Chương 588: Cám ơn ngươi đi ngang qua cuộc đời ta
Yêu Dạ
25/06/2021
Đại chiến Vân Thủy Thành hạ màn, nhưng đại chiến Vân Châu vẫn còn chưa triệt để kết thúc. Chỉ là toàn bộ Nhân Hoàng đều bị Lục Linh khống chế, chiến sự ở Vân Châu đã không có bất kỳ huyền niệm nào nữa.
Lục Ly phái người tìm đến Dạ Hổ, để hắn đi thông báo cho đám người Mông Thần về lại ẩn núp trong Vân Vụ Sơn. Sự tình lần này triệt để kết thúc, tự nhiên không cần thiết phải để Mông Thần lộ diện, nói thế nào đám người Mông Thần cũng là dị tộc.
Trận chiến này chết không ít người, trước trước sau sau tử thương tổng cộng chừng mấy chục vạn, Lục Ly thầm than Lục Linh tâm ngoan thủ lạt, nếu đổi lại là hắn sợ rằng không dám bố cục cái bẫy đắt giá đến thế.
Đối với tính cách Lục Linh hắn lại có thêm được nhận thức mới, đối đãi bằng hữu thân nhân nàng sẽ không tiếc mạng sống, đối đãi địch nhân nàng lại lãnh huyết như băng hàn, đối đãi người không liên quan, dù có chết nhiều hơn nữa nàng cũng sẽ thờ ơ mặc kệ.
Ngay từ khi còn bé Lục Linh đã phải hứng chịu quá nhiều cực khổ, thế thái nóng lạnh đúc tạo nên tính cách như bây giờ của nàng. Từ nhỏ Lục Ly được Lục Linh bảo bọc che chở, không cảm nhận được quá nhiều, bởi thế so với Lục Linh thì tính cách ôn hòa hơn một chút.
Mấy đại Nhân Hoàng chia quân chinh chiến các thế lực còn chưa thần phục, Lục Ly thì bồi cùng Lục Linh ở lại trong Vân Thủy Điện.
Thật ra rất nhiều trưởng lão Vân Thủy Điện đều đã bị Lục Linh khống chế, nếu không Thất tiểu thư cũng đã không nói đám lão gia hỏa kia đều tín nhiệm Lục Linh. Hết thảy đều là phượng nô, há lại sẽ không nghe lời nàng?
Lục Linh để Lục Ly trước nghỉ ngơi một lát, chính nàng thì đi nghe báo cáo rất tin tức, ban bố một loạt mệnh lệnh, bố trí rất nhiều sự tình. Bố cục ở Vân Châu này nàng đã bố trí rất lâu, nàng không hi vọng xảy ra bất kỳ sai lầm nào.
Lục Ly ngồi thẫn thờ trong thiền điện, không lâu sau bên ngoài vang lên một trận tiếng bước chân, hắn nhướng mày nhìn ra, thấy được một gương mặt xinh đẹp.
Thất tiểu thư tìm tới cửa!
Vừa rồi Lục Ly tùy ý rửa mặt một phen, khôi phục lại bộ dáng vốn có, Thất tiểu thư đứng ở bên ngoài có chút không dám nhận, nhút nhát nói:
- Ngươi là Mạnh Kích?
Lục Ly khẽ cười nói:
- Ta không phải Mạnh Kích, ta tên Lục Ly, đến từ Bắc Mạc. Thất tiểu thư trước kia là ta lừa gạt ngươi, thật ra ta chỉ muốn mượn tay ngươi tìm đến tỷ tỷ Lục Linh, cũng chính là Thánh Nữ của các ngươi, ài... xin lỗi.
Sự tình đã xong xuôi, Lục Ly không nhất thiết lại tiếp tục đi lừa gạt Thất tiểu thư.
- Quả nhiên là thế!
Thất tiểu thư khóc rớt nước mắt, mím môi nói:
- Ta còn đang thắc mắc loại người như ngươi làm sao có thể là võ giả của Đồ gia chúng ta, lúc nãy nhìn thấy ngươi bay lên giữa trời đối thoại với Địa Tiên Cơ gia, ta còn tưởng nhận lầm người, ha ha...
Tiếng cười của Thất tiểu thư có chút thê lương, Lục Ly một mực lừa nàng, lợi dụng nàng, như vậy trước đó nói muốn dẫn nàng rời khỏi Vân Châu, tìm một thành nhỏ nào đó an nhàn sống tiếp cũng là lời gạt gẫm.
Nàng thẫn thờ nhìn Lục Ly, nước mắt bất giác chảy xuôi, không cách nào kìm được. Nhiều năm vậy rồi, nam nhân nàng chơi đùa qua không phải số ít, nhưng đây là lần đầu tiên nàng thực sự có cảm tình. Lại không ngờ mình bị lừa, chuyện này quả thực đả kích rất lớn tới trái tim nàng.
- Cũng phải …
Rất nhanh nàng xoa xoa nước mắt, miễn cưỡng cười nói:
- Ngươi ưu tú như vậy, xuất chúng như vậy, không khác gì vầng trăng trên trời, loại tàn hoa bại liễu như ta làm sao xứng với ngươi, cám ơn ngươi đã đi ngang qua sinh mệnh đời ta...
Thất tiểu thư lại mím môi, lần nữa nhìn Lục Ly một lúc thật sâu, tựa hồ muốn khắc sâu hình bóng hắn tận trong linh hồn.
Sau đó nàng rảo bước đi ra, nhịp chân không chút ngừng nghỉ. Lục Ly ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Thất tiểu thư, không biết phải nói gì.
Sau lưng rất nhiều nữ tử phóng đãng đều có một đoạn chuyện cũ thương tâm. Lục Ly rất đồng tình Thất tiểu thư, lại không đồng nghĩa hắn có thể tiếp nhận nàng. Mỗi người đều có cuộc sống của riêng mình, hắn không phải chúa cứu thế, không khả năng đi cứu vớt tất cả mọi người được.
Huống hồ...
Câu đe dọa mà Địa Tiên Cơ giả lưu lại trước khi đi vẫn cứ như một thanh lợi kiếm lơ lửng trên đỉnh đầu Lục Ly. Mười năm về sau bốn đại thế lực liệu có liên hợp xâm lấn Bắc Mạc không? Lục Ly không biết, chỉ biết Luân Hồi Cung tuyệt đối sẽ không nuốt trôi cục tức này.
Dưới tay Lục Ly có một tên Nhân Hoàng, hiện tại dưới tay Lục Linh cũng có sáu tên Nhân Hoàng, nhưng chút thực lực ấy mà muốn đối kháng với Luân Hồi Cung thì vẫn không khác gì lấy trứng chọi đá.
Khoan nói Luân Hồi Cung có một ít Địa Tiên, chỉ riêng số lượng Nhân Hoàng của bọn họ tuyệt đối đã vượt quá hai mươi người. Thời gian mười năm, Lục Ly và Lục Linh liệu có thể bồi dưỡng được bao nhiêu Nhân Hoàng?
Ba tên, năm tên, mười tên …
Cứ cho là bọn hắn vận khí nghịch thiên, bồi dưỡng được mười tên Nhân Hoàng, nhưng vậy thì đã sao? Luân Hồi Cung tuỳ tiện phái đến một hai tên Địa Tiên liền có thể quét ngang, đến lúc đó kết cục chờ đợi bọn hắn vẫn cứ rất thảm liệt.
- Ừm...
Nghĩ đến hiện tại dưới tay Lục Linh có sáu tên Nhân Hoàng, Lục Ly bất giác có chút hưng phấn, bởi vì rốt cục hắn đã có thể phái người đi xuống Hàn Băng Thâm Uyên.
Trước đó Lục Ly phái Mông Thần xuống qua một lần, nhưng thực lực Mông Thần vẫn không đủ, chỉ xuống đến một nửa liền cảm giác được nguy cơ trí mạng, không dám tiếp tục thâm nhập sâu thêm.
Giờ đây có được nhiều Nhân Hoàng như vậy, hoàn toàn có thể phái ba bốn tên Nhân Hoàng chiếu ứng lẫn nhau, cùng đi xuống thăm dò. Chỉ cần tìm tới Lục Nhân Hoàng, liền sẽ có cách đưa bọn họ lên.
...
- Ừm, có thể!
Đợi Lục Linh xử lý xong xuôi mọi việc, Lục Ly nói ra ý tưởng này, Lục Linh lập tức gật đầu nói:
- Đợi Vân Châu nhất thống rồi, ta liền mang bốn tên Nhân Hoàng đi xuống Hàn Băng Thâm Uyên. Bản mệnh ngọc phù của phụ thân một mực chưa vỡ, ít nhất hắn vẫn còn sống.
Trong tay Lục Linh hiện ra một tấm ngọc phù, chính là bản mệnh ngọc phù của Lục Nhân Hoàng. Năm đó ở Vũ Lăng Thành, cả người nàng bốc lửa, nhưng tấm ngọc phù này vẫn không bị cháy hỏng, dù sao cũng là bản mệnh ngọc phù được Lục gia chế tạo riêng cho Lục Nhân Hoàng, công kích từ võ giả bình thường hẳn là không nện nát được.
Đếm hôm ấy ở Vũ Lăng Thành, Lục Linh và tộc trưởng Triệu gia đồng quy vu tận, bị đốt chết tươi. Đến sau nhờ thức tỉnh Hỏa Phượng Thiên Thai mà dục hỏa trùng sinh, chân què của nàng cũng được chữa lành, thân thể còn được cải tạo, biến thành thể chất tích hợp tu luyện.
Bởi thế nàng mới tu luyện nhanh như vậy, cộng thêm sau khi tới Vân Châu, điện chủ Vân Thủy Điện và Vưu Bình đều hi vọng Lục Linh nhanh chóng đề cao cảnh giới. Chỉ có như vậy mới ngưng kết Hỏa Phượng chân nguyên trong người nàng thành Hỏa Phượng Thiên Viêm, thế là bọn hắn cung cấp cho nàng linh tài tu luyện tốt nhất, khiến cảnh giới nàng đột nhiên tăng mạnh.
Đối với thiên địa thần thai Lục Ly không hiểu rõ lắm, chỉ biết thứ này khẳng định rất hiếm thấy. Lục Linh vừa hiển lộ ra Hỏa Phượng Thiên Thai, Minh Xà bà bà lập tức cướp người, có thể thấy thiên địa thần thai này là tồn tại nghịch thiên cỡ nào. Hơn hai năm tu luyện tới Quân Hầu cảnh trung kỳ cũng là điều bình thường.
Lục Linh nhíu mày trầm tư thoáng chốc, sau đó mở miệng nói:
- Lục Ly, chuyện bốn đại thế lực ngươi cũng đừng quá mức bận tâm. Còn tận mười năm, tỷ tỷ nhất định sẽ cố gắng, không chừng mười năm sau ta đã đột phá được Địa Tiên. Chỉ cần đột phá Địa Tiên, Hỏa Phượng Thần Viêm của ta có thể thiêu chết bất cứ Địa Tiên nào.
- Ừm!
Lục Ly khẽ gật đầu, nhếch môi cười nói:
- Kỳ thật chỉ cần cứu ra được phụ thân mẫu thân, rồi cứu tỉnh Thu Tuyết, thì dù có phải giấu mình trong Hoang giới cả đời ta cũng vừa lòng thỏa ý.
- Hừ!
Lục Linh lại không cho là đúng, hừ lạnh nói:
- Tính cách ngươi quá mức ôn hòa, người khác bắt nạt chúng ta, chúng ta liền phải nghĩ cách trả đũa ngược lại, không thể để người đè đầu cưỡi cổ như vậy được. Không phải chỉ là bốn đại thế lực thôi ư? Chỉ cần cho ta thời gian, ta có thể san bằng trọn cả Thần Châu đại địa, đến lúc đó ta để ngươi làm Đại Đế của Thần Châu đại địa, để Lục Chính Đàn quỳ gối xuống nhận lầm với ngươi.
Bộ dạng phong mang tất lộ và dã tâm bừng bừng này của Lục Linh khiến Lục Ly có chút không thích ứng.
Chẳng qua hắn chỉ có mỗi người tỷ tỷ này, chỉ cần là chuyện Lục Linh muốn làm, hắn tất sẽ toàn lực trợ giúp nàng, liền bèn cũng gật đầu cười nói:
- Được, tỷ đệ chúng ta cùng nhau cố gắng, tranh thủ có ngày san bằng trọn cả Thần Châu đại địa, trở thành chúa tể của phiến thổ địa này!
...
Lục Ly phái người tìm đến Dạ Hổ, để hắn đi thông báo cho đám người Mông Thần về lại ẩn núp trong Vân Vụ Sơn. Sự tình lần này triệt để kết thúc, tự nhiên không cần thiết phải để Mông Thần lộ diện, nói thế nào đám người Mông Thần cũng là dị tộc.
Trận chiến này chết không ít người, trước trước sau sau tử thương tổng cộng chừng mấy chục vạn, Lục Ly thầm than Lục Linh tâm ngoan thủ lạt, nếu đổi lại là hắn sợ rằng không dám bố cục cái bẫy đắt giá đến thế.
Đối với tính cách Lục Linh hắn lại có thêm được nhận thức mới, đối đãi bằng hữu thân nhân nàng sẽ không tiếc mạng sống, đối đãi địch nhân nàng lại lãnh huyết như băng hàn, đối đãi người không liên quan, dù có chết nhiều hơn nữa nàng cũng sẽ thờ ơ mặc kệ.
Ngay từ khi còn bé Lục Linh đã phải hứng chịu quá nhiều cực khổ, thế thái nóng lạnh đúc tạo nên tính cách như bây giờ của nàng. Từ nhỏ Lục Ly được Lục Linh bảo bọc che chở, không cảm nhận được quá nhiều, bởi thế so với Lục Linh thì tính cách ôn hòa hơn một chút.
Mấy đại Nhân Hoàng chia quân chinh chiến các thế lực còn chưa thần phục, Lục Ly thì bồi cùng Lục Linh ở lại trong Vân Thủy Điện.
Thật ra rất nhiều trưởng lão Vân Thủy Điện đều đã bị Lục Linh khống chế, nếu không Thất tiểu thư cũng đã không nói đám lão gia hỏa kia đều tín nhiệm Lục Linh. Hết thảy đều là phượng nô, há lại sẽ không nghe lời nàng?
Lục Linh để Lục Ly trước nghỉ ngơi một lát, chính nàng thì đi nghe báo cáo rất tin tức, ban bố một loạt mệnh lệnh, bố trí rất nhiều sự tình. Bố cục ở Vân Châu này nàng đã bố trí rất lâu, nàng không hi vọng xảy ra bất kỳ sai lầm nào.
Lục Ly ngồi thẫn thờ trong thiền điện, không lâu sau bên ngoài vang lên một trận tiếng bước chân, hắn nhướng mày nhìn ra, thấy được một gương mặt xinh đẹp.
Thất tiểu thư tìm tới cửa!
Vừa rồi Lục Ly tùy ý rửa mặt một phen, khôi phục lại bộ dáng vốn có, Thất tiểu thư đứng ở bên ngoài có chút không dám nhận, nhút nhát nói:
- Ngươi là Mạnh Kích?
Lục Ly khẽ cười nói:
- Ta không phải Mạnh Kích, ta tên Lục Ly, đến từ Bắc Mạc. Thất tiểu thư trước kia là ta lừa gạt ngươi, thật ra ta chỉ muốn mượn tay ngươi tìm đến tỷ tỷ Lục Linh, cũng chính là Thánh Nữ của các ngươi, ài... xin lỗi.
Sự tình đã xong xuôi, Lục Ly không nhất thiết lại tiếp tục đi lừa gạt Thất tiểu thư.
- Quả nhiên là thế!
Thất tiểu thư khóc rớt nước mắt, mím môi nói:
- Ta còn đang thắc mắc loại người như ngươi làm sao có thể là võ giả của Đồ gia chúng ta, lúc nãy nhìn thấy ngươi bay lên giữa trời đối thoại với Địa Tiên Cơ gia, ta còn tưởng nhận lầm người, ha ha...
Tiếng cười của Thất tiểu thư có chút thê lương, Lục Ly một mực lừa nàng, lợi dụng nàng, như vậy trước đó nói muốn dẫn nàng rời khỏi Vân Châu, tìm một thành nhỏ nào đó an nhàn sống tiếp cũng là lời gạt gẫm.
Nàng thẫn thờ nhìn Lục Ly, nước mắt bất giác chảy xuôi, không cách nào kìm được. Nhiều năm vậy rồi, nam nhân nàng chơi đùa qua không phải số ít, nhưng đây là lần đầu tiên nàng thực sự có cảm tình. Lại không ngờ mình bị lừa, chuyện này quả thực đả kích rất lớn tới trái tim nàng.
- Cũng phải …
Rất nhanh nàng xoa xoa nước mắt, miễn cưỡng cười nói:
- Ngươi ưu tú như vậy, xuất chúng như vậy, không khác gì vầng trăng trên trời, loại tàn hoa bại liễu như ta làm sao xứng với ngươi, cám ơn ngươi đã đi ngang qua sinh mệnh đời ta...
Thất tiểu thư lại mím môi, lần nữa nhìn Lục Ly một lúc thật sâu, tựa hồ muốn khắc sâu hình bóng hắn tận trong linh hồn.
Sau đó nàng rảo bước đi ra, nhịp chân không chút ngừng nghỉ. Lục Ly ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Thất tiểu thư, không biết phải nói gì.
Sau lưng rất nhiều nữ tử phóng đãng đều có một đoạn chuyện cũ thương tâm. Lục Ly rất đồng tình Thất tiểu thư, lại không đồng nghĩa hắn có thể tiếp nhận nàng. Mỗi người đều có cuộc sống của riêng mình, hắn không phải chúa cứu thế, không khả năng đi cứu vớt tất cả mọi người được.
Huống hồ...
Câu đe dọa mà Địa Tiên Cơ giả lưu lại trước khi đi vẫn cứ như một thanh lợi kiếm lơ lửng trên đỉnh đầu Lục Ly. Mười năm về sau bốn đại thế lực liệu có liên hợp xâm lấn Bắc Mạc không? Lục Ly không biết, chỉ biết Luân Hồi Cung tuyệt đối sẽ không nuốt trôi cục tức này.
Dưới tay Lục Ly có một tên Nhân Hoàng, hiện tại dưới tay Lục Linh cũng có sáu tên Nhân Hoàng, nhưng chút thực lực ấy mà muốn đối kháng với Luân Hồi Cung thì vẫn không khác gì lấy trứng chọi đá.
Khoan nói Luân Hồi Cung có một ít Địa Tiên, chỉ riêng số lượng Nhân Hoàng của bọn họ tuyệt đối đã vượt quá hai mươi người. Thời gian mười năm, Lục Ly và Lục Linh liệu có thể bồi dưỡng được bao nhiêu Nhân Hoàng?
Ba tên, năm tên, mười tên …
Cứ cho là bọn hắn vận khí nghịch thiên, bồi dưỡng được mười tên Nhân Hoàng, nhưng vậy thì đã sao? Luân Hồi Cung tuỳ tiện phái đến một hai tên Địa Tiên liền có thể quét ngang, đến lúc đó kết cục chờ đợi bọn hắn vẫn cứ rất thảm liệt.
- Ừm...
Nghĩ đến hiện tại dưới tay Lục Linh có sáu tên Nhân Hoàng, Lục Ly bất giác có chút hưng phấn, bởi vì rốt cục hắn đã có thể phái người đi xuống Hàn Băng Thâm Uyên.
Trước đó Lục Ly phái Mông Thần xuống qua một lần, nhưng thực lực Mông Thần vẫn không đủ, chỉ xuống đến một nửa liền cảm giác được nguy cơ trí mạng, không dám tiếp tục thâm nhập sâu thêm.
Giờ đây có được nhiều Nhân Hoàng như vậy, hoàn toàn có thể phái ba bốn tên Nhân Hoàng chiếu ứng lẫn nhau, cùng đi xuống thăm dò. Chỉ cần tìm tới Lục Nhân Hoàng, liền sẽ có cách đưa bọn họ lên.
...
- Ừm, có thể!
Đợi Lục Linh xử lý xong xuôi mọi việc, Lục Ly nói ra ý tưởng này, Lục Linh lập tức gật đầu nói:
- Đợi Vân Châu nhất thống rồi, ta liền mang bốn tên Nhân Hoàng đi xuống Hàn Băng Thâm Uyên. Bản mệnh ngọc phù của phụ thân một mực chưa vỡ, ít nhất hắn vẫn còn sống.
Trong tay Lục Linh hiện ra một tấm ngọc phù, chính là bản mệnh ngọc phù của Lục Nhân Hoàng. Năm đó ở Vũ Lăng Thành, cả người nàng bốc lửa, nhưng tấm ngọc phù này vẫn không bị cháy hỏng, dù sao cũng là bản mệnh ngọc phù được Lục gia chế tạo riêng cho Lục Nhân Hoàng, công kích từ võ giả bình thường hẳn là không nện nát được.
Đếm hôm ấy ở Vũ Lăng Thành, Lục Linh và tộc trưởng Triệu gia đồng quy vu tận, bị đốt chết tươi. Đến sau nhờ thức tỉnh Hỏa Phượng Thiên Thai mà dục hỏa trùng sinh, chân què của nàng cũng được chữa lành, thân thể còn được cải tạo, biến thành thể chất tích hợp tu luyện.
Bởi thế nàng mới tu luyện nhanh như vậy, cộng thêm sau khi tới Vân Châu, điện chủ Vân Thủy Điện và Vưu Bình đều hi vọng Lục Linh nhanh chóng đề cao cảnh giới. Chỉ có như vậy mới ngưng kết Hỏa Phượng chân nguyên trong người nàng thành Hỏa Phượng Thiên Viêm, thế là bọn hắn cung cấp cho nàng linh tài tu luyện tốt nhất, khiến cảnh giới nàng đột nhiên tăng mạnh.
Đối với thiên địa thần thai Lục Ly không hiểu rõ lắm, chỉ biết thứ này khẳng định rất hiếm thấy. Lục Linh vừa hiển lộ ra Hỏa Phượng Thiên Thai, Minh Xà bà bà lập tức cướp người, có thể thấy thiên địa thần thai này là tồn tại nghịch thiên cỡ nào. Hơn hai năm tu luyện tới Quân Hầu cảnh trung kỳ cũng là điều bình thường.
Lục Linh nhíu mày trầm tư thoáng chốc, sau đó mở miệng nói:
- Lục Ly, chuyện bốn đại thế lực ngươi cũng đừng quá mức bận tâm. Còn tận mười năm, tỷ tỷ nhất định sẽ cố gắng, không chừng mười năm sau ta đã đột phá được Địa Tiên. Chỉ cần đột phá Địa Tiên, Hỏa Phượng Thần Viêm của ta có thể thiêu chết bất cứ Địa Tiên nào.
- Ừm!
Lục Ly khẽ gật đầu, nhếch môi cười nói:
- Kỳ thật chỉ cần cứu ra được phụ thân mẫu thân, rồi cứu tỉnh Thu Tuyết, thì dù có phải giấu mình trong Hoang giới cả đời ta cũng vừa lòng thỏa ý.
- Hừ!
Lục Linh lại không cho là đúng, hừ lạnh nói:
- Tính cách ngươi quá mức ôn hòa, người khác bắt nạt chúng ta, chúng ta liền phải nghĩ cách trả đũa ngược lại, không thể để người đè đầu cưỡi cổ như vậy được. Không phải chỉ là bốn đại thế lực thôi ư? Chỉ cần cho ta thời gian, ta có thể san bằng trọn cả Thần Châu đại địa, đến lúc đó ta để ngươi làm Đại Đế của Thần Châu đại địa, để Lục Chính Đàn quỳ gối xuống nhận lầm với ngươi.
Bộ dạng phong mang tất lộ và dã tâm bừng bừng này của Lục Linh khiến Lục Ly có chút không thích ứng.
Chẳng qua hắn chỉ có mỗi người tỷ tỷ này, chỉ cần là chuyện Lục Linh muốn làm, hắn tất sẽ toàn lực trợ giúp nàng, liền bèn cũng gật đầu cười nói:
- Được, tỷ đệ chúng ta cùng nhau cố gắng, tranh thủ có ngày san bằng trọn cả Thần Châu đại địa, trở thành chúa tể của phiến thổ địa này!
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.