Chương 535: Giết sạch
Yêu Dạ
12/06/2021
Mỗi lần tranh đấu ở tiểu chiến trường sẽ diễn ra trong vòng một năm rưỡi, một năm rưỡi sau tất cả mọi người đều sẽ bị cường hành truyền tống đi về. Chẳng qua sau nửa năm cửa truyền tống liền bóc mở, tranh đấu ở tiểu chiến trường thường thường cũng theo mà kết thúc.
Thời gian nửa năm đủ để phân ra thắng bại, hoặc là tứ tộc đè ép Nhân tộc, hoặc là Nhân tộc đè ép dị tộc. Một khi thế cục sáng tỏ, tiếp tục chiến đấu đã không còn nhiều ý nghĩa, phe ở thế hạ phong thường thường sẽ chọn cách rút lui.
Lần này Nhân tộc tiến vào không ít cường giả, nhân số không kém gì tứ tộc. Cộng thêm trận chiến ở Linh Lung Tháp, Lục Ly đánh tan liên quân tứ tộc, dẫn tới kết cục đại thắng cho Nhân tộc.
Tiếp sau đó Man tộc không xuất chiến, ba tộc còn lại đều cố thủ trong đại bản doanh không ra, rõ ràng là đang chờ cửa truyền tống bóc mở để triệt thoái.
Bởi thế tiếp tục dông dài ở đây đã không mấy ý nghĩa, cũng không giành được quá nhiều điểm tích lũy.
Lục Ly biết được đạo lý trong đó, thế nên sau hai ngày nghỉ ngơi dưỡng sức liền dẫn theo đại quân lui về đại bản doanh, chuẩn bị đi ra Thí Ma Thành.
Lần trước từ đại bản doanh đến bên này tiêu tốn hơn mười ngày, lần này trở về tâm tình ai nấy đều không sai, tốc độ hành quân tự nhiên tăng nhanh, vẻn vẹn mười ngày đã chạy về đại bản doanh.
Từ xa xa nhìn về đại bản doanh, chỉ thấy trong đại bản doanh trống rỗng, ở tòa thành bảo chính giữa khu phế tích, một cánh cửa truyền tống cực lớn đang lóe sáng.
- Vẫn trở về trễ!
Lục Ly và Khương Khinh Linh Dạ Lạc Lục Hồng Ngư liếc nhau, trên mặt bất giác lộ vẻ đắng chát. Nếu nháy mắt khi cửa truyền tống vừa bóc mở, bọn hắn lập tức đi ra, như vậy liền có thể nắm giữ chủ động.
Giờ cửa truyền tống sớm đã mở, võ giả tứ đại thế lực trước một bước đi ra, tin tức hẳn đã tấn tốc truyền vào trong tai cường giả tứ đại thế lực. Phỏng chừng lúc này người tứ đại thế lực trong Thí Ma Thành đều đang đứng sẵn trong đại điện chờ bọn hắn.
Thế là Lục Ly không vội, hắn trầm ngâm thoáng chốc rồi nói:
- Để bọn hắn chờ ở bên ngoài đi, chúng ta cứ ở đây nghỉ ngơi một đoạn thời gian cái đã.
Cánh cửa truyền tống này sẽ duy trì một năm, Lục Ly không vội đi ra, cứ để người tứ đại thế lực chờ ở bên ngoài.
Dạ Lạc để đại quân tán đi, ai muốn ở lại thì ở lại, muốn truyền tống thì cứ truyền tống.
Hắn trầm ngâm một lát rồi nói:
- Lục Ly, hay là ta và Hồng Ngư Lục Lân ra ngoài trước, tìm tới trưởng lão Thí Ma Điện, nói rõ tình hình lúc này, như vậy đợi lúc ngươi ra ngoài sẽ không đến nỗi quá mức bị động.
- Ừm, được rồi, cảm ơn Dạ huynh!
Lục Ly khẽ gật đầu, Khương Khinh Linh quay đầu khua tay nói với Khương Hỗ ở sau lưng:
- Khương Hỗ, ngươi đi ra với Dạ công tử. Sau khi đi ra lập tức tìm gia gia ta, kể lại đầu đuôi sự tình trong này, quay đầu ta sẽ đi ra với Lục Ly sau.
- Vâng, tiểu thư!
Khương Hỗ chắp tay lĩnh mệnh, Lục Hồng Ngư miễn cưỡng cười một tiếng, nói:
- Lục Ly, ngươi cũng đừng lo lắng, rời khỏi đây ta sẽ tìm tổ gia gia nói rõ ràng sự tình, ta nghĩ tổ gia gia sẽ đứng về phía ngươi.
Lục Ly khẽ gật đầu, đám người Dạ Lạc cấp tốc đi tới cửa truyền tống, rất nhanh liền hóa thành mấy đạo bóng trắng tan biến.
Có mấy trăm võ giả lũ lượt bước đến cửa truyền tống, ở lại nơi này đã không nhiều ý nghĩa, lần này có thể cầm về không ít chiến công, bọn hắn đã rất biết đủ.
Lục Ly dẫn theo Khương Khinh Linh về lại doanh địa, nhìn đại doanh trống rỗng, hắn khẽ cười nói:
- Đi hết cũng tốt, chúng ta có thể sống trong thế giới hai người, hoa tiền nguyệt hạ, tốt đẹp biết bao.
Khương Khinh Linh lườm Lục Ly một cái, cáu giận nói:
- Đến lúc nào rồi, còn nói mấy thứ này.
- Lo lắng cũng chẳng giải quyết được gì!
Lục Ly để Tiểu Bạch lấy ra Man Thần Đỉnh, hắn phóng thần niệm vào trong quan sát một phen, sau đó hạ lệnh cho Tiểu Bạch:
- Phóng thích hồ quang điện, đánh cho đám người kia sống dở chết dở!
- Hả? Lại đánh nữa à?
Khương Khinh Linh cả kinh, đã sắp đi ra, Lục Ly lại vẫn muốn tra tấn đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên. Đợi khi rời khỏi đây, cường giả các gia tộc biết được tình hình đám kia, chẳng phải sẽ phát điên.
- Ngươi không hiểu.
Lục Ly kéo tay Khương Khinh Linh nói:
- Ta muốn để bọn hắn thảm chút, bộ dạng phải như có thể chết bất cứ lúc nào, như thế các gia tộc mới sẽ kiêng dè. Ta phải để các gia tộc kia biết được, nếu dám đụng đến ta, ta liền kéo cả đám Cơ Mộng Điềm bồi táng cùng.
Ánh mắt Khương Khinh Linh chớp qua một tia kiên định, khẽ hé môi son nói:
- Nếu ngươi chết, ta cũng bồi táng với ngươi.
Câu nói này của Khương Khinh Linh khiến Lục Ly cảm thấy áp lực trên vai cực nặng, hắn nhìn đôi mắt nhu tình của Khương Khinh Linh, u ám thở dài. Vỗ vỗ vai nàng, ngồi xếp bằng xuống, đầu óc cấp tốc chuyển động, suy tư nghĩ xem sau khi rời khỏi đây sẽ gặp phải cục diện thế nào, nên ứng đối ra sao.
Lũ lượt có người từ trong tiểu chiến trường chạy về đại bản doanh, sau đó trực tiếp truyền tống ra ngoài. Lục Ly lại vẫn không vội, dứt khoát ở lại trong này tu luyện Huyền lực và cảm ngộ áo nghĩa.
Đợi chừng ba bốn ngày, Khương Khinh Linh thấy Lục Ly vẫn chẳng có dấu hiệu gì là muốn đi ra, bèn dò hỏi:
- Lục Ly, lúc nào ra ngoài? Nên đối mặt rồi cũng phải đối mặt, việc này trốn tránh không được.
- Ha ha!
Lục Ly khẽ cười một tiếng, hờ hững nói:
- Bây giờ ở bên ngoài chắc người tứ đại gia tộc đang nóng lòng như lửa đốt, đã vậy chúng ta càng không cần phải sốt ruột. Ngươi cứ tĩnh dưỡng chữa thương đi, chúng ta đợi người Thí Ma Điện vào đây rồi hẵng đi ra, cùng lắm là mười ngày sau, Thí Ma Điện hẳn sẽ phái người tiến vào.
Khương Khinh Linh thấy nét mặt Lục Ly bình tĩnh dị thường, bất giác an tâm đi nhiều. Nàng một mực rất tín nhiệm Lục Ly, thế là bèn dứt khoát không quản, ngồi xếp bằng tu luyện chữa thương.
...
Lục Ly Khương Khinh Linh nhàn nhã nghỉ ngơi trong tiểu chiến, Thí Ma Thành ở bên ngoài lại đã náo lật trời.
Cơ Mộng Điềm là bảo bối của Luân Hồi Cung, Dương Hiên là thiếu tộc trưởng U Minh Giới, Lục Toan Lục Nghê cũng là bảo bối của Lục Chính Đàn, Điệp Phi Vũ dù không phải thiếu tộc trưởng, nhưng cũng là đệ nhất tiểu thư Bách Hoa Các.
Lần này các gia tộc đều phái trưởng lão đi theo hộ tống, tứ đại thế lực trong Thí Ma Điện cũng có địa vị không nhỏ. Trong Thí Ma Điện có rất nhiều trưởng lão, mười vị trí trưởng lão đứng đầu đều tái tạo linh hồn, nhưng rất nhiều trưởng lão xếp sau lại chưa tái tạo linh hồn, tỉ như Khương Thiên Thuận.
Bước vào Thí Ma Điện, chết cũng sẽ chết ở Thí Ma Điện, cả đời đều là người Thí Ma Điện.
Thiết luật số một của Thí Ma Điện, người Thí Ma Điện không được can thiệp phân tranh ở Trung Châu. Nhưng nói thế nào cũng là tộc nhân hậu duệ của mình, những trưởng lão kia nếu thực sự hoàn toàn không quan tâm thì đã sớm tái tạo linh hồn.
Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan Điệp Phi Vũ đều là thiên tài ưu tú nhất trong lứa tuổi trẻ của các đại thế lực, là hi vọng tương lai của các đại thế lực, giờ lại bị Lục Ly hốt trọn cả ổ, không biết đang phải gánh chịu khổ nạn thế nào.
Nếu không phải bản mệnh ngọc phù của mấy người kia còn chưa vỡ, chứng minh năm người không chết, sợ rằng Thí Ma Thành đã sớm bị lật tung.
Trong tiểu chiến trường Nhân tộc nghiêm cấm tàn sát lần nhau, thế mà Lục Ly lại công nhiên ra tay với Nhân tộc.
Hơn nữa còn là ra tay với mấy vị công tử tiểu thư nổi danh khắp Trung Châu, đây khác gì đánh mặt tứ đại thế lực, phải biết trong đó còn có một vị tiểu thư của Luân Hồi Cung, đại thế lực số một Trung Châu.
Gần đây trong Thí Ma Thành náo nhiệt dị thường, trong ngoài đại điện nơi đặt cửa truyền tống tiến vào tiểu chiến trường đứng đầy võ giả tứ đại thế lực, tất cả đều đang chờ Lục Ly đi ra để hỏi cho ra nhẽ.
Vừa ra ngoài, mấy người Dạ Lạc Lục Hồng Ngư lặng lẽ đi tìm một vài người. Chẳng qua sau khi các nàng bẩm báo rõ ràng tiền nhân hậu quả của toàn bộ sự tình, những đại lão kia lại đều không biểu thị gì, chỉ nói đợi Lục Ly đi ra rồi tính.
Ngay cả Khương Hỗ đi tìm Khương Thiên Thuận, bẩm báo lại toàn bộ diễn biến sự thể, Khương Thiên Thuận cũng không có bất kỳ biểu thị nào, chỉ để Khương Hỗ đi xuống trước.
Tất cả trưởng lão Thí Ma Điện đều không thấy có phản ứng, nhìn qua có vẻ rất là gió êm sóng lặng, chỉ là gần như toàn bộ người ở trong thành đều biết, đây chỉ là khúc dạo đầu trước cơn bão tố.
Để uẩn tứ đại thế lực cường đại cỡ nào?
Trong Thí Ma Điện có bao nhiêu trưởng lão là người tứ đại thế lực? Với mạng lưới quan hệ phức tạp trong đó, đừng nói Lục Ly, dù có là con em Vương tộc sợ rằng đều gánh không được lửa giận từ tứ đại thế lực.
Ba ngày, năm ngày, tám ngày!
Vô số người chờ đợi xem náo nhiệt, nhưng đã qua tám ngày, Lục Ly vẫn chưa thấy đi ra. Tựa hồ định ở đầy một năm trong đó, đợi khi bị cường hành truyền tống mới chịu ra ngoài.
Một tên trưởng lão Cơ gia đứng ngồi không yên, phái ra hai tên đệ tử trẻ tuổi, truyền tống vào chuyển cáo mệnh lệnh của hắn, để Lục Ly lập tức truyền tống đi ra Thí Ma Thành.
Nửa canh giờ sau, hai tên đệ tử trẻ tuổi kia truyền tống đi ra, mang về ý tứ của Lục Ly, Lục Ly yêu cầu điện chủ Thí Ma Điện đích thân xử lý việc này, bằng không hắn không chỉ không đi ra, mà sẽ còn giết sạch đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan!
Thời gian nửa năm đủ để phân ra thắng bại, hoặc là tứ tộc đè ép Nhân tộc, hoặc là Nhân tộc đè ép dị tộc. Một khi thế cục sáng tỏ, tiếp tục chiến đấu đã không còn nhiều ý nghĩa, phe ở thế hạ phong thường thường sẽ chọn cách rút lui.
Lần này Nhân tộc tiến vào không ít cường giả, nhân số không kém gì tứ tộc. Cộng thêm trận chiến ở Linh Lung Tháp, Lục Ly đánh tan liên quân tứ tộc, dẫn tới kết cục đại thắng cho Nhân tộc.
Tiếp sau đó Man tộc không xuất chiến, ba tộc còn lại đều cố thủ trong đại bản doanh không ra, rõ ràng là đang chờ cửa truyền tống bóc mở để triệt thoái.
Bởi thế tiếp tục dông dài ở đây đã không mấy ý nghĩa, cũng không giành được quá nhiều điểm tích lũy.
Lục Ly biết được đạo lý trong đó, thế nên sau hai ngày nghỉ ngơi dưỡng sức liền dẫn theo đại quân lui về đại bản doanh, chuẩn bị đi ra Thí Ma Thành.
Lần trước từ đại bản doanh đến bên này tiêu tốn hơn mười ngày, lần này trở về tâm tình ai nấy đều không sai, tốc độ hành quân tự nhiên tăng nhanh, vẻn vẹn mười ngày đã chạy về đại bản doanh.
Từ xa xa nhìn về đại bản doanh, chỉ thấy trong đại bản doanh trống rỗng, ở tòa thành bảo chính giữa khu phế tích, một cánh cửa truyền tống cực lớn đang lóe sáng.
- Vẫn trở về trễ!
Lục Ly và Khương Khinh Linh Dạ Lạc Lục Hồng Ngư liếc nhau, trên mặt bất giác lộ vẻ đắng chát. Nếu nháy mắt khi cửa truyền tống vừa bóc mở, bọn hắn lập tức đi ra, như vậy liền có thể nắm giữ chủ động.
Giờ cửa truyền tống sớm đã mở, võ giả tứ đại thế lực trước một bước đi ra, tin tức hẳn đã tấn tốc truyền vào trong tai cường giả tứ đại thế lực. Phỏng chừng lúc này người tứ đại thế lực trong Thí Ma Thành đều đang đứng sẵn trong đại điện chờ bọn hắn.
Thế là Lục Ly không vội, hắn trầm ngâm thoáng chốc rồi nói:
- Để bọn hắn chờ ở bên ngoài đi, chúng ta cứ ở đây nghỉ ngơi một đoạn thời gian cái đã.
Cánh cửa truyền tống này sẽ duy trì một năm, Lục Ly không vội đi ra, cứ để người tứ đại thế lực chờ ở bên ngoài.
Dạ Lạc để đại quân tán đi, ai muốn ở lại thì ở lại, muốn truyền tống thì cứ truyền tống.
Hắn trầm ngâm một lát rồi nói:
- Lục Ly, hay là ta và Hồng Ngư Lục Lân ra ngoài trước, tìm tới trưởng lão Thí Ma Điện, nói rõ tình hình lúc này, như vậy đợi lúc ngươi ra ngoài sẽ không đến nỗi quá mức bị động.
- Ừm, được rồi, cảm ơn Dạ huynh!
Lục Ly khẽ gật đầu, Khương Khinh Linh quay đầu khua tay nói với Khương Hỗ ở sau lưng:
- Khương Hỗ, ngươi đi ra với Dạ công tử. Sau khi đi ra lập tức tìm gia gia ta, kể lại đầu đuôi sự tình trong này, quay đầu ta sẽ đi ra với Lục Ly sau.
- Vâng, tiểu thư!
Khương Hỗ chắp tay lĩnh mệnh, Lục Hồng Ngư miễn cưỡng cười một tiếng, nói:
- Lục Ly, ngươi cũng đừng lo lắng, rời khỏi đây ta sẽ tìm tổ gia gia nói rõ ràng sự tình, ta nghĩ tổ gia gia sẽ đứng về phía ngươi.
Lục Ly khẽ gật đầu, đám người Dạ Lạc cấp tốc đi tới cửa truyền tống, rất nhanh liền hóa thành mấy đạo bóng trắng tan biến.
Có mấy trăm võ giả lũ lượt bước đến cửa truyền tống, ở lại nơi này đã không nhiều ý nghĩa, lần này có thể cầm về không ít chiến công, bọn hắn đã rất biết đủ.
Lục Ly dẫn theo Khương Khinh Linh về lại doanh địa, nhìn đại doanh trống rỗng, hắn khẽ cười nói:
- Đi hết cũng tốt, chúng ta có thể sống trong thế giới hai người, hoa tiền nguyệt hạ, tốt đẹp biết bao.
Khương Khinh Linh lườm Lục Ly một cái, cáu giận nói:
- Đến lúc nào rồi, còn nói mấy thứ này.
- Lo lắng cũng chẳng giải quyết được gì!
Lục Ly để Tiểu Bạch lấy ra Man Thần Đỉnh, hắn phóng thần niệm vào trong quan sát một phen, sau đó hạ lệnh cho Tiểu Bạch:
- Phóng thích hồ quang điện, đánh cho đám người kia sống dở chết dở!
- Hả? Lại đánh nữa à?
Khương Khinh Linh cả kinh, đã sắp đi ra, Lục Ly lại vẫn muốn tra tấn đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên. Đợi khi rời khỏi đây, cường giả các gia tộc biết được tình hình đám kia, chẳng phải sẽ phát điên.
- Ngươi không hiểu.
Lục Ly kéo tay Khương Khinh Linh nói:
- Ta muốn để bọn hắn thảm chút, bộ dạng phải như có thể chết bất cứ lúc nào, như thế các gia tộc mới sẽ kiêng dè. Ta phải để các gia tộc kia biết được, nếu dám đụng đến ta, ta liền kéo cả đám Cơ Mộng Điềm bồi táng cùng.
Ánh mắt Khương Khinh Linh chớp qua một tia kiên định, khẽ hé môi son nói:
- Nếu ngươi chết, ta cũng bồi táng với ngươi.
Câu nói này của Khương Khinh Linh khiến Lục Ly cảm thấy áp lực trên vai cực nặng, hắn nhìn đôi mắt nhu tình của Khương Khinh Linh, u ám thở dài. Vỗ vỗ vai nàng, ngồi xếp bằng xuống, đầu óc cấp tốc chuyển động, suy tư nghĩ xem sau khi rời khỏi đây sẽ gặp phải cục diện thế nào, nên ứng đối ra sao.
Lũ lượt có người từ trong tiểu chiến trường chạy về đại bản doanh, sau đó trực tiếp truyền tống ra ngoài. Lục Ly lại vẫn không vội, dứt khoát ở lại trong này tu luyện Huyền lực và cảm ngộ áo nghĩa.
Đợi chừng ba bốn ngày, Khương Khinh Linh thấy Lục Ly vẫn chẳng có dấu hiệu gì là muốn đi ra, bèn dò hỏi:
- Lục Ly, lúc nào ra ngoài? Nên đối mặt rồi cũng phải đối mặt, việc này trốn tránh không được.
- Ha ha!
Lục Ly khẽ cười một tiếng, hờ hững nói:
- Bây giờ ở bên ngoài chắc người tứ đại gia tộc đang nóng lòng như lửa đốt, đã vậy chúng ta càng không cần phải sốt ruột. Ngươi cứ tĩnh dưỡng chữa thương đi, chúng ta đợi người Thí Ma Điện vào đây rồi hẵng đi ra, cùng lắm là mười ngày sau, Thí Ma Điện hẳn sẽ phái người tiến vào.
Khương Khinh Linh thấy nét mặt Lục Ly bình tĩnh dị thường, bất giác an tâm đi nhiều. Nàng một mực rất tín nhiệm Lục Ly, thế là bèn dứt khoát không quản, ngồi xếp bằng tu luyện chữa thương.
...
Lục Ly Khương Khinh Linh nhàn nhã nghỉ ngơi trong tiểu chiến, Thí Ma Thành ở bên ngoài lại đã náo lật trời.
Cơ Mộng Điềm là bảo bối của Luân Hồi Cung, Dương Hiên là thiếu tộc trưởng U Minh Giới, Lục Toan Lục Nghê cũng là bảo bối của Lục Chính Đàn, Điệp Phi Vũ dù không phải thiếu tộc trưởng, nhưng cũng là đệ nhất tiểu thư Bách Hoa Các.
Lần này các gia tộc đều phái trưởng lão đi theo hộ tống, tứ đại thế lực trong Thí Ma Điện cũng có địa vị không nhỏ. Trong Thí Ma Điện có rất nhiều trưởng lão, mười vị trí trưởng lão đứng đầu đều tái tạo linh hồn, nhưng rất nhiều trưởng lão xếp sau lại chưa tái tạo linh hồn, tỉ như Khương Thiên Thuận.
Bước vào Thí Ma Điện, chết cũng sẽ chết ở Thí Ma Điện, cả đời đều là người Thí Ma Điện.
Thiết luật số một của Thí Ma Điện, người Thí Ma Điện không được can thiệp phân tranh ở Trung Châu. Nhưng nói thế nào cũng là tộc nhân hậu duệ của mình, những trưởng lão kia nếu thực sự hoàn toàn không quan tâm thì đã sớm tái tạo linh hồn.
Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan Điệp Phi Vũ đều là thiên tài ưu tú nhất trong lứa tuổi trẻ của các đại thế lực, là hi vọng tương lai của các đại thế lực, giờ lại bị Lục Ly hốt trọn cả ổ, không biết đang phải gánh chịu khổ nạn thế nào.
Nếu không phải bản mệnh ngọc phù của mấy người kia còn chưa vỡ, chứng minh năm người không chết, sợ rằng Thí Ma Thành đã sớm bị lật tung.
Trong tiểu chiến trường Nhân tộc nghiêm cấm tàn sát lần nhau, thế mà Lục Ly lại công nhiên ra tay với Nhân tộc.
Hơn nữa còn là ra tay với mấy vị công tử tiểu thư nổi danh khắp Trung Châu, đây khác gì đánh mặt tứ đại thế lực, phải biết trong đó còn có một vị tiểu thư của Luân Hồi Cung, đại thế lực số một Trung Châu.
Gần đây trong Thí Ma Thành náo nhiệt dị thường, trong ngoài đại điện nơi đặt cửa truyền tống tiến vào tiểu chiến trường đứng đầy võ giả tứ đại thế lực, tất cả đều đang chờ Lục Ly đi ra để hỏi cho ra nhẽ.
Vừa ra ngoài, mấy người Dạ Lạc Lục Hồng Ngư lặng lẽ đi tìm một vài người. Chẳng qua sau khi các nàng bẩm báo rõ ràng tiền nhân hậu quả của toàn bộ sự tình, những đại lão kia lại đều không biểu thị gì, chỉ nói đợi Lục Ly đi ra rồi tính.
Ngay cả Khương Hỗ đi tìm Khương Thiên Thuận, bẩm báo lại toàn bộ diễn biến sự thể, Khương Thiên Thuận cũng không có bất kỳ biểu thị nào, chỉ để Khương Hỗ đi xuống trước.
Tất cả trưởng lão Thí Ma Điện đều không thấy có phản ứng, nhìn qua có vẻ rất là gió êm sóng lặng, chỉ là gần như toàn bộ người ở trong thành đều biết, đây chỉ là khúc dạo đầu trước cơn bão tố.
Để uẩn tứ đại thế lực cường đại cỡ nào?
Trong Thí Ma Điện có bao nhiêu trưởng lão là người tứ đại thế lực? Với mạng lưới quan hệ phức tạp trong đó, đừng nói Lục Ly, dù có là con em Vương tộc sợ rằng đều gánh không được lửa giận từ tứ đại thế lực.
Ba ngày, năm ngày, tám ngày!
Vô số người chờ đợi xem náo nhiệt, nhưng đã qua tám ngày, Lục Ly vẫn chưa thấy đi ra. Tựa hồ định ở đầy một năm trong đó, đợi khi bị cường hành truyền tống mới chịu ra ngoài.
Một tên trưởng lão Cơ gia đứng ngồi không yên, phái ra hai tên đệ tử trẻ tuổi, truyền tống vào chuyển cáo mệnh lệnh của hắn, để Lục Ly lập tức truyền tống đi ra Thí Ma Thành.
Nửa canh giờ sau, hai tên đệ tử trẻ tuổi kia truyền tống đi ra, mang về ý tứ của Lục Ly, Lục Ly yêu cầu điện chủ Thí Ma Điện đích thân xử lý việc này, bằng không hắn không chỉ không đi ra, mà sẽ còn giết sạch đám người Cơ Mộng Điềm Dương Hiên Lục Toan!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.