Chương 655: Địa cung
Yêu Dạ
08/07/2021
Ở phía đông bắc vạn dặm có một cái hải đảo nhỏ, vốn bị một cái tiểu gia tộc chiếm cứ. Trên vùng biển này có rất nhiều hòn đảo nhỏ, các tiểu gia tộc xuống dốc ở Trung Châu sẽ chiếm lấy một hòn đảo ở đây, sau đó khai thác lấy chút linh tài trong biển, để mọi người không đến nỗi chết đói.
Nhìn từ bên ngoài, thì các tiểu gia tộc xung quanh đều nương tựa Cửu U Đảo, nhưng thật ra Cửu U Đảo cũng không ưa thích quản thúc những tiểu gia tộc này, không có quá nhiều béo bở, cứ mặc cho bọn họ phát triển.
Hôm qua lôi bạo đánh xuống, tiểu gia tộc trên đảo kia rất thảm, lôi bạo đi ngang qua chỗ bọn họ, tiểu gia tộc có hơn một ngàn người nhưng chỉ chạy trốn được mười mấy người, còn lại đều bị lôi điện đánh chết.
Sau khi lôi bạo dời đi, mười mấy người này bi thương trở lại tiểu đảo, chuẩn bị thu dọn thi thể tộc nhân đi an táng. Thì bọn họ lại phát hiện, tiểu đảo bị bổ ra một cái khe hở to lớn, trong khe có thể thấy kim quang lờ mờ, vậy mà phát hiện ra một cái cung điện nho nhỏ dưới đất.
Phát hiện này khiến mấy chục người còn sót lại của tiểu gia tộc vô cùng phấn chấn, nếu có thể lấy được bảo vật ở bên trong mà nói. Gia tộc vẫn có thể nhanh chóng quật khởi. Thê tử chết rồi có thể cưới người mới, con chết rồi có thể sinh lại, chỉ cần có được lượng lớn tài phú, là gia tộc sẽ nhanh chóng quật khởi.
Nhưng...
Mười mấy người trong số bọn họ đi xuống, lại chết toàn bộ rồi. Người mạnh nhất trong tiểu gia tộc này là Mệnh Luân cảnh, tự nhiên không dám tiếp tục mạo hiểm, chỉ có thể cầu viện các thế lực xung quanh, hi vọng cùng nhau tầm bảo. Lại không nghĩ rằng tin tức truyền ra ngoài, khiến tất cả cường giả ở xung quanh đều chạy tới...
- Cung điện dưới đất?
Lục Ly và Hồ Lang đều có một chút hứng thú, Thần Châu đại địa cường giả như mây, có rất nhiều cường giả ưa thích cô độc, bởi vì bọn họ cảm thấy gia tộc, thân tình và trần thế sẽ ảnh hưởng tới đạo tâm của bọn họ.
Cho nên lúc những cường giả này chết đi, bởi vì không có hậu nhân, thường thường ưa thích tìm kiếm một nơi kín đáo, kiến tạo một cái cung điện, mang tất cả bảo vật suốt đời mình lấy được giấu ở bên trong. Nếu như người nào hữu duyên, sẽ có được bảo tàng của hắn.
Nghe trưởng lão Cổ gia giải thích xong, Hồ Lang rục rịch, nhưng Lục Ly vẫn có một ít băn khoăn, nói như thế nào xung quanh cũng đều là phạm vi thế lực Cửu U Đảo, bọn họ đi qua tranh đoạt bảo vật, sẽ làm những thế lực dưới trướng Đại Phật Tự sinh lòng bất mãn. Đến lúc đó sẽ ảnh hưởng quan hệ với Đại Phật Tự, hắn lại không thiếu bảo vật, ngay cả bán thần khí cũng có.
- Quên đi.
Lục Ly trầm ngâm chốc lát, thấy trưởng lão Cổ gia nóng lòng muốn thử, khoát tay áo nói ra:
- Các ngươi đi qua xem một chút là được, nhưng không nên đi tranh đoạt bảo vật. Nếu như cần hỗ trợ các ngươi có thể giúp đỡ chút, vị đảo chủ kia biết thân phận của ta, các ngươi hỗ trợ, hắn có được bảo vật nhất định sẽ phân một ít cho các ngươi.
- Được!
Trưởng lão Cổ gia hưng phấn rời đi, hắn nhất định phải tới đây xin chỉ thị của Lục Ly, nếu như Lục Ly không đồng ý cho bọn họ đi qua, làm sao bọn họ dám đi.
Hồ Lang nghĩ một lát, cũng không quá để ý. Hắn là Nhân Hoàng, sơn chủ Thiên Lang Sơn, chướng mắt bảo vật phổ thông, trừ phi bên trong có bán thần khí. Nhưng chuyện này cơ bản là không thể nào, những bán thần khí đã biết đến ở Thần Châu đại địa đều ở trong tay các siêu cấp gia tộc.
Tiểu Bạch còn đang chui ra chui vào trong biển sâu, Lục Ly nhìn một hồi rồi lại tiếp tục ngồi xếp bằng, Hồ Lang cũng không để ý tới, ngồi xếp bằng theo.
Thời điểm trời sắp sáng, nơi xa vang lên một tiếng xé gió, đánh thức Lục Ly và Hồ Lang. Hai người mở mắt, thấy một vị trưởng lão Cổ gia toàn thân là máu chạy nhanh đến, thất thời cảm thấy không ổn.
- Đã xảy ra chuyện!
Từ xa trưởng lão Cổ gia đã kêu to:
- Bên trong địa cung có khôi lỗi thú và cấm chế lợi hại thủ hộ, tam công tử và các trưởng lão còn lại đều bị vây ở bên trong, xin Ly thiếu và Hồ đại nhân nhanh tới hỗ trợ.
- Khôi lỗi thú, đây là thượng cổ kỳ thuật mà!
Trong mắt Hồ Lang hiện lên một chút ngưng trọng, chẳng lẽ bên trong địa cung an táng một vị tuyệt thế cường giả viễn cổ? Nếu không làm sao có khôi lỗi thú trấn thủ lăng mộ?
- Tiểu Bạch, trở lại!
Lục Ly hét lớn một tiếng với Tiểu Bạch, đáng tiếc tiếng sấm rền quá to, Tiểu Bạch giống như không nghe được, hoàn toàn không để ý đến Lục Ly.
Lục Ly hét to mấy tiếng, Tiểu Bạch vẫn không có nghe được, Lục Ly chỉ có thể bất đắc dĩ để vị trưởng lão này ở lại, ngộ nhỡ Tiểu Bạch không tìm được hắn chạy loạn thì phiền toái.
- Đi!
Hồ Lang là Nhân Hoàng trung kỳ, thực lực bản thân Lục Ly cũng không kém, lần này Cổ gia lập công, tự nhiên không thể trơ mắt nhìn đám người Cổ Mẫn chết. Lục Ly và Hồ Lang một người phóng thích Mệnh Luân, một người phóng thích bản mạng châu, khiến tốc độ đạt tới cực hạn, phóng về hướng đông bắc.
Lấy tốc độ của hai người khoảng cách vạn dặm, chỉ tốn thời gian một nén nhang mà thôi. Còn chưa tới gần đã có thể thấy trong một tòa hải đảo nhỏ có ánh sáng xung thiên, và huyền khí dao động rất rõ ràng.
- Hưu hưu hưu...
Sau khi một vài tiểu gia tộc trên hải đảo xung quanh và quân đoàn hải tặc nhận được tin tức đều chạy tới bên này. Thế nhưng bên ngoài đảo đã bị quân đội Cửu U Đảo bao vây rồi, người bình thường không cho phép đi vào.
Cho nên lúc này trên dưới hải đảo và trong các hoang đảo bên cạnh đều ẩn núp rất nhiều võ giả. Bọn họ đều là võ giả những thế lực gần đây, nhưng không dám vọt vào địa cung đoạt bảo.
Trừ phi có cường giả có năng lực chém giết người Cửu U Đảo, không để lộ ra bất cứ tin tức gì, nếu không ai dám làm xằng làm bậy, ngày sau sẽ bị thế lực lớn dưới trướng Đại Phật Tự truy sát.
- Hai vị, nơi đây đã bị giới nghiêm rồi, đảo chủ Cửu U Đảo chúng ta có lệnh, bất kể là ai cũng không được đi vào!
Lục Ly và Hồ Lang bị cản lại, thế nhưng khí tức Nhân Hoàng mạnh mẽ của Hồ Lang, khiến mười mấy người cản đường phía trước bị áp lực rất lớn, nói chuyện khách khí hơn rất nhiều.
Lục Ly chắp tay nói:
- Ta là Lục Ly, ngươi đi bẩm báo đảo chủ nhà ngươi, hắn sẽ cho ta đi vào, ta có mấy thuộc hạ vẫn còn ở trong đấy.
- Vậy sao? Hoá ra là Lục công tử, mời hai vị vào!
Lục Ly vừa báo tên, đám quân sĩ này lập tức không dám ngăn trở, vẻ mặt trở nên vô cùng cung kính. Hồ Lang cười cười với Lục Ly, giống như đang nói hiện tại danh tiếng của Lục Ly thật to, không người nào không biết.
Lục Ly không có tâm tư nói đùa với Hồ Lang, bay vụt vào trong đảo, dùng thần niệm quét nhìn một phen, vừa nhìn thấy cảnh tượng liền giật mình. Khắp nơi trong đảo đều là thi thể nám đen, có lẽ là thành viên gia tộc bị lôi bạo tàn phá.
Trong đảo nứt ra một khe sâu khổng lồ, nhất định là kim quang từ trong khe sâu phát ra, Lục Ly và Hồ Lang dùng thần niệm quét xuống phía dưới, nhưng không dò xét được tới đáy, xem ra vết nứt này vô cùng sâu.
Đảo chủ Cửu U Đảo mang theo một nhóm người đứng ở bên cạnh vết nứt, thấy Lục Ly bay tới, cung kính hành lễ nói:
- Lục công tử khoẻ, lão hủ là Vệ Nguyên, tộc trưởng nhà ta là Vệ Thiên Địch!
Lục Ly căn bản không biết ai là Vệ Thiên Địch, thế nhưng biết Cửu U Đảo là của Vệ gia, Vệ gia là một cái thất phẩm gia tộc dưới trướng Đại Phật Tự.
Hắn hơi gật đầu, hỏi:
- Tình huống phía dưới thế nào?
Vệ Nguyên là một tiểu lão đầu, thực lực Quân Hầu cảnh đỉnh phong, hắn cau mày nhìn xuống phía dưới nói:
- Cái địa cung phía dưới không lớn, trong ngoài chỉ có hai điện, nhưng ngoại điện vô cùng nguy hiểm. Lúc đầu ta phái xuống mấy trăm người, đã có hơn phân nửa bị giết.
- Vừa rồi chúng ta cùng đám người Cổ gia đi xuống, nhưng cũng không địch nổi khôi lỗi thú bên trong, ta cùng Tứ trưởng lão Cổ gia và ba người khác trốn ra được, những người còn lại vẫn bị vây ở bên trong. Bên trong có hai con khôi lỗi thú, lực phòng ngự quá kinh khủng, lấy chiến lực của ta không cách nào hủy diệt. Lục công tử, xin phiền vị đại nhân này hỗ trợ xuất thủ, nếu như có thể đào được bảo vật, mỗi người chúng ta một nửa, được không?
Nhìn từ bên ngoài, thì các tiểu gia tộc xung quanh đều nương tựa Cửu U Đảo, nhưng thật ra Cửu U Đảo cũng không ưa thích quản thúc những tiểu gia tộc này, không có quá nhiều béo bở, cứ mặc cho bọn họ phát triển.
Hôm qua lôi bạo đánh xuống, tiểu gia tộc trên đảo kia rất thảm, lôi bạo đi ngang qua chỗ bọn họ, tiểu gia tộc có hơn một ngàn người nhưng chỉ chạy trốn được mười mấy người, còn lại đều bị lôi điện đánh chết.
Sau khi lôi bạo dời đi, mười mấy người này bi thương trở lại tiểu đảo, chuẩn bị thu dọn thi thể tộc nhân đi an táng. Thì bọn họ lại phát hiện, tiểu đảo bị bổ ra một cái khe hở to lớn, trong khe có thể thấy kim quang lờ mờ, vậy mà phát hiện ra một cái cung điện nho nhỏ dưới đất.
Phát hiện này khiến mấy chục người còn sót lại của tiểu gia tộc vô cùng phấn chấn, nếu có thể lấy được bảo vật ở bên trong mà nói. Gia tộc vẫn có thể nhanh chóng quật khởi. Thê tử chết rồi có thể cưới người mới, con chết rồi có thể sinh lại, chỉ cần có được lượng lớn tài phú, là gia tộc sẽ nhanh chóng quật khởi.
Nhưng...
Mười mấy người trong số bọn họ đi xuống, lại chết toàn bộ rồi. Người mạnh nhất trong tiểu gia tộc này là Mệnh Luân cảnh, tự nhiên không dám tiếp tục mạo hiểm, chỉ có thể cầu viện các thế lực xung quanh, hi vọng cùng nhau tầm bảo. Lại không nghĩ rằng tin tức truyền ra ngoài, khiến tất cả cường giả ở xung quanh đều chạy tới...
- Cung điện dưới đất?
Lục Ly và Hồ Lang đều có một chút hứng thú, Thần Châu đại địa cường giả như mây, có rất nhiều cường giả ưa thích cô độc, bởi vì bọn họ cảm thấy gia tộc, thân tình và trần thế sẽ ảnh hưởng tới đạo tâm của bọn họ.
Cho nên lúc những cường giả này chết đi, bởi vì không có hậu nhân, thường thường ưa thích tìm kiếm một nơi kín đáo, kiến tạo một cái cung điện, mang tất cả bảo vật suốt đời mình lấy được giấu ở bên trong. Nếu như người nào hữu duyên, sẽ có được bảo tàng của hắn.
Nghe trưởng lão Cổ gia giải thích xong, Hồ Lang rục rịch, nhưng Lục Ly vẫn có một ít băn khoăn, nói như thế nào xung quanh cũng đều là phạm vi thế lực Cửu U Đảo, bọn họ đi qua tranh đoạt bảo vật, sẽ làm những thế lực dưới trướng Đại Phật Tự sinh lòng bất mãn. Đến lúc đó sẽ ảnh hưởng quan hệ với Đại Phật Tự, hắn lại không thiếu bảo vật, ngay cả bán thần khí cũng có.
- Quên đi.
Lục Ly trầm ngâm chốc lát, thấy trưởng lão Cổ gia nóng lòng muốn thử, khoát tay áo nói ra:
- Các ngươi đi qua xem một chút là được, nhưng không nên đi tranh đoạt bảo vật. Nếu như cần hỗ trợ các ngươi có thể giúp đỡ chút, vị đảo chủ kia biết thân phận của ta, các ngươi hỗ trợ, hắn có được bảo vật nhất định sẽ phân một ít cho các ngươi.
- Được!
Trưởng lão Cổ gia hưng phấn rời đi, hắn nhất định phải tới đây xin chỉ thị của Lục Ly, nếu như Lục Ly không đồng ý cho bọn họ đi qua, làm sao bọn họ dám đi.
Hồ Lang nghĩ một lát, cũng không quá để ý. Hắn là Nhân Hoàng, sơn chủ Thiên Lang Sơn, chướng mắt bảo vật phổ thông, trừ phi bên trong có bán thần khí. Nhưng chuyện này cơ bản là không thể nào, những bán thần khí đã biết đến ở Thần Châu đại địa đều ở trong tay các siêu cấp gia tộc.
Tiểu Bạch còn đang chui ra chui vào trong biển sâu, Lục Ly nhìn một hồi rồi lại tiếp tục ngồi xếp bằng, Hồ Lang cũng không để ý tới, ngồi xếp bằng theo.
Thời điểm trời sắp sáng, nơi xa vang lên một tiếng xé gió, đánh thức Lục Ly và Hồ Lang. Hai người mở mắt, thấy một vị trưởng lão Cổ gia toàn thân là máu chạy nhanh đến, thất thời cảm thấy không ổn.
- Đã xảy ra chuyện!
Từ xa trưởng lão Cổ gia đã kêu to:
- Bên trong địa cung có khôi lỗi thú và cấm chế lợi hại thủ hộ, tam công tử và các trưởng lão còn lại đều bị vây ở bên trong, xin Ly thiếu và Hồ đại nhân nhanh tới hỗ trợ.
- Khôi lỗi thú, đây là thượng cổ kỳ thuật mà!
Trong mắt Hồ Lang hiện lên một chút ngưng trọng, chẳng lẽ bên trong địa cung an táng một vị tuyệt thế cường giả viễn cổ? Nếu không làm sao có khôi lỗi thú trấn thủ lăng mộ?
- Tiểu Bạch, trở lại!
Lục Ly hét lớn một tiếng với Tiểu Bạch, đáng tiếc tiếng sấm rền quá to, Tiểu Bạch giống như không nghe được, hoàn toàn không để ý đến Lục Ly.
Lục Ly hét to mấy tiếng, Tiểu Bạch vẫn không có nghe được, Lục Ly chỉ có thể bất đắc dĩ để vị trưởng lão này ở lại, ngộ nhỡ Tiểu Bạch không tìm được hắn chạy loạn thì phiền toái.
- Đi!
Hồ Lang là Nhân Hoàng trung kỳ, thực lực bản thân Lục Ly cũng không kém, lần này Cổ gia lập công, tự nhiên không thể trơ mắt nhìn đám người Cổ Mẫn chết. Lục Ly và Hồ Lang một người phóng thích Mệnh Luân, một người phóng thích bản mạng châu, khiến tốc độ đạt tới cực hạn, phóng về hướng đông bắc.
Lấy tốc độ của hai người khoảng cách vạn dặm, chỉ tốn thời gian một nén nhang mà thôi. Còn chưa tới gần đã có thể thấy trong một tòa hải đảo nhỏ có ánh sáng xung thiên, và huyền khí dao động rất rõ ràng.
- Hưu hưu hưu...
Sau khi một vài tiểu gia tộc trên hải đảo xung quanh và quân đoàn hải tặc nhận được tin tức đều chạy tới bên này. Thế nhưng bên ngoài đảo đã bị quân đội Cửu U Đảo bao vây rồi, người bình thường không cho phép đi vào.
Cho nên lúc này trên dưới hải đảo và trong các hoang đảo bên cạnh đều ẩn núp rất nhiều võ giả. Bọn họ đều là võ giả những thế lực gần đây, nhưng không dám vọt vào địa cung đoạt bảo.
Trừ phi có cường giả có năng lực chém giết người Cửu U Đảo, không để lộ ra bất cứ tin tức gì, nếu không ai dám làm xằng làm bậy, ngày sau sẽ bị thế lực lớn dưới trướng Đại Phật Tự truy sát.
- Hai vị, nơi đây đã bị giới nghiêm rồi, đảo chủ Cửu U Đảo chúng ta có lệnh, bất kể là ai cũng không được đi vào!
Lục Ly và Hồ Lang bị cản lại, thế nhưng khí tức Nhân Hoàng mạnh mẽ của Hồ Lang, khiến mười mấy người cản đường phía trước bị áp lực rất lớn, nói chuyện khách khí hơn rất nhiều.
Lục Ly chắp tay nói:
- Ta là Lục Ly, ngươi đi bẩm báo đảo chủ nhà ngươi, hắn sẽ cho ta đi vào, ta có mấy thuộc hạ vẫn còn ở trong đấy.
- Vậy sao? Hoá ra là Lục công tử, mời hai vị vào!
Lục Ly vừa báo tên, đám quân sĩ này lập tức không dám ngăn trở, vẻ mặt trở nên vô cùng cung kính. Hồ Lang cười cười với Lục Ly, giống như đang nói hiện tại danh tiếng của Lục Ly thật to, không người nào không biết.
Lục Ly không có tâm tư nói đùa với Hồ Lang, bay vụt vào trong đảo, dùng thần niệm quét nhìn một phen, vừa nhìn thấy cảnh tượng liền giật mình. Khắp nơi trong đảo đều là thi thể nám đen, có lẽ là thành viên gia tộc bị lôi bạo tàn phá.
Trong đảo nứt ra một khe sâu khổng lồ, nhất định là kim quang từ trong khe sâu phát ra, Lục Ly và Hồ Lang dùng thần niệm quét xuống phía dưới, nhưng không dò xét được tới đáy, xem ra vết nứt này vô cùng sâu.
Đảo chủ Cửu U Đảo mang theo một nhóm người đứng ở bên cạnh vết nứt, thấy Lục Ly bay tới, cung kính hành lễ nói:
- Lục công tử khoẻ, lão hủ là Vệ Nguyên, tộc trưởng nhà ta là Vệ Thiên Địch!
Lục Ly căn bản không biết ai là Vệ Thiên Địch, thế nhưng biết Cửu U Đảo là của Vệ gia, Vệ gia là một cái thất phẩm gia tộc dưới trướng Đại Phật Tự.
Hắn hơi gật đầu, hỏi:
- Tình huống phía dưới thế nào?
Vệ Nguyên là một tiểu lão đầu, thực lực Quân Hầu cảnh đỉnh phong, hắn cau mày nhìn xuống phía dưới nói:
- Cái địa cung phía dưới không lớn, trong ngoài chỉ có hai điện, nhưng ngoại điện vô cùng nguy hiểm. Lúc đầu ta phái xuống mấy trăm người, đã có hơn phân nửa bị giết.
- Vừa rồi chúng ta cùng đám người Cổ gia đi xuống, nhưng cũng không địch nổi khôi lỗi thú bên trong, ta cùng Tứ trưởng lão Cổ gia và ba người khác trốn ra được, những người còn lại vẫn bị vây ở bên trong. Bên trong có hai con khôi lỗi thú, lực phòng ngự quá kinh khủng, lấy chiến lực của ta không cách nào hủy diệt. Lục công tử, xin phiền vị đại nhân này hỗ trợ xuất thủ, nếu như có thể đào được bảo vật, mỗi người chúng ta một nửa, được không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.