phun ra một ngụm nghịch huyết, tức khắc, hai thanh ý chí Thần Kiếm cũng tán loạn mở ra.
Kiếm Tôn! Ít nhất cũng là đại thiên vị!
Thủy Dịch Hàn ngẩn ra, thần sắc đầy kinh hãi khó hiểu. Kiếm Đạo ý chí màu tím nhát, kể cả đại trưởng lão thân là cường giả đệ nhất của Thủy gia cũng không đạt tới. Mà đại trưởng lão Thủy gia hắn, tuy rằng không bằng Tử Sát Kiếm Tôn, nhưng cũng là cái thế Kiếm Giả, bài danh thứ bốn mươi chín trên tông sư bảng.
Mà nghe đồn, chỉ có cường giả bài danh trước hai mươi của tông sư bảng mới có Kiếm Đạo ý chí như vậy.
Vậy chẳng phải là nói...?
Giờ khắc này, chẳng những là Thủy Dịch Hàn, kể cả ba người cửu trưởng lão cũng lộ ra thần sắc không thể tin, cũng không dám tiếp tục xuất thủ.
Trên kiếm chu, thần sắc Liệt Vô Thương nguyên bản vẫn lạnh lùng trấn định, giờ phút này đã biến thành kinh hãi vô cùng. Hắn có thể rõ ràng cảm thụ được, Kiếm Đạo ý chí trên đỉnh đầu kia mênh mông hùng hậu như thế nào. Ý chí cường đại như vậy, cơ hồ làm cho hắn khó có thể hít thở, cứ việc với tu vi của hắn, không ăn không uống, không hề hô hấp mấy tháng cũng không có nửa điểm tổn hại, nhưng mà giờ phút này cảm giác của hắn như là đã phải chịu đựng điều đó rất lâu rồi.
Trước đó một khăc vẫn là thái độ lạnh lùng, giết chóc tùy tâm, nhưng mà giờ phút này, ở dưới cổ Kiếm Đạo ý chí trấn áp, liền ngay cả mở miệng cũng đã khó khăn.
Trên mặt đầy mồ hôi lanh, thần sắc của Liệt Vô Thương chỉ còn lại vẻ kinh hoàng không biết phải làm sao.
Trên lưng Khiếu Nguyệt Lam Hổ, Thủy Ly trong lòng cười lạnh, nguyên lai, lúc đối mặt thực lực không thể kháng cự, cũng cùng người bình thường như nhau, thậm chí còn không bằng.
Giờ khắc này, tựa hồ nghĩ tới cái gì, Thủy Ly xoay người hướng tới Lục Thanh nhìn lại.
Giờ phút này Lục Thanh đang lẳng lặng ngồi xếp bằng ở trên lưng Khiếu Nguyệt Lam Hổ, trên hai mắt vẫn như trước tràn ngập tử quang tối đen, thủy khí trong mắt giống như hắc vụ quấn quanh, không có chút dấu hiệu tán đi. Ở bên cạnh, Hàn Lâm Lang đầy phẫn hận nhìn chằm chằm Liệt Vô Thương ở trên kiếm chu, đồng thời cẩn thận thủ hộ ở bên người Lục Thanh.
Không phải hắn!
Thủy Ly thầm nghĩ một tiếng, lại nhìn Lục Thanh tuy rằng bị phá phôi tử quang bắn trúng, lại như trước trấn định như núi, phong đạm vân khinh.
Thật không phải hắn.
Thủy Ly lập tức cảm thấy ý nghĩ của mình thật quá mức vớ vẩn, một gã thanh niên Kiếm Hoàng rõ ràng không có thâm trầm già nua, sao có thể là một cái thế Kiếm Giả một địch năm Kiếm Phách tông sư. Nếu không trước đó hắn há có thể bị phá phôi tử quang của Liệt Vô Thương đánh trúng, cho tới bây giờ còn không có hóa giải.
Lại nhìn đến kiếm chu, hai gã tử sát phân thân bên cạnh Liệt Vô Thương đột nhiên tản ra một làn hắc vụ như thực chất, ở trước mặt Liệt Vô Thương ngưng tụ ra một thân ảnh cao lớn.
Đây là một trung niên nhân diện mục lạnh giá, một thân trường bào tối đen, quanh người sát khí lưu chuyển , cho dù chỉ là một đạo thần niệm, nhưng mà khí thế trên người cũng khiến ba người cửu trưởng lão hơi hơi cúi đầu.
"Cha!"Liệt Vô Thương cười khổ nói.
"Gặp qua Tử Sát Kiếm Tôn!" Bốn người cửu trưởng lão đồng thời khom người hành lễ.
Tuy rằng đều là Kiếm Phách tông sư, nhưng mà Tử Sát Kiếm Tôn chẳng những là cái thế Kiếm Giả, càng là cường giả trên tông sư bảng, hơn nữa lúc thành danh cũng sớm hơn bọn họ mấy trăm năm, cho nên bốn người cửu trưởng lão cũng không dám có chút chậm trễ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.