Chương 589: Quái thai
Yêu Dạ
25/06/2021
Rất nhanh Vân Châu liền được nhất thống, Đồ Nghịch dẫn theo Khuất Thừa tới địa bàn Thái Dương Cung, rất nhiều gia tộc lớn nhỏ nới đó lập tức buông vũ khí đầu hàng.
Nhân Hoàng Thái Dương Cung đều quy phục, bọn hắn mà cứ gượng chống đến cùng, kết cục chỉ có thể là hóa thành tro bụi, dù sao đều là theo người làm tiểu đệ, kiếm ăn với ai mà không phải làm kiếm ăn?
Một số lão gia hỏa của Thái Dương Cung rất có cốt khí, một mực không chịu đầu hàng, còn chỉ trích Khuất Thừa không có ngạo cốt, kết quả sau khi bị Đồ Nghịch giết một nhóm liền đều thành thật.
Hướng tây nam cũng nhanh chóng được bình định, bên kia có một nửa địa bàn thuộc quyền quản lý của ba đại thế lực, một nửa còn lại do số ít thế lực chia cắt. Sơn chủ Thiên Lang Sơn đích thân dẫn đội, một đường nghiền ép đi qua, chỉ cần không đầu hàng liền giết không cần luận.
Bởi vì đại quân đều được di chuyển bằng truyền tống trận, tốc độ cực nhanh, hiệu suất cũng cực cao, vẻn vẹn chỉ hai mươi ngày, bốn phía không ngừng truyền đến tin chiến thắng. Vân Châu về cơ bản đã được thống nhất, chỉ còn số ít tiểu gia tộc lẩn trốn, chẳng qua đã không thành được uy hiếp.
Lục Linh ra thông cáo, để tộc trưởng tất cả các gia tộc tứ phẩm trở lên tề tụ Vân Thủy Thành, cùng nhau thương nghị chuyện kiến lập đế quốc. Nói là thương nghị, kỳ thật không cần thương nghị gì cả, hết thảy đều nghe theo ý chỉ Lục Linh, người khác không có phần lên tiếng.
Lục Linh quyết định thành lập Vân Vũ đế quốc, đối ứng với Thần Vũ đế quốc ở Bắc Mạc.
Chỉ là Lục Linh không làm Đại Đế, mà ngược lại để Đồ Nghịch thượng vị, trở thành Đại Đế đời thứ nhất của Vân Vũ Đế Quốc, Lục Linh vẫn cứ là Thánh Nữ, chẳng qua là từ Thánh Nữ Vân Thủy Điện chuyển thành Thánh Nữ Vân Vũ đế quốc. Một điều khiến rất nhiều người bất ngờ chính là, Lục Ly không ngờ lại thành là Đại Quốc Sư.
Mới đầu nghe được muốn để mình làm Đại Quốc Sư, Lục Ly lập tức nghĩ tới cự tuyệt, nhưng rất nhanh sau đó hắn liền hiểu được ý tứ của Lục Linh.
Mặc dù mười hai Vương tộc Trung Châu có ước định, nhưng bọn hắn len lén làm ra một ít thủ đoạn, ai cũng không nói được gì, tỷ như Luân Hồi Cung giật dây khống chế Thái Dương Cung.
Một khi hắn trở thành Đại Quốc Sư Vân Vũ đế quốc, liền bằng với nói cho bên ngoài, địa bàn này là của hắn. Những gia tộc muốn mưu đồ Vân Châu ắt hẳn phải cố kỵ phần nào.
Rốt cuộc người đứng sau lưng Lục Ly chính là đại điện chủ Thí Ma Điện.
Lục Linh không ngồi lên vị trí Đại Đế cũng rất dễ để hiểu được, Lục Linh chỉ có thực lực Quân Hầu Cảnh, nếu cường hành leo lên đế vị, sẽ khiến rất nhiều người không phục, đồng thời dẫn lên thế lực lớn ở các nơi khác như U Châu Lương Châu ngấp nghé.
Dù sao toàn bộ Nhân Hoàng Vân Châu đều nằm dưới tay Lục Linh, ai làm Đại Đế mà chẳng giống nhau? Đầu to trong tài nguyên ở Vân Châu tất sẽ do Lục Linh chi phối, nàng ra lệnh ai lại dám không nghe?
Lượng tài nguyên Vân Châu khiến Lục Ly bị dọa không nhẹ, vô số linh tài được vơ vét lại, toàn bộ linh tài ở Thái Dương Cung gần như đều được chuyển dời, chứa trong tận mấy trăm chiếc Không Gian Giới Chỉ, giá trị không cách nào đong đếm.
Vân Châu lớn gấp mấy chục lần Bắc Mạc, Thái Dương Cung lại một mực là bá chủ ở Vân Châu, những năm qua tích lũy được rất nhiều linh tài. Hiện giờ Linh Lung Các đã không còn giao dịch với Bắc Mạc, Lục Ly còn lo lắng linh tài chỉ có thể chống đỡ mấy năm, giờ xem ra lượng linh tài này hoàn toàn đủ cho bọn hắn dùng trăm năm mà không cạn.
- Đúng rồi!
Lục Ly nghĩ đến một chuyện, Lục Linh không khả năng vứt bỏ Vân Châu, nơi đây là một khối bảo địa, Lục Ly cũng không khả năng để Lục Linh vứt bỏ.
Như vậy hắn và Lục Linh liền phải thường xuyên đi đi về về giữa Vân Châu và Bắc Mạc, đồng nghĩa với phải thường xuyên từ thông đạo U Châu tiến vào Hoang giới. Lối đi này trong thời gian ngắn sẽ không bại lộ, nhưng thời gian dài nhất định sẽ có vấn đề.
Lục Ly tìm đến Lục Linh, để nàng điều động một số người đi chiếm giữ vực giới nơi có thông đạo. Thế lực khống chế nơi đó là một gia tộc ngũ phẩm, chỉ cần tuỳ tiện phái đi mấy tên Quân Hầu Cảnh liền có thể đánh xuống được.
Lục Linh không tùy tiện phái người đi, mà tìm tới hai tên Thái Dương Cung Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, buộc hai người nuốt xuống Hỏa Phượng Thi Hồn Đan, sau đó để bọn hắn bí mật đi chiếm lĩnh vực giới kia.
Vân Châu và U Châu mặc dù cách nhau rất gần, nhưng hai bên trước nay đều là nước sông không phạm nước giếng, nếu Lục Linh phái Quân Hầu Cảnh Vân Thủy Điện đi U Châu, rất có thể sẽ dẫn lên các đại thế lực U Châu chú ý. Bên kia tưởng là Lục Linh muốn xâm lấn U Châu, đến lúc đó liên hợp lại, bên này sợ rằng khó mà nuốt trôi được, dù sao U Châu cũng có không ít Nhân Hoàng.
Phái hai tên Quân Hầu Cảnh Thái Dương Cung tới đó thì sẽ không dẫn lên bắn ngược quá lớn.
Dù sao ở trong mắt các đại thế lực U Châu, Thái Dương Cung là bên thua cuộc, chỉ là hai tên Quân Hầu Cảnh trốn ra được, muốn tìm nơi hẻo lánh nào đó kéo dài hơi tàn mà thôi.
Phái đi hai tên Quân Hầu Cảnh cũng là được cân nhắc kỹ càng, hai tên Quân Hầu Cảnh thì vẫn là thế lực ngũ phẩm, còn nếu phái đi ba tên liền thành là thế lực lục phẩm, tất sẽ dẫn tới bên ngoài để ý.
Vân Châu còn chưa triệt để ổn định, U Châu ở phía nam và Lương Châu ở phía bắc đều không có bất kỳ phản ứng nào, phía Trung Châu cũng không thấy có phản ứng, bởi thế hiện tại Lục Linh vẫn chưa thể rời khỏi Vân Châu.
Bắc Mạc cũng không có đại sự, Lục Ly dứt khoát ở lại đây tu luyện, chỉ sai Tam trưởng lão đi về truyền lời cho Dạ Tra, nói hắn về lại Bắc Mạc theo dõi tình hình.
Lại qua nửa tháng, Vân Châu triệt để thống nhất. Đoạn thời gian này Lục Linh bộn bề trăm công nhìn việc, nàng dự tính kinh doanh Vân Châu thành một chiếc thùng sắt, phàm là không nghe lệnh nàng, hoặc có ý ngỗ nghịch, nàng tuyệt đối sẽ giơ lên đồ đao không chút nương tay.
Lục Linh kiến lập Ảnh Đường, cơ cấu tổ chức và nhiệm vụ tương tự như Ám Tổ mà Lục Ly thiết lập ở Bắc Mạc, phụ trách giám thị toàn bộ Vân Châu. Nếu ai có chỗ bất mãn đối với tình trạng thống trị hiện tại, thứ chờ đợi bọn hắn sẽ là kết cục diệt tộc.
Mấy đại Nhân Hoàng trở thành phượng nộ của Lục Linh, chuyện này người bên ngoài đều không biết, Lục Linh cũng không giải thích. Rốt cuộc ngoài mặt vẫn là Đồ Nghịch làm Đại Đế, các Nhân Hoàng còn lại đều được phong làm Thượng Tướng Quân. Các gia tộc dưới trướng Vân Thủy Điện và ba đại thế lực đều có chút nghi hoặc và bất mãn, dù sao lần này kiến lập đế quốc, các phương đều không thu được lợi ích thực tế nào, gần như tất cả chỗ tốt đều giao nộp lên quốc khố, rơi vào trong túi Lục Linh.
Năm ngày sau, phía U Châu truyền đến tin tức tốt.
Đại vực xung quanh thông đạo tiến vào Hoang giới đã được hai tên Quân Hầu Cảnh Thái Dương Cung đánh xuống, hai người này lại không trực tiếp đứng ra làm vực chủ, mà nâng đỡ một thủ lĩnh thế lực bản địa làm vực chủ khôi lỗi, hai người núp trong bóng tối âm thầm khống chế.
Bên kia bắt đầu bí mật tu kiến truyền tống trận, trực tiếp nối thông với Vân Thủy Thành, sau này đám người Lục Ly muốn đi U Châu không cần phải đi đường nữa mà có thể trực tiếp truyền tống qua.
Lục Linh thông qua văn kiện gửi tin cho các đại thế lực ở U Châu và Lương Châu thông báo chuyện kiếp lập Vân Vũ đế quốc. Không lâu sau, các đại thế lực ở hai châu kia đều phái sứ giả tới chúc mừng, Lục Linh không lộ diện mà để Đồ Nghịch đứng ra tiếp đãi.
Sau khi nhận được tin, Lục Ly càng thêm yên tâm, các đại thế lực ở U Châu và Lương Châu công nhận Vân Vũ đế quốc, dồn dập phái sứ giả tới hòa hảo, hy vọng sau này sống chung hòa bình.
U Châu và Lương Châu đều không có đế quốc, tình trạng tương tự như Vân Châu trước đây, là do mấy đại thế lực chia đều thiên hạ. Vân Châu kiến lập đế quốc, bọn hắn không chỉ không có tâm tư ngấp nghé, ngược lại còn sợ hãi Vân Châu xâm lấn.
Trong thời gian ngắn Lục Linh không có ý định mở rộng lãnh thổ, có thể ở chung hòa bình, nước giếng không phạm nước sông chính là cục diện mà nàng muốn thấy.
Lại qua nửa tháng, Lục Linh và Lục Ly quyết định lên đường. Sự vụ Vân Châu đã được giải quyết ổn thỏa, giờ là lúc thích hợp để trở về Bắc Mạc, tiến vào Hàn Băng Thâm Uyên, giải cứu Lục Nhân Hoàng.
Lần này Lục Linh tính mạng theo bốn tên Nhân Hoàng, chỉ lưu lại hai tên Nhân Hoàng tọa trấn. Bọn hắn rời đi trong bí mật, chỉ cần không có thế lực bên ngoài xâm lấn, có Đồ Nghịch và Vưu Bình tọa trấn, hoàn toàn đủ khả năng chấn nhiếp toàn bộ Vân Châu.
Hưu
Nếu đã chuẩn bị rời đi, Lục Ly đương nhiên sẽ không lưu lại đám người Mông Thần, hắn để Lục Linh phái người bí mật tiếp nhóm Mông Thần vào Vân Thủy Điện, sau đó truyền tống tới truyền tống trận ở U Châu.
- Mông Thần, Kha Mang, để ta giới thiệu cho các ngươi biết.
Lục Ly thấy Mông Thần cảnh giác nhìn bốn tên Nhân Hoàng sau lưng Lục Linh, bèn khẽ cười nói:
- Đây là tỷ tỷ ta, Lục Linh, bốn vị này là thủ hạ của nàng.
- Hả?
Mông Thần và Kha Mang không biết rõ tình huống cụ thể ở trong thành, chỉ được đến Lục Ly truyền lời, nói sự tình đã được giải quyết, dặn bọn hắn không cần lo lắng. Lại không ngờ Vân Châu Nhân Hoàng đều đã bị Lục Linh thu nhập dưới trướng.
- Quái thai a!
Mông Thần và Kha Mang liếc nhau, không khỏi ngấm ngầm cảm thán, đệ đệ là quái thai, tỷ tỷ càng ghê gớm hơn, hai tên này đều quá biến thái.
Nhân Hoàng Thái Dương Cung đều quy phục, bọn hắn mà cứ gượng chống đến cùng, kết cục chỉ có thể là hóa thành tro bụi, dù sao đều là theo người làm tiểu đệ, kiếm ăn với ai mà không phải làm kiếm ăn?
Một số lão gia hỏa của Thái Dương Cung rất có cốt khí, một mực không chịu đầu hàng, còn chỉ trích Khuất Thừa không có ngạo cốt, kết quả sau khi bị Đồ Nghịch giết một nhóm liền đều thành thật.
Hướng tây nam cũng nhanh chóng được bình định, bên kia có một nửa địa bàn thuộc quyền quản lý của ba đại thế lực, một nửa còn lại do số ít thế lực chia cắt. Sơn chủ Thiên Lang Sơn đích thân dẫn đội, một đường nghiền ép đi qua, chỉ cần không đầu hàng liền giết không cần luận.
Bởi vì đại quân đều được di chuyển bằng truyền tống trận, tốc độ cực nhanh, hiệu suất cũng cực cao, vẻn vẹn chỉ hai mươi ngày, bốn phía không ngừng truyền đến tin chiến thắng. Vân Châu về cơ bản đã được thống nhất, chỉ còn số ít tiểu gia tộc lẩn trốn, chẳng qua đã không thành được uy hiếp.
Lục Linh ra thông cáo, để tộc trưởng tất cả các gia tộc tứ phẩm trở lên tề tụ Vân Thủy Thành, cùng nhau thương nghị chuyện kiến lập đế quốc. Nói là thương nghị, kỳ thật không cần thương nghị gì cả, hết thảy đều nghe theo ý chỉ Lục Linh, người khác không có phần lên tiếng.
Lục Linh quyết định thành lập Vân Vũ đế quốc, đối ứng với Thần Vũ đế quốc ở Bắc Mạc.
Chỉ là Lục Linh không làm Đại Đế, mà ngược lại để Đồ Nghịch thượng vị, trở thành Đại Đế đời thứ nhất của Vân Vũ Đế Quốc, Lục Linh vẫn cứ là Thánh Nữ, chẳng qua là từ Thánh Nữ Vân Thủy Điện chuyển thành Thánh Nữ Vân Vũ đế quốc. Một điều khiến rất nhiều người bất ngờ chính là, Lục Ly không ngờ lại thành là Đại Quốc Sư.
Mới đầu nghe được muốn để mình làm Đại Quốc Sư, Lục Ly lập tức nghĩ tới cự tuyệt, nhưng rất nhanh sau đó hắn liền hiểu được ý tứ của Lục Linh.
Mặc dù mười hai Vương tộc Trung Châu có ước định, nhưng bọn hắn len lén làm ra một ít thủ đoạn, ai cũng không nói được gì, tỷ như Luân Hồi Cung giật dây khống chế Thái Dương Cung.
Một khi hắn trở thành Đại Quốc Sư Vân Vũ đế quốc, liền bằng với nói cho bên ngoài, địa bàn này là của hắn. Những gia tộc muốn mưu đồ Vân Châu ắt hẳn phải cố kỵ phần nào.
Rốt cuộc người đứng sau lưng Lục Ly chính là đại điện chủ Thí Ma Điện.
Lục Linh không ngồi lên vị trí Đại Đế cũng rất dễ để hiểu được, Lục Linh chỉ có thực lực Quân Hầu Cảnh, nếu cường hành leo lên đế vị, sẽ khiến rất nhiều người không phục, đồng thời dẫn lên thế lực lớn ở các nơi khác như U Châu Lương Châu ngấp nghé.
Dù sao toàn bộ Nhân Hoàng Vân Châu đều nằm dưới tay Lục Linh, ai làm Đại Đế mà chẳng giống nhau? Đầu to trong tài nguyên ở Vân Châu tất sẽ do Lục Linh chi phối, nàng ra lệnh ai lại dám không nghe?
Lượng tài nguyên Vân Châu khiến Lục Ly bị dọa không nhẹ, vô số linh tài được vơ vét lại, toàn bộ linh tài ở Thái Dương Cung gần như đều được chuyển dời, chứa trong tận mấy trăm chiếc Không Gian Giới Chỉ, giá trị không cách nào đong đếm.
Vân Châu lớn gấp mấy chục lần Bắc Mạc, Thái Dương Cung lại một mực là bá chủ ở Vân Châu, những năm qua tích lũy được rất nhiều linh tài. Hiện giờ Linh Lung Các đã không còn giao dịch với Bắc Mạc, Lục Ly còn lo lắng linh tài chỉ có thể chống đỡ mấy năm, giờ xem ra lượng linh tài này hoàn toàn đủ cho bọn hắn dùng trăm năm mà không cạn.
- Đúng rồi!
Lục Ly nghĩ đến một chuyện, Lục Linh không khả năng vứt bỏ Vân Châu, nơi đây là một khối bảo địa, Lục Ly cũng không khả năng để Lục Linh vứt bỏ.
Như vậy hắn và Lục Linh liền phải thường xuyên đi đi về về giữa Vân Châu và Bắc Mạc, đồng nghĩa với phải thường xuyên từ thông đạo U Châu tiến vào Hoang giới. Lối đi này trong thời gian ngắn sẽ không bại lộ, nhưng thời gian dài nhất định sẽ có vấn đề.
Lục Ly tìm đến Lục Linh, để nàng điều động một số người đi chiếm giữ vực giới nơi có thông đạo. Thế lực khống chế nơi đó là một gia tộc ngũ phẩm, chỉ cần tuỳ tiện phái đi mấy tên Quân Hầu Cảnh liền có thể đánh xuống được.
Lục Linh không tùy tiện phái người đi, mà tìm tới hai tên Thái Dương Cung Quân Hầu Cảnh đỉnh phong, buộc hai người nuốt xuống Hỏa Phượng Thi Hồn Đan, sau đó để bọn hắn bí mật đi chiếm lĩnh vực giới kia.
Vân Châu và U Châu mặc dù cách nhau rất gần, nhưng hai bên trước nay đều là nước sông không phạm nước giếng, nếu Lục Linh phái Quân Hầu Cảnh Vân Thủy Điện đi U Châu, rất có thể sẽ dẫn lên các đại thế lực U Châu chú ý. Bên kia tưởng là Lục Linh muốn xâm lấn U Châu, đến lúc đó liên hợp lại, bên này sợ rằng khó mà nuốt trôi được, dù sao U Châu cũng có không ít Nhân Hoàng.
Phái hai tên Quân Hầu Cảnh Thái Dương Cung tới đó thì sẽ không dẫn lên bắn ngược quá lớn.
Dù sao ở trong mắt các đại thế lực U Châu, Thái Dương Cung là bên thua cuộc, chỉ là hai tên Quân Hầu Cảnh trốn ra được, muốn tìm nơi hẻo lánh nào đó kéo dài hơi tàn mà thôi.
Phái đi hai tên Quân Hầu Cảnh cũng là được cân nhắc kỹ càng, hai tên Quân Hầu Cảnh thì vẫn là thế lực ngũ phẩm, còn nếu phái đi ba tên liền thành là thế lực lục phẩm, tất sẽ dẫn tới bên ngoài để ý.
Vân Châu còn chưa triệt để ổn định, U Châu ở phía nam và Lương Châu ở phía bắc đều không có bất kỳ phản ứng nào, phía Trung Châu cũng không thấy có phản ứng, bởi thế hiện tại Lục Linh vẫn chưa thể rời khỏi Vân Châu.
Bắc Mạc cũng không có đại sự, Lục Ly dứt khoát ở lại đây tu luyện, chỉ sai Tam trưởng lão đi về truyền lời cho Dạ Tra, nói hắn về lại Bắc Mạc theo dõi tình hình.
Lại qua nửa tháng, Vân Châu triệt để thống nhất. Đoạn thời gian này Lục Linh bộn bề trăm công nhìn việc, nàng dự tính kinh doanh Vân Châu thành một chiếc thùng sắt, phàm là không nghe lệnh nàng, hoặc có ý ngỗ nghịch, nàng tuyệt đối sẽ giơ lên đồ đao không chút nương tay.
Lục Linh kiến lập Ảnh Đường, cơ cấu tổ chức và nhiệm vụ tương tự như Ám Tổ mà Lục Ly thiết lập ở Bắc Mạc, phụ trách giám thị toàn bộ Vân Châu. Nếu ai có chỗ bất mãn đối với tình trạng thống trị hiện tại, thứ chờ đợi bọn hắn sẽ là kết cục diệt tộc.
Mấy đại Nhân Hoàng trở thành phượng nộ của Lục Linh, chuyện này người bên ngoài đều không biết, Lục Linh cũng không giải thích. Rốt cuộc ngoài mặt vẫn là Đồ Nghịch làm Đại Đế, các Nhân Hoàng còn lại đều được phong làm Thượng Tướng Quân. Các gia tộc dưới trướng Vân Thủy Điện và ba đại thế lực đều có chút nghi hoặc và bất mãn, dù sao lần này kiến lập đế quốc, các phương đều không thu được lợi ích thực tế nào, gần như tất cả chỗ tốt đều giao nộp lên quốc khố, rơi vào trong túi Lục Linh.
Năm ngày sau, phía U Châu truyền đến tin tức tốt.
Đại vực xung quanh thông đạo tiến vào Hoang giới đã được hai tên Quân Hầu Cảnh Thái Dương Cung đánh xuống, hai người này lại không trực tiếp đứng ra làm vực chủ, mà nâng đỡ một thủ lĩnh thế lực bản địa làm vực chủ khôi lỗi, hai người núp trong bóng tối âm thầm khống chế.
Bên kia bắt đầu bí mật tu kiến truyền tống trận, trực tiếp nối thông với Vân Thủy Thành, sau này đám người Lục Ly muốn đi U Châu không cần phải đi đường nữa mà có thể trực tiếp truyền tống qua.
Lục Linh thông qua văn kiện gửi tin cho các đại thế lực ở U Châu và Lương Châu thông báo chuyện kiếp lập Vân Vũ đế quốc. Không lâu sau, các đại thế lực ở hai châu kia đều phái sứ giả tới chúc mừng, Lục Linh không lộ diện mà để Đồ Nghịch đứng ra tiếp đãi.
Sau khi nhận được tin, Lục Ly càng thêm yên tâm, các đại thế lực ở U Châu và Lương Châu công nhận Vân Vũ đế quốc, dồn dập phái sứ giả tới hòa hảo, hy vọng sau này sống chung hòa bình.
U Châu và Lương Châu đều không có đế quốc, tình trạng tương tự như Vân Châu trước đây, là do mấy đại thế lực chia đều thiên hạ. Vân Châu kiến lập đế quốc, bọn hắn không chỉ không có tâm tư ngấp nghé, ngược lại còn sợ hãi Vân Châu xâm lấn.
Trong thời gian ngắn Lục Linh không có ý định mở rộng lãnh thổ, có thể ở chung hòa bình, nước giếng không phạm nước sông chính là cục diện mà nàng muốn thấy.
Lại qua nửa tháng, Lục Linh và Lục Ly quyết định lên đường. Sự vụ Vân Châu đã được giải quyết ổn thỏa, giờ là lúc thích hợp để trở về Bắc Mạc, tiến vào Hàn Băng Thâm Uyên, giải cứu Lục Nhân Hoàng.
Lần này Lục Linh tính mạng theo bốn tên Nhân Hoàng, chỉ lưu lại hai tên Nhân Hoàng tọa trấn. Bọn hắn rời đi trong bí mật, chỉ cần không có thế lực bên ngoài xâm lấn, có Đồ Nghịch và Vưu Bình tọa trấn, hoàn toàn đủ khả năng chấn nhiếp toàn bộ Vân Châu.
Hưu
Nếu đã chuẩn bị rời đi, Lục Ly đương nhiên sẽ không lưu lại đám người Mông Thần, hắn để Lục Linh phái người bí mật tiếp nhóm Mông Thần vào Vân Thủy Điện, sau đó truyền tống tới truyền tống trận ở U Châu.
- Mông Thần, Kha Mang, để ta giới thiệu cho các ngươi biết.
Lục Ly thấy Mông Thần cảnh giác nhìn bốn tên Nhân Hoàng sau lưng Lục Linh, bèn khẽ cười nói:
- Đây là tỷ tỷ ta, Lục Linh, bốn vị này là thủ hạ của nàng.
- Hả?
Mông Thần và Kha Mang không biết rõ tình huống cụ thể ở trong thành, chỉ được đến Lục Ly truyền lời, nói sự tình đã được giải quyết, dặn bọn hắn không cần lo lắng. Lại không ngờ Vân Châu Nhân Hoàng đều đã bị Lục Linh thu nhập dưới trướng.
- Quái thai a!
Mông Thần và Kha Mang liếc nhau, không khỏi ngấm ngầm cảm thán, đệ đệ là quái thai, tỷ tỷ càng ghê gớm hơn, hai tên này đều quá biến thái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.