Bất Diệt Long Đế

Chương 533: Chúa tể là ta

Yêu Dạ

12/06/2021

Ma tộc bên ngoài bị dọa cho sửng sờ, đám người Lục Toan Cơ Mộng Điềm trong Man Thần Đỉnh cũng bị kinh hãi.

Đoạn thời gian này Lục Ly để Tiểu Bạch ngừng phóng thích lôi điện, đám người Lục Toan Dương Hiên Cơ Mộng Điềm vừa mới khôi phục được phần nào thương thế. Giờ đây Man Thần Đỉnh lại đột nhiên lấp lánh quang mang, bọn hắn đều tưởng rằng Lục Ly lại định đánh xuống lôi điện, không nói Dương Hiên Lục Nghê, dù là Lục Toan đều có chút căng thẳng, trong lòng không ngừng chửi đổng.

Chẳng qua, Man Thần Đỉnh lóe lên quang mang, sau đó Lục Ly bất ngờ đột ngột xuất hiện ở bên trong.

Nhìn thấy thiếu niên áo xanh từ từ hiện ra, ai nấy đều thoáng giật mình, sau đó trên thân chúng nhân lập tức tràn ra sát khí. Nhưng chỉ một giây sau, bọn hắn lập tức hồi thần, bộ dạng ai nấy đều như lâm đại địch, không dám động đậy.

Trong mắt bọn hắn, Lục Ly đã không khác gì ác ma, Lục Ly đột nhiên tiến vào đây, theo như bọn hắn nghĩ thì nhất định không phải chuyện tốt. Nếu bọn hắn dám làm loạn, hậu quả e rằng sẽ rất thảm.

Lục Ly quét mắt nhìn chúng nhân, trên mặt hiện ra ý cười, trong lòng thoáng cân nhắc một cái, sau đó nhàn nhạt nói:

- Chư vị ở bên trong vẫn khỏe cả chứ? Có nhàm chán quá không? Ta đưa một ít đồ chơi vào cho các ngươi. Nếu các ngươi có thể giết chết mấy tên Ma tộc này, ta sẽ tha mạng. Còn nếu giết không được, vậy các ngươi liền chuẩn bị đi chết cả đi!

Ông!

Một đạo bóng trắng hiện ra, năm đạo nhân ảnh đột ngột xuất hiện trong Man Thần Đỉnh, Lục Ly quát khẽ nói:

- Sống hay chết, liền xem tạo hóa của các ngươi, muốn sống thì giết chết năm tên Ma tộc này! Tiểu Bạch!

Lục Ly chợt quát, một đạo quang mang bao phủ hắn, cả người hắn cứ thế tan biến trong Man Thần Đỉnh, Tiểu Bạch điều khiển cấm chế truyền tống hắn ra bên ngoài.

- Bá bá bá/

Sắc mặt tất cả mọi người đều chợt biến, dồn dập tụ lại với nhau, Lục Toan Lục Nghê lập tức phóng thích Thần Khải, đứng ra chắn ở tuyến đầu.

- Ách...

Mấy người Na Già không khỏi cũng có chút sững sờ, vừa tiến vào thấy Lục Ly mà vẫn không nhúc nhích, lúc này càng là không dám động. Mấy sinh vật đen thui trước mặt là thứ gì? Là người hay quỷ? Trước khi làm rõ tình hình, bọn hắn sao dám loạn động?

Bởi thế tình cảnh trong Man Thần Đỉnh bỗng chốc trở nên rất là thú vị, đám người Lục Toan tụ tập ở một bên, như lâm đại địch. Năm người Na Già tụ lại ở một bên khác, nhìn chằm chằm sang bên này, tựa như hai bầy mãnh thú bị ném vào chung một chiếc lồng.

- Lục Nghê, chúng ta ngăn trước mặt, Cơ Mộng Điềm Dương Hiên, các ngươi chủ công, Điệp Phi Vũ phóng thích huyết mạch thần kỹ, những người còn lại bảo hộ Điệp Phi Vũ.

Lục Toan phản ứng rất nhanh, bất luận Lục Ly có âm mưu quỷ kế gì, mấy tên Ma tộc này rất có thể sẽ lấy mạng bọn hắn, bởi thế muốn sống thì trước hết phải giết chết năm tên Ma tộc này cái đã.

Lục Toan vừa hạ lệnh, Điệp Phi Vũ lập tức phóng thích huyết mạch thần kỹ Sinh Mệnh Chi Nguyên, hai tên võ giả thế lực phụ dung còn sống sót thì đứng hộ vệ cho Điệp Phi Vũ.

- Giết!

- Lục Toan bạo rống một tiếng, dẫn theo Lục Nghê đánh tới trước mặt. Hai người có Thần Khải, năng lực phòng ngự rất mạnh, dù bị thương cũng sẽ được Điệp Phi Vũ trị liệu, không chết được.



- Giết!

Dương Hiên và Cơ Mộng Điềm đồng thời phóng thích huyết mạch thần kỹ, Dương Hiên thả ra năm hư ảnh tiểu quỷ, bán Thần khí của Cơ Mộng Điềm đã bị Tiểu Bạch cắn hỏng, chỉ có thể phóng thích Hỏa Phượng màu đen.

- Giết chết đám Nhân tộc này!

Na Già biết cục diện trước mắt không phải ngươi chết chính là ta sống, đành phải cắn răng hô lên một tiếng, thân hình hơi lắc, lập tức ẩn mình vào trong hư không.

Xuy xuy

Bốn tên Ma tộc còn lại đều trầm mặc ẩn vào hư không, chẳng qua ở trong Man Thần Đỉnh khẳng định không cách nào đâm xuyên ra ngoài, chỉ có thể ngang dọc trong một vùng không gian tương đối nhỏ hẹp.

- Cẩn thận.

Lục Toan vừa thấy năm tên Ma tộc tan biến, lập tức rút thân lùi ra sau, trông chừng bên người Cơ Mộng Điềm Điệp Phi Vũ. Hắn cảm ứng được không gian bên trái thoáng chút ba động, tức thì đột ngột phóng sang bên trái.

Xùy

Không gian bị xé nứt, một đạo bóng người tựa như tia chớp đâm ra, vốn định nhắm thẳng tới đầu Điệp Phi Vũ, chẳng qua Lục Toan đã kịp lao đến, cuối cùng đành phải chuyển hướng đâm tới Lục Toan.

- Chết đi!

Lục Toan cười lạnh một tiếng, mặc cho độc thứ đâm lên ngực, một tay đột nhiên vung lên chộp lấy cánh tay Ma tộc. Giới chỉ nơi tay còn lại chợt lóe, lấy ra một thanh chủy thủ, trùng trùng vòng ra đâm vào sau lưng Ma tộc.

Phanh

Độc thứ đâm lên Thần Khải màu lam của Lục Toan, cọ sát ra một mảnh hoa lửa, lại không cách nào xuyên vào một tấc. Huyết mạch Kim Cương của Lục gia được xưng là huyết mạch phòng ngự mạnh nhất Trung Châu, quả nhiên danh bất hư truyền.

- A!

Chủy thủ trong tay Lục Toan rõ ràng là Huyền khí Thánh giai, hắn một tay bắt lấy cánh tay Ma tộc, khiến tên Ma tộc kia không cách nào tránh thoát. Chủy thủ cứ thế hung hăng đâm vào sau lưng đối phương, đồng thời dùng giảo mạnh mấy lần, tên Ma tộc kia phát ra một tiếng kêu thảm, sau đó bị Lục Toan tung cước đạp bay ra sau, mắt thấy khó mà sống nổi.

- A, Hiên công tử cứu ta …

Gần như đồng thời, đằng sau truyền đến tiếng kêu thảm thiết, một tên thủ hạ còn sống sót của Dương Hiên bị Na Già bất ngờ đâm tới, độc thứ hung hăng chọc mạnh.

Dương Hiên cứu không được, bởi vì lúc này cũng đang có một tên Ma tộc quấn lấy hắn. Na Già và bốn tên Ma tộc đồng thời đâm xuyên tới, bọn hắn đều biết với thế cục diện trước mắt, không giết chết đám Nhân tộc này, như vậy người chết sẽ là bọn hắn, bởi thế ai nấy đều dốc hết toàn lực liều mạng.

Chiến lực Dương Hiên không tầm thường, thả ra mấy tên tiểu quỷ cuốn lấy Ma tộc kia, chính mình lại lấy ra một thanh chiến đao bổ tới đầu tên Ma tộc, liên tục chém ra mấy chục đao nhanh như thiểm điện, đánh chết tươi tên Ma tộc kia.

- A?

Phía Điệp Phi Vũ truyền tới tiếng kinh hô, một tên Ma tộc sau khi phóng ra độc vật liền bắn thẳng tới chỗ Điệp Phi Vũ và Cơ Mộng Điềm. Điệp Phi Vũ vừa thấy độc vật hiện ra chi chít, lập tức sợ đến độ không ngừng kinh hô, huyết mạch thần kỹ đều ngừng phóng thích, chỉ biết quay đầu bỏ chạy.



- Ngu xuẩn …

Lục Toan tức giận hừ một tiếng, Điệp Phi Vũ mặc chiến giáp Thánh giai, da thịt lộ ra bên ngoài rất ít, tùy tiện liền có thể ngăn đỡ được những độc vật kia.

Hơn nữa chỉ cần không đình chỉ phóng thích huyết mạch thần kỹ, dù bị độc vật cắn trúng thì đã làm sao? Những độc vật này đâu phải vu độc của Vu tộc, có gì mà phải sợ.

Ô ô …

Một tên Ma tộc khua múa quyền trượng, trong Man Thần Đỉnh lập tức cuộn lên từng trận âm phong, không gian bỗng chốc ảm đạm, ẩn ẩn thấy được có Quỷ Ảnh lấp lánh, quỷ kêu thét gào, cộng thêm vô số độc vật khiến cho cảnh tượng nhìn qua vô cùng hãi người.

Phanh

Lục Nghê cường hoành đâm tới, ỷ vào trên thân có Thần Khải, tưởng là phòng ngự vô địch, ai ngờ lại bị độc thứ trong tay Na Già nện bay. Dù Thần Khải không bị đâm xuyên, nhưng ngực đều lõm sâu vào, cuồng phún máu tươi.

- Điệp Phi Vũ, chạy cái gì? Mau phóng thích huyết mạch thần kỹ, ta sẽ bảo vệ ngươi!

Lục Nghê gầm lên, hiện tại đã có hai tên Ma tộc bị giết chết, ba tên còn lại hoàn toàn có thể nhẹ nhàng trấn áp. Nhưng nếu bên mình loạn trước, thế cục liền sẽ đổi chiều.

Lục Toan một mực là hạch tâm của nhóm người này, Điệp Phi Vũ đã quen với việc nghe lệnh từ hắn, lập tức không chạy loạn nữa mà đứng lại phóng thích huyết mạch thần kỹ.

Lục quang lấp lánh, chiếu sáng không gian mờ tối trong Man Thần Đỉnh. Lục Toan không đi quản Lục Nghê mà đứng ở bên người Điệp Phi Vũ, quát khẽ nói:

- Cơ Mộng Điềm phóng thích thêm mấy con Hỏa Phượng, ta lại muốn xem xem đám Ma tộc này còn có thể bay được đi đâu? Dương Hiên, phóng thích mãnh quỷ cuốn lấy bọn hắn!

Mệnh lệnh Lục Toan vừa ra, thế cục vốn có chút thế cục thoáng chốc liền ổn định. Sau khi mấy con Hỏa Phượng xuất hiện, vô số độc vật bị thiêu chết. Một tên Ma tộc bị mãnh quỷ cuốn lấy, sau đó Hỏa Phượng của Cơ Mộng Điềm bay tới, rất nhanh liền đốt chết tươi.

Năm tên Ma tộc chỉ còn sót lại hai tên, bên phía Lục Toan lại chỉ mới chết một người, còn thừa lại sáu người. Na Già biết cứ tiếp tục thế này, hắn khó mà thoát khỏi tai kiếp. Thế là không giãy dụa nữa mà quát khẽ:

- Đừng đánh, ta là vương tử Ma tộc, chúng ta đầu hàng!

- Vương tử Ma tộc?

Lục Toan hơi có chút kinh ngạc, sau đó ánh mắt lộ vẻ vui mừng. Bắt sống một tên vương tử Ma tộc, công lao này không nhỏ a. Lần này mặt mũi mất sạch, giờ lại có thể bắt sống một tên vương tử Ma tộc, ít ra cũng có thể vãn hồi phần nào thể diện.

Tròng mắt Cơ Mộng Điềm và Dương Hiên cũng khẽ sáng lên, có thể bắt sống một tên vương tử Ma tộc, đây quả thực là công lao vô cùng lớn.

- Ngươi đầu hàng với bọn hắn thì cũng vô dụng thôi, ở trong Man Thần Đỉnh này, chúa tể là Lục Ly ta. Na Già, giữa các ngươi và bọn hắn chỉ một bên có thể sống sót!

Nhưng mà, một tiếng nói băng lãnh đột ngột vang lên trong Man Thần Đỉnh, khiến cho bầu không khí nơi đây lần nữa sặc mùi khói súng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook