Chương 114: Chịu chết đi
Yêu Dạ
29/03/2021
- Hừ!
Loại cảm giác đó chỉ chớp qua trong nháy mắt liền bị Thần Hải Cảnh trung kỳ Huyết Sát Đảo vứt sang một bên, Lục Ly không phải chiến sĩ huyết mạch, lại không nuốt vào đan dược? Làm sao có thể cường hành đề thăng chiến lực? Như vậy chỉ có một lời giải thích, Lục Ly đang hư trương thanh thế.
Hắn ngây người một giây, sau đó Huyền lực bạo tăng, tung người nhảy lên cao cao, vung đao chẻ xuống ngay đầu Lục Ly.
Sóng khí tuôn ra trên chiến đao càng lúc càng nhiều, khiến người căn bản thấy không rõ lưỡi đao ở đâu, chỉ cảm thấy chiến đao có thể đánh xuống từ bất cứ góc độ nào, hoàn toàn không cách nào đón đỡ, đây rõ ràng là một loại huyền kỹ rất không sai.
Không cách nào ngăn cản? Vậy liền không ngăn!
Lục Ly vung chiến đao lên trùng trùng bổ tới ngực người kia, đao hắn rất nhanh, lại dùng ra hết lực lượng. Có lẽ đối phương có thể bổ đao trúng đầu hắn, nhưng hắn tuyệt đối có lòng tin đao của mình cũng sẽ mở ngực mổ bụng đối phương.
Hắn cược đối phương không dám liều mạng với mình, bởi vì ở trong mắt đối phương hắn chỉ là một tên nhãi ranh không đủ nặng nhẹ, làm sao có thể đồng quy vu tận với mình?
Quả nhiên!
Trong mắt võ giả Huyết Sát đảo chớp qua một tia hàn quang, cuối cùng không dám tiếp tục chẻ xuống, chiến đao đổi thành bổ ngang, định đánh bay chiến đao trên tay Lục Ly, sau đó thuận thế phách xuống, chém đầu Lục Ly.
Kết cục không cần nói cũng biết, lực lượng Thần Hải Cảnh trung kỳ chỉ có mấy vạn cân, lại còn nửa đường đổi chiêu, lực lượng lần nữa giảm yếu.
Lực lượng Lục Ly lớn cỡ nào? Sau khi phóng thích huyết mạch thần kỹ, dù hắn không sử dụng Bôn Lôi Huyền Kỹ, ít nhất cũng phải tới mười mấy vạn cân …
Ầm!
Dưới ánh nhìn chằm chằm của hai người Liễu Hạ, võ giả Huyết Sát đảo giống như diều đứt dây bay ngược ra sau. Chiến đao bị đánh bay, chiến giáp trước ngực cũng bị phách ra một vết lõm, cả người không ngừng cuồng phun máu tươi giữa trời, cuối cùng trùng trùng nện ra sau cách mấy chục trượng, lộn vài vòng, không có bất cứ động tĩnh gì.
Tê tê …
Hai người Liễu Hạ hít sâu một hơi khí lạnh, bởi vì quá căng thẳng, thân thể đều run lên. Hai người chấn kinh trước chiến lực Lục Ly, đồng thời cũng lo lắng Lục Ly đánh chết người Huyết Sát đảo, đến lúc đó Liễu gia biết làm sao ăn nói với Huyết Sát đảo đây?
Hưu!
Lục Ly xách đao cuồng chạy về phía Vọng Nguyệt Đàm, không nhìn lại ba tên hộ vệ Huyết Sát đảo lấy một lần. Hai người Liễu Hạ vội vàng đuổi theo, liếc thấy võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ còn chưa chết mà chỉ ngất đi. Lúc này mới yên tâm, vội cuồng chạy theo sát Lục Ly.
Vọng Nguyệt Đàm không lớn, cảnh sắc lại tuyệt đẹp, là một trong những thắng cảnh nổi tiếng nhất Huyết Long Đảo.
Lục Ly tuỳ ý liếc nhìn vài lần liền thấy một mái đình bên bờ đầm, chẳng qua khi hắn nhìn tới bãi cỏ bên cạnh mái đình, sát khí trên người lập tức tuôn trào.
- Tộc trưởng
Hai người Liễu Hạ hai cũng cuồng chạy tới, thấy cảnh tượng trên bãi cỏ, hai người lập tức trợn trừng mắt, sát khí tung trào.
Trên bãi cỏ trải một khối vải rách, Liễu Di nằm ở đó. Nhiều chỗ trên áo bào bị xé rách, lộ ra da thịt tuyết trắng, hơn nữa trên mặt Liễu Di còn in hằn một dấu tay đỏ chói.
Liễu Di không hôn mê, trong mắt toàn là vẻ giận dữ và khuất nhục, lúc này vẫn đang liều mạng giãy dụa phản kháng. Nhưng cả người nàng hữu khí vô lực, mềm nhũn, tựa hồ bệnh mềm xuống, cũng không thấy Huyền lực lấp lánh.
Trái lại là Huyết Bất Quy, lúc này hắn đã cởi bỏ áo ngoài, chính đang cưỡi trên thân Liễu Di, một tay nắm lấy cổ, một tay điên cuồng kéo xé y phục.
Ba…
Hắn thấy Liễu Di cố gắng giãy dụa, lập tức trở tay tát Liễu Di một cái, trên má phải Liễu Di lại in hằn một dấu tay năm ngón đỏ chói nữa.
Thấy cảnh này, kết hợp với tình cảnh Liễu Hạ kể lại khi trước, Lục Ly không cần đoán cũng rõ ràng. Hiển nhiên Huyết Bất Quy biết hôm nay Liễu gia không có quá nhiều trưởng lão tại trường, bởi thế mới dẫn Liễu Di đến Vọng Nguyệt Đàm, lặng lẽ hạ độc thủ, muốn cường hành phát sinh quan hệ với Liễu Di.
Huyết Bất Quy theo đuổi lâu như vậy, phỏng chừng đã mất đi kiên trì, chuẩn bị cường hành đắc thủ, gạo nấu thành cơm. Một khi Liễu Di bị làm nhục, trừ gả cho hắn thì còn có thể làm thế nào?
Huyết Sát đảo cường đại như thế, việc này vạn nhất mà thành, Liễu gia cũng không thể giết Huyết Bất Quy được, phải không nào? Đến lúc đó chỉ cần Huyết Cừu ra mặt, quở mắng hoặc trách phạt Huyết Bất Quy một trận, giảng hòa để cho Huyết Bất Quy và Liễu Di thành hôn, hết thảy liền viên mãn….
- May mà tới kịp!
Lục Ly thầm hô may mắn, nếu trễ thêm một chút sợ rằng Liễu Di khó mà giữ được trong trắng. Hắn không thốt nửa lời, lao nhanh như gió phóng tới bên đình, tay nắm trường đao Liễu Hạ, sát khí trong người cuộn trào như thủy triều.
Huyết Bất Quy cảm ứng được, bạo nộ quét mắt nhìn lại, thấy là Lục Ly và hai tên hộ vệ Liễu gia, hắn theo bản năng cả kinh, nhưng lập tức lại phẫn nộ quát:
- Ai cho các ngươi tới đây? Cút ra!
Nếu là đám người Thất trưởng lão tới, Huyết Bất Quy khẳng định sẽ biết sợ, nhưng Lục Ly tính là cái thá gì? Hai tên hộ vệ kia lại là cái thá gì? Giờ hắn chính đang tinh trùng thượng não, sắp đắc thủ tới nơi lại bị người phá hư, tự nhiên tức giận không thôi.
Lục Ly không thốt nửa lời tiếp tục bôn tẩu, rất nhanh đã tới phụ cận bãi cỏ, Liễu Di nhìn thấy Lục Ly, ánh mắt lộ vẻ vui mừng, nước mắt bất giác tuôn ra như suối, tựa như một đứa bé bị bắt nạt thấy được phụ thân mình vậy.
- Tìm chết!
Huyết Bất Quy nổi giận đứng bật dậy, từ bên cạnh nhấc lên một thanh trường kiếm, bá một tiếng, trường kiếm xuất vỏ, chỉ tới Lục Ly phía đằng xa, miệng quát:
- Cút, hoặc là chết!
- Cút con mẹ ngươi!
Lục Ly chửi đổng một tiếng, thân thể phóng đi như gió, vung lên trường đao hung hăng chẻ xuống đầu Huyết Bất Quy.
- Chết … !!!
Huyết Bất Quy nổi giận, múa Huyền khí trường kiếm tóe bắn ra từng luồng kiếm hoa, hai chân di động, lắc lư cực nhanh, khiến người nhìn không rõ bộ pháp, thoáng chốc đã di chuyển đến bên trái, né tránh công kích từ Lục Ly.
- Thân pháp huyền kỹ??
Lục Ly dừng bước, Huyết Bất Quy có thân pháp huyền kỹ kỳ diệu, nếu hắn còn tiếp tục tiến lên, sẽ rất dễ bị Huyết Bất Quy ám toán, bởi thế hắn quyết định lấy tĩnh chế động, chờ đợi Huyết Bất Quy công kích.
Xùy!!!
Huyết Bất Quy không chút khách khí, trường kiếm lướt theo hình vòng cung, như độc xà uốn éo, đâm tới bên eo Lục Ly.
- Hừ!
Lục Ly không đi quản trường kiếm trong tay Huyết Bất Quy, vung lên chiến đao quét ngang về phía Huyết Bất Quy. Vừa rồi tên võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ Huyết Sát Đảo kia không dám lấy mạng đổi mạng, thân phận Huyết Bất Quy càng thêm cao quý, há lý nào lại dám đồng quy vu tận với tiểu nhân vật như hắn?
Quả nhiên!
Huyết Bất Quy lập tức rút kiếm lui lại, lách mình tránh ra, thân thể như cá chạch lướt tới sau lưng Lục Ly, trường kiếm lần nữa như độc xà đâm ra.
Xùy!!!
Lục Ly vẫn mặc kệ công kích từ đối phương, vung lên trường đao quét ngược ra sau. Binh khí trong tay hai người dài tương đương nhau, tốc độ công kích của Lục Ly lại cực nhanh, nếu Huyết Bất Quy muốn đâm chết Lục Ly, như vậy nhất định cũng sẽ bị Lục Ly chẻ chết.
- Mẹ nó!
Huyết Bất Quy buồn bực đến thổ huyết, cách đánh lấy mạng đổi mạng này của Lục Ly hắn còn là lần đầu tiên nhìn thấy. Hoàn toàn không sợ chết, lần nào cũng muốn đồng quy vu tận với mình, thân phận hắn tôn quý như vậy, làm sao có thể liều mạng với Lục Ly?
Mấy lần công kích tiếp sau đều diễn ra tương tự, Huyết Bất Quy bó tay hết cách, cảm giác Lục Ly tựa như một con nhím, muốn ăn mà không cách nào nuốt nổi.
Hưu!
Ngay khi hắn đang nhíu mày nghĩ cách, Lục Ly đột ngột ra tay, tốc độ nhanh như gió, đánh cho hắn trở tay không kịp, căn bản không thể né tránh.
Lục Ly thấy Huyết Bất Quy không tránh né được, chỉ có thể giơ lên trường kiếm ngăn đỡ, liền biết chiến đấu cũng nên đến lúc kết thúc, sát khí đằng đằng quát lớn:
- Huyết Bất Quy, chịu chết đi!
Loại cảm giác đó chỉ chớp qua trong nháy mắt liền bị Thần Hải Cảnh trung kỳ Huyết Sát Đảo vứt sang một bên, Lục Ly không phải chiến sĩ huyết mạch, lại không nuốt vào đan dược? Làm sao có thể cường hành đề thăng chiến lực? Như vậy chỉ có một lời giải thích, Lục Ly đang hư trương thanh thế.
Hắn ngây người một giây, sau đó Huyền lực bạo tăng, tung người nhảy lên cao cao, vung đao chẻ xuống ngay đầu Lục Ly.
Sóng khí tuôn ra trên chiến đao càng lúc càng nhiều, khiến người căn bản thấy không rõ lưỡi đao ở đâu, chỉ cảm thấy chiến đao có thể đánh xuống từ bất cứ góc độ nào, hoàn toàn không cách nào đón đỡ, đây rõ ràng là một loại huyền kỹ rất không sai.
Không cách nào ngăn cản? Vậy liền không ngăn!
Lục Ly vung chiến đao lên trùng trùng bổ tới ngực người kia, đao hắn rất nhanh, lại dùng ra hết lực lượng. Có lẽ đối phương có thể bổ đao trúng đầu hắn, nhưng hắn tuyệt đối có lòng tin đao của mình cũng sẽ mở ngực mổ bụng đối phương.
Hắn cược đối phương không dám liều mạng với mình, bởi vì ở trong mắt đối phương hắn chỉ là một tên nhãi ranh không đủ nặng nhẹ, làm sao có thể đồng quy vu tận với mình?
Quả nhiên!
Trong mắt võ giả Huyết Sát đảo chớp qua một tia hàn quang, cuối cùng không dám tiếp tục chẻ xuống, chiến đao đổi thành bổ ngang, định đánh bay chiến đao trên tay Lục Ly, sau đó thuận thế phách xuống, chém đầu Lục Ly.
Kết cục không cần nói cũng biết, lực lượng Thần Hải Cảnh trung kỳ chỉ có mấy vạn cân, lại còn nửa đường đổi chiêu, lực lượng lần nữa giảm yếu.
Lực lượng Lục Ly lớn cỡ nào? Sau khi phóng thích huyết mạch thần kỹ, dù hắn không sử dụng Bôn Lôi Huyền Kỹ, ít nhất cũng phải tới mười mấy vạn cân …
Ầm!
Dưới ánh nhìn chằm chằm của hai người Liễu Hạ, võ giả Huyết Sát đảo giống như diều đứt dây bay ngược ra sau. Chiến đao bị đánh bay, chiến giáp trước ngực cũng bị phách ra một vết lõm, cả người không ngừng cuồng phun máu tươi giữa trời, cuối cùng trùng trùng nện ra sau cách mấy chục trượng, lộn vài vòng, không có bất cứ động tĩnh gì.
Tê tê …
Hai người Liễu Hạ hít sâu một hơi khí lạnh, bởi vì quá căng thẳng, thân thể đều run lên. Hai người chấn kinh trước chiến lực Lục Ly, đồng thời cũng lo lắng Lục Ly đánh chết người Huyết Sát đảo, đến lúc đó Liễu gia biết làm sao ăn nói với Huyết Sát đảo đây?
Hưu!
Lục Ly xách đao cuồng chạy về phía Vọng Nguyệt Đàm, không nhìn lại ba tên hộ vệ Huyết Sát đảo lấy một lần. Hai người Liễu Hạ vội vàng đuổi theo, liếc thấy võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ còn chưa chết mà chỉ ngất đi. Lúc này mới yên tâm, vội cuồng chạy theo sát Lục Ly.
Vọng Nguyệt Đàm không lớn, cảnh sắc lại tuyệt đẹp, là một trong những thắng cảnh nổi tiếng nhất Huyết Long Đảo.
Lục Ly tuỳ ý liếc nhìn vài lần liền thấy một mái đình bên bờ đầm, chẳng qua khi hắn nhìn tới bãi cỏ bên cạnh mái đình, sát khí trên người lập tức tuôn trào.
- Tộc trưởng
Hai người Liễu Hạ hai cũng cuồng chạy tới, thấy cảnh tượng trên bãi cỏ, hai người lập tức trợn trừng mắt, sát khí tung trào.
Trên bãi cỏ trải một khối vải rách, Liễu Di nằm ở đó. Nhiều chỗ trên áo bào bị xé rách, lộ ra da thịt tuyết trắng, hơn nữa trên mặt Liễu Di còn in hằn một dấu tay đỏ chói.
Liễu Di không hôn mê, trong mắt toàn là vẻ giận dữ và khuất nhục, lúc này vẫn đang liều mạng giãy dụa phản kháng. Nhưng cả người nàng hữu khí vô lực, mềm nhũn, tựa hồ bệnh mềm xuống, cũng không thấy Huyền lực lấp lánh.
Trái lại là Huyết Bất Quy, lúc này hắn đã cởi bỏ áo ngoài, chính đang cưỡi trên thân Liễu Di, một tay nắm lấy cổ, một tay điên cuồng kéo xé y phục.
Ba…
Hắn thấy Liễu Di cố gắng giãy dụa, lập tức trở tay tát Liễu Di một cái, trên má phải Liễu Di lại in hằn một dấu tay năm ngón đỏ chói nữa.
Thấy cảnh này, kết hợp với tình cảnh Liễu Hạ kể lại khi trước, Lục Ly không cần đoán cũng rõ ràng. Hiển nhiên Huyết Bất Quy biết hôm nay Liễu gia không có quá nhiều trưởng lão tại trường, bởi thế mới dẫn Liễu Di đến Vọng Nguyệt Đàm, lặng lẽ hạ độc thủ, muốn cường hành phát sinh quan hệ với Liễu Di.
Huyết Bất Quy theo đuổi lâu như vậy, phỏng chừng đã mất đi kiên trì, chuẩn bị cường hành đắc thủ, gạo nấu thành cơm. Một khi Liễu Di bị làm nhục, trừ gả cho hắn thì còn có thể làm thế nào?
Huyết Sát đảo cường đại như thế, việc này vạn nhất mà thành, Liễu gia cũng không thể giết Huyết Bất Quy được, phải không nào? Đến lúc đó chỉ cần Huyết Cừu ra mặt, quở mắng hoặc trách phạt Huyết Bất Quy một trận, giảng hòa để cho Huyết Bất Quy và Liễu Di thành hôn, hết thảy liền viên mãn….
- May mà tới kịp!
Lục Ly thầm hô may mắn, nếu trễ thêm một chút sợ rằng Liễu Di khó mà giữ được trong trắng. Hắn không thốt nửa lời, lao nhanh như gió phóng tới bên đình, tay nắm trường đao Liễu Hạ, sát khí trong người cuộn trào như thủy triều.
Huyết Bất Quy cảm ứng được, bạo nộ quét mắt nhìn lại, thấy là Lục Ly và hai tên hộ vệ Liễu gia, hắn theo bản năng cả kinh, nhưng lập tức lại phẫn nộ quát:
- Ai cho các ngươi tới đây? Cút ra!
Nếu là đám người Thất trưởng lão tới, Huyết Bất Quy khẳng định sẽ biết sợ, nhưng Lục Ly tính là cái thá gì? Hai tên hộ vệ kia lại là cái thá gì? Giờ hắn chính đang tinh trùng thượng não, sắp đắc thủ tới nơi lại bị người phá hư, tự nhiên tức giận không thôi.
Lục Ly không thốt nửa lời tiếp tục bôn tẩu, rất nhanh đã tới phụ cận bãi cỏ, Liễu Di nhìn thấy Lục Ly, ánh mắt lộ vẻ vui mừng, nước mắt bất giác tuôn ra như suối, tựa như một đứa bé bị bắt nạt thấy được phụ thân mình vậy.
- Tìm chết!
Huyết Bất Quy nổi giận đứng bật dậy, từ bên cạnh nhấc lên một thanh trường kiếm, bá một tiếng, trường kiếm xuất vỏ, chỉ tới Lục Ly phía đằng xa, miệng quát:
- Cút, hoặc là chết!
- Cút con mẹ ngươi!
Lục Ly chửi đổng một tiếng, thân thể phóng đi như gió, vung lên trường đao hung hăng chẻ xuống đầu Huyết Bất Quy.
- Chết … !!!
Huyết Bất Quy nổi giận, múa Huyền khí trường kiếm tóe bắn ra từng luồng kiếm hoa, hai chân di động, lắc lư cực nhanh, khiến người nhìn không rõ bộ pháp, thoáng chốc đã di chuyển đến bên trái, né tránh công kích từ Lục Ly.
- Thân pháp huyền kỹ??
Lục Ly dừng bước, Huyết Bất Quy có thân pháp huyền kỹ kỳ diệu, nếu hắn còn tiếp tục tiến lên, sẽ rất dễ bị Huyết Bất Quy ám toán, bởi thế hắn quyết định lấy tĩnh chế động, chờ đợi Huyết Bất Quy công kích.
Xùy!!!
Huyết Bất Quy không chút khách khí, trường kiếm lướt theo hình vòng cung, như độc xà uốn éo, đâm tới bên eo Lục Ly.
- Hừ!
Lục Ly không đi quản trường kiếm trong tay Huyết Bất Quy, vung lên chiến đao quét ngang về phía Huyết Bất Quy. Vừa rồi tên võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ Huyết Sát Đảo kia không dám lấy mạng đổi mạng, thân phận Huyết Bất Quy càng thêm cao quý, há lý nào lại dám đồng quy vu tận với tiểu nhân vật như hắn?
Quả nhiên!
Huyết Bất Quy lập tức rút kiếm lui lại, lách mình tránh ra, thân thể như cá chạch lướt tới sau lưng Lục Ly, trường kiếm lần nữa như độc xà đâm ra.
Xùy!!!
Lục Ly vẫn mặc kệ công kích từ đối phương, vung lên trường đao quét ngược ra sau. Binh khí trong tay hai người dài tương đương nhau, tốc độ công kích của Lục Ly lại cực nhanh, nếu Huyết Bất Quy muốn đâm chết Lục Ly, như vậy nhất định cũng sẽ bị Lục Ly chẻ chết.
- Mẹ nó!
Huyết Bất Quy buồn bực đến thổ huyết, cách đánh lấy mạng đổi mạng này của Lục Ly hắn còn là lần đầu tiên nhìn thấy. Hoàn toàn không sợ chết, lần nào cũng muốn đồng quy vu tận với mình, thân phận hắn tôn quý như vậy, làm sao có thể liều mạng với Lục Ly?
Mấy lần công kích tiếp sau đều diễn ra tương tự, Huyết Bất Quy bó tay hết cách, cảm giác Lục Ly tựa như một con nhím, muốn ăn mà không cách nào nuốt nổi.
Hưu!
Ngay khi hắn đang nhíu mày nghĩ cách, Lục Ly đột ngột ra tay, tốc độ nhanh như gió, đánh cho hắn trở tay không kịp, căn bản không thể né tránh.
Lục Ly thấy Huyết Bất Quy không tránh né được, chỉ có thể giơ lên trường kiếm ngăn đỡ, liền biết chiến đấu cũng nên đến lúc kết thúc, sát khí đằng đằng quát lớn:
- Huyết Bất Quy, chịu chết đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.