Bất Diệt Long Đế

Chương 436: Điều kiện của Mông Thần

Yêu Dạ

17/05/2021

Giọng Mông Thần rất lớn, chấn cho khắp nơi đều rền vang, thậm chí khiến đám người Dạ Tra và Mông Trí khẽ run người lên, ngay cả Lục Ly và Bạch Thu Tuyết trong hoàng cung cũng bị chấn cho màng nhĩ ông ông.

Mông Thần nói không phải là không có lý!

Năm đó vạn tộc cường đại, Nhân tộc nhỏ yếu, vạn tộc không để Nhân tộc vào trong mắt. Nhân tộc thuận lợi giao hảo với các tộc, nhờ đó phát triển lớn mạnh.

Đợi sau khi Nhân tộc phát triển lớn mạnh, lại giơ lên đồ đao, ra tay với minh hữu trước đây, cướp đoạt bàn, chiếm lấy tài nguyên. Cuối cùng tiêu diệt vô số đại tộc, chiếm lấy mảnh đất phì nhiêu nhất trên Thần Châu đại địa, nắm trong tay tất cả tài nguyên và bảo địa.

Lịch sử quật khởi của Nhân tộc chính là lịch sử máu và nước mắt của vạn tộc.

Hiện tại có rất nhiều chủng tộc đang lay lắt hơi tàn trong các tiểu thế giới, trong hoang sơn dã lĩnh. Bọn hắn đều chưa quên huy hoàng xưa kia, chưa quên lịch sử tràn ngập huyết lệ và cừu hận năm đó.

Dù không nhắc tới lịch sử!

Chỉ bằng một tên thiếu niên nhân loại như Lục Ly, làm sao có thể dẫn dắt mấy tộc giết về Trung Châu, đoạt lại tổ địa? Ở trong mắt đám người Mông Thần, điều này hết sức hoang đường.

Đừng nói hiện tại Lục Ly mới chỉ là Mệnh Luân Cảnh, có thể đột phá Nhân Hoàng Địa Tiên được hay không vẫn còn chưa biết, mà dù có thể đột phá Nhân Hoàng, Địa Tiên lại đã thế nào?

Sáu đại thế lực có bao nhiêu Địa Tiên? Luân Hồi Cung mạnh cỡ nào? Đây chính là thế lực hàng đầu tại Trung Châu. Dựa vào chút người này của bọn hắn để giết về Trung Châu, vậy khác gì là châu chấu đá xe?

Mông Trí và Mông Thần đối thoại, Dạ Tra không dám nói xen vào, sợ cục diện ác hóa. Hắn quay sang Mông Trí nháy mắt ra hiệu, kẻ sau tỉnh ngộ ra, vội vàng nói:

- Thanh Loan Tộc có một Tổ Thần được đến nửa cuốn Thiên Sách Thuật, lưu lại một tấm bia đá. Trên đó viết rõ Thánh Chủ có thể dẫn dắt chúng ta giết về Trung Châu, đoạt lại tổ địa. Mông Thần, chẳng lẽ ngươi không tin tưởng Thiên Sách Thuật?

- Thiên Sách Thuật?

Tròng mắt Mông Thần lóe lên tinh mang, Mông Họa và đám tộc nhân Thái Thản Tộc đều không khỏi có chút kinh ngạc, Thiên Sách Thuật quá nổi tiếng, đây chính là một trong mười đại thần thuật a.

Chẳng qua Mông Thần chỉ trầm tư vẻn vẹn nửa giây, sau đó vẫn lắc đầu nói:

- Ta không tin tưởng Nhân tộc, nửa cuốn Thiên Sách Thuật cũng có thể tính sai. Thực lực tên Nhân tộc này quá thấp, dựa vào một mình hắn mà đòi xoay chuyển thế cục, buồn cười!

- Có gì buồn cười?

Mông Trí đang định giải thích vài câu, chợt hai thân ảnh đi ra từ trong cấm địa. Lục Ly nét mặt lạnh lùng, thần sắc ngạo nghễ, đi đến trước mặt Mông Trí và Dạ Tra, quét mắt liếc nhìn Mông Thần một lượt, nói:



- Mông Thần tộc trưởng, ta tên Lục Ly, năm nay mười bảy tuổi, hiện tại là Mệnh Luân Cảnh trung kỳ, nhưng ta có thể đánh bại Mông Họa trưởng lão, ngươi dựa vào cái gì mà cho rằng ta không cách nào đột phá Địa Tiên Cảnh? Ngươi dựa vào cái gì mà kết luận sau khi đột phá Địa Tiên ta không thể quét ngang Trung Châu?

- Ta không quá rõ ràng ân oán giữa Nhân tộc và các tộc, cũng không tiện đưa ra phán xét, nhưng những gì Lục Ly ta làm trong mấy năm qua, đám người Dạ tộc trưởng Mông Trí đều nhìn ở trong mắt. Bọn hắn không phải đứa ngốc, mà là tin tưởng con người ta. Ta không muốn cam kết gì, ta chỉ muốn nói, cho ta một cơ hội chứng minh chính mình, cũng cho các ngươi một cơ hội. Vạn nhất ta thật đúng như Thiên Sách Thuật từng dự đoán thì sao?

Lục Ly không thể không ra, bằng không chuyện ở Hoang giới này phải kết thúc bằng thất bại. Nếu Tống Kỳ tiến vào Bắc Mạc, hắn cũng chỉ còn nước khoanh tay chịu chết, vì bản thân, vì mọi người, hắn không thể không đi ra liều một lần.

Lời này của Lục Ly khiến nét mặt Mông Họa bất giác hiện lên một tia xấu hổ, chẳng qua Lục Ly đánh bại hắn là sự thật, hắn cũng không tiện nói thêm cái gì.

Mông Thần lần nữa sa vào trầm mặc, ánh mắt khóa chặt Lục Ly, im lìm không nói. Lục Ly rất chân thành, cũng có mấy phần dụ hoặc, nhất là câu cuối cùng càng là đụng đến tâm khảm Mông Thần.

Có ai muốn cả đời chết dí ở chỗ này, ai mà không muốn đoạt về tổ địa, có được tài nguyên vô tận, phát triển Thái Thản Tộc lớn mạnh, đúc lại huy hoàng năm xưa?

Vấn đề là Mông Thần không dám đánh cược!

Bởi vì một khi cược sai, Thái Thản Tộc liền sẽ triệt để tan biến khỏi thế giới này. Mặc dù Thái Thản Tộc còn có thể sót lại chút dư nghiệt ở nơi khác, nhưng nơi đây tuyệt đối là phân chi mạnh nhất của Thái Thản Tộc.

Bọn hắn ẩn nấp nhiều năm trong Hoang giới, thật không dễ dàng mới khôi phục được mấy phần sức mạnh, đản sinh một tên Nhân Hoàng và mấy tên Quân Hầu Cảnh. Nếu hắn xung động làm loạn, tâm huyết mà các đời tiền bối tích lũy bao nhiêu năm qua sẽ hủy trong phút chốc.

Lục Ly thấy Mông Thần có chút ý động, trong lòng khẽ chuyển, lần nữa nói:

- Mông tộc trưởng, các ngươi tưởng là giấu mình trong Hoang giới này liền sẽ bình an vô sự? Chúng ta đã có thể tìm tới đây, ai dám đảm bảo đại gia tộc Trung Châu sẽ không tìm tới? Đến lúc đó hậu quả thế nào chắc ngươi cũng biết?

- Hơn nữa!

Thoáng dừng một lát, Lục Ly không đợi Mông Thần lên tiếng, lại tiếp tục nói:

- Trong Hoang giới có rất nhiều linh tài, nhưng khẳng định cũng thiếu một ít linh tài then chốt. Ngươi liên minh với chúng ta, chúng ta có thể giúp ngươi nhất thống Hoang giới, chiếm giữ tất cả tài nguyên. Sau đó cầm linh tài trong Hoang giới tới Trung Châu đổi lấy linh tài mà các ngươi cần, như thế Thái Thản Tộc các ngươi có thể cấp tốc phát triển lớn mạnh. Nói không chừng mấy chục năm sau, sẽ xuất hiện thêm mấy tên Nhân Hoàng cũng nên.

Lời này của Lục Ly lần nữa khiến Mông Thần và Mông Họa động tâm!

Không sai.

Bọn hắn rất thiếu linh tài, bằng không lúc này Mông Họa hẳn đã có thể đột phá, tuy trong Hoang giới có rất nhiều linh tài. Vấn đề là một ít linh tài hi hữu lại chỉ Trung Châu mới có, ở Hoang giới căn bản không tồn tại.



Bọn hắn không tin tưởng người bên ngoài, tự nhiên không dám đi ra giao dịch, bằng không sẽ dẫn tới họa sát thân. Nếu Lục Ly đi giao dịch, vậy liền sẽ không bại lộ, một khi được đến linh tài cần thiết, Thái Thản Tộc lập tức có thể đột phá rất nhiều Quân Hầu Cảnh, Nhân Hoàng cũng có thể đột phá vài vị.

Mông Thần vẫn trầm mặc không nói.

Nên nói Lục Ly đều đã nói, hắn cũng trầm mặc, lẳng lặng chờ đợi Mông Thần đưa ra quyết định. Mông Trí muốn nói mấy lời lại bị Dạ Tra ngăn lại, Dạ Tra biết giờ có nói thêm gì cũng vô dụng, hết thảy phải xem quyết định sau cùng của Mông Thần.

Thời gian từ từ trôi đi, đám người Lục Ly mặt không biểu tình, trong lòng lại rất thấp thỏm.

Mãi sau một nén hương, cuối cùng Mông Thần mới mở miệng, hắn quét mắt nhìn sang Lục Ly nói:

- Vừa rồi ngươi nói có thể giúp chúng ta nhất thống Hoang giới?

Lục Ly khẽ gật đầu, Mông Thần cười lạnh một tiếng nói:

- Được, bản tọa cho ngươi một cơ hội, nếu các ngươi có thể diệt đi Tộc Vương Tinh Không Tộc. Mông Thần ta liền trung thành với ngươi, tuyệt không đổi ý!

- Ách?

Đám người Lục Ly trợn tròn mắt, tộc trưởng Tinh Không Tộc chính là Nhân Hoàng a, nếu bọn hắn có thể giết được Nhân Hoàng, còn cần gì tìm tới Thái Thản Tộc?

Mông Thần hừ lạnh nói:

- Nếu ngươi đã là chân mệnh thiên tử ghi trên Thiên Sách Thuật, vậy liền nhất định có thể sáng tạo kỳ tích. Muốn Mông Thần ta trung thành, ngươi nhất định phải lấy ra thực lực và thủ đoạn xứng đáng. Bản tọa bất luận ngươi ám sát thế nào, chỉ cần có thể giết chết Tộc Vương Tinh Không Tộc, Thái Thản Tộc liền mặc ngươi sai khiến. Nếu không làm được, sau này đừng đến tìm ta, chúng ta đi!

Nói xong, Mông Thần quay người bước nhanh rời đi, mấy người Mông Họa đều không chút chần chừ đi theo. Tốc độ bọn họ rất nhanh, chỉ sau mười mấy nhịp thở đã biến mất trong núi non trùng điệp nơi xa.

Đám người Lục Ly nhìn nhau không nói, chẳng qua trong lòng đều có thể hiểu được.

Mặc cho Lục Ly nói đến trên trời dưới đất, Mông Thần cũng có kiêu ngạo và kiên trì của riêng mình. Chính như hắn nói, muốn Mông Thần hắn thần phục, liền phải lấy ra thực lực và thủ đoạn tương xứng.

Thái Thản Tộc thật không dễ dàng mới khôi phục phần nào sức mạnh, Mông Thần sao dám tùy tiện đi cược? Nếu Lục Ly có thể đánh giết Tộc Vương Tinh Không Tộc, vậy liền chứng minh hắn đáng để Thái Thản Tộc theo phò trợ, Mông Thần cũng dám đánh cược một phen.

- Tộc Vương Tinh Không Tộc?

Đầu Lục Ly lập tức lớn như cái đấu, dù hắn có triệu tập toàn bộ cường giả Bắc Mạc tới đây e rằng cũng không làm nên chuyện, đấy chính là Nhân Hoàng a …

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Diệt Long Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook