Chương 113: Cút ra!
Yêu Dạ
29/03/2021
Lục Ly vừa nghe sắc mặt lập tức trầm xuống, ở Liễu gia Liễu Di là bằng hữu duy nhất của hắn, trước kia Liễu Di cũng có ân với hắn, sao hắn có thể trơ mắt nhìn Liễu Di xảy ra chuyện?
Lập tức hắn vận chuyển Huyền lực đến cực hạn, một tay xách theo Liễu Hạ, để đối phương chỉ đường, đồng thời hỏi rõ tình hình.
Lực lượng nhục thân Lục Ly quá lớn, xách theo một người căn bản không ảnh hưởng tốc độ di chuyển. Liễu Hạ khoái tốc kể lại một lượt sự thể, đồng thời chỉ đường cho Lục Ly.
Hôm nay Huyết Bất Quy mang theo mấy người đến Huyết Long Đảo tìm Liễu Di, nói muốn tới Vọng Nguyệt Đàm ngắm nhìn cảnh sắc. Gần đây Huyết Bất Quy thường xuyên tới chơi, người Liễu gia cũng quen dần. Liễu Di lại không dám đắc tội Huyết Bất Quy, chỉ có thể cố nén cảm giác chán ghét, bồi tiếp Huyết Bất Quy đi Huyết Long Đảo.
Vốn theo như tình hình dĩ vãng, bên người Liễu Di sẽ cùng theo một vị trưởng lão và mấy tên hộ vệ.
Chỉ là tình huống hôm nay tương đối đặc thù, bên phía sơn cốc mới vừa thu một nhóm Huyết Trùng Quả, Thất trưởng lão phải dẫn người đi Lạc Thần đảo mua hạt giống và Huyết Tê. Vừa khéo nhóm gia quyến Liễu gia tiếp theo cũng tới, Cửu trưởng lão phải dẫn theo mấy vị trưởng lão đi nghênh đón, bởi thế trưởng lão lưu thủ trong thành bảo Liễu gia vốn đã không nhiều, còn phải cắt cử hai người tọa trấn dược điền trong sơn cốc.
Liễu Di và Huyết Bất Quy đã tới qua Vọng Nguyệt Đàm mấy lần, Liễu Di không quá để ý, liền tùy tiện mang theo hai tên Huyền Vũ cảnh đỉnh phong hộ vệ.
Nào ngờ, chuyến đi Vọng Nguyệt Đàm này Huyết Bất Quy lại không cho hộ vệ Huyết gia và hộ vệ Liễu gia tiếp cận quá gần. Huyết Bất Quy muốn đơn độc ở chung với Liễu Di, với người muốn tán tỉnh Liễu Di như hắn thì đây cũng là điều bình thường.
Không bình thường chính là…
Hai người Liễu Hạ định đi theo từ xa, hộ vệ Huyết gia lại không đồng ý, nói không nên quấy rầy hai người Huyết Bất Quy ở chung.
Liễu Hạ tự nhiên lo lắng, ánh mắt Huyết Bất Quy nhìn Liễu Di dâm tà như vậy, nếu Liễu Di không ở trong trong tầm mắt hai người, làm sao bọn hắn có thể an tâm?
Liễu Hạ cũng thông minh, để một người khác hơi an chớ nóng, riêng hắn thì lấy cớ đi tiểu len lén trốn ra. Từ một hướng khác tiềm nhập Vọng Nguyệt Đàm thăm dò, hắn nhìn thấy Huyết Bất Quy và Liễu Di uống rượu trong đình, nhưng Liễu Di tựa hồ uống say? Thân thể đều có chút lung lay sắp ngã..
Liễu Di không dám đắc tội Huyết Bất Quy, có lẽ sẽ uống mấy chén với hắn, nhưng tuyệt đối sẽ không uống say, trong đó nhất định có vấn đề!
Liễu Hạ lòng nóng như lửa đốt, lại không dám mạo muội tới gần, hắn sợ bị Huyết Bất Quy một chưởng đánh chết. Huyết Bất Quy chính là võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ, hơn nữa còn là thiếu đảo chủ Huyết Sát đảo.
Bởi thế, hắn bèn trước chạy về thành bảo Liễu gia, định tìm một vị trưởng lão tới cứu trường, vừa khéo nhìn thấy Lục Ly, tự nhiên mừng rỡ. Chuyện Lục Ly một chiêu đánh bại Cửu trưởng lão, bọn hắn đều nghe nói qua.
- Quả thực có vấn đề!
Thần sắc Lục Ly càng lạnh hơn mấy phần, gần đây Liễu gia nơi nơi đề phòng Huyết Sát đảo, đối với Huyết Bất Quy Liễu Di cũng một mực chán ghét, làm sao lại uống nhiều cho được?
Bước chân hắn lần nữa tăng nhanh, vốn đã cách Vọng Nguyệt Đàm không xa, chỉ nửa nén hương liền đã tới phụ cận.
Tiến vào lối vào Vọng Nguyệt Đàm, ba tên võ giả Huyết Sát đảo chính ngăn trên đường đi. Còn có một tên võ giả Liễu gia nôn nóng đứng ở một bên, có chút không biết xoay xở.
- Lục đại nhân?
Nhìn thấy Lục Ly xách theo Liễu Hạ băng băng chạy tới, người kia lập tức đại hỉ kinh hô. Ba tên Huyết Sát đảo liếc thấy, trong mắt đầy vẻ xem thường, Lục Ly chỉ là Thần Hải Cảnh tiền kỳ, ba người bọn họ lại đều là Thần Hải Cảnh, hơn nữa còn có một người là Thần Hải Cảnh trung kỳ.
Lục Ly thả Liễu Hạ xuống, nhanh chân đi về phía Vọng Nguyệt Đàm. Thấy ba người kia chặn đường, hắn lạnh giọng nói:
- Ta tìm tộc trưởng có chuyện quan trọng, mời các vị tránh ra.
Nếu không cần phải xé phá da mặt, Lục Ly tự nhiên không muốn làm to chuyện, dù sao hiện tại còn chưa đến lúc Liễu gia đắc tội nổi với Huyết Sát đảo.
Ba tên hộ vệ Huyết Sát đảo đều là trung niên, thân khoác chiến giáp màu đỏ máu. Ba người liếc nhau, tên võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ bước lên trước một bước, miệng nói:
- Thiếu đảo chủ nhà ta và tộc trưởng các ngươi đang có chuyện quan trọng cần thương lượng, vừa rồi đã truyền lệnh xuống, ai cũng không được quấy rầy.
- Vấn đề lớn!
Trong lòng Lục Ly hơi chặt, Huyết Bất Quy và Liễu Di thì có chính sự rắm chó gì cần thương lượng? Mà dù có chuyện quan trọng thì cũng là Huyết Cừu nói với Thất trưởng lão mới đúng.
Hắn lập tức nhíu mày, lạnh giọng nói:
- Chuyện quan trọng đến mấy cũng không bằng chuyện của chính gia tộc chúng ta, ta nhất định phải lập tức gặp mặt tộc trưởng, cút ra!
Nghe được ngữ khí bất thiện của Lục Ly, sắc mặt ba người thoáng chốc trầm xuống, tên hộ vệ Thần Hải Cảnh trung kỳ chế nhạo nói:
- Liễu gia các ngươi thì có đại sự gì? Tiểu tử, ngươi phách lối nhỉ? Nếu ta cứ không cút thì sao?
Hai người còn lại đã đặt tay lên chuôi đao, ý tứ rất rõ ràng, nếu Lục Ly còn dám phách lối, bọn họ không ngại dạy cho Lục Ly một bài học làm người.
Hưu!
Lục Ly ra tay, hắn không có thời gian bậy bạ với ba người này. Hắn cách ba người rất gần, cự ly chỉ chừng một trượng. Với cự ly như thế, bằng vào tốc độ của hắn, chỉ một cái chớp mắt đã đi tới trước mặt ba người.
Hắn không mang theo Thiên Lân đao, đối phó loại võ giả cấp bậc này căn bản không cần dùng tới vũ khí, hắn lao vút mà đến, một quyền nện hướng tên Thần Hải Cảnh trung kỳ.
- A…
Liễu Hạ và tên hộ vệ Liễu gia còn lại đều bị dọa ngu, không ngờ Lục Ly vừa một lời không hợp liền động thủ với người Huyết Sát đảo. Nếu bởi vậy mà chọc giận Huyết Cừu, Liễu gia chẳng phải sẽ bị diệt vong?
- Tìm chết!
Ba người Huyết Sát đảo đại nộ, Lục Ly lại dám động thủ trước?
Chỉ là tốc độ Lục Ly quá nhanh, mắt thấy một quyền sắp nện trúng đầu Thần Hải Cảnh trung kỳ, người kia đành vội thối lui, đồng thời phẫn nộ quát:
- Ngăn trở hắn!
Hai người còn lại lập tức hiểu ý, trực tiếp dùng thân thể ngăn trở Lục Ly, tạo cơ hội cho Thần Hải Cảnh trung kỳ rút đao. Hai người dù không có thời gian rút đao, nhưng đều vung lấy bảo đao còn chưa thoát vỏ nện tới Lục Ly.
- Hừ!
Đường bị ngăn, Lục Ly không cách nào công kích tên Thần Hải Cảnh trung kỳ kia, đành phải vung lên song quyền nổi giận nện hướng ngực hai tên võ giả Thần Hải Cảnh còn lại.
Lực lượng hắn quá lớn, tốc độ tự nhiên không chậm, hai người đều không thể tránh né, bị nắm đấm Lục Ly nện trúng ngực, chiến đao còn chưa thoát vỏ đều còn chưa kịp đập trúng Lục Ly.
Răng rắc
Hai tiếng xương cốt đứt gãy vang lên, hai người như diều đứt dây bay ngược ra sau, miệng cuồng phun máu tươi, sau cùng trùng trùng nện xuống bên đường. Cố gắng giãy dụa một lúc mà vẫn không cách nào bò dậy được, xem ra đã bị trọng thương.
Dù Lục Ly không sử dụng huyết mạch thần kỹ, lực lượng cũng đã rất dọa người, lại vận dụng Huyền lực tăng phúc, lực lượng chí ít phải tới năm vạn cân. Nếu không phải hai người này mặc vào chiến giáp, sợ rằng đã bị đập chết tươi.
- Tìm chết…
Tên Thần Hải Cảnh trung kỳ đại nộ, rút ra Huyền khí chiến đao, cả người như lợi kiếm vọt thẳng về phía Lục Ly. Trên chiến đao lấp lánh quang mang, ẩn ẩn có sóng khí tuôn ra, không biết là đang vận dụng huyền kỹ gì.
- Cho ta binh khí!
Lục Ly không có binh khí, đối phương lại là Thần Hải Cảnh trung kỳ, hắn không dám khinh thường, vội quay đầu hét lớn một tiếng, Liễu Hạ lập tức rút ra chiến đao trong tay quăng tới.
Trong tay có đao, khí thế Lục Ly theo đó đề thăng, hắn không có thời gian dây dưa với người này, tức thì phóng ra huyết mạch thần kỹ.
Sau lưng lóe lên quang mang, chẳng qua bị trường bào che khuất, cơ thịt gồ lên với tốc độ thấy được bằng mắt thường, trong mắt chớp hiện ngân quang, trong người truyền ra khí tức khủng bố, hóa thân thành Cự Long hình người.
- Hả?
Võ giả Huyết Sát Đảo đang cuồng bạo vọt tới bỗng trong lòng run lên, Lục Ly cứ thế tùy ý đứng ở trước mặt, thậm chí không vận dụng tới Huyền lực, nhưng lại mang đến cho hắn áp bách cực lớn.
Hắn có cảm giác, nếu mình cứ thế xông qua, rất có thể sẽ bị Lục Ly một đao chém chết.
Lập tức hắn vận chuyển Huyền lực đến cực hạn, một tay xách theo Liễu Hạ, để đối phương chỉ đường, đồng thời hỏi rõ tình hình.
Lực lượng nhục thân Lục Ly quá lớn, xách theo một người căn bản không ảnh hưởng tốc độ di chuyển. Liễu Hạ khoái tốc kể lại một lượt sự thể, đồng thời chỉ đường cho Lục Ly.
Hôm nay Huyết Bất Quy mang theo mấy người đến Huyết Long Đảo tìm Liễu Di, nói muốn tới Vọng Nguyệt Đàm ngắm nhìn cảnh sắc. Gần đây Huyết Bất Quy thường xuyên tới chơi, người Liễu gia cũng quen dần. Liễu Di lại không dám đắc tội Huyết Bất Quy, chỉ có thể cố nén cảm giác chán ghét, bồi tiếp Huyết Bất Quy đi Huyết Long Đảo.
Vốn theo như tình hình dĩ vãng, bên người Liễu Di sẽ cùng theo một vị trưởng lão và mấy tên hộ vệ.
Chỉ là tình huống hôm nay tương đối đặc thù, bên phía sơn cốc mới vừa thu một nhóm Huyết Trùng Quả, Thất trưởng lão phải dẫn người đi Lạc Thần đảo mua hạt giống và Huyết Tê. Vừa khéo nhóm gia quyến Liễu gia tiếp theo cũng tới, Cửu trưởng lão phải dẫn theo mấy vị trưởng lão đi nghênh đón, bởi thế trưởng lão lưu thủ trong thành bảo Liễu gia vốn đã không nhiều, còn phải cắt cử hai người tọa trấn dược điền trong sơn cốc.
Liễu Di và Huyết Bất Quy đã tới qua Vọng Nguyệt Đàm mấy lần, Liễu Di không quá để ý, liền tùy tiện mang theo hai tên Huyền Vũ cảnh đỉnh phong hộ vệ.
Nào ngờ, chuyến đi Vọng Nguyệt Đàm này Huyết Bất Quy lại không cho hộ vệ Huyết gia và hộ vệ Liễu gia tiếp cận quá gần. Huyết Bất Quy muốn đơn độc ở chung với Liễu Di, với người muốn tán tỉnh Liễu Di như hắn thì đây cũng là điều bình thường.
Không bình thường chính là…
Hai người Liễu Hạ định đi theo từ xa, hộ vệ Huyết gia lại không đồng ý, nói không nên quấy rầy hai người Huyết Bất Quy ở chung.
Liễu Hạ tự nhiên lo lắng, ánh mắt Huyết Bất Quy nhìn Liễu Di dâm tà như vậy, nếu Liễu Di không ở trong trong tầm mắt hai người, làm sao bọn hắn có thể an tâm?
Liễu Hạ cũng thông minh, để một người khác hơi an chớ nóng, riêng hắn thì lấy cớ đi tiểu len lén trốn ra. Từ một hướng khác tiềm nhập Vọng Nguyệt Đàm thăm dò, hắn nhìn thấy Huyết Bất Quy và Liễu Di uống rượu trong đình, nhưng Liễu Di tựa hồ uống say? Thân thể đều có chút lung lay sắp ngã..
Liễu Di không dám đắc tội Huyết Bất Quy, có lẽ sẽ uống mấy chén với hắn, nhưng tuyệt đối sẽ không uống say, trong đó nhất định có vấn đề!
Liễu Hạ lòng nóng như lửa đốt, lại không dám mạo muội tới gần, hắn sợ bị Huyết Bất Quy một chưởng đánh chết. Huyết Bất Quy chính là võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ, hơn nữa còn là thiếu đảo chủ Huyết Sát đảo.
Bởi thế, hắn bèn trước chạy về thành bảo Liễu gia, định tìm một vị trưởng lão tới cứu trường, vừa khéo nhìn thấy Lục Ly, tự nhiên mừng rỡ. Chuyện Lục Ly một chiêu đánh bại Cửu trưởng lão, bọn hắn đều nghe nói qua.
- Quả thực có vấn đề!
Thần sắc Lục Ly càng lạnh hơn mấy phần, gần đây Liễu gia nơi nơi đề phòng Huyết Sát đảo, đối với Huyết Bất Quy Liễu Di cũng một mực chán ghét, làm sao lại uống nhiều cho được?
Bước chân hắn lần nữa tăng nhanh, vốn đã cách Vọng Nguyệt Đàm không xa, chỉ nửa nén hương liền đã tới phụ cận.
Tiến vào lối vào Vọng Nguyệt Đàm, ba tên võ giả Huyết Sát đảo chính ngăn trên đường đi. Còn có một tên võ giả Liễu gia nôn nóng đứng ở một bên, có chút không biết xoay xở.
- Lục đại nhân?
Nhìn thấy Lục Ly xách theo Liễu Hạ băng băng chạy tới, người kia lập tức đại hỉ kinh hô. Ba tên Huyết Sát đảo liếc thấy, trong mắt đầy vẻ xem thường, Lục Ly chỉ là Thần Hải Cảnh tiền kỳ, ba người bọn họ lại đều là Thần Hải Cảnh, hơn nữa còn có một người là Thần Hải Cảnh trung kỳ.
Lục Ly thả Liễu Hạ xuống, nhanh chân đi về phía Vọng Nguyệt Đàm. Thấy ba người kia chặn đường, hắn lạnh giọng nói:
- Ta tìm tộc trưởng có chuyện quan trọng, mời các vị tránh ra.
Nếu không cần phải xé phá da mặt, Lục Ly tự nhiên không muốn làm to chuyện, dù sao hiện tại còn chưa đến lúc Liễu gia đắc tội nổi với Huyết Sát đảo.
Ba tên hộ vệ Huyết Sát đảo đều là trung niên, thân khoác chiến giáp màu đỏ máu. Ba người liếc nhau, tên võ giả Thần Hải Cảnh trung kỳ bước lên trước một bước, miệng nói:
- Thiếu đảo chủ nhà ta và tộc trưởng các ngươi đang có chuyện quan trọng cần thương lượng, vừa rồi đã truyền lệnh xuống, ai cũng không được quấy rầy.
- Vấn đề lớn!
Trong lòng Lục Ly hơi chặt, Huyết Bất Quy và Liễu Di thì có chính sự rắm chó gì cần thương lượng? Mà dù có chuyện quan trọng thì cũng là Huyết Cừu nói với Thất trưởng lão mới đúng.
Hắn lập tức nhíu mày, lạnh giọng nói:
- Chuyện quan trọng đến mấy cũng không bằng chuyện của chính gia tộc chúng ta, ta nhất định phải lập tức gặp mặt tộc trưởng, cút ra!
Nghe được ngữ khí bất thiện của Lục Ly, sắc mặt ba người thoáng chốc trầm xuống, tên hộ vệ Thần Hải Cảnh trung kỳ chế nhạo nói:
- Liễu gia các ngươi thì có đại sự gì? Tiểu tử, ngươi phách lối nhỉ? Nếu ta cứ không cút thì sao?
Hai người còn lại đã đặt tay lên chuôi đao, ý tứ rất rõ ràng, nếu Lục Ly còn dám phách lối, bọn họ không ngại dạy cho Lục Ly một bài học làm người.
Hưu!
Lục Ly ra tay, hắn không có thời gian bậy bạ với ba người này. Hắn cách ba người rất gần, cự ly chỉ chừng một trượng. Với cự ly như thế, bằng vào tốc độ của hắn, chỉ một cái chớp mắt đã đi tới trước mặt ba người.
Hắn không mang theo Thiên Lân đao, đối phó loại võ giả cấp bậc này căn bản không cần dùng tới vũ khí, hắn lao vút mà đến, một quyền nện hướng tên Thần Hải Cảnh trung kỳ.
- A…
Liễu Hạ và tên hộ vệ Liễu gia còn lại đều bị dọa ngu, không ngờ Lục Ly vừa một lời không hợp liền động thủ với người Huyết Sát đảo. Nếu bởi vậy mà chọc giận Huyết Cừu, Liễu gia chẳng phải sẽ bị diệt vong?
- Tìm chết!
Ba người Huyết Sát đảo đại nộ, Lục Ly lại dám động thủ trước?
Chỉ là tốc độ Lục Ly quá nhanh, mắt thấy một quyền sắp nện trúng đầu Thần Hải Cảnh trung kỳ, người kia đành vội thối lui, đồng thời phẫn nộ quát:
- Ngăn trở hắn!
Hai người còn lại lập tức hiểu ý, trực tiếp dùng thân thể ngăn trở Lục Ly, tạo cơ hội cho Thần Hải Cảnh trung kỳ rút đao. Hai người dù không có thời gian rút đao, nhưng đều vung lấy bảo đao còn chưa thoát vỏ nện tới Lục Ly.
- Hừ!
Đường bị ngăn, Lục Ly không cách nào công kích tên Thần Hải Cảnh trung kỳ kia, đành phải vung lên song quyền nổi giận nện hướng ngực hai tên võ giả Thần Hải Cảnh còn lại.
Lực lượng hắn quá lớn, tốc độ tự nhiên không chậm, hai người đều không thể tránh né, bị nắm đấm Lục Ly nện trúng ngực, chiến đao còn chưa thoát vỏ đều còn chưa kịp đập trúng Lục Ly.
Răng rắc
Hai tiếng xương cốt đứt gãy vang lên, hai người như diều đứt dây bay ngược ra sau, miệng cuồng phun máu tươi, sau cùng trùng trùng nện xuống bên đường. Cố gắng giãy dụa một lúc mà vẫn không cách nào bò dậy được, xem ra đã bị trọng thương.
Dù Lục Ly không sử dụng huyết mạch thần kỹ, lực lượng cũng đã rất dọa người, lại vận dụng Huyền lực tăng phúc, lực lượng chí ít phải tới năm vạn cân. Nếu không phải hai người này mặc vào chiến giáp, sợ rằng đã bị đập chết tươi.
- Tìm chết…
Tên Thần Hải Cảnh trung kỳ đại nộ, rút ra Huyền khí chiến đao, cả người như lợi kiếm vọt thẳng về phía Lục Ly. Trên chiến đao lấp lánh quang mang, ẩn ẩn có sóng khí tuôn ra, không biết là đang vận dụng huyền kỹ gì.
- Cho ta binh khí!
Lục Ly không có binh khí, đối phương lại là Thần Hải Cảnh trung kỳ, hắn không dám khinh thường, vội quay đầu hét lớn một tiếng, Liễu Hạ lập tức rút ra chiến đao trong tay quăng tới.
Trong tay có đao, khí thế Lục Ly theo đó đề thăng, hắn không có thời gian dây dưa với người này, tức thì phóng ra huyết mạch thần kỹ.
Sau lưng lóe lên quang mang, chẳng qua bị trường bào che khuất, cơ thịt gồ lên với tốc độ thấy được bằng mắt thường, trong mắt chớp hiện ngân quang, trong người truyền ra khí tức khủng bố, hóa thân thành Cự Long hình người.
- Hả?
Võ giả Huyết Sát Đảo đang cuồng bạo vọt tới bỗng trong lòng run lên, Lục Ly cứ thế tùy ý đứng ở trước mặt, thậm chí không vận dụng tới Huyền lực, nhưng lại mang đến cho hắn áp bách cực lớn.
Hắn có cảm giác, nếu mình cứ thế xông qua, rất có thể sẽ bị Lục Ly một đao chém chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.